
18/06/2025
Trong một thế giới ai cũng hối hả, người dám đi chậm lại chính là người đủ bản lĩnh để trưởng thành sâu sắc.
Chúng ta thường được dạy phải nhanh hơn, làm nhiều hơn, đạt được nhiều hơn. Nhưng ít ai nói với bạn rằng – đi quá nhanh, đôi khi lại là con đường ngắn nhất… dẫn đến sai lầm lớn.
Đi nhanh khiến ta dễ lướt qua lỗi sai. Những lỗi nhỏ tích tụ lại, đến một lúc nào đó, ta nhìn lại mới thấy mình đã đi chệch hướng từ rất lâu rồi.
Ngược lại, đi chậm không giúp bạn tránh khỏi sai lầm. Nhưng nhờ đi chậm, bạn có thời gian để dừng lại, để nhìn sâu, để sửa từng điều một cách có ý thức. Chính sự dừng lại ấy giúp bạn trưởng thành – không chỉ về kết quả, mà còn về nhận thức và chiều sâu của tư duy.
Chậm rãi không phải là trì hoãn. Chậm rãi là biết mình đang làm gì, vì sao làm điều đó, và dám làm tới nơi tới chốn.
Chậm rãi tạo ra sự tập trung.
Chậm rãi giúp bạn rèn kỷ luật.
Và chậm rãi cho bạn sự bình thản khi đón nhận lỗi sai như một phần của quá trình – để từ đó sửa nó, hiểu nó và chuyển hóa nó thành thứ gì đó đúng đắn và bền vững.
Nếu bạn đang thấy mình đi chậm hơn người khác, đừng vội nản. Có thể bạn đang xây móng cho một ngôi nhà vững chãi.