01/09/2025
Nhà tôi 3 mặt tiền tại quận 1 ở Sài Gòn, con trai tôi yêu rồi cưới 1 cô gái ng-oài B-ắc vì trót có b-ầu. Tôi b-ự:c mình những vì cháu vẫn vui vẻ đồng ý. Ai dè cưới về, con dâu tiết kiệm quá mức khiến tôi phát b-ự:c
Tôi vẫn hay kể với bạn bè rằng, nhà tôi ở quận 1 – ba mặt tiền, sáng nắng chiều gió, đêm nhìn sông Sài Gòn chảy qua như tranh thủy mặc. Gia đình tôi từng thuộc hàng “trên cơ” của giới b-u-ôn v-à-ng -xứ này. Tôi là kiểu đ-à-n b-à có gu, có tiền, và có lý do chính đáng để khó tính.
Cho đến ngày con trai tôi dẫn về một cô gá-i ngoài B-ắc, giới thiệu là “người yêu, lỡ có b-ầu rồi”. Tôi su-ýt ngh-:ẹn.
Cô ta nhỏ nhắn, nước da ng-ăm, nói giọng Bắc đ-ặc, dạ vâng quá mức, ăn mặc qu-:ê k:-ệ:ch – váy hoa, dép nhựa. Nhìn là biết không hợp với cái nền sàn gỗ lim của nhà tôi.
Đám cưới được tổ chức đơn giản hơn thường lệ – phần vì tôi không muốn họ hàng nghĩ con tôi “bị é:--p cưới”.
Những ngày đầu sau cưới, tôi cố gắng bỏ qua sự lạc lõng của cô con dâu giữa lòng nhà Nam Bộ. Nhưng càng sống cùng, tôi càng b-ự-c.
Con dâu tôi đúng là tiết kiệm… quá mức.
Bữa cơm có ba món, món nào cũng đạm bạc. Dầu ăn dùng loại r-ẻ t:i-ề:n, nước mắm thì loãng như pha. Cô ấy giặt đồ bằng tay thay vì dùng máy giặt, vì “sợ tốn điện”. Cái gì cũng cũ mới dám vứt. Khăn lau bếp rách chằng chịt mà vẫn dùng.
Tôi bực mình.
— Cái nhà này không thiếu tiền. Con sống sao cho thoải mái vào, đừng b-iế-n nhà chồng thành ký túc xá sinh viên ngh-::èo chứ!
Con bé chỉ cúi đầu...
Thời gian sau, độ 2020, d-ịch b-ệ:nh làm cửa hàng vàng phải đóng cửa, dòng ti:ề:n k:ẹ;t lại. Vài tháng sau, nhà tôi bị cuốn vào một vụ v:--ỡ n---:ợ- dây chuyền. Người ta đến đ;-ậ;p cửa, s:/i-ết nhà. Ngôi biệt thự ba mặt tiền bị tịch biên trong một đêm tháng Sáu oi ả.
Tôi không ngờ mình có ngày phải xếp đồ vào túi vải, rời khỏi căn nhà từng là biểu tượng của quyền lực. Mấy bà bạn ngày xưa cũng b-iến- m-ấ-t không t-ă-m t-í-ch.
Trong căn nhà trọ thuê tạm ngoại thành, tôi ngồi nhìn tấm hình chụp cả gia đình trước cổng biệt thự, chua xót. Con trai tôi hoang mang, thất nghiệp. Đứa cháu nội vẫn còn nhỏ, chưa biết gì. Còn con dâu tôi… vẫn vậy.
Vẫn lặng lẽ nấu cơm, giặt đồ bằng tay, dậy sớm nấu cháo xương cho cả nhà. Nhưng khác một điều – là ngày hôm ấy, con dâu bỗng đưa tôi...... Đọc tiếp tại bình luận 👇