Dr Land

Dr Land Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Dr Land, Digital creator, S106 KĐT Vinhomes Smart City, Hanoi.

Người khác đi chơi thì mình học. Người khác ngủ thì mình luyện. Chậm cũng được nhưng không được bỏ cuộc. Ngủ muộn hơn 1 ...
03/11/2025

Người khác đi chơi thì mình học. Người khác ngủ thì mình luyện. Chậm cũng được nhưng không được bỏ cuộc. Ngủ muộn hơn 1 giờ, thức dậy sớm hơn 1 tiếng để đào sâu vào 1 lĩnh vực. Tôi đảm bảo bạn sẽ giỏi và khi đó kiếm tiền không chỉ còn là VẤN ĐỀ mà là GAME

TRƯỚC KHI MUỐN BỎ CUỘC HÃY NHỚ ĐẾN LÝ DO MÌNH BẮT ĐẦU

Và hãy nhớ: những kỹ năng để kiếm được tiền đều không dễ dàng nhưng khi đã làm chủ được nó thì sẽ là PHẦN THƯỞNG MỖI NGÀY.

AI CŨNG MUỐN "RICH". NHƯNG BẠN CÓ HIỂU Ý NGHĨA THỰC SỰ CỦA "RICH" KHÔNG?(Bài viết này dành cho những ai mệt mỏi với việc...
03/11/2025

AI CŨNG MUỐN "RICH". NHƯNG BẠN CÓ HIỂU Ý NGHĨA THỰC SỰ CỦA "RICH" KHÔNG?
(Bài viết này dành cho những ai mệt mỏi với việc "chạy đua" và muốn bắt đầu "chạy chuẩn".)

Ai trong chúng ta cũng muốn "RICH" (Giàu có). Chúng ta dán chữ đó lên tường, đặt làm hình nền điện thoại, xem nó là mục tiêu tối thượng của cuộc đời.
Nhưng 99% chúng ta hiểu sai về nó.

Chúng ta nghĩ "RICH" là một danh từ. Là một cái đích. Là một con số trong tài khoản ngân hàng.
Chúng ta không nhận ra, "RICH" thực sự là một động từ. Là một quá trình.

Và có một định nghĩa rất hay về nó, mà tôi tin là sẽ thay đổi hoàn toàn cách bạn suy nghĩ:

R.I.C.H = Really I’m Constantly Hustling.
(Dịch nôm na: Thực sự thì tôi luôn phải phấn đấu không ngừng.)

Chữ "Hustling" (phấn đấu) ở đây không có nghĩa là "làm việc quần quật" 18 tiếng một ngày. Đó là tư duy của người "nghèo".

Cái "Hustling" của người giàu là "Hustling" về mặt TƯ DUY. Họ liên tục phấn đấu để "tỉnh táo" hơn, để "tối ưu" hơn, để "sử dụng đòn bẩy" tốt hơn.

Đây là sự thật tàn nhẫn:

Người ta nghĩ làm giàu là "phải liều". Phải "all-in" một cú, phải "chớp thời cơ", phải "máu lửa".
Thật ra, người giàu thật sự thì... RẤT TỈNH.

Họ "tỉnh" đến mức đáng sợ. Họ không hành động dựa trên cảm xúc. Họ không "đánh bạc".

Họ hành động dựa trên một quy trình 4 bước, một quy trình còn sâu sắc hơn cả định nghĩa "Hustling" ở trên.

Và quy trình đó, một cách kỳ diệu, cũng được viết tắt là R.I.C.H.

BƯỚC 1: R - RESEARCH (NGHIÊN CỨU)

Chúng ta thất bại vì chúng ta "làm" trước khi "học".
Hoặc tệ hơn, chúng ta "học lan man" mà không "học sâu".

Bạn còn nhớ cuốn sổ "Kế hoạch tài chính 2025" mà bạn mua hồi đầu năm không? Cái cuốn mà bạn viết được 2 trang kế hoạch hoành tráng rồi vứt xó ấy?

Đó là biểu hiện của "não nghèo". Não ta thích cảm giác "bắt đầu" một cái gì đó mới, nhưng lại ghét cay ghét đắng quá trình "nghiên cứu" nhàm chán.

Người giàu thì ngược lại. Họ "tỉnh".

Họ không ném tiền vào bất cứ thứ gì họ không hiểu. Họ NGHIÊN CỨU.
Họ không đọc 100 cuốn sách về 100 lĩnh vực khác nhau. Họ đọc 100 cuốn sách về MỘT lĩnh vực duy nhất. Họ "học sâu một lĩnh vực".

Người thường muốn biết "con gì hot" để mua.
Người giàu muốn biết "TẠI SAO" con đó hot, ai đứng sau nó, dòng tiền vận hành thế nào, chu kỳ của nó ra sao, và khi nào nên thoát ra.

"Research" là quá trình biến một kẻ "liều" thành một người "biết".

Trước khi bỏ ra 1 đồng vốn, họ đã bỏ ra 1.000 giờ để nghiên cứu. Họ không "cầu may". Họ "biết" họ sẽ thắng. Sự "tỉnh táo" của họ đến từ đây.

BƯỚC 2: I - INVEST (ĐẦU TƯ CÓ CHỌN LỌC)

Sau khi "Research" (R) đủ sâu, họ mới bắt đầu "Invest" (I).

Và cách họ "Invest" cũng khác chúng ta.

Chúng ta, với "não nghèo", thích "làm nhiều để thấy mình siêng". Chúng ta rải tiền vào 10 kênh khác nhau với hy vọng 1 kênh "trúng". Đó là làm bừa, là "ném tiền" qua cửa sổ.

Người giàu, với "não tỉnh", họ đầu tư có chọn lọc.
Họ tuân thủ nguyên tắc: "Đầu tư nhỏ, hiểu rõ, lời to."
Họ không bao giờ "all-in" tài sản của mình vào một thứ họ mới "Research". Họ "Invest" một phần nhỏ trước.

Họ "Invest" 5% để "thử". Để xem thực tế có giống như lý thuyết họ nghiên cứu không. Họ dùng tiền nhỏ để "mua dữ liệu" (buy data).

Nếu 5% đó thất bại? Họ không mất gì nhiều. Họ chỉ mất "học phí". Họ quay lại bước "R" để "Nghiên cứu" xem mình sai ở đâu.

Nếu 5% đó thành công? Họ đã "hiểu rõ" cách nó vận hành. Giờ đây, họ mới bắt đầu rót thêm 10%, 20%... để "lời to".

Họ không "liều". Họ "thí nghiệm". Họ "kiểm chứng". Họ "tối ưu".

Họ "tỉnh" trong từng đồng tiền họ bỏ ra.

BƯỚC 3: C - COMMAND (CHỈ HUY HỆ THỐNG)

Đây là bước phân định rõ ràng nhất giữa "người giàu" và "người làm việc chăm chỉ".

Đây là bước mà 99% chúng ta kẹt lại.

"Não nghèo" nói: "Thà tự làm còn hơn. Giao việc cho người khác vừa tốn tiền, vừa không được như ý mình, lại còn phải đi sửa."

"Não nghèo" tự hào vì mình "đa-zi-năng", ôm hết mọi việc. Họ là "ngôi sao" trong công ty của chính mình.
Và kết quả? Họ hết sạch thời gian. Họ kẹt vĩnh viễn ở mức thu nhập đó.

Họ là những người "đếm giờ làm".

Người giàu, họ "đếm hệ thống sinh lời".

"Não giàu" hiểu rằng tài sản quý giá nhất không phải tiền, mà là THỜI GIAN.

Họ dùng tiền để mua thời gian của người khác.

Họ "tập giao việc". Họ xây dựng quy trình. Họ chấp nhận trả tiền cho người khác làm (kể cả khi người đó làm chỉ đạt 70-80% ý mình), để giải phóng bộ não của mình cho những việc quan trọng hơn: Quay lại bước "R" (Research) và "I" (Invest) cho những dự án mới.

Giàu không bao giờ là "làm một mình".

Giàu là "chỉ huy" (Command) một hệ thống gồm nhiều người (hoặc nhiều công nghệ) vận hành trơn tru.

Một bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất cũng chỉ phẫu thuật được vài ca một ngày. Nhưng người "chỉ huy" một BỆNH VIỆN với 100 bác sĩ giỏi... thì lại ở một đẳng cấp tài chính khác.

Đó là sự khác biệt giữa "làm việc" và "chỉ huy".

BƯỚC 4: H - HARNESS (MỞ RỘNG VÀ KHAI THÁC)

Chỉ khi mọi thứ đã chạy trơn tru...
Chỉ khi "R" đã sâu...
Chỉ khi "I" đã được kiểm chứng...
Chỉ khi "C" đã thành một hệ thống tự vận hành.....thì người giàu mới làm bước cuối cùng: "Harness" (Khai thác / Nhân bản).

Đây là lúc họ "nhân bản" hệ thống.
Nếu đó là một quán cà phê? Họ mở chuỗi 100 quán.
Nếu đó là một phần mềm? Họ bán nó cho 1 triệu người.

Nếu đó là một quy trình đầu tư? Họ lập quỹ và dùng quy trình đó để quản lý tiền của người khác.
Đây là lúc "tiền đẻ ra tiền" với tốc độ khủng khiếp.
Đây là lúc chúng ta nhìn vào và thốt lên: "Ông này giàu nhanh thật, đúng là 'liều' ăn nhiều."

Chúng ta không thấy 10 năm trước đó, họ đã âm thầm "R-I-C" (Research, Invest, Command) trong bóng tối.

TẠI SAO CHÚNG TA VẪN NGHÈO?

Chúng ta nghèo không phải vì thiếu tiền.
Chúng ta nghèo vì "não chưa có logic giàu".
Logic của chúng ta bị ngược.

Ai cũng muốn bước "H" (Harness) trước.
Chúng ta muốn mở chuỗi cà phê (H) khi còn chưa biết pha một ly cà phê ngon (R).

Chúng ta muốn lập quỹ (H) khi còn chưa tự mình đầu tư có lời (I).

Chúng ta muốn làm "sếp" (H) khi còn chưa biết cách giao việc (C).

Chúng ta muốn "khai thác" ngay lập tức, trong khi chưa kịp "nghiên cứu" đã hết vốn.

Bạn thấy đấy, giàu không phải là mục tiêu.

Giàu là KẾT QUẢ PHỤ của việc làm đúng quy trình.

Và quy trình đó không bắt đầu bằng tiền.

Nó bắt đầu bằng "não tỉnh" và "tay đều".
Nó không phải là "chạy đua" xem ai nhanh hơn.
Nó là "chạy chuẩn" xem ai "tỉnh" hơn, ai kỷ luật hơn.

Để "RICH" thật, hãy bắt đầu bằng 4 bước của chữ "RICH":

1. R - Research: Học thật sâu MỘT lĩnh vực.

2. I - Invest: Dùng tiền nhỏ để kiểm chứng, dùng tiền lớn để nhân rộng.

3. C - Command: Dùng tiền mua thời gian, xây dựng hệ thống thay vì làm một mình.

4. H - Harness: Khi hệ thống đã chạy ổn, hãy nhân bản nó.

Nó đơn giản, nhưng ít người làm được.

Vì chúng ta thiếu kiên nhẫn. Chúng ta muốn "H" ngay ngày mai.

Còn bạn? Bạn đang ở bước nào?

Và bạn có dám "tỉnh" lại để "chạy chuẩn" từ hôm nay không?

TÔI TỪNG NGHĨ TIÊU CHO BẢN THÂN LÀ ÍCH KỶ VÀ LÃNG PHÍ... ĐẾN TUỔI 45 MỚI THẤM THÍA: SỰ TIẾC NUỐI LỚN NHẤT LÀ ĐÃ KHÔNG LÀ...
03/11/2025

TÔI TỪNG NGHĨ TIÊU CHO BẢN THÂN LÀ ÍCH KỶ VÀ LÃNG PHÍ... ĐẾN TUỔI 45 MỚI THẤM THÍA: SỰ TIẾC NUỐI LỚN NHẤT LÀ ĐÃ KHÔNG LÀM VIỆC ĐÓ SỚM HƠN.

Có ai ở đây, đặc biệt là các chị em phụ nữ, đang sống trong một vòng luẩn quẩn giống hệt tôi (Một người bạn mà tôi xin không nêu tên) của 20 năm về trước không?

Một vòng luẩn quẩn của sự hy sinh, của việc "ưu tiên" cho tất cả mọi người, TRỪ MỘT NGƯỜI: Chính bản thân mình.

Hồi đó, tôi là một chuyên gia "tặc lưỡi".
Muốn mua một thỏi son mới? "Tặc lưỡi", thôi, tiền này để mua sữa cho con.

Muốn mua một cái váy đẹp? "Tặc lưỡi", thôi, tiền này để biếu bố mẹ.

Muốn đăng ký một lớp học yoga? "Tặc lưỡi", thôi, tiền này để tiết kiệm phòng thân, lỡ sau này ốm đau...

Mỗi một đồng chi ra cho bản thân mình, tôi đều quy nó về hai chữ "LÃNG PHÍ". Tôi thậm chí còn cảm thấy "tội lỗi". Tôi tin rằng một người phụ nữ tốt là phải biết vun vén, biết lo cho gia đình. Còn việc "vung tiền" cho những thứ "chỉ để mình vui" là một biểu hiện của sự ích kỷ.

Tôi đã sống như vậy suốt những năm 30, 40 tuổi. Tài khoản tiết kiệm có tăng lên, nhưng năng lượng sống của tôi thì cạn kiệt. Tôi mệt mỏi, cáu bẳn và cảm thấy mình chỉ đang tồn tại chứ không phải đang sống.
Và rồi, ở tuổi 45, sau một cơn bạo bệnh và một đợt thất nghiệp ngắn, tôi đã "tỉnh ngộ".

Tôi nhận ra, tất cả những niềm tin trước đây của mình đều sai bét.

Tiêu tiền cho bản thân không phải là LÃNG PHÍ.
Đó là một khoản ĐẦU TƯ.
Và đó là khoản ĐẦU TƯ DÀI HẠN, BỀN VỮNG VÀ QUAN TRỌNG NHẤT mà một người phụ nữ có thể làm.

Hôm nay, tôi muốn chia sẻ lại hành trình "thức tỉnh" này, để nếu bạn đang ở đâu đó trong mớ bòng b**g của sự "tội lỗi" khi tiêu tiền cho mình, bạn có thể tìm thấy một lối ra.

✨ 1. TÔI HIỂU RẰNG: TIÊU CHO BẢN THÂN LÀ "ĐẦU TƯ NĂNG LƯỢNG SỐNG", KHÔNG PHẢI TIÊU XÀI.

Trước đây, tôi coi một lọ serum đắt tiền, một bó hoa cắm trong nhà hay một bộ quần áo mới là "tiêu sản". Chúng không sinh ra tiền.
Nhưng tôi đã nhầm.
Thứ chúng sinh ra còn quý hơn tiền: Đó là NĂNG LƯỢNG TÍCH CỰC.

Bạn có nhận ra không? Khi bạn cảm thấy mình xinh đẹp, bạn tự tin hơn khi nói chuyện với đối tác. Khi bạn thấy căn nhà của mình thơm mùi hoa, bạn bớt cáu gắt với chồng con. Khi bạn tự thưởng cho mình một buổi tối đắp mặt nạ, bạn cảm thấy thư thái và dễ chịu.
Năng lượng sống của một người, đặc biệt là người phụ nữ trong gia đình, chính là "phong thủy" của cả ngôi nhà. Khi bạn cạn kiệt, mệt mỏi, u uất, bạn làm việc không hiệu quả, bạn lan tỏa sự tiêu cực đó cho mọi người xung quanh.

Vậy thì, 500.000 VNĐ cho một buổi spa để bạn "sạc pin" và trở về nhà với tâm trạng vui vẻ... so với 500.000 VNĐ "tiết kiệm" được nhưng đổi lại là một tuần mệt mỏi, cau có... cái nào mới thật sự là "lãng phí"?

Chúng ta không thể cho người khác thứ mà chúng ta không có. Bạn không thể cho con bạn một người mẹ vui vẻ, nếu chính bạn không vui vẻ. Bạn không thể cho chồng bạn một người vợ dịu dàng, nếu chính bạn đang khô cằn.

Vì vậy, hãy xem việc chi tiền cho những thứ làm bạn "vui" là một khoản đầu tư vào "tâm trạng" và "hiệu suất". Đó là khoản đầu tư sinh lời ngay lập tức.

💔 2. TÔI NHẬN RA: CÓ NHỮNG KIỂU TIẾT KIỆM KHIẾN CHÚNG TA KIỆT SỨC.

Tôi đã từng là "nô lệ" của việc tiết kiệm cực đoan. Tôi tự hào vì mình biết cách "thắt lưng buộc bụng".
Tôi nhịn ăn sáng để tiết kiệm 30.000 VNĐ.
Tôi đi bộ 2km thay vì bắt xe ôm để tiết kiệm 20.000 VNĐ.

Tôi cắt giảm toàn bộ những khoản "vui vẻ" như cà phê với bạn bè, xem phim...

Kết quả?

Tiền không nhiều hơn bao nhiêu. Nhưng người tôi thì mệt lử. Tiết kiệm 30.000 VNĐ ăn sáng, nhưng lại tốn 300.000 VNĐ mua thuốc đau dạ dày. Tiết kiệm 20.000 VNĐ đi xe, nhưng đến công ty thì mệt rũ rượi, không còn sức để sáng tạo, mất đi cơ hội thăng tiến.
Tiết kiệm cực đoan không khiến chúng ta giàu hơn. Nó chỉ khiến cuộc sống của chúng ta "CO LẠI".

Ở tuổi 45, tôi học được cách "tiết kiệm chọn lọc". Tức là, cắt bỏ những thứ thật sự không cần thiết (như mua 10 cái áo thay vì 2 cái), nhưng TUYỆT ĐỐI KHÔNG CẮT BỎ những thứ "nuôi dưỡng" mình.

Đừng tiết kiệm tiền ăn uống sạch.
Đừng tiết kiệm tiền khám sức khỏe định kỳ.
Đừng tiết kiệm tiền cho một đôi giày tốt để bảo vệ cột sống của bạn.

Tiết kiệm đúng là khi bạn giữ lại được sức khỏe, sự sáng suốt và một tâm hồn không phải sống trong lo lắng, chứ không phải là nhịn ăn nhịn mặc để rồi kiệt sức.

💡 3. CHÚNG TA BỊ MẮC KẸT BỞI "CÁI BẪY SAU NÀY"

Thế hệ chúng ta bị ám ảnh bởi câu "Để dành cho sau này".
"Sau này con lớn rồi mẹ sẽ đi du lịch."
"Sau này có nhiều tiền rồi bố sẽ đi học đàn."
"Sau này về hưu rồi sẽ...".

Nhưng "sau này" là bao giờ?

Sau cơn bệnh và cú sốc thất nghiệp năm 45 tuổi, tôi nhận ra "sau này" là một lời hứa vô định. "Sau này" có thể không bao giờ đến.

Thứ duy nhất chúng ta có là HÔM NAY.
Vậy tại sao chúng ta lại không sống tử tế với "hôm nay"?

Tôi bắt đầu chi tiền để làm cuộc sống hiện tại của mình nhẹ nhàng hơn. Tôi thay cái máy lọc nước cũ rích cứ rò rỉ. Tôi sửa cái ghế văn phòng kêu cót két khiến tôi đau lưng. Tôi mua một đôi dép đi trong nhà thật êm ái.

Những khoản chi nhỏ nhặt đó không khiến tôi nghèo đi. Nhưng chúng khiến tôi cảm thấy mình đang "SỐNG" một cách tử tế. Chúng loại bỏ những "ma sát" nhỏ nhặt hàng ngày đang bào mòn năng lượng của tôi.

Tiền không chỉ để dành cho một tương lai bất định. Tiền là để mua lấy sự thoải mái và bình yên cho HIỆN TẠI.

🎯 4. DÁM TIÊU CHO MÌNH LÀ LỜI KHẲNG ĐỊNH GIÁ TRỊ BẢN THÂN.

Có một điều tâm lý rất hay mà tôi đọc được: "Nếu tiền của bạn không giúp bạn giảm bớt lo âu, nó đang bị dùng sai cách."

Đôi khi, một khoản chi hợp lý lại giúp ta tiết kiệm thời gian, sức khỏe và cảm xúc.

Ví dụ: Thuê người giúp việc theo giờ để bạn có 2 tiếng buổi tối chơi với con hoặc đọc sách. Đó là tiêu tiền khôn ngoan. Mua một gói bảo hiểm sức khỏe để bạn thôi bất an về "lỡ có chuyện gì". Đó là tiêu tiền khôn ngoan.

Ngày trước, khi tôi mua một món đồ tốt, tôi nghĩ "xa xỉ quá".

Bây giờ, tôi coi đó là SỰ CÔNG NHẬN cho nỗ lực của chính mình.

Tôi đã làm việc vất vả 20 năm. Tôi đã chăm sóc mọi người trong gia đình. Vậy tại sao tôi lại không xứng đáng được chăm sóc chính mình?

Một người phụ nữ biết trân trọng bản thân, sẽ luôn biết cách trân trọng người khác. Khi bạn dám chi tiền cho mình một cách tỉnh táo, bạn mới thật sự hiểu giá trị của đồng tiền. Bạn sẽ chọn "chất lượng" thay vì "số lượng". Bạn mua ít đi, nhưng dùng những thứ làm bạn thật sự hạnh phúc.

Đó chính là sự giàu có giản dị nhất.

HÃY LẬP TỨC LÀM ĐIỀU NÀY!
Một trong những điều thay đổi cuộc đời tôi, đó là tôi đã lập ra một "QUỸ CHO BẢN THÂN" (hay tôi gọi là Quỹ Tự Yêu).

Ban đầu chỉ là 500.000 VNĐ/tháng. Giờ nó nhiều hơn.
Số tiền này không lớn, nhưng nó là một CƠ CHẾ tâm lý. Nó là lời nhắc nhở rằng: "Bạn cũng xứng đáng được quan tâm."

Tôi dùng nó cho những thứ nhỏ nhặt: một ly cà phê một mình sáng Chủ Nhật, một cuốn sách hay, một bữa ăn ở nhà hàng tôi thích.

Khoản tiền này cho tôi cảm giác "tự do tài chính" thật sự. Nó nhắc tôi rằng, tôi vẫn HIỆN DIỆN trong cuộc sống của chính mình, chứ không phải là một cái bóng mờ nhạt chỉ biết lo cho người khác.

Ở tuổi 45 (và bây giờ), tôi không còn hỏi "Tiêu thế có phí không?" nữa.

Tôi chỉ hỏi: "Khoản chi này có khiến cuộc sống của mình TỐT HƠN không?"

Nếu câu trả lời là CÓ - tôi sẵn sàng.

Gửi các bạn, những người có thể đang hy sinh quá nhiều:

Tiêu cho bản thân không phải là xa xỉ. Đó là cách sống tử tế và khôn ngoan nhất.

Đừng đợi đến 45 tuổi như tôi mới nhận ra. Hãy làm điều đó ngay hôm nay.

Hãy bắt đầu bằng 3 khoản chi "không tội lỗi" này:

✅ Sức khỏe: (Khám định kỳ, thức ăn sạch, một lớp tập luyện).

✅ Học tập & Sở thích: (Một kỹ năng mới, một lớp học vẽ, một cuốn sách hay).

✅ Trải nghiệm nhỏ: (Một chuyến du lịch ngắn, một buổi spa, một ly cà phê ở nơi yên tĩnh).

Vì bạn xứng đáng.

Giới siêu giàu không còn say mê vật chất. Thị trường xa xỉ toàn cầu đang chứng kiến một sự đảo chiều đáng chú ý. Giới si...
03/11/2025

Giới siêu giàu không còn say mê vật chất. Thị trường xa xỉ toàn cầu đang chứng kiến một sự đảo chiều đáng chú ý. Giới siêu giàu không còn mặn mà với các món đồ xa xỉ mà ngày càng chú trọng hơn tới các trải nghiệm và dịch vụ.

Những người có điều kiện vẫn tiếp tục mạnh tay chi cho du lịch xa xỉ. Đó là từ những khách sạn sang trọng, vé máy bay hạng nhất và những trải nghiệm “một lần trong đời”.

Một chai Château d’Yquem 2010 từ lâu đã được xem là biểu tượng của xa xỉ, thứ rượu dành riêng cho giới thượng lưu sành sỏi. Trong từng ngụm rượu là sự hòa quyện tinh tế của những hương vị hoàn hảo: mơ chín, hạnh nhân nướng, vỏ cam, chanh mọng nước, cho tới nấm trắng quý hiếm. Suốt hơn một thập kỷ qua, giá trị của loại rượu ngọt trứ danh này vẫn không ngừng leo thang - chỉ tính riêng đến năm 2023, giá mỗi chai đã tăng hơn 60% so với giai đoạn giữa thập niên 2010.

Sự thay đổi trên thị trường hàng xa xỉ

Không chỉ rượu vang mà gần như toàn bộ thế giới hàng xa xỉ khi ấy đều chứng kiến làn sóng tăng giá mạnh mẽ - từ những chiếc xe cổ, chai whisky ủ lâu năm cho tới các biệt thự xa hoa. Trong giai đoạn 2015-2023, “chỉ số đầu tư hàng xa xỉ” do Công ty bất động sản Knight Frank xây dựng đã tăng tới 70% nhờ nhu cầu hưởng thụ của giới giàu có.

Thế nhưng, đà hưng phấn ấy không kéo dài mãi. Từ sau đỉnh cao năm 2023, thị trường hàng xa xỉ bắt đầu hạ nhiệt, chỉ số đầu tư hàng xa xỉ giảm 6%, trong khi giá các dòng Bordeaux thượng hạng như Lafite Rothschild hay Margaux mất tới 20%. Ở Mỹ, giá máy bay riêng và du thuyền cùng giảm khoảng 6%. Ngay cả những chiếc Rolex đã qua sử dụng - từng là biểu tượng của khan hiếm - nay cũng được bán lại với giá thấp hơn gần 30% so với năm 2022. Thị trường các tác phẩm nghệ thuật cũng rơi vào tình trạng ế ẩm.

Một món hàng chỉ thực sự được coi là xa xỉ không chỉ vì giá của nó đắt đỏ, mà còn vì rất ít người có khả năng sở hữu nó. Khái niệm về điều gì là “hiếm” và “đáng khao khát” đã thay đổi một cách sâu sắc.

Theo Công ty bất động sản Savills, giá bất động sản hạng sang tại các thành phố lớn trên thế giới gần như không tăng. Thậm chí, tại London và Paris, giá nhà “thượng hạng” còn có xu hướng giảm. Còn tại Mỹ, hai năm trước, một ngôi nhà ở khu phố tỉ phú (Billionaires’ Row, San Francisco) được rao bán với giá 32 triệu đô la; thì giờ đây, người bán đã phải hạ xuống 26 triệu đô la, tức là giảm gần 20%.

Vì sao “thị trường gấu” xuất hiện trong thế giới đồ xa xỉ?

Vì sao giá trị của các tài sản xa xỉ lại rơi vào “thị trường gấu” - giai đoạn giá giảm kéo dài - như hiện nay? Liệu có phải giới siêu giàu cũng đang bắt đầu cảm thấy áp lực tài chính?

Phần nào, câu trả lời là có. Sự bất ổn của kinh tế toàn cầu đang khiến người tiêu dùng thắt chặt chi tiêu, đặc biệt với các món hàng xa xỉ cá nhân như giày cao gót hay túi xách. Công ty tư vấn Bain ước tính, doanh số hàng hóa xa xỉ cá nhân sẽ giảm từ 2-5% trong năm nay.

Tuy vậy, những con số khác lại kể một câu chuyện ngược lại. Giới nhà giàu dường như không mấy bị ảnh hưởng bởi khó khăn kinh tế. Theo Forbes, thế giới hiện có hơn 3.000 tỉ phú đô la Mỹ, tăng đáng kể so với 2.800 người hồi năm ngoái. Riêng tại Mỹ, nhóm 0,1% người giàu nhất đang nắm giữ tới 14% tổng tài sản hộ gia đình - mức cao nhất trong nhiều thập niên.

Ngay tại San Francisco, giữa lúc thị trường biệt thự rơi vào cảnh ảm đạm, làn sóng trí tuệ nhân tạo (AI) vẫn đều đặn tạo ra thêm những triệu phú mới mỗi ngày. Theo nhà kinh tế Mark Zandi của Moody’s Analytics, kể từ năm 2022, nhóm 3,3% người giàu nhất nước Mỹ đã tăng mạnh chi tiêu, trái ngược hoàn toàn với xu hướng thắt lưng buộc bụng của các tầng lớp thu nhập thấp hơn.

Vậy đâu mới là nguyên nhân thật sự? Câu trả lời nằm ở sự thay đổi nhanh chóng về mặt kinh tế học của hàng xa xỉ. Để hiểu điều này, cần trở lại với học thuyết của nhà kinh tế người Mỹ Thorstein Veblen từ đầu thế kỷ 20. Ông cho rằng, sự xa xỉ gắn liền với sự khan hiếm và tính ganh đua. Một món hàng chỉ thực sự được coi là xa xỉ không chỉ vì giá của nó đắt đỏ, mà còn vì rất ít người có khả năng sở hữu nó. Nhưng trong thế giới ngày nay, khái niệm về điều gì là “hiếm” và “đáng khao khát” đã thay đổi một cách sâu sắc.

Hàng xa xỉ không còn là của hiếm

Vấn đề của giới siêu giàu ngày nay là hàng xa xỉ không còn của hiếm nữa. Khi ngày càng nhiều vườn nho có thể cho ra đời những chai vang hảo hạng, vậy liệu những chai rượu Bordeaux thượng hạng còn vượt trội đến mức nào? Kim cương nhân tạo giờ đây gần như không thể phân biệt với kim cương thật, trong khi bất kỳ ai có tiền cũng có thể mua áo khoác Kiton từ thị trường đồ cũ hay thuê máy bay riêng cho một chuyến đi. Ngay cả trong giới nghệ thuật, khái niệm sở hữu độc quyền cũng đang phai nhạt - khi người ta bàn tới việc “phân mảnh” quyền sở hữu các kiệt tác, cho phép hàng trăm người cùng nắm giữ một phần nhỏ trong một bức tranh của danh họa Rembrandt.

Chỉ số dịch vụ siêu xa xỉ The Economist đã tăng tới 90% kể từ năm 2019, và vẫn tiếp tục đà tăng mạnh mẽ từ năm 2023 - thời điểm giá hàng hóa xa xỉ bắt đầu đi xuống.

Chính chiến lược kinh doanh của các thương hiệu xa xỉ cũng đang góp phần làm xói mòn tính độc quyền của chính họ. Để duy trì tốc độ tăng trưởng, nhiều nhà mốt từng mở rộng sản xuất hàng loạt, giúp doanh thu phình to nhưng lại khiến khách hàng đánh mất cảm giác “độc quyền” khi sở hữu món đồ hiệu. Hệ quả là năm 2025 trở thành giai đoạn đầy thách thức với các thương hiệu xa xỉ. Theo báo cáo Best Global Brands của Interbrand, tổng giá trị của 16 thương hiệu thời trang giá trị nhất thế giới có tổng giá trị 298,6 tỉ đô la Mỹ trong năm nay, giảm 0,83% so với mức 301,1 tỉ đô la Mỹ của một năm trước.

Nhìn chung, ngày nay, ai cũng có thể tận hưởng những thú vui sang trọng và khoe chúng trên mạng xã hội. Những thứ từng là độc quyền của giới siêu giàu giờ đã không còn khan hiếm hay mang tính đặc quyền nữa. Vì thế, chúng cũng khiến người dùng mất đi cảm giác sở hữu những món hàng xa xỉ đích thực.

Khi trải nghiệm và dịch vụ trở thành thứ khan hiếm

Tuy nhiên, trong khi phân khúc hàng hóa xa xỉ gặp khó khăn, phân khúc dịch vụ xa xỉ lại vẽ nên bức tranh hoàn toàn trái ngược, khi những người có điều kiện vẫn tiếp tục mạnh tay chi cho du lịch xa xỉ - từ những khách sạn sang trọng, vé máy bay hạng nhất và những trải nghiệm “một lần trong đời”.

Theo Richard Clarke của công ty môi giới Bernstein, xu hướng này phản ánh một cuộc dịch chuyển lớn trong hành vi chi tiêu - từ việc sở hữu hàng hóa sang đầu tư cho trải nghiệm. Nếu quần áo hay túi xách hàng hiệu đã trở nên phổ biến khắp thế giới, thì những kỳ nghỉ xa hoa, với chi phí lên tới hàng ngàn bảng Anh mỗi ngày, vẫn là đặc quyền hiếm hoi mà chỉ số ít người có thể chạm tới.

The Economist đã phát triển một “chỉ số dịch vụ siêu xa xỉ”, bao gồm nhiều loại hình trải nghiệm đỉnh cao - từ vé xem Super Bowl, bữa ăn tại nhà hàng 3 sao Michelin, cho đến những chuyến du lịch thượng lưu. Đây đều là những trải nghiệm được xem là “đỉnh của đỉnh” trên toàn cầu, với dữ liệu giá cả được theo dõi đáng tin cậy qua nhiều năm. Kết quả cho thấy, chỉ số này đã tăng tới 90% kể từ năm 2019, và vẫn tiếp tục đà tăng mạnh mẽ từ năm 2023 - thời điểm giá hàng hóa xa xỉ bắt đầu đi xuống.

Sự leo thang giá của dịch vụ xa xỉ phản ánh chính động lực đã khiến hàng hóa xa xỉ mất giá - sự khan hiếm thực sự. Hãy lấy Le Bristol - khách sạn được xem là tốt nhất Paris - làm ví dụ. Nhu cầu được bơi trong hồ bơi tầng thượng nhìn ra tháp Eiffel luôn vượt xa khả năng đáp ứng. Trên sân thượng, không ít du khách dành nhiều thời gian chụp ảnh ly cocktail hơn là thưởng thức nó. Thế nhưng Le Bristol chỉ có chưa đến 200 phòng, khiến mỗi chỗ ở trở thành một món hàng hiếm, buộc khách phải cạnh tranh gắt gao. Hệ quả là giá phòng hiện đã cao gấp đôi so với năm 2019.

Tương tự, một chiếc đồng hồ hạng sang có thể dễ dàng mua đi bán lại, nhưng một ngày ngồi trên khán đài chính của Wimbledon thì hoàn toàn khác. Kể từ năm 2016, giá vé sở hữu chỗ ngồi cố định 5 năm tại sân Centre Court đã tăng từ khoảng 50.000 bảng Anh (67.000 đô la Mỹ) lên hơn 100.000 bảng Anh. Vé Super Bowl cũng đã tăng gấp đôi so với vài năm trước, trong khi vé dự tiệc Met Gala - nếu có - hiện đắt hơn hai lần so với năm 2019.

Còn nếu bạn muốn thưởng thức một bữa ăn tại Benu, một nhà hàng 3 sao Michelin ở San Francisco, giá trong thực đơn đã tăng 78% kể từ năm 2015. Thực khách khi tới đó không chỉ mua những món ăn ngon và dịch vụ tốt, mà còn mua cảm giác rằng trong vài giờ đồng hồ, không ai khác trên Trái Đất có thể ngồi vào bàn của họ.

Thích ứng với bối cảnh mới

Theo dự báo của McKinsey, chi tiêu toàn cầu cho dịch vụ khách sạn xa xỉ sẽ vượt 390 tỉ đô la Mỹ vào năm 2028, tăng hơn 60% so với mức 239 tỉ đô la Mỹ của năm 2023. Tại Tập đoàn Accor - chủ sở hữu chuỗi khách sạn cao cấp Sofitel - CEO Sébastien Bazin cũng đặt mục tiêu nâng tỷ trọng dòng tiền từ mảng xa xỉ từ khoảng 35% hiện nay lên 50% vào năm 2030. Để đáp ứng nhu cầu ngày càng lớn của khách hàng tìm kiếm trải nghiệm đỉnh cao, EasyJet Holidays vừa ra mắt dịch vụ du lịch xa xỉ mới, bao gồm khách sạn sang trọng, ưu tiên lên máy bay nhanh, cùng hàng loạt “tiện ích nâng cao” như trải nghiệm ẩm thực chuẩn sao Michelin.

Tuy nhiên, để đảm bảo tăng trưởng bền vững, các doanh nghiệp trong lĩnh vực du lịch và dịch vụ xa xỉ cần tránh lặp lại vết xe đổ của ngành hàng hóa xa xỉ trước đây. Họ phải giữ tầm nhìn dài hạn, tăng giá có chừng mực, tránh khiến khách hàng cảm thấy bị “chặt chém” - và quan trọng hơn cả là bảo toàn cảm giác độc quyền mà mỗi trải nghiệm xa xỉ mang lại.

Giờ đây, vé tham dự Tuần lễ thời trang New York hay Paris, các sự kiện gây quỹ độc quyền, loạt trận đấu playoff của giải bóng rổ nhà nghề Mỹ (NBA) - tất cả đều không còn được bán giới “giá hời” nữa. Và chính điều đó khiến việc được có mặt ở các sự kiện này trở nên có ý nghĩa hơn với giới nhà giàu.

Không ai biết vé xem trận chung kết World Cup năm tới tại khu vực gần New York sẽ đắt tới mức nào - nhưng chính sự độc quyền ấy mới là điều làm nên sức hấp dẫn. Bởi khi bạn nằm trong số rất ít người được trực tiếp chứng kiến những Harry Kane hay Kylian Mbappé đối đầu trên sân cỏ, thì liệu còn ai bận tâm đến một chai Château d’Yquem nữa hay không?

Tổng hợp

GIÁ VÀNG "NHẢY MÚA" – BẠN ĐANG SỢ HÃI, THAM LAM, HAY BẠN ĐANG NHÌN THẤY THỨ MÀ 99% NGƯỜI KHÁC BỎ LỠ?Những ngày này, mở b...
02/11/2025

GIÁ VÀNG "NHẢY MÚA" – BẠN ĐANG SỢ HÃI, THAM LAM, HAY BẠN ĐANG NHÌN THẤY THỨ MÀ 99% NGƯỜI KHÁC BỎ LỠ?

Những ngày này, mở bảng tin ra là thấy một chữ "VÀNG". Nó tăng vọt. Nó giảm sâu. Nó biến động đến chóng mặt.

Trong cơn hỗn loạn đó, đám đông bị chia làm hai:

1. Nhóm Sợ Hãi (FOMO): Lao vào mua bất chấp giá, sợ rằng nếu không mua hôm nay, ngày mai sẽ không bao giờ mua được nữa.

2. Nhóm Hoài Nghi: Đứng ngoài và phán xét, cho rằng đây chỉ là một b**g bóng đầu cơ, một "canh bạc" sắp tàn.

Nhưng nếu cả hai nhóm này đều sai thì sao?

Nếu cơn biến động của vàng không phải là một canh bạc, mà là một tín hiệu cảnh báo khẩn cấp?

Tỷ phú Ray Dalio – nhà sáng lập quỹ đầu tư Bridgewater Associates, một trong những bộ óc tài chính vĩ đại nhất hành tinh – vừa đưa ra một lời khuyên đi ngược lại hoàn toàn với tư duy "lướt sóng" của đám đông.

Ông không xem vàng là công cụ để làm giàu nhanh. Ông xem nó là "tiền" – và có thể là loại tiền thật sự duy nhất còn sót lại.

Nếu bạn đang hoang mang không biết phải làm gì với số tiền của mình trong một thế giới đầy bất ổn, bài viết này sẽ giải mã "tư duy nền tảng" của Ray Dalio. Nó có thể thay đổi hoàn toàn cách bạn nhìn nhận về sự giàu có và sự an toàn.

Sự thật phũ phàng đầu tiên mà bạn được chỉ ra: Hầu hết chúng ta đã quên mất tiền thật sự là gì.
Trong suốt lịch sử, mọi đồng tiền đều thuộc một trong hai loại:

✅ Tiền được bảo chứng: Được chống lưng bằng một tài sản hữu hạn như vàng hay bạc.

✅ Tiền pháp định (Fiat): Không được bảo chứng bằng bất cứ thứ gì ngoài niềm tin vào chính phủ. Nguồn cung của nó là vô hạn.

Đồng tiền chúng ta đang dùng hôm nay thuộc loại nào? Chính xác, là loại thứ hai.

Dalio chỉ ra một quy luật lịch sử tàn nhẫn: Mỗi khi một hệ thống tiền tệ (dù là gắn với vàng) tích tụ quá nhiều nợ, nó luôn sụp đổ.

Khi đó, các nhà lãnh đạo đứng trước hai lựa chọn:

✅ Lựa chọn 1 (Đau đớn ngắn hạn): Kiên quyết giữ cam kết, dẫn đến vỡ nợ và suy thoái kinh tế. Con đường này gọi là GIẢM PHÁT. Trước khi các ngân hàng trung ương (như FED ra đời năm 1913) xuất hiện, đây là con đường thường được chọn.

✅ Lựa chọn 2 (Thảm họa dài hạn): Phá bỏ cam kết và... IN THÊM TIỀN. Con đường này khiến tiền mất giá và vàng tăng vọt. Đây gọi là LẠM PHÁT.

Kể từ khi các ngân hàng trung ương ra đời, họ luôn ưu tiên con đường thứ hai. Và kể từ năm 1971, khi thế giới hoàn toàn từ bỏ bản vị vàng và chuyển sang hệ thống tiền pháp định, cỗ máy in tiền đã chạy hết công suất.
Kết quả là gì? Tôi khẳng định với bạn: Bất cứ khi nào các ngân hàng trung ương tạo ra quá nhiều tiền và tín dụng, lạm phát đều tăng cao và giá vàng tăng theo.

Đây là điểm mấu chốt: Khi vàng tăng giá, không phải bản thân vàng đang trở nên giá trị hơn. Mà là đồng tiền giấy trong túi bạn đang mất giá thê thảm. Vàng chỉ đơn giản là một chiếc gương phản chiếu sự thật đó.

Đó là lý do tại sao, qua hàng nghìn năm, vàng luôn là loại tiền giữ được sức mua tốt nhất. Và đó là lý do vì sao ngày nay, vàng là đồng tiền dự trữ lớn thứ hai của các ngân hàng trung ương trên thế giới, chỉ sau USD.
Họ hiểu điều mà chúng ta đã quên: Vàng không phải là một "tài sản đầu cơ". Nó là "đồng tiền nền tảng".

Khi bạn hiểu vàng là "tiền thật", bạn sẽ khao khát sở hữu nó không phải vì lợi nhuận, mà vì một thứ còn quý giá hơn: SỰ AN TOÀN TUYỆT ĐỐI.

Trong một thế giới kỹ thuật số đầy rẫy rủi ro, vàng sở hữu những đặc tính mà không một tài sản nào khác có được.

1. Nó là tài sản "Vô Đối Thủ" về Rủi Ro Tịch Thu

Tôi khẳng định: "Không thể phủ nhận rằng vàng là tiền - và là loại tiền ít có nguy cơ bị mất giá hoặc bị tịch thu nhất".

Tại sao? Vì vàng không phụ thuộc vào nghĩa vụ trả nợ của bất kỳ ai. Một cổ phiếu là lời hứa của một công ty. Một trái phiếu là lời hứa của một chính phủ. Một khoản tiền gửi ngân hàng là lời hứa của ngân hàng.
Nhưng vàng? Nó là của bạn. Chấm hết. Nó không phải là "lời hứa" của ai cả.

2. Nó là tài sản "Không Thể Bị Hack"

Đây là điều khiến giới tinh hoa khao khát trong thời đại 4.0. Vì vàng là loại tiền khó bị chiếm đoạt nhất...

Vàng không thể bị đánh cắp qua mạng.

Tài khoản ngân hàng của bạn có thể bị đóng băng. Cổ phiếu của bạn có thể bị tấn công. Tiền kỹ thuật số có thể bị hack. Nhưng vàng vật chất bạn cất giữ an toàn trong két sắt? Nó hoàn toàn miễn nhiễm với rủi ro công nghệ. Trong các giai đoạn bất ổn kinh tế hoặc xung đột, nó là thứ duy nhất được ưa chuộng.

3. Bạn Đang Đầu Tư Như Một "Chiến Lược Gia", Không Phải "Con Bạc"

Đây là sự khác biệt lớn nhất về tư duy.

👨‍👩‍👦‍👦 Đám đông (Con bạc): Coi vàng như một thị trường đầu cơ. Họ cố gắng "dự đoán thị trường", mua thấp bán cao, và sống trong sợ hãi.

👤 Chiến lược gia: Xem vàng như một phần trong chiến lược phân bổ tài sản dài hạn. Họ đánh giá nó dựa trên rủi ro, mức tương quan với các tài sản khác, và tính thanh khoản.

Khao khát của người giàu không phải là "lướt sóng" trên vàng. Khao khát của họ là xây dựng một con tàu đủ vững chắc để vượt qua mọi cơn bão. Và trong con tàu đó, vàng chính là chiếc mỏ neo.

❓ Vậy, một nhà đầu tư cá nhân bình thường nên làm gì?

Bạn không cần phải cố gắng dự đoán thị trường. Các tỷ phú đã đưa ra một lời khuyên rõ ràng cho những ai không có khả năng dự đoán:

Hãy giữ một tỷ lệ vàng cố định trong danh mục đầu tư của bạn.

❓ Con số hợp lý là bao nhiêu?

Khuyến nghị: Từ 5% đến 15% tổng tài sản của bạn.

Con số này không cố định. Nó phụ thuộc vào khẩu vị rủi ro của bạn và tình hình thế giới:

🔺 Khi khủng hoảng, chiến tranh, nguy cơ tiền tệ: Tỷ trọng này nên được TĂNG LÊN.

🔻 Khi mọi thứ ổn định, hòa bình: Tỷ trọng này có thể GIẢM BỚT, bởi vì vàng không phải là tài sản sinh lời (nó giống như tiền mặt).

Vấn đề lớn nhất là hầu hết mọi người hiện nay có 0% vàng trong danh mục của mình. Họ đang đặt cược 100% tài sản của mình vào một hệ thống tiền pháp định có thể được in ra vô hạn.

HÀNH ĐỘNG CỦA BẠN NGAY BÂY GIỜ:

Hãy mở ứng dụng ngân hàng, mở file Excel quản lý tài chính của bạn ra và tự hỏi:

❓ Tổng tài sản của mình là bao nhiêu?

❓ Mình đang nắm giữ bao nhiêu % là vàng (tài sản trú ẩn, "đồng tiền nền tảng")?

Nếu con số đó là 0%, bạn có đang quá rủi ro không?

Hãy chia sẻ trong phần bình luận: Tỷ lệ % vàng trong danh mục của bạn hiện là bao nhiêu? Và sau khi đọc bài phân tích này, tư duy của bạn về vàng đã thay đổi như thế nào?

Đừng coi vàng là một canh bạc. Hãy coi nó là "đồng tiền nền tảng", là chiếc phao cứu sinh bảo toàn giá trị tài sản của bạn trong dài hạn.

PS: Hình ảnh chỉ mang tính minh họa

Address

S106 KĐT Vinhomes Smart City
Hanoi
10000

Telephone

+84969872012

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Dr Land posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Dr Land:

Share