Rạp Phim Hôm Nay

  • Home
  • Rạp Phim Hôm Nay

Rạp Phim Hôm Nay Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Rạp Phim Hôm Nay, News & Media Website, .

Tỷ phú thấy bạn gái cũ trên máy bay, bên cạnh cô là hai b/é tr/ai song sinh trông giống hệt anh khiến tỷ phú lặng người:...
26/06/2025

Tỷ phú thấy bạn gái cũ trên máy bay, bên cạnh cô là hai b/é tr/ai song sinh trông giống hệt anh khiến tỷ phú lặng người: Trời ơi, không thể như thế được...

Trần Minh Khoa, 38 tuổi, là một cái tên lẫy lừng trong giới công nghệ Việt Nam. Anh là nhà sáng lập một tập đoàn khởi nghiệp tỷ đô, với văn phòng trải dài từ Sài Gòn đến Thung lũng Silicon. Đời tư của anh gần như khép kín, chỉ có vài hình ảnh hiếm hoi được chụ/p trộ/m bởi bá/o l/á cả/i. Người ta biết anh giàu, biết anh giỏi, nhưng ít ai biết anh từng yêu.

Chuyến bay hôm đó từ Paris về TP.HCM là chuyến công tác cuối cùng trước kỳ nghỉ Tết. Khoa ngồi khoang thương gia, tai đeo headphone, mắt nhắm hờ. Máy bay đã ổn định độ cao, tiếp viên bắt đầu phục vụ đồ uống thì anh nghe tiếng tr/ẻ co/n cười khúc khích phía sau.

Không hiểu vì sao, anh tháo tai nghe, quay lại nhìn.

Cô ngồi ghế sau anh một hàng.

Nguyễn Vân Lam.

Khoa chết lặng trong vài giây. Vân Lam – mối tình đại học, người con gái anh từng nghĩ sẽ cưới, đã biến mất khỏi đời anh sau một buổi tối cãi vã 7 năm trước. Không tin vào mắt mình, anh liếc kỹ lại lần nữa. Cô không già đi là mấy, chỉ trầm hơn, tóc dài hơn, và ánh mắt không còn ngây thơ.

Nhưng điều khiến anh không rời mắt được không phải là cô.

Mà là hai b/é tr/ai ngồi cạnh... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Sáng mùa hè ở Hà Nội như được vắt ra từ một cái chảo nóng khổng lồ, oi ả và đặc quánh hơi người. Trước cổng điểm thi trư...
26/06/2025

Sáng mùa hè ở Hà Nội như được vắt ra từ một cái chảo nóng khổng lồ, oi ả và đặc quánh hơi người. Trước cổng điểm thi trường Đại học nổi tiếng nhất nhì cả nước từng nhóm học sinh chen nhau vào trong, áo sơ mi trắng, tóc tai chỉnh tề, tai nghe đeo lệch, khẩu trang hiệu sành điệu. Chỉ có một dáng người nổi bật theo cách… lạc lõng.

Cậu mặc bộ áo chàm thêu hoa văn tay dài, chân đi dép tổ ong, trên lưng đeo một chiếc balô đã phai màu, và dắt theo một chiếc xe đạp cà tàng cọt kẹt từng vòng bánh. Nhiều ánh mắt lia qua rồi nhìn nhau cười kh-úc kh-ích:
– Tr-ời ơ-i, đi thi mà mặc như m-úa h-át chào mừng.
– Cái xe đạp kia chắc từ thời ông nội mình quá.

Cậu không nói gì, chỉ cười. Nụ cười của người đã quá quen với ánh nhìn từ trên xuống. Họ không biết tên cậu – nhưng vài người nhớ mang máng cái tên kỳ lạ khi giám thị đọc danh sách: Vừng A Dính.

Trong phòng thi, Dính ngồi bàn gần cửa sổ. Trông cậu thật thà, lóng ngóng, đến mức giám thị cũng chép miệng:
– Ch-ắc là-m được vài câu rồi nộp sớm.

Nhưng Dính không vậy, từng nét vẽ cho bài năng khiếu hình họa được Dính nắn nót từng chút.

Kỳ thi trôi qua. Cánh cổng trường đóng lại, cuốn theo những bàn tán về thủ khoa tương lai nào đó đến từ một lớp chuyên Anh, hoặc con nhà giáo sư nọ. Còn Vừng A Dính thì đã yên vị trên chiếc xe đạp, đạp từng vòng đều đặn rời khỏi thành phố.

Ngày Bộ công bố điểm thi, danh sách thủ khoa toàn quốc lan khắp mạng xã hội.

Người ta b-à-ng h-oà-ng...... Đọc tiếp tại bình luận 👇

Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em g-ụ:c đầu xuống bàn, không ho;ả:ng l:-o;ạ;n, không...
26/06/2025

Chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút, em g-ụ:c đầu xuống bàn, không ho;ả:ng l:-o;ạ;n, không rơi nước mắt, chỉ im lặng, không viết thêm một chữ nào

Tiết trời đầu hè oi ả đến mức quạt trần trong phòng thi quay đến phát mỏi cũng không thổi nổi một làn gió mát. Ánh sáng lóa lên từ những tấm kính cao, in xuống sàn lớp học những vệt nắng hình ô cửa. Ngoài hành lang, tiếng ve n:-ổ ran.

Nam ngồi ở bàn thứ ba dãy gần cửa sổ. Vẫn tư thế thẳng lưng quen thuộc, ánh mắt chăm chú như bao lần kiểm tra trước đây. Em luôn là đứa khiến cả phòng thi nhìn theo: bởi sự bình tĩnh, bởi cách viết nhanh mà gọn, bởi danh tiếng “Nam học giỏi nhất khối.”

Nhưng hôm ấy, chỉ mười lăm phút sau khi giám thị phát đề, Nam đột ngột dừng bút.

Em g-ụ-c đầ:-u xuống bàn. Không h-oả:ng l:o-ạ:n. Không rơi nước mắt. Chỉ im lặng, không viết thêm một chữ nào.......... Đọc tiếp tại bình luận 👇

Mẹ chồng đưa cho tôi 4 tỷ yêu cầu tôi ly hôn chồng để chồng tôi cưới cô gái khác cho bà có cháu trai n-ối d-õi, ngày biế...
26/06/2025

Mẹ chồng đưa cho tôi 4 tỷ yêu cầu tôi ly hôn chồng để chồng tôi cưới cô gái khác cho bà có cháu trai n-ối d-õi, ngày biết được sự thật tôi hối hận không kịp

Tôi từng nghĩ những bộ phim về “mẹ chồng é-:p con dâu ly hôn vì muốn ch:-áu đ-ích t-ôn” chỉ có trên màn ảnh.

Cho đến cái ngày bà đặt lên bàn tôi một chiếc phong bì dày cộm, kèm theo tờ giấy ly hôn đã in sẵn họ tên tôi và Huy — chồng tôi. Trong phong bì là bốn tỷ.

Tôi không nói gì. Chỉ im lặng nhìn đôi mắt bà – người phụ nữ suốt ba năm nay luôn giữ vẻ ôn hòa, tử tế – đang nhìn tôi, không chút cảm xúc.

Bà bảo:
– Cô biết tôi quý cô. Nhưng Huy là con một. Tôi không thể nhìn dòng họ này tuy-ệt t-ự.

Tôi nhíu mày.
– Nhưng con chưa từng từ ch-ối s-i-nh con.

Bà nhìn đi chỗ khác.
– Mấy năm nay không có, thì đừng cố nữa.

**
Tôi rời khỏi căn nhà đó sau ba ngày suy nghĩ. Không đụng vào đồng nào. Tờ đơn vẫn đặt trên bàn, nhưng đã có chữ ký tôi.

Tôi không gọi cho Huy. Chỉ nhắn một dòng:
“Em không muốn làm người ngăn cản tương lai của anh. Mong anh sẽ có một gia đình trọn vẹn hơn.”

Điện thoại im lặng đến mức khiến tôi thấy mọi thứ càng đáng buồn hơn.

Ba tháng sau, tôi nghe tin Huy sắp cưới.

Cô gái ấy đúng mẫu “vợ chuẩn mẹ chồng”: da trắng, môi đỏ, bác sĩ n-hi khoa, gia đình danh giá. Mẹ chồng cũ của tôi hẳn rất mãn nguyện.

Người ta bảo tôi d-:ại. Có người bảo tôi mạnh mẽ. Chỉ riêng tôi biết, mỗi đêm, trong căn phòng trọ thuê mới, tôi vẫn hay mơ thấy gương mặt anh – đôi mắt hay cười, giọng nói khàn nhẹ bảo:
“Anh ch:-ẳng c-ần con. Anh c-ần em.”

Nhưng tôi đã không tin.

**

Đám cưới được tổ chức âm thầm. Không rình rang. Cũng không có ảnh cưới. Tôi thấy lạ. Rồi bỏ qua.

Mãi đến mùa đông năm ấy, tôi bất ngờ gặp lại chị giúp việc cũ nhà chồng. Bà khóc nấc khi nhìn thấy tôi.

– Cô… cô không biết gì sao?

Tôi khựng lại.
– Biết gì ạ?............. Đọc tiếp tại bình luận 👇

Nữ sinh đi thi tốt nghiệp bất ngờ bị h/ỏng xe giữa đường, đúng lúc không biết phải làm sao thì cứu tinh của đời cô xuất ...
26/06/2025

Nữ sinh đi thi tốt nghiệp bất ngờ bị h/ỏng xe giữa đường, đúng lúc không biết phải làm sao thì cứu tinh của đời cô xuất hiện...

Bầu trời mới tờ mờ sáng, sương còn giăng trên con đường đất ngoằn ngoèo dẫn ra quốc lộ. Hạ đạp xe thật nhanh, gió tạt qua má, mang theo cả sự hồi hộp đang dồn dập trong lồng ngực. Hôm nay là ngày thi tốt nghiệp THPT – kỳ thi lớn nhất đời học sinh. Chỉ cần vượt qua kỳ thi này, Hạ có thể bước tiếp vào giảng đường đại học, xa hơn nữa là thoát khỏi cảnh ngh//èo đeo đẳng gia đình cô bao năm nay.

Chiếc xe đạp cũ kỹ là tài sản quý nhất trong nhà. Ba Hạ đã m/ất s/ớm, mẹ tảo tần nuôi hai chị em. Nhà cách điểm thi hơn 17 cây số, nhưng Hạ không than vãn. Cô dậy từ 4 giờ sáng, ăn vội chén cơm nguội rồi lên đường. Cô không dám đi muộn, cũng không muốn bị ai thương hại. Đây là tương lai của cô, của mẹ – người đã h/y si/nh cả đời vì con.

Tuy nhiên, định mệnh đôi khi trêu người. Khi Hạ vừa ra đến gần quốc lộ, bỗng chiếc xe phát ra tiếng “rắc” rồi khựng lại. Cô lảo đảo, suýt ngã. Hạ cúi xuống thì phát hiện sợi xích đã gãy. Không thể tiếp tục đi được nữa. Cô thử lắp lại nhưng không được. Tay lấm đầy dầu nhớt, lòng như lửa đốt. Đồng hồ điểm 6 giờ 15. Giờ thi bắt đầu lúc 7h30, nhưng nếu không có xe, sẽ không thể đến kịp.

Hạ đứng đó, cố gắng không bật khóc. Cô đã học ngày học đêm, ôn tập không ngừng suốt mấy tháng trời. Kỳ thi tốt nghiệp không chỉ là để “được phát bằng”, mà là chiếc chìa khóa duy nhất giúp cô thay đổi số phận. Giờ đây, giấc mơ ấy như muốn t/an v/ỡ chỉ vì... một chiếc xe đạp cũ.

Bỗng tiếng xe máy từ xa vọng lại. Một người đàn ông dừng xe... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Lúc người ta dìu chị vào phòng sơ c-ấp c-ứu, chị vẫn níu lấy tay con bé, lặp đi lặp lại một câu: Mẹ xin lỗi… mẹ bị l-ừ:a...
26/06/2025

Lúc người ta dìu chị vào phòng sơ c-ấp c-ứu, chị vẫn níu lấy tay con bé, lặp đi lặp lại một câu: Mẹ xin lỗi… mẹ bị l-ừ:a rồi

Bệnh viện sáng đầu tuần, đông nghẹt.

Người phụ nữ ngồi lặng giữa hành lang dài của Khoa Khám bệnh. Chị khoảng hơn bốn mươi, khuôn mặt xanh xao, dáng ngồi nghiêng lệch như không còn giữ được trọng lượng của chính mình. Bên cạnh là một b-é g-ái nh-ỏ chừng mười tuổi, tựa đầu vào vai mẹ, im lặng.

Ai cũng có bệnh, ai cũng mỏi mòn chờ đến lượt. Không ai để ý chị đã run tay bấm số từ sớm mà giờ vẫn ngồi đó, ánh mắt như không còn sức để nhìn rõ gì nữa.

Mãi cho đến khi chị g-:ục xuống, đôi m:ôi t;-í;m tá-:i thều thào vài tiếng không ai hiểu.

Lúc người ta dìu chị vào phòng sơ c-ấp c-ứ-:u, chị vẫn níu lấy tay con bé, lặp đi lặp lại một câu:
– Mẹ xin lỗi… mẹ bị l:-ừa rồi........... Đọc tiếp tại bình luận 👇

Cầu chúc cho tâm bạn luôn an, lòng bạn luôn tĩnh, và những điều bạn đang mong mỏi sẽ dần trở thành sự thật.Chúng ta khôn...
26/06/2025

Cầu chúc cho tâm bạn luôn an, lòng bạn luôn tĩnh, và những điều bạn đang mong mỏi sẽ dần trở thành sự thật.
Chúng ta không thể kiểm soát được gió, nhưng có thể điều khiển cánh buồm. Chúng ta không ngăn được người khác làm ta tổn thương, nhưng có thể chọn cách buông bỏ, để chính mình được tự do.

Anh tài xế xe tải cho cô gá//i trẻ đi nhờ xe trong đêm vắng, bất ngờ lại gặp chuyện khiến cuộc đời anh được thay đổi mãi...
25/06/2025

Anh tài xế xe tải cho cô gá//i trẻ đi nhờ xe trong đêm vắng, bất ngờ lại gặp chuyện khiến cuộc đời anh được thay đổi mãi mãi...

Trời đêm đen kịt, con đường quốc lộ vắng tanh chỉ còn tiếng động cơ gầm gừ của chiếc xe tải cũ kỹ. Nam, một tài xế xe tải đã ngoài ba mươi, đang lái xe qua đoạn đường rừng hẻo lánh. Đôi mắt anh mỏi mệt, nhưng vẫn sắc bén, lướt qua những bóng cây lướt qua dưới ánh đèn pha. Đã ba năm kể từ khi anh chọn công việc này, chạy xe đường dài để kiếm tiền nuôi mẹ già và đứa em trai đang học đại học. Cuộc sống của Nam đơn giản, lặp lại: lái xe, giao hàng, ngủ vài giờ, rồi lại lên đường.

Đêm nay, khi đồng hồ điểm gần nửa đêm, Nam bất ngờ thấy một bóng người đứng bên vệ đường. Một cô gái trẻ, mặc áo khoác mỏng, vẫy tay yếu ớt. Anh giảm tốc độ, do dự. "Giữa đêm khuya thế này, ai lại đứng đây?" Nam lẩm bẩm. Nhưng nhìn cô gái run rẩy trong cái lạnh, lòng anh mềm lại. Anh dừng xe, hạ kính cửa.

"Cho tôi đi nhờ được không?" Giọng cô gái nhỏ, gần như bị gió đêm nuốt chửng. Cô trông không quá hai mươi, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt to nhưng đầy lo âu. Nam gật đầu, ra hiệu cho cô lên xe. "Cô đi đâu? Đường này không an toàn đâu, nhất là với con gái."

Cô gái ngồi vào ghế phụ, ôm chặt chiếc balo nhỏ. "Tôi... chỉ cần đến thị trấn gần nhất. Cảm ơn anh." Giọng cô run run, như đang cố giấu điều gì. Nam không hỏi thêm, chỉ lặng lẽ lái xe. Không khí trong cabin nặng nề, chỉ có tiếng radio rè rè phát bản nhạc cũ. Đọc thêm dưới bình luận....👇

Bị bố dượng đu:ổi ra khỏi nhà khi vừa tròn 18 tuổi, 5 năm sau tôi qu:ỳ xuống cảm ơn ông..Người từng đối xử tốt với tôi, ...
25/06/2025

Bị bố dượng đu:ổi ra khỏi nhà khi vừa tròn 18 tuổi, 5 năm sau tôi qu:ỳ xuống cảm ơn ông..

Người từng đối xử tốt với tôi, người tôi tin tưởng gọi là “bố”, nay lại đuổi tôi đi như người dưng nước lã. Tôi mới 18 tuổi, chưa từng trải đời, giờ một mình “bơi” giữa đời thì biết sống sao đây? Nhưng bố dượng rất cương quyết, tôi không thể thay đổi được điều gì nữa.

Mẹ qua đời vì tainan nên được bồi thường 1 tỷ. Bố dượng đã tuyệt tình như vậy nên tôi đã đòi bằng được số tiền ấy, vì đó là cái giá mẹ tôi phải đánh đổi bằng mạng sống. Sau đó tôi rời khỏi nhà, mang theo nỗi tủi hờn và số tiền ấy, bắt đầu hành trình làm lại cuộc đời.

Tôi mở một cửa hàng quần áo nhỏ. Nhờ cần cù, nhạy bén, lại thêm một chút may mắn, công việc làm ăn phát đạt không ngờ. 5 năm sau, tôi đã là chủ của 3 cửa hàng lớn, có xe riêng, có nhà riêng, cuộc sống dư dả.

Một ngày, tôi quyết định lái xe về quê, mang theo sự tự hào và chút ngạo nghễ. Tôi muốn để bố dượng thấy ông đã sai lầm thế nào khi đuổi tôi đi năm đó.

Nhưng khi xe vừa đến đầu làng, tôi khựng lại... đọc tiếp lời bình luận 👇

Được vợ chồng bác bán bún cưu mang suốt thời đại học khó khăn, khi tôi thành đạt quay lại tìm thì biết tin s;;ét đá;;nh ...
25/06/2025

Được vợ chồng bác bán bún cưu mang suốt thời đại học khó khăn, khi tôi thành đạt quay lại tìm thì biết tin s;;ét đá;;nh ngang tai...

Hồi tôi mới vào đại học, tay xách theo cái ba lô cũ, trong túi chỉ có vài triệu bố mẹ dúi cho để đóng học và sinh hoạt tháng đầu, về sau tự kiếm việc làm thêm kiếm sống. Ký túc xá hết chỗ, tôi đành thuê một căn phòng nhỏ xíu sát mép đường tàu. Tháng đầu tiên, tôi ăn cơm bụi dọc phố. Đến tháng thứ hai, tiền cạn dần. Tôi bắt đầu ăn mì tôm, lót dạ bằng bánh mì ế mua theo ký ở lò bánh.

Rồi một hôm trời mưa, tôi đói lả mà ví không còn đồng nào. Tôi đứng lấp ló trước quán bún riêu đầu ngõ, một quán nhỏ chỉ có chiếc tủ kính, vài cái bàn inox và đôi vợ chồng già luống tuổi. Tôi còn nhớ rõ ánh mắt của bác trai khi nhìn tôi, rồi bác gọi: "Sinh viên à? Lại đây ăn bát bún cho ấm bụng, mai trả cũng được".

Tôi không hiểu sao bác biết tôi không có tiền. Tôi vừa xấ;;u hổ vừa biết ơn. Đó là bát bún đầu tiên tôi ăn sau nhiều ngày chỉ sống bằng nước lọc.

Từ đó, mỗi lần không còn tiền, tôi lại ghé quán bác. Có hôm tôi chỉ đủ tiền mua nửa suất, bác vẫn gắp thêm cho tôi miếng giò, dúi thêm cái bánh rán đem về. Có lần bác còn bảo: "Học cho giỏi vào, đừng lo chuyện tiền nong. Sau này ra trường làm ông nọ bà kia rồi trả bác cũng chưa muộn".

Đến năm cuối đại học, tôi có việc làm thêm ổn định nên cũng không túng thiếu lắm, cứ thế đi làm rồi lên đến chức trưởng phòng, lương tháng cũng được gọi là cao, trả hết nợ nần mà bố mẹ vay ở quê, tôi mới nhớ đến đôi vợ chồng già bán bún năm nào.

Nhưng bố tôi lúc này lại ngăn tôi chuyện trả ơn 👇👇👇

Tôi phát hiện chồng mình lưu ảnh chị dâu trong điện thoại nhưng thứ khiến tôi s/ốc hơn là chuyện bố chồng tiết l;;ộ Tôi ...
25/06/2025

Tôi phát hiện chồng mình lưu ảnh chị dâu trong điện thoại nhưng thứ khiến tôi s/ốc hơn là chuyện bố chồng tiết l;;ộ

Tôi và chồng kết hôn được 2 năm. Dù không phải mẫu đàn ông lãng mạn hay biết chiều chuộng nhưng anh sống có trách nhiệm, đi làm đúng giờ, về nhà sớm, chưa từng để tôi phải phiền lòng vì điều gì quá đáng. Cuộc hôn nhân của tôi "ổn định". Nhưng chính cái ổn định đó đôi khi khiến tôi cảm thấy có gì đó… quá yên tĩnh.

Hôm đó, chồng tôi để quên điện thoại trên bàn làm việc. Màn hình vẫn sáng, hiện một thông báo: “Ảnh mới đã lưu vào thư viện”. Tôi thoáng liếc nhìn. Trong album có một số ảnh mới, trong đó có 2 ảnh của chị dâu đang đứng trong bếp hoặc chăm cháu. Ảnh chụp không phải ảnh chụp chung, mà là kiểu l//én chụp, khung hình hơi lệch, góc máy khá riê//ng t//ư. Tôi chết lặng, chuyện gì đang xảy ra thế này?

Một dòng suy nghĩ kinh khủng ập đến: Chồng mình… thích chị dâu? 👇😥

Thấy số lạ gọi đến, tôi không nghe máy thì nhận được tin nhắn: "Tôi có việc quan trọng cần gặp chị" từ người tôi không n...
25/06/2025

Thấy số lạ gọi đến, tôi không nghe máy thì nhận được tin nhắn: "Tôi có việc quan trọng cần gặp chị" từ người tôi không ngờ tới...

2 ngày trước, tôi đột nhiên nhận được cuộc gọi từ một số lạ. Thông thường số lạ thì tôi không nghe máy, vì có quá nhiều cuộc gọi làm phiền từ bên tí;;n dụn;;g, cho vay, khuyến mại đến lừa đảo. Cho nên khi số lạ này gọi cho tôi tới 3 cuộc, tôi vẫn không nghe. Rồi tôi nhận được tin nhắn: "Chị nghe máy đi, tôi là vợ của anh Vỹ. Tôi có việc quan trọng cần gặp chị", tôi giật mình bởi không ngờ người đó lại gọi cho tôi.

Vỹ là người yêu cũ của tôi. Chúng tôi yêu nhau 3 năm, sau đó vì hai bên gia đình ngăn cấm nên chia tay nhau cũng đã được 8 năm. Nếu như không có tin nhắn kia, thì có lẽ tôi cũng đã quên Vỹ rồi. Khi điện thoại đổ chuông lần thứ 4, tôi bắt máy. Người bên kia alo vài tiếng tôi mới đáp lại: "Cô tìm tôi có chuyện gì?".... 👇👇👇

Address


Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Rạp Phim Hôm Nay posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Media Company?

Share