
24/06/2025
Tôi phát hiện chồng mình từng vui vẻ với nhân tình ngay trên chiếc xe mua bằng tiền bố mẹ vợ bằng một món quà bí ẩn trên xe
Chiếc xe Honda CR-V màu trắng mới coong đỗ xịch trước cổng, người đàn ông lịch lãm bước xuống, nở nụ cười rạng rỡ. Đó là chồng cô, Minh. Anh luôn biết cách khiến cô tự hào, từ dáng vẻ phong độ đến cách anh nói chuyện hào sảng với hàng xóm. Mười năm kết hôn, ba đứa con khỏe mạnh, một căn nhà ba tầng khang trang do chính hai vợ chồng gây dựng từ hai bàn tay trắng – cuộc sống của họ là niềm mơ ước của bao người. Cô vẫn nhớ như in ngày cưới, lời thề non hẹn biển của anh, ánh mắt anh trao cô đầy tin yêu và trân trọng.
Cô, Lan, dù đã qua ba lần sinh nở, vóc dáng không còn thon gọn như xưa, nhưng vẫn luôn tự tin vào tình yêu của chồng. Mỗi sáng, anh đều hôn lên trán cô, thì thầm “Anh đi làm nhé, yêu em”. Mỗi tối, vòng tay anh lại ôm lấy cô thật chặt khi chìm vào giấc ngủ. Anh luôn giới thiệu cô là “vợ tôi” với vẻ đầy hãnh diện, dù là với đối tác hay bạn bè thân thiết. Những cử chỉ nhỏ nhặt ấy, những lời nói yêu thương ấy đã tạo nên một bức tường vững chắc của niềm tin trong lòng cô, khiến cô chưa từng mảy may nghi ngờ về sự chung thủy của người đàn ông này.
Thế nhưng, vào một đêm khuya cách đây ba tháng, bức tường ấy đã sụp đổ không một tiếng động. Minh về nhà muộn, hơn 11 giờ đêm. Vừa bước vào cửa, anh đã vội vã đi thẳng vào phòng tắm, tiếng nước chảy xối xả như muốn gột rửa điều gì đó. Lúc ấy, thằng út, cu Bin, bỗng dưng nằng nặc đòi xuống xe tìm món đồ chơi siêu nhân mà nó khẳng định là đã bỏ quên. Lan thở dài, chiều con, cô đành theo xuống gara.
Trong lúc loay hoay tìm đồ chơi dưới ghế phụ lái, tay cô chạm phải một vật mềm mại, là lạ. Cô rụt tay lại, rồi tò m:ò s:ờ lần nữa. Đó là một chiếc quần l:ó:t r:e:n màu đỏ, còn khá mới, nằm gọn trong kh:e ghế. Cả người Lan như đông cứng lại, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Chiếc quần l:ó:t đó chắc chắn không phải của cô, và nó cũng không phải loại đồ l:ó:t mà cô hay mặc. Tim cô đập thình thịch, một cảm giác gh:ê t:ở:m dâng lên.
Cô muốn g:à:o th:ét, muốn ném thẳng chiếc quần vào mặt chồng, muốn hỏi anh ta cái thứ đáng k:i:nh t:ở:m này là gì. Nhưng rồi, ánh mắt trong veo của thằng Bin ngước lên nhìn mẹ, miệng vẫn lẩm bẩm tìm siêu nhân, khiến cô chợt tỉnh. Không, không thể làm lớn chuyện lúc này, không thể để con trai bé bỏng chứng kiến cảnh tượng ki:nh ho:à:ng này. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhét chiếc quần vào túi áo khoác, và quyết định sẽ tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện trước khi đối chất.
Đêm đó, Lan nằm trằn trọc không ngủ. Tiếng ngá:y đều đều của Minh bên cạnh càng khiến cô thêm khó chịu. Cô nhìn anh, người đàn ông mà cô đã tin tưởng tuyệt đối suốt mười năm qua, người cha của ba đứa con cô, và bỗng thấy một nỗi xa lạ đến r:ợ:n người. Khi Minh đã chìm vào giấc ngủ say, cô khẽ vươn tay lấy chiếc điện thoại của anh trên đầu giường. Đây là lần đầu tiên cô động vào điện thoại của chồng, bởi vì niềm tin khiến cô không bao giờ cần phải làm điều đó.
Ngón tay cô r:un r:ẩy lướt qua danh bạ, rồi đến tin nhắn. Và rồi, cô tìm thấy nó. Một tin nhắn từ một số lạ, lưu tên “Đối tác”. Nội dung vỏn vẹn mấy chữ nhưng đủ sức b:ó:p ngh:ẹ:t trái tim cô: “Món quà bí mật trên xe anh có thích không?”. Lan cảm thấy toàn thân mình l:ạ:nh to:á:t. Cô nuốt khan, cố gắng giữ lại những giọt nước mắt đang chực trào. Minh vẫn say ngủ, không hay biết thế giới của cô đang đổ v:ỡ từng mảnh.
Không thể chịu đựng thêm được nữa, cô lay mạnh vai anh.
ĐỌC TIẾP CÂU CHUYỆN TẠI PHẦN BÌNH LUẬN👇👇👇