01/07/2025
Bạn chưa bao giờ thật sự biết cách để bước tiếp, nhưng mỗi sáng bạn vẫn tự mình thức dậy, cố gắng sống như thể mình đã biết cách vượt qua tất cả. Trái tim bạn đã từng bị lấy đi khỏi nơi nó thuộc về, không chỉ một lần, mà lần nào cũng khiến bạn chẳng kịp nói nổi một lời. Phải trải qua những mất mát như thế, bạn mới dần tìm lại chính mình. Bởi để hiểu được con người thật sự của mình, đôi khi ta phải trải qua những tháng ngày trống rỗng, thiếu thốn đủ thứ, để rồi nhận ra giá trị của việc có lại mọi thứ.
Bạn viết câu chuyện của mình trên bầu trời, cũng như khắc nó lên thân những gốc cây đã ngã xuống để giữ cho bạn được tiếp tục sống, để cuộc đời bạn không kết thúc một cách vội vã, đau đớn và cô độc. Dạo này, bạn uống cà phê chậm hơn trước, không còn vội vàng như những ngày xưa, khi cả thế giới khiến bạn hoảng loạn chuẩn bị để bước ra khỏi ngôi nhà mà bạn đã phải đánh đổi quá nhiều để có thể gọi đó là “nhà”.
Tôi biết, câu chuyện của bạn còn nhiều hơn bất cứ vết thương hay vết bầm tím nào có thể kể. Tôi biết, nó sâu hơn những gì người khác nhìn thấy, và rộng hơn bất cứ vết sẹo nào bạn mang trước khi bước qua tuổi hai mươi hai. Tôi chắc rằng, đã có những lúc bạn từng nghĩ đến chuyện kết thúc tất cả, khi không ai hỏi bạn đang sống thế nào, khi chẳng ai thật sự quan tâm đến cảm xúc của bạn, họ chỉ cần bạn ở đó để giúp họ mà chẳng buồn biết bạn cũng đang kiệt sức.
Tôi đã thấy nỗi đau biến cả những người mạnh mẽ nhất thành những bức tượng câm lặng, trống rỗng, không còn yêu thương hay chút linh hồn. Nhưng bạn cần biết rằng, bạn không phải là kẻ vô nghĩa. Bạn là vùng đất thiêng, là vương miện kết từ cẩm tú cầu, lan hồ điệp, sơn chi đỏ và thược dược. Bạn không chỉ là một tấm ảnh polaroid thoáng qua, hay bìa tạp chí được trưng bày vào sáng thứ Hai.
Bạn đã không thể sống sót đến hôm nay chỉ nhờ tin vào lời người khác, khi họ bảo rằng tình yêu là phải biết cúi đầu, phải biết van xin ai đó đừng rời bỏ. Bạn trầm lặng, nhưng bên trong bạn từng vang lên những tiếng thét khiến mọi thứ trong bạn rung chuyển, thức tỉnh cả những điều bạn yêu thương nhất và những điều bạn không thể sống thiếu.
Cuộc đời từng cố đẩy bạn rời khỏi con đường vốn dành cho mình, nhưng nó quên mất, bên trong bạn luôn có một sức mạnh dữ dội, một ý chí kiên cường giữ bạn đứng vững. Tôi chỉ ước mình có thể yêu thương và chăm sóc bạn nhiều hơn thế này. Tôi ước thời gian không phải chỉ là lời biện minh để ngăn cản những cuộc gặp lại. Và tôi cũng ước, tôi có đủ từ ngữ để viết ra đúng con người thật sự, tuyệt vời và đầy nghị lực mà tôi nhìn thấy trong bạn.