Bông Hồng Trắng

Bông Hồng Trắng 🥰 THIÊN THẦN 🥰

Đêm Định Mệnh Ở Phố Thị ThứcGã, một tay lái xe tải đường dài, quen với bụi đường và những đêm thâu trên vô lăng, vậy mà ...
27/05/2025

Đêm Định Mệnh Ở Phố Thị Thức

Gã, một tay lái xe tải đường dài, quen với bụi đường và những đêm thâu trên vô lăng, vậy mà khựng lại giữa dòng người tấp nập. Đôi mắt hắn, vốn chỉ quen nhìn những cung đường dài dằng dặc, bỗng bị hút vào dáng hình yêu kiều giữa phố xá náo nhiệt.

Nàng, như một đóa hoa hé nở giữa bê tông và khói xe, khoác lên mình vẻ đẹp tự do, phóng khoáng. Ánh mắt nàng, sắc sảo và đầy lôi cuốn, như một điều gì đó khó cưỡng cứa vào trái tim gã. Gã biết, cuộc đời mình vừa rẽ sang một lối đi không ai ngờ tới.

Đêm đó, họ tìm thấy nhau giữa dòng người xa lạ. Những câu chuyện nhỏ, những ánh mắt trao nhau, tất cả vẽ nên một bức tranh tình yêu lạ kỳ mà cả hai đều không thể diễn tả. Họ biết, có lẽ ngày mai, khi ánh dương lên, mỗi người sẽ lại trở về với cuộc sống riêng. Nhưng đêm nay, họ là của nhau.

Gã tự hỏi, liệu đây có phải là duyên số? Hay chỉ là một thoáng xao xuyến giữa những con người đơn độc? Gã không biết. Nhưng gã biết chắc một điều, đêm nay, phố thị thức đã chứng kiến một câu chuyện tình yêu ngắn ngủi, mãnh liệt, và có lẽ, sẽ khắc sâu vào tâm trí gã đến hết cuộc đời.

Đêm Nhung Đỏ: Giữa Bão Giông, Chốn Bình YênGã trở về căn hộ sau một ngày bận rộn với những dự án lớn, mệt mỏi rã rời. Án...
27/05/2025

Đêm Nhung Đỏ: Giữa Bão Giông, Chốn Bình Yên

Gã trở về căn hộ sau một ngày bận rộn với những dự án lớn, mệt mỏi rã rời. Ánh đèn vàng dịu nhẹ từ chiếc đèn ngủ hắt lên tấm lưng trần của nàng. Nhung đỏ ôm lấy đường cong quyến rũ, đôi mắt nàng long lanh như mời gọi. Gã biết, công việc chỉ là thứ yếu, điều gã thực sự kiếm tìm sau những áp lực kia, là vòng tay ấm áp này.

"Em đợi anh lâu chưa?" Gã khẽ hỏi.

Nàng khẽ lắc đầu, mái tóc đen buông xõa, che đi một phần khuôn mặt. Nụ cười hé nở, đủ sức xua tan mọi mệt mỏi trong gã.

"Không lâu bằng việc em chờ đợi anh nhận ra, em quan trọng thế nào."

Gã tiến lại gần, vòng tay ôm trọn lấy thân hình mềm mại. Đêm nay, gã sẽ không nghĩ đến những con số, những đối tác hay những lo toan. Đêm nay, chỉ có nhung đỏ và nàng. Chỉ vậy thôi.

Quán Cà Phê Ven Đường và Gã Lãng DuMột kẻ lãng du với vết sẹo dài trên thái dương dừng chân trước quán cà phê nhỏ ven đư...
27/05/2025

Quán Cà Phê Ven Đường và Gã Lãng Du

Một kẻ lãng du với vết sẹo dài trên thái dương dừng chân trước quán cà phê nhỏ ven đường. Mùi cà phê thơm lừng hòa quyện cùng hương hoa quỳnh dịu nhẹ khiến hắn mỉm cười. Lâu lắm rồi hắn mới thấy một nơi bình yên đến vậy.

Hắn đẩy cánh cửa gỗ đã cũ, chuông gió reo khe khẽ như đón chào. Ánh mắt hắn chợt khựng lại. Một cô gái với mái tóc đen dài, chiếc váy hồng nhạt ôm lấy dáng người. Cô tựa vào khung cửa sổ, mắt mơ màng nhìn ra phố. Ánh đèn vàng làm nổi bật làn da trắng khiến hắn sững sờ.

Hắn từng gặp nhiều người đẹp. Những cô gái sang trọng trong các hộp đêm, những tiểu thư lạnh lùng. Nhưng ở cô, hắn thấy một vẻ đẹp khác. Một vẻ đẹp thuần khiết, mỏng manh như đóa quỳnh nở giữa đêm.

Hắn tiến lại, kéo ghế ngồi đối diện. Cô gái giật mình, ngước mắt nhìn hắn. "Cho tôi một ly Americano, không đường," hắn nói, giọng trầm.

Cô gật đầu, pha cà phê. Hắn lặng lẽ ngắm nhìn cô. Mọi cử động đều nhẹ nhàng, uyển chuyển. Hắn đoán cô không phải người ở đây. Có lẽ cô cũng như hắn, một kẻ lãng du tìm nơi dừng chân.

Khi cô đưa cà phê, tay hắn chạm vào tay cô. Một cảm giác lạ chạy dọc sống lưng hắn. Hắn nhìn cô. Cô khẽ cười.

"Anh là người lạ," cô nói nhỏ. "Tôi cảm nhận được."

Hắn nhấp cà phê, vị đắng lan tỏa. "Có lẽ vậy," hắn đáp. "Tôi cũng chẳng nhớ mình từ đâu đến."

"Vậy anh định đi đâu?" cô hỏi.

Hắn nhìn sâu vào mắt cô. "Tôi không biết," hắn nói thật. "Có lẽ... bất cứ nơi nào có em."

Cô gái ửng hồng. Hắn biết, hắn đã tìm được nơi thuộc về mình. Quán cà phê nhỏ ven đường, và cô gái đẹp như hoa quỳnh.

Đêm Trên Sofa ĐỏGã tỉnh giấc, đầu đau nhức. Hương nước hoa lạ lẫm thoang thoảng, quyện vào không khí ẩm ướt sau cơn mưa....
27/05/2025

Đêm Trên Sofa Đỏ

Gã tỉnh giấc, đầu đau nhức. Hương nước hoa lạ lẫm thoang thoảng, quyện vào không khí ẩm ướt sau cơn mưa. Căn hộ không phải của gã. Trên chiếc sofa đỏ nhung quen thuộc chỉ trong mơ, một dáng hình uyển chuyển đang say giấc.

Mái tóc đen tuyền xõa ngang vai, chiếc váy ren trắng mỏng manh hờ hững trễ xuống, hé lộ bờ vai nõn nà. Nắng sớm mai len lỏi qua khung cửa sổ, vẽ lên làn da trắng như sứ những vệt sáng ấm áp. Gã khẽ nhếch mép. Đêm qua, mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá mãnh liệt.

Gã mò mẫm tìm điếu thuốc. Bật lửa reo lên một tiếng "tách", phá tan sự tĩnh lặng. Cô gái khẽ cựa mình, đôi mắt từ từ mở ra. Ánh mắt ấy, sâu thẳm và quyến rũ, khiến gã như chìm vào một đại dương bí ẩn.

"Chào buổi sáng," gã nói, giọng khàn đặc.

Cô gái mỉm cười, nụ cười làm tan chảy cả tảng băng lạnh giá nhất. "Anh tỉnh rồi à? Có vẻ đêm qua anh đã có một giấc mộng đẹp."

Gã rít một hơi thuốc dài. "Không, đây không phải là mộng. Mà là một cơn lốc xoáy."

Cô gái ngồi dậy, chiếc váy trượt nhẹ xuống, khoe trọn đường cong hoàn hảo. "Vậy sao? Em lại nghĩ đó là một kỷ niệm đẹp."

Gã nhìn sâu vào mắt cô, nhận ra trong đó có sự thách thức, có sự khêu gợi, và cả một chút nguy hiểm. Gã biết, đây không phải là kết thúc, mà chỉ là sự khởi đầu. Một chương mới, đầy rẫy những đam mê và bí mật, vừa mới bắt đầu.

Đêm Nhung ĐỏTiếng nhạc jazz khẽ khàng rót vào không gian, như một dòng mật ong sánh mịn. Ánh đèn vàng hắt lên tấm rèm be...
26/05/2025

Đêm Nhung Đỏ

Tiếng nhạc jazz khẽ khàng rót vào không gian, như một dòng mật ong sánh mịn. Ánh đèn vàng hắt lên tấm rèm be cũ kỹ, vẽ nên những đường cong mềm mại trên chiếc ghế nhung đỏ. Em nằm đó, như một viên ngọc hồng đào e ấp giữa đêm.

Bộ ren hồng nhạt ôm lấy thân hình, vừa đủ để khơi gợi trí tưởng tượng của kẻ si mê. Da thịt ẩn hiện sau lớp vải mỏng manh, khơi gợi những cảm xúc khó tả. Mái tóc đen tuyền buông lơi trên bờ vai, như dòng thác lũ cuốn phăng đi mọi suy tư.

Em nhìn tôi, đôi mắt chứa đựng một vũ trụ bí ẩn. Nụ cười khẽ hé, như cánh hoa anh đào vừa hé nở. Tôi biết, đêm nay sẽ là một đêm dài. Đêm của nhung đỏ, của ren hồng, và của những tâm sự thầm kín chỉ có hai ta.

Tôi tiến lại gần, chậm rãi, như một con báo rình mồi. Em không hề né tránh, ánh mắt vẫn kiên định nhìn thẳng vào tôi. Bàn tay em khẽ chạm vào tay tôi, một luồng điện chạy dọc sống lưng.

Đêm nay, mọi khoảng cách sẽ bị xóa nhòa. Đêm nay, chỉ còn lại nhung đỏ, ren hồng, và ngọn lửa đam mê đang bùng cháy.

Hồng Lụa Trong Vòng Tay Đêm ĐỏGã ngồi đó, đốt một điếu thuốc, khói lượn lờ vẽ những đường cong mơ hồ trong phòng. Mắt gã...
26/05/2025

Hồng Lụa Trong Vòng Tay Đêm Đỏ

Gã ngồi đó, đốt một điếu thuốc, khói lượn lờ vẽ những đường cong mơ hồ trong phòng. Mắt gã không rời nàng. Nàng tựa đóa hồng lụa, mềm mại và đầy cuốn hút, ngồi trên chiếc ghế bành đỏ thẫm. Chiếc váy hồng nhạt buông lơi trên làn da trắng, hờ hững khoe bờ vai trần gợi cảm.

Đêm nay, gã đến đây không vì lợi ích vật chất, mà vì đôi mắt nàng. Đôi mắt đen láy, sâu thăm thẳm như vực sâu, ẩn chứa cả sự trong trẻo và khát khao. Gã cảm nhận được, sau vẻ ngoài dịu dàng kia là một tâm hồn mạnh mẽ, mong muốn được khám phá.

"Anh đang nhìn gì vậy?" Nàng nhẹ nhàng hỏi, giọng nói êm ái như tơ lụa.

Gã hít một hơi thuốc, từ từ nhả khói. "Nhìn em. Nhìn một đóa hồng lụa đang khoe sắc giữa vòng tay đêm đỏ."

Nàng mỉm cười, nụ cười như có sức hút kỳ lạ, làm trái tim gã xao xuyến. Đêm nay, gã không chỉ là một người đàn ông bỏ tiền mua vui. Đêm nay, gã muốn chinh phục trái tim nàng, giải mã những bí mật ẩn sau đôi mắt đen huyền ấy.

Đêm dần trôi. Ánh trăng rọi nhẹ vào căn phòng, chứng kiến một câu chuyện bắt đầu, một mối quan hệ nảy sinh giữa những bóng hình và những lời thì thầm. Gã biết, đêm nay sẽ là một kỷ niệm khó phai.

Đêm Hội Ánh SángTiếng nhạc rộn rã từ xa vọng lại, lẫn trong không khí se lạnh của màn đêm. Tôi đứng giữa dòng người tấp ...
26/05/2025

Đêm Hội Ánh Sáng

Tiếng nhạc rộn rã từ xa vọng lại, lẫn trong không khí se lạnh của màn đêm. Tôi đứng giữa dòng người tấp nập, ánh mắt không rời bóng dáng em. Em, trong chiếc váy hồng nhạt, như đóa hoa đào e ấp giữa rừng đèn lồng rực rỡ.

Em không hẳn là một tuyệt sắc giai nhân, nhưng nụ cười dịu dàng và ánh mắt long lanh của em khiến trái tim tôi xao xuyến. Tôi biết em yêu thích những lễ hội dân gian, thích sự nhộn nhịp của đám đông và cả những món quà vặt đường phố.

Tôi nhẹ nhàng theo em, giữ khoảng cách vừa đủ để em được tự nhiên. Bất chợt, em dừng lại trước một gian hàng tạo hình nghệ thuật. Đôi mắt em rạng ngời như trẻ thơ khi nhìn những con vật ngộ nghĩnh đủ màu.

"Anh có muốn thử không?" Em quay sang hỏi tôi, giọng nói ngọt ngào như rót mật vào tai.

Tôi sững người, ấp úng: "Anh... anh vụng về lắm."

Em bật cười, nụ cười làm sáng bừng cả một góc phố: "Không sao, em làm cho anh."

Em chọn một cục bột màu xanh lam, cẩn thận nặn thành hình một con vật nhỏ nhắn. Bàn tay em nhanh nhẹn, chỉ một lát sau, một hình ảnh đáng yêu đã hiện ra.

"Tặng anh!" Em đưa món quà cho tôi, đôi gò má ửng hồng.

Tôi cầm món quà trong tay, cảm giác như đang nắm giữ cả bầu trời. Tôi nhìn sâu vào đôi mắt em, quyết định thổ lộ điều mà tôi đã giữ kín bấy lâu: "Anh... anh quý mến em."

Em ngạc nhiên, rồi cúi mặt xuống. Tôi lo lắng chờ đợi lời hồi đáp của em.

"Em... em cũng có cảm xúc tương tự." Em khẽ nói, giọng nói nhỏ nhẹ.

Đêm hội ánh sáng trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Trong tay tôi là món quà nhỏ xinh, trong tim tôi là em, là tình cảm vừa mới bắt đầu. Đêm nay, tôi đã có được điều tuyệt vời nhất.

Đêm Hoa Đăng Định MệnhKhang, gã đàn ông sống cảnh màn trời chiếu đất dưới gầm cầu Long Biên, đã trải qua gần chục năm cu...
25/05/2025

Đêm Hoa Đăng Định Mệnh

Khang, gã đàn ông sống cảnh màn trời chiếu đất dưới gầm cầu Long Biên, đã trải qua gần chục năm cuộc đời lặp lại: lượm phế liệu, xin chút lòng thương, và bầu bạn cùng vài chén cay nồng. Thế giới của gã chỉ là khoảng không gian nhỏ bé, tối tăm và ẩm thấp.

Nhưng vào một đêm trăng sáng vằng vặc, Khang ngỡ ngàng chứng kiến một "thiên thần" hạ phàm.

Cô gái trong chiếc váy vàng nhạt, nhẹ nhàng tựa đám mây, đứng trước bức tường đèn lồng đỏ rực. Ánh trăng soi rọi mái tóc dài, gương mặt thanh tú của cô, khiến Khang ngỡ mình lạc vào giấc mơ. Gã sững sờ, quên cả thói quen rít một hơi thuốc lào.

Cô gái quay lại, trao Khang một nụ cười. "Chú ơi, chú có thể giúp cháu chụp một tấm ảnh được không ạ?"

Khang ấp úng, tay run run nhận lấy chiếc điện thoại từ cô gái. Gã chưa từng chụp ảnh cho ai, nhưng dưới ánh mắt dịu dàng của cô, gã bỗng thấy tự tin hơn. Khang ngắm nghía, chỉnh góc máy, rồi nhẹ nhàng bấm nút.

Cô gái xem lại ảnh, gật đầu hài lòng. "Cháu cảm ơn chú nhiều ạ. Chú chụp đẹp quá!" Rồi cô đặt vào tay Khang một khoản tiền nhỏ. "Chú cầm lấy mua chút gì ngon nhé!"

Khang đứng như trời trồng, dõi theo bóng dáng cô gái khuất dần trong dòng người. Số tiền vẫn còn ấm áp trong tay. Gã chưa bao giờ cảm thấy cuộc đời mình có ý nghĩa đến thế. Một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đã bừng sáng một góc khuất trong tim gã.

Từ đêm đó, Khang không còn chìm đắm trong men say như trước. Gã cố gắng dành dụm, mua một chiếc máy ảnh cũ. Gã bắt đầu ghi lại những khoảnh khắc xung quanh: lũ trẻ vui đùa, những người lớn tuổi ngồi bên đường, và cả những đóa hoa dại ven sông.

Khang không còn là gã vô danh nữa. Gã trở thành "Khang photographer", người lưu giữ những khoảnh khắc đời thường bằng trái tim chân thật nhất. Và mỗi khi ngắm nhìn những bức ảnh mình chụp, Khang lại nhớ về đêm trăng rằm ấy, nhớ về "thiên thần" đã mang đến sự thay đổi cho cuộc đời gã.

Bên Kia Cánh Cửa SổTiếng nhạc điện tử dồn dập từ chiếc tai nghe Beats trắng muốt gần như nuốt chửng mọi âm thanh phố thị...
25/05/2025

Bên Kia Cánh Cửa Sổ

Tiếng nhạc điện tử dồn dập từ chiếc tai nghe Beats trắng muốt gần như nuốt chửng mọi âm thanh phố thị. Tôi khẽ ngắm dáng hình quen thuộc. Mái tóc đen buộc cao gọn gàng, chiếc áo bra thể thao màu xám tro ôm lấy bờ vai mảnh dẻ, cùng chiếc quần short ngắn khoe đôi chân dài nuột nà. Khoảnh khắc ấy, dưới ánh hoàng hôn, đẹp đến nao lòng.

Tôi và An, chúng tôi gặp nhau qua một diễn đàn game online. Cả hai cùng đam mê game bắn súng sinh tồn, từ những trận chiến ảo dẫn đến những buổi gặp gỡ ngoài đời thực. An không phải kiểu con gái yếu đuối, ủy mị. Em mạnh mẽ, cá tính và sở hữu một cái đầu lạnh đáng kinh ngạc mỗi khi cầm súng.

Hôm nay tôi đến nhà An chỉ để giết thời gian và chờ đợi bản cập nhật game mới. Nhưng khi bắt gặp em ngồi lặng lẽ bên khung cửa sổ, ánh mắt xa xăm hướng về khoảng không vô định, tôi linh cảm có điều gì đó không ổn.

"Sao vậy?" Tôi nhẹ nhàng hỏi.

An giật mình quay lại, nở một nụ cười gượng gạo. "Không sao đâu. Chỉ là... em nhớ mẹ."

Tôi biết, mẹ An đã ra đi trong một vụ tai nạn không lâu trước đó. An cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để che giấu nỗi đau, nhưng tôi nhận ra nó vẫn âm ỉ cháy trong tim em.

Tôi ngồi xuống cạnh An, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy bờ vai gầy. "Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi."

An tựa đầu vào vai tôi, im lặng. Ngoài kia, tiếng xe cộ vẫn ồn ào. Trong căn phòng nhỏ, chỉ có tiếng nhạc điện tử và nhịp tim của hai đứa đan xen vào nhau.

Bất chợt, An ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh một tia tinh nghịch. "Hay là mình chơi game đi? Em mới học được một chiêu mới, đảm bảo ông sẽ bất ngờ đấy."

Tôi bật cười. "Được thôi. Nhưng lần này, tôi sẽ không nhường em nữa đâu."

An nhếch mép đầy thách thức. "Cứ chờ xem."

Chúng tôi cùng nhau hòa mình vào thế giới ảo, tạm gác lại những nỗi buồn và lo lắng. Trong thế giới ấy, An là một chiến binh dũng cảm, không ai có thể ngăn cản em. Và tôi, sẽ luôn ở bên cạnh, bảo vệ và che chở cho em. Bởi vì, đôi khi, những điều quan trọng nhất lại nằm trong những khoảnh khắc bình dị nhất, bên cạnh người mình trân trọng.

Đêm Thứ Sáu Bí ẨnĐêm thứ sáu. Ánh đèn thành phố hắt vào phòng qua ô cửa sổ lớn, vẽ lên tường những vệt sáng nhạt nhòa. E...
25/05/2025

Đêm Thứ Sáu Bí Ẩn

Đêm thứ sáu. Ánh đèn thành phố hắt vào phòng qua ô cửa sổ lớn, vẽ lên tường những vệt sáng nhạt nhòa. Em ngồi đó, trong chiếc váy ngủ xanh đậm, nụ cười khẽ lay động như mặt hồ tĩnh lặng. Ánh mắt em hướng về phía tôi, một ánh nhìn vừa mời gọi, vừa đầy bí ẩn.

"Anh biết không," em nói, giọng khàn khàn quyến rũ, "Đêm nay, em có một điều bất ngờ muốn dành cho anh."

Tim tôi đập mạnh. Điều bất ngờ gì? Trong không gian tĩnh mịch này, mọi âm thanh đều trở nên khuếch đại. Tiếng gió rít bên ngoài cửa sổ, tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ trên tường, và cả tiếng thở dồn dập của chính tôi.

Em đứng dậy, bước về phía tôi. Mỗi bước chân của em đều như một lời thách thức, một lời hứa hẹn. Đến khi em đứng ngay trước mặt, tôi mới nhận ra mình đã hoàn toàn bị cuốn vào vòng xoáy của em.

"Luật chơi rất đơn giản," em thì thầm, hơi thở ấm nóng phả vào tai tôi. "Anh chỉ cần cảm nhận xem, em đang muốn gì."

Tôi nhếch mép cười, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc em. "Vậy thì, em đã bật mí hết rồi."

Tôi không cần phải đoán. Bởi vì, trong ánh mắt em, tôi đã nhìn thấy tất cả. Sự khao khát, sự mong chờ, và cả một chút tinh nghịch. Đêm thứ sáu này, sẽ là một đêm đáng nhớ.

Lời Thì Thầm Dưới Hồ Bơi Vô CựcÔng ta, với chiếc áo choàng tắm hờ hững, bước ra ban công nhìn xuống hồ bơi vô cực. Sau m...
24/05/2025

Lời Thì Thầm Dưới Hồ Bơi Vô Cực

Ông ta, với chiếc áo choàng tắm hờ hững, bước ra ban công nhìn xuống hồ bơi vô cực. Sau một đêm kiếm bộn tiền, đầu óc ông ta có chút choáng váng.

Rồi, một bóng hình tuyệt đẹp xuất hiện trên mặt nước.

Mái tóc đen nhánh, làn da trắng mịn như sứ, và bộ bikini màu hồng nhạt quyến rũ. Cô gái tựa vào thành hồ, đôi mắt xanh biếc nhìn ông ta đầy mời gọi.

"Chuyện quái gì đây?" Ông ta tự nhủ, cố gắng tỉnh táo.

Cô gái khẽ cười, ngón tay mảnh khảnh vẫy gọi. Như bị mê hoặc, ông ta bước xuống hồ. Nước mát lạnh làm ông ta bừng tỉnh. Càng đến gần, vẻ đẹp hoang dại của cô càng khiến ông ta say mê.

"Ông muốn gì?" Giọng cô gái thì thầm, đầy cám dỗ.

"Cô... là ai?" Ông ta lắp bắp, lý trí tan biến.

Cô gái bật cười, kéo ông ta xuống nước. Ông ta chìm sâu, không hề chống cự. Dưới làn nước xanh, cô như một nàng tiên cá, ôm chặt lấy ông ta. Một nụ hôn ngọt ngào đến nghẹt thở.

Sáng hôm sau, người ta thấy ông ta nằm dưới đáy hồ, trên môi vẫn nở một nụ cười hạnh phúc. Chỉ có điều, trên cổ ông ta có một vết cắn, nhỏ nhưng rất sâu.

Lời Nguyền Siren Trên Bãi Malibu"Sóng Thần" - gã lướt sóng lão luyện, quen mặt với mọi con sóng dữ, chẳng hề nao núng tr...
24/05/2025

Lời Nguyền Siren Trên Bãi Malibu

"Sóng Thần" - gã lướt sóng lão luyện, quen mặt với mọi con sóng dữ, chẳng hề nao núng trước hiểm nguy. Bão tố ư? Cá mập trắng ư? Chuyện nhỏ! Nhưng hôm nay, gã cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Bãi biển Malibu luôn ồn ào, náo nhiệt. Hôm nay, sự tĩnh lặng đến đáng sợ bao trùm, chỉ còn tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng mà rợn người. Gã lướt ván ra khơi, tìm lại cảm giác quen thuộc. Và rồi, gã thấy nàng.

Một bóng hình diễm lệ, quyến rũ trong bộ bikini đen tuyền, làn da trắng ngần nổi bật trên nền cát vàng. Mái tóc đen huyền buông xõa, che khuất một phần gương mặt. Nàng đứng đó, một tay đặt lên hông, dáng vẻ gợi cảm đến nghẹt thở.

Gã tiến lại gần, tim đập rộn ràng. Nàng khẽ ngước nhìn, đôi mắt đen sâu thẳm như vực thẳm. Một nụ cười nở rộ trên môi nàng, nụ cười đẹp đến nao lòng.

"Anh muốn gì?" giọng nàng ngọt ngào, nhưng ẩn chứa một sự nguy hiểm khó lường.

"Chỉ là... thấy cô thật đẹp," gã ấp úng.

Nàng bật cười, tiếng cười xé toạc sự tĩnh mịch của bãi biển. "Đẹp? Anh có biết tôi là ai không?"

Chưa kịp để gã trả lời, nàng lao đến, nhanh như cắt. Gã chỉ kịp nhìn thấy một thoáng móng tay dài nhọn hoắt, mang một màu đỏ thẫm. Một nhát dao ngọt lịm.

Gã ngã xuống, vệt máu loang trên cát. Nàng cúi xuống, thì thầm vào tai gã: "Ta là Sirena. Ta là bóng ma của biển cả."

Và rồi, nàng tan biến, hòa vào làn sóng. Gã "Sóng Thần", người đàn ông không biết sợ là gì, đã gục ngã. Gục ngã vì sắc đẹp, vì sự tò mò.

Bãi biển Malibu lại chìm vào tĩnh lặng, chỉ có tiếng sóng vỗ rì rào, và mùi tanh của biển cả. Một bài học đắt giá cho những kẻ trăng hoa: vẻ đẹp có thể tước đoạt mạng sống của bạn.

Address

Ho Chi Minh City

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Bông Hồng Trắng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Category