
04/09/2025
Mấy hôm nay đi ngang qua cổng trường, nhìn mấy em tân sinh viên nhập học, tay xách nách mang nào vali, nào quần áo, chăn gối, rồi cả bao nhiêu đồ dùng lỉnh kỉnh… tự dưng tớ bỗng nhớ tới mình của những ngày trước.
Hồi ấy, tớ cũng lóng ngóng chẳng khác gì, cứ sợ thiếu cái này, quên cái kia. Bố mẹ thì lo hết phần, chuẩn bị đủ thứ, dặn đi dặn lại: nào là ăn uống đầy đủ, nào là giữ gìn sức khỏe, nào là học tập cho tốt.
Thoáng chốc mà đã gần bốn năm trôi qua. Từ một đứa bỡ ngỡ với thành phố mới, tớ đã quen với nhịp sống nơi đây. Con đường từ bến xe về phòng trọ từng thấy dài dằng dặc giờ cũng thành lối quen. Nỗi lo lắng, sợ hãi những ngày đầu giờ cũng hóa thành bình thản.
Có lẽ, ai cũng sẽ đi qua quãng thời gian như thế, rời xa vòng tay gia đình, chập chững tự lập rồi từ từ học cách mạnh mẽ, trưởng thành hơn.