02/11/2025
BẠN HÀNH ĐỘNG THEO NHỮNG GÌ BẠN THỰC SỰ COI TRỌNG
Mỗi giây phút trong ngày, dù bạn có ý thức hay không, bạn đều đang lựa chọn cách phân bổ thời gian, tập trung vào đâu và dành năng lượng cho việc gì.
Ngay bây giờ, bạn đang chọn đọc những dòng này. Có hàng triệu việc khác có thể làm, nhưng lúc này bạn ở đây. Một phút nữa, có thể bạn quyết định cần đi ngơi. Hoặc một tin nhắn đến và bạn bỏ dở. Khi điều đó xảy ra, bạn đang đưa ra một phán quyết đơn giản nhưng rõ ràng: điện thoại (hoặc nghỉ ngơi) quan trọng hơn bài viết này đối với bạn. Và hành vi của bạn sẽ tuân theo phán quyết ấy.
1. Những gì ta coi trọng luôn được thể hiện qua cách ta chọn hành động.
Điều này cực kỳ quan trọng — vì ai trong chúng ta cũng có những thứ ta tuyên bố coi trọng, nhưng chưa từng hành động để chứng minh. Bạn có thể nói đến khản cổ rằng bạn quan tâm đến biến đổi khí hậu hay tác hại của mạng xã hội, nhưng nếu cả ngày bạn lái xe SUV tiêu hao xăng, liên tục lướt feed, thì hành động của bạn kể một câu chuyện hoàn toàn khác. Hành động không biết nói dối. Ta nói muốn công việc đó, nhưng khi không ai gọi lại, ta thở phào và tiếp tục chơi game.
2. Sự ngắt kết nối giá trị vĩ đại
Nhiều người dùng những giá trị mình mong muốn để che đậy những giá trị thực sự đang có. Khát vọng trở thành một hình thức trốn tránh. Thay vì đối diện với con người thật, ta lạc lối trong hình ảnh lý tưởng.
Nói cách khác: ta tự lừa mình vì không chấp nhận một phần giá trị của bản thân, và do đó không chấp nhận một phần con người mình. Ta không muốn thừa nhận mình đang trân trọng điều gì, và ước gì mình trân trọng điều khác. Chính khoảng cách giữa hình ảnh tự nhận thức và thực tế này gây ra vô số rắc rối.
Vì giá trị là phần mở rộng của chính ta. Chúng định nghĩa ta. Khi điều tốt đẹp xảy ra với người hoặc thứ ta trân trọng, ta vui — như thể điều đó xảy ra với chính mình. Mẹ mua xe mới, chồng được tăng lương, đội bóng yêu thích vô địch — bạn cảm thấy hạnh phúc. Ngược lại cũng đúng. Nếu bạn không trân trọng điều gì, bạn sẽ vui khi điều tồi tệ xảy ra với nó.
Vì vậy, khi ta mất kết nối với giá trị thật — ta trân trọng việc chơi game cả ngày nhưng tin rằng mình trân trọng tham vọng và làm việc chăm chỉ — thì niềm tin và ý tưởng sẽ tách rời khỏi hành động và cảm xúc. Để lấp khoảng cách ấy, ta phải tự tạo ảo tưởng về chính mình và thế giới.
Bảo Ngọc PRBS