29/10/2025
Con lớn lên rồi, đi qua bao mùa nắng gió, bao chặng đường dài, có những lúc con không còn nhớ nổi mình đã từng ngã ở đâu, từng khóc vì điều gì. Nhưng mẹ thì nhớ.
Mẹ nhớ những ngày con đi học, vai đeo cặp to hơn người. Mẹ nhớ lần con tập đi xe đạp, loạng choạng ngã. Mẹ nhớ những người bạn của con, có thể bây giờ con chẳng con chơi cùng nữa. Nhớ cả lần con giận dỗi, đóng cửa thật mạnh, rồi lát sau lại ra xin lỗi vụng về.
Trải qua bao năm tháng, con bỏ lại những điều "nhỏ nhặt" ấy sau lưng, vì cuộc sống bận rộn, vì con phải lớn. Nhưng với mẹ, ký ức ấy vẫn ở lại, trong trí nhớ, trong trái tim, trong từng năm tháng mẹ đi qua cùng con.