Sách Sadhguru & Osho - Yoga & Thiền

Sách Sadhguru & Osho - Yoga & Thiền Chia sẻ bài giảng của hai bậc thầy Sadhguru và Osho. Giới thiệu sách tới người tìm kiếm. Tại đây có trọn bộ sách Sadhguru Tiếng Việt.

🔥“Gánh xiếc của đạo đức”~ Sadhguru: Tâm trí con người, vì muốn sửa chữa một điều gì đó, nên nó bịa ra quá nhiều thứ. Bởi...
30/11/2025

🔥“Gánh xiếc của đạo đức”

~ Sadhguru:

Tâm trí con người, vì muốn sửa chữa một điều gì đó, nên nó bịa ra quá nhiều thứ. Bởi vì một thành phần cơ bản đang bị thiếu, thay vì đạt được thứ đó, nó lại cố gắng bịa ra rất nhiều thứ. Đủ loại đạo đức, đủ loại ý niệm về đức hạnh và tội lỗi - tất cả những thứ này đã được tâm trí con người bịa ra chỉ để lấp đầy một khoảng trống còn thiếu, đó là để được kết nối với Đấng thiêng liêng đang đập rộn ràng bên trong chúng ta. Bởi một điều duy nhất đó đang bị thiếu, chúng ta đang cố gắng bù đắp bằng rất nhiều thứ. Đức hạnh là gì, tội lỗi là gì, nếu bạn cứ tranh luận, tôi chắc rằng mỗi cá nhân đều có cảm nhận riêng về đức hạnh và tội lỗi, tất nhiên là tùy theo sự thuận tiện của họ. Tất cả những điều này chỉ là một “gánh xiếc” mà tâm trí đang làm, đơn giản vì sự tiếp xúc có ý thức với cái mà nó là nền tảng tạo nên con người bạn vẫn chưa được thiết lập, bởi vì để che đậy sự thiếu hụt đó, chúng ta đã bịa ra rất nhiều thứ.

Vào một buổi sáng Chủ Nhật, tại một trường Chúa Nhật, giáo viên Trường Chúa Nhật trong một nhà thờ rất nhiệt tình và muốn những đứa trẻ nhỏ ngồi trước mặt mình nhận được một điều gì đó trong ngày hôm đó. Vì vậy, ông ấy đã nói về đức hạnh. Và rồi ông ấy nói, 'Hôm nay, khi tôi đến nhà thờ, tôi thấy hai người đánh một con lừa rất dã man; tôi đã đến và cứu con lừa khỏi bị đánh. Đó là đức hạnh gì?' Thế là một cậu bé ngồi hàng ghế sau đứng dậy và nói, 'Tình anh em.' (Tiếng cười)

Vậy nên quan niệm về đức hạnh của bạn luôn có thể bị bóp méo và xoay chuyển theo rất nhiều cách khác nhau từ thế hệ này sang thế hệ khác. Quan niệm về đạo đức, quan niệm về đức hạnh và tội lỗi cứ xoay chuyển không ngừng, phải không? Dù thuận tiện cho ngày nay theo cách nào, chúng ta cũng sẽ bóp méo nó, và luôn có một cuộc tranh luận về việc đâu là đức hạnh và đâu là tội lỗi. Từ xã hội này sang xã hội khác, từ thế hệ này sang thế hệ khác, từ cá nhân này sang cá nhân khác - trong một ngôi nhà nếu có bốn người, bốn người có bốn tiêu chuẩn đức hạnh khác nhau, phải không? Không à? Tất cả những điều này chỉ là một chiêu che đậy.

Trở nên... Trở nên đạo đức nghĩa là, trở nên có đạo đức nghĩa là bạn đang giả vờ có tâm linh. Điều lẽ ra phải xảy ra một cách tự nhiên, bạn đang cố gắng diễn đạt nó. Nếu bạn là một bông hoa nở, hương thơm sẽ tự nhiên đến, bởi vì bây giờ bạn là một bông hoa nhựa, bạn đang cố gắng xịt phấn. Hôm nay bạn xịt trong một giờ, nó lại biến mất. Đạo đức là một gánh xiếc lớn; rất khó để mọi người trở nên có đạo đức, phải không? Không à? Với những người thành công trong việc giữ đạo đức, những người có đạo đức đúng đắn trăm phần trăm, thì có một điều đang xảy ra với họ là chẳng ai muốn ở gần họ. Người ta vẫn thích ở cạnh người “vô đạo đức” hơn, miễn là người đó sống động, đầy sức sống, phải không? Còn một người quá đạo đức nhưng vô hồn thì chẳng ai muốn ở bên.

Hãy thấy điều này: một người càng nghĩ rằng mình là người tốt – “Tôi tốt, tôi tốt, tôi tốt” – thì càng chẳng ai muốn ở gần họ. Bởi vì khái niệm về đạo đức, về đức hạnh, về tội lỗi, về bản chất, đều dựa trên sự so sánh với người khác. Làm sao tôi đi tới kết luận rằng tôi là người tốt? Vì anh ta không ổn, đúng chứ? Không ổn. Cô ấy không ổn, anh kia không ổn, người này không ổn… So với tất cả những người “không ổn” đó, tôi mới thấy mình là người tốt.

Nếu tôi không phán xét bất kỳ ai trong số họ, thì tôi cũng chẳng có cơ sở gì để gọi mình là người tốt hay kẻ xấu. Bạn càng nghĩ mình tốt bao nhiêu, bạn sẽ càng thấy chẳng ai ổn cả bấy nhiêu. Bạn có để ý điều đó không? Những người nghĩ rằng họ rất tốt thì trong mắt họ, chẳng ai ổn cả.

Và nếu không ai ổn cả, thì đó không còn là vấn đề đạo đức hay đức hạnh nữa – đó là vấn đề của bệnh điên rồ. Dấu hiệu đầu tiên của rối loạn tâm lý là bạn bắt đầu nghĩ rằng không ai ổn cả. Bạn có biết không? Ngay cả về mặt y khoa, dấu hiệu đầu tiên của rối loạn tâm lý là khi bạn nghĩ rằng ai cũng có vấn đề.

Một tác giả người Mỹ từng nói – tôi quên tên rồi – rằng: “Trên đời này, ai cũng kỳ quặc trừ tôi và anh. Mà anh hình như cũng hơi kỳ quặc.” (Cười) Bạn biết ai nói không? Ai đó biết không? Tôi cũng không rõ, hình như là Mark Twain thì phải. (Cười)

Vậy nên, nếu trong mắt bạn chẳng ai ổn cả ngoại trừ chính bạn, thì đó rõ ràng là căn bệnh – không liên quan gì đến đạo đức hay đức hạnh cả. Nhưng bạn sẽ thấy rằng nếu bạn đi theo những nguyên tắc đạo đức cứng nhắc, soi xét ai đó thật kỹ, đặt họ dưới “kính hiển vi đạo đức” của bạn, thì chắc chắn bạn sẽ thấy họ chẳng ra gì. Bạn sẽ không thể chịu nổi ai, chứ đừng nói đến chuyện yêu thương họ.

Vì vậy, đức hạnh không phải là việc bạn thực hành một bộ quy tắc đạo đức nào đó; đức hạnh lớn nhất chính là khi bạn hòa nhịp với sự sống, bạn trở thành chính sự sống. “Chẳng phải tôi là sự sống sao?” – Không. Bạn trở thành quá nhiều “tâm trí”, quá nhiều cảm xúc; bạn không còn là sự sống nữa.

Và khi tôi nói bạn trở thành quá nhiều “tâm trí”, thì nội dung trong tâm trí đó không phải của riêng bạn. Nếu bạn quan sát kỹ tâm trí mình, bạn sẽ thấy: cha bạn đang ngồi đây, mẹ bạn ngồi kia, thầy giáo ở góc này, bạn bè ở góc khác, kẻ thù của bạn cũng ngồi đâu đó… cả một đám người đang ở trong đầu bạn và làm đủ thứ chuyện kỳ quặc. Đúng không?

Khi có cả một đám đông như vậy trong đầu, thì không thể có chuyện có ý thức được. Một đám đông thì không thể có ý thức. Chỉ một con người cá nhân mới có thể có ý thức. Nếu bạn mang theo cả một đám người trong đầu, thì khả năng để bạn thực sự tỉnh thức, thực sự có ý thức… là cực kỳ thấp.

Vì thế, toàn bộ tiến trình tâm linh là quá trình chuyển từ việc vận hành như một hoạt động của tâm trí sang vận hành như một quá trình của sự sống. Bạn là một người sống có cái tâm trí đi kèm, hay bạn là một cái tâm trí với chút sự sống bám theo? Hãy tự quyết điều này. Hả? Bạn là một sự sống có khả năng tư duy, hay bạn là một tâm trí với chút sự sống đính kèm? Bạn là sự sống, đúng không?

Nhưng bạn biết đấy, những “triết gia vĩ đại” của thế giới nói với bạn rằng: “Tôi nghĩ, nên tôi tồn tại.” Thế thì, có phải vì bạn nghĩ nên bạn tồn tại, hay vì bạn tồn tại nên bạn có thể nghĩ? Theo hướng nào? Chính vì bạn tồn tại nên bạn có thể nghĩ — không nhất thiết bạn PHẢI nghĩ, mà bạn CÓ THỂ nghĩ.

Nhưng giờ đây, người ta lại nói: “Vì tôi nghĩ, nên tôi tồn tại.” Khi bạn nuôi dưỡng những kiểu tư tưởng như vậy — được xem như là những “khai sáng vĩ đại” — thì bạn nên hiểu rằng điều đó không đúng. “Tôi nghĩ, nên tôi tồn tại” không phải là sự thật. Sự thật là: Bạn tồn tại, nên bạn CÓ THỂ nghĩ. Đó mới là thực tại.

Một thầy giáo dạy sinh học rất nhiệt huyết bước vào một lớp học mà học sinh thì lại vô cùng… thiếu nhiệt huyết. Ông muốn làm gì đó để thu hút sự chú ý. Thế là ông bước lên bàn và đứng… bằng đầu. Có ai làm được không? Có ai làm được không? Không à? Và ông cứ đứng lộn ngược như vậy trên đầu mình. Lũ trẻ bắt đầu chú ý và nhìn chằm chằm.

Rồi ông vẫn đang đứng bằng đầu và nói: “Các em có thấy mặt thầy đỏ lên không?” Bọn trẻ đáp: “Dạ có.”

Sau đó ông bước xuống và nói: “Các em xem, khi thầy đứng bằng đầu, máu dồn hết lên vùng đầu nên mặt thầy đỏ lên. Nhưng khi thầy đứng bằng chân thì điều đó không xảy ra. Tại sao?”

Một cậu bé đứng lên trả lời: “Vì… chân không có rỗng.” (Nhiều tiếng cười)

Nếu bạn nhìn nhận mọi thứ sai lệch, đảo ngược, bạn có thể gặp rắc rối lớn. Tôi muốn bạn hiểu rằng: cuộc sống có thể bị đầu độc chỉ vì bạn có một suy nghĩ sai, một cảm xúc sai, một ý tưởng sai, hay một triết lý sai cho chính mình.

Vậy làm sao bạn biết một suy nghĩ là đúng hay sai? Làm sao bạn biết một triết lý là đúng hay sai? Bạn không biết được. Cách duy nhất để biết thứ gì đó có độc hay không… là uống nó vào và xem chuyện gì xảy ra. Nhưng sau đó thì chúng tôi sẽ biết, còn bạn thì không. (Cười)

Vì vậy, nếu bạn thử nghiệm bằng cách “tự uống thuốc độc để xem có chết hay không” để biết cái gì hiệu quả và cái gì không, thì cái giá phải trả sẽ rất đắt. Điều tốt nhất là để trí thông minh của sự sống vận hành, thay vì tiếp nhận quá nhiều ý kiến từ quá nhiều người và quá nhiều thứ.

Sự sống này — nó có hoàn chỉnh không? Hay chỉ là một nửa sự sống? Bạn nghĩ thế nào? Hả? Nó là một sự sống trọn vẹn chứ? Vâng, nó trọn vẹn. Nhưng tất cả các thầy tu, tu sĩ, thầy giáo tâm linh đều nghĩ rằng nó không trọn vẹn. Họ nghĩ họ phải “sửa” bạn.

Ngay khi một đứa trẻ sinh ra, mọi người đều cố nói cho nó biết cái gì tốt, cái gì xấu — vì trong sâu thẳm, họ tin rằng bản chất trẻ con sinh ra là “xấu”, hoặc họ tin rằng Đấng Tạo Hóa đã phạm sai lầm và họ cần phải sửa lại.

Bạn có nghĩ Đấng Tạo Hóa đã phạm sai lầm với bạn không? Bạn nghĩ ngài làm sai và bạn cần tự sửa sao? Không. Bạn chỉ cần trở thành đúng như điều Ngài đã dự định cho bạn. Nếu bạn để sự sống này vận hành đúng như cách Ngài dự định, mọi thứ đều ổn.

Nhưng bây giờ bạn bị uốn vặn theo cách xã hội kỳ vọng, hoặc bởi những triết lý dở hơi bạn nhặt được từ đâu đó. Chỉ cần đập rộn ràng ở đây như sự sống… “Ôi, nhưng nếu tôi chỉ là sự sống, liệu có đủ không? Tôi có thể trở nên vô đạo đức, có thể giết người, cướp của, làm hại ai đó…”

Đúng, nếu bạn chỉ ngồi đây như một cái thân xác, rất có thể điều đó sẽ xảy ra. Khi đói, bạn có thể lao vào cắn xé người bên cạnh. Hoàn toàn có thể — nếu bạn chỉ sống như thân xác.

Nếu bạn chỉ ngồi đây như tâm trí, thì cũng rất có thể bạn sẽ làm đủ thứ — tùy thuộc bạn đã nạp những gì vào tâm trí mình.

Nhưng nếu bạn ngồi đây và rung động chỉ như SỰ SỐNG, thì ý nghĩ làm hại một sinh mạng khác sẽ không bao giờ xuất hiện. Không ai cần phải nói với bạn: đừng làm thế này, đừng làm thế kia. Chỉ khi bạn sống như một thân xác hay một tâm trí, người khác mới phải dặn bạn đừng lao vào ai đó.

Nếu bạn hiện hữu ở đây như một mảnh của sự sống, bạn sẽ không cần đạo đức, không cần lời dạy, không cần đức hạnh được nhồi vào. Ngồi đây thôi, bạn đã hoàn hảo. Những gì sự sống này phải làm, bạn sẽ tự nhiên làm; những gì nó không nên làm, bạn tự nhiên sẽ không làm.

Và khi bạn rung động như một mảnh của sự sống, bạn sẽ thấy rất rõ rằng sự sống của bạn không hề tách biệt. Nó kết nối với mọi thứ trong vũ trụ. Và bạn không thể nào bỏ lỡ sự thật đó.

Chỉ khi bạn quá đắm chìm trong cái đầu mình hoặc quá vướng mắc vào cơ thể mình, bạn mới trở thành một hiện tượng tách biệt. Nếu sự quan tâm của bạn nằm ở tiến trình của sự sống, chứ không phải ở tiến trình vật lý hay tâm lý, nếu bạn không đồng nhất quá nhiều với cơ thể hay tâm trí, mà chỉ ngồi đây như một quá trình sống, thì bạn không thể bỏ lỡ sự thật rằng tiến trình sống của bạn không hề có biên giới. Nó đang diễn ra từ mọi phía.

Nếu bạn ngồi đây và chỉ cần trải nghiệm hơi thở của mình đúng cách, tôi không cần phải nói với bạn rằng: “Đừng chặt cây.” Đúng không? Bạn sẽ tự biết rất rõ rằng một phần của… phổi bạn đang được treo vào cái cây đó. Không ai cần phải nói cho bạn biết cả. Đây không phải là khoa học sinh thái, cũng không phải sinh học – đây chỉ là cảm nhận đơn giản về sự sống.

Nếu bạn nhận biết về tiến trình sống của mình, bạn sẽ thấy rõ, và tôi không cần phải nói “Đừng chặt cây.” Nếu điều đó là cần thiết, bạn sẽ làm – nhưng chỉ trong giới hạn cần thiết. Nếu không cần, bạn sẽ không chạm đến nó. Và mọi thứ nên diễn ra như thế, đúng không? Không phải vì đạo đức, không phải vì bạn là một người hoạt động môi trường, mà đơn giản vì bạn là sự sống – bạn sẽ không cắt bỏ một sự sống khác. Đơn giản vậy thôi.

Và bạn hiểu rằng tiến trình sống của bạn gắn kết sâu sắc với mọi thứ xung quanh. Khi điều này trở thành trải nghiệm thực sự, chẳng ai cần phải dạy bạn phải sống thế nào.

🍂 Isha.sadhguru.org

🔥 “… điều đầu tiên và quan trọng nhất mà bạn phải làm - thiết lập một điểm kiên định sao cho điều duy nhất này không thể...
15/11/2025

🔥 “… điều đầu tiên và quan trọng nhất mà bạn phải làm - thiết lập một điểm kiên định sao cho điều duy nhất này không thể thay đổi.”

~Sadhguru:

Có một vị thánh vĩ đại ở Andhra Pradesh tên là Vemana. Không một gia đình nào ở Andhra Pradesh mà không có ít nhất một cuốn sách nhỏ về ngài. Mặc dù tên của ngài có thể khác, nhưng người ta vẫn gọi ngài là Vemana. Khi còn nhỏ, ngài nổi tiếng là một cậu bé ngốc nghếch. Ngài sống với thầy giáo, người đã cố gắng dạy ngài những điều cơ bản về bảng chữ cái, nhưng mặc dù Vemana đã mười lăm tuổi, ngài vẫn không thể nắm bắt được quá vài chữ cái vì ngài được cho là quá đần độn.

Một ngày nọ, vị thầy phải ra ngoài vì một cuộc hẹn quan trọng. Ông ra sông tắm và dặn Vemana: "Giữ hộ quần áo của ta cho đến khi ta tắm xong. Cẩn thận đừng để chúng rơi xuống bùn." Tắm xong, ông gọi Vemana, cậu bé thả quần áo xuống bùn và chạy đến gặp thầy.

Vị thầy nổi cáu với cậu bé, nhưng cậu chỉ nhìn ông với vẻ mặt ngây ra. Vì vậy, vị thầy giáo trong trạng thái vô cùng bực bội đã đưa cho cậu một viên phấn và nói: "Ngồi đây và trên tảng đá này, hãy viết 'Rama, Rama, Rama' cho đến khi ta quay lại. Ta hy vọng con sẽ học được điều gì đó từ việc này." Sau đó, ông rời đi đến cuộc hẹn.

Cậu bé cảm thấy rất tệ khi mọi nỗ lực của thầy mình đều đổ sông đổ bể. Cậu chỉ ngồi đó và viết "Rama, Rama, Rama". Phấn đã mòn, nhưng cậu vẫn tiếp tục viết bằng ngón tay. Ngón tay đã mòn và cậu chảy rất nhiều máu nhưng cậu vẫn tiếp tục viết "Rama, Rama, Rama". Buổi tối, thầy giáo đến và thấy cậu bé vẫn viết "Rama" dù ngón tay đã mất hoàn toàn. Ông bế cậu bé lên và ôm ghì lấy cậu. "Ta đã làm gì con vậy?" ông kêu khóc.

Sau ngày hôm đó, cậu bé đã trở thành một nhà thơ tuyệt vời và sống như một bậc giác ngộ. Cậu đã viết hàng trăm bài thơ! Nếu một người có được sự kiên trì như vậy, nếu người đó hoàn toàn tập trung vào một hướng, thì không gì có thể từ chối con người đó.

Đây chính là điều Shankara muốn nói khi ông nói: "Nishchalatattve jeevanmukti." Điều này có nghĩa là nếu bạn có mục đích kiên định, bất kể mục đích đó là gì, bạn sẽ được giải thoát. Nếu không có nishchalatattvam, sẽ không có mukti; sẽ chỉ có hỗn loạn. Nishchalatattvam là cần thiết. Nếu không, bạn sẽ không thể vượt qua những giới hạn và rào cản của mình - mọi rào cản sẽ giống như một ngọn núi không thể vượt qua.

Nếu mục tiêu đã được ấn định, nếu không còn cách nào khác và đó là điều duy nhất, mọi người sẽ không bao giờ nghĩ rằng điều gì đó là không thể. Họ sẽ luôn phấn đấu vì khả năng đó. Đó là điều mà một người tìm kiếm tâm linh nên làm. Đó là điều đầu tiên và quan trọng nhất mà bạn phải làm - thiết lập một điểm kiên định sao cho điều duy nhất này không thể thay đổi. Nếu bạn không thỏa hiệp về điều này, phần còn lại của cuộc sống sẽ được sắp xếp phía sau bạn, chứ không phải ở phía trước bạn như một rào cản. Cuộc sống sẽ sắp xếp phía sau bạn và sẽ luôn hỗ trợ bạn. Năng lực của bạn, năng lượng của bạn, toàn bộ thế giới sẽ được sắp xếp đằng sau bạn vì bạn có nishchalatattvam (sự kiên định).

🍂 Isha.sadhguru.org

🔥"Bất cứ khi nào bạn trở nên xấu xa, bạn không muốn thấy rằng chính bạn là người xấu xa, bạn nói rằng đó là bản ngã của ...
31/10/2025

🔥"Bất cứ khi nào bạn trở nên xấu xa, bạn không muốn thấy rằng chính bạn là người xấu xa, bạn nói rằng đó là bản ngã của tôi. Không phải bản ngã của bạn; mà chính bạn mới là người đang trở nên xấu xa."

~Sadhguru:

Khi bạn gọi phần xấu xa của bạn là bản ngã, bạn đang đổ lỗi nó cho ai đó. Bạn nói về bản ngã như thể nó là một danh tính khác trong bạn nhưng nó là không phải vậy. Đó không phải là bản ngã của bạn; mà chính bạn là người đang trở nên xấu xa. Bạn đã trở nên xấu xa khá thường xuyên nhưng giờ bạn hiếm khi trở nên xấu xa.

Lý do tại sao sự xấu xa của bạn đã giảm đi là vì bạn đã nghĩ về rất nhiều thứ mà đang xảy ra trong cuộc sống của mình, và bạn biết rằng tất cả là vì cái này, cái này, cái này, cái này và cái này (ảm chỉ bản thân mình). Bạn hoặc là đã từ bỏ tất cả những điều đó hoặc chúng đã biến mất, bất kể theo cách nào. Bây giờ, bạn bắt đầu hiểu rằng bạn là lý do nhưng bạn vẫn chưa đạt được điều đó 100%. Khoảnh khắc này nếu bạn thấy 100% rằng 'mọi thứ thuộc về tôi đều là tôi, không phải bản ngã của tôi, không phải cha mẹ tôi, không phải văn hóa của tôi, không phải ảnh hưởng của tôi, không phải cái này hay cái kia của tôi, mà là tôi, tôi và chỉ tôi thôi', sự xấu xa của bạn sẽ chấm dứt.

Nếu bạn là đang không thể trải nghiệm cái này, bạn phải hiểu ai là đang không cho phép bạn trải nghiệm nó. Bạn phải làm cho điều đó thấm sâu vào bạn rằng bạn là nguồn gốc của sự đau khổ của mình, bạn là nguồn gốc của Niềm vui của mình, không ai khác, không ai khác cả, không gì khác cả ngoài bạn.

Nếu bạn hiểu điều này, đột nhiên, nếu bạn hiểu điều này bằng trải nghiệm, bạn sẽ thấy rằng có thể là không có sự xấu xa nào cả. Không thể có, bởi vì trí thông minh của bạn sẽ không cho phép bạn biến mình thành xấu xa vì bất kỳ lý do gì, bởi vì bạn biết nó là bạn. Nếu bạn nghĩ nó là người khác, ngay lập tức bạn có thể trở nên xấu xa, phải không?

Đừng tiếp tục gán sự xấu xa của bạn cho những danh tính phức tạp khác, như bản ngã. Không, chỉ có bạn; chính bạn là người đôi khi có khả năng trở nên dễ chịu, đôi khi có khả năng trở nên khó chịu. Đó là bạn trong tất cả các cách.

🍂Trích từ sách Sadhguru.

🔥Khi không có lòng tự hào, thì không có định kiến.~ Sadhguru: Việc nghĩ quá nhiều về bản thân và tất cả những ý tưởng kỳ...
30/10/2025

🔥Khi không có lòng tự hào, thì không có định kiến.

~ Sadhguru:

Việc nghĩ quá nhiều về bản thân và tất cả những ý tưởng kỳ quái mà bạn có về bản thân là tính tự cao. Khi bạn không tiếp xúc với thực tế, thì đó là tính tự cao.

Mọi người luôn nói với bạn rằng bạn phải tự hào về những gì mình làm. Tất cả những điều này là giống như trung sĩ đang nói chuyện với binh lính. Bạn có biết lời nói cho binh lính là gì không? Ngay trước khi những người lính ra trận, bạn biết những lời nói của trung sĩ là gì không? "Nào, chúng ta hãy đi và bắt những thằng khốn nạn đó, những kẻ hèn nhát đó, chúng là bọn vô nghĩa, chúng ta sẽ đi và xé xác chúng, chúng ta sẽ bắn chết chúng." Đây là lời nói cho người lính. Các trung sĩ biết điều đó là không đúng, nhưng người lính tin rằng điều đó là đúng. Điều đó giúp anh ta tự tin để đi và dũng cảm đối mặt với những tình huống nguy hiểm.

Nếu trung sĩ này ngồi đó và nói với những người lính về thực tế, 'Hãy xem khi các bạn đến đó, các bạn sẽ bước vào làn đạn và đại bác, được chứ? Tất cả các bạn có thể bị thổi bay thành từng mảnh trước khi các bạn kịp bóp cò', họ sẽ không đi. Anh ta phải khiến nhóm kia trở nên hoàn toàn vô dụng, 'vô lý bẩn thỉu, chúng ta sẽ giẫm đạp chúng bằng giày của mình, chúng ta không cần súng để đánh bại những kẻ đó' - điều này tạo ra cảm giác tự hào.

'Chúng ta là ai? Chúng ta là người Ấn độ. Chúng ta là gì? Chúng ta là những người mạnh nhất trên thế giới. Chúng ta là ai? Chúng ta là người Mỹ, chúng ta là quốc gia lớn nhất, quốc gia mạnh nhất, chúng ta có thể đi bộ, không cần giày, chúng ta có thể đi khắp thế giới, chúng ta không cần bất cứ thứ gì'. Kiểu nói chuyện này mang lại cho người lính niềm tự hào về bản sắc của mình của việc là một cái gì đó và chỉ đi và làm một cái gì đó trong chiến tranh. Đây là một cách để bắt đầu hành động.

Khi bạn có quá nhiều kẻ ngốc xung quanh mình, bạn phải xây dựng lòng tự hào ở họ, nếu không bạn sẽ chẳng nhận được gì từ họ. Nếu bạn tiến hóa bên trong, thì không cần lòng tự hào để thực hiện hành động; bạn có thể thực hiện hành động theo ý nghĩa thuần túy, ý nghĩa tuyệt đối.

Khi không có lòng tự hào, thì không có định kiến, vì lòng tự hào và định kiến là không khác nhau. Ngay khi bạn tự hào về điều gì đó, bạn sẽ có định kiến chống lại điều gì đó khác, đúng không? Khi bạn nói 'Tôi tự hào là người Ấn Độ', thì tự nhiên bạn sẽ có định kiến chống lại điều gì đó khác mà không phải là người Ấn Độ.

Vậy nên, lòng tự hào chắc chắn được bắt nguồn từ một định kiến nhất định và định kiến này là cần thiết để thúc giục những kẻ ngu ngốc hành động. Nếu không có nó, bạn không thể khiến họ hành động.

Chỉ vì rất nhiều người là ngu ngốc, bạn có thể đợi cho đến khi tất cả họ giác ngộ rồi mới làm điều gì đó không? Không, điều đó cũng ngu ngốc. Vậy nên bạn phải khiến những con lừa cũng làm việc. Một con lừa thì ngu ngốc, đúng không? Nhưng nó có vô dụng không? Tương tự như vậy, khi tôi nói bạn ngu ngốc, tôi không nói rằng bạn vô dụng.

🍂Trích từ sách Sadhguru.

🔥Mối liên hệ giữa trí thông minh và Niềm vui là gì?~Sadhguru: Nếu bạn đã làm cho bản thân mình thực sự vui vẻ, bạn hẳn l...
28/10/2025

🔥Mối liên hệ giữa trí thông minh và Niềm vui là gì?
~Sadhguru:

Nếu bạn đã làm cho bản thân mình thực sự vui vẻ, bạn hẳn là một người thông minh vì điều đó có nghĩa là bạn đã hoàn thành mục đích cơ bản của cuộc sống. Có thể không phải là mục đích cuối cùng, nhưng ít nhất bạn đã hoàn thành mục đích cơ bản của cuộc sống.

Trong thế giới này, người nào bạn gọi là thông minh? Một người mà có thể hoàn thành những gì mình muốn làm; một người mà có thể giành chiến thắng trong trò chơi mà mình muốn chơi; một người mà đi theo một con đường cụ thể và đạt được mục tiêu đó, đó là một người thông minh, phải không? Vậy ngay bây giờ, mọi con người là đang khao khát để được vui vẻ, vì vậy nếu một người là vui vẻ bởi bản chất của riêng mình, chắc chắn người đó phải là thông minh.

Có thể về mặt xã hội, một số người có thể nghĩ rằng người đó là kẻ ngốc, nhưng kẻ ngốc thực là người mà nghĩ rằng một người vui vẻ là kẻ ngốc và anh ta cũng không biết mình đang bỏ lỡ điều gì. Một số người có thể vui vẻ đến mức mà không quan tâm đến việc xây dựng sự nghiệp cho bản thân, kiếm tiền, hoặc có quần áo đẹp hay thứ này thứ kia. Vì vậy, một người khác mặc quần áo đẹp và có nhiều tiền có thể nghĩ rằng người này là kẻ ngốc. Họ nghĩ, "Anh ta chỉ hạnh phúc, anh ta chỉ vui vẻ theo bản chất của riêng mình. Trong bộ quần áo rách rưới, trên phố anh ta vui vẻ, thật là một kẻ ngốc!" Nhưng hãy xem kẻ ngốc thực sự là ai.

Với rất nhiều gian khổ, bạn thu thập tất cả những thứ này vì bạn muốn được vui vẻ nhưng bạn đã không vui vẻ, vậy bạn không phải là một kẻ ngốc hay sao? Một ai đó người mà không làm gì cả mà chỉ đơn giản là vui vẻ bởi bản chất của riêng mình, anh ta có phải là kẻ ngốc không? Ai là người thông minh? Người đàn ông mà hoàn thành mục đích đối với những gì anh ta đang làm là một người thông minh. Vì vậy, về mặt xã hội, cách bạn đánh giá anh ta thì không quan trọng, về mặt hiện sinh, một người vui vẻ rõ ràng là một người thông minh.

Những người khốn khổ đã được coi là những người thông minh trên thế giới, bởi vì họ có những câu hỏi khốn khổ và những sự phức tạp trong tâm trí họ. Thật không may, sự phức tạp không cần thiết này tạo ra sự khốn khổ và gánh nặng cho chính họ, đã được tôn vinh như là trí thông minh. Hoạt động trí tuệ không kiềm chế được đã được coi như là trí thông minh, nhưng thực tế nó là không phải vậy. Trí thông minh thực là khi bạn hoàn toàn vô suy nghĩ và hoàn toàn tỉnh táo. Trí thông minh khi đó hoạt động theo một cách hoàn toàn khác.

🍂 Trích từ sách Sadhguru

🔥Tự do khỏi kết quả của hành động🍀Nếu bạn không biết Niềm vui trong chính mình như một cách tồn tại, bạn không thể được ...
27/10/2025

🔥Tự do khỏi kết quả của hành động

🍀Nếu bạn không biết Niềm vui trong chính mình như một cách tồn tại, bạn không thể được tự do khỏi kết quả của hành động vì kết quả của hành động là nguồn gốc của Niềm vui của bạn.🍀

~Sadhguru:

Ngay bây giờ, bạn đang sống trên bề mặt, vì vậy mọi mâu thuẫn mà xảy ra xung quanh bạn đều làm đảo lộn trải nghiệm bên trong của bạn.

Cuộc sống đang nuôi dưỡng bạn bằng một cảm giác Niềm vui sâu sắc đến mức nếu bạn được bắt rễ vào cái cốt lõi của cuộc sống, thì những tình huống bên ngoài sẽ không ảnh hưởng đến bạn.

Bạn có thể xử lý những tình huống bên ngoài chỉ theo khả năng tốt nhất của mình. Một số thứ xảy ra theo cách bạn muốn, một số thứ không xảy ra theo cách bạn muốn. Thế thì sao? Đó là cách cuộc sống diễn ra và bạn không có vấn đề gì với nó. Một số thứ hiệu quả với bạn, một số thứ không hiệu quả với bạn. Ngay cả khi nó không hiệu quả với bạn, rõ ràng là nó đang hiệu quả với người khác. Đúng không? Có gì rắc rối chứ?

Bạn trở nên bất hạnh và chán nản khi điều bạn muốn không xảy ra. Khi bạn là con người vui vẻ, thì điều gì xảy ra hay không xảy ra không phải là vấn đề. Bạn được giải thoát khỏi kết quả của hành động ngay cả trước khi bạn bắt đầu hành động. Điều này không phải vì bạn phát triển một số sự vô cảm hoặc từ bỏ về nó mà chỉ đơn giản là vì bạn là quá vui vẻ. Nếu bạn không biết Niềm vui bên trong chính mình như một cách tồn tại, bạn không thể được tự do khỏi kết quả của hành động vì kết quả của hành động là nguồn gốc của Niềm vui của bạn. Làm sao bạn có thể được tự do khỏi nó? Bạn không thể được tự do khỏi nó.

🍂Trích từ sách Sadhguru.

🔥Người hỏi: Luật hấp dẫn thật sự hoạt động như thế nào?Sadhguru: Nó không hoạt động.Người hỏi: Vậy cái gì mới hoạt động?...
16/10/2025

🔥Người hỏi: Luật hấp dẫn thật sự hoạt động như thế nào?

Sadhguru: Nó không hoạt động.

Người hỏi: Vậy cái gì mới hoạt động? Con người có thể tự thiết kế số phận của mình không?

Sadhguru: Bạn có thể quyết định số phận của mình — và bạn nên làm như vậy, vì đó chính là ý nghĩa của việc làm người. Tất cả các loài sinh vật khác trên hành tinh này đều sống theo những chu kỳ mang tính bắt buộc. Với chúng, điều đó là ổn, vì chúng chỉ có thể sống như thế. Thực ra, nếu bạn nhìn lại cuộc sống của mình, bạn cũng không làm điều gì khác biệt lắm so với những sinh vật khác. Chúng được sinh ra – bạn cũng được sinh ra. Chúng lớn lên – bạn cũng lớn lên. Chúng sinh sản – bạn cũng sinh sản. Chúng chết – bạn cũng chết. Không có gì khác biệt lớn lao, ngoại trừ việc con người có thể làm tất cả những điều đơn giản ấy một cách có ý thức. Đó chính là điều đặc biệt của con người.

Nếu bạn điều khiển bàn tay mình một cách có ý thức, bàn tay ấy sẽ làm điều bạn muốn. Nếu bạn điều khiển được suy nghĩ mình một cách có ý thức, nó cũng sẽ làm điều bạn muốn. Nếu suy nghĩ của bạn thực sự làm điều bạn muốn, bạn sẽ giữ cho mình luôn phúc lạc, chứ không phải khổ sở. Nếu bạn phúc lạc, cuộc đời bạn sẽ không còn là hành trình theo đuổi hạnh phúc nữa. Những thứ mà người ta cho là điều lớn lao nhất trong đời – như sự bình an hay niềm vui – sẽ không còn mang nhiều ý nghĩa với bạn khi bạn là phúc lạc.

Khi điều đó xảy ra, toàn bộ tiến trình sống của bạn sẽ trở nên nhẹ nhàng, thư thái. Hiện giờ, bạn giống như một con hổ đang rình mồi – lúc nào cũng phải giành lấy một điều gì đó. Nhưng thực ra, chẳng có gì để đạt được. Nếu bạn ngồi đây, cuộc sống của bạn đã trọn vẹn – giờ đây nó hoàn toàn thoải mái. Khi ở trong trạng thái thoải mái này, nó sẽ trở nên nhạy bén, tiếp nhận. Lúc này, việc theo đuổi nghề nghiệp, kiếm tiền, thậm chí cả việc vui vẻ hay yêu đương – tất cả đều trở nên nhỏ bé, bởi vì mức độ dễ chịu cao nhất đang diễn ra với bạn chỉ bởi việc ngồi đây.

Với một cuộc sống như vậy, bạn sẽ làm gì? Tự nhiên bạn sẽ bắt đầu khám phá những điều nằm ngoài sự nhận thức hiện tại của mình. Đây là cách quá trình tâm linh bắt đầu; đây là cách bạn làm chủ cuộc sống của mình.

Khi bạn làm chủ chính mình, bạn sẽ không còn theo đuổi hạnh phúc; bạn không còn căng thẳng về bất cứ điều gì; không còn thanh gươm nào treo lơ lửng trên đầu bạn. Bạn sẽ làm mọi thứ một cách trọn vẹn, hết mình.

Bất kể điều gì xảy ra, bạn biết rằng mình vẫn sẽ ổn. Khi đó, bạn sẽ tự nhiên làm mọi việc một cách tuyệt vời, vì bạn hoàn toàn không còn lo nghĩ hay toan tính cá nhân nữa. Bạn sẽ làm điều cần làm, mà chẳng phải gắng sức. Điều mà người khác coi là thành tựu to lớn, bạn sẽ thực hiện một cách vui tươi và chơi đùa.

🍂 Isha.sadhguru.org

🔥Trí tưởng tượng là một thứ mà bạn có và bạn có thể làm nó theo bất kỳ cách nào bạn muốn. Tại sao bạn lại làm cho nó trở...
15/10/2025

🔥Trí tưởng tượng là một thứ mà bạn có và bạn có thể làm nó theo bất kỳ cách nào bạn muốn. Tại sao bạn lại làm cho nó trở nên khủng khiếp và đáng sợ?

Người hỏi: Vai trò của trí tưởng tượng trong cuộc sống của chúng ta là gì? Có quan trọng không khi làm cho trí tưởng tượng của chúng ta trở nên thú vị?

Sadhguru: Chúng ta không biết liệu chúng ta có thể làm cho cuộc sống của mình dễ chịu hay không. Ít nhất chúng ta có thể làm cho trí tưởng tượng của mình dễ chịu, đúng không? Nếu bạn làm cho trí tưởng tượng của mình xấu xí đến mức bạn luôn nhìn thấy những điều khủng khiếp, thì chúng ta cần phải làm việc trên nó. Bạn cần một cuộc đại tu hoàn toàn, bởi vì trí tưởng tượng là một chút tự do mà bạn có. Bạn không thể bay đi ngay bây giờ, nhưng bạn có thể bay trong trí tưởng tượng của mình. Bạn không thể trở thành một vị vua hay một nữ hoàng ngay bây giờ, nhưng bạn có thể trở thành người như vậy trong trí tưởng tượng của mình. Bạn không thể, bạn biết, trở thành Chúa ngay bây giờ, nhưng bạn có thể trở thành Chúa trong trí tưởng tượng của mình.

Bất cứ điều gì bạn muốn, bạn có thể trở thành trong trí tưởng tượng của mình. Thật không may, bạn đang sử dụng trí tưởng tượng của mình để tạo ra những điều khủng khiếp cho chính mình.

Các khía cạnh khác của cuộc sống của bạn thì không linh động như vậy; chúng không nằm trong tay bạn nhiều như trí tưởng tượng của bạn có. Các tình huống cuộc sống của bạn, cơ thể của bạn, hơi thở của bạn, tâm trí của bạn, các khía cạnh khác của tâm trí, là không nằm trong tay bạn nhiều như vậy. Trí tưởng tượng là một thứ mà nó hoàn toàn nằm trong tay bạn. Nhưng ngay cả với điều đó, nếu bạn tạo ra những điều khủng khiếp với nó, chẳng hạn như sợ hãi, điều đó có nghĩa là bạn đã có một trí tưởng tượng rất tiêu cực.

Có hai đứa trẻ sinh đôi giống hệt nhau. Giữa hai đứa, điều duy nhất giống nhau là ngoại hình của chúng. Trong mọi thứ khác, chúng trái ngược nhau. Một đứa thì bi quan hoàn toàn; một đứa thì lạc quan như nắng trong mưa. Người cha của hai đứa trẻ sinh đôi này luôn bối rối không biết phải đối xử với chúng như thế nào.

Vậy là sinh nhật lần thứ mười bốn của cặp song sinh đã đến. Sau khi suy nghĩ rất nhiều, người cha quyết định tổ chức sinh nhật theo cách này: đối với người bi quan về ngày tận thế, ông đã mua tất cả những món quà mà ông có thể mua. Mọi loại đồ chơi, mọi loại quà tặng mà có sẵn trong các cửa hàng, ông đã mang đến và chất đống trong phòng con trai mình và sơn tất cả các bức tường với dòng chữ 'Chúc mừng sinh nhật, Chúc mừng sinh nhật.'

Đối với cậu bé lạc quan, ông mang một đống phân ngựa và đặt nó trong phòng của cậu. Sau đó, ông để những cậu bé này về phòng của chúng sau bữa tối. Ông rất tò mò muốn biết điều gì sẽ xảy ra. Ông lặng lẽ rón rén và lắng nghe những gì đang xảy ra trong các phòng. Ông đến phòng của cậu bé bi quan và nghe thấy cậu bé khóc hết nước mắt. Không thể chịu đựng được, ông mở cửa và nói, "Có chuyện gì vậy? Cha đã mua cho con tất cả những món quà. Cha đã mua cho con mọi thứ mà bất kỳ ai có thể tưởng tượng được. Tại sao con lại khóc?"

Cậu bé, người thực sự đang khóc rất nhiều, nói, "Bây giờ con phải đọc hướng dẫn sử dụng cho tất cả những món đồ chơi này. Pin sẽ hết, và ngày nào con cũng phải thay pin. Bạn bè con sẽ đến và lấy trộm rất nhiều đồ chơi. Con phải chia sẻ đồ chơi với chúng và nhiều món sẽ bị hỏng sau một thời gian." Cậu bé cứ tiếp tục như vậy; cậu khóc và khóc.

Người cha, cảm thấy hoàn toàn vô vọng, đã an ủi cậu bé và đưa cậu bé đi ngủ. Ông bước ra khỏi phòng và nghĩ, "Được rồi, để mình xem chuyện gì đang xảy ra với đống phân ngựa." Nếu đây là điều đã xảy ra với những món quà tuyệt vời nhất, vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra với đống phân ngựa? Ông đến gần phòng cậu bé và nghe thấy cậu bé đang hát và nhảy trong phòng. Ông mở cửa và thấy cậu bé đang nhảy trên đống phân ngựa. Ông nổi giận. "Con đang nhảy vì cái gì vậy, và trên đống phân ngựa này sao?" Cậu bé nói, "Chắc chắn phải có một con ngựa con ở gần đây." (Cười)

Vậy nên, ít nhất trí tưởng tượng của bạn có thể làm cho mọi thứ trở nên dễ chịu và đẹp đẽ. Có thể chúng ta không thể thay đổi môi trường xung quanh hoặc những người xung quanh chúng ta ngay lập tức; có thể chúng ta không thể thay đổi các chính trị gia của mình hoặc tình hình thế giới ngay lập tức; nhưng ít nhất trí tưởng tượng của chúng ta có thể làm cho mọi thứ trở nên tuyệt vời và đẹp đẽ. Trí tưởng tượng là một thứ mà bạn có và bạn có thể làm nó theo bất kỳ cách nào bạn muốn. Tại sao bạn lại làm cho nó trở nên khủng khiếp và đáng sợ?

🍂 Trích từ sách Sadhguru.

Address

Ho Chi Minh City

Telephone

+84905480886

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Sách Sadhguru & Osho - Yoga & Thiền posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Sách Sadhguru & Osho - Yoga & Thiền:

Share