
08/07/2025
🔥Chỉ thú vui thể xác thôi là chưa đủ. Con người này muốn một cái gì đó nhiều hơn nữa…Và quá trình tìm kiếm cái nhiều hơn nữa đó -- là tâm linh, yoga.
[…]
Năm giác quan không thể trải nghiệm bất cứ điều gì nếu không có bối cảnh hay nếu không có sự so sánh. Nhìn xem, chỉ vì có bóng tối, nên bạn mới biết thế nào là ánh sáng. Nếu không có bóng tối, bạn sẽ không biết ánh sáng là gì, phải không? Đây là cách đôi mắt của bạn được tạo ra. Chỉ vì có sự im lặng, nên bây giờ bạn biết âm thanh là gì. Nếu không, đôi tai bạn sẽ không thể cảm nhận được. Các giác quan của bạn luôn cảm nhận mọi thứ trong sự so sánh; luôn trong mảnh mẫu và bộ phận. Chúng không thể nhận thức được bất cứ điều gì trong tính tổng thể của nó, chúng luôn chỉ nhận thức được một mặt của mọi thứ, xin hãy xem. Có phải vậy không? Ngay bây giờ, nếu tôi cho bạn xem lòng bàn tay của tôi, bạn nhìn thấy bên này, bạn không thể nhìn thấy bên kia. Nếu bạn thấy cái này, bạn không thể thấy cái kia. Đây là cách đôi mắt của bạn được tạo ra, phải không?
Xưa có một con cá triết gia. Cái gì, một con cá, một triết gia sao? Đúng. Có ai không phải là triết gia không? Mọi người đều có một triết lý cho bất cứ điều gì họ đang làm, phải không? Nếu bạn muốn, bạn cứ tới chỗ người say trên phố và hỏi anh ta, 'Sao anh lại uống rượu như thế này?' Anh ta có một triết lý vững chắc về lý do tại sao anh ta uống rượu. Đúng vậy không? Bạn dừng tên trộm lại và hỏi anh ta, 'Sao anh là một tên trộm?' Anh ta có một triết lý vững chắc về lý do tại sao anh ta là một tên trộm. Bạn đi và hỏi người cuồng tình dục tại sao anh ta lại như vậy; anh ta cũng có một triết lý vững chắc. Đối với bất cứ điều gì vô nghĩa mà bất kỳ ai đang làm, họ đều có sự hỗ trợ từ triết lý của riêng họ. Nếu không có một triết lý, bạn không thể tiếp tục làm những điều ngu ngốc suốt đời. Trí thông minh của bạn sẽ không cho phép bạn làm điều đó. Nếu bạn có một triết lý, bạn có thể tiếp tục làm cùng một việc hàng ngày, mà không cần phải nghĩ về bất cứ điều gì. Đặc biệt nếu bạn nhận được dấu ấn của Chúa trên triết lý của mình, thì bạn không cần phải quay lại và nhìn, bạn có thể chỉ tiếp tục làm những điều ngu ngốc tương tự mà không có kết thúc. Đúng vậy không?
Thời điểm bạn nhận được dấu ấn của Chúa trên triết lý của mình, bạn đã kết thúc, bạn không cần phải sử dụng trí thông minh của mình nữa. Bạn không cần phải tự hỏi mình đang làm điều vô nghĩa gì với cuộc đời mình. Bạn chỉ cần sự chắc chắn. Bạn có thấy sự chắc chắn trên khuôn mặt của những người như vậy không? Điều này là như vậy với bất cứ ai. Không quan trọng bạn thuộc tôn giáo nào, điều vô nghĩa nào. Thời điểm bạn nhận được dấu ấn của Chúa trên những gì bạn tin vào, thế là xong. Bạn không cần phải sử dụng trí thông minh của mình và xem bạn đang làm gì với cuộc sống, bạn có thể chỉ tiếp tục.
Vì vậy, ngay cả một con cá cũng là một triết gia. Một ngày nọ, con cá triết gia này vô cùng đau khổ, ngồi một góc và suy nghĩ vẩn vơ. Tôi thấy rằng ở đây rất nhiều người đang chìm vào suy nghĩ, suy nghĩ miên man. Tất cả đều bay quanh đây, những suy nghĩ. (Cười) Vậy là con cá này đang chìm trong suy nghĩ và đau khổ sâu. Một con cá khác tới và hỏi, 'Ồ, triết gia, sao bạn đau khổ thế? Điều gì đã xảy ra với bạn vậy?' Anh ta nói, 'Ồ, không, tôi đang gặp rắc rối lớn.' 'Có chuyện gì vậy?' Anh ta nói, 'Bất kì chỗ nào tôi đi; mọi người đang nói về đại dương. Tôi muốn nhìn thấy đại dương này, nên tôi đã đi tìm bằng mọi cách có thể, nhưng tôi không thấy được đại dương. Nó đang ở đâu vậy? Mọi người đang nói về nó.” Bây giờ vấn đề là, anh ta ở trong đại dương, anh ta là một phần của đại dương; anh ta là đại dương trong rất nhiều cách. Nhưng, không có cách nào để nhận biết được nó. Nếu bạn ở bên ngoài, bạn có thể thấy nó, đây là đại dương, còn đây không phải. Nhưng khi bạn ở trong nó, bạn không thể biết.
Ngay bây giờ tình huống tương tự cũng xảy ra với điều thiêng liêng. Khi có cái gì đó để so sánh nó với - OK, đây là điều thiêng liêng, đây là một điều gì khác; bạn có thể nhận ra. Nhưng bây giờ nếu điều thiêng liêng, như bạn đã nói, nếu điều thiêng liêng là ở khắp mọi nơi, thì làm sao bạn sẽ nhận ra nó? Bạn sẽ trải nghiệm nó như thế nào? Bởi vì cách duy nhất bạn có thể trải nghiệm cuộc sống ngay bây giờ là thông qua năm giác quan. Đúng không? Có phải vậy không? Vậy cái đó là ở khắp mọi nơi, làm thế nào để trải nghiệm cái đó? Làm thế nào để biết cái đó? Trong giới hạn của năm giác quan - không có khả năng nào cả.
Việc tìm kiếm điều thiêng liêng không phải là điều gì đó mà bạn phải bắt đầu như một dự án lúc này. Từ thời điểm bạn được sinh ra, việc tìm kiếm đã xảy ra, nhưng theo cách vô thức. Chỉ có hai sự lựa chọn mà bạn có là, hoặc bạn có thể tìm kiếm nó một cách vô thức, hoặc bạn có thể tìm kiếm nó một cách có ý thức. Nếu bạn tìm kiếm nó một cách vô thức, chúng ta có thể gọi nó là tình dục. Một sự biểu hiện của việc tìm kiếm điều thiêng liêng một cách vô thức được gọi là tình dục. Một biểu hiện của nó. Nếu nó trở thành một biểu hiện có ý thức, nếu việc tìm kiếm của bạn tìm thấy một biểu hiện có ý thức, thì chúng ta gọi nó là một quá trình tâm linh. Nói chung, nếu nó được coi như là một quá trình khoa học thì chúng ta gọi nó là yoga. Tôi biết có lẽ trong tâm trí bạn, yoga có nghĩa là vặn vẹo cơ thể theo cách này hoặc cách khác. Không, từ yoga có nghĩa là trở thành một. Đó là điều tình yêu nghĩa là gì, đó là điều tình dục nghĩa là gì.
Cho dù bạn đang tìm kiếm nó về mặt thể chất, hay về mặt tình cảm, hay thực sự tìm kiếm cái nhất thể vượt ra ngoài tất cả những giới hạn này - nếu bạn đang tìm kiếm cái vượt ra ngoài tất cả những giới hạn của cơ thể, cảm xúc và suy nghĩ, thì chúng ta gọi nó là yoga. Nếu bạn đang tìm kiếm nó bằng cơ thể vật lí, cơ thể vật lí sẽ luôn vẫn còn là hai, bất kể bạn làm gì. Đúng vậy không? Đủ loại điều kỳ quặc mà mọi người đang cố gắng làm nhân danh tình dục, bởi vì ở đâu đó họ muốn tìm sự thống nhất nào đó, nhưng nó sẽ không xảy ra. Một vài khoảnh khắc của sự thống nhất giả tạo sẽ đến và rồi mọi người tách rời. Nó chắc chắn sẽ xảy ra, phải không? Các thực thể vật lý không bao giờ có thể trở thành một. Không quan trọng họ cố gắng bao nhiêu. Chừng nào bạn còn chưa siêu việt lên trên thể chất, thì không có câu hỏi về tính nhất thể.
Bây giờ bạn nói, 'Tôi không muốn bất kỳ sự thống nhất nào, tôi chỉ đang tìm kiếm sự vui thú.' Điều đó cũng OK, nhưng chỉ chừng đó thôi, bạn sẽ thấy, nó là chưa đủ. Tôi không nói có điều gì sai trái với nó; chỉ là con người này sẽ không được mãn nguyện với nó. Nó muốn một cái gì đó nhiều hơn nữa. Có phải vậy không? Chỉ thú vui thể xác thôi là chưa đủ. Nó muốn một cái gì đó nhiều hơn nữa. Cái nhiều hơn đó là gì? Một cái gì đó nhiều hơn những gì con người nhỏ bé này đã trở thành. Cơ thể vật lý có nghĩa là sự tù túng bởi vì trong sự tồn tại bao la này cơ thể nhỏ bé này là một thực thể riêng biệt. Nếu bạn được đồng nhất chỉ với cơ thể nhỏ bé này, thế thì sẽ có cảm giác bất an, có một cảm giác lạc lõng. Tôi có thể nói rằng ít nhất 60% hoạt động tình dục trên thế giới đang diễn ra vì cảm giác bất an chứ không phải vì lý do gì khác. Không phải từ tình yêu. Không phải từ bất cứ điều gì khác. Thậm chí không phải từ sự vui thú, nó là bắt nguồn từ sự bất an. Hai cơ thể đến với nhau mang lại một chút cảm giác an toàn ít nhất trong một vài khoảnh khắc.
Bạn có thấy trong hầu hết các mối quan hệ - hầu hết các mối quan hệ dựa trên tình dục đều do chúng ta tự tạo ra, bởi vì nếu không thì con người sẽ lạc mất chính mình? Có phải vậy không? Nếu họ ở một mình, họ hoàn toàn lạc lối. Họ không biết cách để ở một mình. Đó không phải là vì tình yêu, đó không phải là vì niềm vui, chỉ bởi vì có cảm giác an toàn nào đó khi hai cơ thể đến với nhau. Một điều tôi thấy là, chẳng hạn, trên đường phố này, với tất cả sự sung túc này, với tất cả sự thoải mái đến với xã hội phương Tây so với các nơi khác trên thế giới, bạn thấy quá nhiều sự bất an trên khuôn mặt mọi người hơn bất cứ nơi nào khác trên thế giới. Đây là thực tế. Nếu bạn chưa đi du lịch khắp nơi, đây là thực tế đang diễn ra ở khắp mọi nơi. Ở đây, trên những con phố của một đô thị như Paris, bạn thấy sự bất an trên khuôn mặt mọi người là nhiều hơn rất nhiều so với người ăn xin trên đường phố ở các nước phương Đông; nó là như vậy. Điều này đã xảy ra đơn giản bởi vì dần dần các nền văn hóa đã mang quá nhiều bản sắc vật lý, họ bị đồng nhất quá nhiều với cơ thể vật lý của chính họ. Bạn càng bị đồng nhất với cơ thể vật lý của mình - thì bạn càng trở nên bất an hơn, bởi vì thân thể này thì không bao giờ an toàn, khoảnh khắc tiếp theo bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra với nó, đúng không?
Một khi sự đồng nhất của bạn bị giới hạn với cơ thể vật lý, thế thì sự bất an là cách tự nhiên, và nhu cầu về tình dục sẽ tăng lên đột ngột khi con người là không an toàn. Bây giờ, việc tìm kiếm một quá trình tâm linh không có nghĩa là đi đến đền thờ, nó không có nghĩa là tin vào những gì cha bạn đã nói, nó không có nghĩa là tin vào những gì tu sĩ của bạn đã nói, nó không có nghĩa là tin vào những gì kinh sách của bạn đã nói, hay bất kể điều gì được gọi là kinh sách linh thiêng của thế giới đã nói. Nó đơn giản có nghĩa là bạn đang tìm kiếm những công cụ để vượt ra ngoài những giới hạn của sự nhận thức thông qua năm giác quan và trải nghiệm điều gì đó vượt ra ngoài vật chất. Đó chính là ý nghĩa của quá trình tâm linh.
~ Trích từ sách Sadhguru.