Ngẫm Nghĩ

Ngẫm Nghĩ Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Ngẫm Nghĩ, Digital creator, Nam Định, Nam Định.
(1)

Đây là câu mà nhiều người hay hỏi phụ nữ một cách vô tư, tưởng như là quan tâm, nhưng thật ra lại khơi lại một vùng ký ứ...
08/09/2025

Đây là câu mà nhiều người hay hỏi phụ nữ một cách vô tư, tưởng như là quan tâm, nhưng thật ra lại khơi lại một vùng ký ức đầy giằng xé: – Có ai theo đuổi chưa? – Có nhẹ nhõm hơn không? – Có thời gian cho bản thân không? – Kinh tế ổn không? – Nuôi con có vất không? Câu trả lời không màu mè, không tô hồng, không “tích cực giả”: Không. Thậm chí là… rất mệt. Làm mẹ đơn thân không phải là “sống một cuộc đời tự do như mơ” như nhiều người vẫn tưởng. Nó là chuỗi ngày vừa gắng gượng nuôi con, vừa gồng mình sống sót. Là những đêm bế con sốt cao vào viện một mình, không có ai thay ca, không có ai hỏi: “Em ổn không?” Là khi hóa đơn dồn dập đổ về – tiền nhà, tiền học, tiền sữa – mà tài khoản chỉ còn vài trăm nghìn. Người phụ nữ sau ly hôn không bắt đầu lại từ số 0. Họ bắt đầu lại từ âm. Sự nghiệp có thể dang dở. Tự trọng có thể từng rách nát. Niềm tin từng vỡ tan như thủy tinh trên sàn gạch. Họ vừa là mẹ, vừa là cha. Vừa phải làm bờ vai vững chắc, vừa phải là vòng tay mềm mại. Vừa dỗ con ngủ, vừa tranh thủ làm việc. Vừa cười trước mặt con, vừa khóc thầm sau cánh cửa đóng. Họ từng thầm ước trong đêm: “Ước gì có ai đó trông con giùm 5 phút thôi… để mình được ngủ một giấc cho ra giấc người.” Không có chồng không đồng nghĩa với sung sướng. Nhưng không có người chồng sai, đôi khi lại là một bước giải thoát. Không bị lừa dối. Không bị coi thường. Không phải sống trong một mái nhà mà lòng thì hoang hoải. Khổ thì vẫn khổ. Nhưng ít nhất, là khổ mà không còn nhục. Là khổ mà còn giữ được lòng tự trọng. Và quan trọng nhất – là khổ có ý nghĩa. Người phụ nữ sau ly hôn sẽ học được rất nhiều điều: – Học cách đứng dậy một mình, dù chân mềm như cỏ. – Học cách ngừng mơ mộng. – Học cách kích hoạt “chế độ chiến binh” mỗi ngày mới lên là một ngày được làm việc và cố gắng. Cuộc đời có thể hỏi: “Mày còn gì nữa không?” Và họ sẽ đáp bằng tất cả sự kiên cường: “Còn trái tim này. Và những đứa trẻ cần tôi mạnh mẽ. Vậy là đủ.” Gửi những người mẹ đơn thân ngoài kia Không cần phải tỏ ra không mệt mỏi. Không cần phải chờ ai đến cứu. Hãy chiến đấu. Nhưng chiến đấu bằng lòng bao dung, bằng ánh mắt thương mình, bằng sự vững vàng không cần chứng minh. Nếu cuộc đời không dịu dàng với bạn – thì hãy dịu dàng với chính mình. Và rồi, sau tất cả, khi bão giông qua đi… Bạn sẽ thấy đôi tay nhỏ bé ôm lấy bạn thì thầm: “Cảm ơn mẹ. Vì mẹ đã không gục ngã!”

08/09/2025

Nếu một ngày bạn thắng kiện một kẻ quyền thế, đừng tưởng mình thắng thật. Thắng, chẳng qua là vì có kẻ trên muốn trị hắn, và bạn vô tình trở thành quân cờ đúng thời điểm.

08/09/2025

Bà lão bán nhà, cô gái trả góp — tưởng chuyện tình thương, ai ngờ mở ra bí mật kiếm hàng trăm tỷ từ… một ngọn núi hoang. Những lời dạy cuối đời của bà khiến cô gái bừng tỉnh, đổi vận chỉ trong vài năm

08/09/2025

2 triệu/ chum
Đường kính 39cm

Có những buổi sáng, ta ngồi xuống, rót cho mình một tách trà. Hơi nóng bốc lên, làn khói mỏng manh như áng mây trôi qua ...
06/09/2025

Có những buổi sáng, ta ngồi xuống, rót cho mình một tách trà. Hơi nóng bốc lên, làn khói mỏng manh như áng mây trôi qua đỉnh núi. Mùi hương dịu nhẹ, vị chát len vào đầu lưỡi, rồi ngọt ngào ở nơi cuống họng. Trong khoảnh khắc ấy, ta chợt nhận ra: trong một tách trà nhỏ bé, cả nhân sinh đang nằm im lặng. Một chiếc lá trà vốn chỉ bình thường như bao chiếc lá ngoài kia, nhưng khi đi qua bàn tay người, trải qua phơi hong, nung sấy, chờ đợi và chăm sóc, nó bỗng trở thành hương vị khiến người ta nhớ mãi. Đời người cũng thế. Nếu không trải qua khổ đau, mất mát, nếu không từng bị “lửa đời” đốt cháy, ta sẽ chẳng bao giờ trở nên sâu sắc và lắng đọng. Đau khổ không phải để làm ta gãy, mà để ta tỏa hương. Một ngụm trà luôn có cả đắng và ngọt. Đắng ở đầu môi, ngọt về sau, và rồi tất cả tan vào hư không. Cuộc đời cũng vậy. Hạnh phúc và khổ đau luôn đi chung, chẳng thể tách rời. Người chỉ muốn ngọt mà sợ đắng thì chẳng bao giờ biết vị ngọt thật sự. Người níu lấy ngọt, đến khi đắng ghé thăm lại oán trách và khổ đau. Bí quyết là đón nhận cả hai. Chỉ khi ta dám uống trọn vẹn, không sợ đắng, không tham ngọt, thì ta mới thật sự nếm được hương vị của đời. Thiền sư Nhất Hạnh từng nhắc nhở: “Hạnh phúc chỉ có thật khi ta có khả năng tiếp xúc sâu sắc với khổ đau.” Không có đắng, làm sao hiểu hết ngọt? Hạnh phúc chỉ sáng rõ khi được soi chiếu bởi những tối tăm của khổ đau. Rồi tách trà sẽ nguội đi, hương vị ban đầu cũng nhạt dần. Đời người cũng thế. Thanh xuân rực rỡ rồi cũng tàn, sắc đẹp cũng phai, sức khỏe cũng mòn. Nếu ta bám víu vào những điều ấy, ta sẽ khổ. Nhưng nếu ta mỉm cười khi nhìn thấy tóc mình bạc, khi thấy vết nhăn nơi khóe mắt, ta sẽ hiểu: đó chỉ là nước trà đang nguội, là một trạng thái khác của đời. Nước trà nguội không phải mất đi, mà mang một mùi hương trầm lắng, dịu dàng, y như tuổi già mang đến cho ta sự thâm trầm mà tuổi trẻ không có được. Người uống trà thường ngồi lặng, nhấp từng ngụm nhỏ, chẳng vội vã, chẳng xao động. Khi uống trà, chỉ uống trà. Nghe thì đơn giản, nhưng lại chính là chìa khóa mở ra tự do. Bởi hầu hết chúng ta vẫn thường uống trà mà tâm trí chạy ngược về quá khứ hoặc lao về tương lai. Thân thì ở đây, nhưng tâm thì lang thang. Vì vậy mà cuộc sống mất đi cái hương vị vốn có. Một tách trà nhắc ta trở về hiện tại: có mặt trọn vẹn trong giây phút này, thế là đủ. Và nếu nhìn sâu hơn, trong một tách trà nhỏ bé, ta sẽ thấy cả đất trời. Lá trà được sinh ra từ cây, cây từ đất, đất được nuôi bằng mưa, mưa đến từ mây, và mây từ trời. Thì ra, trong chén trà kia, có đất, nước, mây, trời, có bàn tay người hái, có công sức người chế biến, có cả những vất vả lẫn tình thương gửi vào. Khi uống trà, ta không chỉ uống hương vị, mà còn uống cả vũ trụ đang hiện hữu trong lòng bàn tay. Uống hết một tách trà, ta đặt xuống. Không ai giữ mãi tách trà đã cạn. Vậy mà trong đời, ta lại thường giữ khư khư những điều đã đi qua: một mối tình cũ, một lời khen xưa, một kỷ niệm đã tàn phai. Chính vì không chịu đặt tách trà xuống, mà ta mệt nhoài. Nếu học được cách buông tách trà, ta cũng sẽ học được cách buông chấp niệm. Buông không phải là mất, mà là để có không gian cho một tách trà mới, một hành trình mới, một niềm vui mới. Cả đời người có khác gì một tách trà đâu. Bắt đầu bằng sự tinh khôi, đi qua lửa đời, chát, ngọt, rồi dần nguội, nhạt, và tan biến. Điều quan trọng không phải là trà nóng hay nguội, đắng hay ngọt, mà là ta có thật sự uống nó hay không. Cũng như đời người, điều quan trọng không phải dài hay ngắn, giàu hay nghèo, mà là ta có thật sự sống hay không. Ngồi xuống, nâng tách trà, thở một hơi sâu, ta sẽ thấy bình an không nằm đâu xa. Nó có sẵn trong từng ngụm trà, trong từng hơi thở, trong từng bước chân. Như Thiền sư từng nói: “Bình an có sẵn trong từng hơi thở, trong từng bước chân, trong từng tách trà.” Một tách trà nhỏ bé mà mênh mông. Như một kiếp người hữu hạn mà bao la.

Nếu ở bên nhau mà người phụ nữ càng trở nên dịu dàng, người đàn ông càng trở nên vững chãi – thì đó chính là một mối qua...
06/09/2025

Nếu ở bên nhau mà người phụ nữ càng trở nên dịu dàng, người đàn ông càng trở nên vững chãi – thì đó chính là một mối quan hệ đang đi đúng hướng. Chẳng có điều gì khiến người phụ nữ trở nên mềm mại và nữ tính hơn khi cô ấy thật sự cảm thấy an toàn, được trân trọng và thấu hiểu. Và cũng chẳng có điều gì khiến người đàn ông mạnh mẽ hơn việc anh ấy được tôn trọng, tin tưởng và cảm thấy mình có giá trị. Hạnh phúc nhất chính là khi cả hai được sống trong một mối quan hệ biết nâng đỡ nhau, nơi ai cũng được trở về với phần tự nhiên và đẹp nhất của mình. Nhưng đừng lầm tưởng rằng đây là nghĩa vụ đơn lẻ của người này với người kia. Nó là một cam kết thầm lặng của cả hai, giống như một thỏa ước: “Vì yêu em, anh sẽ cho em một không gian đủ an toàn để em được là chính em – dịu dàng, mềm mại, tin yêu. Và vì yêu anh, em sẽ trân trọng và tin anh, để anh được sống trọn với bản lĩnh dẫn dắt và chở che mà không phải chứng minh điều gì.” Vậy, điều gì khiến phụ nữ cảm thấy an toàn? Phụ nữ sống nhiều bằng cảm xúc, hình hài thì yếu mềm hơn, nên cô ấy luôn cần một bờ vai chắc chắn. Thứ phụ nữ mong mỏi không chỉ là vật chất mà là sự an toàn – trong tình cảm, trong cam kết, trong tinh thần, thể chất và định hướng chung. An toàn cảm xúc: Được là chính mình, được lắng nghe mà không sợ bị phán xét hay chê bai. An toàn cam kết: Biết rõ vị trí của mình trong lòng người kia, không lo lắng về người thứ ba hay sự thay đổi. An toàn tinh thần: Không bị thao túng, không bị điều khiển ngầm, được tôn trọng con đường riêng. An toàn thể chất: Không bị đe dọa, bạo lực, ép buộc trong bất cứ điều gì, nhất là chuyện gần gũi thân mật. An toàn định hướng: Nhìn thấy ở người đàn ông sự rõ ràng, kiên định về mục tiêu, về tương lai. An toàn tài chính: Cảm giác có thể dựa vào khi cần, được chia sẻ và hỗ trợ – không phải bị lệ thuộc, nhưng cũng không gồng gánh một mình. Khi đủ an toàn, người phụ nữ sẽ thôi kiểm soát, thôi đấu tranh. Cô ấy sẽ tự nguyện “quy phục” – không phải là phục tùng mù quáng, mà là buông bỏ phòng thủ để sống đúng với phần nữ tính sâu bên trong. Còn đàn ông thì sao? Điều đàn ông khao khát không chỉ là tình yêu – mà là sự tôn trọng. Tôn trọng chạm đến cái tôi sâu nhất, giữ cho họ bản lĩnh và lòng tự trọng. Tôn trọng tiếng nói: Lắng nghe, không ngắt lời, không chỉnh sửa thái quá. Tôn trọng nỗ lực: Thấy được sự cố gắng, dù là việc lớn hay nhỏ. Tôn trọng vai trò dẫn dắt: Tin vào quyết định của anh ấy, trao cho anh không gian để chủ động. Tôn trọng khi bất đồng: Không mỉa mai, không xúc phạm, không so sánh. Tôn trọng tự do: Cho anh ấy khoảng trời riêng để trở về với chính mình. Người phụ nữ càng tinh tế tôn trọng, người đàn ông càng mạnh mẽ, càng muốn bảo vệ, gìn giữ và gắn bó. Khi được chạm đến đúng phần nam tính thiêng liêng, anh ấy sẽ trưởng thành hơn, đáng tin cậy hơn và tự khắc biết nâng niu người bên cạnh. Một bàn tay không vỗ thành tiếng. Tình yêu đẹp không chỉ là cảm xúc mà còn là sự tự nguyện vun đắp. Muốn giữ được nhau, cả hai đều cần hiểu rõ: Trước khi mong người kia làm trọn vai của họ – chính mình cũng phải sẵn sàng làm trọn vai của mình. Muốn yêu được ai, trước hết hãy học cách yêu mình – đủ hiểu, đủ bình an để biết cho và biết giữ. Vì phụ nữ cần an toàn. Đàn ông cần tôn trọng. Và hạnh phúc – luôn bắt đầu từ sự thấu hiểu điều giản dị ấy.

Trở thành người đắt giá, không phải bằng cách bước lên – mà bằng cách đứng vững. Người xưa có câu: "Chim quý không hót r...
06/09/2025

Trở thành người đắt giá, không phải bằng cách bước lên – mà bằng cách đứng vững. Người xưa có câu: "Chim quý không hót rộn ràng, mà hót một tiếng vang xa." Người đắt giá cũng vậy – họ không cần ồn ào, mà mỗi lời nói, hành động đều mang sức nặng từ nội tâm vững chãi. ✦ Không phải bạn sở hữu bao nhiêu, mà là bạn gìn giữ được những gì Người có giá trị là người không đánh mất bản thân giữa những được – mất – khen – chê. Giữa cuộc đời đổi thay, họ chọn sống với những nguyên tắc không đổi: chân thành, thủy chung, biết ơn. Bởi lẽ, giá trị thật sự không đến từ vỏ ngoài, mà đến từ cách bạn sống khi không ai quan sát. ✦ Người đắt giá không mua được bằng tiền, mà phải “luyện” bằng năm tháng Bạn có thể học kỹ năng trong vài tuần, nhưng để trở thành một người có khí chất – bạn cần rèn tâm – rèn trí – rèn lòng can đảm. Can đảm sống tử tế trong một thế giới thực dụng. Can đảm giữ vững nhân cách trong môi trường đầy cám dỗ. Can đảm im lặng khi người khác ồn ào, và chỉ lên tiếng khi lời mình nói có giá trị. ✦ Đắt giá là khi bạn không cần phải “chứng minh” gì cả Bạn không cần phải chứng minh mình tốt hơn ai, xứng đáng hơn ai. Chỉ cần sống trọn vẹn – sống tự tại – sống thật lòng. Khi bạn có thể lặng lẽ làm điều đúng, dù chẳng ai biết, Khi bạn dám từ chối điều sai, dù ai cũng làm… Thì bạn đã là người đáng quý hơn rất nhiều người thành công ngoài kia. Cuối cùng, trở thành người đắt giá, không phải để ai đó phải ngưỡng mộ. Mà là để chính bạn có thể nhìn lại cuộc đời mình – mà thấy nhẹ lòng và không hổ thẹn. Và như cây thông giữa mùa đông – không rực rỡ hoa lá, nhưng vẫn xanh ngát – Người đắt giá không cần khoe mình… họ tự nhiên tỏa sáng.

Có thể bạn không biết... Sự bình yên của bạn – đôi khi – lại là điều khiến người khác cảm thấy bất an. Không phải vì bạn...
04/09/2025

Có thể bạn không biết... Sự bình yên của bạn – đôi khi – lại là điều khiến người khác cảm thấy bất an. Không phải vì bạn làm điều gì sai. Không phải vì bạn gây tổn thương cho ai. Mà đơn giản, chỉ vì bạn sống quá an nhiên trong khi họ còn đang loay hoay trong giông bão đời mình. Trong nhân gian, có người cầu danh, có kẻ cầu lợi. Nhưng người xưa vẫn thường bảo: “Người an tĩnh là người đáng ghen nhất.” Vì sao? Vì giữa muôn trùng lo âu, một người không tranh, không cầu, không oán – lại khiến những người sống trong mỏi mệt cảm thấy nhỏ bé và đố kỵ. Họ thấy lạ khi bạn không bon chen. Họ thấy khó hiểu khi bạn vẫn cười dù chẳng có gì rực rỡ trong tay. Rồi có lúc, chính sự thanh thản của bạn lại trở thành cái g*i trong mắt những kẻ mong thấy bạn gục ngã. Nhưng bạn ơi… Đừng vì ánh nhìn của người khác mà đánh rơi sự bình an mình đã khó khăn gìn giữ. Chim trời không giải thích vì sao mình biết bay. Hoa sen cũng chẳng cần biện hộ vì sao mình không giống loài cỏ dại. Bạn chỉ cần sống đúng với lòng mình. Nhẹ nhàng. Tĩnh lặng. Vững chãi như một gốc tùng xưa giữa núi cao mây phủ. Người xưa có câu: “Tâm an, vạn sự an.” Thứ bạn giữ trong tâm quan trọng hơn mọi lời thị phi ngoài miệng người đời. Nếu một ngày bạn nhận ra… có ai đó đang chờ bạn vấp ngã để được hài lòng, hãy mỉm cười – vì bạn vẫn chưa ngã. Và hãy bước tiếp – như cách mặt trời mọc mỗi sớm mai, chẳng cần xin phép bất cứ ai.

Họ đến để đánh thức bạn, không phải để ở lại. Một vị thiền sư trẻ từng yêu một cô gái trong làng, nhưng khi cô rời đi, ô...
02/09/2025

Họ đến để đánh thức bạn, không phải để ở lại. Một vị thiền sư trẻ từng yêu một cô gái trong làng, nhưng khi cô rời đi, ông chỉ cúi đầu cảm ơn – vì chính tình yêu đó giúp ông thấy được cội rễ vô thường trong tâm mình. Một bà lão sống bên núi suốt 40 năm không oán than người chồng phụ bạc, chỉ vì một lần ông bỏ đi, bà mới tìm thấy chính mình nơi tiếng gió qua tán thông. Một học trò khóc mỗi ngày vì người mẹ mất sớm, cho đến khi thầy dạy: “Nỗi buồn ấy là tiếng chuông gọi con về với tỉnh thức – không mẹ, ai dạy con biết yêu thương sâu như vậy?” Người ra đi, lòng còn đầy yêu thương. Người ở lại, tim thì nặng mà ngoài mặt vẫn cười. Giữa xã hội náo động, ta buộc phải mạnh mẽ – nhưng bên trong là vực sâu của nỗi bỏ rơi, kỳ vọng dang dở, những điều chưa kịp nói. Ta chạy theo tiếng gọi từ bên ngoài, mà quên lắng nghe tiếng thì thầm của tâm mình. “Không ai đi thay ai được trên con đường giải thoát.” (Theo Kinh Pháp Cú – câu 276) Có những vết thương không cần lành, vì chúng mở ra cánh cửa vào chính mình. Người tỉnh thức không phải người không đau, mà là người nhìn thẳng vào đau với tâm không phán xét. Mỗi giọt nước mắt đi qua như rửa sạch màn vô minh, để tâm dần sáng như vầng trăng qua mây mờ. Thế gian gọi sự ra đi là mất mát. Tỉnh thức gọi đó là sự viên mãn của một duyên lành. Khi hiểu về nghiệp, ta không còn trách ai, chỉ cúi đầu trước sự an bài sâu xa mà đời thường chẳng thể thấy. Người tỉnh thức nhìn một cuộc chia ly như lá lìa cành đúng mùa. Không bi lụy, không trách cứ – chỉ thở một hơi sâu và mỉm cười: “Tôi đã hiểu.” Khi tâm bạn đủ lặng, bạn sẽ thấy người ấy không rời đi – họ chỉ lùi lại để bạn tiến về phía ánh sáng của chính mình. Một người thực sự tỉnh thức – là khi họ thấy trong chia ly cũng có Phật tính, trong đau cũng có con đường. Nhẹ như sương đọng trên cánh sen, Tỉnh thức là khi bạn biết: không có gì rời đi, chỉ có điều chưa từng sở hữu.

Khi người ta vẫn còn trên đời, tưởng rằng còn nhiều thời gian, nhiều cơ hội. Thực ra cuộc đời là một phép trừ, gặp nhau ...
31/08/2025

Khi người ta vẫn còn trên đời, tưởng rằng còn nhiều thời gian, nhiều cơ hội. Thực ra cuộc đời là một phép trừ, gặp nhau một lần, ít đi một lần"

31/08/2025

Cắt Được Tà Chính Tự Sinh

Address

Nam Định
Nam Định

Telephone

+84974455556

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Ngẫm Nghĩ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Ngẫm Nghĩ:

Share