
29/11/2024
Cả vũ trụ đang hiện diện trong chén trà.
—
Không gian yên tĩnh, chỉ còn hơi trà ấm áp nhẹ nhàng lan tỏa như muốn mời gọi ta về lại với chính mình. Nâng chén trà trên tay, ta cảm nhận sự ấm nóng từ lòng bàn tay lan đến trái tim, từng tế bào trong cơ thể dường như cũng bừng tỉnh. Trong khoảnh khắc này chẳng còn gì ngoài hiện tại. Quá khứ đã đi qua, tương lai chưa đến, và hiện tại chính là tất cả những gì ta có.
Hít một hơi thật sâu, ta ngửi được mùi thơm dịu nhẹ như một làn gió thoảng mang theo hương đồng cỏ nội. Ta không chỉ uống trà mà như đang uống lấy cả đất trời. Chén trà nhỏ này chứa đựng tất cả: nước trong lành từ mạch nguồn sâu thẳm, nắng sớm mơn man từng lá non, bàn tay khéo léo của người làm trà, và cả thời gian lặng lẽ đợi chờ để tạo nên một tuyệt tác.
Ta đưa chén trà lên môi, nhấp một ngụm nhỏ. Vị đắng nhẹ lan tỏa nhưng rồi ngay sau đó, một vị ngọt dịu dàng thấm dần nơi cuống họng. Ta không vội, để từng giọt trà trôi chậm rãi, để từng cảm giác được lắng đọng. Giây phút này ta không chỉ uống trà mà còn uống lấy sự sống, uống lấy những cội nguồn nuôi dưỡng.
Ngồi đây bên chén trà, ta lắng nghe hơi thở của chính mình. Ta nghe cả sự tĩnh lặng của đất trời, tiếng chim líu lo đâu đó ngoài kia, và tiếng nước nhỏ giọt từ chiếc ấm trà. Mọi âm thanh như hòa thành một bản nhạc thiền, êm dịu và sâu lắng. Ta không nghĩ suy, không đong đếm. Cõi thiền không ở đâu xa xôi, mà chính là đây ngay trong khoảnh khắc này, khi ta chạm đến sự thật nhiệm mầu của từng giây phút hiện tại.
Ta nhìn sâu vào chén trà nhỏ, và thấy cả vũ trụ đang hiện diện ở đó. Trong làn nước trong veo, ta thấy hình bóng của mình, thấy từng giọt sương mai đọng trên lá, thấy dòng sông lặng lẽ trôi, và thấy cả một bầu trời bao la rộng lớn.
Chén trà đưa ta trở về với chính mình, trở về với hiện tại. Không còn những lo toan, không còn những hối hả. Chỉ có ta, chén trà nhỏ và cõi lòng nhẹ bẫng. Ta nhận ra, sống chậm lại là cách để trở về, để thấy rõ những điều giản dị nhưng vô cùng thiêng liêng trong cuộc sống.
Ta mỉm cười, biết ơn chén trà đã dạy ta bài học về sự tỉnh thức. Hôm nay, trong giây phút này, ta thật sự sống, thật sự cảm nhận sự nhiệm mầu của hiện hữu. Và ta biết, chỉ cần giữ được sự tĩnh tại này, mọi thứ sẽ trở nên an nhiên, trọn vẹn.
Nâng chén trà uống hôm nay
Chẳng còn quá khứ, chẳng đầy mai sau
Mỗi giây là cõi nhiệm mầu
Ngồi đây chén nhỏ thấm sâu cõi thiền.
~Pháp Nhật