02/10/2024
Ngụ ngôn: “Người Thầy Thuốc và Cây Thuốc Quý”
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ có một vị thầy thuốc nổi tiếng với tài chữa bệnh xuất chúng. Mọi người từ khắp nơi xa xôi đều tìm đến ông với hy vọng được cứu chữa. Trong vườn nhà ông, có một cây thuốc quý, loại thảo dược mà không ai khác có. Nhờ loại cây này, ông đã cứu sống biết bao nhiêu người bệnh hiểm nghèo.
Tuy nhiên, dù có tài năng, ông thầy thuốc lại rất lạnh lùng và khó tính. Ông thường quát mắng những bệnh nhân đến thăm, và khi họ hỏi về bệnh tình hay cách chữa trị, ông chỉ đáp lại bằng những lời cộc lốc, khinh khỉnh. Dù biết ơn, nhưng lòng người bệnh và gia đình họ dần dần chất chứa nhiều bức xúc, họ cảm thấy mình bị coi thường và không được tôn trọng.
Một ngày kia, có một bệnh nhân nặng từ phương xa tới tìm thầy thuốc. Ông vẫn giữ thái độ lạnh lùng và cộc cằn như mọi khi, đưa cho người bệnh một nắm lá thuốc mà không giải thích gì thêm. Bệnh nhân rời đi, nhưng không hiểu cách sử dụng loại thuốc đó như thế nào, dẫn đến việc dùng sai và bệnh tình càng trở nên tồi tệ.
Dân làng bắt đầu xì xào về cách hành xử của vị thầy thuốc. Dù có cây thuốc quý, nhưng thái độ của ông khiến mọi người dần mất niềm tin. Cuối cùng, họ tìm đến những thầy thuốc khác tuy không giỏi bằng nhưng tận tâm và tử tế hơn.
Lâu dần, cây thuốc quý của ông vẫn ở đó, nhưng không còn ai muốn tìm đến nữa. Vị thầy thuốc già nhận ra rằng, dù có tài năng và cây thuốc quý, nếu thiếu đi lòng nhân từ và sự tôn trọng, cuối cùng ông cũng chỉ là một người thầy thuốc cô độc, không ai nhờ cậy.
🌱 Bài học:
Tài năng có thể khiến con người ta được tôn trọng, nhưng để thực sự nhận được lòng biết ơn và sự tín nhiệm lâu dài, đức độ và thái độ chính là điều quan trọng hơn cả. Một người có tài mà thiếu đức, cuối cùng sẽ không thể giữ được sự tin yêu của mọi người.