Vạn Điều Hay - Khám Phá

Vạn Điều Hay - Khám Phá Vạn Điều Hay với xuất phát từ tâm nguyện truyền tải những bài viết, video hay
(2)

Nước bắn tung tóe, ướt như chuột lột từ đầu đến chân. Những ông bố, những anh trai, những chú bác; ai nấy đều nhập vai h...
14/10/2025

Nước bắn tung tóe, ướt như chuột lột từ đầu đến chân. Những ông bố, những anh trai, những chú bác; ai nấy đều nhập vai hoàn hảo hết hét hò, né tránh, rồi phản công bằng những cú tạt mạnh bạo hơn. Họ không phải đang chơi đùa suông; đó là cách họ biến nỗi sợ hãi thành niềm vui, biến dòng nước lũ thành sân chơi tuổi thơ.

Nhà cửa ngập úng, cây cối đổ rạp, và nỗi lo lắng về mùa màng, về an nguy của bà con làng xóm treo lơ lửng trên đầu mọi người.

Bạn có bao giờ cảm thấy cuộc đời quá bất công với mình?Rằng những người mình tin tưởng nhất lại là người khiến mình đau ...
14/10/2025

Bạn có bao giờ cảm thấy cuộc đời quá bất công với mình?
Rằng những người mình tin tưởng nhất lại là người khiến mình đau lòng nhất – cha mẹ không hiểu mình, người yêu quay lưng, anh em phản bội, bạn bè trở mặt?

Trong những lúc như vậy, ta thường hỏi: “Vì sao họ lại đối xử với ta như thế?” Rồi dần dần, ta tích tụ trong lòng nỗi oán hận, như mang theo một túi rác nặng trĩu – càng ôm càng hôi hám, càng giữ càng đau khổ. Nhưng liệu có cách nào để thật sự buông bỏ, để tâm được nhẹ nhõm, và lòng được an yên?

Khi ta biết ơn cả nghịch cảnh, biết ơn cả người từng khiến ta đau khổ, thì ta mới thật sự buông được oán hận và mở cửa tâm mình.

14/10/2025
Chỉ đau vai thôi nhưng được chẩn đoán mắc ung thư phổi! 6 triệu chứng cần lưu ýVài ngày trước, một người đàn ông ngoài 3...
14/10/2025

Chỉ đau vai thôi nhưng được chẩn đoán mắc ung thư phổi! 6 triệu chứng cần lưu ý

Vài ngày trước, một người đàn ông ngoài 30 tuổi đã kể lại trải nghiệm của mình với bác sĩ. Anh bị đau vai và cổ dai dẳng. Sau khi đến bệnh viện địa phương, kết quả chụp X-quang cho thấy anh bị thoái hóa đốt sống cổ. Tuy nhiên sau một thời gian điều trị, các triệu chứng vẫn không cải thiện. Hơn nữa, cơn đau vai trở nên nghiêm trọng hơn vào ban đêm, đôi khi thậm chí còn khiến anh thức giấc vì đau.

Bác sĩ ở khoa điều trị đau rất cảnh giác và cảm thấy tình trạng mà người đàn ông mô tả không phải là bệnh thoái hóa đốt sống cổ đơn giản nên đã sắp xếp chụp CT cho ông và sớm phát hiện ra ông bị ung thư phổi .

Tại sao ung thư phổi lại liên quan đến đau vai? Các bác sĩ đưa ra hai lý do.

Thứ nhất, nếu khối u nằm gần vai hoặc cổ, khi phát triển nó có thể kéo giãn căn cơ gần đó gây đau vai hoặc ngực. Một khả năng khác là ung thư phổi đã di căn đến xương đòn, cổ hoặc các vùng khác, chèn ép các dây thần kinh tại chỗ gây đau lưng và tê tay.

Tất nhiên, nguyên nhân phổ biến nhất gây đau vai là tổn thương xương và cơ do tư thế không đúng trong thời gian dài hoặc tiếp xúc với lạnh. Tuy nhiên, nếu nguyên nhân không rõ ràng và tình trạng trở nên nghiêm trọng, bạn cũng nên cảnh giác với một số bệnh ác tính, chẳng hạn như ung thư phổi.

Trong thực hành lâm sàng, đau vai chỉ là một trong những triệu chứng hiếm gặp nhưng quan trọng của ung thư phổi. Các triệu chứng khác của ung thư phổi bao gồm:

Sưng phần thân trên

Nếu phần thân trên của bạn, chẳng hạn như cổ hoặc mặt đột nhiên sưng lên mà không rõ lý do, bạn cũng nên cảnh giác với ung thư phổi. Nguyên nhân là do khi khối u phổi phát triển, nó có thể chèn ép tĩnh mạch chủ, nơi máu trở về dẫn đến tình trạng gọi là hội chứng tĩnh mạch chủ trên (SVCS). Tình trạng này làm giảm lưu lượng máu đến tim và các bộ phận khác của cơ thể gây sưng mặt, cổ và cánh tay.

Ho và ho ra máu

Nếu bạn không bị cảm lạnh nhưng ho thường xuyên, đặc biệt là ho khan, thì đó có thể là dấu hiệu của viêm phổi, tình trạng này có thể trầm trọng hơn do ung thư phổi. Ung thư phổi cũng có thể khiến các mạch máu nhỏ ở đường hô hấp dưới bị vỡ và chảy máu, khiến một số bệnh nhân ung thư phổi ho ra máu và đờm có màu gỉ sắt.

Mệt mỏi

Tương tự như các loại ung thư khác, sự phát triển của khối u sẽ hấp thụ chất dinh dưỡng từ cơ thể, khiến cơ thể dễ bị mệt mỏi và suy nhược, đồng thời kèm theo các triệu chứng chán ăn và sụt cân đột ngột.

Ngón tay dùi trống

Ngón tay dùi trống là tình trạng đầu ngón tay phình ra, trông giống như dùi trống. Theo Tổ chức Nghiên cứu Ung thư Anh, ngón tay dùi trống có thể là dấu hiệu của ung thư phổi hoặc suy tim, chủ yếu do tình trạng thiếu oxy mãn tính ở các chi. Thống kê cho thấy 35% bệnh nhân ung thư phổi không phải tế bào nhỏ gặp phải triệu chứng này.

Khàn giọng

Nếu bạn thấy mình hoặc người xung quanh đột nhiên bị khàn giọng, bạn cũng cần chú ý vì ung thư phổi có thể ảnh hưởng đến dây thần kinh thanh quản quặt ngược ở dây thanh quản, khiến giọng nói trở nên khàn và the thé, tình trạng này cũng có thể xảy ra ở một số bệnh nhân ung thư phổi.

"Khuôn mặt trăng tròn"

Ung thư phổi đôi khi có thể dẫn đến mất cân bằng nội tiết tố, gây ra tình trạng gọi là hội chứng Cushing, một rối loạn đặc trưng bởi lượng cortisol dư thừa trong máu. Một trong những triệu chứng của hội chứng này là khuôn mặt tròn và rộng hơn, thường được gọi là "mặt trăng".

Ngoài sáu triệu chứng trên, ung thư phổi cũng có thể biểu hiện một số biểu hiện tương đối hiếm gặp ở nhiều bệnh nhân khác nhau, chẳng hạn như khát nước dữ dội (do nồng độ canxi trong máu tăng cao) và sụp mí mắt trên (do hội chứng Horner) .

Về mặt lâm sàng, hút thuốc vẫn là yếu tố nguy cơ số một gây ung thư phổi, người hút thuốc có nguy cơ mắc bệnh cao gấp 20 lần so với người không hút thuốc. Nếu bạn có tiền sử hút thuốc lâu dài - ví dụ: hút thuốc 20 năm, bắt đầu từ năm 20 tuổi và hút hơn 20 điếu thuốc mỗi ngày - bạn nên đặc biệt lưu ý tầm soát ung thư phổi và không nên đợi đến khi triệu chứng xuất hiện. Chụp CT là phương pháp tầm soát ung thư phổi chính xác nhất.

Ngoài việc hút thuốc, các chuyên gia chỉ ra rằng các yếu tố như ô nhiễm không khí, khói bếp và phơi nhiễm nghề nghiệp cũng có thể làm tăng tỷ lệ mắc ung thư phổi.

Mỹ Mỹ biên dịch
Nguồn Sound of Hope
Vandieuhay.net

Lòng tử tế là tài sản đáng quý nhất của đời ngườiNgười ta thường hỏi nhau: “điều gì là đáng để khoe khoang nhất trong cu...
14/10/2025

Lòng tử tế là tài sản đáng quý nhất của đời người

Người ta thường hỏi nhau: “điều gì là đáng để khoe khoang nhất trong cuộc đời?”
Có người nói là tiền bạc, bởi có tiền sẽ mua được mọi thứ mình muốn. Có người lại nghĩ là danh vọng, bởi khi có danh, người đời sẽ kính nể. Cũng có người tin rằng đó là nhan sắc, là địa vị, là thành công.

Thế nhưng, khi giông bão ập đến, khi tai ương tìm đến bất ngờ, ta mới nhận ra tiền bạc cũng chỉ là những tờ giấy vô nghĩa. Công việc ta đang nắm giữ, rồi cũng sẽ có người khác làm tốt hơn.

Nhan sắc dẫu có rực rỡ đến đâu cũng chẳng thể thắng được quy luật của thời gian. Và khi nằm xuống, ai rồi cũng như ai, chẳng thể mang theo được gì ngoài một nắm đất và những điều tốt đẹp mình để lại.
Vậy thì, đâu mới là tài sản thật sự của một đời người?

Có lẽ, đó là sự thanh thản trong tâm hồn, là niềm an nhiên khi mở mắt mỗi sớm mai, biết rằng mình vẫn còn được sống thêm một ngày nữa để yêu thương, để cho đi, để làm điều gì đó có ích. Là giấc ngủ bình yên giữa đêm khuya, không còn lo toan hay vướng bận điều gì.
Hạnh phúc thật sự, chưa bao giờ nằm ở những gì ta phô trương với người khác, mà ở những điều giản dị mà tâm mình cảm nhận được.

Đôi khi lòng tốt không cần lời hứa hẹn, cũng chẳng cần toan tính hay trả ơn. Chỉ một hành động nhỏ thôi, cũng đủ chạm đến trái tim của một con người.
Sáng hôm ấy, ở một ngôi làng nhỏ ven vùng trung du, người ta thấy một cụ ông khoảng tám mươi tuổi đứng bên đường, lặng lẽ nhìn chiếc máy xúc đang miệt mài làm việc.

Cụ đứng rất lâu, dáng người gầy gò, lưng còng, ánh mắt chăm chú dõi theo từng gàu đất được múc lên, từng khoảng đất gập ghềnh được san phẳng. Người lái máy xúc thấy lạ, tắt máy bước xuống hỏi han.

Cụ chỉ cười hiền, nói rằng cụ sống một mình ở cuối làng, con đường nhỏ dẫn vào nhà lâu ngày lầy lội, cỏ mọc um tùm, mỗi lần mưa xuống đi lại rất khổ. Cụ cũng từng muốn thuê người giúp sửa lại, nhưng nghĩ đến tiền công, cụ lại thôi, sợ làm phiền và tốn kém.

Nghe vậy, người thợ máy xúc chỉ gật đầu, chẳng nói thêm lời nào. Anh lặng lẽ leo lên xe, khởi động lại máy.
Gàu xúc lại hạ xuống, từng nhát, từng nhát một. Anh kiên nhẫn dọn sạch từng bụi cỏ, từng đống đất đá, rồi san phẳng con đường nhỏ trước nhà cụ.

Mặt trời lên cao rồi lặn dần về phía sau đồi, mấy tiếng đồng hồ trôi qua, con đường trước nhà cụ đã trở nên bằng phẳng, sạch sẽ, gọn gàng như mới. Cụ ông xúc động đến nghẹn lời, đôi mắt đục ngầu vì tuổi tác nay lại rưng rưng ướt. Cụ hỏi đi hỏi lại:
- Cậu giúp tôi thật sao? Không cần tiền thật à?”
Người thợ chỉ cười:
- Giúp được cụ là vui rồi. Tôi làm chút thôi mà.

Rồi anh lại lặng lẽ rời đi, chẳng để lại tên, chẳng nhận lấy gì ngoài nụ cười và lời cảm ơn run run của một người già.
Giữa con đường mới tinh, cụ ông đứng nhìn theo dáng anh xa dần, lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Cụ đã sống gần trọn đời người, lặng lẽ, cô đơn, tưởng chừng chẳng còn điều gì khiến tim mình xúc động nữa.

Vậy mà hôm nay, chỉ một hành động nhỏ của một người xa lạ, lại khiến cụ tin rằng lòng tốt vẫn còn tồn tại, và thế giới này vẫn đẹp như thuở ban đầu.
Người xưa có câu: “xây cầu, sửa đường để phúc để đời sau.”

Thật ra, hạnh phúc không nằm ở điều lớn lao, mà ở khi ta giúp ai đó đi dễ dàng hơn trên con đường đời của họ. Lòng tử tế không chỉ giúp ta tích đức, mà còn khơi gợi sự thiện lương trong chính tâm hồn mình. Khi làm điều tốt, ta không chỉ giúp người khác được nhẹ nhõm, mà chính ta cũng thấy lòng mình sáng hơn, ấm hơn.

Cuộc sống vốn đầy ồn ào, ganh đua. Giữa những bộn bề ấy, lòng tử tế như một nốt lặng dịu dàng không ồn ào, không rực rỡ, nhưng khiến con người trở nên trong sáng hơn.

Đâu phải ai cũng có thể trở thành người thành công, nhưng ai cũng có thể trở thành người tốt. Vì vậy, trước khi học tri thức, hãy học cách làm người lương thiện.

Và cuối cùng, điều đáng khoe khoang nhất trong đời, không phải là bạn có bao nhiêu tiền hay đạt được gì, mà là bạn đã sống tử tế ra sao. Bởi một trái tim lương thiện chính là tài sản đáng quý nhất của một đời người.

vandieuhay.net

Háo sắc tham dâm chuốc họa, giữ thân trong sạch mới được phúcTiết nghĩa và đạo đức, vốn là lương tri, là thiện tâm mà co...
14/10/2025

Háo sắc tham dâm chuốc họa, giữ thân trong sạch mới được phúc

Tiết nghĩa và đạo đức, vốn là lương tri, là thiện tâm mà con người khi sinh ra đã sẵn có. Từ xưa đến nay, những bậc nhân sĩ có đạo đức, có tu dưỡng đều lấy sự thanh tịnh làm gốc, giữ lòng thành kính mà tồn tâm, dùng đức hạnh trong sạch, không nhiễm ô để tu dưỡng bản thân, dùng chính khí quang minh để kháng cự dục vọng tà ác.

Bởi những việc háo sắc, tham dâm là trái nghịch với thiên lý và luân thường, làm rối loạn đạo thường, trời đất không dung, thần minh phẫn nộ; phạm vào thì tổn đức và chuốc họa.

Bởi vậy, bậc quân tử xem đó là tai họa lớn nhất đời người mà xa lánh, nên được phúc tinh soi chiếu, trời cao thương xót mà ban phúc; còn kẻ tiểu nhân lại xem đó là hạnh phúc lớn nhất mà đón nhận, nên rốt cuộc tai tinh giáng xuống, ác báo giáng thân mà chuốc họa.

Thật có thể nói rằng: Phúc hay họa vốn không có cửa, chỉ do con người tự chiêu mời mà thôi.

Cải lỗi hướng thiện, chuyển họa thành phúc

Có người tên Yến Huệ An, người ở huyện Đan Dương, phủ Trấn Giang.

Nhà họ Yến vốn có của cải sung túc. Huệ An là đứa con mà cha mẹ cầu khẩn thần linh mãi mới sinh được, nên rất được thương yêu. Khi đi học, ông thường tự khích lệ mình, mong cầu công danh hiển đạt.

Thuở thiếu niên, ông thường tụ họp với bạn bè đồng tuổi, lấy chuyện nam nữ ra trêu đùa, bàn tán. Nhà bên cạnh có một cô gái trạc tuổi ông, ban đầu ông đục tường khoét lỗ để nhìn trộm, sau lại trèo tường qua để trêu ghẹo, ngày ngày chỉ nghĩ chuyện dâm dục, biếng nhác học hành.

Đến kỳ thi, làm sao có thể đỗ đạt?

Liên tiếp hai năm, ông lấy lý do đi thi mà rời nhà, trọ lại trong thành.Ở đó, ông thường ra vào tửu quán, trà lâu, lời nói và hành vi buông thả, lẳng lơ, hoặc ra vào kỹ viện, hoặc đánh bạc ném xúc xắc, phóng túng vui chơi, không việc gì không làm. Lại còn ưa đọc sách tà thuyết, mê say dị học, trông chẳng khác gì một kẻ thiếu niên điên loạn.

Đến năm thứ ba, có một hôm, ông gặp người trên phố đang phát sách thiện, đưa cho ông một quyển. Nhìn qua, là “Cảm Ứng Thiên”, “Âm Chất Văn”... Vì tò mò, ông mở ra đọc, bỗng rợn người khiếp sợ. Ông suy nghĩ hồi lâu, rồi bừng tỉnh hối hận:

“Những điều sách này nói, chẳng phải chính là hành vi của ta sao? Giống như viết ra để chỉ vào ta vậy. Ta thật ngu si, đến nỗi bất hiếu, vô đức như thế này ư!
Các bậc thánh hiền xưa đã khuyên răn về tà dâm rõ ràng như thế, lời lẽ ân cần, mà ta vẫn tham đắm chẳng buông, không biết kiêng dè, thật là tự hủy hoại chính mình!”

Ngay hôm đó, ông thắp hương quỳ khấn, thề rằng từ nay về sau tuyệt đối không phạm tà dâm nữa, và phát nguyện thức tỉnh những người trẻ đang học, đừng mê đắm sắc dục. Ông còn phát tâm in ra một ngàn quyển sách thiện loại ấy để tặng, mong bù đắp tội lỗi xưa.

Từ đó, ông thực hành từng việc một.

Đến năm sau, khi dự thi, văn tư sáng suốt, đỗ thủ khoa kỳ thi huyện. Ông càng nỗ lực khuyên người hành thiện không ngừng, lại in phát nhiều sách khuyên thiện, cảm hóa được rất nhiều người ở các độ tuổi khác nhau.

Một người bạn đồng học của ông, tính tình ngỗ nghịch, không chịu sửa đổi, vì phạm tội gian dâm mà bị người phát hiện, bị vây đánh, phải bồi tiền để dàn xếp, lập giấy nợ. Sợ người cha hung dữ biết chuyện sẽ không tha, hắn hoảng loạn mà nhảy xuống nước tự tử.

Nếu sớm biết trước hậu quả, sao không chịu nghe lời khuyên của Yến Huệ An?

Còn Yến Huệ An, vì kịp thời hối cải, lại chí thành khuyên người làm thiện, nên chẳng những sống lâu thọ phúc, mà con cháu đều hiển quý. Biết lỗi mà sửa, làm thiện để bù lỗi, là vô cùng trọng yếu; mà kiên trì khuyên người khác hướng thiện lại càng là công đức thù thắng, ắt sẽ tiêu tội được phúc.

Thật đúng như lời dạy: “Thiên đạo phạt kẻ dâm, nhưng chẳng phạt người biết hối lỗi.”

Dạy người tà dâm, ác báo liên lụy cả nhà

Vào thời Vạn Lịch nhà Minh, có một vị tiến sĩ họ Trương, văn tài xuất chúng, nhưng không đem tài ấy dùng vào chính đạo, lại say mê biên soạn sách dạy người tà dâm, phát hành khắp nơi.

Ông nghĩ rằng: “Mượn chuyện hư ảo trần thế mà đùa trên giấy mực, vốn chỉ là chuyện không thật, đâu tổn gì đến âm đức của ta.”

Một đêm, ông mộng thấy người cha đã khuất hiện về trách mắng:

“Những sách dâm ô con viết khiến người đời mắt hoa, tâm mê, lấy giả làm thật, khiến bao kẻ vì thế mà sa đọa, mất đức, không biết giữ mình. Cõi âm vốn xử phạt nặng nhất với việc dạy người dâm loạn. Vốn con có tiền đồ rạng rỡ, phúc thọ dài lâu, nay chỉ vì biên soạn dâm thư, mà tất cả phúc thọ đều bị tước mất. Phúc đức mà tổ tiên nhiều đời vun trồng, trong chớp mắt đều mất sạch trong tay con, thử hỏi còn biết làm sao đây?!”

Trương hoảng hốt tỉnh giấc, trong lòng sợ hãi khôn nguôi.

Không lâu sau, khi được bổ nhiệm làm tri huyện ở Phúc Kiến, thuyền ông gặp cuồng phong, bị lật úp, cả gia đình đều chết đuối.

Hủy danh tiết người, sấm sét giáng phạt

Có người tên Lý Thúc Khanh, làm quan liêm khiết, cẩn trọng, nhưng lại bị đồng liêu là Tôn Nham ganh ghét.

Tôn Nham vì đố kỵ, nên vu báng hãm hại, nói với mọi người: “Lý Thúc Khanh chỉ có hư danh, trong mắt ta, chẳng khác gì loài súc sinh!”

Mọi người hỏi: “Sao lại nói như thế?”

Tôn Nham bèn bịa đặt không có chứng cứ, nói rằng: “Em vợ của Lý Thúc Khanh tư thông với đàn ông khác, làm sao mà còn dám làm người?”

Lời vu khống ấy truyền đi khắp nơi, xôn xao cả vùng.

Lý Thúc Khanh nghe tin, muốn hỏi em vợ, nhưng ngại mở miệng; muốn minh oan, lại khó nói lời ấy ra; đành ôm hận, chịu nhục, lòng phẫn uất không nguôi, cuối cùng uất mà chết. Em vợ ông, nghe lời đồn đó, kinh hãi và căm phẫn vô cùng, vì vô cớ bị sỉ nhục, mang oan khuất chẳng lời biện bạch, nên thắt cổ tự vẫn.

Sau khi hai người chết, chưa đầy mấy ngày, trời nổi cơn sấm sét dữ dội khác thường. Tôn Nham bị tia sét quấn lấy, lôi đến trước cổng nhà Lý Thúc Khanh, bị sét đánh chết tại chỗ. Thi thể đem chôn xuống đất, thì trời lại nổi sấm, sét đánh vỡ nấm mộ, chẻ toang quan tài, xác bị phơi trơ giữa đồng.

Chỉ vì một niệm đố kỵ, mà dựng chuyện, hủy danh người khác, vu khống danh tiết, hại chết hai mạng người, tội ấy thật thâm trọng vô cùng.

Chỉ một cái miệng, Tôn Nham đã hại hai người, nhưng báo ứng như núi, trời giáng trọng tội, khiến hắn một thân mà hai lần bị sét đánh, thật đúng là ác có ác báo.

Người đời nên lấy đó làm tấm gương cảnh tỉnh.

Khai Tâm biên dịch
Theo secretchina
vandieuhay.net
[Ảnh minh họa]

Tấm vé cảm ơnChiều nay trời mưa nhẹ, chỉ lất phất đủ khiến đường xá nhòe đi và lòng người cũng chùng xuống. Tôi đón chuy...
14/10/2025

Tấm vé cảm ơn

Chiều nay trời mưa nhẹ, chỉ lất phất đủ khiến đường xá nhòe đi và lòng người cũng chùng xuống. Tôi đón chuyến xe buýt quen thuộc về nhà, ngồi sát cửa sổ, nghe tiếng mưa gõ nhè nhẹ lên kính.

Xe khá thưa người, còn rất nhiều chỗ trống. Bác tài phụ ngồi phía trước, dáng người khắc khổ, tay vẫn cầm xấp vé nhỏ. Thấy tôi ướt mưa, bác chìa vội gói khăn giấy: “Con lau người đi, mưa này dễ cảm lắm.”

Tôi mỉm cười cảm ơn.

Có lẽ vì tôi không vội, nên bác bắt đầu kể: “Bác làm ở đây hơn mười năm rồi đó con.

Trước kia bác chạy xe tải, có nhà, có vợ con. Nhưng rồi tai nạn cướp mất vợ bác, con cũng theo bà ngoại về quê. Bác mất đi người bạn đời, nên bác bỏ đi lang thang, chẳng còn thiết gì nữa. Rồi một hôm đi ngang trạm xe buýt, thấy chú tài xế cúi đầu chào từng người một, thấy ai cũng có chỗ để về… lúc đó bác chợt muốn được gặp người, được nói chuyện, được làm gì đó có ích. Thế là xin về làm xe buýt tới giờ.”

Bác cười hiền, nụ cười hơi chùng xuống. “Chạy xe này, ngày nào cũng gặp bao nhiêu người. Có người vui, có người khóc, có người chẳng nói câu nào. Nhưng chỉ cần họ yên tâm ngồi trên xe, bác thấy cũng đáng.”

Rồi bác kể, sáng nay có cô sinh viên trẻ bước lên xe, mặt buồn như vừa khóc. Khi đến trạm, cô loay hoay tìm ví mà không thấy, nói nhỏ: “Bác ơi, con quên mang tiền mất rồi.”

“Bác nói thôi khỏi, không có bao nhiêu, kêu cô đi đi kẻo trễ giờ. Ai ngờ chiều cô quay lại, tìm đúng xe, gửi lại ba nghìn và tờ giấy nhỏ gấp tư. Trong giấy chỉ ghi một dòng: ‘Cháu cảm ơn bác vì đã tin cháu.’”

Bác vừa nói vừa mở ví, rút ra tờ giấy đã cũ, mép gấp mềm đi vì được giữ lâu. Bác nâng niu nó như vật quý, giọng chậm rãi: “Người ta cho bác lại niềm tin, chứ đâu chỉ ba nghìn. Bác giữ nó ở đây, để nhắc mình rằng còn nhiều người tốt lắm.”

Tôi nhìn bàn tay bác, những ngón tay sạm nắng, cứng cáp mà lại nâng tờ giấy mỏng manh đến dịu dàng. Trong lòng tôi thoáng nghẹn nghào, không phải vì câu chuyện to tát, mà vì sự chân thành giản dị đến mức không thể diễn tả nỗi bằng lời.

Xe dừng ở trạm tôi xuống. Tôi lấy trong túi ra một tờ giấy nhỏ, xé góc sổ, viết vội vài dòng:

“Cảm ơn bác vì đã kể cho con nghe một câu chuyện đẹp. Mong bác luôn gặp người tử tế như chính bác.”

Tôi gấp lại, đưa bác khi đi ngang cửa. Bác ngạc nhiên nhìn, rồi mỉm cười: “Vậy là bác có thêm một tấm vé cảm ơn nữa rồi.”

Trời vẫn mưa, hạt nhỏ và đều. Tôi bước xuống xe, nghe tiếng động cơ dần xa mà trong lòng lại thấy ấm lên.

Giữa những vội vã và lạnh lẽo của đời này, chỉ cần một người xa lạ, một câu chuyện nhỏ, cũng đủ khiến ta tin rằng lòng tốt chưa hề biến mất, nó chỉ chờ được ai đó lắng nghe, để nở lại trên gương mặt người đời.

Vandieuhay.net
[Ảnh minh họa]

Có người từng nói: “Khi trong lòng là sa mạc, thì dù đứng giữa khu vườn cũng chẳng thấy hoa nở.” Quả thật, một tâm không...
14/10/2025

Có người từng nói: “Khi trong lòng là sa mạc, thì dù đứng giữa khu vườn cũng chẳng thấy hoa nở.” Quả thật, một tâm không an lạc đi đâu cũng chỉ thấy cằn cỗi.

“Khi trong lòng là sa mạc, thì dù đứng giữa khu vườn cũng chẳng thấy hoa nở.” Quả thật, một tâm không an lạc đi đâu cũng chỉ thấy cằn cỗi.

Bạn có thể khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền sang trọng, từ những chiếc vest Armani may đo sát người đến những chiếc v...
13/10/2025

Bạn có thể khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền sang trọng, từ những chiếc vest Armani may đo sát người đến những chiếc váy Chanel lộng lẫy, biến mình thành trung tâm của mọi ánh nhìn. Thế nhưng, bạn không thể chọn lọc hay "mua" được cốt cách, khí chất cho bản thân. Những thứ ấy không nằm trên kệ hàng của các boutique cao cấp, mà được hun đúc qua năm tháng sống, qua những lựa chọn đạo đức, qua cách bạn đối xử với người khác.

Nơi mà những thương hiệu danh tiếng trở thành biểu tượng của sự thành công, ta dễ bị cuốn theo ảo ảnh bề ngoài.

Khó khăn rồi cũng sẽ qua, chỉ cần ta không bỏ cuộcLão Tử từng nói: “hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân.” Thành ...
13/10/2025

Khó khăn rồi cũng sẽ qua, chỉ cần ta không bỏ cuộc

Lão Tử từng nói: “hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân.” Thành công không đến từ những bước nhảy vọt, mà từ từng bước nhỏ kiên định, được lặp đi lặp lại giữa muôn vàn thử thách.

Dù mục tiêu có lớn đến đâu, chỉ khi ta dám bắt đầu, dám đi tiếp dù chỉ thêm một bước ta mới có thể tiến xa. Những người thành công đều có chung một điểm: họ không bỏ cuộc, ngay cả khi mọi thứ trở nên tăm tối nhất.

Có một câu chuyện kể rằng, một chàng trai trẻ tìm đến một ông lão thông thái để xin lời khuyên khi cuộc đời anh dường như đang sụp đổ.
Ông lão không nói gì, chỉ lặng lẽ đặc một nồi nước lên bếp, rồi thả vào đó một củ cà rốt, một cục muối và một quả trứng. Khi nước sôi, ông mở nắp nồi và chậm rãi nói:

Ông chỉ tay vào nồi nước và nói tiếp:
- Ai trong đời cũng sẽ có lúc rơi vào nước sôi lửa bỏng. Nhưng điều quan trọng là con chọn trở thành ai sau đó.

- Củ cà rốt ban đầu cứng cáp, nhưng khi gặp nóng lại mềm yếu. Cục muối tưởng rắn rỏi, lại tan biến mất.
- Còn quả trứng mỏng manh, yếu ớt khi qua nước sôi lại trở nên cứng cáp và mạnh mẽ hơn.”

Cuộc đời cũng như vậy, gian nan không phải để khiến ta gục ngã, mà để rèn cho ta bản lĩnh. Con đường ngắn nhất để thoát khỏi khó khăn, chính là đi xuyên qua nó. Vì chỉ khi ta dám đối diện, không bỏ cuộc giữa chừng, ta mới tìm được sức mạnh thật sự bên trong mình.

Không có ai thành công mà chưa từng trải qua thử thách. Những người mà ta ngưỡng mộ hôm nay họ cũng từng có những đêm dài cô độc, từng thất bại, từng hoang mang.

Giống như James Cameron đạo diễn của phim Titanic và Avatar trước khi chạm đến vinh quang, ông từng chỉ là một người lái xe tải, mày mò học làm phim trong những giờ nghỉ ít ỏi.

Ông bị từ chối, bị nghi ngờ, thậm chí bị sa thải giữa chừng trong bộ phim đầu tay. Nhưng ông không dừng lại. Ông kiên trì viết, học, và tin vào giấc mơ của mình.
Khi đưa ra ý tưởng về Avatar, nhiều người nói ông quá mơ mộng, rằng công nghệ chưa đủ, chi phí quá cao, khả năng thất bại rất lớn.

Nhưng Cameron không bỏ cuộc. Ông dành nhiều năm để phát triển kỹ thuật, chờ đợi thời điểm phù hợp, từng bước một biến giấc mơ thành hiện thực.

Và giờ đây, khi Avatar phần 1,2 và 3 lần lược được toàn thế giới đón nhận, mang đế cho ông doanh thu và những giải thưởng danh giá, câu chuyện của ông lại một lần nữa nhắc ta rằng: không có ước mơ nào là viển vông nếu ta đủ kiên trì để theo đuổi.

Có những người thành công nào mà chưa từng trải qua gian nan? “lửa thử vàng, gian nan thử sức.” Khó khăn chỉ là khoảnh khắc để thử thách ta, để biết ai sẽ kiên trì đi tiếp, ai sẽ dừng lại.

Người thành công không phải là người ngủ ngon sau khi hoàn thành công việc, mà là người vẫn trăn trở đến khuya vì trong lòng chưa thôi khát vọng. Họ rèn cho mình tính kỷ luật, biết lập kế hoạch rõ ràng, kiên trì từng bước đi dù phía trước là hoài nghi hay những ngọn đồi thử thách chưa thấy đỉnh.

Bởi cuối cùng, điều quyết định không phải là ta đi nhanh hay chậm, mà là ta có dám đi tiếp hay không. Giống như James Cameron, như quả trứng trong nồi nước sôi chỉ khi vượt qua sức nóng của thử thách, con người mới trở nên rắn rỏi, bền bỉ, và sáng lên từ chính những vết nứt đã từng.

Tôi tin rằng, dù hôm nay ta có thể chưa mạnh mẽ, chưa đủ giỏi giang, nhưng chỉ cần ta không dừng lại, không bỏ cuộc, thì nhất định sẽ đến ngày ta chạm tới phiên bản tốt nhất của chính mình. Và khi ấy, ta sẽ mỉm cười nhìn lại những tháng ngày đã qua mà nói: “thật may, vì khi đó mình đã không bỏ cuộc.”

vandieuhay.net

Address

Hanoi
100000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Vạn Điều Hay - Khám Phá posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

KHÁM PHÁ

Vạn Điều Hay với xuất phát từ tâm nguyện truyền tải những bài viết, video hay, ý nghĩa, bổ ích tới đời sống và tinh thần cho độc giả. Đặc biệt là mong muốn đem lại những giá trị đích thực, niềm vui và hạnh phúc tới độc giả.