Cày Phim Cùng Tui

Cày Phim Cùng Tui Ở đây tụi mình review phim, chia sẻ cảm xúc, spoil có tâm
(8)

20/10/2025

Bị nhà chồng đối xử như quân thù, việc đầu tiên người phụ nữ làm sau khi tái sinh là v ả lật m ặt mẹ chồng !!!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

20/10/2025

Nữ tổng tài tin tưởng để chồng đưa bạn thân khác giới về nhà và cái kết !!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

20/10/2025

Tổng tài che dấu thân phận kết hôn chớp nhoáng lại bị ông nội và bạn thân bơm đểu tí thì m ất vợ !!!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

20/10/2025

Người đàn ông mải đưa các em gái đi chơi xa khiến con gái chớt oang uổng !!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

20/10/2025

Nhân Viên hống hách muốn cưỡng chế đ ào m ộ của nhà cha nuôi tổng tài và cái kết !!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

20/10/2025

Cô gái bị đám hào môn coi thường hóa ra lại là phượng chủ thống lĩnh cả quốc gia !!!!!! #📍 Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Bộ phim này là một tác phẩm hư cấu, được tạo ra chỉ nhằm mục đích giải trí. Nó không mô tả các sự kiện thực và không ủng hộ bất kỳ hành động cụ thể nào

Lấy chồng 3 năm, đêm nào chồng cũng sang phòng mẹ ngủ, một đêm vợ lé//n nhìn phát hiện sự thật s///ốc...Ngày mới cưới, H...
20/10/2025

Lấy chồng 3 năm, đêm nào chồng cũng sang phòng mẹ ngủ, một đêm vợ lé//n nhìn phát hiện sự thật s///ốc...

Ngày mới cưới, Hương cứ nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Chồng cô – Tuấn – là người đàn ông hiền lành, đi làm chăm chỉ, về nhà thì lặng lẽ, ít nói. Nhưng chỉ sau vài tuần đầu tiên, Hương đã thấy có gì đó bất thường. Đêm nào Tuấn cũng đợi cô ngủ sa/y, rồi rón rén bước ra khỏi giường, sang phòng mẹ đ/ẻ của anh ở ngay cạnh.

Lúc đầu, Hương tự trấn an rằng anh lo cho mẹ già yếu. Nhưng đêm nào cũng vậy, thậm chí có hôm mưa gió lạnh lẽo, anh vẫn sang ngủ cùng mẹ, mặc cô nằm co ro trong phòng. Cô từng hỏi, anh chỉ đáp: “Mẹ sợ ở một mình ban đêm.”

Ba năm trôi qua, Hương chấp nhận cảnh lạ lùng ấy, nhưng trong lòng ngày càng nặng nề. Cô cảm thấy bản thân giống người dư thừa trong chính ngôi nhà của mình. Nhiều lần mẹ chồng nói bóng gió: “Đàn ông thương mẹ là phúc của con dâu.” Hương chỉ cười gượng, không dám c//ãi. Ai nghe qua cũng bảo chồng cô có hiếu. Nhưng hiếu tới mức ba năm trời đêm nào cũng ngủ với mẹ thì có gì đó không ổn.

Đêm đó, vì mất ngủ, Hương nằm thao thức đến tận 2h sáng. Cô thấy Tuấn trở dậy như mọi hôm. Lần này, t/ò m/ò và b/ứt r/ứt dâng lên, cô quyết định l/én đi theo. Tắt đèn phòng, hé cửa thật khẽ, Hương nhón chân men dọc hành lang. Tiếng cánh cửa phòng mẹ chồng khép lại. Trái tim Hương đập thình thịch. Cô áp tai nghe ngóng. Bên trong, giọng mẹ chồng vang lên khe khẽ... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi...Tôi vẫn nhớ rõ cái b...
20/10/2025

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi...Tôi vẫn nhớ rõ cái buổi chiều mưa đó – khi tôi bị đuổi ra khỏi căn nhà từng gọi là "tổ ấm" với đúng một vali quần áo và chiếc điện thoại sắp cạn pin. Chồng tôi – người từng thề thốt “một đời yêu em” – đã không chút thương xót ném tôi ra đường sau khi tôi bị sảy thai lần thứ hai.
“Tôi cưới cô để có con. Không phải để nuôi một cái thân bất tài chỉ biết khóc lóc,” anh ta gằn giọng, đẩy mạnh cánh cửa trước mặt tôi. Tiếng cánh cửa đóng lại, vang lên như một bản án lạnh lùng.
Tôi đứng chết lặng giữa cơn mưa, không biết đi đâu, về đâu. Bố mẹ tôi mất sớm. Tôi chẳng có anh chị em. Họ hàng cũng thưa thớt, chẳng ai thân thiết đến mức có thể mở lòng cho tôi tá túc. Bạn bè? Ai cũng bận rộn với gia đình riêng của họ. Tôi đã từng đặt cược cả thanh xuân vào người chồng ấy – và giờ, tôi chỉ còn lại chính mình.
Tôi lên chiếc xe buýt cuối ngày, trốn chạy khỏi thành phố và nỗi đau. Tôi về quê – một vùng quê nghèo nơi tôi sinh ra nhưng đã rời bỏ nhiều năm về trước. Không ai còn nhớ đến cô bé Hà học giỏi năm nào. Tôi thuê tạm một căn phòng nhỏ cạnh chợ, sống qua ngày bằng cách phụ bán rau, dọn dẹp, ai kêu gì làm nấy.
Và rồi tôi gặp anh.
Anh tên Tấn – là một người đàn ông trạc tuổi tôi, làm phụ hồ trong một đội xây dựng nhỏ gần chợ. Anh cao lớn, nước da sạm nắng, ít nói, nhưng ánh mắt hiền lành đến kỳ lạ. Chúng tôi tình cờ gặp nhau trong một buổi chiều anh mua rau. Tôi nhớ hôm đó anh hỏi tôi:
“Cô mới về quê à? Sao thấy lạ mà quen.”
Tôi cười gượng, đáp: “Lạ lắm, nhưng quen vì nghèo giống nhau.”
Tấn bật cười, một nụ cười hiếm hoi nhưng chân thành. Từ đó, mỗi buổi chiều tan ca, anh đều ghé mua ít rau, dù tôi biết anh chẳng cần mua nhiều như thế.
Một hôm, trời mưa lớn, căn phòng trọ tôi dột tứ tung. Tấn ghé qua, nhìn thấy cảnh tôi co ro ôm mền, liền nói:
“Hay… cô qua ở tạm với tôi vài hôm. Phòng tôi không dột. Tôi sống một mình.”
Tôi bối rối, nhưng mệt mỏi quá rồi nên gật đầu. Anh đúng như những gì tôi cảm nhận: tử tế, nhẹ nhàng, không bao giờ vượt qua ranh giới. Chúng tôi ở cùng nhà, nhưng không ngủ chung. Anh nấu cơm, để phần cho tôi. Tôi giặt đồ, phơi cả áo quần anh. Mọi thứ diễn ra rất tự nhiên.
Một tuần. Rồi hai tuần. Rồi một buổi chiều nọ, khi đang dọn mâm cơm, anh ngập ngừng nói:
“Tôi biết cô đã từng khổ… Tôi thì không có gì, nhà không, tiền cũng ít, nhưng nếu cô không chê, hay là mình cưới nhau?”
Tôi sững sờ. Một phần trong tôi muốn từ chối, vì quá khứ còn chưa nguôi. Nhưng phần khác thì lại thèm khát một mái ấm thật sự, một người chồng biết quan tâm. Sau tất cả, tôi gật đầu.
Đám cưới đơn giản, chỉ có vài mâm cơm, vài người trong đội xây dựng. Không váy cưới, không hoa cưới. Tôi mặc chiếc áo dài cũ của mẹ, tay run run khi nhận nhẫn cưới là một chiếc vòng bạc do Tấn tự tay gò lấy.
Cuộc sống sau hôn nhân đơn giản đến mức lạ kỳ. Tấn vẫn đi làm phụ hồ, sáng sớm dậy sớm lo cơm nước cho tôi trước khi đi. Tôi ở nhà trồng rau, bán thêm vài thứ linh tinh ngoài chợ. Anh không bao giờ lớn tiếng. Không uống rượu. Không cờ bạc. Chỉ mỗi tối, về nhà là hỏi tôi:
“Em ăn chưa?”
“Em có buồn không?”
“Có ai bắt nạt em không?”
Tôi bắt đầu cảm thấy mình có giá trị. Một giá trị không đến từ việc có con hay không, mà đến từ việc có người xem mình là quan trọng.
Cho đến một ngày, khi tôi đang dọn nhà, tôi phát hiện một chiếc hộp gỗ nhỏ được cất rất kỹ dưới gầm giường…...........................ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN ĐẦU TIÊN 👇 👇

Đứa bé dân tộc vừa thấy đoàn xe chở học sinh lên bản từ thiện thì đuổi theo dọc đèo hét lớn "có người đi theo", tài xế k...
20/10/2025

Đứa bé dân tộc vừa thấy đoàn xe chở học sinh lên bản từ thiện thì đuổi theo dọc đèo hét lớn "có người đi theo", tài xế không để tâm cứ thế lao đi nào ngờ 20 phút sau chiếc xe đó...

Buổi sáng sớm, trên đoạn đèo heo hút dẫn vào bản, đoàn xe từ thiện gồm 3 chiếc 16 chỗ bắt đầu tiến vào, chở theo các tình nguyện viên và học sinh vùng cao vừa đi thi về.

Khi chiếc xe đầu tiên sắp vượt qua khúc cua gấp, từ trong rừng rậm ven đường, một đứa trẻ người Mông chừng 6–7 tuổi bất ngờ lao ra, tay cầm chiếc túi rách, chân đất, mặt tái mét gào lớn:

“Dừng lại đi! Có người đi theo sau xe! Dừng lại!!!”

Tài xế lắc đầu, đóng cửa xe, tiếp tục leo đèo.
Đứa trẻ vẫn chạy theo một đoạn dài, và rồi được đúng 20 phút sau, chiếc xe bất ngờ... Tiếng l-a hé-t vang khắp bản... xem tiếp dưới bình luận 👇👇

Thấy vợ l/én cho mẹ đẻ cả cục ti/ền, chồng l/ao vào đòi lại để rồi nh//ục ê chề khi biết sự thật...Hưng về nhà sớm, định...
20/10/2025

Thấy vợ l/én cho mẹ đẻ cả cục ti/ền, chồng l/ao vào đòi lại để rồi nh//ục ê chề khi biết sự thật...

Hưng về nhà sớm, định bụng sẽ rủ vợ con ra ngoài ăn tối. Vừa dựng xe trước sân, anh nghe tiếng Hoa – vợ anh – thì thào trong phòng ngủ. Tò mò, anh bước nhẹ đến gần, hé cửa nhìn vào.

Hoa đang ngồi bên mẹ đẻ, tay cầm xấp tiền dày cộp. Giọng cô nhỏ nhẹ, có phần nghẹn ngào:

– Mẹ cầm lấy đi, con không thể để mẹ sống kh/ổ như vậy mãi. Tiền này mẹ cứ giữ mà chi tiêu, có thiếu thì bảo con.

Mặt Hưng đỏ bừng. Cả tháng nay, anh phải xoay xở tr/ả n/ợ ngân hàng, đóng học phí cho con, chưa kịp mua bộ đồ mới nào. Vậy mà vợ anh dám l//én l//út đưa cho mẹ đẻ cả cục tiền? M//áu nóng dồn lên não, anh đạ/p mạnh cửa bước vào, gằn giọng:

– Tiền đâu ra mà cô cho mẹ cô dữ vậy? Cô giỏi thật đấy, gi/ấu tôi để đem tiền đi biếu ngoại hả? Đưa đây!

Hoa gi/ật bắn người. Mẹ cô cũng run run, mắt rưng rưng s/ợ h/ãi. Hoa lắp bắp:

– Anh… anh nghe em giải thích đã…

– Giải thích gì? Tiền này là công sức tôi cày cả tháng trời. Con thì cần học phí, điện nước chưa đóng, cô lại đem cho mẹ cô hết? – Hưng gằn từng chữ, tay giật xấp tiền từ tay mẹ vợ.

Bà cụ s/ợ hã/i, nước mắt chảy dài. Hoa oà lên khóc, giữ tay chồng:

– Anh ơi, anh hiểu lầm rồi… tiền này… tiền này không phải em cho mẹ…

– Không cho thì đưa làm gì? Đừng có nó/i dố/i! – Hưng quát, giọng đầy h/ằn h/ọc.

Mẹ Hoa hít một hơi sâu, giọng bà run run nhưng dứt khoát:

– Tiền này… là... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Người mẹ nghèo bị đu-ổi khỏi biệt thự vì con trai nói: “Con không nuôi mẹ được nữa”. Hai tuần sau, bà trở về với 3 quyển...
20/10/2025

Người mẹ nghèo bị đu-ổi khỏi biệt thự vì con trai nói: “Con không nuôi mẹ được nữa”. Hai tuần sau, bà trở về với 3 quyển sổ đỏ và rồi chẳng thể ngờ được...

Bà Hảo – 72 tuổi, gó-a chồng – một tay nuôi con trai thành người. Bán đất, vay nợ, thức trắng đêm đi nhặt ve chai cũng không tiếc gì, miễn sao con trai học hành nên người, lấy được vợ đẹp, xây được biệt thự to.

Thế nhưng, cái giá của sự hy sinh là bà bị xếp ở căn phòng kho tận góc cuối nhà, ăn cơm thừa, mặc áo cũ, không dám ho, không dám bệ-nh. Mỗi lần con dâu nhìn thấy bà, lại thở dài ra mặt.

Cho đến một tối, sau bữa cơm đầy tiếng lạch cạch, con trai bà đứng dậy lạnh lùng tuyên bố:

“Mẹ à… nhà con bận bịu, vợ con mới sinh… Con không nuôi mẹ được nữa. Mẹ dọn ra ngoài ở tạm đâu đó đi, con sẽ gửi ít tiền sau.”

Không một lời van xin, bà lặng lẽ xách túi rách, bước khỏi căn biệt thự mình từng góp tiền mua nền móng đầu tiên.

Hai tuần sau… vào một buổi sáng Chủ Nhật, cả biệt thự nhà con trai náo loạn vì một đoàn xe đen sang trọng dừng trước cổng. Từ chiếc xe chính giữa, bà Hảo bước xuống, tay cầm một chiếc túi da cũ kỹ, nhưng ánh mắt sắc lạnh như băng.

Theo sau bà là luật sư riêng và 3 người cháu trai mặc vest. Bà lên tiếng, rõ ràng, rành mạch... 👇👇

Đi làm giupviec họ bảo sẽ trả lương tôi 30 triệu, vậy mà tháng nào cũng chỉ đưa đúng 29,5 triệu. Mãi đến 10 năm sau tôi ...
20/10/2025

Đi làm giupviec họ bảo sẽ trả lương tôi 30 triệu, vậy mà tháng nào cũng chỉ đưa đúng 29,5 triệu. Mãi đến 10 năm sau tôi mới hiểu.
Không đi học Đại học, tôi đi làm giupviec. May mắn thay, tôi được nhận vào làm giupviec cho gia đình ông Tuấn – một giám đốc giàu có, sở hữu một công ty xây dựng lớn ở Hà Nội. Lúc trao đổi, vợ ông Tuấn - bà Liên bảo sẽ trả cho tôi 30 triệu/tháng. Tôi mừng vô cùng, dọn dẹp cơm nước tươm tất cẩn thận khiến cho cả nhà chủ đều hài lòng. Vậy nhưng không hiểu sao cuối tháng, bà Liên đưa phong bì lương, mở ra đếm đi đếm lại tôi chỉ thấy được 29,5 triệu. Nghĩ bụng hay do bà ấy b:.ỏ s:.ó:t một tờ. Nhưng vì ngại nên tôi cũng thôi không hỏi.
Nhưng mấy tháng sau, tháng nào cũng chỉ có đúng 29,5 triệu. Tôi không dám hỏi nhưng cũng bắt đầu thấy không vui, thậm chí còn nghĩ hay nghỉ việc luôn cho xong. Nhưng bạn bè người thân đều khuyên tôi không đi đâu tìm được việc lương cao hơn nữa. Thế là tôi vẫn cố làm.
Thấm thoắt 10 năm trôi qua, tôi quyết định nghỉ việc về quê thì ông Tuấn mới đưa cho tôi một b:.a:o tải lớn...Xem tiếp dưới bình luận👇👇

Address

200 Võ Văn Kiệt
Da Nang
500000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Cày Phim Cùng Tui posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share