Học liệu số Giáo dục

Học liệu số Giáo dục Trao đổi, hỗ trợ công tác chuyển đổi số trong dạy học chương trình GDPT 2018

VỀ MỘT STATUS GÂY BUỒN Trưa nay (17/7/2025), mạng xã hội xôn xao trước status của PGS.TS Đỗ Ngọc Thống - một nhà giáo uy...
17/07/2025

VỀ MỘT STATUS GÂY BUỒN
Trưa nay (17/7/2025), mạng xã hội xôn xao trước status của PGS.TS Đỗ Ngọc Thống - một nhà giáo uy tín và giàu tâm huyết với bộ môn Ngữ văn. Trong dòng chia sẻ mang tên “Vui và buồn” (ảnh 1 - chụp status trên fb thầy Thống) liên quan đến kết quả kỳ thi Tốt nghiệp THPT năm 2025, thầy bày tỏ niềm vui với đề thi và đáp án môn Ngữ văn, nhưng đồng thời thể hiện sự thất vọng trước kết quả chấm thi, đặc biệt là tình trạng “nhiều điểm cao” mà theo thầy là hệ quả của sự “dễ dãi” và “coi thường môn học”.
Là một giáo viên trực tiếp giảng dạy, tôi rất hiểu và đồng cảm với tâm trạng ấy. Nỗi buồn của thầy là thật. Nó xuất phát từ lòng yêu nghề, từ sự kỳ vọng vào chất lượng môn học và từ ý thức trách nhiệm với thế hệ học sinh. Tuy nhiên, với tất cả sự tôn trọng lẫn cầu thị, tôi thấy trong chia sẻ ấy có nhiều nhận định cảm tính, phiến diện và cần đặt lại vấn đề từ một góc nhìn khác.
1. Quy kết giám khảo “dễ dãi” và “coi thường môn học”
Trong dòng trạng thái, thầy viết: “Bất kể vì lý do gì, những thầy cô giám khảo kỳ thi này khi cho nhiều điểm 8,0 - 9,75 một cách dễ dãi là đã tự hạ thấp bản thân và coi thường môn học của chính mình”.
Đây là một quy kết nặng nề, không có căn cứ thực chứng. Việc nhiều học sinh đạt điểm cao không thể được mặc định là do “cho điểm dễ dãi” nếu không có những đối sánh dữ liệu cụ thể: phổ điểm theo từng tỉnh, bài thi của thí sinh, biên bản họp tổ chấm, biên bản làm việc của đoàn kiểm tra của Bộ, Sở,… Như mọi năm, kỳ thi năm nay được tổ chức nghiêm túc, có tập huấn chấm thi chặt chẽ, có chấm chung, chấm kiểm tra chéo, đảm bảo tính công bằng tối đa. Không ai, và càng không phải là hàng ngàn giáo viên chấm thi trên toàn quốc, dễ dàng buông bỏ trách nhiệm của mình như vậy.
Nếu có tình trạng “nới tay”, đó là vấn đề cục bộ, không nên nhân rộng thành quy kết có tính đạo đức với cả đội ngũ.
2. Chuẩn điểm cao gắn liền với học sinh “rất giỏi”
Thầy khẳng định: “Đề thi và đáp án như thế phải là học sinh giỏi mới làm được 8,0 điểm, rất giỏi nói được 9,0 điểm” (có thể là thầy viết "rất giỏi mới được 9,0 điểm" nhưng do thao tác nhầm phím - TN)
Cách nhìn này vô hình trung biến kỳ thi tốt nghiệp THPT thành kỳ thi chọn học sinh giỏi. Trong khi đó, đây là một kỳ thi đại trà hướng đến đánh giá năng lực cơ bản của học sinh toàn quốc, không phải để sàng lọc khắc nghiệt. Điểm 8,0 theo thang năng lực không phải là mức “xuất sắc” mà là mức khá giỏi, phản ánh năng lực hiểu - phân tích - trình bày - cảm thụ ở mức sâu hơn chuẩn nhưng không đòi hỏi sự xuất chúng.,
Một học sinh có năng lực học khá - tốt, được ôn luyện bài bản, có giáo viên hướng dẫn kỹ càng, viết đúng ý - đúng cấu trúc, biết lập luận chặt chẽ và diễn đạt sáng rõ,… hoàn toàn xứng đáng với 8,0–9,0 điểm. Đó không phải là sự dễ dãi, mà là sự ghi nhận đúng mức. Và học sinh đạt các yêu cầu như trên không hẳn là một học sinh giỏi Ngữ văn.
3. Câu hỏi “Cả nước có bao nhiêu học sinh giỏi?”
Thầy đặt một câu hỏi mỉa mai: “Cả nước liệu có bao nhiêu học sinh giỏi và bao nhiêu em rất giỏi đây?”
Câu hỏi này đặt ngược vấn đề. Không phải chỉ có học sinh “rất giỏi” mới được điểm cao. Điều quan trọng hơn là: có bao nhiêu học sinh đã nỗ lực nghiêm túc, có phương pháp học hiệu quả, biết cách làm bài theo hướng năng lực - kỹ năng - thái độ? Con số ấy không nhỏ. Những học sinh biết tự học, có tư duy rõ ràng, có kỹ năng viết và trình bày tốt,… đó là thành quả của quá trình đào tạo nghiêm túc, không thể bị xem nhẹ.
Điểm cao không chỉ là kết quả của năng khiếu hay “trí tuệ thiên phú” mà còn là kết tinh của rèn luyện bền bỉ.
4. Tinh thần bi quan và định kiến trong kết luận
Thầy kết lại dòng status bằng câu: “Cái nước mình nó thế” và “Cứ thế này thì môn Ngữ văn không ‘vươn mình’ lên được”.
Đây là cách kết luận giàu cảm xúc nhưng nghèo tầm nhìn và nghèo tính xây dựng. Nó gieo vào lòng người đọc một cảm giác bi quan, mất niềm tin vào học trò, vào đồng nghiệp, vào cả hệ thống. Nhưng nếu thực sự muốn “môn Ngữ văn vươn mình”, chúng ta cần gì hơn: một tinh thần phản biện xây dựng, một niềm tin khoa học và một thái độ bao dung với những nỗ lực đang diễn ra âm thầm trên mọi nẻo trường lớp.
Chính những người thầy, người chấm thi tử tế, chính những học trò đang miệt mài rèn kỹ năng viết lách mỗi ngày,… họ mới là động lực để Ngữ văn bước tiếp.
* *
*
Không ai phủ nhận nỗi buồn mà thầy Đỗ Ngọc Thống chia sẻ. Nhưng nếu chỉ dừng lại ở việc phán xét, quy kết và buông một tiếng thở dài “cái nước mình nó thế” thì e rằng chúng ta đang rút lui khỏi chính trách nhiệm của người làm giáo dục. Trách nhiệm ấy không chỉ là dạy học mà còn là tinh thần phản biện có cơ sở, xây dựng tinh thần học thuật lành mạnh và nuôi dưỡng niềm tin vào sự tử tế trong dạy học, thi cử.
Muốn Ngữ văn thực sự vươn lên, chúng ta cần nhiều thứ: Đề thi hay, định hướng đúng, phương pháp dạy học phù hợp với sự đổi mới,… Và hơn hết, cần một niềm tin không lay chuyển vào học trò và vào chính nghề mình đang làm. Bởi suy cho cùng, điểm cao có thể gây tranh cãi, nhưng niềm tin vào sự tử tế thì không bao giờ lỗi thời.
Đôi lời nhắn thầy Đỗ Ngọc Thống (ảnh 2).
(Tâm Nguyên)

03/07/2025

Trong bối cảnh giáo dục hiện đại, nơi công nghệ và trí tuệ nhân tạo (AI) đang định hình lại phương pháp dạy và học, tài liệu “Hướng dẫn sử dụng trí tuệ nhân tạo trong dạy và học” do Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam biên soạn mang đến nhiều giá trị thiết thực cho đội ngũ giáo viên.
Tài liệu gồm các nội dung:
 Tổng quan về AI và vai trò trong giáo dục hiện đại.
 8 nguyên tắc sử dụng AI hiệu quả, minh bạch, bình đẳng và nhân văn.
 Yêu cầu năng lực AI cho người dạy và người học.
 Hướng dẫn chi tiết cách ứng dụng AI trong giảng dạy, học tập và quản lý.
Giá trị hữu ích của tài liệu đối với giáo viên trong xu thế giáo dục hiện nay
1. Hỗ trợ đổi mới phương pháp giảng dạy
 Cung cấp các công cụ AI giúp giáo viên thiết kế bài giảng sinh động, cá nhân hóa nội dung học tập (ví dụ: tạo giáo án, đề kiểm tra, trò chơi tương tác…).
 Gợi ý cách tích hợp AI vào các mô hình sư phạm hiện đại như học tập dựa trên dự án (PBL), lớp học đảo ngược (Flipped Classroom), học tập phân hóa...
2. Tiết kiệm thời gian và công sức
 Hỗ trợ tự động hóa các tác vụ tốn thời gian như chấm bài, phân tích kết quả học tập, xây dựng tài liệu ôn tập.
 Tạo nội dung giảng dạy nhanh chóng và hiệu quả, từ slide trình chiếu đến hệ thống câu hỏi đánh giá.
3. Cá nhân hóa quá trình học tập
 Cho phép giáo viên phân tích dữ liệu học sinh nhằm xác định điểm mạnh, điểm yếu, từ đó xây dựng lộ trình học phù hợp.
 Gợi ý tài nguyên học tập phù hợp với từng đối tượng học sinh, hỗ trợ học sinh tiếp cận kiến thức theo nhiều cách khác nhau.
4. Nâng cao năng lực số và tư duy công nghệ
 Hỗ trợ giáo viên làm quen và thành thạo việc sử dụng AI một cách có đạo đức, minh bạch và hiệu quả – điều thiết yếu trong bối cảnh chuyển đổi số.
 Bồi dưỡng kỹ năng phân tích, đánh giá dữ liệu nhằm nâng cao chất lượng dạy học.
5. Bắt nhịp xu hướng giáo dục 4.0
 Giúp giáo viên theo kịp sự phát triển của công nghệ, chủ động hội nhập và không bị tụt lại phía sau.
 Khuyến khích tư duy sáng tạo trong việc kết hợp AI vào các hoạt động dạy học, như sử dụng chatbot để trả lời câu hỏi, tạo bài giảng đa phương tiện, hoặc cá nhân hóa trải nghiệm học tập.
6. Đảm bảo công bằng và đạo đức trong giáo dục
 Hướng dẫn giáo viên ứng dụng AI nhằm tăng tính khách quan trong đánh giá (ví dụ: chấm điểm tự luận tự động theo tiêu chí thống nhất).
 Nhấn mạnh vai trò của bảo mật dữ liệu và quyền riêng tư học sinh – yếu tố then chốt trong giáo dục ứng dụng công nghệ.
Tài liệu không chỉ là một cẩm nang kỹ thuật mà còn là kim chỉ nam về tư duy và định hướng sử dụng AI một cách nhân văn, có trách nhiệm trong dạy học. Đây là nguồn tài nguyên quan trọng giúp giáo viên tối ưu hóa công việc, nâng cao chất lượng giáo dục và đồng hành cùng học sinh trong hành trình chinh phục tri thức thời đại số.
“AI không thay thế giáo viên, nhưng giáo viên biết ứng dụng AI sẽ thay thế những người không chịu đổi mới.”
Thầy, cô có thể tải tài liệu dưới phần bình luận xem chi tiết. Chúc thầy cô một mùa hè vui vẻ, ý nghĩa!
(Tâm Nguyên)

https://youtu.be/ngV5ZxkTuFA
21/06/2025

https://youtu.be/ngV5ZxkTuFA

Trong dòng chảy thi ca miền Nam giai đoạn chiến tranh, Vũ Hữu Định hiện lên như một giọng thơ lặng lẽ nhưng đầy ám ảnh. Với bút lực không đồ sộ nhưng tinh tế...

https://youtu.be/afqnur6pgL4CUỐI CÙNG CHO MỘT TÌNH YÊU: CUỘC HÔN PHỐI BI TRÁNG TRONG BẢN TÌNH CA THỜI LOẠN (TÂM NGUYÊN)(...
15/06/2025

https://youtu.be/afqnur6pgL4

CUỐI CÙNG CHO MỘT TÌNH YÊU: CUỘC HÔN PHỐI BI TRÁNG TRONG BẢN TÌNH CA THỜI LOẠN (TÂM NGUYÊN)
(Phân tích liên văn bản "" – thơ Trịnh Cung, nhạc Trịnh Công Sơn)
MỞ ĐẦU: KHI THƠ VÀ NHẠC GIAO HÒA TRONG BI KỊCH TỒN SINH
Trịnh Cung là một trong những gương mặt tiêu biểu của thơ đô thị miền Nam giai đoạn trước 1975, với phong cách sáng tác tự do, mạnh mẽ và thường mang màu sắc hiện sinh. Thơ ông không chỉ là những biểu hiện cảm xúc cá nhân mà còn chất chứa tinh thần phản kháng, phản ánh một thời đại đầy xáo trộn, nơi con người luôn đứng bên rìa của sự sống và cái chết. Trong khi đó, Trịnh Công Sơn – nhà thơ âm nhạc lớn của Việt Nam hiện đại – lại nổi bật với những ca khúc giàu tính triết lý và trữ tình, thấm đẫm tinh thần phản chiến, tình yêu và thân phận. Âm nhạc của ông không chỉ là tiếng nói nghệ thuật, mà còn là nơi trú ẩn của những linh hồn bị tổn thương bởi lịch sử và thời cuộc.
Trong mạch sáng tác ấy, ca khúc Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu là một trường hợp đặc biệt. Lời ca nguyên thủy được chuyển thể từ bài thơ cùng tên của Trịnh Cung – một tác phẩm mang đậm bầu không khí chiến tranh và ám ảnh về cái chết thể xác. Tuy nhiên, qua lăng kính âm nhạc của Trịnh Công Sơn, bài thơ ấy được tái sinh thành một bản tình ca nhuốm màu u uất, nơi cái chết không còn là sự kết thúc thể lý, mà là sự mục ruỗng âm thầm trong tâm hồn. Giai điệu của bài hát, xoay quanh ba hợp âm chủ đạo D (Rê trưởng) - G (Son trưởng) - A7 (La 7), tưởng chừng đơn giản, lại khắc họa nên một hành trình cảm xúc đầy bi kịch – hành trình của một con người đi qua yêu thương, tan vỡ và đánh mất bản ngã trong thời loạn. Ở đó, ranh giới giữa sống và chết, giữa hiện sinh và hư vô trở nên mờ nhòa, để lại một khoảng lặng dai dẳng trong tâm tưởng người nghe.
Ừ thôi em về
Chiều mưa giông tới
Bây giờ anh vui
Hai bàn tay đói
Bây giờ anh vui
Hai bàn chân mỏi
Thời gian nơi đây
Bây giờ anh vui,
Một linh hồn rỗi
Tình yêu xứ này
Một lần yêu thương
Một đời bão nổi
Giã từ giã từ
Chiều mưa giông tới
Em ơi em ơi
Sầu thôi xuống đầy
Làm sao em nhớ
Mưa ngoài sông bay
Lời ca anh nhỏ
Nỗi lòng anh đây
Sầu thôi xuống đầy
Sầu thôi xuống đầy.
1. Ca từ: Lời từ biệt như một nghịch lý
Trong nguyên tác thơ Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu, Trịnh Cung sử dụng ngôn từ mạnh mẽ, dứt khoát để thể hiện một cái chết cụ thể, mang tính thể xác và gắn liền với bối cảnh chiến tranh khốc liệt. Câu thơ “Tôi đốt thư tình làm mồi lửa đêm / Ngày mai tôi chết trên chiến trường xa” không chỉ là một lời tuyệt mệnh, mà còn là một bản cáo trạng dành cho thời đại – nơi tình yêu và cái chết đồng hành, và nơi con người chỉ còn lại lựa chọn đốt ký ức để soi sáng một đêm cuối cùng. Tuy nhiên, khi Trịnh Công Sơn chuyển thể bài thơ ấy thành ca khúc, nội dung và cảm xúc được đẩy sâu vào vùng mờ của hiện sinh. Cái chết không còn là sự kiện hữu hình, mà trở thành trạng thái tâm lý, một cái chết nội tâm diễn ra ngay trong lúc sự sống vẫn tiếp tục. Điều này thể hiện rõ nét qua lời ca: “Hai bàn tay đói / Hai bàn chân mỏi / Một linh hồn rỗi” – ba hình ảnh nối tiếp nhau, tương ứng với sự tàn úa của thể xác, tinh thần và linh hồn. Sự hao mòn hiện diện toàn diện, từ cơ thể đến bản thể.
Trớ trêu thay, tất cả những hình ảnh mang tính sụp đổ ấy lại được đặt dưới một tuyên ngôn lạ lùng: “Bây giờ anh vui.” Câu nói tưởng như lạc lõng ấy không đơn thuần là một nỗ lực che giấu nỗi đau, mà còn phản ánh sự mâu thuẫn sâu sắc trong nội tâm nhân vật trữ tình. Nó làm bật lên một nghịch lý nghệ thuật: lời từ biệt không còn là một sự chia ly thành thật, mà biến thành một hình thức tự trấn an, thậm chí tự đánh lừa bản thân. Càng lặp lại câu nói ấy, người hát càng đẩy mình sâu hơn vào khoảng trống của hoài nghi và bất lực.
Bên cạnh sự đối lập giữa hình ảnh và ngôn ngữ, Trịnh Công Sơn còn vận dụng nghệ thuật biểu tượng để khắc hoạ chiều sâu cảm xúc. Hình ảnh “chiều mưa giông tới” không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên, mà còn là biểu tượng cho sự hỗn loạn nội tâm – cơn bão của cảm xúc tràn tới như muốn nhấn chìm cả lời ca. “Hai bàn tay đói” gợi ra sự trống rỗng, không chỉ về thể xác mà còn về khát vọng được yêu thương và sẻ chia. Đặc biệt, cụm từ “một đời bão nổi” là một ẩn dụ đau xót cho cái giá của yêu thương: một đời bất an, một đời bị cuốn vào vòng xoáy tan hoang của những cảm xúc cực đoan.
Về phương diện ngôn ngữ, Trịnh Công Sơn sử dụng thủ pháp điệp ngữ một cách đầy chủ ý. Câu “Bây giờ anh vui” được lặp lại đến bốn lần, không nhằm khẳng định niềm vui, mà để khắc sâu sự phi lý của nó. Càng nói “vui”, nhân vật trữ tình càng như đang chìm dần vào một vùng tăm tối – nơi niềm vui trở thành một tấm mặt nạ cho khổ đau. Đặc biệt, cụm từ “linh hồn rỗi” mang một cấu trúc âm thanh đặc biệt với phụ âm /r/ lặp đi lặp lại, tạo nên cảm giác khô khốc, rời rạc – như một tiếng vọng từ nơi hoang hoải của cảm xúc, nơi linh hồn không còn gì để bám víu.
Tổng thể, phần ca từ trong Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu là sự hòa quyện giữa thơ và nhạc, giữa tuyên ngôn và thì thầm, giữa cái chết hữu hình của thơ Trịnh Cung và cái chết siêu hình trong âm nhạc Trịnh Công Sơn. Qua đó, lời từ biệt không chỉ là lời nói, mà là một bi kịch được diễn giải bằng âm nhạc và sự im lặng lẩn khuất trong từng câu hát.
2. Giai điệu – Khi ba hợp âm vẽ nên một vòng luẩn quẩn bi cảm
Nếu ca từ trong Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu là mặt ngôn từ của nỗi đau, thì giai điệu chính là phần âm thanh của bi kịch – nơi mỗi hợp âm, mỗi nhịp rơi, mỗi bước tiến giai điệu đều ẩn chứa một cảm thức tan rã. Bản nhạc được Trịnh Công Sơn kiến tạo xoay quanh ba hợp âm chủ đạo D – G – A7. Trên bề mặt, đây là một vòng hòa âm quen thuộc, giản dị và thường gặp trong các bản tình ca. Tuy nhiên, khi đặt vào ngữ cảnh của ca khúc, chuỗi hợp âm này lại trở thành một chu trình khép kín – một vòng luẩn quẩn không có lối thoát, phản ánh sự bế tắc của tâm hồn không thể tìm được điểm tựa sau một tình yêu đổ vỡ.
Hợp âm D xuất hiện ở đầu ca khúc trong câu “Thôi em về...” như một nốt trầm lặng, mở đầu cho cuộc chia tay bằng vẻ ngoài bình thản, tưởng chừng không vướng mắc. Nhưng chính sự “giản dị” đó lại gợi ra cảm giác giả tạo, như một sự cam chịu không thành lời. Hợp âm G nối tiếp không phải để mở rộng không gian, mà là để nâng cảm xúc đến cao trào, đặc biệt khi đi kèm câu hát “một đời bão nổi” – nơi nhạc và lời cùng dâng lên như con sóng cảm xúc không thể kiểm soát. Đỉnh điểm ấy lại rơi vào hợp âm A7 – một hợp âm át không đi đến giải quyết, không mở lối cho giải thoát, mà treo lơ lửng cảm xúc ở điểm rơi “một linh hồn rỗi”. Sự không khép lại của hòa âm ấy tạo cảm giác day dứt, như thể người hát vẫn còn đứng giữa bờ quên và nhớ, giữa chia tay và níu giữ.
Nhịp 6/8 mà Trịnh Công Sơn lựa chọn cũng góp phần lớn vào hiệu ứng cảm xúc của ca khúc. Đây là nhịp thường gợi liên tưởng đến những chuyển động chậm, những điệu valse chênh chao và buồn bã. Trong ca khúc này, nhịp được chia đôi một cách rõ rệt, tạo nên những cú gãy khúc trong lời hát như “Bây giờ / anh vui”. Chính sự phân tách này làm nổi bật tính đứt gãy – không chỉ của âm nhạc mà còn của tâm lý nhân vật. Mỗi câu hát như bị chia làm hai mảnh: một phần cố giữ lại bình tâm, phần còn lại rơi vào nỗi đau bị lãng quên. Đặc biệt, các nốt luyến rơi cuối câu – như trong cụm “xuống đây...” – làm cho giai điệu trở thành một tiếng thở dài kéo dài, một tiếng nấc nhẹ, tan vào khoảng trống.
Giai điệu cũng được tổ chức khéo léo theo các bước nhảy quãng – những chuyển động lên và xuống trong cấu trúc âm thanh, như cách cảm xúc con người trải qua những nấc thăng trầm nội tâm. Trong câu hát “Một lần yêu thương”, giai điệu bỗng vút lên quãng 5 (D → A) như một tiếng reo hy vọng, một khoảnh khắc tình yêu như ánh sáng lóe lên giữa đêm tối. Nhưng liền sau đó, câu “một đời bão nổi” lại để giai điệu rơi tự do từ A xuống C #, tạo thành một quãng 7 – biểu hiện của sự sụp đổ mất kiểm soát. Chính sự đối lập giữa leo lên và rơi xuống ấy cho thấy rõ khoảng cách không thể khỏa lấp giữa khát vọng và thực tại. Trong không gian âm nhạc Trịnh Công Sơn, khoảng cách 12 cung nhạc ấy không chỉ là kỹ thuật, mà là vết nứt giữa hai thế giới – một bên là mong ước tình yêu được gìn giữ, một bên là hiện thực phũ phàng nơi mọi hy vọng đã hóa thành hoang tàn.
Bằng thủ pháp âm nhạc giàu ẩn dụ, Trịnh Công Sơn đã tạo nên một cấu trúc cảm xúc hết sức đặc biệt: vòng hợp âm khép kín, nhịp rơi lệch và quãng nhạc chênh vênh như đang kể lại một bi kịch mà người nghe không thể nào thoát khỏi. Ở đó, âm nhạc không còn là phương tiện làm đẹp cho cảm xúc, mà trở thành chính cảm xúc – một vực sâu ngân vang.
3. Triết lý từ những tương phản – Khi tình yêu soi chiếu sự phi lý của tồn tại
Ca từ và giai điệu trong Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu không chỉ kể về một cuộc chia ly, mà còn dựng nên một thế giới đầy mâu thuẫn, nơi mỗi khẳng định lại đi kèm một phủ định ngầm ẩn. Chính trong những cặp đối lập ấy, Trịnh Công Sơn đã thể hiện rõ tư tưởng triết lý của mình về kiếp người – nơi yêu thương luôn song hành cùng hủy diệt, và sống đôi khi chỉ là một hình thức khác của chết.
Trước hết, bài hát trình hiện rõ rệt trạng thái “sống trong chết” – một cảm thức tồn tại rất hiện sinh, gần với tư tưởng của Camus và Kierkegaard. Câu “Bây giờ anh vui” gợi nhắc đến một sự sống đang diễn ra, một chủ thể vẫn còn đó để nói, để cảm. Nhưng liền sau đó, hình ảnh “một linh hồn rỗi” lại như phủ định chính sự sống ấy: linh hồn được “rỗi” là linh hồn đã rời khỏi những ràng buộc nhân sinh, tức là đã chết – hoặc ít nhất là không còn thuộc về cõi trần ai với đầy đủ khát vọng và đau đớn. Khoảnh khắc ấy, “niềm vui” không còn là trạng thái tinh thần thật sự, mà trở thành một chiếc mặt nạ – nụ cười đeo lên trong đám tang của chính mình. Người hát vẫn còn sống, nhưng chỉ là sự sống vật lý của một thân xác không còn linh hồn gắn kết.
Bên cạnh đó, mối quan hệ giữa yêu thương và hủy diệt được đặt ra như một nghịch lý không thể hóa giải. Câu hát “một lần yêu thương” mang theo sự trong trẻo, ngắn ngủi nhưng tràn đầy ý nghĩa – một lần duy nhất nhưng đủ để làm nên toàn bộ ký ức. Thế nhưng, đối lập với nó là “một đời bão nổi” – cụm từ mở ra một viễn tượng đầy hỗn loạn và mệt mỏi. Một tình yêu dù ngắn, dù đẹp, cũng có thể để lại di chứng kéo dài suốt cả đời người. Trong thế giới của Trịnh Công Sơn, tình yêu không chỉ là điều thiêng liêng cần gìn giữ, mà còn là “vụ nổ chậm” – một slow-motion explosion – khiến con người tan rã từ từ trong từng hồi ức. Khái niệm “tình yêu cứu rỗi” ở đây bị đảo ngược hoàn toàn: nó không cứu rỗi, mà dẫn đến sa đọa tinh thần.
Cao trào triết lý của bài hát nằm ở sự tương phản giữa con người nhỏ bé và thiên nhiên rộng lớn. Nếu như những lời ca của người hát (“anh vui”, “giả từ”) là những nỗ lực yếu ớt nhằm khẳng định chủ quyền cảm xúc, thì hình ảnh “chiều mưa giông tới” lại như một thế lực tự nhiên nuốt chửng tất cả. Cơn mưa không chỉ là bối cảnh thời tiết, mà là sự trỗi dậy của ngoại cảnh áp đảo nội tâm – như thể con người trong nhạc Trịnh không bao giờ đủ lớn để chống lại những quy luật của đời sống và vũ trụ. Trong ánh nhìn ấy, con người hiện lên như một sinh thể phi lý, lạc loài và đơn độc, luôn bị đè nặng bởi những lực không thể kiểm soát: thời cuộc, chiến tranh, chia ly, và ngay cả cảm xúc của chính mình.
Chính trong những cặp đối lập ấy – vui và đau, yêu và hủy, nhỏ bé và vũ trụ – Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu đã vượt ra khỏi một bản tình ca thông thường để chạm đến bản chất của tồn tại. Trịnh Công Sơn không tuyên ngôn, cũng không giảng giải; ông chỉ dựng nên một không gian đầy những mảnh vỡ, và trong từng mảnh vỡ ấy, người nghe phải tự soi lại bản thể mình – rằng tình yêu có thể cứu rỗi, nhưng cũng có thể giết chết linh hồn ta trong im lặng.
Cuối cùng cho một tình yêu: Vĩ thanh cho một tình yêu chết non
Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu, trong chiều sâu của liên văn bản và âm nhạc, không đơn thuần là sự chuyển thể từ thơ sang nhạc, mà là một sự tái sinh tinh thần – nơi bài thơ của Trịnh Cung mang tính chất tuyên ngôn về cái chết thể xác trong chiến tranh, đã được Trịnh Công Sơn diễn giải lại như một bi kịch nội tâm mang đậm dấu ấn hiện sinh. Nếu thơ Trịnh Cung là bản cáo trạng trực diện về chiến tranh, thì âm nhạc Trịnh Công Sơn là lời thì thầm của một linh hồn rạn vỡ, không còn khả năng yêu, không còn khả năng sống trọn vẹn, nhưng vẫn bất lực gắng gượng trong lớp vỏ của sự “vui”.
Vĩ thanh của ca khúc không nằm ở một câu kết có chủ vị rõ ràng, mà nằm trong một tiếng lặng – một nốt “hm…” khẽ cất lên như lời than thở cuối cùng. Nốt lặng ấy có thể xem như một hình thức mã hóa sự im lặng – một dạng ngôn ngữ không lời mà lại vang vọng hơn cả ca từ. Ở đó, âm nhạc không chỉ là nơi cất giấu cảm xúc, mà còn là bản thể thứ hai của con người – nơi linh hồn được quyền trút bỏ mọi ngôn từ sáo mòn.
Ba hợp âm D – G – A7 trong ca khúc, tưởng chừng chỉ là một lựa chọn hòa âm kỹ thuật, lại trở thành một biểu tượng nghệ thuật sâu sắc: một “tam giác Bermuda” nơi mọi hy vọng bị nuốt chửng, nơi những mảnh vỡ ký ức cứ xoáy mãi trong vòng lặp của khổ đau không lối thoát. Sự giản dị trong cấu trúc ấy chính là phép nghịch lý lớn nhất: càng ít phô trương, càng nhiều dư vang; càng ít thanh âm, càng nhiều thổn thức.
Cuối cùng, chính chữ “rỗi” – một từ ngữ khó dịch trọn vẹn cả về ngữ nghĩa lẫn cảm thức – đã trở thành điểm rơi cảm xúc sâu nhất của toàn bài. Không chỉ là một linh hồn “rảnh rỗi” theo nghĩa thông thường, “rỗi” ở đây là sự trơ trọi, là tình trạng bị bỏ lại, là hậu quả của một tình yêu đã chết mà những người trong cuộc vẫn chưa đủ can đảm để chôn cất hoàn toàn.
Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu vì thế không chỉ là bản nhạc để nghe, mà là một “lễ tang bằng giai điệu” – nơi kẻ khóc, người cười, và cơn mưa giông ngoài kia trở thành điếu văn cuối cùng cho một thời yêu đương đã hóa tro tàn. Trong không gian ấy, người nghe không đơn thuần là khán giả, mà trở thành nhân chứng cho một cái chết lặng lẽ – cái chết của một linh hồn không còn khả năng tin vào tình yêu giữa đời sống ngắn ngủi và chiến tranh triền miên.
* Bài viết của Tâm Nguyên.

Trịnh Cung là một trong những gương mặt tiêu biểu của thơ đô thị miền Nam giai đoạn trước 1975, với phong cách sáng tác tự do, mạnh mẽ và thường mang màu sắc...

https://youtu.be/znOYMke2mZo"Sông Đáy" là một thi phẩm đầy cảm xúc về nỗi nhớ quê, ký ức và dòng chảy không ngừng của th...
29/03/2025

https://youtu.be/znOYMke2mZo
"Sông Đáy" là một thi phẩm đầy cảm xúc về nỗi nhớ quê, ký ức và dòng chảy không ngừng của thời gian. Thông qua những hình ảnh thiên nhiên gần gũi và tình mẫu tử sâu sắc, nhân vật trữ tình vật lộn với cảm giác xa cách và mất mát, nhưng cuối cùng tìm thấy sự an ủi trong sự tồn tại bền bỉ của dòng sông. Giá trị của bài thơ nằm ở tính phổ quát của nó—nỗi khắc khoải về những gì đã qua và sự gắn kết bền chặt với cội nguồn.

"Song Day" is a poignant meditation on return, memory, and the inexorable flow of time. Through intimate natural imagery and familial motifs, the speaker gra...

Vi hành (Nguyễn Ái Quốc)
11/02/2025

Vi hành (Nguyễn Ái Quốc)

- Video truyện đọc Vi hành: https://youtu.be/Al3UoEyU0s0- Có thể coi “Vi hành” là tác phẩm đánh địch rất trúng và rất hiểm, một mẫu mực về sự kết hợp nhuần n...

Napkin, công cự hỗ trợ dạy và học
03/02/2025

Napkin, công cự hỗ trợ dạy và học

Napkin AI là một công cụ dựa trên trí tuệ nhân tạo, giúp chuyển đổi văn bản thành các hình ảnh minh họa trực quan, hỗ trợ hiệu quả trong việc tạo sơ đồ, biểu...

Link dưới cmment
27/10/2024

Link dưới cmment

26/10/2024

Educational Digital Learning Materials channel contains content related to education, especially digital learning content creation products in teaching. You can download videos related to your teaching content, use them only for teaching, educational, research and other non-profit activities.

03/07/2024

HAI ĐỨA TRẺ: ÁNH SÁNG RỰC RỠ CỦA HY VỌNG IN LÊN TỪNG TRANG VĂN 👇

Ca khúc về Nguyễn TrãiNhạc và Lời: Ngô Nguyễn Trần, Tâm thơ.Link nhạc và lời bài hát dưới cmt.
23/06/2024

Ca khúc về Nguyễn Trãi
Nhạc và Lời: Ngô Nguyễn Trần, Tâm thơ.
Link nhạc và lời bài hát dưới cmt.

Bạn muốn ngủ một giấc, dậy trở thành nhạc sĩ?Dù bạn không có khiếu âm nhạc, không hiểu nhạc lí, cũng không có khiếu văn ...
18/06/2024

Bạn muốn ngủ một giấc, dậy trở thành nhạc sĩ?
Dù bạn không có khiếu âm nhạc, không hiểu nhạc lí, cũng không có khiếu văn chương để viết lời. Chỉ cần bạn có ý yưởng, mọi thứ trong tầm tay.
Hãy theo dõi video sau đây để trở thành nhạc sĩ trong vòng 1 cái búng tay nhé!
Link in comment

Address

Ho Chi Minh City
084

Telephone

+84768291082

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Học liệu số Giáo dục posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share