27/10/2025
**CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH NHẶT BÉ Ở XÃ ĐINH VĂN, HUYỆN LÂM HÀ, TỈNH LÂM ĐỒNG**
Câu chuyện xảy ra ở xã Đinh Văn, huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng, khiến nhiều người trong cộng đồng không khỏi đau lòng và xót xa. Trong một đêm mưa gió, lạnh lẽo, một gia đình ở địa phương bất ngờ nghe tiếng khóc yếu ớt trước cửa nhà. Khi mở cửa ra, họ phát hiện một bé sơ sinh bị bỏ rơi, quấn trong tấm khăn mỏng, ướt sũng nước mưa. Không đắn đo, người phụ nữ trong nhà bế bé vào, lấy khăn khô lau, sưởi ấm và báo cáo với chính quyền địa phương.
Ngay sau đó, Ủy ban nhân dân xã Đinh Văn cùng công an xã đã đến lập biên bản, hoàn tất các thủ tục cần thiết. Chính quyền xác nhận đây là trường hợp trẻ bị bỏ rơi và đồng ý cho gia đình tạm thời chăm sóc, nuôi dưỡng trong khi chờ tìm lại người mẹ đẻ. Suốt hai tháng sau đó, gia đình ấy — với tấm lòng thương yêu vô bờ — đã coi bé như con ruột, chăm bẵm từng bữa sữa, giấc ngủ. Cả xóm làng cũng thương, cùng giúp đỡ gia đình để lo cho đứa bé nhỏ.
Thế nhưng, sau hai tháng yêu thương và gắn bó, gia đình ấy bất ngờ nhận được thông tin từ chính quyền xã rằng đứa bé sẽ được giao cho một gia đình khác ở Hà Nội — một gia đình khá giả, có điều kiện kinh tế và quan hệ xã hội. Theo chia sẻ của gia đình nuôi bé, họ không hề được thông báo chính thức hay nhận bất kỳ quyết định nào từ Ủy ban. Mọi chuyện diễn ra âm thầm, cho đến khi một buổi trưa, đoàn cán bộ xã đến nhà yêu cầu họ giao lại đứa bé. Người bé là hai vợ chồng con của cụ ,cụ quá sốc, quá thương đứa nhỏ nên ngất xỉu ngay tại chỗ và phải đưa đi cấp cứu.
Câu chuyện này lan truyền nhanh chóng trên mạng xã hội, khiến dư luận phẫn nộ và xót xa. Nhiều người lên tiếng bênh vực cho gia đình — những người đã cứu sống đứa bé trong đêm mưa lạnh, đã nuôi dưỡng và yêu thương bé bằng tất cả tấm lòng. Trong khi đó, danh tính người được cho là “nhận bé” ở Hà Nội bị cộng đồng mạng truy ra là một giảng viên đại học. Dư luận càng thêm phẫn nộ vì cho rằng, một người có học, có điều kiện, lại dùng mọi cách để giành quyền nuôi một đứa bé vốn đã được một gia đình khác cưu mang từ đầu, là điều không đúng lẽ.
**Lời kể của gia đình nạn nhân**
Chắc mọi người không hiểu chuyện gì đúng không ạ? Chuyện là hai tháng trước, có một người phụ nữ để bé trước nhà em trong đêm mưa gió. Sau khi phát hiện, em đã báo cho Ủy ban. Họ đã làm các thủ tục, cho em được nuôi bé, và tìm mẹ đẻ cho bé. Cho đến nay đã được hai tháng, không có ai nhận, gia đình em có nguyện vọng nuôi bé, em thương bé như con ruột. Nhưng Ủy ban nhân dân lại không cho gia đình nhà em nuôi, mà để cho gia đình ở Hà Nội giàu hơn gia đình nhà em.
Vì nhà họ giàu hơn, có tiền nhiều hơn, nên Ủy ban nhân dân ra quyết định cho gia đình bên kia, ra một cách chui, không thông báo cho gia đình nhà em được biết. Trưa nay, Ủy ban nhân dân kéo đến để ép gia đình nhà em trao bé cho nhà kia. Mẹ em thương bé đã ngất xỉu đang cấp cứu ạ! Mọi người thấy xem, nhà giàu thì được bảo vệ, người nghèo như gia đình em thì Ủy ban nhân dân bỏ mặc. Không một lời hỏi han, động viên.
Người đứng đầu Ủy ban còn bảo một câu không có tình người: “Em không nuôi thì có người khác nuôi, em không nhặt được thì có người khác nhặt.” Thử hỏi, liệu hôm đó tôi không nhặt được thì liệu bé còn không? Phủ nhận tất cả công lao nuôi dưỡng, tình cảm mà nhà em đã dành cho bé. Người đứng đầu Ủy ban còn bảo: “Chị nuôi bé nhưng chị chả có quyền gì cả.” Sao họ có thể nói một cách vô tâm như thế? Gia đình em cầu xin, van xin Ủy ban nhân dân nhưng không được giải quyết.
Mẹ em vì quá thương bé nên đã bị ngất từ sáng tới giờ. Mà cũng lạ, Ủy ban nhân dân xã đến nhà em toàn 12 giờ trưa, 5 giờ chiều, và vào thứ bảy, chủ nhật. Thiết nghĩ, trong xã hội này, cứ có tiền là có tất cả. Thậm chí khi làm việc tốt, em còn bị dọa: “Em chống chính quyền, em không sợ à?” Sự việc là như vậy đấy mọi người ạ.
**Những nghi vấn và yêu cầu làm rõ**
Theo thông tin mới nhất, gia đình nhặt bé khẳng định hoàn cảnh của họ không hề thua kém gia đình ở Hà Nội. Họ muốn làm rõ một số vấn đề liên quan đến các quyết định mà bà N.V.H (người Hà Nội xin nhận bé) đã nêu. Trước hết, gia đình cho biết họ chưa từng được nhận bất kỳ quyết định hay thông báo chính thức nào từ Ủy ban nhân dân xã về việc giao bé cho bên nào nuôi.
Họ đặt câu hỏi:
* Các quyết định mà bà H đề cập, tại sao gia đình không được nhận?
* Trong các cuộc họp do ông Đ.P.D chủ trì, đã có cuộc họp bình xét chính thức nào đi đến quyết định giao bé cho gia đình nào chưa?
* Khi Ủy ban đến làm việc tại nhà, không hề công bố bất kỳ quyết định nào, vậy những gì bà H nói có phải là Ủy ban đang làm việc “ngầm” và thiên vị gia đình bà H hay không?
Gia đình khẳng định, ông Nguyễn Hữu Nam là người trực tiếp chăm sóc bé và chỉ mong muốn được lưu giữ hình ảnh của bé làm kỷ niệm. Ông Nam cho biết, trước đây ông Đ.P.D đã ký quyết định cho gia đình ông tạm thời nuôi bé cho đến khi có quyết định chính thức. Nếu quyết định đó đã thay đổi, tại sao họ không được thông báo?
Khi biết bà H nộp đơn xin nuôi bé, ông Nam đã trực tiếp gọi điện cầu xin bà rút đơn, mong gia đình được tiếp tục nuôi bé. Tuy nhiên, bà H không đồng ý. Trong cuộc họp bình xét, 9/11 người đồng ý giao bé cho gia đình ông Nam, nhưng kết quả cuối cùng lại là Ủy ban quyết định giao bé cho gia đình bà H. Điều này khiến gia đình nghi ngờ tính công bằng và minh bạch trong toàn bộ quá trình.
Về hoàn cảnh, gia đình khẳng định: kinh tế họ hoàn toàn ổn định, không thua kém bên kia. Dù không học cao, họ sống lương thiện, có đạo đức, biết lẽ phải, không vi phạm chuẩn mực đạo đức hay lối sống. Gia đình chỉ mong muốn được nuôi đứa bé mà họ đã cứu sống, nuôi nấng suốt hai tháng bằng tất cả tình thương.
**Lời khẩn cầu cuối cùng**
Gia đình ấy không mong gì hơn ngoài công bằng và nhân đạo. Họ mong rằng các cấp lãnh đạo xem xét lại vụ việc, bảo vệ những người dân nghèo làm điều thiện, để không ai còn phải chịu bất công chỉ vì hoàn cảnh hay vì họ không có tiền. Với họ, đứa bé không chỉ là sinh linh nhỏ bé cần được bảo vệ, mà còn là kết nối của lòng nhân ái, là bằng chứng rằng giữa cuộc đời này, vẫn còn tình người — dù mong manh, nhưng chân thật.
Câu chuyện ấy vẫn đang khiến hàng triệu người day dứt, bởi đâu đó, những người làm điều đúng lại phải chịu thiệt, còn kẻ có tiền, có quyền, thì giành lấy tất cả — kể cả tình yêu của một đứa trẻ mới sinh ra.