LUẬT NHÂN QUẢ

LUẬT NHÂN QUẢ "Không làm mọi điều ác,
Thành tựu các hạnh lành,
Tâm Ý giữ trong sạch,
Chính lời chư Phật dạy"

03/08/2025

CON GÀ VÀ MIẾNG ĂN

Bình thường, nhà mình có nuôi 1 chú chó cỏ, nhưng từ mấy năm nay, chỉ vì chủ không cho ăn mà nhà mình lại miễn cưỡng kết nạp thêm 2 mẹ con nhà chó hàng xóm: Mẹ La và thằng Phèn. Thế là mỗi ngày phải chi ra một số tiền mua gạo, đồ ăn cho chúng, rồi chúng ăn, ngủ cũng tại nhà luôn. Lắm lúc, trời chuyển mưa, chó mẹ lại đứng trước cửa, cào cửa, ý muốn là muốn vào nhà. Lúc trước, mẹ chó cho dù đùn đẩy, rủ rê cỡ nào cũng không vào, nhưng sau khi mình dọn về vườn ở hẳn ..thì mẹ con chị ấy qua làm khách luôn...tự nhiên cứ như ở nhà mình vậy.

Hết chó, rồi đến gà..ta nói bị bạn bè chọc là " riết rồi cái nhà em như trại nuôi súc vật". Thôi kệ đi..cái con gà trống hàng xóm, cứ như ăn quen, sáng mà cơm của Phèn La còn, là ảnh qua xử..một con, rồi một đàn..trời ơi, tui ăn chay, không bao nhiêu mà nuôi cái đàn gà, rồi chó hàng xóm dùm nữa mới mệt. Đuổi cũng không nỡ mà chúng vào là phá như giặc, đôi giày, đèn năng lượng cắm đất cũng bị chúng phá tan nát....mà cũng không nỡ đuổi chúng đi..

Ăn riết cơm của chó thành quen, nên sáng sớm mấy thằng gà trống và vợ con nó, qua rỉa đám cơm trong tô của chó.Thằng Phèn bực mình, rượt, cắn, tiếng gà kêu quang quác.. ..nghe tiếng gà kêu, mình chạy ra la cho thằng Phèn một trận, rượt gà thôi, không được cắn em nó, mà cho dù mình có la ỏm tỏi thì thằng gà trống cũng bị gí trối chết, tưởng hắn thoát qua mé đường mương rồi nên cũng chả buồn đi xem..

Hai hôm sau.....nhìn ra cửa sổ, thấy có xác gà nằm chết ở gần mé hồ nước....rồi đích thị là thằng gà trống bị con Phèn rượt. Tính xách con gà qua trả cho chủ, ai dè dòi không...cũng không dám qua nói, sợ con Phèn bị chủ xử tử nên đành vác cuốc ra đào đất rồi chôn, rắc vôi bột rồi mà vẫn bị lôi lên, chả biết chuột hay chó mà nó lại lòi lên..mất hai chân....hôi khiếp, đành mang khẩu trang, rồi lại xách qua chỗ khác, phủ đất, trải lá khô đốt cho xong..

Ngẫm lại, vạn vật cũng chỉ vì miếng ăn mà bỏ mạng. Cũng như loài người. Có người vì đồng tiền, mà cạnh tranh, ganh ghét, hãm hại nhau..rồi kẻ kia vì bực dọc mà trả thù..rốt cuộc cuộc đời có khác chi cảnh con gà trống và con Phèn dành nhau miếng ăn. Kẻ chết thì thây nằm ra đó,,hôi hám rồi cũng phải bị hỏa thiêu..Cuộc đời cứ thế mà trôi đi..

Ngẫm cảnh của chúng mà thấy thương, lại thương cho loài người. Loài vật, chúng đói thì chúng giành nhau, nhưng loài người, đã có của ăn của để, nhưng vẫn chưa đủ..vẫn muốn có nhiều hơn, vốn dĩ ông bà ta nói " Lòng tham không đáy" Cái tham của, tham dục lại khiến chúng ta bước chân vào con đường tạo nghiệp.

Mình không hiểu con Phèn và thằng gà trống có nhân quả nghiệp báo gì nhưng con Phèn cũng đã tạo oán nghiệp với thằng gà trống.
Thôi thì, mong cho oan khiên của chúng được giải bớt. Chỉ cần một bên buông bỏ, không chấp trước thì oán được giải thôi.

Quán cảnh để thấy sợ mà tu cho lành.

LỒNG BẮT CÁ 12 TẦNG ĐỊA NGỤCChỉ cần nhìn cái hình, nghe cái tên, quả thật những ai có từ tâm không thể chịu nổi. Chúng t...
18/12/2024

LỒNG BẮT CÁ 12 TẦNG ĐỊA NGỤC
Chỉ cần nhìn cái hình, nghe cái tên, quả thật những ai có từ tâm không thể chịu nổi. Chúng ta ai cũng có theo một đạo nào đó, Phật giáo, Công giáo, Hòa hảo vv nên ít nhiều cũng tin vào nhân quả. Ai cũng mong cho mình, cho con cái mình, gia đình mình được khỏe mạnh, bình an, con cháu sung túc nhưng chỉ vì miếng cơm mà chế tạo rồi sử dụng cái lồng quái ác đó.
Chỉ cần quan sát một tí, ta sẽ tất cả các loài đều có linh tính, gia đình chó, nếu bạn muốn đánh con nó, chó cha chó mẹ đều bảo vệ con, một con cua bị bắt thì bạn tình nó, hay cha mẹ nó cũng chạy ra cứu..một chú khỉ bị mất cha mẹ, nhìn thôi cũng thấy thảm thương. Nếu đó là hình ảnh của gia đình mình, bạn có đau lòng không, xót xa không?
Trời đất cũng không tiệt đường sống của con người, Ngài luôn ban cho chúng ta thức ăn đủ để sống , nhưng chúng ta đang tận diệt muôn loài và thậm chí hả hê vì mình có sáng kiến để bắt và "không cho chúng thoát". Ăn bao nhiêu cũng không đủ..đúng là cái bụng của ta, có khác nào cái nghĩa trang đâu..cũng chôn bao nhiêu là xác chết đấy thôi.
Ngày xưa, khi bắt cá, người ta luôn chừa 1 lỗ thoát cho chúng. Còn bây giờ.7 tầng, 12 tầng..13 tầng..nếu bạn dùng cái chuỗi địa ngục đó, gây khổ cho muôn loài thì một ngày nào đó chính ta cũng sẽ phải vào đó..Luật nhân quả tuy không kết án bạn nhưng vô hình, không bao giờ oan sai..cũng không thiếu sót...đều từ từ sẽ được thi hành án..
Mong là những kẻ làm cái lồng địa ngục đó, nhờ chút phước duyên, ngộ ra điều này để từ bỏ cái nghiệp xấu ác mà kiếm đường khác làm ăn và cũng mong cho các anh chị đang dùng cái lồng đó để đánh bắt cá , biết sợ mà từ bỏ...
Ngẫm lại..chỉ thấy thương.....

BỐN ĐỤN CÁTỞ một vương quốc nọ, vị quốc vương dù đã cố gắng hết sức trong một thời gian dài nhưng vẫn chưa có con nối dõ...
19/11/2022

BỐN ĐỤN CÁT

Ở một vương quốc nọ, vị quốc vương dù đã cố gắng hết sức trong một thời gian dài nhưng vẫn chưa có con nối dõi. Thế là một ngày nọ, Đức Vua sai cận thần đến gặp nhà Thông thái để xin lời khuyên. Nhà thông thái trả lời" nếu có cậu bé nào, sẵn sàng hy sinh thân mình để hiến tế, thì nhà vua sẽ có con".

Thông báo được đưa ra trên toàn cõi nước rằng bất cứ ai mang con trai làm vật hiến tế, nhà vua sẽ đền bù lại bằng vàng".

Ở một nơi xa xôi của vương quốc đó, có một gia đình nhà nghèo mà đông con. Troing số đó, có 1 đứa suốt ngày chỉ tin vào Phật pháp và dành nhiều thời gian để trao đổi giáo pháp, nó chả làm gì để giúp gia đình cải thiện cuộc sống cả. Khi nghe lời thông báo của Đức Vua, gia đình này đã nghĩ.."nếu vậy thì cứ đưa cái thằng suốt ngày tin vào Phật pháp đó cho nhà vua, biết đâu lại đổi được một đống tiền giúp gia đình qua cơn khốn cùng"
Nghĩ là làm..và họ cũng được vua đền bù số tiền vàng như đã hứa.
Chẳng bao lâu, buổi hiến tế cũng bắt đầu diễn ra. Nhà vua cũng có mặt trong buổi hiến tế đó. Trước khi bắt đầu buổi lễ, nhà vua hỏi đứa trẻ "Ta cho con 1 điều ân huệ cuối cùng, con mong ước điều gì?"
Đứa trẻ đáp " Ngài có thể cho con xin 1 túi cát được không?"
Hẳn nhiên là Đức Vua đồng ý và một túi cát được đưa đến cho cậu bé.
Cậu bé ngồi đó, từ từ lấy cát trong túi ra và tạo thành 4 đụn. Sau đó, cậu bé từ từ phá nát 3 đụn cát, chỉ chừa lại 1 đụn cát và chắp tay trước đụn thứ 4/ Rồi cậu bé nói với Vua " bây giờ, Ngài hãy làm bất cứ điều gì Ngài muốn làm đi ạ"
Cả Vua và vị thông thái đều khó hiểu và hỏi cậu bé " Nói cho ta nghe, con đã làm gì và tại sao lại làm như vậy?"
Cậu bé trả lời:
- Đụn cát thứ nhất tượng trưng cho mối quan hệ của con và cha mẹ. Trách nhiệm của họ là bảo vệ con cái nhưng họ không làm như vậy. Họ đã bán con vì tiền Do đó, con đã bỏ đụn cát này đi
- Đụn cát thứ hai tượng trưng cho người thân của con. Đáng lẻ họ phải khuyên bảo cha mẹ của con không nên làm vậy với con. Nhưng họ không nói. Như vậy thì con cũng không cần mối quan hệ này nữa.
- Đụn cát thứ ba, chính là Ngài - muôn tâu Hoàng Thượng. Trách nhiệm của Vua là bảo vệ thần dân của Ngài, nhưng Ngài đã không làm vậy, Ngài muốn hy sinh họ cho mục đích riêng của mình. Vì vậy, con đã phá vỡ đụn cát thứ 3 đó.
Nói xong, cậu bé im lặng. Nhà vua lại hỏi " vậy đụn cuối cùng là gì?"

- Đụn cát thứ tư: vị Phật mà con tôn kính. Con chỉ có duy nhất và tin tưởng duy nhất vào Đức Phật của con. Vì vậy mà con ngồi đây, trước đụn cát ấy để tôn kính Phật.
Nghe xong những lời ấy của cậu bé. Đức vua thấy chấn động tâm can. Nhà Vua chợt nghĩ " không biết khi hiến tế cậu bé này rồi. Liệu ta có con hay không? Vậy tại sao ta không nhận cậu bé này là con của mình. Cậu bé có tấm lòng thiện lương và tín Phật. Ta không thể tìm kiếm được ở đâu một đứa con tốt như vậy."
Sau khi cân nhắc cẩn thận, Nhà vua quyết định nhận cậu bé làm con và tuyên bố cậu là hoàng tử của vương quốc đó.

Lời bàn:
Bất cứ ai toàn tâm tin vào Đức Phật và sống theo lời dạy của Phật đều sẽ nhận được phúc báo mà họ xứng đáng được nhận.

CÂU CHUYỆN VỀ PHÚ ÔNG VÀ TÊN ĂN TRỘMCó một vị phú gia giàu có, ông rất tin vào Phật pháp và Luật nhân quả. Vì thế, khi c...
19/11/2022

CÂU CHUYỆN VỀ PHÚ ÔNG VÀ TÊN ĂN TRỘM

Có một vị phú gia giàu có, ông rất tin vào Phật pháp và Luật nhân quả. Vì thế, khi có bất cứ ai đến mượn tiền, ông đều cho và chưa bao giờ từ chối và ông có một nguyên tắc riêng của mình. Đó là, khi người đi vay đến gặp thủ quỹ, họ đều phải trả lời câu hỏi " Khi nào thì ông bà trả nợ? kiếp này hay kiếp sau?"

Những người thật thà đều sẽ trả lời là sẽ trả nợ hết cho vị phú gia kia vào kiếp này nhưng những kẻ ranh ma, quỷ quyệt lại nghĩ " trả nợ ở kiếp sau hả?? dễ gì ông ta lấy được tiền và luôn thích thú với chiêu trò của mình nên hiển nhiên họ đều sẽ nói là mình sẽ trả nợ vào kiếp sau.

Một hôm, có tên trộm đến vay tiền, hiển nhiên là hắn biết nguyên tắc đó của phú ông. Nhưng mục đích thật sự của hắn, không phải là vay tiền mà là xem cái két sắt nằm ở đâu để tối đến hắn sẽ đến làm cho một mẻ, lấy hết tiền của chủ nhà.

Khi gã ăn trộm đến vay tiền, hẳn nhiên gia chủ đồng ý và cũng yêu cầu thủ quỹ của mình ghi vào sổ sách câu trả lời của người đi vay và hẳn nhiên tên ăn trộm cũng muốn trả nợ ở kiếp sau.

Sau đó thủ quỹ mở tủ lấy tiền và tên ăn trộm đã biết được vị trí của chiếc tủ cất tiền đó. Và thế là hắn quyết định, tối nay đột nhập vào nhà phú ông để thực hiện kế hoạch của mình. Tối đó, hắn đã núp vào chuồng bò để chờ thời cơ mà ra tay. Thật kỳ lạ, sao đột nhiên hắn lại nghe thấy tiếng nói chuyện của 2 con bò trong chuồng vậy kìa..
Một con hỏi " Sao hôm nay anh lại đến đây à?
Con kia trả lời :" Ừ, hôm nay tôi mới đến. Còn anh ở đây bao lâu rồi?"
Con nọ trả lời: Tôi ở đây được 3 năm rồi. Kiếp trước, tôi mượn nợ chủ nhà này và cũng hứa sẽ trả nợ ở kiếp sau. Tôi cứ nghĩ hắn ta thật ngu ngốc và rất hả hê khi không phải trả nợ cho ông ta vào kiếp đó..". Sau khi chết đi, tôi lại tái sinh vào nhà của ông phú gia này với kiếp của một con bò như anh thấy đấy. Tôi phải trả món nợ của mình bằng việc để người ta vắt sữa của mình để trả cho xong món nợ mà mình đã hứa.
Tên trộm đã nghe được toàn bộ câu chuyện vào nhìn thấy con bò đang bị cột. Hắn ta đã hiểu, khi đã vay mượn hay lấy của ai bất cứ món gì mà không được phép, đều cũng phải trả lại, không ở kiếp này thì ở kiếp khác.

Nghĩ được như vậy, sáng hôm sau, tên trộm quay trở lại nhà của phú ông, trả lại món tiền mà hắn đã mượn và như vậy thì tên của hắn đã được xóa khỏi sổ nợ.

Bài học sau câu chuyện: Cuộc đời chúng ta, cho dù chúng ta lấy cắp, lường gạt hay vay mượn ai một món gì không thuộc về mình, đều phải trả lại không ở kiếp này thì ở kiếp khác cùng với lãi suất của nó. Vì thế, chúng ta nên sống tốt, thực hành đức tính thật thà, trung thực và đừng bao giờ lấy trộm hay làm những việc phi pháp thì tất một ngày, chúng ta cũng phải trả đủ món nợ mà mình đã vay cho chủ nhân của món đồ ấy mà thôi.
Luật nhân quả thì không bao giờ sai ..

ÂN - OÁN XÔ ĐẨY THÀNH DUYÊN VỢ CHỒNG(Tác giả: Quả Khanh. Dịch: Hạnh Đoan)Một lần, mười mấy người cư sĩ chúng tôi muốn đi...
06/10/2022

ÂN - OÁN XÔ ĐẨY THÀNH DUYÊN VỢ CHỒNG

(Tác giả: Quả Khanh. Dịch: Hạnh Đoan)

Một lần, mười mấy người cư sĩ chúng tôi muốn đi Ngũ Đài Sơn, tỉnh Sơn Tây (TQ) bái kiến Hòa thượng Diệu Pháp (một vị hòa thượng đã khai mở thiên nhãn và túc mạng thông, thấy được nhân quả nghiệp duyên của mọi người). Anh Kim là giám đốc nhà in, tình nguyện lái xe đưa chúng tôi đi. Mặc dù anh không tin Phật, nhưng thuộc tuýp người hết lòng vì bạn. Anh tự lái chiếc xe hơi đời mới, sang trọng, đưa chúng tôi vượt đường xa. Hơn nữa, có 3 lý do khiến anh sốt sắng: một là vì muốn giúp bạn hữu, hai là từng nghe đồn những việc thần kỳ về Hòa thượng Diệu Pháp nên anh cũng tò mò, ba là thủa giờ chưa biết thắng cảnh Ngũ Đài Sơn, nên cũng muốn đến cho rõ.
Đáng tiếc là, ngày đầu tiên lúc chúng tôi hướng Hòa thượng thỉnh pháp, thì anh Kim có lẽ do lái xe mỏi mệt quá nên đã đi ngủ mất tiêu.
Sáng hôm sau mấy cư sĩ lại hướng Hòa thượng thỉnh giáo nguyên nhân bệnh hoạn, sư phụ kiên nhẫn giảng, bảo họ từng giết qua loài vật nào, thậm chí giết làm sao, ăn như thế nào, cho đến quá khứ từng trộm qua thứ gì, dùng bao nhiêu, còn bao nhiêu để ở địa phương nào…mỗi mỗi đều kể rất rõ ràng.
Chứng kiến sự thật này anh Kim hoàn toàn bị chấn động. Anh cứ trố mắt nhìn, mồm há to, chăm chú theo dõi. Xem bộ anh hết sức hưng phấn, khẩn trương, thậm chí nhiều lần muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Buổi chiều, anh đến tìm tôi ngỏ ý muốn tối đó một mình đến lễ Hòa thượng hỏi chút chuyện. Vì ngại, nên nhờ tôi xin phép trước giùm. Được sự chấp nhận của Sư phụ, bảy giờ tối tôi dẫn anh đến phòng khách.
Anh Kim cung kính quỳ trước Hòa thượng, hai tay chắp lại, trang trọng khấu đầu làm lễ ba lần. Xem bộ anh đã được Hòa thượng nhiếp phục, thực lòng tin theo Phật pháp rồi. (Hôm qua lúc chúng tôi gặp Hòa thượng và hành lễ với Ngài, anh còn đứng ở bên ngoài ngó vào thôi)
An tọa xong, anh Kim mặt đầy sầu muộn kể lể với vẻ bi ai:
"Con và vợ là Tiểu Khiết kết hôn được 12 năm, đã có 1 bé trai 10 tuổi. Trước khi cưới Tiểu Khiết, con có thương một người bạn học láng giềng, tên Tiểu Lý. Tụi con vốn là đôi bạn thanh mai trúc mã, đã dự tính sẽ kết hôn với nhau. Ngay lúc đó thì con quen Tiểu Khiết. Nếu so về tướng mạo, công việc, hoàn cảnh gia đình…Tiểu Khiết đều thua xa Tiểu Lý, vậy mà không hiểu con bị trúng tà hay ma ám chi, vừa gặp Tiểu Khiết là đã yêu ngay. Mặc cho bạn bè thân hữu phản đối, con vẫn ương bướng cương quyết kết hôn cùng Tiểu Khiết.
Cưới nhau mới 3 ngày, vẫn còn khách đến nhà thăm, cha mẹ con cũng bận rộn phụ tiếp. Ngay lúc này có hai người bạn bước vào, vừa cung tay chúc mừng vừa cười bảo con:
- Chú Kim này, em thật có lỗi nha, kết hôn mà không báo cho các anh hay, sợ hao rượu mừng hả?
Con vội bước tới nghinh đón, cười đáp:
- Thật xin lỗi quá! Do kết hôn gấp gáp, lại bận bịu nên không báo tin kịp. Mong các anh lượng thứ cho!
Lúc này Tiểu Khiết mang nước ra mời. Các anh bạn đùa:
- Chà! Chú Kim này! Tôi phải trách chú không báo tin đấy! Té ra thím xinh đẹp thế nên sợ chúng tôi…cướp đi có phải không?
Con cười ha hả nói:
- Đẹp cái nổi gì! Xấu quá đi! Em còn đang hối hận đây này!
Con nói chưa dứt câu, Tiểu Khiết đột ngột quay lại, hai mắt trợn trừng, đỏ ngầu, tia nhìn hung dữ, ả giáng cho con hai bạt tai. Lúc đó mắt con nổ đom đóm, người trong nhà đều đứng ngây ra nhìn, còn cô vợ mới cưới vừa khóc vừa la làng, làm ầm ỹ lớn chuyện, nhất định không chịu bỏ qua. Con bị tát đau điếng đến mê muội, thịnh nộ nổi lên, chỉ muốn xé nát cô ta ra. Nhưng con vừa đưa tay lên thì buông xuống, lý trí nhắc nhở mình: “Không nên làm vậy khiến láng giềng chung quanh chê cười, không nên làm ba mẹ phiền bực”
Do hai anh bạn áy náy xin lỗi và mọi người xúm nhau khuyên giải, con đành phải nén giận, ráng gượng cười làm vui.
Suốt 12 năm nay, chúng con luôn cãi cọ đánh nhau không ngừng, làm ầm ỹ và đòi ly hôn 6 lần, trong đây có hai lần Tiểu Khiết dọn đồ đi. Nhưng mỗi khi sắp làm thủ tục ly hôn, luôn bị thân bằng xúm vô ngăn trở, khiến việc ly hôn bất thành. Điều này khiến tâm con luôn thống khổ. Cả hai đứa đều muốn ly hôn, nhưng cứ gặp cảnh chia tay bất thành. Có quái dị không chứ? Xin Sư phụ chỉ dạy giúp cho con”

Trong lúc anh Kim nói, Hòa thượng Diệu Pháp khép nhẹ đôi mắt như đang nghe, lại giống như đang tư duy.
Bây giờ Ngài mới đưa mắt nhìn anh Kim và hỏi:
- Anh dẫn con trai đi sở thú, ưa ngắm nhìn lũ chim công lắm phải không?
- Dạ phải. Con thấy công xòe đuôi rất đẹp.
Hòa thượng mỉm cười kể:
“Cách đây ba đời, anh sinh ra nơi một thôn trang dưới núi, là một nam tử hán. Anh thường lên núi đốn củi, gặp và làm quen với một con công ở trên núi. Mỗi lần gặp thường hay cho nó ăn thứ gì đó, công hay chơi đùa với anh, anh cũng rất thương công và con công cũng quyến luyến anh. Có ái sẽ thành duyên!
Kiếp sau (là kiếp thứ hai) anh vẫn sinh làm đàn ông, nhưng công thì đầu thai làm phụ nữ, do tình cảm kiếp trước mà kết thành phu thê. Nhưng bởi vì cô vợ từ kiếp súc sinh mới chuyển lên, tuy mang hình hài người nhưng tập tính súc sinh vẫn còn, cho nên vợ chồng thường cãi cọ ầm náo. Lúc anh nổi thịnh nộ khó tránh khỏi đánh vợ, cô ta là nữ nên đánh không lại anh, tất nhiên ghim hận trong lòng.
Kiếp sau nữa, anh vẫn đầu thai làm nam, ăn mặc giống như người luyện võ. Hôm nọ anh đẩy xe gỗ lên núi, bất ngờ gặp một con sói. Anh liền lấy dây xích sắt đánh nó, chẳng mấy chốc con sói bị hạ gục. Anh lập tức dùng xích cột cổ nó, ra sức xiết chặt, con sói giãy giụa một lúc thì bất động. Anh bỏ con sói nằm ở đó rồi đẩy xe đi.
Chập sau, con sói tỉnh dậy, nhân vì bị thương tổn hại đến thần kinh khiến tứ chi nó bại liệt. Nó tru lên, gọi những con sói khác tới kéo nó về động, dần dần nó chết đi”.
Hòa thượng Diệu Pháp kể xong câu chuyện, nhìn thấy mặt anh Kim bán tín bán nghi, liền hỏi:
- Nơi cổ vợ anh có hằn những đường mờ màu trắng, vết sẹo nằm lộn xộn không có hàng lối gì hết phải không?
Nghe nói thế anh Kim cả kinh, mặt mày biến sắc thưa:
- Dạ đúng, Đúng vậy!
Hòa thượng nhìn gương mặt tái nhợt của anh, ôn tồn nói:
- Anh đừng căng thẳng quá như thế. Mỗi người thân thể hình thái, ngũ quan tướng mạo, cho đến vân tay, dấu bớt…mang từ lúc còn trong thai, ngay cả tập khí, tính tình, đẹp, xấu, trắng đen…toàn bộ đều liên quan đến nghiệp đã tạo đời trước.
Bởi vì anh bình thường tâm địa hiền lương, ưa làm chuyện phúc thiện giúp người, bản thân tuy không tin Phật, nhưng lần này vẫn muốn tình nguyện chở giúp mọi người lên núi lễ Phật nghe Pháp, nhờ vậy mà hôm nay có duyên được nghe ta giảng cách phá giải nhân quả cho. Đã nói phá, tức là có phương cách hóa giải. Anh không nên cứ đinh ninh cho rằng ngủ bên cạnh mình là một con sói. Vì vợ anh hiện giờ đang thực sự là người!
Mỗi chúng ta từ vô thỉ kiếp đến nay luân hồi trong lục đạo, có cõi nào mà chẳng từng đi qua? Phật ngày xưa cũng từng hiện làm thân nai chúa mà. Ta hỏi anh một việc nữa, anh có giúp mấy cô gái mua vé vào tham quan cảnh chùa hay không? (Các danh lam thắng cảnh ở Trung Hoa Đại Lục, khách đến muốn tham quan, phải mua vé vào cổng, phí thu này do chính phủ quản lý)
Giám đốc Kim lộ vẻ rất kinh ngạc thưa:
- Dạ có, dạ có. Đấy là mấy nữ công nhân thất nghiệp, muốn vào chùa bái Phật, nhưng không có đủ tiền mua vé. May là lúc đó con đi ngang, thấy vậy nên giúp dùm. Làm sao mà chuyện vụn vặt này sư phụ cũng biết?
- Muốn người đừng biết! Trừ phi mình đừng làm. Bất kể làm thiện hay ác chi cũng đồng một lý này cả.
- Thế…con làm qua việc xấu gì…Ngài cũng biết hết ư?
- Chư Phật, Bồ Tát, Thiên, Địa, Quỷ Thần…đều biết và thấy hết! Vì vậy Phật mới khuyên chúng ta không nên làm ác, mà phải làm toàn điều lành.
- Thế…có phải sau này Tiểu Khiết sẽ lấy mạng con?
Hòa Thượng chậm rải nói:
“Đợi đến khi anh hơn 40 tuổi, vào một tối nọ, anh về nhà, do một chuyện vặt vãnh mà cãi cọ ầm ỹ cùng vợ và anh sẽ ra tay đánh cô ấy. Rồi anh nằm ngủ. Vợ anh sau một hồi khóc lóc, tâm lang sói sẽ bộc phát. Thế là cô đi tìm một sợi dây điện, gấp đôi lại, rồi một đầu quấn quanh cổ anh, luồn đầu kia vào lòng dây đôi nơi cổ, rồi cột vào chân giường. Sau đó hai tay ả nắm chắc dây điện, dùng chân đạp trụ giường, ra sức kéo, xiết cổ anh. Anh giẫy giụa một hồi rồi bất động. Cô vợ sẽ nới tay nghỉ mệt một lúc, xong lại làm tiếp, vừa kéo, xiết dây, vừa mắng anh…dè đâu anh tỉnh dậy, mở mắt ra…nhưng từ cổ trở xuống đã mất tri giác, từ đó anh bị bại liệt”…
Nghe đến đây, mặt anh Kim trắng bệch không còn chút máu. Anh vội quỳ xuống trước Hòa thượng Diệu Pháp, khủng hoảng thưa:
- Xin Sư Phụ cứu con! Cách đây 5-6 năm về trước, có lần con đi vào công ty Bách Hóa, khi về, vừa ra tới cổng lớn thì con thấy có một người đẩy chiếc xe lăn cũng tiến ra cổng. Con vô cùng kinh ngạc khi phát hiện người ngồi trên xe lăn…chính là con (nhưng tuổi lớn hơn) nhìn khoảng ngoài 40 tuổi! Con liền định thần, nhìn lại, thì thấy không phải là con. Rồi con nhìn lại nữa, lại thấy đó là con! Hiện tượng kỳ quặc này đã khiến con suy nghĩ suốt mấy ngày. Lúc đó con có nghĩ: “Phải chăng mình đang thấy trước điềm báo vào lúc hơn 40 tuổi, mình sẽ bị bại liệt?”
Lúc đó con suy nghĩ nát óc mà không hiểu được. Bây giờ nghe Sư phụ kể câu chuyện này rồi, thì con đã hiểu và tin, xem ra mình thực sự có bị nạn đó-Xin Ngài, xin Ngài hãy cứu con, hãy thu nhận con làm đồ đệ! Từ nay trở đi con muốn là đệ tử của Phật. Nếu không, cho dù con kiếm được tiền nhiều đến mấy, thì nào có ích chi đâu?
Hòa thượng Diệu Pháp mỉm cười nói:
- Con hãy đứng dậy, chuyện quy y hãy đợi trong chùa thông báo cho. Còn như giúp con giải trừ nạn này, thì mấu chốt nằm ở bản thân con.
Trước tiên con phải sám hối nghiệp gây gỗ, đánh đập người trong kiếp trước và lỗi đã sát hại con sói. Giờ đây con có thể lên đại điện lễ Phật sám hối.
Sau khi về nhà rồi thì phải thiết lập Phật đường ngay trong nhà. Nếu không tiện thì không lập cũng được, vì Phật tại trong tâm mà. Nhưng quan trọng là mỗi ngày, vào lúc rảnh, con tranh thủ dành thời gian tụng một bộ kinh Phổ Môn, tụng khoảng hơn nửa tiếng là xong một biến. Tùy theo thời gian của mình mà mỗi ngày con tụng mấy biến đều được. Lúc tụng phải tịnh tâm chuyên chú, chí thành hồi hướng cho “con sói đời trước” bị con làm hại, giúp nó tăng thêm phúc báo, kết duyên với Phật môn, tiêu trừ tâm sói và tâm sân si oán hận đối với con.
Dần dần con sẽ thấy vợ con thay đổi, đối với con từ ái tử tế hơn, gia đình sẽ hòa thuận, bi kịch vốn phải phát sinh sẽ không phát sinh nữa.
Con phải tu sửa tâm, giữ thân, khẩu, ý trong sạch để chuyển ác khí thành hiền khí, chuyển phiền não thành Bồ Đề vì “vạn pháp duy tâm tạo”.
Sau khi con rời khỏi nơi này rồi, từ đây phải thường thân cận thiện tri thức cho nhiều vào. Đối với bạn bè, con có thể đem kinh nghiệm từng trải và sự tu hành của bản thân mình để thuyết pháp, hóa độ họ vào chánh đạo. Lúc rảnh nên đọc kinh tạng, nghiên cứu nhiều để hiểu cho sâu, tự khai mở trí cho mình.
Bình thường có đi đâu, dù tản bộ hay lái xe, hoặc khi rảnh rỗi, nên thường niệm danh Bồ Tát Quan Thế Âm. Trong xã hội dẫy đầy bạo loạn tranh đấu như hiện nay, không nên mưu đồ chiếm lợi nhiều, không nên truy cầu tiền bạc bất nghĩa. Phải biết “hại người chính là hại mình”
Từ nay về sau, quyết không làm bất cứ điều gì sai trái có lỗi với lương tâm mình. Khi làm việc, cư xử cần thành thật. Nên nộp thuế đúng thời, chỉ làm toàn những điều lợi quốc, lợi dân. Được vậy thì nhất định hãng xưởng của con sẽ trụ vững, không thất bại trong thương trường.
Do con bái ta làm Thầy, nên Ta truyền thụ Phật Pháp cho con. Phải tôn kính tuân hành, mới là đệ tử Phật chân chính, như vậy sẽ được Thiên Long hộ vệ, Chư Bồ Tát gia trì.
Nếu con khinh suất không chịu giữ giới luật, thì con chẳng phải là đệ tử Phật, cho dù con có được tờ phái chứng nhận mình đã quy y thì hiện tại khó được Phật gia hộ, mà tương lai cũng sẽ rơi vào ác đạo. Ta giảng nãy giờ, con nghe hiểu hết chưa hả?
Anh Kim một bề cung kính lắng nghe, vội thưa:
- Bạch Sư phụ! Con hiểu rõ hết rồi ạ, xưa nay con vốn chẳng hút thuốc hay uống rượu chi, ngay cả trà còn chẳng dùng tới. Từ hôm nay trở đi con thề giữ giới nghiêm minh, dứt tuyệt ăn mặn….

Đọan sau câu chuyện tôi nghĩ chẳng cần kể tiếp nữa. Hiện nay gia đình giám đốc Kim đã hòa thuận, công việc hãng xưởng rất phát và bận rộn tất bật, thành là một thương hiệu được tín nhiệm, cực kỳ nổi danh.
______________________

( Nguồn: Quang Tử)

Address

Ho Chi Minh

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when LUẬT NHÂN QUẢ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to LUẬT NHÂN QUẢ:

Share