Tớ Là Rêu

Tớ Là Rêu "một nơi em hằng mơ về, một nơi mà em đã thấy trong mộng cả nghìn lần, một chốn em tìm bình yên..."

22.09.2023Có một cảm giác tệ hại xấu xa len lỏi trong xương tủy tôi.Dạo gần đây, mọi thứ dần chuyển biến theo hướng tệ h...
22/09/2023

22.09.2023
Có một cảm giác tệ hại xấu xa len lỏi trong xương tủy tôi.
Dạo gần đây, mọi thứ dần chuyển biến theo hướng tệ hơn, hoặc do tôi tự biến nó tệ hơn, theo lối suy nghĩ hết thuốc chữa của bản thân. Thật ra bản thân tôi luôn rõ ràng nhất, ai rồi cũng sẽ có lúc như thế. Dù cho có là một công viên chức cấp cao, hay một nhân viên quèn giữa cả trăm nghìn nhân viên, hoặc một công nhân dọn vệ sinh, họ vẫn sẽ có những khoảnh khắc, tựa như mọi thứ sẽ sụp đổ trong nháy mắt, tan tành thành từng mảnh vỡ, đâm chọc sự kiên cường họ nặn ra từng chút từ dũng khí của bản thân.
Thế rồi, họ vẫn sẵn sàng đắp lại, xây lại những kiên trì với cuộc sống này, dẫu có biết trước, sẽ có ngày tất cả tan thành cát bụi, dã tràng xe cát.
Và tôi biết, con người có thể dũng cảm đến thế. Bởi họ ngã, đứng dậy, ngã, tiếp tục đứng dậy. Hết lần này đến lần khác, lăn lộn đến mức sẹo mới chồng sẹo cũ, họ vẫn muốn tiến về phía trước. Chắc rằng, dường như ai cũng tin vào câu nói này: "Sau cơn mưa, trời lại sáng."
Không rõ tương lai ra sao, tôi cũng chỉ có thể tin vào câu nói kia, tin vào lời "rồi tương lai sẽ tốt đẹp" trong lòng.
Hi vọng người đọc được đến dòng này, rồi sẽ thật sự có một tương lai rực rỡ bình an, vượt qua được mọi tiêu cực, sóng gió.

09.09.2023Rồi những mảnh kí ức sẽ chìm mãi trong tâm tưởng, nhỉ?Nhòm qua khung cửa ngập tràn sắc nắng chiều thu, tôi nhì...
04/09/2023

09.09.2023
Rồi những mảnh kí ức sẽ chìm mãi trong tâm tưởng, nhỉ?
Nhòm qua khung cửa ngập tràn sắc nắng chiều thu, tôi nhìn xa xăm. Bỗng chợt tôi nhớ về thứ chuyện xưa đã bám bụi từ lâu, một bữa cơm dưới ánh đèn lập lòe, những tiếng cười đùa giòn tan, tiếng bát đũa va chạm, và cả những gương mặt non nớt. Có một giây tôi giật mình: Cảnh này hình như chẳng thể tái diễn.
Những ngày hè của vài năm trước, hay ngay chỉ mới năm ngoái, đều mang dáng vẻ trẻ con bất cần, rực rỡ, tươi đẹp và thanh thuần hơn bao giờ hết. Giờ đây, mọi thứ đã thay đổi. Một kì nghỉ hè quay cuồng bên đèn sách, một kì nghỉ hè bốn vách tường sừng sững bao quanh, và chẳng thêm điều gì nữa cả, 24 tiếng cứ thế tẻ nhạt qua đi. Tận sát ngày quay trở về trường học, tôi mới nhận ra, tôi, và cả những khuôn mặt từng cùng nhau cười lớn, tắm mình trong mùa hạ oi ả, chìm đắm trong khoảng trời vàng ruộm thật riêng, đều đã lớn rồi.
Kỉ niệm là loại hồi tưởng chất chứa đủ loại cảm xúc, song loại cảm xúc gắn chặt nhất có lẽ vẫn là tiếc nuối. Tiếc rằng không thể cùng nhau nắm chặt tay bước qua thêm một mùa hè nữa, tiếc rằng không còn những bữa cơm tối ngập tràn âm thanh hớn hở, tiếc rằng những cánh diều càng bay cao càng cô đơn...
Chỉ là tiếc mà thôi.

31.08.2023Tôi viết cho em, nhân một ngày đẹp trời. Bởi em vẫn còn ở đây với tôi.Hà Nội ngày nắng, mọi thứ vẫn nhộn nhịp,...
31/08/2023

31.08.2023
Tôi viết cho em, nhân một ngày đẹp trời. Bởi em vẫn còn ở đây với tôi.
Hà Nội ngày nắng, mọi thứ vẫn nhộn nhịp, vẫn xô bồ với tiếng còi xe inh ỏi, với khói bụi, và len lỏi giữa cả thủ đô, tôi, và em.
Em, một cô gái nhút nhát, với những lo sợ thầm kín, với những bứt rứt khó chịu riêng. Một tối nọ, em khóc. Một chiều xưa, em khuỵu chân, giữa những vẻ mặt lạ lẫm trên cung đường quen thuộc.
Em bình thường, với tất cả. Em đặc biệt, với tôi.
May thay giữa chốn Hà Nội vội vàng trong niệm tưởng, tôi đã chậm lại, để thấy em. Màu nắng lan dài, âu yếm lấy bóng hình em, nhẹ nhàng ôm em vào lòng. Một câu thôi: "Tôi ở đây rồi."
Tôi bên cạnh em, cũng nhẹ nhàng như trời thu Hà Nội, đằm thắm say sưa như cách thành phố này níu kéo người ta.
Hai tâm hồn, hướng về nhau...

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tớ Là Rêu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share