Báo Việt 24h

Báo Việt 24h Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Báo Việt 24h, Media/News Company, Concepcion, Iloilo .

Nếu như 1 trong 4 loài vật này vào nhà bạn thì đó là điềm may mắn 👇👇👇
02/09/2025

Nếu như 1 trong 4 loài vật này vào nhà bạn thì đó là điềm may mắn 👇👇👇

4 con vật vào nhà mang theo may mắn 👇👇👇
02/09/2025

4 con vật vào nhà mang theo may mắn 👇👇👇

02/09/2025

Chồng là con 1 nên vừa sinh con trai đầy tháng tôi đã liền nhận được 50 triệu vào tài khoản, tưởng mẹ chồng thưởng cho con dâu ai ng::ờ vừa thấy tên người chuyển tôi liền ‘v:;ỡ tim’ kinh ngạc, sau đó chỉ 1 ngày cả nhà chìm trong ta::ng trắng chỉ vì...
Chồng tôi là con trai một, nên khi tôi sinh được con trai đầu lòng, cả gia đình chồng mừng rỡ vô cùng. Hôm đầy tháng, vừa tiễn khách xong, tôi bất ngờ nhận được tin báo trong điện thoại: tài khoản của tôi có thêm 50 triệu đồng.
Trong lòng tôi thoáng nghĩ ngay: “Chắc mẹ chồng thương con dâu, thưởng cho mình vì đã sinh cháu đích tôn rồi đây.”
Thế nhưng, khi nhìn kỹ dòng thông báo chuyển khoản, tôi đứng chết lặng. Người gửi không phải mẹ chồng, mà là… tên bố chồng.
Tôi b-àng hoà-ng, tim như rơi xuống. Ông vốn từ lâu đã mắc bệnh nặng, đi lại khó khăn, lại chẳng hề thân thiết với tôi đến mức gửi số tiền lớn như vậy.
Đêm ấy tôi trằn trọc không ngủ, trong đầu đầy nghi hoặc. Sáng hôm sau, khi cả nhà còn chưa kịp hỏi han, thì một tin s-ét đánh bất ngờ ập đến: bố chồng tôi đột ngột qu-a đ-ời ngay trên giường ngủ.
Đám ta-ng được tổ chức gấp rút. Giữa tang thương, tôi càng bối rối với số tiền kia. Đến lúc mẹ chồng run rẩy mở điện thoại của chồng tôi cho cả nhà xem, mọi người mới ch-ết lặng, mẹ chồng lúc này bỗng làm ầm nhà lên, hóa ra là.. 👇👇

02/09/2025

Chồng đ-uổi vợ ra khỏi nhà, 8 năm sau cô ấy quay lại cùng chiếc trực thăng và hai bé gái...Có những lúc, một quyết định trong phút nóng giận có thể thay đổi cả cuộc đời. Ngày anh ta đuổi vợ ra khỏi nhà, chẳng ai ngờ được 8 năm sau, người phụ nữ ấy sẽ quay lại – không phải trong sự yếu đuối, mà cùng chiếc trực thăng rực sáng trên bầu trời và hai bé gái xinh đẹp nắm tay mẹ.
Mai kết hôn với Hùng năm 23 tuổi. Cô xuất thân trong gia đình lao động bình thường, ba mẹ làm thợ mộc, thợ may. Còn Hùng thì khác – anh ta là con nhà khá giả, mở công ty xây dựng, đi đâu cũng tự hào mình “làm ăn lớn”. Những ngày đầu mới cưới, Mai tin rằng tình yêu và sự nhẫn nhịn sẽ giữ được mái ấm.
Nhưng chỉ sau 2 năm, cuộc sống hôn nhân dần trở nên ngột ngạt. Hùng gia trưởng, nóng nảy, thường xuyên chê bai vợ không “khôn khéo” trong các mối quan hệ, không “sang trọng” để đi cùng anh trong những bữa tiệc. Mỗi lần cãi nhau, anh lại lớn tiếng, có khi ném đồ đạc.
Ngày định mệnh đến vào một buổi chiều mưa. Hùng đi làm về, thấy Mai chưa chuẩn bị cơm vì con trai nhỏ ốm sốt, đang nằm quấy khóc. Thay vì chia sẻ, anh ta nổi giận:
– “Cô chỉ biết quanh quẩn với mấy việc lặt vặt, chẳng làm được gì ra hồn. Ra khỏi nhà này đi, tôi không cần loại đàn bà bất tài nữa.”
Mai sững sờ, ôm con mà nước mắt lăn dài. Chịu đựng bao năm, giờ thì lời nói ấy như nhát dao cuối cùng. Cô thu vội vài bộ quần áo, bế con đi trong cơn mưa tầm tã. Đêm ấy, hai mẹ con ngủ tạm dưới mái hiên một ngôi chùa, bụng đói cồn cào nhưng lòng Mai lại có một quyết tâm lạ thường: “Mình sẽ sống khác. Không thể để con khổ thêm nữa.”
Sáng hôm sau, cô nhờ một người bạn thân đưa đến nhà người dì ở tỉnh khác. Từ đó, hành trình làm lại cuộc đời của một người mẹ đơn thân bắt đầu. 8 năm bươn trải cô đợi ngày trở về ...
Quý độc giả xem thêm tại đây 👇

Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa...
02/09/2025

Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa nước mắt. Chồng nổi đi::ên đứng dậy hành động sau đó khiến ai cũng sững người ...Buổi chiều tà, khu phố nhỏ ở ngoại ô Hà Nội bắt đầu lên đèn. Trong căn nhà cấp 4 đơn sơ, Linh đang lui cui trong bếp với mớ rau muống, vài miếng đậu rán, và con cá trê kho mặn. Cô không có nhiều thời gian — vừa phải nấu cơm, vừa phải để ý hai đứa trẻ đang tranh nhau chiếc thìa nhựa trong góc nhà. Đứa lớn ba tuổi, đứa bé mới mười bốn tháng.
Chồng cô, Tuấn, hôm nay về sớm hơn mọi ngày. Anh vốn làm phụ hồ ở công trình gần nhà, tay chân lúc nào cũng sạm đen vì nắng gió, người đầy mùi xi măng và mồ hôi. Tuấn đi ngang qua bếp, chào vợ bằng câu quen thuộc:
“Vợ nấu gì thơm thế?”
Linh quay ra, mỉm cười nhẹ: “Có mỗi con cá kho, tí rau luộc. Anh đi tắm đi, cơm gần xong rồi.”
Chừng hai mươi phút sau, mâm cơm được bày ra chiếu giữa nhà. Linh đang múc cháo cho đứa út thì Tuấn, bà nội và đứa lớn đã ngồi vào ăn. Linh vẫn chưa ăn miếng nào. Cô bận quá — phải đút từng thìa cháo cho con, lại canh không để đứa lớn đổ nước hay làm đổ bát.
Khi xong xuôi, Linh quay lại mâm cơm. Mắt cô khựng lại. Trên mâm cơm chỉ còn bộ xương cá lạnh ngắt, mấy cọng rau luộc đã bị lùa sạch, bát canh cạn gần đáy.
Cô lặng người.
Không ai nói gì, hoặc không ai nhận ra. Chỉ có Tuấn, đang gắp miếng cuối cùng của đĩa trứng, mới ngước lên nhìn vợ, ánh mắt bối rối:
“Ơ… em chưa ăn à?”
Linh không nói gì. Mắt ươn ướt, cô cúi xuống dọn bát cho con, rồi quay vào bếp, mở nắp nồi cơm — còn đúng nửa chén dưới đáy, khô khốc.
Tuấn đứng bật dậy. Không nói không rằng, anh bước tới mâm cơm, lật lại từng chiếc bát, từng chiếc đĩa. Mâm cơm giờ như một chiến trường trống rỗng.
Rồi anh đột nhiên chạy ra khỏi nhà, để mặc mọi người s;ững s;ờ....Xem tiếp 👇

02/09/2025

Ngày giỡ bố, mẹ chồng đưa cho tôi 500k bảo làm 3 mâm cỗ mời khách. Nhìn số tiền trong tay tôi ôi vâng lời cầm tiền rồi nhanh nhảu đáp: "Quá dễ, từng này mua tôm hùm còn dư". Hôm đó dậy từ sáng sớm đi chợ rồi một mình vào bếp "quẩy" hết món cỗ, khi bê mâm lên cả nhà nhìn vào đều ch-/ế-t lặ/ng
Từ ngày về làm dâu, tôi nghe không ít lời xì xào. Họ hàng lẫn hàng xóm cứ chép miệng: “Con dâu nhà này nhìn cũng được, mà không biết có biết làm giỗ, làm chạp không. Dâu xứ Bắc mà, chắc khéo tay nhỉ?”. Người thì bảo tôi “chắc chỉ biết ăn diện, chứ nấu nướng gì”.
Câu nói ấy làm tôi nhiều đêm tức đến mất ngủ. Tối hôm trước, mẹ chồng đã gọi tôi lại, giọng vừa nghiêm vừa dò xét:
– Mai con lo đi chợ, nấu ba mâm cỗ mời khách. Đây 500 nghìn, chắc đủ rồi.
Tôi đón lấy tờ tiền xanh lè, trong lòng thoáng ngạc nhiên. 500 nghìn mà bảo làm 3 mâm cỗ? Nhưng tôi không dám phản ứng, chỉ mỉm cười nhanh nhảu:
– Quá dễ mẹ ạ, từng này mua tôm hùm còn dư!
Cả nhà phá lên cười, chắc nghĩ tôi nói đùa. Nhưng thật ra trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ khác.
Nên sáng hôm sau, tôi dậy từ lúc gà gáy. Trong tay vỏn vẹn 500 nghìn, tôi hít một hơi dài rồi đi thẳng ra chợ đầu mối. Đến gần trưa, tôi bày biện ra mâm. Trên bàn hiện ra ba mâm cỗ đầy ắp: có canh, có mặn, có xào, có nguội. Dù chẳng có cao lương mỹ vị, nhưng mâm cỗ bày biện đâu ra đấy, màu sắc hài hòa, mùi thơm lan khắp gian nhà.
Tôi còn cẩn thận xếp hoa, rót rượu, thắp nén nhang trước bàn thờ.
Lúc bê mâm ra, tôi thấy rõ trong ánh mắt mọi người có gì đó thoáng… sữ/ng s/ờ.... 👇 ĐỌC TIẾP CÂU CHUYỆN DƯỚI BÌNH LUẬN

L:y h:ô:n, chồng cho tôi ra đi tay trắng, nửa năm sau anh ta phải chuyển cho tôi 1 tỷ vì 1 cuộc gọi....Ngày ký đơn l:y h...
02/09/2025

L:y h:ô:n, chồng cho tôi ra đi tay trắng, nửa năm sau anh ta phải chuyển cho tôi 1 tỷ vì 1 cuộc gọi....Ngày ký đơn l:y h:ô:n, anh ta cười và bảo tôi nên cảm ơn vì còn được ra đi trong im lặng. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, thậm chí cả con cũng không. Sáu tháng sau, chỉ một cuộc gọi của tôi đã khiến anh phải chuyển khoản một tỷ, không thiếu một đồng."
Tôi là Linh, 32 tuổi, từng là một nhân viên kế toá:n trong một công ty tư nhân nhỏ ở quận 3. Tôi quen Minh năm 27 tuổi, lúc anh ta đang điều hành một chuỗi cửa hàng phụ kiện điện thoại. Khi ấy, tôi nghĩ mình may mắn gặp được người đàn ông tài giỏi, chín chắn. Minh hơn tôi 5 tuổi, nói chuyện khéo léo, biết chiều phụ nữ. Anh ta từng bảo:
"Lấy anh, em chỉ việc s:ố:ng sung sướng. Đàn bà mà nghĩ đến t:i:ền nhiều thì chẳng giữ được đàn ông."
Tôi ng//u ng/ốc tin rằng mình là ngoại lệ.
Ba năm sau cưới, tôi nghỉ việc, ở nhà s:i:nh con. Mọi khoản chi tiêu đều phụ thuộc vào Minh. Tôi không có tên trên sổ đỏ, sổ t:i:ết kiệm cũng đứng tên anh. Xe ô tô là anh mua trước h:ô:n nhân. Tất cả tài sản đều "ngẫu nhiên" r:ơ:i vào vùng xám mà luật khó chạm đến.
Rồi đến một ngày, tôi phát hiện Minh ng:o:ại t:ì:nh. Không chỉ một người, mà nhiều người – từ thư ký đến một cô s:i:nh viên mới ra trường. Tôi làm ầm lên. Đáp lại, anh ta lạnh lùng nói:
"Muốn l;y h;ôn thì ký đi. Nhà là của anh, xe là của anh. Em nuôi con không n:ổi đâu, để anh nuôi."
Tôi s/ố/c đến ngh:ẹ:n lời. Tôi từng bỏ cả tuổi trẻ để tin vào tình yêu và sự hi s:i:nh. Nhưng toà xử, đúng như anh ta nói: nhà là tài sản riêng, xe mua trước h:ô:n nhân, con được giao cho người có điều kiện kinh tế. Tôi ra đi với vài bộ quần áo, chút t:i:ền t:i:ết kiệm ít ỏi và một trái t:i:m nát vụn.
Tôi về quê ở T:i:ền Giang một thời gian, s:ố:ng nhờ nhà ba mẹ. Đêm nào cũng nằm kh:ó:c. Nhưng một hôm, má tôi nhìn thẳng vào mắt tôi và bảo:
"Thay vì kh:ó:c, sao không đứng lên? Con từng là người học giỏi nhất trường. Giờ chẳng lẽ để thằng đàn ông đó cười vào mặt?"
Câu nói đó như cái t//á/t thức tỉnh tôi. Tôi b:ắt đầu học lại... Xem tiếp 👇

02/09/2025

Trước ngày cưới vợ mới tôi đến lau dọn mộ cho vợ cũ, đúng lúc này...1 người xuất hiện cuộc đời tôi cũng thay đổi từ đây....Ngày mai là ngày cưới của tôi và Thu – người phụ nữ đã kiên nhẫn chờ đợi tôi suốt ba năm qua. Đám cưới được gia đình hai bên chuẩn bị chu đáo, mọi thứ đâu ra đấy. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn một nỗi ám ảnh chưa bao giờ nguôi: ký ức về Mai, người vợ đầu đã rời xa tôi trong một tai nạn giao thông cách đây bốn năm.
Tôi nhớ như in cái ngày định mệnh ấy. Buổi sáng hôm đó, Mai đi chợ sớm để chuẩn bị bữa cơm cúng giỗ cho cha tôi. Chỉ một cuộc điện thoại ngắn ngủi từ bệnh viện đã xé nát cuộc đời tôi: “Vợ anh bị tai nạn, chúng tôi đã cố gắng nhưng không qua khỏi”. Khi chạy đến, thân thể Mai đã bất động, gương mặt vẫn còn vương chút nụ cười hiền mà tôi quen thuộc. Tôi ngồi chết lặng, thấy cả thế giới như sụp đổ.
Suốt một năm sau đó, tôi sống như cái bóng. Căn nhà hai vợ chồng mới vay mượn xây dựng bỗng trở thành nơi lạnh lẽo. Mỗi lần nhìn vào chiếc tủ quần áo còn vương mùi nước xả mà Mai hay dùng, tôi lại gục ngã. Gia đình, bạn bè nhiều lần khuyên tôi đi bước nữa, nhưng tôi chỉ lắc đầu. Tôi nghĩ mình không còn xứng đáng với ai, và cũng chẳng đủ can đảm để yêu thêm lần nào.
Cho đến khi Thu xuất hiện. Cô là đồng nghiệp mới trong công ty, ít hơn tôi 5 tuổi. Thu không vồn vã, cũng không cố gắng làm thân, nhưng sự ân cần lặng lẽ của cô khiến tôi dần nhận ra trái tim mình còn có thể cảm nhận hơi ấm. Những lần tôi nhớ Mai, Thu im lặng ngồi cạnh, đưa tôi ly trà nóng. Khi tôi bị ám ảnh bởi tiếng còi xe ngoài đường, Thu khẽ nắm tay, để tôi bình tâm. Ba năm qua, cô chưa từng giục tôi quên đi quá khứ, chỉ kiên nhẫn chờ tôi có thể mở lòng.
Và rồi tôi quyết định: cưới Thu, để bắt đầu lại. Thế nhưng, trước khi làm điều đó, tôi cảm thấy mình phải đến thăm Mai, lau dọn mộ phần, thắp cho cô nén nhang. Tôi tin, dù ở nơi xa xăm nào đó, Mai cũng muốn tôi hạnh phúc.
Chiều hôm ấy, trời đổ mưa lất phất. Nghĩa trang vắng người, chỉ còn tiếng gió xào xạc qua hàng bạch đàn. Tôi xách theo một túi đồ: khăn, nước, ít hoa trắng và gói nhang. Bàn tay run run khi đặt những cánh hoa cúc lên mộ, tôi thì thầm:
“Mai à, mai này anh cưới vợ mới. Anh biết, nếu em còn sống, chắc em cũng sẽ muốn anh tìm được người bên cạnh. Anh sẽ không bao giờ quên em, nhưng anh sẽ sống tiếp, vì anh không thể để Thu chờ thêm nữa.”
Giọt nước mắt bất giác rơi. Tôi cúi xuống lau từng vết bẩn bám trên bia đá. Lúc ấy, tôi nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ phía sau…
Quý độc giả xem thêm tại đây 👇

02/09/2025

Nhà chỉ có 2 chị em gái nhưng tháng nào chúng tôi cũng biế:u mẹ 10 triệu/tháng sinh hoạt nào ngờ đến khi bà đổ bện:;h vẫn ngửa tay xin tiền từng đồng mua cháo, hỏi tiền cho mọi khi thì bà bảo "TIÊU HẾT RỒI", lúc h:ấp hối bà mới nói ra sự thật về số tiền 20 triệu/ tháng khiến chúng tôi phát điên...
Nhà chỉ có hai chị em gái, từ ngày đi làm có thu nhập ổn định, tháng nào chúng tôi cũng biếu mẹ 10 triệu để bà chi tiêu, gọi là báo hiếu và để mẹ sống sung túc tuổi già. Tổng cộng 20 triệu/tháng, đủ để một người phụ nữ ở quê sống thoải mái, không phải lo nghĩ gì.
Thế nhưng… mọi thứ bắt đầu trở nên kỳ lạ.
Ba năm gần đây, mỗi lần gọi điện, mẹ đều than hết tiền, thậm chí có tháng còn xin thêm vài triệu để “mua thuốc bổ, bồi dưỡng sức khỏe”. Chúng tôi thấy lạ, vì bà ở quê, không ăn chơi gì, cũng chẳng có thú vui nào tốn kém, vậy thì tiền đi đâu hết? Nhưng hỏi tới đâu, mẹ chỉ gạt đi, bảo: “Các con đừng lo, mẹ tiêu hết rồi!”
Rồi một ngày, tin sé-t đá;/nh giáng xuống — mẹ tôi bị phát hiện un-g th-ư giai đoạn cuối. Vừa đau xót vừa lo lắng, hai chị em lập tức đưa bà lên bệnh viện tuyến trên điều trị. Nhưng ngay trong những ngày nằm viện, cảnh tượng khiến chúng tôi c/hế/t lặng: Mẹ vẫn… ngửa tay xin tiền từng đồng để mua cháo, mua sữa. Thậm chí có lần bà còn khóc, bảo “không có tiền” trong khi chúng tôi biết rõ, mỗi tháng bà nhận 20 triệu từ con cái.
Sự mâ-u thu-ẫn đó khiến tôi như phát đ;/iên. Nhiều đêm tôi ngồi bên giường b-ệnh, không ngủ được, gặng hỏi:
– “Mẹ ơi, rốt cuộc bao nhiêu năm nay mẹ tiêu gì mà hết sạch thế? Hay ai lấy của mẹ?”
Mẹ im lặng, nước mắt lăn dài. Tôi chưa bao giờ thấy bà suy sụp và áy náy đến thế.
Cho đến đêm hấp hối, khi hơi thở dồn dập, bà mới run rẩy nắm tay hai con gái, giọng nghẹn ngào nói về đầu đuôi số tiền các con cho mỗi tháng, hóa ra... 👇👇

02/09/2025

Cho hàng xóm vay tiền làm nhà, 35 năm sau con trai anh ấy mới đến gõ cửa nhà tôi trả nợ, vừa mở cửa xem bên trong phong bì, bố tôi bật khóc chạy vào nhà lấy thêm 50 triệu đưa thêm cho hàng xóm, hóa ra cả nhà họ đã...
Ngày xưa, khi còn trẻ, bố tôi tốt bụng cho anh hàng xóm vay một khoản tiền để làm nhà. Thời gian trôi qua, ba mươi lăm năm dài đằng đẵng, gia đình tôi cũng quên bẵng đi món nợ ấy, coi như của cho.
Ấy vậy mà một chiều mùa đông, cửa nhà tôi bất ngờ vang lên tiếng gõ. Người thanh niên trước mặt tự giới thiệu là con trai của người hàng xóm năm xưa. Anh run run đưa phong bì cho bố tôi, nói:
– “Đây là khoản nợ cha tôi dặn lại, nhất quyết phải trả cho bác trước khi mất.”
Bố tôi mở phong bì, thấy số tiền bên trong không nhiều, nhưng vừa nhìn, ông bật khóc nức nở, khiến cả nhà hoang mang.
Không kìm được, ông chạy thẳng vào trong, lấy thêm 50 triệu đồng trao lại cho người thanh niên, nghẹn ngào:
– “Cha con không nợ bác… mà bác mới là người nợ cả nhà con.”
Hóa ra, chuyện năm xưa lại chính là... 👇👇

Người hay uống cà phê và người hay uống trà, ai khỏe mạnh hơn? Cả 3 nghiên cứu đều chỉ ra cùng 1 điều bất ngờ👇👇👇
02/09/2025

Người hay uống cà phê và người hay uống trà, ai khỏe mạnh hơn? Cả 3 nghiên cứu đều chỉ ra cùng 1 điều bất ngờ
👇👇👇

Bố tôi vội vàng mang hết tiền tích cóp bao năm để cưới vợ mới, để lại mẹ tôi trắng tay, nhưng ông không ngờ ngày cưới, v...
02/09/2025

Bố tôi vội vàng mang hết tiền tích cóp bao năm để cưới vợ mới, để lại mẹ tôi trắng tay, nhưng ông không ngờ ngày cưới, vừa bước lên sân khấu với người phụ nữ mới thì mẹ tôi xuất hiện cầm xấp giấy tờ tuyên bố tin độ-ng tr-ời khiến ông bỏ lại vợ mới chạy m-ất hút...

Bố mẹ tôi từng là cặp vợ chồng gầy dựng từ hai bàn tay trắng.
Có gì ngon bố ăn sau, có gì khó mẹ gánh trước. Cái nhà 3 tầng, mảnh đất giữa phố, xe máy xe hơi – đều từ một quán cháo lòng nhỏ mẹ đứng bếp suốt 20 năm trời.

Nhưng rồi đến tuổi ngoài 50, bố tôi đột ngột đổi tính.
Chê mẹ luộm thuộm, quê mùa, nặng gánh. Ông bắt đầu ăn diện, đi sớm về muộn, gọi mẹ là “bà giúp việc cao cấp.”

Và rồi một ngày, ông tuyên bố:

“Tôi muốn ly hôn. Tôi có người mới, trẻ hơn, hợp với tôi hơn. Bà không còn phù hợp với tôi nữa.”

Mẹ tôi không khóc. Chỉ gật đầu rồi lặng lẽ xếp đồ, rời khỏi căn nhà do chính tay mình quét từng viên gạch.

Hai tháng sau, ông chính thức tổ chức đám cưới với người phụ nữ mới – một cô gái trẻ hơn ông gần 20 tuổi, tóc uốn xoăn, váy cưới đắt tiền, gọi bố tôi là “anh yêu” trước cả trăm khách.
Bố tôi cười tươi rói, tay nắm tay cô dâu bước lên sân khấu, tự tin tuyên bố:

“Từ hôm nay, tôi bắt đầu cuộc sống mới. Quá khứ đã là dĩ vãng!”

Nhưng khi bài nhạc cưới vừa vang lên, cánh cửa hội trường bật mở.
Mẹ tôi bước vào, áo dài đen, tóc búi cao, tay cầm xấp giấy tờ, giọng rành rọt:

“Xin lỗi, tôi không muốn phá đám, nhưng có thứ này tôi cần công bố – trước khi ông ấy bắt đầu ‘cuộc sống mới’.”

Khách mời quay lại nhìn, cả hội trường nín thở.

Mẹ tôi giơ lên từng tờ giấy:

Tờ thứ nhất chính là... vừa nghe xong ông đã tái cả mặt bỏ lại vợ trẻ tơ hơ giữa sân khấu... Đọc tiếp tại bình luận 👇👇

Address

Concepcion
Iloilo

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Báo Việt 24h posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share