Kiều Thu Trang

Kiều Thu Trang hóng biến

Đi trao quà cho bà con vùng cao, giám đốc s/ững s/ờ khi gặp người yêu cũ đang xếp hàng, anh đang chuẩn bị bước tới chỗ c...
22/06/2025

Đi trao quà cho bà con vùng cao, giám đốc s/ững s/ờ khi gặp người yêu cũ đang xếp hàng, anh đang chuẩn bị bước tới chỗ cô thì một đ/ứa tr/ẻ ào tới. Hóa ra đứ/a b/é ấy chính là...

Trên con đường đất đỏ ngoằn ngoèo giữa núi rừng Tây Bắc, đoàn xe từ thiện từ từ tiến vào bản nhỏ nơi cái rét như cắt da vẫn còn vương vấn trong tiết xuân. Người dân đã xếp hàng ngay ngắn từ sớm, gương mặt lấm tấm sương nhưng ánh mắt đầy mong chờ.

Dương – giám đốc một công ty lớn ở thành phố – ngồi trên chiếc xe đi đầu. Là người kín tiếng, ít ai biết rằng chuyến đi lần này với anh không đơn thuần chỉ là từ thiện. Bởi nơi đây là vùng đất mang theo một phần ký ức mà anh tưởng đã bị thời gian vùi lấp.

Sau khi dựng bàn phát quà, Dương đứng lặng một lúc nhìn dòng người nối nhau. Chăn, áo, bánh kẹo lần lượt được trao tận tay từng người dân. Cho đến khi ánh mắt anh chợt sữ/ng lại nơi cuối hàng.

Một người phụ nữ mặc áo khoác cũ, mái tóc dài được buộc gọn, gương mặt dù gầy đi nhiều nhưng đường nét thì không thể lẫn vào đâu được.

Hà.

Mối tình đầu, người từng yêu anh bằng cả trái tim và cũng là người đã r/ời b/ỏ anh không một lời giải thích… cách đây hơn năm năm.

Cô đang cúi đầu, ôm chặt túi quà đơn sơ, không hề hay biết có một ánh mắt đang dõi theo mình từ xa. Dương đứng như chôn chân tại chỗ. Trái tim anh đập nhanh như lần đầu gặp cô trong giảng đường đại học năm nào.

Anh bước chậm về phía cô, môi mấp máy định gọi tên.

Nhưng đúng lúc ấy…

“Mẹ ơi!” – một giọng trẻ con lanh lảnh vang lên.

Một cậu bé chừng bốn, năm tuổi chạy ào tới, ôm chầm lấy chân Hà.

Dương chết lặng. Nhưng điều khiến anh cho/áng vá/ng hơn là khi cậu bé ngẩng đầu lên nhìn anh – đôi mắt to tròn, sống mũi cao, chiếc cằm cương nghị… trời ơi, không thể như thế được... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Cựu chiến binh lái xích lô va phải siêu xe, tỷ phú đưa ra cách giải quyết khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thán...
22/06/2025

Cựu chiến binh lái xích lô va phải siêu xe, tỷ phú đưa ra cách giải quyết khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thán phục...
Tại một góc phố tấp nập ở Sài Gòn, ông Hòa, một cựu chiến binh 65 tuổi, đạp chiếc xích lô cũ kỹ chở khách để mưu sinh. Chiếc xích lô đầy vết rỉ sét, kêu cót két mỗi lần lăn bánh, là nguồn sống của ông suốt bao năm. Một buổi chiều, khi đang len lỏi qua dòng xe cộ đông đúc, ông Hòa không may va phải một chiếc Rolls-Royce Phantom bóng loáng. Tiếng kim loại c/ọ x/át vang lên, để lại một vết xư/ớc dài trên thân xe sang trọng.
Đám đông hiếu kỳ vây quanh, chờ đợi một màn tra/nh cã/i n/ảy l/ửa. Từ trong siêu xe, một người đàn ông trung niên bước ra. Đó là ông Minh, một tỷ phú nổi tiếng trong ngành công nghệ, người sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỷ đồng. Nhìn vết xước trên chiếc xe trị giá hơn 20 tỷ, nhiều người nghĩ ông Minh sẽ nổi giận và đòi b//ồi thườ//ng nặng.
Ông Hòa r/un rẩ/y bước xuống xích lô, liên tục x/in l/ỗi: “Tôi không cố ý, xin ông thông cảm. Tôi không có tiền đền đâu…” Gương mặt ông kh/ắc kh/ổ, đôi tay chai sần nắm chặt chiếc mũ cối cũ. Đám đông bắt đầu x/ì x/ào, một số người tr/ách ông Hòa bất cẩn, số khác thư/ơng cả/m cho hoàn cảnh của ông.
Ông Minh lặng lẽ quan sát ông Hòa, ánh mắt không g/iận d/ữ mà đầy trầm tư. Ông tiến đến gần, hỏi: “Bác tên gì? Bác làm nghề gì?” Ông Hòa ngập ngừng kể rằng mình là cựu chiến binh, từng tham gia kháng chiến chống Mỹ, giờ về già chỉ biết đạp xích lô kiếm sống. Chiếc xích lô là tài sản duy nhất của ông, mỗi ngày kiếm được vài trăm nghìn để nuôi người vợ bệ/nh t/ật.
Nghe xong, ông Minh gật đầu, rồi quay sang đám đông, lớn tiếng nói: “Vết xước này, tôi sẽ không b/ắt bác Hòa đ/ền. Nhưng tôi muốn mọi người ở đây chứng kiến một điều.”........................ ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Ông lão 70 t/uổi đầu rụ/ng hết tóc vẫn vung 15 tỷ cưới vợ trẻ xinh như hoa hậu, ai ngờ đêm đ/ộng ph/òng chưa kịp gì đã b...
22/06/2025

Ông lão 70 t/uổi đầu rụ/ng hết tóc vẫn vung 15 tỷ cưới vợ trẻ xinh như hoa hậu, ai ngờ đêm đ/ộng ph/òng chưa kịp gì đã bị gọi là… bố, chưa kịp đăng ký kết h/ôn đã bị tịch thu toàn bộ tài sản vì...

Ông Tư Hòa – đại gia gốc Hoa ở Sài Gòn, 70 tuổi, vợ m/ất sớm, con cái đi định cư nước ngoài hết. Gần chục năm nay, ông sống một mình trong căn biệt thự hơn 50 tỷ, tiền vàng đầy két, sổ đỏ xếp lớp trong ngăn tủ gỗ lim cổ.

Một ngày, ông tình cờ gặp Hân – cô gái 20 tu;/ổi, xinh như hoa hậu, m-ồ c'/ôi cha mẹ từ nhỏ, làm nhân viên trong sp-a cao cấp. Gương mặt phúc hậu, giọng nói ngọt như đường mía, và điều ông Tư thích nhất: Hân… rất biết nghe lời.

Chỉ sau 2 tháng tìm hiểu, ông Tư quyết cưới Hân làm vợ.
Đám cưới hoành tráng 15 tỷ. Váy cưới dát đá quý, xe rước dâu là Bentley mạ vàng, khách mời toàn giới doanh nhân và chính khách.

Người ta bảo ông lão hết thời “trúng số”. Nhưng ông Tư thì nghĩ khác:

"Tôi có tiền. Tôi xứng đáng được hưởng cái đẹp nốt phần đời còn lại."

Tối tân hô/n, sau tiệc rượu linh đình, ông Tư nằm trên giường trải đầy cánh hồng, nín thở chờ tiếng cửa phòng mở. Hân bước vào, thắp nến, gương mặt mỉm cười đầy ẩn ý.

Nhưng trước khi ông kịp nắm lấy tay cô, thì Hân nhìn thẳng vào mắt ông và nói:

“Bố à, con xin lỗi...”

Ông Tư ngớ người, chưa kịp hiểu chuyện gì thì tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. Công an và đại diện viện kiểm sát ập vào.

Lúc ấy, ông Tư mới bàng hoàng nhận ra..........................ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇 👇

Làng Đông nổi tiếng với nghề nuôi rắn lấy trứng cả mấy chục năm nay, trong làng không có lấy bóng 1 đứa b-é g-áiLàng Đôn...
22/06/2025

Làng Đông nổi tiếng với nghề nuôi rắn lấy trứng cả mấy chục năm nay, trong làng không có lấy bóng 1 đứa b-é g-ái
Làng Đông nằm khuất sau một nhánh sông nhỏ, chỉ có một con đường độc đạo dẫn vào, hai bên rậm rạp lau sậy. Ai từng đến đều nhớ làng này bởi thứ mùi ngai ngái thoảng trong gió – mùi của m;-á:-u rắn, trứng rắn và th-u-:ốc ng-âm rắn. Cả làng từ xưa đến nay sống nhờ nghề nuôi rắn h-ổ trâu lấy trứng và b-á-n n-ọ-c. Đổi lại, có một điều lạ lùng: hơn ba chục năm qua, làng không có lấy một đứa b-;é g-:ái nào ra đời.
Năm ấy, Lục là trai làng, hai mươi bảy tuổi, hiền lành, đẹp trai, sống bằng nghề l-ấy n-ọ-:c rắn b:-án cho y học. Mấy năm trước, Lục đi phụ hồ tận miền Tây, ở đó quen Nhàn – cô gái xứ Cần Thơ, nhỏ nhẹ, da trắng môi đỏ, không biết s:-ợ rắn. Yêu nhau được hai năm thì Nhàn theo Lục về quê cưới.
Ngày về làng, Nhàn ngạc nhiên khi thấy từ đầu đến cuối làng, không có nổi một cô gái. Cô hỏi, Lục chỉ cười:
– Ờ… không hợp khí hậu, nên mấy nhà cưới vợ toàn phải đưa đi nơi khác sinh nở. Đừng sợ, ở đây rắn hiền lắm, không ai c-ắ:n ai đâu.
Nhưng Lục quên mất một điều – hoặc cố tình quên – là cả hai chưa ra miếu thắp hương th-ần rắn.
Chuyện lạ bắt đầu từ đêm tân hôn.
Mười hai giờ đêm, cả nhà đang ngủ thì chuồng rắn sau vườn r:-í-t lên những tiếng như khóc. Lục bật dậy, soi đèn pin, thấy............ Đọc tiếp tại bình luận 👇

Ngày ăn hỏi, cả nhà gái ra đón rước nhà trai bằng chiêng trống và ngựa trắng, nhưng vừa đến cổng thì trưởng đoàn nhà tra...
22/06/2025

Ngày ăn hỏi, cả nhà gái ra đón rước nhà trai bằng chiêng trống và ngựa trắng, nhưng vừa đến cổng thì trưởng đoàn nhà trai bỗng lăn đùng ra ng;/ất giữa sân, đúng 1 tiếng sau nhà gái nhận tin đ-ộng t-rời phải h;/ủy đám cưới gấp...

Tôi là bố của Linh – một cô gái Hà Nội ngoan ngoãn, học cao hiểu rộng. Nó đem lòng yêu một chàng trai tên Phong – con nhà làm ăn lớn, gốc gác gốc Mường ở vùng núi phía Bắc. Hai đứa quen nhau trong một dự án cộng đồng và quyết định tiến tới hôn nhân chỉ sau 6 tháng.

Phía nhà trai cực kỳ trọng lễ nghĩa. Họ tuyên bố sẽ mang lễ ăn hỏi theo nghi thức truyền thống cổ của dòng họ Mường Đăng, một tộc người nổi tiếng với những lễ cưới kỳ bí từ trăm năm trước.

Chúng tôi, nhà gái, ban đầu lo lắng, nhưng vì nể trọng gia đình nhà trai — nhất là ông Dũng, chú ruột Phong và cũng là trưởng đoàn ăn hỏi, người gìn giữ nghi thức cổ của họ — nên đồng ý.

Sáng ngày ăn hỏi, đúng 7 giờ, cả xóm chúng tôi chấn động bởi âm thanh chiêng trống dập dồn, tiếng tù và vang vọng, kéo theo một đoàn người mặc áo chàm dài, tay mang tráp đỏ, phía sau là một con ngựa trắng tinh, phủ khăn điều — dẫn đầu là ông Dũng, mặc áo lễ cổ truyền, tay cầm gậy ngà, mặt nghiêm nghị như đang dự tang lễ chứ không phải đi cưới vợ cho cháu.

Cả nhà tôi ùa ra cổng. Người dân xung quanh kéo đến xem đông như hội. Ai cũng trầm trồ:

“Chưa bao giờ thấy lễ ăn hỏi nào hoành tráng, kỳ lạ như thế này…”

Nhưng đúng khoảnh khắc đoàn vừa đặt chân vào sân, ông Dũng – trưởng đoàn – bỗng khựng lại, mắt trợn ngược, miệng ú ớ… rồi lăn đùng ra giữa sân gạch, bất tỉnh!

Không ai kịp phản ứng. Cả đoàn nhà trai lập tức tán loạn. Một người rút điện thoại gọi ai đó, gấp gáp nói:

“Báo cho bà cụ… nghi lễ bị lỗi rồi! Có chuyện rồi!”

Họ không cho ai chạm vào ông Dũng. Hơn 20 phút sau, một cụ bà gần 90 tuổi trong họ nhà trai, chống gậy run rẩy tới nơi. Bà cụ vừa nhìn ông Dũng đang nằm giữa sân, vừa liếc qua phía bà-n th-ờ gia tiên nhà tôi, thì mặt tái mét. Miệng lẩm bẩm... đọc ttiếpduwowis bình luận👇👇

Bị cho nhà khác nu:/ôi từ khi còn bé, 10 năm sau tôi giả làm giúp việc quay về để trả th;/ù mẹ kế nhưng b;ẽ bà/;ng phát ...
22/06/2025

Bị cho nhà khác nu:/ôi từ khi còn bé, 10 năm sau tôi giả làm giúp việc quay về để trả th;/ù mẹ kế nhưng b;ẽ bà/;ng phát hiện ra b/í m;ật của cha ruột...

Năm tôi 6 tu;/ổi, mẹ mấ;/t. Năm tôi 7 tuổi, cha tái hôn. Và năm tôi 8 tuổi, tôi bị đuổi khỏi nhà.

Mẹ kế gọi tôi là “con bé khắc mệnh”, là "đồ không ra gì như mẹ mày".
Còn cha tôi – người từng ẵm tôi trên vai khắp xóm – lặng thinh, đứng nhìn tôi kéo valy rách nát đi theo người lạ đến “nhà nhận nuôi”.

Tôi lớn lên bằng nước mắt và thù hận. Từ một đứa trẻ rụt rè, tôi rèn mình trở thành một kẻ biết chờ thời.

10 năm sau.

Tôi trở lại căn nhà xưa — với một cái tên khác, dáng vẻ khác, giọng nói khác.
Tôi giả làm người giúp việc trẻ mới được giới thiệu đến, sau khi mẹ kế cho nghỉ người cũ vì “nhiều chuyện”.

Căn nhà không thay đổi mấy, ngoài cái đài vàng của mẹ kế giờ thay bằng kim cương giả rẻ tiền, và một dãy phòng riêng mà cha tôi không cho ai bén mảng tới.

Tôi làm việc chăm chỉ, nhẫn nhịn từng câu sai khiến, từng ánh mắt khinh bỉ của mẹ kế. Tôi chờ một khoảnh khắc để lật lại tất cả.
Chỉ cần vài bằng chứng về gian dối, ngoại tình, lạm dụng người làm… là tôi có thể đưa bà ta xuống đáy xã hội.

Nhưng rồi tôi phát hiện ra một điều lạ: mỗi đêm, cha tôi đều lén vào căn phòng cuối hành lang – nơi không ai được vào.
Và sáng hôm sau… trên ban công tầng hai luôn xuất hiện bộ váy ngủ ren, loại mà chỉ những cô gái rất trẻ mới mặc.

Mẹ kế vốn là một người quá sắc sảo và kiểm soát. Không lý nào bà ta để yên cho chuyện này xảy ra trong nhà nếu bà không biết.

Tôi lén theo dõi. Một đêm, khi cha lên phòng cuối, tôi trèo lên ban công đối diện và nhìn xuyên qua khe rèm.

Tôi c;/hết lặng.

Cha tôi – người tôi từng tin là nhu nhược, lạnh lùng, khô khốc tay đang ôm... 👇

Ngày chồng sang sống với bồ, vợ lẳng lặng mở két lấy 300 triệu rời nhà ra đi. Tới tối mịt không gọi được cho con dâu mẹ ...
21/06/2025

Ngày chồng sang sống với bồ, vợ lẳng lặng mở két lấy 300 triệu rời nhà ra đi. Tới tối mịt không gọi được cho con dâu mẹ chồng vội vàng gọi điện cho con trai về. Vừa tới đầu cổng anh ta nhận tin s::ét đ::ánh….Sài Gòn đổ mưa như trút nước đúng ngày Linh kéo vali rời khỏi căn nhà mình từng gọi là "tổ ấm". Không một tiếng cãi vã, không một lời níu kéo. Chỉ có tiếng sấm rạch ngang bầu trời khi cánh cửa nhà khép lại phía sau lưng cô. Còn anh - Hoàng - đang ngả lưng trong vòng tay người đàn bà khác, không biết rằng, cơn giông thật sự vừa mới bắt đầu…
Linh năm nay 32 tuổi, nhân viên kế toán tại một công ty tư nhân. Từ ngày lấy Hoàng, cô lùi lại phía sau để chăm sóc gia đình. Mười năm hôn nhân, một đứa con trai 7 tuổi, tưởng rằng đã đủ để giữ chân người đàn ông từng hứa sẽ "chở che cả đời". Nhưng hóa ra, lời hứa của đàn ông đôi khi nhẹ hơn cả làn khói thuốc.
Hoàng là trưởng phòng kinh doanh, điển trai, nói chuyện có duyên, biết chiều phụ nữ. Lúc mới cưới, anh chăm Linh như công chúa. Nhưng từ khi công ty bắt đầu ăn nên làm ra, những buổi tiếp khách, tiệc tùng triền miên, Hoàng thay đổi.
Linh phát hiện ra anh có người khác từ ba tháng trước. Tin nhắn, nước hoa lạ trên áo, thậm chí một lần cô thấy Hoàng gọi điện, mỉm cười dịu dàng như lúc xưa anh từng nói chuyện với mình. Nhưng Linh không đánh ghen, không khóc lóc. Cô lặng im. Đau đến mức nước mắt chẳng còn để rơi.
Sáng hôm đó, khi mẹ chồng đang đi chợ, Hoàng xách vali ra khỏi nhà. Không nhìn Linh, anh chỉ nói gọn lỏn:
– Anh sẽ sống với Lan một thời gian. Đừng gọi anh.
Linh gật đầu. Không níu kéo. Sau khi Hoàng rời đi, cô lên phòng, mở két, lấy 300 triệu – khoản tiết kiệm lén để dành từ tiền chợ mẹ chồng đưa mỗi tháng. Cô chỉ mang theo vài bộ quần áo, mấy cuốn sách, và bức ảnh con trai đang cười toe toét.
Khi trời bắt đầu tối, bà Thanh – mẹ chồng cô – nấu cơm xong không thấy Linh đâu. Gọi mấy cuộc không ai bắt máy, bà bắt đầu sốt ruột. Thằng Bin – cháu nội bà – hôm nay ở lại lớp học thêm buổi chiều. Linh không đón, bà phải tự đi. Đến khi trời mưa to, bà hoảng hốt gọi cho Hoàng:
– Con về gấp. Hình như vợ mày bỏ nhà đi rồi!
Hoàng càu nhàu trong điện thoại:
– Má gọi nhầm người rồi. Giờ cô ta đi đâu, con không q;uan t/âm... Xem tiếp tại bình luận ĐẦU TIÊN 👇👇

“Ngày ký đơn ly hôn, anh ta cười và bảo tôi nên cảm ơn vì còn được ra đi trong im lặng. Tôi không lấy được nhà, không lấ...
21/06/2025

“Ngày ký đơn ly hôn, anh ta cười và bảo tôi nên cảm ơn vì còn được ra đi trong im lặng. Tôi không lấy được nhà, không lấy được xe, thậm chí cả con cũng không. Sáu tháng sau, chỉ một cuộc gọi của tôi đã khiến anh phải chuyển khoản một tỷ, không thiếu một đồng.”
Tôi là Linh, 32 tuổi, từng là một nhân viên kế toán trong một công ty tư nhân nhỏ ở quận 3. Tôi quen Minh năm 27 tuổi, lúc anh ta đang điều hành một chuỗi cửa hàng phụ kiện điện thoại. Khi ấy, tôi nghĩ mình may mắn gặp được người đàn ông tài giỏi, chín chắn. Minh hơn tôi 5 tuổi, nói chuyện khéo léo, biết chiều phụ nữ. Anh ta từng bảo:
“Lấy anh, em chỉ việc sống sung sướng. Đàn bà mà nghĩ đến tiền nhiều thì chẳng giữ được đàn ông.”
Tôi ngu ngốc tin rằng mình là ngoại lệ.
Ba năm sau cưới, tôi nghỉ việc, ở nhà sinh con. Mọi khoản chi tiêu đều phụ thuộc vào Minh. Tôi không có tên trên sổ đỏ, sổ tiết kiệm cũng đứng tên anh. Xe ô tô là anh mua trước hôn nhân. Tất cả tài sản đều “ngẫu nhiên” rơi vào vùng xám mà luật khó chạm đến.
Rồi đến một ngày, tôi phát hiện Minh ngoại tình. Không chỉ một người, mà nhiều người – từ thư ký đến một cô sinh viên mới ra trường. Tôi làm ầm lên. Đáp lại, anh ta lạnh lùng nói:
“Muốn ly hôn thì ký đi. Nhà là của anh, xe là của anh. Em nuôi con không nổi đâu, để anh nuôi.”
Tôi sốc đến nghẹn lời. Tôi từng bỏ cả tuổi trẻ để tin vào tình yêu và sự hi sinh. Nhưng toà xử, đúng như anh ta nói: nhà là tài sản riêng, xe mua trước hôn nhân, con được giao cho người có điều kiện kinh tế. Tôi ra đi với vài bộ quần áo, chút tiền tiết kiệm ít ỏi và một trái tim nát vụn.
Đọc tiếp bên dưới!

Một cô gái trẻ giàu có ngồi cạnh một cụ ông ngh/èo trên máy bay, vừa ngồi xuống ghế, cô lập tức gọi tiếp viên hàng không...
21/06/2025

Một cô gái trẻ giàu có ngồi cạnh một cụ ông ngh/èo trên máy bay, vừa ngồi xuống ghế, cô lập tức gọi tiếp viên hàng không: “Làm ơn tìm cho tôi một chỗ ngồi khác ngay lập tức.”...
Chuyến bay từ Hà Nội đi TP.HCM hôm ấy đông kín hành khách. Máy bay lấp lánh ánh đèn cabin, mùi nước hoa thoang thoảng hòa quyện với tiếng rì rầm của động cơ chuẩn bị cất cánh. Ở khoang thương gia, nơi những chiếc ghế da rộng rãi được sắp xếp thoải mái, một cô gái trẻ bước vào với dáng vẻ tự tin. Cô khoảng 25 tuổi, mái tóc nâu óng ánh được uốn sóng tỉ mỉ, mặc một chiếc váy thiết kế hàng hiệu và đeo kính râm Gucci dù đang ở trong nhà. Trên tay cô là một chiếc túi Hermes màu cam nổi bật, giá trị có lẽ đủ mua một chiếc xe hơi. Cô tên là Linh, con gái duy nhất của một đại gia bất động sản ở Hà Nội... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Thương cô gái ướt mưa trên đèo Hải Vân, anh tài xế cho đi nhờ và 5 phút sau t/ai h/ọa ập đến… Huy – một tài xế xe tải dà...
21/06/2025

Thương cô gái ướt mưa trên đèo Hải Vân, anh tài xế cho đi nhờ và 5 phút sau t/ai h/ọa ập đến… Huy – một tài xế xe tải dày dạn kinh nghiệm – lặng lẽ siết chặt vô lăng, tập trung cao độ khi đổ đèo. Anh đã lái xe qua cung đường này không biết bao nhiêu lần, thuộc từng khúc cua ngu;y hiể;m. Nhưng đêm nay, có điều gì đó không bình thường. Giữa cơn mưa xối xả, ánh đèn xe tải của anh bất chợt chiếu rọi vào một bóng dáng nhỏ bé bên lề đường. Một cô gái đứng chơ vơ, mái tóc dài ư;ớt s;ũng bết lại trên khuôn mặt tái nhợt. Cô vẫy tay cuống quýt, như đang cầu c;ứu. Huy lập tức cảnh giác. Đã từng nghe nhiều chuyện về những vụ dàn cảnh c;ư;ớ;p trên đèo vắng, anh chần chừ, mắt đảo nhanh quan sát xung quanh. Không có ai khác. Chỉ có bóng đêm, mưa và gió. Nhưng rồi, không đành lòng bỏ mặc cô gái trong thời tiết khắc nghiệt này, anh hạ kính xe, lên tiếng, vừa gọi xong thì bỗng... 👇👇
ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Về quê ăn cưới em vợ, vừa bước vào sân tôi g-iật mình khi thấy chú rể đang lái chiếc xe m;/ất t-ích trong 1 vụ á-n quan ...
21/06/2025

Về quê ăn cưới em vợ, vừa bước vào sân tôi g-iật mình khi thấy chú rể đang lái chiếc xe m;/ất t-ích trong 1 vụ á-n quan trọng tôi theo suốt 3 năm, tối hôm đó tôi thấy xe bốc ra mùi h-ôi ta;/nh xộ-c lên, tôi lé-n kiểm tra cốp xe thì chế-t lặng khi tìm thấy thứ ch-ấn đ-ộng trong cốp xe...
Tôi là điều tra viên hình sự đã theo đuổi vụ án “m-ất tích xe và người” suốt 3 năm – một doanh nhân giàu có biến m-ất cùng chiếc xe Mercedes GLC màu đen, để lại chiếc điện thoại cuối cùng ở trạm xăng vùng ven.
Không một manh mối, không camera, chiếc xe như bốc hơi khỏi mặt đất.
Tuần trước, tôi theo vợ về quê ở Tuyên Quang ăn cưới em gái vợ.
Vừa bước vào sân, giữa trăm họ đông đúc, tôi sững người khi thấy chú rể đang đỗ chiếc Mercedes đen bóng loáng quen thuộc.
Nhìn biển số – tim tôi như ngừng đập.
Chính là chiếc xe mất tích suốt 3 năm đó.
Tôi giả vờ vui vẻ, nhưng tay thì mồ hôi đầm đìa.
Tối hôm đó, sau khi tiệc tàn, tôi giả vờ đau bụng để không về nhà vợ mà âm thầm nán lại.
Đợi đến nửa đêm, tôi lén ra sân, dùng chìa đa năng mở cốp chiếc xe ấy.
Tiếng “tách” vang lên trong đêm yên tĩnh.
Cốp bật lên, mùi hôi kim loại nồng nặc xộc ra.
Tôi soi đèn pin… và ch-ết lặng khi phát hiện... 👇👇

Maпg TҺaι Vớι Ngựa-Cả Làпg Bàпg Hoàпg - KҺι SιпҺ Ra, Aι Cũпg Rùпg MìпҺTại một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong lòng Tây Nguyê...
21/06/2025

Maпg TҺaι Vớι Ngựa-Cả Làпg Bàпg Hoàпg - KҺι SιпҺ Ra, Aι Cũпg Rùпg MìпҺ
Tại một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong lòng Tây Nguyên, nơi những đồi cà phê trải dài bất tận hòa quyện với mùi đất đỏ bazan, cuộc sống trôi qua bình dị như nhịp thở của núi rừng. Người dân nơi đây sống nhờ cây cà phê, dựa vào đất trời, và giữ những phong tục giản đơn nhưng đầy kiêng kỵ. Trong ngôi làng ấy, Thủy – một cô gái 28 tuổi với đôi mắt trong veo và mái tóc đen dài – lớn lên trong trang trại ngựa của gia đình, nơi cô tìm thấy niềm vui và sự tự do giữa những chú ngựa hoang dã.
Từ nhỏ, Thủy đã gắn bó với Phong, một con ngựa đen bóng với đôi mắt sâu thẳm, như mang cả bầu trời đêm. Phong không chỉ là vật nuôi, mà còn là người bạn tâm giao, là nơi Thủy gửi gắm những nỗi buồn vui mà không ai trong làng hiểu được. Khi cha mẹ qua đời vì một cơn bạo bệnh, Thủy thừa kế trang trại ngựa và tiếp tục chăm sóc đàn ngựa với tình yêu mãnh liệt. Cô kết hôn với Tùng, một chàng trai nông dân trồng cà phê, người yêu cô bằng sự chân thành nhưng luôn mang trong mình sự thực dụng của một người đàn ông sống vì gia đình và đất đai.
Cuộc sống của họ tưởng chừng êm đềm, cho đến khi một bí ẩn kinh hoàng phá vỡ sự yên bình của ngôi làng.
Một ngày đầu mùa mưa, Thủy phát hiện mình mang thai. Niềm vui ban đầu nhanh chóng bị thay thế bởi nỗi lo lắng khi bụng cô lớn nhanh bất thường, vượt xa những gì một thai kỳ bình thường nên có. Những cơn đau kỳ lạ hành hạ cô mỗi đêm, như thể có thứ gì đó đang cựa quậy bên trong, không chỉ là một sinh linh bé nhỏ. Thủy trở nên xanh xao, đôi mắt cô ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng cũng đầy quyết tâm, như thể cô đang bảo vệ một bí mật lớn lao..... bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận nhé 👇👇👇

Address

Kim No

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Kiều Thu Trang posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share