Tâm Sự Cùng Bạn

Tâm Sự Cùng Bạn NHANH CHÓNG, CHÍNH XÁC, THÚ VỊ MỖI NGÀY

Em gái từ chối cho tôi ngủ lại, tôi s-inh ngh-i và phát hiện ra bí mật đ-ộng tr-ời trong chính gia đình chồng nó...Hồng,...
12/08/2025

Em gái từ chối cho tôi ngủ lại, tôi s-inh ngh-i và phát hiện ra bí mật đ-ộng tr-ời trong chính gia đình chồng nó...

Hồng, em gái tôi, là một cô gái xinh đẹp, như một bông hoa rực rỡ, được nhiều chàng trai theo đuổi. Ngày nó lấy chồng, cả nhà tôi như mở cờ trong bụng. Chồng nó, một người đàn ông thành đạt, giàu có, đã mang lại cho gia đình tôi một cuộc sống mới, một cuộc sống đầy đủ, sung túc hơn. Tôi đã nghĩ, hạnh phúc sẽ mãi mãi ở lại với em gái tôi.

Hai năm sau ngày cưới, Hồng vẫn thường xuyên biếu tiền bố mẹ, và cho tôi tiền mỗi dịp về quê. Nó nói, "Chị à, chị cứ cầm lấy mà chi tiêu. Em không thiếu gì." Tôi đã xúc động, vì tôi biết, nó vẫn nhớ đến gia đình, vẫn nhớ đến tôi.

Nhưng rồi, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, khiến tôi phải suy nghĩ. Mẹ tôi bị ốm, và tôi phải lên thành phố chăm sóc bà. Hồng gọi điện cho tôi, giọng nói đầy sự lo lắng: "Chị à, chị không cần lên đâu. Em thuê khách sạn cho chị ở nhé. Em không muốn chị phải vất vả."

Tôi không đồng ý. Tôi muốn ở lại nhà em, để có thể chăm sóc mẹ, và cũng để có thể gần gũi với em hơn. Nhưng Hồng lại tỏ vẻ không cần. "Chị à, em có người giúp việc rồi. Chị không cần phải làm gì cả. Chị cứ ở khách sạn cho thoải mái."...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Tình cờ gặp con gái của mẹ kế, tôi thay đổi ý định và đồng ý cho bố lấy vợ...Trong cuộc đời, có những nỗi đau mà thời gi...
12/08/2025

Tình cờ gặp con gái của mẹ kế, tôi thay đổi ý định và đồng ý cho bố lấy vợ...

Trong cuộc đời, có những nỗi đau mà thời gian không thể nào chữa lành. Nỗi đ-au của tôi, mang tên mẹ, là một v-ết s-ẹo lớn trong trái tim. Mẹ tôi, một người phụ nữ tần tảo, hiền lành, đã m-ất vì một t-ai n-ạn lao động. Mẹ đã ra đi một cách đ-ột ng-ột, không một lời trăng trối.

Tôi đã đ-au kh-ổ, đã t-uyệt v-ọng. Nhưng rồi, chỉ sau vài tháng, bố tôi đã nhanh chóng quen và công khai đưa cô Thủy, bạn gái mới, về nhà. Cô Thủy, một người phụ nữ trẻ đẹp, với mái tóc dài mượt mà và đôi mắt biết cười.

Tôi đã gi-ận d-ữ. Gi-ận d-ữ vì bố đã quên mẹ quá nhanh. Gi-ận d-ữ vì bố đã thay thế mẹ quá dễ dàng. Tôi đã phản đối k-ịch l-iệt. Tôi đã nhiều lần tìm cách đ-uổi cô Thủy đi. Tôi đã nói với bố, "Bố à, bố không thể làm như vậy được. Mẹ mới m-ất. Bố không thể m-ang người phụ nữ khác về nhà."

Bố im lặng. Bố không nói gì. Nhưng bố vẫn cứ đưa cô Thủy về.

Tôi đã nghĩ, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cô Thủy. Tôi sẽ không bao giờ gọi cô ấy là mẹ.

Nhưng rồi, một lần tình cờ, tôi đã phát hiện ra...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Chấp nhận làm mẹ kế, tôi s-ững s-ờ khi người mẹ ruột của đứa trẻ quay lại, rồi nói ra một câu khiến tôi s-ụp đ-ổ...Cuộc ...
12/08/2025

Chấp nhận làm mẹ kế, tôi s-ững s-ờ khi người mẹ ruột của đứa trẻ quay lại, rồi nói ra một câu khiến tôi s-ụp đ-ổ...

Cuộc sống của tôi thay đổi, khi có hai người hàng xóm mới, bác Nhung và con trai bác, Minh. Bác Nhung là một người phụ nữ hiền lành, nhân hậu. Còn Minh, anh là một kỹ sư cầu đường, một người cha đơn thân, nuôi bé Bông, sáu tuổi. Bé Bông là một cô bé xinh xắn, đáng yêu. Bé và cu Tin nhanh chóng trở thành bạn thân.

Từ những lần giúp đỡ, quan tâm, tôi và Minh đã nảy sinh tình cảm. Minh là một người đàn ông tốt bụng, điềm đạm. Anh yêu thương con tôi như con ruột, và tôi cũng yêu thương bé Bông như con gái của mình. Anh đã thẳng thắn chia sẻ với tôi về quá khứ của mình, về việc anh bị v-ợ b-ỏ, và sự t-ổn th-ương của con gái anh. Anh nói, "Anh đã m-ất đi một người vợ, anh không muốn m-ất đi một người bạn đời."

Tôi đã xúc động. Tôi đã nghĩ, cuối cùng thì tôi cũng đã tìm được một người đàn ông tốt, một người có thể cùng tôi đi đến cuối cuộc đời.

Tình cảm của chúng tôi tiến triển. Chúng tôi đã dự định làm lễ ra mắt, để cả hai gia đình có thể biết đến nhau. Nhưng rồi, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, khiến cuộc sống của chúng tôi bị xáo trộn.

Vợ cũ của Minh, một người phụ nữ giàu có, bất ngờ quay về...👇XEM NGAY TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Về quê chơi, con gái tôi cứ chỉ tay lên ngọn cây. Sau đó, một bí mật đ-ộng tr-ời được hé lộ...Tôi, một người mẹ, đã sống...
12/08/2025

Về quê chơi, con gái tôi cứ chỉ tay lên ngọn cây. Sau đó, một bí mật đ-ộng tr-ời được hé lộ...

Tôi, một người mẹ, đã sống ở thành phố mười năm. Mỗi dịp hè, tôi lại cho con gái, bé Bông, về quê ngoại chơi. Bông năm nay đã lên lớp ba, là một cô bé xinh xắn, lanh lợi. Về quê, Bông được ông bà, được họ hàng yêu thương. Nó được ông bà cho ăn kẹo, được cô dì tặng thưởng. Nó được sống trong một không gian yên bình, một không gian mà tôi, một người mẹ, đã không thể cho nó.

Ngày thứ hai ở quê, tôi nhận được một cuộc gọi từ mẹ tôi. Giọng bà đầy sự lo lắng. "Con à, con khuyên Bông đi. Nó cứ đòi tr-èo lên cây xoài lấy cái gì đó," mẹ tôi nói. "Ông bà không cho, thì nó khóc."

Tôi b-ực mình. Một đứa trẻ ngh-ịch ng-ợm. Tôi đã nghĩ vậy. Tôi gọi điện cho con gái. "Bông à, con làm sao vậy? Con nghe lời ông bà đi. Con đừng trèo lên cây nữa."

"Mẹ ơi, con không nghịch đâu," Bông nói, giọng nói đầy sự nghẹn ngào. "Con thấy có người...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Tôi thấy hành động "đáng s-ợ" của người giúp việc qua camera, nhưng sau đó, tôi đã quyết định tăng lương cho cô ấy...Đời...
11/08/2025

Tôi thấy hành động "đáng s-ợ" của người giúp việc qua camera, nhưng sau đó, tôi đã quyết định tăng lương cho cô ấy...

Đời tôi, nếu ví von, giống như một cuốn sách, và chị Na, người giúp việc của tôi, là một chương sách bất ngờ, đầy yêu thương. Chị Na đến làm việc cho gia đình tôi đã hơn sáu tháng. Chị là một người phụ nữ ít nói, chăm chỉ, và rất sạch sẽ. Chị làm việc không ngừng nghỉ, từ việc dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, đến việc chăm sóc con gái tôi. Con gái tôi, bé My, năm tuổi, rất quý chị. Bé gọi chị là "bác Na", và luôn chơi đùa với chị.

Cuộc sống của chúng tôi, cứ thế êm đềm trôi đi. Nhưng rồi, một ngày, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, khiến tôi phải suy nghĩ.

Một buổi chiều, tôi đang làm việc ở công ty, thì bé My gọi điện thoại cho tôi. Giọng bé khóc nức nở: "Mẹ ơi, con bị bác Na vứt đồ chơi yêu thích của con rồi. Mẹ về đi, mẹ m-ắng bác Na đi."

Tim tôi như thắt lại. Tôi vội vàng hỏi: "Con ơi, con nói gì vậy? Bác Na vứt đồ chơi của con sao?"

"Dạ, bác v-ứt vào thùng rác rồi," bé My nói, tiếng khóc nức nở. "Bác không cho con chơi nữa. Mẹ về đi, mẹ m-ắng bác đi."

Tôi bực mình. Tôi đã tin tưởng chị Na, đã coi chị là người trong gia đình. Vậy mà chị lại làm như vậy. Tôi vội vàng mở camera kiểm tra...👇XEM NGAY TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Chị chồng mang trả lại quà cưới, nói một câu rồi đi. Sau đó, tôi phát hiện ra một bí mật đ-ộng tr-ời về món quà đó...Tìn...
11/08/2025

Chị chồng mang trả lại quà cưới, nói một câu rồi đi. Sau đó, tôi phát hiện ra một bí mật đ-ộng tr-ời về món quà đó...

Tình yêu của tôi và anh, suốt năm năm qua, đã được xây dựng trên nền tảng của sự tôn trọng và sẻ chia. Anh, một người đàn ông hiền lành, tử tế, luôn yêu thương và chiều chuộng tôi. Gia đình anh, một gia đình đông đúc, nhiều lễ nghi phức tạp, nhưng tôi đã luôn cố gắng để hòa nhập.

Chúng tôi kết hôn, và tôi đã nhận được một món quà cưới bất ngờ từ chị chồng, một chiếc xe tay ga trị giá 70 triệu đồng. Chị là một người phụ nữ mạnh mẽ, thành đạt, nhưng cuộc hôn nhân của chị lại không trọn vẹn. Chị đã ly hôn, và một mình nuôi con. Tôi đã rất cảm động trước tấm lòng của chị. Tôi đã nghĩ, tôi đã có một người chị, một người thân trong gia đình.

Năm năm sau, chị chồng tôi tái hôn. Chị tổ chức một đám cưới đơn giản, chỉ có gia đình và bạn bè thân thiết. Vợ chồng tôi đã đến, và đã mừng chị một chỉ vàng. Một chỉ vàng, là tất cả những gì chúng tôi có thể mừng. Chúng tôi không phải là những người giàu có. Chúng tôi có hai đứa con nhỏ, với bao nhiêu khoản chi tiêu. Tôi đã nghĩ, chị sẽ hiểu. Tôi đã nghĩ, tình cảm mới là quan trọng.

Nhưng rồi, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, làm v-ỡ t-an tất cả những gì tôi đã tin tưởng.

Hôm sau, chị chồng tôi mang một chỉ vàng đến nhà. "Em... chị trả lại cho em," chị nói, giọng nói lạnh lùng.

Tôi sững sờ. "Chị... chị nói gì vậy?" tôi hỏi, giọng nói r-un r-ẩy...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Tôi tình cờ thấy tên mình trong nhóm chat của nhà chồng, sau đó tôi phát hiện một sự thật đ-au l-òng...Năm tôi về làm dâ...
11/08/2025

Tôi tình cờ thấy tên mình trong nhóm chat của nhà chồng, sau đó tôi phát hiện một sự thật đ-au l-òng...

Năm tôi về làm dâu, gia đình chồng tôi đã ba thế hệ sống chung trong một căn nhà. Bố mẹ chồng tôi là những người hiền lành, anh chị em chồng tôi cũng vậy. Tôi là dâu trưởng, và tôi luôn tự nhủ phải làm tròn bổn phận của mình. Tôi đã cố gắng hòa nhập, cố gắng yêu thương mọi người. Mười hai năm trôi qua, tôi đã tích cực tham gia và lo toan mọi việc họ hàng. Từ những việc lớn như đám cưới, đám t-ang, đến những việc nhỏ như giỗ chạp, cúng bái, tôi đều đứng ra lo liệu. Tôi đã nghĩ, tôi đã trở thành một phần thực sự của gia đình này.

Tôi nhớ, đã có lần, tôi hỏi mẹ chồng: "Mẹ ơi, con có nên m-ua thêm mấy cân thịt bò không?" Mẹ chồng tôi cười hiền: "Con cứ làm theo ý con đi. Mẹ tin con." Lời nói của mẹ chồng khiến tôi ấm lòng. Tôi đã nghĩ, mẹ chồng đã tin tưởng tôi, đã coi tôi như con ruột của mình.

Nhưng rồi, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, khiến tôi phải suy nghĩ. Một buổi chiều, tôi tình cờ đọc được tin nhắn trong nhóm chat gia đình. Trong đó, mọi người đang bàn chuyện...👇XEM NGAY TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Mẹ kế đ-uổi tôi đi sau 20 năm, lý do bà đưa ra khiến tôi không thể ngờ tới...Mẹ tôi m-ất năm tôi 10 tuổi. Cái tuổi còn q...
11/08/2025

Mẹ kế đ-uổi tôi đi sau 20 năm, lý do bà đưa ra khiến tôi không thể ngờ tới...

Mẹ tôi m-ất năm tôi 10 tuổi. Cái tuổi còn quá nhỏ để hiểu hết sự m-ất m-át, nhưng đủ lớn để cảm nhận sự trống trải đến t-ột cùng. Bố tôi, một người đàn ông cả đời chỉ biết đến vợ, cũng đ-au kh-ổ không kém. Nhưng chỉ sau một năm, bố bất ngờ t-ái h-ôn. Mẹ kế tôi, một người phụ nữ xa lạ. Bà đến, mang theo một làn gió mới, một sự thay đổi mà tôi không hề mong muốn.

Mối quan hệ giữa tôi và mẹ kế luôn có một khoảng cách vô hình. Bà không đối xử t-ệ b-ạc với tôi. Bà vẫn nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc tôi như một người mẹ. Nhưng tôi, tôi không thể gọi bà là mẹ. Tôi không thể coi bà là mẹ. Tôi vẫn nhớ mẹ ruột của tôi. Tôi vẫn nhớ những bữa cơm mẹ nấu, những câu chuyện mẹ kể, những cái ôm ấm áp của mẹ.

Năm tôi 14 tuổi, mẹ kế sinh em trai. Một thằng bé kháu khỉnh, đáng yêu. Tôi đã nghĩ, tôi sẽ yêu thương nó, sẽ là một người anh tốt. Nhưng rồi, sự quan tâm của bố tôi, của mẹ kế tôi, đều chuyển dần sang em. Tôi cảm thấy mình bị b-ỏ r-ơi. Tôi cảm thấy mình trở nên thừa thãi trong chính ngôi nhà của mình.

Tôi lớn lên trong sự cô đơn. Tôi lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm. Tôi lớn lên trong sự tủi thân.

Năm tôi 23 tuổi, bố tôi qua đời. Một cú s-ốc lớn. Tôi đã mất đi người cha mà tôi yêu thương. Tôi đã mất đi người cuối cùng mà tôi tin tưởng.

Sau khi bố m-ất, tôi ở lại sống cùng mẹ kế và em trai...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Quà quê chị chồng gửi có một bí mật, tôi phát hiện ra, và cả nhà chồng phải "á khẩu".Năm đầu tiên về làm dâu, tôi đã phả...
10/08/2025

Quà quê chị chồng gửi có một bí mật, tôi phát hiện ra, và cả nhà chồng phải "á khẩu".

Năm đầu tiên về làm dâu, tôi đã phải học cách thích nghi với nhiều thứ. Từ những thói quen sinh hoạt khác nhau, đến những mối q-uan h-ệ phức tạp trong gia đình chồng. Chồng tôi là con trai duy nhất. Anh có một chị gái đã lấy chồng và ở xa. Bố mẹ chồng tôi đều là những người hiền lành, chất phác. Tôi đã nghĩ, tôi sẽ có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Nhưng rồi, một sự việc bất ngờ đã xảy ra, khiến tôi phải suy nghĩ.

Một ngày, chị chồng gửi về một thùng quà quê. Trong đó là những món đồ mà tôi và gia đình chồng rất thích. Cầm thùng quà, tôi cảm thấy rất ấm áp. Nhưng khi dọn dẹp, tôi bất ngờ phát hiện, trong thùng quà có một phong bì, trong đó có một tờ giấy tờ nhà đất. Tôi mở ra xem, và s-ững s-ờ. Đó là giấy tờ sang tên mảnh đất quý nhất của mẹ chồng cho chị chồng. Điều này, chồng tôi không hề biết.

Tôi bối rối. Tôi không biết phải làm gì. Tôi có nên nói cho chồng biết không? Tôi s-ợ, nếu tôi nói ra, anh sẽ nghĩ tôi là một người phụ nữ h-am c-ủa. Tôi s-ợ, anh sẽ nghĩ tôi là một người đàn bà x-ấu x-a.

Nhưng nếu tôi giữ lại giấy tờ, tôi lại cảm thấy ấ-m ứ-c...👇XEM NGAY TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN

Lấy chồng U50, tôi phải sống cùng con riêng của anh, nhưng một sự thật đ-ộng tr-ời đã khiến tôi phải suy nghĩ lại...Thấm...
10/08/2025

Lấy chồng U50, tôi phải sống cùng con riêng của anh, nhưng một sự thật đ-ộng tr-ời đã khiến tôi phải suy nghĩ lại...

Thấm thoát tôi đã bước sang tuổi 31. Hơn một năm trước, tôi kết hôn với một người đàn ông hơn tôi 21 tuổi. Anh là một giám đốc thành đạt, một người đàn ông từng trải và chín chắn. Tôi yêu anh, không phải vì tiền bạc, mà vì sự ấm áp, sự che chở mà anh dành cho tôi. Tôi đã nghĩ, cuối cùng tôi cũng tìm thấy hạnh phúc đích thực.

Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi êm đềm, hạnh phúc. Chỉ có một điều, anh đã có một đứa con trai riêng, tên Khôi, năm nay 23 tuổi. Khôi sống ở nước ngoài, nên tôi chưa có dịp gặp mặt. Anh đã nói với tôi, Khôi là một cậu bé ngoan ngoãn, hiền lành. Tôi đã rất mừng. Tôi đã nghĩ, tôi sẽ có một cuộc sống trọn vẹn, với một người chồng tốt, và một đứa con ngoan.

Nhưng rồi, một ngày, Khôi về. Cuộc sống của tôi, tưởng chừng như đã bình yên, hạnh phúc, lại bị xáo trộn.

Khôi là một chàng trai cao lớn, đẹp trai. Nhưng ánh mắt của cậu ta, lại đầy sự lạnh lùng, sự kh-inh m-iệt. Cậu ta không gọi tôi là mẹ, cũng không gọi tôi là dì. Cậu ta chỉ gọi tôi là "cô".

Những ngày đầu, tôi đã cố gắng. Tôi nấu những món ăn mà cậu ta thích. Tôi dọn dẹp phòng cho cậu ta. Tôi mua những món đồ mà cậu ta cần. Nhưng cậu ta, lại không hề đón nhận. Cậu ta luôn lạnh nhạt, x-a l-ánh tôi.

Một lần, tôi đang ngồi xem tivi, Khôi bước vào, khuôn mặt đầy sự gi-ận d-ữ...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Tưởng m-ất hết tài sản, tôi s-ốc khi thấy kẻ trộm. Một bí mật được hé lộ và tôi hiểu ra mọi chuyện...Tôi tên là Lan, năm...
10/08/2025

Tưởng m-ất hết tài sản, tôi s-ốc khi thấy kẻ trộm. Một bí mật được hé lộ và tôi hiểu ra mọi chuyện...

Tôi tên là Lan, năm nay sáu mươi tám tuổi. Tôi không có lương hưu, không có tài sản gì đáng giá, chỉ có một chút vàng dành dụm được từ thời còn trẻ. Số vàng đó, đối với tôi, không chỉ là tài sản, mà còn là niềm tin, là chỗ dựa cuối cùng của tuổi già. Tôi đã từng nghĩ, chỉ cần giữ được số vàng đó, thì cuộc sống của tôi sẽ yên tâm, không phải lo lắng gì cả.

Thế rồi, một ngày, tôi nghe tin giá vàng biến động. Lòng tôi lo lắng, không yên. Tôi vội vàng mở tủ ra, kiểm tra lại số vàng của mình. Ba mươi chỉ vàng, đó là tất cả những gì tôi có. Tôi đếm đi đếm lại, đếm đi đếm lại, nhưng con số vẫn không thay đổi. Nhưng rồi, một ngày, tôi lại phát hiện, số vàng của mình đã m-ất đi ba chỉ.

Tim tôi như th-ắt lại. Ba chỉ vàng, một con số không hề nhỏ. Ai đã lấy số vàng của tôi? Tôi sống trong căn nhà này, cùng với vợ chồng con trai và hai đứa cháu nội. Tôi không muốn nghi ngờ ai, nhưng sự thật lại hiển hiện trước mắt.

Tôi bắt đầu âm thầm theo dõi. Tôi để ý từng cử chỉ, từng hành động của mọi người trong nhà. Tôi để ý xem, ai là người thường xuyên vào phòng tôi, ai là người thường xuyên lục tủ của tôi. Tôi đã nghĩ, thủ phạm chính là con trai tôi, hoặc con dâu tôi. Nhưng tôi lại nhầm.

Một buổi tối, tôi tình cờ bắt gặp...👇XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Vừa đưa con riêng của chồng đi chơi, bé đã bật khóc khi gặp một người lạ. Sau đó, một bí mật đ-ộng tr-ời được hé lộ...Nh...
10/08/2025

Vừa đưa con riêng của chồng đi chơi, bé đã bật khóc khi gặp một người lạ. Sau đó, một bí mật đ-ộng tr-ời được hé lộ...

Những ngày đầu về nhà, Chi r-ụt r-è, s-ợ s-ệt. Con bé không gần gũi tôi, không gọi tôi là mẹ. Mỗi khi tôi đến gần, con bé lại né tránh. Tôi đã rất buồn, nhưng tôi hiểu. Tôi biết, con bé đã bị t-ổn th-ương quá nhiều.

Tôi đã cố gắng. Tôi nấu những món ăn mà con bé thích. Tôi m-ua những món đồ chơi mà con bé ao ước. Tôi đọc truyện cho con bé nghe mỗi đêm. Tôi nhẹ nhàng, kiên nhẫn, từng chút một.

Rồi một ngày, khi tôi đang dọn dẹp phòng, Chi bước vào. Con bé cầm một bức tranh, là bức tranh mà con bé vẽ tôi và anh. Bức tranh ng-uệch ng-oạc, nhưng đầy sự ngây thơ, đáng yêu.

"Mẹ..." Con bé nói, giọng nói nhỏ xíu, rụt rè.

Tôi s-ững s-ờ. "Con... con gọi mẹ đấy à?"

Chi gật đầu, đôi mắt trong veo nhìn tôi. "Con muốn vẽ mẹ."

Nước mắt tôi tuôn rơi. Tôi ôm chầm lấy con bé. Lần đầu tiên, tôi cảm nhận được sự ấm áp, sự tin tưởng từ Chi.

Từ ngày đó, Chi bắt đầu mở lòng. Con bé bắt đầu coi tôi như mẹ ruột. Con bé bắt đầu gọi tôi là mẹ một cách tự nhiên. Mỗi khi tôi đi làm về, con bé lại chạy ra ôm tôi. Mỗi khi tôi buồn, con bé lại ngồi bên cạnh, an ủi tôi.

Chúng tôi trở nên thân thiết. Chúng tôi cùng nhau làm bánh, cùng nhau đọc sách, cùng nhau chuẩn bị cho Chi vào lớp 1. Tôi dạy con bé viết chữ, làm toán. Anh, chồng tôi, nhìn chúng tôi, khuôn mặt đầy sự hạnh phúc.

"Anh... em đã làm được rồi," tôi nói với anh. "Chi đã gọi em là mẹ rồi."...👇TIẾP TỤC XEM TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tâm Sự Cùng Bạn posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Tâm Sự Cùng Bạn:

Share