
05/12/2023
(5)
Nhớ lại cái đêm động phòng, anh gọi tên một người con gái khác.
Nhưng mà mẹ nó! Cái tên ấy là anh bịa ra mà.
Từ lúc hai người yêu nhau, anh chưa từng thấy cô ghen bao giờ. Anh còn ngờ vực rằng cô không yêu anh. Bởi từ trước tới giờ dù anh có nắm tay thân mật với người con gái khác cô đều chưa từng tức giận.
Nên anh mới lên kế hoạch giả say gọi cái tên anh bịa ra một cách đắm đuối để làm cô ghen. Kết quả cô nghe thấy anh gọi tên người con gái lại chẳng có phản ứng gì.
Nhưng Thịnh Hàn đâu biết, khi nghe anh luôn tha thiết gọi tên người con gái khác, cô đã buồn thế nào.
Thấy cô chẳng có phản ứng gì. Anh nghi ngờ liệu rằng cô có yêu mình không? Anh liền chơi lớn. Hôm đấy, anh đương nhiên biết cô đến công ty tìm mình. Nên mới cố ý ôm người con gái khác, thậm chí còn chọn một góc đẹp để khiến cô hiểu lầm.
Nhưng đổi lại, cô chỉ nhẹ nhàng đặt hộp cơm lên bàn rồi rời đi. Thấy anh nói anh sẽ không về, cô cũng chỉ ừm nhẹ.
Cô không ghen. Anh liền khó chịu. Cơn giận của anh bùng phát, anh quyết định đêm đó không về, đã thế trùng hợp đúng hôm đó lại phải đi công tác gấp. Điện thoại anh vứt ở công ty nên không thể gọi cho cô.
1 tuần đi công tác, anh nhớ cô đến phát điên. Anh quyết định khi về nhà phải ôm cô thật chặt không rời nhưng kết quả sau một tuần, thứ anh nhận được là đơn ly hôn đặt lạnh lẽo trên bàn ăn.
Anh tức giận. Trên chán gằn lên những gân xanh đáng sợ. Cả căn phòng bị bao trùm một luồng khí lạnh. Anh chửi thề.
“ Mẹ nó Du Ninh! Tôi yêu thầm em 2 năm. Dùng 3 năm để tán đổ em. 5 năm để yêu em. Kết quả mới kết hôn được 3 ngày, em liền đòi ly hôn. Em đúng là chán sống rồi.”
“ Đợi tôi tìm được em, nhất định sẽ hành em 7 ngày 7 đêm đến khi em không thể chạy khỏi tôi được nữa.”
Đến lúc này, anh mới nhận ra. Ngày đầu tiên khi cô chấp nhận làm bạn gái anh, cô đã nói
“ Nếu sau này, anh làm trái tim em đau 3 ngày, em sẽ lặng lẽ rời đi không để anh biết.”
Thịnh Hàn muốn tự đấm cho mình một phát. Sao anh có thể quên được chuyện này cơ chứ.
Thịnh Hàn mày thông minh cả đời. Bây giờ lại bị cái thông minh của mày hại cho vợ chạy.
Anh không thể tìm thấy cô. Cô đúng là trốn rất kĩ.
Ngày mà anh gặp lại cô đã là 5 năm sau.
Mọi giờ đây ai cũng biết tổng giám đốc Thịnh cao quý, lời nói như vàng bạc lại ôm chân một cô gái ở sân bay, giọng nỉ non mếu máo làm cho người ta tưởng công ty anh phá sản.
Anh mặt dày bám chặt lấy cô ở giữa sân bay.
“ Vợ ơi! Em về đi, anh sai rồi.”
Nhìn thấy một Thịnh tổngcao cao tại thượng, dưới một người trên vạn người nay lại vì một người phụ nữ vứt bỏ liêm sỉ bám diết không buông liệu có đáng không?
Trăm người hỏi thì trăm câu trả lời của anh cũng chỉ có một.
Có liêm sỉ vợ có về với tôi không!?
End.
Tên truyện: Em yêu anh, anh yêu ai!?
Nguồn ảnh: naver