Phan Châu Trinh Confessions

Phan Châu Trinh Confessions Để gửi confess, hãy truy cập trang web:
- https://pctcfs.com/
~~~~~~~ Với lứa tuổi cấp 3 này, mỗi chúng ta đều có những cảm xúc, những điều khó nói, e thẹn.

Vì vậy, chúng mình đã lập ra page này nhằm mục đích giúp các bạn bộc lộ những cảm xúc ấy, những điều khó nói ấy ra. Và bạn hãy yên tâm, sẽ không ai biết bạn là ai đâu, kể cả chúng tôi - những người lập ra page này :).

Đơn giản, bạn hãy điền tên thật hoặc biệt danh hoặc một cái gì đó đại loại thế của người nhận vào ô "Người nhận" (không bắt buộc điền) và viết những lời nhắn yêu thương của mình xuố

ng bên dưới nhé. CHÚ Ý:
1/ CFS sẽ được đăng sau 2-3 ngày kể từ ngày viết

2/ Tránh các từ thô tục, không hay, mang tính chất đả kích, gây mâu thuẫn, lạc chủ đề. KHÔNG VIẾT TEENCODE HAY CÁC NGÔN NGỮ KHÔNG CHÍNH THỨC KHÁC. Hãy viết ngôn ngữ thuần Việt hoặc các ngôn ngữ chính thức của các nước khác :).

3/ VUI LÒNG VIẾT TÊN TRƯỜNG LÀ "PHAN CHÂU TRINH" HOẶC "PCT". NHỮNG CFS NÀO VIẾT "PHAN" SẼ BỊ LOẠI BỎ NGAY LẬP TỨC.

4/ Hãy nói những điều liên quan đến trường, đến lớp của bạn, đừng đi lạc đề bởi đây là Confessions của PCT.

5/ Những confess có nội dung sẽ bị lọc:
- Chính trị, Đảng, Nhà Nước...
- Tìm người, tìm đồ, quảng cáo, điểm danh, CLB....
- Teencode
- Quá ngắn mà không có nghĩa hoặc những câu thông dụng, ví dụ "mình thích bạn, chàng trai abcxyz", "tớ thích cậu, cô gái qwerty", "mình thả thính bạn nhé" hay "cho mình crush bạn nhé", blah blah.
- Có chữ "thính" hoặc "crush" nhưng không có nghĩa, ví dụ "Anh đẹp trai quá, em thả thính anh nhé" hoặc "..... Tóm lại, cho em crush anh nhé!" hay đại loại thế.
- Sử dụng quá nhiều Emoji.
- Tất nhiên, không thể thiếu là các cfs tục tiễu, nói xấu, blah blah.

6/ Mọi confessions sẽ được các admin xem xét trước khi post lên page.

7/ Mọi thắc mắc vui lòng gửi vào inbox của page trên Facebook.

8/ Page sẽ chỉ giải quyết những vấn đề liên quan đến confessions. Những vấn đề khác, page sẽ không hỗ trợ. MẸO GỬI CFS: http://pctconfessions.com/tips
FAQs: http://pctconfessions.com/FAQs

FB: https://www.facebook.com/PhanChauTrinhConfessions/
Group: https://www.facebook.com/groups/PCTCfs/
Instagram: http://instagram.com/pctconfessions ( )
Ask.FM: https://ask.fm/pctconfessions
Website: http://pctconfessions.com/

Liên hệ quảng cáo: [email protected]

05/09/2025

#34592 To Nguyễn Ngọc Khánh Hoàng
Người con trai mình chỉ còn nhớ rằng sinh vào tháng 8 năm 2009. Thật ra mình chẳng biết bạn học lớp nào, nhưng mình nghĩ với một người hoàn hảo như bạn thì bạn sẽ chắc chắn học ở ngôi trường này. Mình và bạn đã từng học cùng nhau 5 năm cấp 1, mình chỉ nghĩ những năm tháng mình thích bạn là sự tò mò, là tình yêu non nớt của một đứa trẻ chưa lớn.
Thế nhưng mình lại không ngờ rằng chỉ một khoảng khắc mình bắt gặp ánh mắt của bạn thoáng qua, nó lại làm bừng dậy cái cảm xúc tưởng chừng như đã bị chôn vùi bấy lâu nay. Mình chưa từng nghĩ rằng cái tình cảm mình luôn tin rằng là non nớt ấy lại luôn dai dẵng trong trái tim mình. Có lẽ trong thâm sâu trái tim của mình, mình vẫn không quên được hình bóng của bạn. Những năm tháng mà bọn mình cùng chơi với nhau, ngồi chào cờ, nói chuyện cùng nhau thật sự là đáng nhớ của bản thân mình. Mỗi lần mình nhớ đến những kí ức ấy thì mình lại trở nên tích cực hơn trong cuộc sống. Bạn cũng đã nói với mình một câu nói mà mình không thể nào quên, và lại chính là động lực để mình cố gắng hơn trong cuộc sống này( nma mình sẽ kh nói đâu, vì nói sợ bạn biết mình là ai mất=))))
Mình vẫn mong bạn sẽ không biết người viết bài này là ai, là người bạn có từng thích hay không hay thậm chí là bạn không cần nhớ mình cũng được. Mình chỉ muốn nói cho bạn biết rằng ở một nơi nào đó thì mình vẫn luôn nhớ về bạn.
Từ một người đơn phương bạn rất nhiều năm về trước.

31/08/2025

#34591 To Phan Nhật Huy- lớp 12/2-2014
Hello Huy, lại là t đây, hôm qua không biết có thần giao cách cảm hay không mà t lại nghĩ đến c. T không dám inbox facebook, mặc dù có thể, t thấy c online nhưng t ngập ngừng rồi lại thôi. Thế là đã thức đến 4h sáng để đọc lại hết tất cả những tin nhắn mình có từ hồi 2017, tự vui, tự cười, lại tự tiếc nuối một mình.
T không muốn cứ mỗi 5-10 năm lại quay lại, xáo trộn một tí trong cuộc sống của c rồi lại rời đi; nên lần này, t chọn cách gửi confession, cái confession thứ 2 sau 13 năm tròn. Lần trước t gửi confession là để tìm c, để nối lại liên lạc, to let you know that I still thought of you. Lần này t gửi confession không phải để tìm c nhưng là để gửi một chút hi vọng vào universe, rằng ""ê, mình vẫn còn sợi dây kết nối nối vô hình đó nha"", rằng t vẫn nhớ tới c.
Bây giờ lớn rồi, thời gian và cuộc sống cuốn t đi nhanh quá, t ghét cái cảm giác bất chợt nhận ra t đã bỏ quên mất một người bạn, một người bạn rất đặc biệt. Ừ t nghĩ c với t thật sự có sợi dây kết nối đó. Làm gì có ai mà sau từng ấy năm, vẫn nhớ kỉ niệm ngồi cùng bàn chung 3 năm cấp một, cãi nhau chí chóe nhưng vẫn chia nhau bim bim, truyện Conan, giúp nhau đeo khăn quàng đỏ và với những suy nghĩ ngây thơ của con nít, vẫn không bao giờ nghĩ xấu về nhau dù chỉ một lần. Rồi bẵng đi những năm cấp 2 không gặp rồi tình cờ thấy lại nhau dưới sân trường PCT, hồi đấy cả t và c đều ngại ngùng không dám chào nhau nhưng vẫn biết "ừ, thằng bạn mình đó", "ừ đứa bạn mình đó".
T đã chủ động liên lạc lại với c, sau khi t đã đi du học. T vẫn luôn biết rằng t có kí ức đẹp về c, nhưng t không nghĩ mình đã có thể nói chuyện với nhau hợp đến như vậy. T đã rất hạnh phúc thời gian đó...
T xin lỗi vì cuộc sống đã lại đẩy t ra xa khỏi c, t nghĩ vậy. Nếu hỏi t có nuối tiếc không thì t sẽ nói là có nha. Nhiều lắm á. T biết c sống nội tâm, không hay chia sẻ, t nối tiếc vì đã có thể kết nối lại với c, nhưng rồi cũng chính t lại không gìn giữ mối liên kết đó. Nếu có một cách thần kì nào đó, c đọc được những dòng này, t mong c biết được cảm xúc của t, t mong c hạnh phúc và bình yên, t mong c sẽ tìm được một người ở bên yêu thương và trân trọng và thấu hiểu c như c xứng đáng được như vậy.
I cant explain why I cry everytime I think of you, I really really miss you, i miss seeing you happy, seeing you being who you are. I miss the time we had together. I know, no matter how much I wish I could, I have missed the chance to be with you.
T sẽ cố ngăn bản thân không chủ động liên lạc lại với c, mặc dù thật khó, t không thể tìm được thêm bất kỳ thông tin nào về c ngoài một trang Facebook đã dừng cập nhật từ 7 năm trước. T mong, dù thấy khá buồn cười và huyễn hoặc, rằng t và c sẽ có dịp gặp nhau khi mình già đi, có dịp cùng nhau ngồi tâm sự, hàn huyên, chia sẻ. Tốt nhất là trở thành hàng xóm của nhau, có thể sẽ rất vui đấy. Nếu có kiếp sau thật, I hope, if our fate cross again, let's make it right.

13/07/2025

#34590 To Thành viên của 13ernice
To 13ernice thân iu của tớ nhá
Hello, xin chào các cậu nhá hi hi.

Vậy là một hành trình nữa đã khép lại – lặng lẽ mà đầy ắp cảm xúc xen lẫn những kỉ niệm đẹp. Chúng ta - mỗi người một cá tính riêng biệt, mỗi người mang cho mình một câu chuyện riêng, nhưng khi tụ lại thì chúng ta lại hợp nhau đến kì lạ. Ta đã cùng nhau trải qua bao mùa thi, bao tiết học dài, những buổi sinh hoạt lớp vui vẻ, những lần tranh cãi rồi lại làm hòa. Điều đó làm ta càng ngày càng trở nên thân quen hơn và dần trở thành tri kỉ. Nhưng tiết thay dù là hành trình nào thì chúng cũng sẽ phải khép lại tiếp tục cho một cuộc hành trình mới trong tương lai. Và dù vậy tớ vẫn muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến tất cả các cậu, cảm ơn vì đã cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành, cảm ơn vì đã cùng nhau tạo những kỉ niệm thật đẹp trong thời thanh xuân học sinh cuối cùng cảu chúng ta.

Buổi đi chơi vừa rồi của lớp mình thật vui ha nhưng nó cũng kết thúc nhanh thật nhỉ. Và sự kết thúc này cũng có nghĩa là sau này chúng ta sẽ không thể cùng nhau tụm năm tụm bảy buôn chuyện trên trời dưới đất được nữa, không thể cùng bày trò troll lẫn nhau đến bất lực, cũng không thể cùng tổ chức cho nhau những dịp lễ đặt biệt. Nhưng dù là vậy thì những khoảng khắc, kỉ niệm đẹp này tớ sẽ xin được khắc ghi trong lòng của tớ và sẽ mãi nhớ đến.

Và sẵn tiện đây tớ cũng chúc các cậu sẽ luôn đạt được những điều các cậu mong muốn, luôn tỏa sáng và thành công trên con đường các cậu chọn. Có thể sau này, mỗi người sẽ có một ngã rẽ khác nhau, nhưng tớ mong rằng, dù ở đâu, làm gì, chúng ta vẫn sẽ luôn nhớ rằng mình đã từng là một phần của nhau nếu được hãy luôn nhớ về chúng tớ nhé-1 phần trong kí ức thời học sinh của các cậu. Và tớ cũng mong sau này tớ vẫn sẽ có thể cùng các cậu nói câu: "you say 12, i say 13" 1 lần nữa.

"Tớ đã từng cảm thấy số 13 rất xui xẻo nhưng khi biết đến các cậu thì dường như số 13 lại trở thành một con số may mắn của tớ, may mắn vì gặp được các cậu, may mắn vì tớ là 1 thành viên trong gia đình này, mãi luôn iu các cậu - phần thanh xuân tươi đẹp nhất của tớ."

Tạm biệt nhé các cậu.
(Tạm biệt nhé – không phải là một kết thúc, mà là sự khởi đầu của những điều mới).

07/07/2025

#34589 To Một lớp xã hội nào đó
trong lúc soạn ra những dòng chữ này, mình chắc chắn bản thân không có một chút tư cách nào để hoài niệm hay nhớ nhung về cấp 3 tại PCT, về lớp học ở quãng cuối thanh xuân của mình.

lúc chưa vào Phan Châu Trinh mình là một thằng nông nổi, bồng bột và hiển nhiên trong mọi cuộc nói chuyện, tranh cãi, sự tức giận của mình luôn là thằng xuất hiện nhiều nhất và nó áp đảo tất cả những thứ khác. nhưng khi bước chân vào môi trường mới, tự ngẫm lại những năm tháng kia, mình nghĩ đó không phải điều mình nên tự hào mà là một quá khứ đáng chê trách, đáng hổ thẹn mỗi khi nhắc đến. và thế là quyết tâm thay đổi trỗi dậy, trầm tính hơn, vẫn quậy phá tuổi học trò, vẫn nhiều lần xích mích nhưng không hề để cái “tức” trong mình bao lấy nữa, chỉ đơn giản là dừng ở mức tức giận rồi hơi to tiếng thôi và mình thấy đó là một tiến bộ đáng kể đấy chứ hehe. mình nghe nhạc nhiều hơn, mình ít chia sẻ những cảm xúc nhưng mình để ý khá nhiều tới mọi người, mình biết mỗi người thích gì, ghét gì hay những tâm tư của mọi người trong lớp mình đều rõ, chỉ là mình lười, quá lười để có thể nói ra những thứ đó.

bước tới cuối cấp 3 mình chẳng hề cảm thấy tiếc nuối hay buồn bã, nhưng mình cảm giác mình đã đỡ lười hơn và đã vui vẻ, chí ít mình dùng não của mình để suy nghĩ nhiều hơn.
“ thật khó để thấy tổng thể, khi ta đang nhìn bức tranh càng gần “
một câu lyric hay ho mà mình vô tình nghe được trong cái Spotify thập cẩm của mình. có lẽ nó khá hợp lí trong việc lý giải tại sao mình không cảm thấy buồn, có lẽ mình chưa đứng đủ xa trong việc nhìn bức tranh tuổi học trò của mình, mình học xong rồi nhưng tâm trí mình còn vướng lại nơi đó, nên thật khó để trải nghiệm cảm giác xa lạ khi đầu óc còn nghĩ về những thứ thân thuộc. và lạ thật, khi nghĩ về nghĩ về 3 năm bắt đầu trưởng thành tại Phan Châu Trinh bản thân có thể thấy xấu hổ, chỉ mong thời gian này trôi qua thật nhanh đi. nhưng đôi lúc, mình lại thấy uổng vì đã để nó trôi quá nhanh và tiếc nuối vì mình chưa hề trưởng thành như mình nghĩ. dù sao thì mình biết ơn lớp học đã gắn bó hơn 1000 ngày, cho mình nhiều thứ đáng quý, đáng trân trọng. cho mình những cảm giác mà có lẽ chỉ nơi này mới có.

và mình nghĩ tới một thời điểm nào đó, một khoảnh khắc mà khi bản thân đứng đủ xa để nhìn lại thời tuổi trẻ đáng nhớ ấy thì mình sẽ khóc thật lớn, sau đó cười thật lâu và có thể là nhớ cái lớp học đáng ghét này đến chết …
aby 🤍

07/07/2025

#34588 To Phạm Trần Anh Phước 11/9
Đến Phạm Trần Anh Phước 11/9, từ lúc bắt gặp bạn trên sân bóng rổ, mình đẵ bị ấn tượng bởi khả năng chơi bóng của bạn và cũng thật buồn khi tin bạn đã có người yêu. Tớ từng hy vọng, dù nhỏ nhoi, rằng một ngày nào đó cậu sẽ để ý đến tớ giữa đám đông cổ vũ ồn ào ấy. Vậy mà giờ đây, hy vọng ấy như quả bóng bật ra khỏi vành rổ, rơi xuống và lăn xa mãi. Cảm giác hụt hẫng và trống rỗng lan dần, tớ chỉ biết đứng lặng lẽ bên ngoài sân, nhìn cậu hạnh phúc bên người khác mà lòng thì chênh vênh chẳng biết bám víu vào đâu. Hẹn bạn vào một ngày nào đó khi cả hai chúng ta đều 1 mình ❤️

25/06/2025

Chúc các bạn sĩ tử 2k7 vượt vũ môn thành công nhé 🔥🔥🔥

15/06/2025

#34587 To: Nợn 🐽
Sắp tới kì thi quan trọng nhất trong cuộc đời học sinh rồi. Mong em sẽ vững vàng, vững vàng trong tâm lý, vững vàng ở kiến thức. Hy vọng những nguyện vọng và mong muốn của em sẽ đều thực hiện được. Làm tất cả mọi thứ em có thể để không phải nói ra hai từ giá như. Giá như mình cố gắng hơn…., chính bản thân em phải biết em đang làm gì, cho mục đích nào. Phải tin vào chính em trước khi muốn một ai khác tin vào em. Chúc em có một kì thi thuận lợi với những gì em mong muốn. Chúc các em sĩ tử năm nay thi đạt được mục tiêu như các em đề ra.

🌧️ Chiều nay… mưa trên phố Huế…Còn mấy bà thơ xin hãy lướt vé trên tay, chuẩn bị quẩy banh Đại Nội luôn rồi đó!Mưa thì r...
12/06/2025

🌧️ Chiều nay… mưa trên phố Huế…
Còn mấy bà thơ xin hãy lướt vé trên tay, chuẩn bị quẩy banh Đại Nội luôn rồi đó!
Mưa thì rơi rơi hoài, nhưng năm nay Huế đâu có "buồn hiu hiu" nữa —
Vì lần đầu tiên trong lịch sử, Đại Nội chuẩn bị... "cháy âm cháy thanh" với một đại nhạc hội đậm mùi serotonin!

🎶 Nghe xem line-up có gì nà:
🎤 Isaac – "anh còn nhớ không?" nhớ chứ, đêm nhạc quẩy nát phố luôn mà!
🎤 Kay Trần, Quân A.P, Anh Tú, Quốc Thiên – hát xong là nước sông Hương… sôi
🎤 Lyly, Wean, HurryKng, Manbo, Quang Hùng MasterD… – tình có xa thì cũng “quay xe” về Huế vì cái line-up này!
🎤 Và còn một list các nghệ sĩ khác, dài như tờ sớ kể không hết nổi mấy bà thơ ơi!

🌀 Chiều mưa phố xưa u buồn? Thôi thôi, xưa rồi diễm ơi! Năm nay chỉ có:
💡 Đèn giật tung nóc
🔊 Bass đánh vô tim
💃 Vibe quẩy bất chấp thời tiết
Và bạn – *người từ lâu vẫn "biền biệt nơi mô" – cuối cùng cũng chịu ló mặt ra cuộc chơi 🎉

🥳 Đặc quyền hạng sang – khi đặt vé qua kênh phân phối độc quyền Phan Châu Trinh Confessions:
🏯 Giảm 50%-100% vé tham quan Đại Nội, Lăng Gia Long, Minh Mạng, Tự Đức – đi Huế mà không đi mấy chỗ này thì “về sớm giúp” nha
🍽 Giảm 15% ăn uống tại Le Cercle & Le Parfum – ăn ngon mà ví không xót
🚐 Giảm 20% tour Connect Travel – kéo nguyên hội bạn thân, sống ảo “cháy máy”

💥 Ngày xưa mưa rơi thì buồn,
Giờ mưa rơi là beat drop, mình “quẩy banh xác”!
Một đêm tại Đại Nội – vừa thơ, vừa thở, vừa "thả cái mood" cực chất!

👉 Vé giới hạn, lỡ một nhịp là tiếc nguyên mùa hè: https://clearpmf.com/ql/kBdXeTv

Nghệ sĩ Hạng vé Sơ đồ sân khấu Quyền lợi hạn vé Giỏ hàng Mua vé ngay Đại Nhạc Hội “Mega Booming – Huế 2025” sẽ bùng nổ vào tối ngày 06/07/2025 tại Quảng

02/06/2025

#34586
Có những điều rất khó để thổ lộ trực tiếp, nên tớ chọn cách này để nói ra cảm xúc của mình. Có thể cậu sẽ không nhận ra tớ là ai, nhưng tớ muốn viết ra những dòng này để thổ lộ những cảm xúc bấy lâu nay.

Ba năm trước, cậu thích một người, tớ cũng vậy. Tưởng chừng chẳng liên quan gì đến nhau. Thế mà, sau những lần thất vọng vì người kia không hồi đáp, những đêm hỏi han nhau như một thói quen, dần dần kéo tụi mình trở nên gần gũi hơn mà không ai hay. ^^ Rồi bọn mình đến với nhau.
Dù khoảng thời gian ấy không dài, nhưng với tớ, đó là những ngày thật đẹp.

Gần đây, khi tớ đang loay hoay chọn ngành học cho tương lai, thì cậu xuất hiện.
Một vài câu hỏi han đơn giản, cùng với đó là một mục tiêu lớn. Điều đó đã tiếp thêm cho tớ rất nhiều động lực.
Thế nhưng, cuộc sống đâu phải lúc nào cũng như ý. Khi biết mình không thể phẫu thuật mắt đúng hạn, mọi thứ gần như đổ vỡ. Tớ mất công sức đã chuẩn bị, mất cả ước mơ... và mất cả cậu.

À, hôm bế giảng, tớ có nhìn thấy cậu từ xa .
Cậu trông rạng rỡ lắm, hạnh phúc nữa.
Chúc cậu luôn mạnh mẽ trên con đường mình đã chọn. Và nếu một ngày vô tình đọc được những dòng này, mong cậu sẽ mỉm cười ^^

Không biết phải nói sao nữa...
Chắc là... cảm ơn cậu nhiều ^^

29/05/2025

#34585 To HNH 11/11
Có những điều người ta chỉ dám viết ra, chứ chẳng dám nói thành lời. Vì lời nói dễ tan trong gió, còn câu chữ – khi đủ chân thành – có thể chạm đến một trái tim.

Hương à, tớ không biết từ khi nào, hình bóng cậu – cô gái lớp 11/11 với nụ cười dịu dàng như nắng cuối thu – đã len lỏi vào tâm trí tớ, lặng lẽ và sâu sắc. Không cần ồn ào, không cần cậu phải làm điều gì đặc biệt, chỉ cần là cậu – đã đủ để khiến tớ thấy tim mình đập khác đi mỗi lần chạm mặt.

Cậu có biết không, mỗi buổi sáng đến lớp, điều tớ mong chờ không phải là chuông báo vào học, mà là một ánh nhìn tình cờ nơi hành lang, một lần vô tình ngang qua nhau ở căn-tin, hay chỉ đơn giản là bóng lưng cậu nơi cửa lớp 11/11. Cậu không phải ánh trăng rực rỡ khiến ai cũng ngước nhìn, nhưng lại là ánh đèn nhỏ khiến tớ cứ vô thức bước theo.

Tớ không giỏi nói những điều hoa mỹ, nhưng nếu trái tim tớ biết nói, nó sẽ gọi tên cậu mỗi ngày. Tớ thích cậu – bằng một tình cảm giản dị mà dai dẳng. Không hứa hẹn trăng sao, cũng chẳng vẽ viển vông về tương lai. Tớ chỉ muốn được bên cậu, sẻ chia từng khoảnh khắc nhỏ bé của đời học trò – những ngày chạy deadline, những mùa thi mệt mỏi, cả những lần tan học chậm lại chỉ để bước cùng nhau một đoạn.

Nếu cậu cho phép, tớ muốn là người được lặng lẽ chăm sóc cậu, người đầu tiên cậu nghĩ tới khi buồn – và nếu may mắn, là người cuối cùng cậu nắm tay khi rời khỏi thanh xuân này.

Tớ viết những dòng này không để khiến cậu thấy ngại, càng không mong nhận lại một lời thương vội vàng. Chỉ mong rằng khi cậu đọc đến đây, trái tim cậu có thể chạm nhẹ vào tớ – dù chỉ là một khoảnh khắc.

Và nếu ngày mai, có một ai đó đứng chờ trước lớp 11/11 với một nụ cười run run, mong cậu đừng vội bước qua. Biết đâu... người đó là tớ.

25/05/2025

#34584 To Trần Minh Hoàng
Gửi anh Trần Minh Hoàng lớp 11/11, Tớ không biết bắt đầu từ lúc nào, nhưng mỗi khi nhìn thấy cậu, giữa sân trường đông người hay lúc cậu cười nói với bạn bè, tớ lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một chút. Cậu không cần phải làm gì đặc biệt cả, chỉ cần là chính cậu thôi cũng đủ khiến tớ thấy ngày hôm đó trở nên đáng nhớ hơn. Có lẽ cậu không hề biết, nhưng sự xuất hiện của cậu đã âm thầm mang đến cho tớ một niềm vui rất lạ. Tớ viết những dòng này, không để mong nhận lại điều gì, mà chỉ mong cậu biết rằng có một người luôn dõi theo cậu, âm thầm và chân thành cảm mến cậu từ tận sâu trái tim này.

Address

Da Nang
<<NOT-APPLICABLE>>

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Phan Châu Trinh Confessions posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Phan Châu Trinh Confessions:

Share

Category