Giải Mã Bí Ẩn

Giải Mã Bí Ẩn Chuyện BÍ ẨN, KHOA HỌC, TÂM LINH quanh ta

Để có một cuộc sống viên mãn, tôi đã chấp nhận cưới anh. Nhưng ngay sau đêm tân hôn, tôi đã phát hiện một sự thật k-inh ...
07/09/2025

Để có một cuộc sống viên mãn, tôi đã chấp nhận cưới anh. Nhưng ngay sau đêm tân hôn, tôi đã phát hiện một sự thật k-inh h-oàng về món n-ợ tiền tỷ anh giấ-u kín...

Tôi từng nghĩ rằng hôn nhân chỉ là tiếp nối của tình yêu, rằng đủ lâu và đủ chân thành thì sẽ hạnh phúc. Suốt ba năm yêu nhau, anh luôn là người chủ động chi trả mọi thứ, từ những buổi hẹn hò đến những chuyến đi chơi xa. Mỗi lần tôi ngỏ ý chia đôi, anh chỉ cười và nói: “Mấy cái lặt vặt này mà không lo được cho em thì còn lo gì nữa?” Tôi cảm động và tin rằng mình thật may mắn khi tìm được một người đàn ông vừa chu đáo vừa có khả năng lo t-oan. Lúc đó, tôi không thể ngờ những gì mình tin tưởng bỗng trở thành những mảnh kính v-ỡ s-ắc nh-ọn.

Chưa đầy nửa năm sau đám cưới, tôi cần dùng khoản tiền tiết kiệm hơn 300 triệu đồng, bao gồm tiền mừng cưới, vàng cưới và tiền riêng. Khi mở sổ, tôi b-àng h-oàng phát hiện toàn bộ số tiền đã biến m-ất, anh đã âm th-ầm mang đi trả n-ợ. Cảm giác bị phản bội dâng trào trong tôi như sóng lớn, quật mạnh vào lòng tin mà tôi từng gửi trao. Tôi nhìn anh, mắt tròn xoe, trong khi anh chỉ cúi gằm mặt, lúng túng, không biết bắt đầu từ đâu. Tôi lặng thinh, t-im như ngh-ẹn lại, cố gắng tìm một lý do để tin vào lời giải thích.

Nhưng sự thật còn đ-au đ-ớn hơn khi tôi lần lượt phát hiện ra...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Đêm tân hôn, tôi b-àng h-oàng tỉnh dậy và thấy vợ đang ngồi bên cạnh một chiếc túi đen. Gương mặt của cô ấy lúc ấy đầy v...
07/09/2025

Đêm tân hôn, tôi b-àng h-oàng tỉnh dậy và thấy vợ đang ngồi bên cạnh một chiếc túi đen. Gương mặt của cô ấy lúc ấy đầy vẻ mãn nguyện. Tôi h-oảng s-ợ khi phát hiện ra một chuyện đ-ộng tr-ời...

Trong ngày cưới, Minh vừa vui vừa thoáng chút ch-ạnh l-òng. Anh đã bỏ ra gần như tất cả để đám cưới được chu toàn, nhưng nhà vợ lại không đóng góp bao nhiêu. Anh tự nhủ, có thể do gia đình họ không dư dả, thôi thì cũng chẳng sao. Anh vẫn tin rằng, chỉ cần vợ chồng đồng lòng thì chuyện tiền bạc có thể dần cân bằng. Vẻ mặt hạnh phúc của Lan trong ngày cưới khiến anh x-ua t-an nhiều suy nghĩ vẩn vơ.

Đêm tân hôn, sau khi cả hai ngồi cùng nhau kiểm đếm số tiền mừng, Minh chợt đưa ra một nguyên tắc. “Anh nghĩ, tiền mừng và lương của ai thì người ấy giữ, còn hàng tháng góp một khoản chi tiêu chung, em thấy sao?” Lan hơi ngạc nhiên nhưng lại mỉm cười, giọng nhẹ nhàng: “Ừ, em đồng ý. Như thế cũng công bằng, ai cũng có không gian riêng.” Minh hơi bất ngờ vì cô chấp nhận quá dễ dàng, trong lòng anh thoáng yên tâm.

Nhưng ngay sau đó, Lan nhìn anh, ánh mắt có chút do dự: “Anh à, em có một mong muốn nhỏ. Anh cho em cùng đứng tên trong sổ đỏ căn nhà của mình nhé. Như vậy em sẽ thấy yên tâm hơn, cảm giác mình thật sự thuộc về nơi này.” Minh lập tức c-au m-ày, giọng ngh-iêm ngh-ị: “Không được. Ngôi nhà này là mồ hôi công sức gần hai mươi năm của anh, em đừng nghĩ tới chuyện tài sản.”

Lan khựng lại, ánh mắt ch-ớp ch-ớp, nhưng rồi chỉ mỉm cười gượng: “Vâng, em hiểu.” Thái độ bình thản ấy khiến Minh nghĩ cô không để bụng. Anh thấy mình đã hành xử đúng, bởi đàn ông cần giữ vững ranh giới trong chuyện tiền bạc. Anh tự a-n ủ-i rằng vợ mình hiền, sẽ không vì chút tài sản mà sinh tính. Căn phòng đêm tân hôn chìm vào yên lặng, nhưng trong lòng Minh vẫn còn chút lấn cấn.

Đêm hôm đó, Minh tỉnh giấc giữa khuya vì khát nước. Anh lặng lẽ bước xuống phòng khách, thì ch-ợt s-ững lại khi thấy Lan đang ngồi ôm chặt một chiếc túi đen. Gương mặt cô rạng rỡ lạ thường, ánh mắt sáng lên như chứa một bí mật...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Tôi đã rất s-ốc khi nghe thấy giọng nói của vợ nói chuyện với con trai mấy đêm liền. Tôi s-ợ x-anh m-ặt vì cô ấy đã m-ất...
07/09/2025

Tôi đã rất s-ốc khi nghe thấy giọng nói của vợ nói chuyện với con trai mấy đêm liền. Tôi s-ợ x-anh m-ặt vì cô ấy đã m-ất 2 năm...

Tôi ba mươi tư tuổi, từng có một gia đình trọn vẹn khiến bao người ngưỡng mộ. Vợ tôi hiền lành, dịu dàng, lúc nào cũng chăm chút cho từng bữa ăn và từng giấc ngủ của hai cha con. Con trai tôi khi ấy mới sáu tuổi, ngây thơ và đầy ắp tiếng cười. Nhưng mọi thứ s-ụp đ-ổ chỉ trong một năm ngắn ngủi. Căn b-ệnh q-uái á-c đã c-ướp mất người vợ của tôi, bỏ lại cha con tôi lạc lõng giữa đời.

Hai năm qua, tôi vừa là cha vừa là mẹ, xoay xở với đủ thứ công việc để nuôi con. Có ngày tôi làm từ sáng sớm đến tận khuya, chỉ kịp ghé qua trường đón con rồi lại hối hả đi giao hàng. Con tôi đã quen với cảnh cơm nước giản đơn, đôi khi chỉ là hộp xôi m-ua vội bên đường. Nhưng thằng bé chưa bao giờ th-an ph-iền, luôn mỉm cười và nói: “Con ăn gì cũng ngon, miễn là bố nấu.” Nghe vậy, tôi vừa thấy ấm lòng, vừa nh-ói b-uốt tận t-im.

Tôi tưởng rằng thời gian sẽ dần x-oa d-ịu nỗi đ-au m-ất vợ. Mỗi ngày trôi qua, nhìn con trưởng thành, tôi lại tự nhủ mình phải mạnh mẽ. Tôi che giấu những đêm trằn trọc, nước mắt rơi lặng lẽ trong căn phòng trống trải. Với con, tôi luôn tỏ ra vui vẻ, như thể mọi chuyện đã ổn. Tôi s-ợ rằng nếu tôi y-ếu đ-uối, thằng bé sẽ cảm thấy càng cô đơn hơn.

Nhưng dạo gần đây, con trai tôi có nhiều biểu hiện lạ lùng. Nó ít nói hơn, ánh mắt buồn rầu và thường tránh né khi tôi hỏi han. Tôi cứ nghĩ có lẽ nó bị áp lực học tập hoặc do thay đổi t-âm si-nh l-ý. Thế nhưng, một đêm tôi vô tình tỉnh giấc, nghe tiếng thì thầm khe khẽ phát ra từ phòng nó. Tôi khẽ bước lại gần, dán tai vào cánh cửa, và tim tôi như ng-ừng đ-ập khi nghe rõ tiếng gọi “mẹ ơi.”...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Tưởng rằng mình sẽ được sống trong căn nhà 1,5 tỷ, nào ngờ tôi đã phải đối mặt với một sự thật k-inh h-oàng. Mẹ chồng đã...
07/09/2025

Tưởng rằng mình sẽ được sống trong căn nhà 1,5 tỷ, nào ngờ tôi đã phải đối mặt với một sự thật k-inh h-oàng. Mẹ chồng đã nói một câu khiến tôi r-un r-ẩy ngay trong đêm đầu tiên...

Đêm đầu tiên dọn về nhà mới, Linh đi loanh quanh khắp các phòng. Cô sờ vào từng bức tường, từng tấm rèm, từng chiếc ghế sofa. Tất cả đều mới, đều sạch sẽ, đều mang dấu ấn của cô và Hùng. Lần đầu tiên sau mười năm, cô cảm thấy mình có một nơi gọi là nhà.

“Em đi ngủ đi, mệt rồi.” Hùng nói, giọng anh m-ệt m-ỏi.

“Em không ngủ được. Em cứ thấy như đang mơ ấy.” Linh cười, ánh mắt lấp lánh.

Hùng ôm cô vào lòng. “Đừng lo, em không mơ đâu. Mọi thứ đã kết thúc rồi. Từ giờ, chúng ta sẽ sống một cuộc đời hạnh phúc.”

Nhưng hạnh phúc ấy, chỉ tồn tại được vài giờ. Hùng ngủ say, còn Linh thì thức. Cô muốn pha một cốc trà nóng, tận hưởng giây phút bình yên h-iếm h-oi này. Bỗng nhiên, cô nghe thấy tiếng nói chuyện rì rầm từ dưới nhà. Tiếng bà Thoa và cô Hạnh, em gái Hùng.

“Mẹ có biết thằng Hùng nó ngu- thế không?” Tiếng cô Hạnh vang lên, đầy sự ch-âm ch-ọc. “Cả cái nhà này, nó xây lại hết, mà nó cứ tưởng là của nó.”...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Gia đình bạn trai ngh-èo đến mức bố tôi phản đối. Nhưng ngay khi biết mẹ anh ấy bị l-iệt suốt 20 năm, ông lại giục tôi p...
06/09/2025

Gia đình bạn trai ngh-èo đến mức bố tôi phản đối. Nhưng ngay khi biết mẹ anh ấy bị l-iệt suốt 20 năm, ông lại giục tôi phải cưới ngay...

Lần đầu tiên Hưng dẫn cô về thăm nhà, trái tim cô đ-ập mạnh vì hồi hộp. Đường vào nhà anh khá khó đi, là một con hẻm nhỏ ng-oằn ng-oèo, nằm lọt thỏm giữa những ngôi nhà cao tầng khang trang. Trước mắt cô là một ngôi nhà cũ kỹ, tường vôi đã bạc màu, mái ngói đã rêu phong. Nó đối lập hoàn toàn với hình ảnh một căn nhà khang trang, sạch sẽ mà cô từng tưởng tượng. Mọi thứ trong ngôi nhà cũ kỹ này đều nhuốm màu thời gian, khiến cô cảm thấy hơi hụt hẫng. Cô nhìn Hưng, thấy anh có vẻ hơi c-ăng th-ẳng, đôi mắt anh lại ánh lên một chút buồn bã.

"Em có ngại không?" Giọng Hưng trầm xuống, đầy sự quan tâm và lo lắng. "Nếu em cảm thấy ngại vì gia cảnh nhà anh, chúng ta có thể chia tay." Cô nghe những lời đó, trái tim như th-ắt lại. Cô hiểu được nỗi m-ặc c-ảm và sự t-ổn th-ương của anh, nhưng cô không muốn vì điều đó mà tình yêu của họ phải chấm dứt. Cô nhìn sâu vào mắt anh, n-ắm ch-ặt tay anh hơn và nở một nụ cười ấm áp. "Hưng à, gi-àu ngh-èo là do cả hai chúng ta cùng cố gắng, gia cảnh bố mẹ không ảnh hưởng đến tình yêu và hôn nhân của chúng ta."

Cô nói với Hưng bằng một giọng chắc chắn và đầy tin tưởng. "Em không ngại, em tin vào anh và tin vào tình yêu của chúng ta." Cô cảm nhận được sự nhẹ nhõm trong đôi mắt anh khi nghe những lời đó, biết rằng cô đã làm một điều đúng đắn. Hưng ôm cô vào lòng, xiết chặt như muốn nói lên sự biết ơn vô bờ. Tình yêu của họ không chỉ là sự lãng mạn, mà còn là sự đồng cảm và chấp nhận những khuyết điểm của nhau. Cô cảm thấy tình yêu này mạnh mẽ hơn bao giờ hết, vì nó được xây dựng trên sự chân thành và lòng tin tưởng.

Trở về nhà, cô cẩn thận dặn dò bố mẹ mình về gia cảnh của Hưng, mong rằng họ sẽ không chê bai anh. "Mẹ và bố đừng ch-ê gì anh ấy nhé," cô nói, giọng đầy lo lắng. Bố mẹ cô nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương, khen cô đã trưởng thành hơn rất nhiều. Bố cô còn nói rằng chỉ cần cô hạnh phúc thì bố mẹ cũng sẽ ủng hộ. Cô th-ở ph-ào nhẹ nhõm, lòng thầm cảm ơn bố mẹ đã thấu hiểu cho cô. Cô tin rằng họ sẽ yêu quý Hưng như chính con ruột của mình.

Nhưng khi bố mẹ cô tận mắt chứng kiến căn nhà của Hưng, thái độ của họ đã thay đổi hoàn toàn. Bố cô đứng s-ững lại, gương mặt đầy sự ng-ỡ ng-àng và th-ất v-ọng. Ông khẽ quay sang nhìn cô, ánh mắt như muốn nói "tại sao lại là người này?". Mẹ cô cũng không giấu được sự h-ụt h-ẫng, bà nhìn chằm chằm vào ngôi nhà cũ kỹ, không nói nên lời. Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy trái tim mình như bị b-óp ngh-ẹt, mọi lo lắng đều trở thành sự thật. Bố cô lên tiếng, giọng đầy sự ch-ê b-ai, muốn cô chia tay Hưng ngay lập tức...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Ai cũng s-ốc khi bố chồng bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, ông đã ôm gối ra sofa ngủ. Sáng hôm sau, ông đưa vợ v...
06/09/2025

Ai cũng s-ốc khi bố chồng bỏ 100 triệu cưới vợ, nhưng đêm tân hôn, ông đã ôm gối ra sofa ngủ. Sáng hôm sau, ông đưa vợ về nhà ngoại và tuyên bố một điều khiến mọi người ngã ngửa...

Trong không gian tĩnh lặng của căn phòng khách, ông Hùng ngồi lặng lẽ, ánh mắt v-ô h-ồn dõi theo từng hạt mưa đập vào khung cửa kính. Hai tháng trôi qua, nhưng cái đêm tân hôn kinh hoàng ấy vẫn á-m ả-nh ông như một cơn á-c m-ộng. Bà Lệ, người vợ mới cưới chỉ sau vài giờ đã trở thành kẻ xa lạ, một bóng ma của sự d-ối tr-á. Ông ngỡ mình đã tìm thấy một bến đỗ an lành ở tuổi xế chiều, nhưng hóa ra lại là một chiếc b-ẫy t-inh vi. Nỗi đ-au m-ất vợ đã mờ nhạt dần, thay vào đó là sự thất vọng và t-ức gi-ận tột độ. Ông không thể hiểu nổi tại sao một người phụ nữ lại có thể gi-ấu gi-ếm một bí mật lớn như vậy.

Ánh đèn lờ mờ phản chiếu khuôn mặt hằn sâu những nếp nhăn của ông. Ông Hùng là một người đàn ông thành đạt, cả đời làm việc chăm chỉ, lo lắng cho gia đình. Sau khi bà nhà qua đời, ông cứ ngỡ cuộc sống sẽ kết thúc với những tháng ngày cô quạnh. Việc tái hôn, đối với ông, không chỉ là tìm một người bầu bạn, mà còn là một cách để sống tiếp, để làm tròn trách nhiệm với bản thân. Thế nhưng, tất cả chỉ là một vở kịch do ông làm đạo diễn, nhưng lại bị người khác giậ-t d-ây. Cái giá 100 triệu sính lễ ông đ-ánh m-ất không phải là tiền bạc, mà là niềm tin.

Ông lặng lẽ đứng dậy, bước đến chiếc bàn gỗ cũ kỹ, nơi đặt tấm ảnh cưới của ông và bà Lệ. Khuôn mặt bà trong ảnh rạng rỡ, nụ cười hiền hậu, nhưng giờ đây, ông chỉ thấy sự gi-ả d-ối ẩn sau vẻ ngoài ấy...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng khi cha tuyên bố chia đất. Thay vì nhận phần tài sản đáng giá, chồng tôi lại đưa ra một l...
06/09/2025

Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng khi cha tuyên bố chia đất. Thay vì nhận phần tài sản đáng giá, chồng tôi lại đưa ra một lựa chọn bất ngờ: anh chỉ muốn nhận nuôi người cô ruột...

Trong số ba anh em, chồng tôi là người quan tâm cô Thảo nhất. Anh dành trọn thời gian và tâm huyết để chăm sóc cô. Mỗi ngày, anh đều đưa cô đi dạo, cùng cô ngồi trên chiếc ghế đá cũ trong vườn. Anh nhẹ nhàng đ-út cho cô từng th-ìa ch-áo, lau dọn căn phòng của cô sạch sẽ. Sự k-iên nh-ẫn và tình yêu thương của anh dành cho cô Thảo đã chạm đến trái tim tôi. Tôi cảm nhận được sự biết ơn chân thành mà anh dành cho người đã h-i s-inh cả cuộc đời để nuôi nấng anh.

Tôi nhớ một buổi chiều, tôi và anh ngồi trên thềm nhà, ngắm nhìn cô Thảo đang ngồi đó, ánh mắt vô định. Anh kể cho tôi nghe về những ngày tháng tuổi thơ, khi cô Thảo đã chăm sóc anh như thế nào. Anh kể rằng, có lần anh bị s-ốt c-ao, cô Thảo đã thức trắng đêm để ch-ườm khăn mát cho anh. Giọng anh nghẹn lại, đôi mắt đỏ hoe. Anh nói: "Cô Thảo không chỉ là cô ruột, cô còn là người mẹ thứ hai của anh." Câu nói ấy khiến tôi càng thêm yêu anh và trân trọng tình cảm mà anh dành cho gia đình.

Rồi một ngày, cha chồng tôi, tuổi đã cao, triệu tập ba anh em. Ông ngồi đó, khuôn mặt đầy sự ngh-iêm ng-hị. Ông nói: “Mẹ các con m-ất sớm, công lao nuôi dạy của cô Thảo là vô cùng lớn. Ba muốn các con lo cho cô khi ba không còn nữa.” Không gian trở nên tĩnh lặng. Ba anh em im lặng lắng nghe.

Cha chồng tôi đưa ra điều kiện: “Ai nuôi cô Thảo sẽ được hưởng mảnh đất 1000m² ở quê, còn ngôi nhà đang ở thì để chung.” Nghe đến mảnh đất, khuôn mặt anh cả và em gái út bừng sáng. Ánh mắt họ lộ rõ sự h-am muốn, tính toán. Anh cả, với giọng nói vội vàng, nói: “Con sẽ nuôi cô Thảo. Con sẽ đưa cô về nhà con để tiện chăm sóc.” Em gái út cũng không chịu thua, nói: “Không được! Con gái út phải chăm sóc cô mới đúng đạo lý! Mảnh đất đó là của con!” Họ bắt đầu tr-anh c-ãi, xem việc chăm sóc cô như một "phần thưởng" hay một món hàng để đổi lấy. Lời nói của họ đầy sự tha-m l-am, vô c-ảm...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Sau một năm t-an v-ỡ, sự thật đ-au l-òng được hé lộ: Tôi đã vô tình trở thành 'ông tơ bà nguyệt' cho vợ cũ và gã bạn thâ...
05/09/2025

Sau một năm t-an v-ỡ, sự thật đ-au l-òng được hé lộ: Tôi đã vô tình trở thành 'ông tơ bà nguyệt' cho vợ cũ và gã bạn thân của mình...

Trong ánh đèn vàng vọt của chiếc đèn bàn, anh, một kiến trúc sư tài năng nhưng đầy rẫy khuyết điểm, lại đối diện với chính mình. Mỗi nét vẽ trên bản thiết kế dường như đều là một lời tr-ách m-óc, một lời nhắc nhở về những gì anh đã đ-ánh m-ất. Dường như tất cả sự hào nhoáng, thành công trong sự nghiệp đều trở nên vô nghĩa khi anh chỉ còn lại một mình trong căn hộ rộng lớn, trống trải, nơi từng tràn ngập tiếng cười của người vợ mà anh đã không biết trân trọng. Anh nhớ lại những ngày tháng sống trong sự nuông chiều của bản thân, những đêm vắng nhà triền miên, những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, bỏ mặc người vợ hiền thục, nhan sắc và học thức ở nhà một mình trong nỗi cô đơn. Cô chưa bao giờ c-ằn nh-ằn hay o-án th-án, chỉ lặng lẽ chờ đợi anh trở về, đôi mắt buồn man mác.

Anh tự hỏi, sao khi ấy mình lại có thể vô tâm đến vậy, coi sự bao dung của cô là điều hiển nhiên. Mỗi lần cô ốm, anh lại vội vàng gọi điện cho cậu bạn thân từ thuở thiếu thời, nhờ cậy anh ta đến chăm sóc. Anh đã quá chủ quan, quá ích kỷ để nhận ra rằng mình đang tự tay đẩy vợ ra khỏi cuộc đời mình. Hắn, người bạn thân nhất, một người đàn ông ấm áp và chu đáo, lại trở thành người duy nhất ở bên cô trong những lúc cô y-ếu lòng. Tình cảm nảy sinh giữa họ, một điều anh đã lờ mờ nhận ra nhưng vẫn cố tình lờ đi, vì anh cho rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.

Cho đến một ngày...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Cuộc sống của tôi đã bị đảo lộn. Khi tôi phát hiện một kế hoạch đáng s-ợ của mẹ chồng nhắm vào tôi, tôi đã s-uy s-ụp và ...
05/09/2025

Cuộc sống của tôi đã bị đảo lộn. Khi tôi phát hiện một kế hoạch đáng s-ợ của mẹ chồng nhắm vào tôi, tôi đã s-uy s-ụp và s-ốc...

Từ ngày về làm dâu, Linh cố gắng vun vén mọi thứ. Dù m-ang th-ai, cô vẫn dậy từ sáng sớm chuẩn bị bữa ăn, quét dọn nhà cửa. Cô m-ua những món quà nhỏ để biếu bố mẹ chồng, cố gắng nói chuyện và hỏi han họ hằng ngày. Linh chăm sóc họ như chính cha mẹ ruột của mình, mong muốn được họ coi như một thành viên thực sự. Tuy nhiên, đáp lại tất cả chỉ là sự l-ạnh nh-ạt và thái độ c-oi th-ường. Họ vẫn nghĩ cô là một kẻ m-ưu m-ô, dùng cái th-ai để “ụp sọt” con trai họ.

Sự lạnh nhạt ấy càng trở nên rõ ràng hơn khi Linh bị đ-ộng th-ai phải nhập viện. Trong căn phòng b-ệnh tr-ắng t-oát, người bên cạnh chăm sóc cô không phải chồng hay mẹ chồng, mà là bà ngoại. Bà đã lặn lội từ quê lên, đôi mắt đỏ hoe vì lo lắng. Mẹ chồng cô chỉ đến thăm vài phút, h-ờ h-ững nói vài câu rồi ra về. Hùng cũng đến thăm, nhưng chỉ sau lưng mẹ, không đủ dũng cảm để giữ bà lại dùng bữa. Linh nhìn vào ánh mắt Hùng, sự b-ất l-ực và nh-u nh-ược hiện lên rõ mồn một.

Cô nhận ra lời hứa “sẽ bảo vệ và cho em một gia đình hoàn chỉnh” của Hùng năm xưa chỉ là lời nói gió bay. Đứng trước sự phản đối của bố mẹ, anh đã trở nên y-ếu đ-uối và chùn bước. Suốt ba năm chung sống, Linh luôn nhẫ-n nh-ịn như một thói quen. Bị mẹ chồng mắng o-an, cô chỉ im lặng lắng nghe rồi cố gắng tìm cách giải quyết. Chồng chơi bời, cô chỉ góp ý nhẹ nhàng, không dám lớn tiếng. Mọi quyết định lớn nhỏ trong nhà, từ việc chọn trường cho con đến trang trí nhà cửa, Linh đều phải cắn răng chấp nhận ý kiến của người lớn.

Linh cảm thấy mình như một con chim bị nh-ốt trong lồng, dù khao khát tự do nhưng lại s-ợ h-ãi bầu trời bên ngoài. Cô s-ợ h-ãi nỗi cô đơn, s-ợ h-ãi b-i k-ịch tuổi thơ lặp lại. Cô muốn con mình có đủ cả bố và mẹ, muốn con có một gia đình trọn vẹn như cô đã từng ao ước. Nỗi s-ợ ấy đã khiến cô chấp nhận tất cả, chấp nhận cuộc sống ng-ột ng-ạt này. Cô tự nhủ, chỉ cần con được hạnh phúc, cô có thể chịu đựng bất cứ điều gì.

Cuộc sống của Linh cứ thế trôi đi trong sự nh-ẫn nh-ịn và hy vọng mong manh. Cho đến một ngày, mẹ chồng cô bắt đầu t-oan t-ính những điều t-àn nh-ẫn hơn...👇QUÝ ĐỘC GIẢ XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Sự yêu thương bất thường của mẹ chồng dành cho bé trai lạ đã khiến tôi phải tìm hiểu. Một bí mật đã được hé lộ, và th-ân...
05/09/2025

Sự yêu thương bất thường của mẹ chồng dành cho bé trai lạ đã khiến tôi phải tìm hiểu. Một bí mật đã được hé lộ, và th-ân ph-ận đứa bé đã khiến tôi b-àng h-oàng...

Nắng thu trải dài trên thảm cỏ xanh mướt, xuyên qua khung cửa sổ lớn, hắt những vệt sáng lấp lánh lên sàn gỗ. Sau 5 năm kết hôn, An vẫn tin rằng mình đang sống trong một giấc mơ cổ tích có thật. Chồng cô, một người đàn ông tử tế, học thức và luôn biết cách yêu thương, đã tạo nên một mái ấm tròn đầy. Mọi thứ đều hoàn hảo, từ những bữa cơm tối ấm cúng đến những chuyến đi chơi cuối tuần đầy ắp tiếng cười. An chưa bao giờ cảm thấy mình thiếu thốn điều gì trong tình yêu này.

Nhưng trong bức tranh tưởng chừng hoàn mỹ ấy, vẫn có một nét chấm phá u ám mang tên mẹ chồng. Bà là người phụ nữ gia giáo, kh-ắt kh-e, và có lẽ vì thế mà bà dường như không bao giờ hài lòng với con dâu. Mỗi khi An về thăm, bà chỉ hờ hững gật đầu, lời nói thốt ra thường mang theo một thái độ kh-ó ch-ịu, đầy sự s-oi x-ét. An đã cố gắng hết sức để chiều lòng mẹ, từ việc học nấu những món bà thích cho đến việc dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp, nhưng nỗ lực của cô luôn trở nên vô ích. An cảm thấy mình như đang đứng trước một bức tường băng giá, lạnh lẽo và không thể nào sưởi ấm được.

Thế nhưng, sự l-ạnh nh-ạt ấy không dành cho tất cả mọi người, đặc biệt là với một người phụ nữ khác. Chị ấy tên Mai, là người quen biết từ họ hàng xa của chồng cô. Mai là một bà mẹ đơn thân, hơn An hai tuổi và có một cậu con trai nhỏ chừng 6 tuổi. Mỗi khi Mai và con trai đến thăm, khuôn mặt mẹ chồng An lại rạng rỡ hẳn lên, sự kh-ó t-ính thường ngày biến mất không dấu vết. Bà ân cần rót nước, đưa bánh, trò chuyện th-ân m-ật với hai mẹ con Mai như thể họ là những người r-uột th-ịt trong nhà.

Mẹ chồng An thường xuyên qua lại nhà Mai, thậm chí còn dành thời gian chăm sóc cậu bé như cháu nội r-uột. An luôn thắc mắc về mối q-uan h-ệ thân thiết bất thường ấy...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Vừa mới cưới 3 năm chưa có c-on, tôi đã s-ốc khi mẹ chồng công khai đi tìm con dâu mới. Một hành động của tôi đã khiến b...
05/09/2025

Vừa mới cưới 3 năm chưa có c-on, tôi đã s-ốc khi mẹ chồng công khai đi tìm con dâu mới. Một hành động của tôi đã khiến bà ch-oáng v-áng đến mức ng-ất l-ịm...

Ngày đầu tiên bước chân về nhà chồng, bà đã đón cô bằng nụ cười hiền hậu và đôi mắt lấp lánh sự yêu thương. Bà nói rằng cô là con gái bà, là người mà bà đã tìm kiếm bấy lâu nay. Bà chăm chút cho cô từ bữa ăn, giấc ngủ, thường xuyên thủ thỉ tâm sự như một người mẹ ruột. Thảo đã tin tưởng tuyệt đối vào sự quan tâm ấy, và cảm thấy mình là người may mắn nhất trên đời. Cô đã d-ại kh-ờ trao cho bà toàn bộ số vàng cưới và hơn trăm triệu tiền mừng.

Thời gian đầu, mọi thứ vẫn diễn ra êm đềm, ngọt ngào như trong mơ. Bà vẫn giữ thái độ niềm nở, thỉnh thoảng m-ua đồ bổ về tẩm bổ cho cô. Thảo ngỡ rằng mình đã tìm được một bến đỗ bình yên, nơi cô có thể sống trọn vẹn với tình yêu và sự quan tâm. Cô luôn miệng kể với bạn bè rằng mẹ chồng mình là người tốt nhất trên đời. Chính những lời đó càng khiến cô cảm thấy hạnh phúc và tự hào hơn bao giờ hết.

Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, bức màn ngọt ngào ấy dần dần t-an b-iến, để lộ ra một bộ mặt hoàn toàn khác. Sự chăm sóc của bà giờ đây biến thành sự k-iểm s-oát ng-ột ng-ạt, len lỏi vào từng ngóc ngách trong cuộc sống của cô. Bà luôn xen vào những chi tiết nhỏ nhặt nhất, từ việc cô ăn gì, mặc gì cho đến việc cô đi đâu, làm gì. Thảo bắt đầu cảm thấy mình như một con chim bị nh-ốt trong lồng, không có chút tự do nào. Cô cố gắng lý giải hành động của bà bằng tình thương nhưng trong lòng lại thấy ngày càng n-ặng tr-ĩu.

Một lần nọ, Thảo muốn mặc một chiếc váy công sở kín đáo đến bữa tiệc của công ty, nhưng khi chuẩn bị đi thì chiếc váy bỗng nhiên bị r-ách một cách khó hiểu. Sau này, Thảo phát hiện ra bà đã lé-n lú-t phá hoại chiếc váy đó, chỉ vì...👇QUÝ ĐỘC GIẢ XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Lần đầu ra mắt đã trở thành một cơn á-c m-ộng. Khi mẹ tôi cúi xuống lau giày cho bạn gái, tôi đã nhận ra một sự thật k-i...
04/09/2025

Lần đầu ra mắt đã trở thành một cơn á-c m-ộng. Khi mẹ tôi cúi xuống lau giày cho bạn gái, tôi đã nhận ra một sự thật k-inh h-oàng...

Ngày hôm đó, Hưng lái xe đưa Chi về nhà. Dọc đường đi, Chi có vẻ lo lắng. Cô nắm chặt tay anh, bàn tay l-ạnh ng-ắt. Hưng trấn an: “Em đừng lo, bố mẹ anh dễ tính lắm. Mẹ anh thì có vẻ hơi kh-ó t-ính một chút, nhưng thật ra bà rất thương anh.” Chi gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn lộ rõ sự bất an. Hưng không hiểu vì sao Chi lại lo lắng đến vậy. Khi họ đến nơi, mẹ Hưng đã đứng sẵn ở cửa, nở một nụ cười hiền hậu. Bà nhìn Chi, ánh mắt đầy sự trìu mến. Chi cúi đầu chào bà, lễ phép và lịch sự. Rồi, một khoảnh khắc kỳ lạ xảy ra. Mẹ Hưng đang dẫn Chi vào nhà, bà bỗng khựng lại. Nụ cười trên môi bà tắt hẳn. Ánh mắt bà nhìn xuống đôi giày cao gót của Chi, đôi giày màu be nhạt, sạch tinh. Hưng chưa kịp hiểu chuyện gì, thì mẹ anh cúi xuống, cầm lấy tay Chi, rồi quỳ xuống, dùng khăn tay lau đôi giày cho cô.

Cả Hưng và Chi đều s-ững s-ờ. Chi vội vàng rụt chân lại, nhưng mẹ Hưng vẫn kiên quyết giữ lấy, lau từng chút một. Hưng thấy Chi bối rối, mặt cô tr-ắng b-ệch, ánh mắt lộ rõ sự h-oảng s-ợ. Sau đó, mẹ Hưng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Chi. Ánh mắt bà không còn sự hiền hậu nữa, mà là một sự lạnh lùng, xa cách. Một nỗi đ-au th-ẳm sâu, khó gọi tên. Bữa cơm trưa hôm đó diễn ra trong sự im lặng đến đáng s-ợ. Mẹ Hưng không nói một lời nào. Bà chỉ lặng lẽ gắp thức ăn cho Hưng và Chi. Chi gượng gạo ăn một vài miếng rồi buông đũa. Cô gần như không dám ngẩng mặt lên. Hưng cố gắng phá vỡ sự im lặng bằng vài câu chuyện, nhưng tất cả đều vô vọng. Căn phòng chìm trong sự ng-ột ng-ạt. Hưng thấy h-oang m-ang, anh không hiểu vì sao mọi thứ lại trở nên kỳ lạ như vậy.

Sau bữa cơm, Chi xin phép đi dạo trong vườn. Mẹ Hưng giữ Hưng lại. Bà ngồi xuống chiếc sofa, khuôn mặt c-ăng th-ẳng. "Mẹ có chuyện muốn kể cho con nghe," bà nói, giọng bà đều đều, nhưng Hưng cảm nhận được sự ru-n rẩ-y trong đó...👇QUÝ ĐỘC GIẢ XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Giải Mã Bí Ẩn posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share