Trạm Sách Cafe

Trạm Sách Cafe Trạm dịch tại số 02407
Ánh sáng trí tuệ - chữa lành

NẾU NHƯ CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỰC RỠ THÌ SAO?Người ta dạy ta phải tỏa sáng như những vì sao, như ánh mặt trời giữa trưa, như ...
14/07/2025

NẾU NHƯ CẢ ĐỜI NÀY KHÔNG RỰC RỠ THÌ SAO?

Người ta dạy ta phải tỏa sáng như những vì sao, như ánh mặt trời giữa trưa, như những cái tên được nhắc mãi không nguôi. Người ta thúc giục ta phải “vượt trội”, “bước ra khỏi vùng an toàn”, phải rực rỡ như một ngọn lửa giữa đêm đen, để chứng minh sự tồn tại của mình là có giá trị.

Nhưng nếu như cả đời này…
Tôi chỉ là một ánh đom đóm trong góc khuất?
Một chiếc lá lặng lẽ úa vào cuối mùa?
Một kẻ bình thường, không nổi bật, không vĩ đại chỉ sống lặng lẽ qua ngày như một cơn gió ngang qua nhân thế?

Thì sao?
Có gì sai khi không rực rỡ?
Không phải ai sinh ra cũng để làm mặt trời.
Một vài người là ánh sáng cuối chiều, mỏng manh mà dịu dàng.
Một vài người là giọt sương mai, tồn tại ngắn ngủi nhưng long lanh đến ngẩn ngơ.
Một vài người là nốt trầm trong bản giao hưởng, không làm người khác đứng dậy vỗ tay, nhưng là thứ giữ cho bản nhạc không sụp đổ.

Cuộc đời không cần ai cũng rực rỡ.
Thế giới cần người dịu dàng, biết lắng nghe, người cặm cụi làm việc mà chẳng ai thấy, người bước bên lề nhưng là nơi người khác tựa vào.

Và nếu như bạn là người đó, thì bạn không thua kém ai cả.

Rực rỡ, hay là đủ đầy?
Rực rỡ thường là sự phô trương ra bên ngoài tiếng vỗ tay, ánh đèn, sự ngưỡng mộ. Nhưng đủ đầy lại là bên trong nơi lòng ta an tĩnh, ta sống đúng với bản thể mình, không phải cố gắng để làm ai hài lòng, cũng chẳng cần chứng minh điều gì.

Có thể cả đời bạn không được vinh danh, không có danh hiệu, không lên sóng truyền hình, không được gọi là “truyền cảm hứng”…
Nhưng bạn yêu thương ai đó bằng tất cả tấm lòng,
Bạn ngẩng mặt ngắm hoàng hôn mỗi chiều,
Bạn giữ được lương tri giữa dòng đời đảo điên,
Bạn không bỏ rơi chính mình trong cuộc chạy đua của thiên hạ…

Thế là đủ đầy rồi.
Không cần rực rỡ mới là sống.
Hạnh phúc, đôi khi chỉ là… được lặng lẽ sống thật với mình.
Ta không cần trở thành biểu tượng.
Không cần ai cũng nhớ đến mình.
Chỉ cần có một người nhớ mình bằng trái tim,
Một khoảnh khắc nào đó, khi ta không còn, ai đó vẫn mỉm cười khi nghĩ về ta, thế là quá đủ.

Lỡ như cả đời này không rực rỡ thì sao?
Thì… hãy tử tế trong im lặng.
Hãy trở thành bến đỗ bình yên, dù cho không ai ca ngợi.
Hãy sống một đời đơn sơ nhưng sâu sắc, không phải vì ai, mà vì chính bạn xứng đáng có được sự bình yên ấy.

Bởi có một vẻ đẹp không cần ánh đèn chiếu vào.
Một vẻ đẹp chỉ những ai đủ tĩnh lặng mới nhìn thấy:
Vẻ đẹp của một tâm hồn nhẹ tênh, sau một đời không cần rực rỡ nhưng chưa bao giờ tắt ánh sáng.


“Mùa xuân có trăm hoa, mùa thu trăng sáng, mùa hạ có gió thoảng, mùa đông có tuyết rơi. Người mà thư thái, tâm vô ưu, th...
05/07/2025

“Mùa xuân có trăm hoa, mùa thu trăng sáng, mùa hạ có gió thoảng, mùa đông có tuyết rơi. Người mà thư thái, tâm vô ưu, thời tiết quanh năm đẹp trong lòng.”

Cuộc sống vốn chẳng thiếu điều tươi đẹp, chỉ là đôi mắt ta có đủ bình yên để nhìn thấy hay không. Mùa xuân rực rỡ trong sắc hoa, mùa thu mơ màng dưới ánh trăng. Mùa hạ dịu dàng trong làn gió thoảng, và mùa đông trắng xóa, lặng lẽ như một bài thơ. Thiên nhiên vốn luôn trao cho con người những món quà kỳ diệu. Nhưng tâm người động loạn thì dù có đứng giữa mùa xuân cũng chỉ thấy trống rỗng, lạnh lẽo.
Chỉ khi tâm ta lặng, lòng ta yên, thì bốn mùa mới trở thành một bản nhạc dịu dàng trôi qua. Khi người sống thư thái, không truy cầu, không oán trách, không vướng bận chuyện được mất, đúng sai, thì nắng cũng đẹp mà mưa cũng nên thơ. Lúc ấy, mỗi khoảnh khắc đều là mùa lễ hội trong lòng.
Bởi vậy, hãy chăm sóc nội tâm như chăm một khu vườn. Đừng mong thời tiết đổi thay, hãy khiến trái tim mình rạng rỡ trước. Vì rốt cuộc, mùa nào cũng đẹp, nếu tâm mình đủ đẹp để đón nhận.




"Bớt chút phàn nàn, thêm chút khoan dung, bớt chút tức giận , thêm chút niềm vui, bớt chút tính toán , thêm chút hồ đồ t...
04/07/2025

"Bớt chút phàn nàn, thêm chút khoan dung, bớt chút tức giận , thêm chút niềm vui, bớt chút tính toán , thêm chút hồ đồ thì cuộc sống có thể mở ra những cảnh đẹp vô tận"
Cuộc đời, thật ra không cần phải quá sắc sảo.�Người ta vẫn thường mỏi mệt vì toan tính nhiều, vì nhớ dai, vì xét nét từng điều nhỏ nhặt. Nhưng thử một lần buông lỏng tâm trí, bớt một chút phàn nàn với đời, thêm một chút khoan dung với người, ta sẽ thấy lòng nhẹ như gió đầu thu.
Không phải điều gì cũng cần rạch ròi, không phải ai cũng cần phải hiểu. Có những chuyện, càng truy cùng gốc rễ, càng khiến tâm mệt mỏi. Có những nỗi tức giận, giữ càng lâu chỉ càng thiêu rụi niềm vui vốn dĩ rất mong manh. Học cách “thêm chút hồ đồ” không phải là thua cuộc, mà là đang chọn cách sống thông minh: buông để nhẹ, tha thứ để an.
Chỉ khi lòng không còn đầy những tranh đấu, mới có chỗ cho ánh sáng và hương hoa len vào. Và lúc đó, bạn sẽ thấy: cuộc sống vốn dĩ đã đẹp, chỉ cần tâm mình đủ yên để cảm nhận.





"Hữu duyên thì không thể trốn tránh, vô duyên thì dù muốn cũng không thể gặp. Duyên đến thì tụ, duyên tận thì tan".Duyên...
03/07/2025

"Hữu duyên thì không thể trốn tránh, vô duyên thì dù muốn cũng không thể gặp. Duyên đến thì tụ, duyên tận thì tan".

Duyên, tựa như gió thoảng. Nắm được là may, giữ được là phúc. Cuộc đời này, có những người vừa gặp đã thấy thân quen như đã chờ nhau từ kiếp trước. Lại có những người, dù ta đã dốc lòng yêu thương, cuối cùng vẫn chỉ là kẻ lạ lướt qua nhau trong một đoạn ngắn của hành trình. Không phải do ta không đủ cố gắng, mà bởi duyên không đủ đầy, thì có níu cũng hóa vô ích.

Hữu duyên thì không thể trốn tránh. Dù ngàn dặm cách xa, vẫn có ngày trùng phùng. Nhưng vô duyên rồi, có đứng giữa đời mà gọi tên nhau đến khản giọng, cũng chỉ nghe tiếng gió lặng thinh. Duyên đến, vạn sự hanh thông. Duyên tận, một ánh mắt cũng trở nên xa lạ.

Nên thay vì cưỡng cầu, hãy học cách đón nhận. Hãy trân quý người đang ở cạnh, vì chẳng ai biết ngày mai còn có duyên để nói lời tạm biệt hay không. Và nếu một người phải rời đi, hãy cảm ơn họ vì đã từng ghé qua, để lại một mùa thương trong ký ức. Duyên, vốn là một món quà không phải để giữ, mà để hiểu.





Nhà tâm lý học nổi tiếng người Mỹ William James đã nói:" “Con người có thể thay đổi cuộc đời mình bằng cách thay đổi tâm...
30/06/2025

Nhà tâm lý học nổi tiếng người Mỹ William James đã nói:" “Con người có thể thay đổi cuộc đời mình bằng cách thay đổi tâm thái.”

Chúng ta thường nghĩ rằng để thay đổi cuộc sống, ta phải nắm trong tay thật nhiều tiền, địa vị, hay may mắn. Nhưng thực ra, cuộc đời không bắt đầu thay đổi từ hoàn cảnh, mà từ cách ta nhìn nhận hoàn cảnh đó. Tâm thái là gốc rễ của mọi phản ứng, quyết định và trạng thái nội tâm là thứ vô hình nhưng lại định hình toàn bộ số phận hữu hình của ta.

Một người có tâm thái tích cực, dù rơi vào hoàn cảnh khó khăn, cũng vẫn có thể tìm thấy ánh sáng trong bóng tối. Họ không phủ nhận nỗi đau, nhưng cũng không để bản thân chìm đắm trong tuyệt vọng. Thay vì hỏi "Tại sao lại là tôi?", họ hỏi "Tôi học được gì từ điều này?". Và chính từ đó, họ đi lên, họ trưởng thành, họ chuyển hóa đau thương thành sức mạnh.

Ngược lại, người sống với tâm thái tiêu cực sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn, bất công, và dễ dàng buông xuôi. Dù có nhiều cơ hội trong tay, họ cũng khó mà nắm bắt. Cuộc đời họ không bế tắc vì hoàn cảnh, mà vì bức tường tâm trí họ tự dựng nên.

Thay đổi tâm thái không phải là việc dễ dàng, nhưng nó hoàn toàn khả thi. Đó là một hành trình tỉnh thức nơi ta học cách quan sát chính mình, buông bỏ kỳ vọng sai lầm, biết ơn những điều nhỏ bé, và lựa chọn sống với trái tim cởi mở hơn. Mỗi khi ta chọn tha thứ thay vì oán hận, chọn hy vọng thay vì sợ hãi, là ta đang viết lại một chương mới cho cuộc đời mình.

Hạnh phúc, bình an, thành công tất cả đều không nằm ở đâu xa. Chúng nằm ở cách ta đối diện với cuộc sống mỗi ngày. Bởi vậy, hãy luôn nhớ: Con người có thể thay đổi cuộc đời mình bằng cách thay đổi tâm thái.





[MỌI THỨ LÀ NĂNG LƯỢNG, KỂ CẢ SỐ PHẬN CỦA BẠN ]Bạn có biết: cơ thể, cảm xúc, suy nghĩ và cả vận mệnh của bạn đều phát ra...
25/06/2025

[MỌI THỨ LÀ NĂNG LƯỢNG, KỂ CẢ SỐ PHẬN CỦA BẠN ]

Bạn có biết: cơ thể, cảm xúc, suy nghĩ và cả vận mệnh của bạn đều phát ra một tần số rung động riêng biệt?

Trong vật lý lượng tử, Albert Einstein từng nói:

“Everything is energy and that's all there is to it.”
Mọi thứ là năng lượng và chỉ có thế thôi.
Bạn đang sống trong một trường năng lượng. Mỗi cảm xúc, mỗi quyết định, mỗi hành động bạn làm đều phát sóng ra một “mật mã rung động” vào vũ trụ.

Vậy nên câu hỏi không còn là “làm sao để thành công?”
Mà là: “Tôi đang phát ra tần số nào?”
“Tôi đang đồng bộ với điều gì trong cuộc đời mình?”

Thần số học là bản đồ giúp bạn “định vị năng lượng gốc” của mình.

Bạn không phải con số. Nhưng mỗi con số trong ngày sinh tiết lộ:

Bạn rung động với tầng cảm xúc nào (số linh hồn)
Bạn được sinh ra để sống điều gì (số sứ mệnh)
Bạn đang phát ra năng lượng gì khiến điều đó cứ lặp đi lặp lại (năm cá nhân)
👉 Có người mang năng lượng chữa lành nhưng đang sống như chiến binh.
👉 Có người có sứ mệnh khai tâm, nhưng đang bị mắc kẹt trong vai diễn làm hài lòng người khác.

Không lạ gì họ thấy mệt mỏi, chán nản, lạc lối vì đang lệch tần số gốc.

Muốn nâng cao tần số năng lượng đừng chỉ "nghĩ tích cực" và đừng chỉ fomo
Mà hãy:
Buông những vai diễn không thuộc về mình.
Trở về với tầng sóng gốc bạn sinh ra cùng.
Làm việc, yêu thương, và sống đúng với tần số linh hồn của bạn.
Khi ấy, bạn không cần "cầu may", không cần "manifest" khổ sở nữa mọi thứ đến đúng lúc, đúng người, đúng cách.

Sự thật là: Bạn không cần kiểm soát cuộc đời. Bạn chỉ cần điều chỉnh năng lượng.
Thần số học không khiến bạn “thành công” trong mắt người khác.
Nó giúp bạn sống đúng với bản thể thiêng liêng mà bạn luôn là ... trước cả khi thế giới bảo bạn phải khác đi.






Tôi hỏi: Anh ơi, theo anh thì Tận cùng của sự kết thúc trong mối quan hệ là gì để kiếp sau không còn gặp lại nhau nữa?An...
22/06/2025

Tôi hỏi: Anh ơi, theo anh thì Tận cùng của sự kết thúc trong mối quan hệ là gì để kiếp sau không còn gặp lại nhau nữa?

Anh trả lời: Em biết không... tận cùng của sự kết thúc trong một mối quan hệ, không phải là lúc hai người rời xa nhau… mà là khi hai người đã học xong bài học mà họ đến để dạy nhau.” “Lúc đó, không còn giận, không còn yêu, cũng không còn tiếc. Chỉ là... buông xuống thật sự Không còn gì níu nữa
Có người chia tay rồi vẫn còn đau, còn mơ, còn dằn vặt nghĩa là trong lòng vẫn còn dây, vẫn chưa dứt.�Nhưng cũng có những lúc, em sẽ thấy… “À, mình đã tha thứ rồi. Tha cho họ. Tha cho chính mình. Và thật sự… mình đã không còn muốn gặp lại họ nữa dù là trong đời này hay đời sau.”
Không phải thề thốt, không phải cắt duyên gì cả �Chỉ là đến một lúc nào đó, mình buông vai trò nạn nhân, buông cả mong muốn ai đó phải trả giá.�Và cũng buông luôn cái tôi từng oán trách họ, từng mong họ quay về, từng mong họ hiểu mình đã đau ra sao.
Em biết không, khi mình nhìn lại người đó mà trong lòng không còn cơn sóng nào dậy lên nữa,�Khi mình có thể nói “Cảm ơn vì đã từng đến”,�Mà không rưng rưng thì đó là lúc nghiệp đã được hóa giải. “Và nếu có đời sau thật, anh tin là lúc đó, em sẽ đi ngang qua người ấy như một người lạ. Nhẹ nhàng. Không còn gì để nhớ. Không còn gì để tìm.”
Chỉ còn tự do. Và bình yên thật sự.




Yêu như người Bhutan: Yêu để giải thoát, không phải để sở hữuỞ Bhutan, có những cặp vợ chồng không tổ chức đám cưới linh...
14/06/2025

Yêu như người Bhutan: Yêu để giải thoát, không phải để sở hữu
Ở Bhutan, có những cặp vợ chồng không tổ chức đám cưới linh đình. Họ đến với nhau bằng lời cam kết im lặng: “Tôi sẽ đồng hành với Anh/ Em không phải để kiểm soát hay thay đổi, mà để cùng nhau lớn lên.”
Họ không sở hữu nhau, không đặt nhau vào khung. Họ chấp nhận người kia trong quá trình chuyển hóa, bởi họ hiểu rằng người ta không sinh ra để làm vừa lòng ta, mà để dạy ta yêu thương trọn vẹn.

Trong hành trình tu tập, bạn đạo là người cùng nhau vượt qua phiền não, cùng nhau học cách tỉnh thức, đối diện với tổn thương mà không trốn chạy. Khi xem bạn đời là bạn đạo, nghĩa là ta không còn mong người kia làm ta hạnh phúc, mà cùng nhau học cách tạo ra hạnh phúc từ bên trong.
Cãi nhau cũng là tu.
Im lặng đúng lúc cũng là tu.
Tha thứ cũng là tu.
Và kiên nhẫn nhìn người kia vụng về lớn lên cũng là tu.

Khi yêu trở thành đạo, hôn nhân không còn là gánh nặng, mà là ân phúc
Nếu ta xem bạn đời là bạn đạo, thì mọi mâu thuẫn đều là cơ hội để hiểu nhau, mọi giận hờn là bài học để yêu sâu sắc hơn. Ta sẽ thôi hỏi: “Người ấy có còn xứng đáng với tôi không?” mà sẽ hỏi: “Tôi đã yêu bằng cả trái tim chưa?”
Tình yêu vô điều kiện không phải là thứ dễ có, nhưng là thứ đáng học nhất trong đời. Và nếu may mắn có được một người bạn đạo hãy trân quý, bởi đó là người giúp ta trở về với bản thể chân thật và dịu dàng nhất của chính mình.






"Tri túc thường lạc" – biết đủ thì sẽ thấy lòng mình nhẹ lại.Không phải là buông bỏ hết mọi thứ. Cũng không phải là sống...
14/06/2025

"Tri túc thường lạc" – biết đủ thì sẽ thấy lòng mình nhẹ lại.

Không phải là buông bỏ hết mọi thứ. Cũng không phải là sống an phận hay từ chối ước mơ. Chỉ là… sau một chặng đường mỏi mệt, ta tự hỏi:
“Rốt cuộc, có bao nhiêu là đủ? Có bao nhiêu cho vừa?”

Ta từng nghĩ: có nhiều tiền hơn sẽ vui. Yêu được người ta thương sẽ hạnh phúc. Mua được cái nhà to, cái xe đẹp, sẽ thấy đời nở hoa.
Nhưng rồi có lúc, ta có gần như tất cả… mà vẫn thấy trống rỗng.

Thì ra, niềm vui không nằm ở điều ta muốn thêm, mà nằm ở chỗ ta biết ơn điều mình đang có.
Một bữa cơm giản dị. Một người bạn chịu lắng nghe. Một buổi chiều không vội vã. Một nơi để về dù nhỏ nhưng ấm.

Biết đủ, là khi ta thôi gồng lên để làm vừa lòng ai.
Biết đủ, là khi nhìn người ta hơn mình mà lòng vẫn yên.
Biết đủ, là khi trong tay chẳng nhiều, nhưng trong tim chẳng thiếu.
Vậy thôi.
Không cần phải hơn ai cả.
Chỉ cần đủ đầy với chính mình.





Bạn đời là bạn đạo – Hành trình học yêu thương không điều kiện“Hạnh phúc không đến từ việc ta có bao nhiêu, mà từ việc t...
12/06/2025

Bạn đời là bạn đạo – Hành trình học yêu thương không điều kiện
“Hạnh phúc không đến từ việc ta có bao nhiêu, mà từ việc ta yêu nhau ra sao.” – Một câu nói dân dã của người Bhutan.
Trong những ngày hiện đại tất bật và ồn ào, tình yêu thường được bao bọc bởi những điều kiện: phải thành công, phải đẹp, phải giống tôi, hoặc ít nhất, phải hiểu tôi. Ta yêu nhau bằng cái nhìn có điều kiện... rằng nếu anh thế này, nếu em như thế kia, thì ta sẽ còn ở bên nhau.
Thế nhưng, ở một nơi được mệnh danh là “vương quốc hạnh phúc” – Bhutan, tình yêu lại được dạy như một con đường tu tập, nơi bạn đời là bạn đạo, và hành trình bên nhau là một cách để cùng nhau trưởng thành trong tình yêu vô điều kiện.

Bạn đời – Không chỉ để yêu, mà để tu??
Ở Bhutan, người ta không đặt nặng câu hỏi: “Người ấy làm được gì cho tôi?”, mà hỏi: “Tôi học được gì khi sống cùng người ấy?”
Họ không xem tình yêu là đích đến mà là con đường ...con đường để học buông bỏ cái tôi, học kiên nhẫn, học lắng nghe, và trên hết, học yêu mà không mong được đáp lại.
Bởi vì họ tin: người bạn đời không phải là một nửa còn lại để lắp đầy ta, mà là một tấm gương phản chiếu những phần chưa lành trong ta, để ta có cơ hội chữa lành.






Yêu  là sự công nhận? Mình nghĩ là ở đây ai trong một mối quan hệ cũng muốn nhận được sự công nhận từ đối phương, đặc bi...
07/06/2025

Yêu là sự công nhận? Mình nghĩ là ở đây ai trong một mối quan hệ cũng muốn nhận được sự công nhận từ đối phương, đặc biệt là ở nam giới?? Công nhận ở đây có nghĩa là.. những gì người ấy làm cho mình, mình đón nhận bằng sự biết ơn chứ không phải là điều hiển nhiên..

Công nhận người ấy là một con người đang tu học, đang tổn thương, đang cố gắng.
Không ép họ phải giống mình, không bắt họ phải “tốt hơn” để vừa với mong muốn của mình.
Mà là thấy họ xứng đáng được thương cả khi họ không hoàn hảo.
Bởi trong thế giới vô thường này, có mấy ai dám ở lại?
Có mấy ai vẫn dịu dàng, khi bạn không còn rực rỡ?

Tình yêu không đến từ cơn say nắng đầu mùa,
mà đến từ sự tỉnh thức của hai tâm hồn biết quay vào bên trong,
thấy rõ bóng tối của mình, rồi cùng nhau nhẹ nhàng mà bước.

Và nếu một mai duyên cạn, người rời…
hãy biết ơn vì đã từng có nhau như hai đám mây cùng bay qua một bầu trời.
Hãy để tình yêu không hóa thành xiềng xích,
mà trở thành hạt giống tỉnh thức trong khu vườn tâm.

Vì cuối cùng, yêu là học cách nhìn nhau bằng đôi mắt hiểu và trái tim thương.
Và nếu có thể, thì hãy thương nhau... như một cơn gió lành đi qua đời nhau.





Trong bài Pháp Thoại của thầy Giác Minh Luật, có một đoạn chia sẻ mình rất tâm đắc..."Có thể sự ra đi của ai đó đã phá v...
07/06/2025

Trong bài Pháp Thoại của thầy Giác Minh Luật, có một đoạn chia sẻ mình rất tâm đắc...

"Có thể sự ra đi của ai đó đã phá vỡ trái tim của bạn, nhưng mà nó cũng sẽ khiến cho bạn sáng mắt ra, một cái chuyện buồn đã qua rồi để cho nó qua đi, một con người đã đi rồi thì hãy cho họ đi đi, Mây của trời cứ để gió cuốn đi. Quá khứ không tốt thì tương lai phải đẹp, khổ một thời thôi đừng khổ luôn một đời, chúng ta phải dành thời gian nỗ lực chăm sóc và làm cho mình trở nên một phiên bản tốt hơn, càng về sau em lại càng thấy mình không hợp. Để cho cuộc đời mình có thêm thời gian để tập yêu thương lại mình, cuối ngày dài em ôm lấy mình trong gương vì đó là người duy nhất em nhìn mà không thương..."

Bởi sau tất cả những đổ vỡ, người ở lại với mình vẫn là chính mình. Em học cách tha thứ cho người đã đi, và nhẹ nhàng tha thứ luôn cho chính em của những ngày yếu đuối. Mỗi vết nứt trong tim là một nơi ánh sáng có thể rọi vào. Và biết đâu, chính từ hôm nay, em bắt đầu nở hoa trong bình yên của riêng mình





Address

Seoul

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Trạm Sách Cafe posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Trạm Sách Cafe:

Share