02/11/2025
THOÁT KHỎI SANH TỬ.
Hòa Thượng, Thiền Sư Thích Thanh Từ.
🙏 Người tu sớm cầu thoát khỏi sanh tử là người khôn ngoan.
Phật nói các pháp hư giả, thân này hư giả v.v… như vậy có bi quan không? Nói thật mới hăng làm, còn giả thì làm chi cho mệt.
Đó là cái nhìn của thế thường, người hiểu Phật không nhìn như thế. Người đời cứ lầm thân thật nên tranh hơn, tranh thua, làm khổ cho nhau.
Phật tử hiểu đạo rồi có thể ngồi yên nhìn người khác khổ không? Hay phải khuyên giải cho họ biết, đừng lầm nữa.
Chúng ta phải nhận ra cái cao thượng, quí báu hơn để dẫn dắt kẻ mê ra khỏi sai lạc đó.
Đạo Phật nói giả mà chư Bồ-tát cứ lăn xả vào đời cứu độ chúng sanh.
Tinh thần của Bồ-tát đạo là biết giả nhưng vẫn thương chúng sanh và hết lòng cứu độ chúng sanh.
Phật dạy:
❤️ “Khổ bị thiêu đốt trong địa ngục chưa phải là khổ, khổ làm ngạ quỉ đói khát chưa phải là khổ, khổ làm súc sanh mang ách kéo cày, kéo xe chưa phải là khổ, chỉ si mê không biết lối đi mới là khổ.”
Như vậy Phật cho nỗi khổ lớn nhất là si mê.
Bởi vì tạo tội đọa địa ngục, khi hết tội được trở lên làm người, ngạ quỉ súc sanh cũng thế.
Chỉ có si mê, cứ lao mình đi sâu trong mê lầm không biết chừng nào ra được, đời này kiếp nọ liên miên không dừng, mới là đáng sợ nhất.
Chúng ta hiện giờ sợ cái không đáng sợ.
Sợ địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh mà không sợ si mê.
💜 Trong khi chính si mê là nguồn gốc đưa mình vào sanh tử liên miên không dừng.
Phật dạy các pháp Tánh không duyên khởi, vậy chúng ta phải nhìn nó thế nào mới đúng?
Những gì do nhân duyên hòa hợp mà thành thì đều tạm bợ, hư giả.
🙏 Phật dạy “tất cả các pháp do nhân duyên sanh”, đã do nhân duyên sanh thì phải thấy nó huyễn hóa, không thật.
Chúng ta có bệnh chấp thật.
Cái đó thật hay không? Trả lời thật hoặc không thiên hạ chịu, chớ nói giả họ không chịu. Nhưng cuộc sống này không thật hẳn, cũng không phải không ngơ.
Hiện tại chúng ta đang có mà chỉ có tạm thôi.
Nên trong kinh thường dùng ví dụ như đêm rằm trăng sáng, một người đứng cạnh hồ nước trong, thấy dưới hồ có trăng.
Nếu hỏi mặt trăng có thật không thì trả lời sao cho đúng chân lý? Thật có hay không?
Nếu nói không thì rõ ràng mắt thấy, nếu nói có sao đưa tay vớt không được.
Nên trả lời đúng nhất là mặt trăng dưới hồ không thật, cũng không phải không, chỉ là bóng tạm bợ, hư dối thôi.
🧡 Đủ duyên, trên có mặt trăng dưới có hồ nước trong thì bóng mặt trăng tạm có.
Bóng đó giả có, không phải thật có cũng không phải không có.
Thân chúng ta cũng vậy, bây giờ đâu thể nói không ngơ được.
Có ăn, có mặc, có nói năng đủ thứ, không phải không nhưng đừng ngỡ thật có.
Không biết nó giả ngỡ là thật có thì thấy sai lẽ thật, thấy sai lẽ thật là si mê.
Chúng ta học Phật là học trí tuệ, trí tuệ không cho phép chúng ta thấy sai lầm.
Vậy chúng ta phải thấy tất cả sự vật trên thế gian này sao cho đúng?
🙏 Kinh Kim Cang, Phật nói kệ:
❤️ " Nhất thiết hữu vi pháp,
Như mộng, huyễn, bào, ảnh,
Như lộ diệc như điện,
Ưng tác như thị quán." ❤️
Tức là các pháp có sanh, có diệt trên thế gian này chỉ như giấc mộng, như vật huyễn hóa, như bọt nước, như làn chớp v.v… nó không có thật.
Chúng ta luôn luôn thấy đúng như vậy là thấy đúng lẽ thật, thấy đúng chân lý.
Thấy ngược lại thì không đúng lẽ thật.
Trong kinh Kim Cang, Phật thường nói giả sử có người đem bảy báu nhiều bằng núi Tu-di để bố thí, phước không bằng người tụng bốn câu trên.
Tại sao? Vì của báu bố thí đó đối với thế gian rất nhiều, nhưng Phật thấy nó tạm bợ, có rồi mất.
Còn bốn câu kinh Kim Cang là trí tuệ thấy đúng như thật, đây mới là phước lâu dài, đúng với ý nghĩa thoát khỏi mê lầm.
Chúng ta học kinh, hiểu kinh phải thấy đúng lẽ thật.
Nhiều Phật tử tụng kinh Kim Cang nghi ngờ, bố thí thân này nhiều như số cát sông Hằng sao không bằng người trì tụng kinh Kim Cang, vô lý quá?
💜 Thật tình chúng ta bỏ bao nhiêu thân mạng này mà vẫn còn ở trong mê, thì vẫn còn phải bỏ không biết bao nhiêu lần nữa.
🙏🙏🙏 Nếu hiểu thấu được bốn câu kinh Kim Cang, biết rõ các pháp hư dối, thân này tạm bợ, đó là trí tuệ đưa mình ra khỏi sanh tử, cứu mình muôn đời.
Nguyên Đức
Hòa Thượng, Thiền Sư Thích Thanh Từ.
Trích trong : PHẬT PHÁP TẠI THẾ GIAN - Tập 2