10/07/2025
“Đồng Quê” Mang Màu Sắc Và Âm Thanh Gì?
Khi nhắc đến hình ảnh “đồng quê”, hẳn ai cũng sẽ liên tưởng đến những nụ cười bên cạnh giọt mồ hôi của người nông dân chân chất. Nhưng khi bước chậm lại, lắng kỹ từng giai điệu, từng khuôn hình, từng gam màu được tạo nên từ đồng quê, ta sẽ thấy: Đồng Quê không chỉ đẹp – mà còn rất thơ.
Đó là nơi mà sắc vàng và xanh dương viết nên bản tình ca của đất trời Việt Nam.
🌾 Màu vàng – không phải vàng lấp lánh của đô thị, mà là vàng ươm ấm áp của bông lúa chín, của nắng cuối vụ đọng trên mái lá, của vệt hoàng hôn vắt ngang mùa gặt. Đó là màu của sự sống, của mùa màng đơm hoa kết trái, của hạnh phúc được vun đắp từ đôi tay lam lũ. Trong ánh vàng ấy, có tiếng cười sau lưng trâu, có tiếng chày giã gạo lúc canh khuya, có cả lời hẹn hò của đôi lứa nơi bờ đê mát rượi – những hình ảnh quen thuộc nhưng luôn làm tim người xa quê thổn thức.
💙 Màu xanh dương – là màu của bầu trời quê nhà, của sự bao la, yên ổn, và hy vọng. Nhưng trong MV, màu xanh ấy không chỉ là nền trời – mà là một làn chăn mộng phủ lên toàn bộ câu chuyện, mang theo khát vọng âm thầm của người trẻ. Đó là sắc trời trong mắt Ngọc Phụng, là niềm tin dịu dàng vào tương lai:
“Đồng lúa xanh tươi, hẹn mùa lúa nên đôi” – câu hát vang lên như một lời thề lặng lẽ với quê hương."
Và khi hai màu ấy gặp nhau – vàng của đất, xanh của trời – ta có Đồng Quê: một bức họa sống, một bài thơ có nhạc, một miền ký ức chung của hàng triệu người Việt.
Từ cảm xúc đó, MV Đồng Quê chính thức chạm mốc 1 triệu lượt xem trên YouTube – không chỉ nhờ giai điệu đẹp, mà bởi vì nó đánh thức điều đẹp nhất trong mỗi chúng ta: ký ức và tình yêu với quê hương.
Với Ngọc Phụng – nghệ sĩ Gen Z bước ra từ Solo cùng Bolero 2019 và là đứa con của miền Tây – Đồng Quê là một cột mốc quan trọng, nhưng điều khiến người nghe nhớ mãi không phải là con số, mà là hành trình đầy lý tưởng: Tự sáng tác – tự thể hiện – kiên định giữ gìn và làm mới Bolero, dân ca – bằng trái tim người trẻ.
Không cần ồn ào, không phô trương, âm nhạc của Ngọc Phụng luôn đi theo cách của một người con thôn quê – nhẹ nhàng mà kiên định, bền bỉ như dòng nước ngầm, sâu lắng như tiếng hò khuya vọng từ bến sông quê.
Và có lẽ vì thế, Đồng Quê không còn là bài hát của Phụng của Trang –
mà là bài hát của tất cả chúng ta – những ai đã từng lớn lên giữa mùi rơm thơm và gió đồng man mát.