Fan Phim Việt

Fan Phim Việt Fan Phim Việt
(2)

Hoá ra tổng tài h;ot nhất hiện tại lại là tr;a;;p b;oy: Cả MXH rủ nhau quay xe gấp, đã ph/ản di/ện xin đừng đẹp trai👇
30/11/2025

Hoá ra tổng tài h;ot nhất hiện tại lại là tr;a;;p b;oy: Cả MXH rủ nhau quay xe gấp, đã ph/ản di/ện xin đừng đẹp trai👇

Cứ về nhà là thấy vợ cất khăn tắm, chồng sinh nghi, đến khi lắp camera mới phát hiện sự thật động trờiMinh và Lan cưới n...
29/11/2025

Cứ về nhà là thấy vợ cất khăn tắm, chồng sinh nghi, đến khi lắp camera mới phát hiện sự thật động trời

Minh và Lan cưới nhau được tám năm. Minh làm kỹ sư công trình, thường xuyên đi công tác tỉnh dài ngày, mỗi chuyến ít thì ba bốn hôm, nhiều thì cả tuần. Lan làm bán hàng online, ở nhà lo cơm nước, giặt giũ, chăm con trai học lớp 3. Cuộc sống của họ tưởng chừng yên ổn, nhưng gần đây Minh bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.

Mỗi lần đi công tác về, dù về bất chợt lúc sáng sớm hay tối muộn, Minh đều thấy một cảnh l/ạ lù/ng: Lan đang cầm khăn tắm ướt sũng, vội vã đi giặt hoặc cất thật nhanh vào tủ. Ban đầu, Minh nghĩ có lẽ vợ mới tắm xong, hoặc sợ khăn ẩm mốc nên phơi ngay. Nhưng chuyện cứ lặp đi lặp lại suốt ba tháng khiến anh bắt đầu thấy bất thường.

Một buổi tối, Minh về sớm hơn dự kiến. Anh mở cửa nhẹ nhàng, bước vào thì thấy Lan từ phòng tắm chạy vội ra, gương mặt hơi tái, tóc rối, trên tay là chiếc khăn ướt. Cô giật mình khi thấy chồng, rồi cười gượng:

“Anh về rồi à… Em… em đang giặt khăn tắm.”

Minh gật đầu, không hỏi thêm. Nhưng trong lòng anh bắt đầu dậy sóng ng/hi ng/ờ. Đêm đó, anh nằm quay lưng, mắt mở trừng trừng trong bóng tối. Rốt cuộc Lan đang giấ/u anh chuyện gì? Một người phụ nữ bình thường sẽ không ho/ảng h/ốt khi cầm khăn tắm trước mặt chồng.

Ngày hôm sau, Minh lắp một chiếc camera nhỏ trong góc nhà, hướng ra phòng khách và lối vào phòng tắm. Anh biết việc này có thể khiến vợ gi/ận d/ữ nếu phát hiện, nhưng anh không thể chịu đựng thêm những câu hỏi lẩn quẩn trong đầu.

Suốt ba ngày đầu, mọi thứ vẫn yên bình. Lan dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp, phơi đồ, dạy con học. Nhưng đến ngày thứ tư, lúc Minh đang ngồi ở công trình, điện thoại báo có chuyển động l/ạ. Anh mở camera, tim đập thình thịch... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều ki/nh ho/àng...Chiều muộn, m...
29/11/2025

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều ki/nh ho/àng...

Chiều muộn, mưa rơi trắng xóa trên tuyến cao tốc nối tỉnh miền núi với thành phố. Anh Hòa – tài xế container gần 40 tuổi – đang chở lô hàng thực phẩm khô về kho. Trời mưa, đường trơn, anh tập trung lái, mắt thi thoảng liếc qua gương chiếu hậu.

Đi qua đoạn chân cầu vượt, anh thấy lờ mờ hai bóng người đứng nép sát lan can. Một phụ nữ trẻ ôm đứa bé khoảng ba tuổi trong lòng. Mưa đổ x/ối x/ả, đứa bé gào kh/óc khản cả giọng. Anh Hòa vội giảm tốc, tấp xe vào lề. Mở cửa cabin, anh gọi lớn:

– Em ơi, có chuyện gì thế?

Người phụ nữ ru//n r//ẩy, nước mưa hòa lẫn nước mắt. Giọng cô lạc đi:
– Xe em hỏ/ng… em gọi mãi không ai dừng… Con em l//ạnh quá…

Nhìn thằng bé ướ/t s/ũng, môi tí/m tá/i, anh Hòa không đắn đo:
– Lên xe đi, nhanh lên em, ngoài này nguy hiểm.

Cô gái bế con trèo lên cabin. Hơi ấm phả ra khiến thằng bé rúc sát vào mẹ, mắt lim dim vì kiệt sức. Anh Hòa đưa bình nước ấm:
– Cho cháu uống chút đi, đỡ lạnh. Xe em để đâu, để anh ghé gọi cứ//u hộ giùm.

Cô gái cúi đầu cảm ơn, kể chồng m/ất sớm, cô ở nhà thuê dưới phố, sáng nay lên huyện xin phụ quán ăn nhưng xe c//hết máy giữa đường, dắt bộ mấy cây số rồi đành đứng chờ người giúp.

Xe container tiếp tục lăn bánh trên cao tốc vắng vẻ, tiếng mưa vẫn rơi rả rích trên mái. 20 phút sau, khi qua trạm thu phí, anh Hòa dừng lại mua nước thêm cho hai mẹ con. Đang tính quay sang hỏi cô gái muốn ghé đâu thì nghe tiếng bàn tán xôn xao của mấy bác tài đang trú mưa:

– Gh//ê quá, mới có vụ sạt lở ở đoạn chân cầu vượt phía sau, đá lở cả mảng lớn, chắn hết đường.

– Ừ, có mẹ con gì đó đứng trú mưa suốt, chắc t/oi rồi…

Tim anh Hòa như ngừng đập. Anh quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh. Cô ôm chặt con, mặt c//ắt không còn giọt m///áu. Anh hỏi vội:

– Em… chỗ đó… đọc tiếp dưới bình luận 👇

Ông lão ngh//èo đi vào thang máy bị nữ nhân viên c/ậy qu/yền đ/uổi ra ngoài và cái kết...Buổi sáng hôm đó, trời đổ mưa l...
29/11/2025

Ông lão ngh//èo đi vào thang máy bị nữ nhân viên c/ậy qu/yền đ/uổi ra ngoài và cái kết...

Buổi sáng hôm đó, trời đổ mưa lất phất. Ông lão chống gậy, áo quần cũ sờn, ướt sũng nước, bước vào sảnh toà cao ốc giữa trung tâm thành phố. Ông gầy gò, lưng còng, tóc bạc trắng, tay r/un ru/n ôm túi ni lông đựng vài hộp sữa. Người bảo vệ nhìn ông nghi ng/ại nhưng không ngăn, vì thấy ông chỉ lặng lẽ hướng thang máy.

Thang máy dừng. Một nữ nhân viên bước vào trước, váy công sở ô/m s/át, đôi giày cao gót gõ lạch cạch. Cô chỉnh lại son môi qua màn hình điện thoại, mắt liếc sang ông lão. Mùi ẩm mốc từ quần áo ướt của ông xộc vào khiến cô nhăn mặt.

– “Bác đi nhầm rồi. Đây là thang máy dành cho khách và nhân viên văn phòng. Bác đi thang bộ phía sau kìa.” – giọng cô cao lên, rõ ràng đầy quyền uy.

Ông lão cười khẽ, vẫn giữ khoảng cách. – “Bác già rồi, leo cầu thang không nổi cháu ạ.”

Cô gái g/ắt gỏ/ng: – “Cháu nói rồi, quy định là quy định. Bác đừng để bảo vệ phải lôi bác ra. Cháu còn bận họp, nhanh lên.”

Người bảo vệ nghe thấy liền chạy đến. Ông lão nhìn xuống đôi dép nhựa đã mòn, rồi nhìn lên ánh mắt lạ/nh lù/ng của họ, chậ/m r/ãi lùi bước ra khỏi thang máy. Cửa thang đóng lại, cô gái soi gương chỉnh tóc, hài lòng vì “xử lý” xong kẻ làm ph/iền.

Trưa hôm đó, cô đang ăn cơm hộp thì quản lý gọi vào phòng. Trong phòng còn có giám đốc toà nhà – một người đàn ông ngoài năm mươi, dáng gọn gàng nhưng gương mặt đầy nét từng trải.

– “Em có đu//ổi một ông lão ra khỏi thang máy sáng nay?” – Giọng giám đốc bình thản nhưng ánh mắt sắ/c lạ/nh.

– “Dạ… ông ấy ăn mặc d/ơ bẩ/n, làm phi/ền khách hàng. Em giữ hình ảnh công ty.”

Ông giám đốc nhìn thẳng vào cô. – “Ông lão ấy là ai em biết không?”

Cô gái im bặt.

– “Ông ấy là..." đọc tiếp dưới bình luận 👇

Mẹ chồng rủ bạn đi ăn rồi gọi con dâu tới thanh toán – ai ngờ con dâu cao tay khiến bà tẽn tò...Hôm ấy là một buổi trưa ...
29/11/2025

Mẹ chồng rủ bạn đi ăn rồi gọi con dâu tới thanh toán – ai ngờ con dâu cao tay khiến bà tẽn tò...
Hôm ấy là một buổi trưa oi ả. Linh đang làm việc ở công ty thì nhận được cuộc gọi từ mẹ chồng. Giọng bà ngọt như mật:
– Linh à, con đang làm gì đấy? Trưa nay con bận không?
Linh nhìn đống hồ sơ trên bàn, thở dài:
– Dạ, con đang làm ở công ty. Có việc gì không mẹ?
– Mẹ đang đi ăn với mấy cô bạn ở nhà hàng gần công ty con nè. Con ghé qua chút đi, mẹ có chuyện muốn nhờ.
Nghe giọng mẹ chồng, Linh đoán ngay có chuyện chẳng lành. Nhưng cô vẫn lễ phép dạ vâng. Khoảng 15 phút sau, Linh có mặt tại nhà hàng. Bà ngồi cùng ba người bạn, toàn những bà sang trọng, ăn mặc đẹp đẽ, cười nói rôm rả. Trên bàn toàn món đắt tiền: tôm hùm, cua hoàng đế, rượu vang, bánh ngọt Pháp.
Thấy Linh tới, mẹ chồng nở nụ cười tươi rói:
– Ôi, con tới rồi à? Ngồi xuống đây uống nước.
Một bà bạn của mẹ chồng hỏi:
– Đây là con dâu út của bà đấy à? Xinh quá!
Mẹ chồng gật đầu, vênh mặt tự hào:
– Ừ, con dâu tôi đó. Nó ngoan lắm, làm giám sát ở công ty, lương cũng khá.
Linh ngồi mà trong lòng chộn rộn. Đúng lúc ấy, nhân viên phục vụ mang hóa đơn tới. Mẹ chồng cầm lên, thở dài rồi bĩu môi:
– Ôi trời, mẹ lại quên mang ví rồi. Già rồi, lẩm cẩm quá. Linh, con thanh toán giúp mẹ trước nhé. Tối mẹ đưa lại.
Ba người bạn của bà nhìn Linh, nở nụ cười ái ngại. Hóa đơn gần bốn triệu. Linh cắn môi. Tháng này vợ chồng cô mới đóng tiền học cho con, đang thắt chặt chi tiêu. Nhưng nếu từ chối, chẳng khác nào làm mẹ chồng mất mặt trước bạn bè.
Linh đứng dậy, khẽ nói:
– Dạ, mẹ chờ con chút.
Cô bước ra ngoài gọi điện. Mấy phút sau, cô quay lại, trên tay cầm điện thoại, cười nhẹ:
– Mẹ ơi... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Thấy người đàn ông ngh/èo mang theo một balo tiền mặt đi mua xe máy đắt tiền, nhân viên cửa hàng thấy ngh/i ng/ờ nên lập...
29/11/2025

Thấy người đàn ông ngh/èo mang theo một balo tiền mặt đi mua xe máy đắt tiền, nhân viên cửa hàng thấy ngh/i ng/ờ nên lập tức gọi CS tới, ông liền lấy ra một thứ từ trong balo khiến tất cả lặng ngắt...

Chiều hôm đó, tại một cửa hàng xe máy lớn, một người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi, da sạm nắng, mặc bộ đồ công nhân cũ, dép tổ ong mòn vẹt, bước vào.

Ông đến thẳng quầy, chỉ vào chiếc xe SH đời mới trưng bày giữa sảnh:

“Cho tôi xem con này. Tôi muốn mua.”

Nhân viên thoáng ngỡ ngàng. Họ nhìn ông từ đầu đến chân rồi… nhìn nhau. Người thì nín cười, người thì gật đầu xã giao:

“Dạ, chú cứ xem thoải mái.”

Họ nghĩ ông chỉ đến “hỏi cho biết”, kiểu dân ngh//èo nhìn cho vui rồi đi. Nhưng 10 phút sau, ông quay lại, đặt lên bàn một chiếc ba lô cũ, mở ra:

Bên trong là đầy ắp tiền mặt – toàn tờ 500 ngàn được xếp ngay ngắn.

Ông nói tỉnh queo:

“Tôi mua chiếc xe này, trả đủ tiền. Đếm đi.”

Nhân viên s/ửng s/ốt. Quản lý được gọi ra. Họ bắt đầu l/o lắn/g. Tiền mặt nhiều thế này? Ăn mặc thế kia? Mùi m/ồ hô/i lẫn mùi nắng gió bốc lên nồ/ng nặ/c.

Một nhân viên trẻ thì thào với quản lý:

“Hay gọi CA đi. Nhỡ đâu tiền này từ đâu ra…”

Chưa đầy 10 phút sau, CA khu vực có mặt.

Ông vẫn đứng đó, tay ôm ba lô, không nói gì. Mặt không đổi sắc.

CA yêu cầu ông xu/ất tr/ình g//iấy t//ờ t//ùy t//hân và giải thích nguồn gốc số tiền. Ông lặng lẽ rút trong túi ra một xấp giấy, đó là... 👇

Nh/ốt vợ sắp sinh vào kho đông lạnh -20 độ để bảo vệ ti//ểu ta///m, chồng không ngờ lại tự đ/ào hu/yệt ch//ôn mình...Ngà...
29/11/2025

Nh/ốt vợ sắp sinh vào kho đông lạnh -20 độ để bảo vệ ti//ểu ta///m, chồng không ngờ lại tự đ/ào hu/yệt ch//ôn mình...

Ngày cưới của tôi và Hoàng từng là niềm mơ ước của nhiều người. Anh ta bảnh bao, thành đạt, biết nói những lời mật ngọt khiến bất cứ người phụ nữ nào cũng xiêu lòng. Tôi từng nghĩ đời mình đã may mắn khi được anh lựa chọn. Nhưng có lẽ, đôi khi hạnh phúc quá trọn vẹn lại chính là khởi đầu của b//i kị//ch.

Ma/ng th/ai đứa con đầu lòng, tôi chỉ mong Hoàng quan tâm hơn. Thế nhưng càng về cuối th/ai k/ỳ, anh càng lạnh nhạt. Đi sớm về khuya, điện thoại luôn úp màn hình, những tin nhắn tôi vô tình thấy đều đầy những lời yêu thương… nhưng không phải dành cho tôi. Tôi đã n/ghi n/gờ, nhưng vẫn chọn im lặng. Tôi tin, rồi con cái ra đời sẽ kéo anh về bên gia đình.

Đêm đị/nh m/ệnh ấy, tôi bụng bầu chín tháng, bước xuống nhà bếp để uống nước. Bất ngờ nghe tiếng cã/i v/ã nhỏ to từ phòng khách. Hoàng và một người ph/ụ n/ữ l/ạ mặt. Cô ta kh/óc l/óc, s/ợ h/ãi nói:

– "Anh ơi, nếu chị ấy biết thì em ch///ết mất. Cái t/hai này… nếu l//ộ ra thì tất cả ta/n ná/t."

Tim tôi thắt lại. Hóa ra, không chỉ phả///n b///ội, Hoàng còn để người khác m/ang th/ai. Tôi lặng người đứng sau cánh cửa, không đủ can đảm bước vào. Nhưng khi tôi định quay đi, một ý nghĩ lạ/nh lù/ng từ miệng anh ta vang lên:

– "Em yên tâm. Chỉ cần chị ta biến mất, mọi chuyện sẽ ổn."

Lời nói ấy khiến tôi như rơi xuống vực thẳm. Tôi đâu ngờ, người chồng đầu gối tay ấp lại có thể nghĩ ra điều độ/c á/c đến vậy.

Sáng hôm sau, Hoàng dịu dàng hiếm thấy, bảo đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Tôi m/ệt m/ỏi gật đầu. Nhưng thay vì rẽ vào bệnh viện, xe chạy thẳng về phía khu công ty đông lạnh do anh quản lý. Tôi ngờ ngợ hỏi, Hoàng chỉ cười gượng:

– "Anh để đồ ở kho, tiện ghé lấy chút rồi đưa em đi."

Đến nơi, anh dìu tôi bước vào kho lạnh với lý do cần giúp anh kiểm tra hàng hóa. Nhiệt độ -20 độ ập vào khiến tôi r/un lẩ/y bẩ/y. Chưa kịp phản ứng, Hoàng bất ngờ đẩy tôi vào trong, cửa sập lại cùng tiếng khóa “cạch” lạnh lùng.

Tôi g/ào khó/c, đậ/p c/ửa cầ/u x/in. Bụng q/uặn thắ/t, đứa con trong tôi cũng đạp d/ữ d/ội như cảm nhận được hiể//m ngu//y. Lạnh buốt như cắ//t d/a t/hịt, hơi thở biến thành khói trắng mờ mịt. Tôi ru/n rẩ/y, ng/ã qu/ỵ, từng ngón tay tê cứng. Trong bóng tối l/ạnh lẽ/o, tôi chợt hiểu: anh ta thật sự muốn tôi ch//ết để b/ảo v/ệ người đ//àn b//à kia.

Nhưng ông trời có mắt. Trong lúc tu/yệt v/ọng, tôi chợt nhớ trong túi áo khoác còn chiếc điện thoại dự phòng. Tay r/un rẩ/y, tôi gọi cho một người đàn ông, đó chính là... đọc tiếp dưới bình luận 👇

L///ừa mẹ đi khám, con gửi thẳng mẹ vào viện dưỡng lão rồi chi//ếm 3 căn nhà – 1 tháng sau, bà khiến họ s//ốc n/ặng...Bà...
29/11/2025

L///ừa mẹ đi khám, con gửi thẳng mẹ vào viện dưỡng lão rồi chi//ếm 3 căn nhà – 1 tháng sau, bà khiến họ s//ốc n/ặng...

Bà Lan năm nay 75 tuổi, góa chồng đã hơn 10 năm. Cả đời bà v/ất v/ả buôn bán, dành dụm từng đồng để nuôi ba người con ăn học nên người. Khi về già, bà có trong tay ba căn nhà: một căn đang ở, hai căn cho thuê – coi như của để dành. Bà vẫn tự lo được mọi thứ, từ nấu ăn đến đi chợ, chỉ mong con cái yêu thương nhau.

Nhưng càng lớn, các con bà càng xa cách. Con trai cả – anh Cường – là người tính toán, th/ực dụ/ng. Cô con gái thứ hai – Hạnh – thì luôn nghe lời anh trai. Chỉ có cô út – Mai – là thi thoảng vẫn lui tới chăm mẹ, nhưng lại bị hai anh chị x/em thườ/ng vì “chẳng có sự nghiệp”.

Một ngày nọ, anh Cường nói với mẹ bằng giọng ân cần lạ thường:
– “Mẹ à, dạo này trông mẹ yế/u rồi, hay để con đưa mẹ đi khá/m tổng quát. Bệnh viện tư này tốt lắm, có cả khu nghỉ dưỡng cho người già.”

Bà Lan mỉm cười, tin tưởng gật đầu. Cả đời bà vẫn nghĩ “con mình chẳng bao giờ h/ại mình đâu”.

Sáng hôm sau, anh Cường lái xe đưa mẹ đi. Nhưng thay vì đến bệ/nh vi/ện, xe rẽ vào một viện dưỡng lão cao cấp ở ngoại ô. Khi nhận ra điều đó, bà hoa/ng m/ang hỏi:
– “Ủa… đây đâu phải bệnh viện, con đưa mẹ đi đâu vậy?”

Anh Cường nắm tay mẹ, giọng dịu dàng:
– “Mẹ cứ nghỉ ngơi ở đây vài hôm cho khỏe. Ở đây có bác sĩ, có người chăm sóc 24/24, chứ mẹ ở nhà một mình ng/uy hi/ểm lắm.”

Nói rồi, anh ký giấy gửi mẹ lại, quay đi thật nhanh. Bà Lan gọi theo:
– “Cường! Con ơi, mẹ không muốn ở đây… Mẹ muốn về nhà…”

Nhưng cánh cửa đã khép lại. Bà ngồi lặng lẽ nhìn chiếc xe con trai rời đi trong nước mắt.

Mấy ngày đầu, bà không ăn uống nổi. Mỗi tối, bà ngồi bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân có hàng cây phong nhỏ, lòng ngh/ẹn đắ/ng. Bà gọi điện cho con nhưng không ai nghe.

Một tháng sau... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Mẹ già 68 tuổi v//ay con trai 1 triệu đồng, con dâu b/ắt viết gi/ấy n/ợ, về nhà mở ra xem, bà ch//ết lặ/ng rồi b/ật kh/ó...
29/11/2025

Mẹ già 68 tuổi v//ay con trai 1 triệu đồng, con dâu b/ắt viết gi/ấy n/ợ, về nhà mở ra xem, bà ch//ết lặ/ng rồi b/ật kh/óc n/ức n/ở...

Ở tuổi 68, bà Lan sống l/ủi th/ủi trong căn nhà nhỏ ở quê. Từ ngày chồng m/ất, bà quen với cảnh tự mình lo toan tất cả. Thỉnh thoảng, bà bán rau ngoài chợ, kiếm chút tiền để mua gạo và thuố/c me/n. Nhưng sức khỏe yế/u dần, đôi mắt đã mờ, đôi chân ru/n rẩ/y, cuộc sống càng kh/ó kh/ăn.

Tháng đó, bà Lan bị b/ệnh đ/au k/hớp t/ái ph/át, phải mua thu//ốc uống gấp. Tiền trong nhà chỉ còn mấy chục nghìn, bà nghĩ mãi rồi quyết định bắt xe lên nhà con trai cả ở thị trấn để vay tạm 1 triệu đồng.

Bà đến nhà, vừa thấy mẹ, anh Hùng – con trai bà – mừng rỡ:
– Mẹ đến chơi ạ? Sao không báo trước để con về đón?

Bà Lan ng/ại ng/ần:
– Mẹ lên có chút việc thôi… Mẹ muốn vay con ít tiền mua th//uốc, khoảng 1 triệu thôi, khi nào bán lứa gà tới sẽ trả.

Anh Hùng chưa kịp trả lời thì vợ anh – chị Thu – từ trong bếp bước ra. Chị liếc bà, rồi nói thẳng:
– Vay thì phải viết gi/ấy n/ợ cho rõ ràng. Nhà con đâu phải ngân hàng phát tiền không công.

Không khí bỗng chùng xuống. Bà Lan khựng lại, tay r/un r/un. Anh Hùng định can vợ:
– Em nói gì thế, mẹ v/ay thì cần gì giấy tờ…

Chị Thu cắt ngang:
– Không! Em không đồng ý. Không phải lần đầu đâu nhé, nhỡ sau này các anh chị em khác nói mình thiên vị thì sao? Viết giấy va/y cho công bằng, khỏi ai tr/ách m/óc.

Bà Lan nghe xong, tim thắt lại. Bà không ngờ ở tuổi này, muốn vay con trai một ít tiền cũng phải viết giấy. Nhưng nghĩ đến bệ/nh tìn/h, bà cắ/n ră/ng đồng ý. Chị Thu lấy tờ giấy, đẩy sang:
– Mẹ ghi rõ: "Hôm nay, tôi Lan v/ay con trai Hùng số tiền 1 triệu đồng. Hẹn sẽ trả trong vòng 3 tháng."

Bàn tay nhăn nheo của bà r/un bần bật khi cầm bút. Viết xong, bà lặng lẽ bỏ tờ giấy vào túi áo, nhận tiền rồi xin phép về.

Trên chuyến xe về quê... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Nhà vợ ngh//èo và xa nên cưới 3 năm tôi mới về chơi, về tới nơi, tôi ki//nh ho//àng khi thấy cảnh tượng trước mắt...Tôi ...
29/11/2025

Nhà vợ ngh//èo và xa nên cưới 3 năm tôi mới về chơi, về tới nơi, tôi ki//nh ho//àng khi thấy cảnh tượng trước mắt...

Tôi và Lan quen nhau khi cô ấy làm công nhân trong xưởng may gần công ty tôi. Lan hiền lành, ít nói, dáng người nhỏ bé nhưng rất chăm chỉ. Yêu nhau được hơn một năm, tôi quyết định cưới, mặc kệ bạn bè xì xào: “Lấy vợ quê xa làm gì, sau này rườm rà lắm.”

Cưới xong, tôi cũng từng định về quê vợ ra mắt họ hàng, nhưng công việc bậ/n bị/u, rồi Lan m/ang b/ầu, sức khỏe yếu, bác sĩ dặn kiêng đi xa. Sinh con xong, cô ấy bậ/n bị/u chăm con, chăm sóc tôi, chẳng bao giờ nhắc chuyện về quê. Ba năm trôi qua, tôi quen với cuộc sống chỉ xoay quanh công việc và gia đình nhỏ này.

Lan thỉnh thoảng gọi điện về, lén gửi tiền cho bố mẹ nhưng chưa từng kể rõ hoàn cảnh. Mỗi lần tôi hỏi, cô chỉ cười buồn:
– Nhà em ngh///èo lắm anh ạ. X/a x/ôi, vấ/t v/ả, anh bậ/n thì thôi…

Tôi cũng không để tâm. Cho đến tuần trước, khi em gái Lan gọi lên, giọng r//un r//ẩy:
– Anh ơi… bố sắp không qua khỏi… Chị Lan về được không anh?

Nhìn vợ kh//óc nấ//c bên tai, tôi thấy tim mình thắt lại. Sáng hôm sau, tôi xin nghỉ làm, tự lái xe đưa vợ và con về quê ngoại.

Quãng đường gần 400 cây số. Tôi cầm lái suốt hơn 7 tiếng đồng hồ, đi qua cao tốc rồi đến tỉnh lộ, đường hẹp và gồ ghề, ổ gà dập dềnh. Trời đang mùa mưa, có đoạn đường đất lầ/y l/ội, bánh xe trơn trượt. Tôi phải cho xe chạy chậm, tay lái siết chặt, mồ hôi vã ra đầy trán. Vợ tôi ngồi bên, ôm con, mặt t/ái nh/ợt, đôi mắt đ/ỏ h/oe, nước mắt rơi không ngớt.

Cuối cùng cũng đến nơi. Tôi tấp xe sát mép đường đất, tắt máy bước xuống, vừa mở cửa xe, tôi sữ/ng s/ờ ki//nh hoà//ng... đọc tiếp dưới bình luận 👇

61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm t//ân h///ôn, vừa c///ởi á///o vợ, tôi bỗng g//iật mì//nh, đ//au x//ót khi nh...
29/11/2025

61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm t//ân h///ôn, vừa c///ởi á///o vợ, tôi bỗng g//iật mì//nh, đ//au x//ót khi nhìn thấy…

Tôi tên Minh, năm nay 61 tuổi. Vợ đầu của tôi m//ất cách đây 8 năm vì bệ//nh nặng. Suốt ngần ấy năm, tôi sống lủi thủi một mình. Con cái đều lập gia đình, mỗi tháng ghé qua đưa tiền, mua thuốc, rồi lại vội vã rời đi.

Tôi không tr//ách các con. Chúng nó bận, tôi hiểu. Nhưng có những tối mưa gió, nằm nghe tiếng mưa rơi trên mái tôn, tôi thấy mình nhỏ bé và cô độc kh//ủng kh//iếp.

Năm ngoái, tôi lên Facebook, vô tình tìm được Liên – mối tình đầu thời cấp ba. Hồi đó tôi thích Liên lắm. Tóc cô dài ngang lưng, mắt đen láy, cười rạng rỡ. Nhưng khi tôi còn đang lo thi đại học thì gia đình cô gả về miền Nam cho một người đàn ông hơn cô 10 tuổi.

Chúng tôi m/ất liên lạc từ đó. Bốn mươi năm sau gặp lại, cô đã là g/óa ph/ụ, chồng qua đời được 5 năm, sống cùng con trai út nhưng nó làm ăn xa, ít về.

Ban đầu, chúng tôi chỉ nhắn tin hỏi thăm. Rồi gọi điện. Rồi hẹn cà phê. Rồi chẳng hiểu sao, cứ cách vài ngày, tôi lại chạy xe qua thăm cô, mang theo ít trái cây, hộp bánh, và vài món thuốc bổ xương khớp.

Một lần, tôi nói đùa:

– Hay là… hai đứa già này cưới nhau cho đỡ cô đơn?

Không ngờ, mắt cô đỏ hoe. Tôi luống cuống giải thích thì cô bật cười, gật đầu nhẹ.

Thế là, 61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu.

Ngày cưới, tôi mặc áo dài gấm màu nâu sẫm, cô mặc áo dài lụa trắng, tóc vấn đơn giản, cài một chiếc kẹp ngọc trai nhỏ xíu. Bạn bè, hàng xóm đến chúc mừng đông đủ. Ai cũng bảo: “Trông cô chú như hồi trẻ lại.”

Tôi cũng thấy mình trẻ thật. Tối đó, chúng tôi dọn dẹp xong mâm cỗ thì đã gần 10 giờ. Tôi pha sẵn cho cô ly sữa nóng, rồi khệ nệ đóng cửa, tắt đèn ngoài hiên.

Đêm t/ân hô//n – cái đêm mà suốt tuổi già tôi cứ nghĩ sẽ không bao giờ có nữa – cuối cùng cũng tới.

Khi tôi vừa c//ởi á///o cô, tôi gi/ật mình th/ảng th/ốt... đọc tiếp câu chuyện ở đây 👇

Bà giúp việc xin nghỉ đ::ột n:gộ:t, trước khi đi bà chỉ nói: "Cô nên cả:nh giá:c với bố chồng"..Tôi lập gia đình được bố...
29/11/2025

Bà giúp việc xin nghỉ đ::ột n:gộ:t, trước khi đi bà chỉ nói: "Cô nên cả:nh giá:c với bố chồng"..

Tôi lập gia đình được bốn năm, sống chung với bố chồng. Ông vốn là người trầm tính, hiền lành, chưa bao giờ lớn tiếng với ai. Từ ngày về hưu, tôi vẫn nghĩ ông buồn tay buồn chân nên hay quanh quẩn trong nhà cho khuây khỏa. Tôi không ngờ chính quãng thời gian rảnh rỗi ấy lại kéo cả gia đình vào rắc rối.

Ban đầu chỉ là những lần ông hỏi vay vài trăm "nhuận bút hội thơ", hoặc vài triệu "tham gia câu lạc bộ bạn cũ". Tôi thấy kỳ kỳ nhưng không dám hỏi nhiều. Con dâu mà từ chối thì mang tiếng, mà nói với chồng thì sợ làm chồng khó xử. Thế là thành thói quen: ông hỏi, tôi đưa. Tôi tự an ủi rằng tiền cho người già tiêu vặt cũng không đáng bao nhiêu.

Nhưng rồi số lần xin tiền dày lên. Có hôm đang nấu ăn, ông đứng ngay cửa bếp, giọng nhỏ nhẹ mà đầy ý tứ: "Con… còn tiền lẻ không? Cho bố mấy đồng".

Tôi nghe mà nghèn ngh:ẹn, không hiểu sao lòng lại xuất hiện cảm giác bị lợi dụng.

Giữa lúc tôi phân vân chưa biết phải làm sao, bà giúp việc đột ngột xin nghỉ. Trước khi đi, bà kéo tôi ra ban công, mắt né tránh, nói như thì thầm: "Cô nên cảnh giác với bố chồng cô, tôi nói thật".

Tôi chưa kịp hỏi thì bà đã vội vã rời đi. Ánh mắt bà khi nói câu đó ám ảnh tôi cả buổi tối.

Khi lục ngăn kéo phòng ông, tôi không tin vào những gì mình nhìn thấy... đọc tiếp dưới bình luận 👇👇

Address

Quan 1
Binh Thanh
70001

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Fan Phim Việt posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Fan Phim Việt:

Share