Theo Phật

Theo Phật Trang thông tin Phật Pháp, Những lời dạy hay của Đức Phật, Sống thiện sống an vui.

Trang giới thiệu về Phật Pháp, chia sẻ các thông tin hay hữu ích về lời dạy chân chánh của Đức Phật

Một thoáng dừng chân lạiRồi lại bước lên đườngHành trình dài phía trướcKhởi đầu từng bước chânNhân sinh không hồi kếtSao...
16/04/2025

Một thoáng dừng chân lại
Rồi lại bước lên đường
Hành trình dài phía trước
Khởi đầu từng bước chân

Nhân sinh không hồi kết
Sao cứ phải hơn thua
Mọi thứ không mà có
Rồi từ có về không.

"Ở đời vui đạo, thả tùy duyên,Ðói đến thì ăn, mệt ngủ liền.Của báu trong nhà, thôi tìm kiếm,Ðối cảnh vô tâm, chớ hỏi Thi...
30/03/2025

"Ở đời vui đạo, thả tùy duyên,
Ðói đến thì ăn, mệt ngủ liền.
Của báu trong nhà, thôi tìm kiếm,
Ðối cảnh vô tâm, chớ hỏi Thiền!"
Phật Hoàng Trần Nhân Tông

"Hạnh phúc thật sự không đến từ việc theo đuổi lợi ích cá nhân, mà từ việc giúp đỡ người khác một cách vô tư.""Khi bạn c...
20/03/2025

"Hạnh phúc thật sự không đến từ việc theo đuổi lợi ích cá nhân, mà từ việc giúp đỡ người khác một cách vô tư."

"Khi bạn cho đi mà không mong đợi điều gì đáp lại, bạn sẽ nhận ra rằng bạn đã có đủ tất cả những gì mình cần."

"Hãy đối xử với mọi người như thể đó là lần cuối cùng bạn gặp họ. Bạn sẽ thấy mình tử tế hơn, kiên nhẫn hơn và biết trân trọng họ hơn."

Ajahn Brahm.

Nhân Quả là quy luật vận hành của tự nhiên chứ không thuộc về tôn giáo nào.Dù tin hay không, một người, khi đã gieo bằng...
11/03/2025

Nhân Quả là quy luật vận hành của tự nhiên chứ không thuộc về tôn giáo nào.
Dù tin hay không, một người, khi đã gieo bằng thân, khẩu, ý...thì đều sẽ gặt quả tương ưng với nó.

Luật Nhân Quả không phải trả phí nhưng phải trả giá để học và thấy ra nó, có khi phải đánh đổi cả trùng trùng sinh tử, muôn kiếp khổ đau...Vì vậy đừng coi thường dù chỉ một ý niệm nhỏ nhặt nghe con.

Dối trời, dối Phật, dối nhân sinh
Đố ai dối được chính tâm mình
Trốn đời, trốn nợ, trốn tình
Đố ai trốn được nghiệp mình đã gieo.

Sưu tầm!

Kiến tánh rồi mới khởi tu!
19/02/2025

Kiến tánh rồi mới khởi tu!

Kiến tánh khởi tu, Thấy tánh rồi mới tu, Hoà thượng Phước Tịnh | Theo Phật

Ngày xuân tươi thắm, cành lộc biếc khoe sắc giữa ánh mai. Nhưng nào có ai giữ mãi được mùa xuân? Chỉ trong chớp mắt, hạ ...
09/02/2025

Ngày xuân tươi thắm, cành lộc biếc khoe sắc giữa ánh mai. Nhưng nào có ai giữ mãi được mùa xuân? Chỉ trong chớp mắt, hạ đến, lá xanh ngả vàng, rồi một sáng thu sang gió hanh hao cuốn theo những chiếc lá lìa cành, lặng lẽ rơi xuống mặt đất. Đông về, cây trơ trọi giữa trời tưởng chừng như đã chết đi, nhưng rồi xuân lại đến, một vòng luân hồi lại tiếp tục không dứt.

Theo Phật!

Tâm phân biệt vọng tưởng.
08/02/2025

Tâm phân biệt vọng tưởng.

Tâm phóng dật tâm phân biệt tâm vọng tưởng, Thiền sư Ajahn Chah | Theo Phật

AN TRỤ NƠI “ HÀNH XỨ” VÀ “ THÂN CẬN XỨ”An trụ nơi "Hành xứ" và "Thân cận xứ". An trụ nơi Hành xứ là nhẫn nhục hòa dịu, k...
03/02/2025

AN TRỤ NƠI “ HÀNH XỨ” VÀ “ THÂN CẬN XỨ”

An trụ nơi "Hành xứ" và "Thân cận xứ". An trụ nơi Hành xứ là nhẫn nhục hòa dịu, khéo thuận mà không vụt chạc, lòng cũng chẳng kinh sợ, lại ở nơi pháp không phân biệt mà quán tướng như thật của các pháp, chẳng vin theo chẳng phân biệt.

🍀NHẪN NHỤC DIỆU HOÀ KHÔNG NÓNG NẢY, KHÔNG KINH SỢ

Trước, tôi nói về hạnh nhẫn nhục hòa dịu không nóng nảy, không kinh sợ. Thí dụ như: Tối, đến giờ chỉ tịnh, thầy Hương đăng sửa soạn đóng cửa chùa. Có người đến ngăn cản, nói những câu trái ý nghịch lòng, làm cho thầy Hương đăng bực bội, thầy lộ ra cử chỉ thô tháo, đóng cửa mạnh tay, gây tiếng động rầm rầm. Đó là thiếu nhẫn nhục, thiếu hòa dịu, vụt chạc. Khi thầy Hương đăng có thái độ vụt chạc không hòa dịu là do tự tâm thầy đã bất an phiền não, nên mới phát lộ ra làm phiền lòng người đối diện và mọi người chung quanh. Khi thấy một sự việc xảy ra, hay nghe một câu nói bất bình, tâm khởi niệm bực bội liền tỉnh giác buông ngay, không tiếp tục nghĩ suy nữa, tâm liền được an ổn. Và tự tâm mình đã an ổn thì mọi người trong cộng đồng sống chung với mình cũng được an vui. Vì vậy muốn được an lạc thì phải tu hạnh nhẫn nhục nhu hòa.

🍀PHẢI CÓ LÒNG CAN ĐẢM KHÔNG SỢ SỆT.

Kế đó là phải có lòng can đảm không sợ sệt. Vì trong đời sau Phật niết-bàn, người ác nhiều, người hiền ít. Khi nói đạo lý thì người hiền nghe, người ác lại ghét, nên họ hăm dọa phá phách. Nếu vì sự hăm dọa phá phách của họ, mà mình không dám giảng nói thì mình không thực hành được hạnh Bồ-tát. Vì vậy, vừa nhẫn nhục nhu hòa lại vừa can đảm, chớ không phải nhẫn nhục nhu hòa, rồi việc gì cũng vâng dạ tuân theo lệnh của bạo lực, thì không thể xiển dương được chánh pháp. Nhớ là nhẫn mà không nhu nhược.

🍀Ở NƠI CÁC PHÁP KHÔNG PHÂN BIỆT, KHÔNG VIN THEO, MÀ QUÁN TƯỚNG NHƯ THẬT CỦA CÁC PHÁP.

Thứ đến là ở nơi các pháp không phân biệt, không vin theo, mà quán tướng như thật của các pháp. Đối cảnh tâm không khởi cái này đẹp cái kia xấu, cái này hơn cái kia thua... đó là ở nơi các pháp không phân biệt. Đúng ra, quán tướng như thật của các pháp trước, rồi mới không khởi phân biệt sau. Hàng Nhị thừa thấy tuớng như thật của các pháp là ngay nơi con người, hiện đang trẻ trung cường tráng, thấy rõ thân năm uẩn đang bị luật vô thường làm cho biến hoại, dần đưa đến bệnh hoạn già nua rồi chết mất, đó là khổ và không. Còn với hàng Bồ-tát thì ngay nơi thân năm uẩn này, thấy rõ nó do duyên hợp tạm có, không có thật thể cố định. Duyên hợp có hình hài con người thì nói là sanh, duyên ly tán hình hài con người rã tan thì nói là tử. Thành hoại hay sanh tử là do duyên tụ hay tán, rõ ràng nó không thật có. Như vậy thì có gì mà phân biệt tốt xấu hơn thua?

Nghe nói vậy quí vị đừng tưởng mình ở ngoài cái tụ tán đó, thật ra mình không ở ngoài cũng không ở trong. Tụ tán là tứ đại tụ tán, mà tứ đại là vô tri, còn mình là hữu tri, "cái biết" đâu có tụ tán. Tứ đại tụ lại, có thân bằng xương bằng thịt này gọi là sanh, tứ đại ly tán, thân bằng xương bằng thịt này rã tan gọi là tử. Chớ "cái biết" đâu có sanh tử. Nên tôi nói "Gá thân mộng". Thân này là mộng "cái biết" gá vào thân, thân tứ đại không phải là mình. Vì "cái biết" gá vào thân nên có sanh hoạt hằng ngày gọi đó là cuộc sống tạm. Như vậy, nếu nhìn trên Thật tướng thì thấy thân này là một khối tứ đại đất, nước, gió, lửa hợp thành, sanh là tứ đại hợp, tử là tứ đại tan. Tỉ dụ chúng ta hít vô bao nhiêu không khí, khi thở ra cũng bấy nhiêu không khí, mượn vô bao nhiêu gió thì trả ra bấy nhiêu, đất (thức ăn), nước mượn vô bao nhiêu rồi cũng phải trả ra bấy nhiêu . Và ngay thân tứ đại này là bao nhiêu khi rã tan cũng rã tan bấy nhiêu. Tứ đại tụ tán chớ Tri kiến Phật đâu có tụ tán hay sanh tử. Từ người rồi nhìn ra sự vật cũng vậy, duyên tụ thì sự vật thành, duyên tán thì sự vật hoại. Các pháp thành hoại là do duyên tụ tán, không có pháp nào là chân thật chắc bền, nên không vin theo không phân biệt. Đó là chỗ Hành xứ của Bồ-tát. Sở dĩ vin theo các pháp để phân biệt là vì thấy các pháp thật đẹp thật quí... nên ưa pháp này chán pháp kia. Nếu thấy các pháp do duyên hợp tạm có, nó không có thật thể cố định thì vin vào đâu mà đeo đuổi dính mắc? Vậy Hành xứ của Bồ-tát là tâm nhu hòa nhẫn nhục và thấy các pháp đúng như thật. Thường thì chúng ta dễ mắc kẹt trên giả tướng giả danh, một vị Tỳ-kheo tu khoảng vài chục năm được gọi là Thượng tọa. Nếu có ai không biết gọi là Đại đức, thì khó chịu không vui, đó là do chấp ngã quá nặng, tu càng lâu ngã càng lớn, động tới là nổi sân, đó là do không thấy các pháp đúng như thật, nên ngã chấp càng lớn phiền não thêm dày. Tất cả chỉ là giả danh giả tướng mà người ta không thấy cứ vin vào đó mà chấp, rồi thành bệnh.

🍀THẾ NÀO LÀ CHỖ THÂN CẬN CỦA ĐẠI BỒ TÁT?

Thế nào là chỗ thân cận của đại Bồ-tát? Một là Bồ-tát không gần gũi với những người có thế lực như Quốc vương, vương tử, đại thần, quan trưởng. Hai là không gần gũi với ngoại đạo. Ba là không gần gũi với những người viết sách thế tục. Bốn là không gần gũi hạng người ca hát. Năm là không gần gũi với người sống bằng những nghề ác. Nếu những hạng người đó có đến mong cầu nghe pháp thì Bồ-tát vì họ nói pháp với tâm không mong cầu. Thường tình, thì người nói pháp hay có bệnh mong cầu lợi dưỡng muốn cho người cúng dường, thậm chí tụng kinh chẳng những mong cầu cúng dường mà còn ra giá trước nữa. Phật dạy người tu chúng ta phải có một đời sống cao thượng, nếu đối với năm hạng người đó nói pháp thì tùy cơ mà nói, lòng không mong cầu họ thù đáp bất cứ một thứ gì. Như thế mới là người nói pháp chân chánh.

Trích: KINH DIỆU PHÁP LIÊN HOA
GIẢNG GIẢI
PHẨM 14 AN LẠC HẠNH

Hoà thượng Thích Thanh Từ
Thiền Viện Chân Không

Nếu tâm bạn an lạc hạnh phúc thì ở nơi nào bạn cũng an lạc hạnh phúc. Khi trí tuệ khai nở trong tâm bạn, thì bất kỳ nơi ...
27/01/2025

Nếu tâm bạn an lạc hạnh phúc thì ở nơi nào bạn cũng an lạc hạnh phúc. Khi trí tuệ khai nở trong tâm bạn, thì bất kỳ nơi nào bạn nhìn đến cũng đều là chân lý. Chân lý ở khắp mọi nơi. Chẳng khác chi một khi đã biết đọc chữ thì ở đâu bạn cũng có thể đọc chữ được.

Thiền sư Ajahn Chah

Trí tuệ không phải là sự tích lũy kiến thức và kinh nghiệm, trí tuệ không phải là thu thập từ sách vở, từ nghi lễ, hay b...
14/01/2025

Trí tuệ không phải là sự tích lũy kiến thức và kinh nghiệm, trí tuệ không phải là thu thập từ sách vở, từ nghi lễ, hay bởi sự bắt buộc. Trí tuệ xuất hiện chỉ khi có tự do của tâm trí, và tâm trí tĩnh lặng sẽ tìm thấy không gian, đó là điều không thể đo đếm được. Trạng thái đó không phải là một trạng thái trải nghiệm; nó không phải là trạng thái để được ghi nhớ. Những gì bạn nhớ, bạn sẽ lặp lại, và những điều không đo lường được không lặp lại, nó không thể vun đắp được. Tâm trí phải được vận động để đón nhận nó mới mẻ mỗi lần, và một tâm trí tích lũy kiến thức, đức hạnh, thì không có khả năng đón nhận sự vĩnh hằng.

Krishnamurti.

Khát vọng: Tỉnh mộng ta lại là ta
12/01/2025

Khát vọng: Tỉnh mộng ta lại là ta

Khát Vọng, Nhạc Hoa lời Việt Tiêu Diêu Du, Dòng thời gian trường cửu | Theo PhậtDòng thời gian trường cửuTam thế mộng cuộc đời về đâu?Hợp tan Buồn vuiThịnh s...

Tu miên mật tu tinh tấn thì hoa tâm sẽ nở
04/01/2025

Tu miên mật tu tinh tấn thì hoa tâm sẽ nở

Tu miên mật tu tinh tấn hoa tâm nở - Chơn Tín Toàn | Theo Phật

Người tu phải biết sự thật về cuộc sống, thấy được tự thân của mình.
25/12/2024

Người tu phải biết sự thật về cuộc sống, thấy được tự thân của mình.

Người tu phải thấy biết tự thân mình, bản chất sự thật cuộc sống

VẺ ĐẸP LÀ NGUY HIỂMĐang đứng trên quả đồi đó, người ta có thể thấy ba trăm dặm của Himalaya. Hầu như từ chân trời sang c...
14/12/2024

VẺ ĐẸP LÀ NGUY HIỂM

Đang đứng trên quả đồi đó, người ta có thể thấy ba trăm dặm của Himalaya. Hầu như từ chân trời sang chân trời, cùng với những thung lũng sâu thẳm, đỉnh này kế tiếp đỉnh khác cùng với tuyết vô tận.

Không thấy một cái nhà nào, không một ngôi làng nào, không một túp liều nào.

Mặt trời đang chạm những đỉnh núi cao nhất, và bỗng nhiên toàn bộ dãy núi tiếp nối nhau bừng bừng như thể thể chúng bừng bừng từ bên trong. Một sự phát sáng có sự mãnh liệt không thể tin được.

Những thung lũng trở nên tối tăm hơn và yên lặng tuyệt đối.

Quả đất nín thở trong sự rực rỡ của nó.

Khi mặt trời lên cao từ phương Đông xa xôi, sự mãnh liệt, sự tinh khiết tuyệt đối của những hòn núi hoành tráng đó dường như quá gần gũi đến độ hầu người ta có thể chạm vào chúng, nhưng chúng lại ở cách đó hàng trăm dặm.

Và ngày mới bắt đầu!

Không thắc mắc tại sao con người đã tôn thời chúng, chúng quá thiêng liêng, chúng phải được tôn kính từ xa.

Tất cả những người cổ xưa tạo ra những vị thần từ chúng, bởi vì ở đó những thứ trên thiên đàng dùng làm chỗ trú ngụ.

Lúc này, chúng đang được biến thành những đường chơi trượt tuyết và những khách sạn, những hồ bơi và sự ồn ào, nhưng vẫn có sự yên lặng nơi những núi tiết tinh khiết và không ngã lòng đó. Vẻ đẹp không thể hủy diệt và sự nguy hiểm vô cùng.

Rời khỏi sự yên lặng không thể phá vỡ được đó, đi xuống con đường lởm chởm đá, men theo con suối đang chảy xuống, ngang qua vô số loại thông, những cây thông tuyết to lớn. Con đường mòn trở nên rộng rãi phủ đầy cỏ.

Đó là một buổi sáng dễ thương, dìu dịu cùng mùi của một cánh rừng phong phú.

Con đường có nhiều khúc quẹo và nó đang bắt đầu ấm áp.

Trong những cái cây gần bên có nguyên một đàn khỉ, mặt của chúng sáng lên trong mặt trời buổi sáng cùng những cái đuôi dài và thân thể màu xám đầy lông lá. Những con nhỏ đang bám vào mẹ của chúng và cả nhóm đang yên lặng quan sát, không sợ hãi. Hình bóng cô đơn, chúng quan sát bất động.

Và chốc lát sau một nhóm khất sĩ đang tụng kinh, đang đi xuống đến một cái ngôi làng xa xôi.

Tiếng Phạn của họ rõ ràng và chính xác, thể hiện rằng họ từ vùng đất phía Nam rất xa.

Bài thánh ca của họ, tôn thờ buổi sáng mà ban sự sống cho tất cả mọi sinh vật và ân lành của nó, đã vẫn còn ở trên tất cả những sinh vật.

Có khoảng tám người trong số họ, ba hay bốn người còn khá trẻ, tất cả đều cạo đầu trọc lóc, mặc những chiếc áo cà sa, kiểm soát chặt chẽ, hai mắt cúi xuống, không thấy những cái cây to lớn, hàng ngàn bông hoa và những quả đồi xanh dịu, bởi vì vẻ đẹp là nguy hiểm, sự ham muốn có lẽ sẽ bị khơi dậy.

Ngôi làng đang chuẩn bị bữa sáng của nó, và mùi của rừng bốc lên trong không khí.

Những đứa trẻ vừa rửa mặt đang chuẩn bị đến trường cùng những tiếng la hét cười đùa.

Ẩn giữa sự ồn ào thông thường của ngôi làng, có một ý thức của sự chịu đựng buồn chán.

Nó có người giáo sĩ của nó, những người tin tưởng và nhưng người không tin tưởng.

Thật lạ lùng làm sao khi những giáo sĩ từ thời gian vượt khỏi ký ức đã quy định bộ não của con người phải trung thành, phải tin tưởng, phải vâng lời.

Họ là những học giả, những người thầy luật lệ, bằng thái độ của họ cao quý và trách nhiệm, họ là những người bảo vệ xã hội, những người giữ gìn truyền thống.

Thông qua sự SỢ HÃI, họ kiểm soát những vị vua và cả con người.

Xưa kia họ đứng ngoài, tách khỏi xã hội để cho họ có thể hướng dẫn (những thứ) thuộc luân lý, thẩm mỹ, hay tôn giáo.

Dần dần họ trở thành những người thông ngôn giữa Thượng đế và con người.

Họ có quyền hành địa vị và vô số của cải nơi những đền chùa, nhà thờ, thánh đường.

Ở phương đông, họ bao phủ thân thể của họ trong những miếng vải có màu sắc phân biệt rõ ràng, đơn giản.

Ở phương tây, những áo quần của họ trở nên mỗi lúc là một biểu tượng, mỗi lúc một đắt tiền.

Vậy là, có những thầy tu ĐƠN GIẢN đó trong những TU VIỆN,
và những người đó trong những CUNG ĐIỆN.

Những người đứng đầu tôn giáo cùng sự quan liêu của họ giam cầm những con người trong sự trung thành giáo điều, những những nghi lễ và những từ ngữ vô nghĩa.

MÊ TÍN, MƯU MẸO, ĐẠO ĐỨC GIẢ trở thành tiền bạc của tất cả những tôn giáo có tổ chức ở phương Đông và phương Tây.

Và cái THIÊNG LIÊNG nhất đã lẩn trốn ra khỏi cửa sổ, dù cửa sổ đó đẹp đẽ đến chừng nào.

Vì vậy con người phải bắt đầu lại để khám phá cái thiêng liêng vĩnh cửu không bao giờ bị trói buộc bởi những người thông ngôn, những vị giáo sĩ, những đạo sư, bởi những người BÁN RONG của Thiền Định.

Bạn phải là một ngọn đèn cho chính bạn, ngọn đèn đó không bao giờ có thể được trao tặng bởi một người khác. Bởi bất kỳ người triết lý hay tâm lý nào dù họ được kính trọng bởi truyền thống bao nhiêu (đi chăng nữa)

Tự do là đứng một mình, không quyến luyến và không sợ hãi, được tự do trong sự hiểu rõ của ham muốn, (cái) mà nuôi dưỡng sự ảo tưởng.

Có sức mạnh vô cùng trong một mình.

Chính là bộ não bị lập trình, bị quy định mới không bao giờ một mình, bởi vì nó chất đầy sự hiểu biết.

Cái bị lập trình thuộc tôn giáo hay công nghệ, luôn luôn bị giới hạn. Sự giới hạn này là nhân tố chính của xung đột.

VẺ ĐẸP là sự NGUY HIỂM cho một người của HAM MUỐN

(Gặp gỡ cuộc sống - Krishnamurti Tiếng Việt)

Address

Phan Thiet
800000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Theo Phật posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Theo Phật:

Share