
31/07/2025
Nghỉ hưu về quê, ông bố b-ấ-t n-g-ờ b//ị các con thay phiên “chăm sóc” – đến khi phát hiện ca;me;ra gi-ấ/u k/í/n trong nhà, ông mới hiểu tất
Ông Tuấn, 62 tuổi, vừa nghỉ hưu sau hơn ba thập kỷ làm kỹ sư tại một công ty xây dựng lớn ở thành phố. Quyết định trở về quê sống cùng người vợ hiền hậu, bà Hoa, là một bước ngoặt lớn. Căn nhà nhỏ ở làng quê, nơi ông sinh ra và lớn lên, giờ đây trở thành chốn bình yên với vườn rau, ao cá và những buổi chiều lộng gió. Nhưng sâu trong lòng, ông Tuấn vẫn cảm thấy tr;/ố/ng tr/ả/i. Ba đứa con – Minh, Lan và Phong – đều đã có cuộc sống riêng ở thành phố. Những cuộc gọi thưa dần, những lần về thăm chỉ lác đác vài lần mỗi năm.
Thế rồi, một ngày đầu đông, Minh, con trai cả, b-ấ-t n-g-ờ xuất hiện trước cổng với một chiếc vali lớn. Anh nói muốn nghỉ phép vài tuần để “chăm sóc bố mẹ”. Ông Tuấn ngạc nhiên nhưng mừng rỡ, nghĩ rằng con trai muốn bù đắp thời gian xa cách. Chỉ vài ngày sau, Minh rời đi, và Lan, cô con gái giữa, lại xuất hiện với lý do tương tự. Cô ở lại một tháng, t;ất b;ậ;t nấu nướng, dọn dẹp, thậm chí sửa lại mái nhà. Khi Lan r;ờ;i đi, đến lượt Phong, cậu út, trở về với nụ cười tươi rói và những câu chuyện r/ô/m r//ả.
Sự “thay phiên chăm sóc” này khiến ông Tuấn vừa c;;ả;m đ;ộ;;ng vừa ng-h-i n-g-ờ. Các con đều b/ậ/n r/ộ/n, vậy tại sao lại liên tục trở về? Và điều kỳ lạ hơn, mỗi lần một đứa con rời đi, ông Tuấn cảm thấy căn nhà như có gì đó thay đổi – những vật dụng nhỏ b/ị x/ê d/ị/ch, những tiếng động l;/ạ vào ban đ/ê/m, và cả ánh mắt l/ả;/ng tránh của các con khi ông hỏi han.
Một buổi sáng, khi đang tưới rau ngoài vườn, ông Tuấn phát hiện một chiếc camera nhỏ xíu gi-ấ-u tr-o-ng chùm lá dây leo bám trên tường. Ông s/ữ;/ng s//ờ, vì đó không phải thứ ông hay bà Hoa lắp đặt. Ban đầu, ông nghĩ có thể là tr/ộ;/m, nhưng ca;m;era được đặt quá t/i;/nh v//i, hướng thẳng vào phòng khách – nơi cả gia đình thường quây quần. Ông quyết định giữ im lặng, không nói với bà Hoa, và bắt đầu quan sát kỹ hơn.
Ông để ý thấy Minh, khi trở lại lần thứ hai, thường xuyên kiểm tra điện thoại vào ban đêm. Lan, vốn không giỏi công nghệ, lại l/é;/n l/ú/t kiểm tra các góc nhà mỗi khi nghĩ rằng không ai để ý. Phong thì hay hỏi những câu k//ỳ l//ạ, như: “Bố có bao giờ giữ đồ gì quý giá của ông nội không?” hay “Căn gác xép có khóa không?”. Những hành động này càng khiến ông Tuấn thêm ng-h-i n-g-ờ. Ông bắt đầu l/ụ;/c l/ọ;/i ký ức, cố tìm xem có điều gì trong quá khứ khiến các con hành động b;/í ẩ;/n như vậy.
Đêm đó, ông g/i/ả v//ờ đi ngủ sớm, nhưng l/é/n thức để th-e-o d-õ-i. Qua khe cửa, ông thấy Phong trèo lên gác xép, l/ụ;/c l/ọ;/i một chiếc rương cũ – nơi ông nội để lại vài món đồ cổ. Ông Tuấn định lên tiếng, nhưng rồi dừng lại khi nghe Phong lẩm bẩm:... ĐỌC TIẾP Ở BÌNH LUẬN 👇👇👇