Xuân Hạ Thu Đông

Xuân Hạ Thu Đông Mỗi 1 lượt Like là 1 động lực
(1)

17/07/2025
Biểu cảm của một vị khách khi biết Hồng tỷ là nam =))Quay về : "Đến cũng đến rồi"
08/07/2025

Biểu cảm của một vị khách khi biết Hồng tỷ là nam =))

Quay về : "Đến cũng đến rồi"

Chú út tôi, người từ lâu đã được xem như “đóa hoa kiêu kỳ trên đỉnh núi,” cuối cùng cũng kết hôn.Còn tôi, trong buổi hôn...
05/07/2025

Chú út tôi, người từ lâu đã được xem như “đóa hoa kiêu kỳ trên đỉnh núi,” cuối cùng cũng kết hôn.

Còn tôi, trong buổi hôn lễ ấy, lại vô tình để mắt đến một người đàn ông chẳng kém phần kiêu ngạo—Hứa Cách.
Cao một mét tám lăm, đầu húi cua, giữa một rừng công tử áo quần bảnh bao, anh lại là người nổi bật nhất.

Đám bạn đẩy tôi về phía anh, tôi lúng túng mở lời:
“Có thể… kết bạn WeChat không?”

Giữa những tiếng cười trêu chọc xung quanh, anh dụi tắt điếu thuốc, cong môi cười nhạt:
“Em còn nhỏ lắm.”

1

Chú út cuối cùng cũng lấy vợ, cả nhà như mở hội, bông hoa cao quý ấy cuối cùng cũng bước xuống khỏi bệ thờ.

Mẹ tôi suýt nữa rưng rưng nước mắt, xúc động nói:
“Đúng là Trời Phật phù hộ mà!”

Thật ra, tôi vốn không muốn đi đám cưới của chú út, vì từ nhỏ đến giờ, người tôi sợ nhất chính là ông chú này.

Lúc nào cũng lạnh lùng, mặt mày nghiêm nghị, chẳng khác nào Diêm Vương sống. Cái gương mặt đẹp trai ấy đúng là bị phí phạm mà!

Nghe nói cô gái sắp lấy chú út của tôi cũng trạc tuổi tôi. Không biết cô ấy nghĩ gì mà lại chọn chú ấy, chênh nhau tận tám tuổi.

Quả nhiên, tình yêu thật vĩ đại, đến cả khoảng cách thế hệ cũng chẳng là gì.

Mẹ tôi đùa:
“Con chưa trải qua nỗi đau của tình yêu nên không hiểu được cảm giác của nó. Lớn tuổi hơn thì đã sao, người lớn tuổi mới biết thương người. Đừng nhìn chú út của con lúc nào cũng lạnh lùng, khó gần như thế. Với cô gái kia, chú ấy cưng chiều như vàng ngọc.”

Lúc đó, tôi vừa chọn chiếc váy sẽ mặc vào ngày cưới vừa khinh khỉnh “hừ” một tiếng:
“Con dù chưa nếm trải nỗi đau tình yêu cũng không thích kiểu người như chú út đâu. Nếu phải tìm một người giống chú ấy… hừ, lạnh lùng như thế, con sợ không chịu nổi.”

Chỉ là, tôi không ngờ cái tát vào mặt lại đến nhanh như vậy.

2

Hôn lễ của chú út được tổ chức rất hoành tráng, khách mời toàn những người tai to mặt lớn.

Chỉ là ánh mắt tôi cứ không kiểm soát được mà hướng về một người.

Đó là một người đàn ông đầy sức hút.

Bộ vest trên người anh ta mặc trông đầy vẻ tùy ý, đối diện với ai đó đang nói chuyện, anh ta lặng lẽ cầm ly rượu nghe, ngón tay khẽ miết vành ly, thỉnh thoảng gật đầu nhẹ.

Tôi không tự chủ được mà bị anh ta cuốn hút.Cô bạn bên cạnh thấy tôi thất thần, liền thúc nhẹ cùi chỏ vào người tôi:
“Sao thế, Đường Đường? Bị yêu quái hút hồn à?”

Tôi bừng tỉnh, lơ ngơ đáp:

“Bảo bối à, có lẽ tớ thật sự gặp phải yêu quái rồi.”

Cô bạn nhìn theo ánh mắt tôi:
“Nhìn trúng ai rồi?”

Tôi có một ông anh trai cực kỳ mê “làm màu”.Trước mặt người ngoài, anh ta luôn ra vẻ là kiểu anh trai cuồng em gái chính...
05/07/2025

Tôi có một ông anh trai cực kỳ mê “làm màu”.

Trước mặt người ngoài, anh ta luôn ra vẻ là kiểu anh trai cuồng em gái chính hiệu.

Hồi bé, thấy mấy đứa con gái diện váy xinh xắn, anh nghiến răng nghiến lợi mua cho tôi một cái y hệt.

Lớn lên, thấy người ta có bạn trai đẹp trai, anh ta liền chuốc say thằng bạn thân đẹp trai nhất rồi tống vào tay tôi.

Mặt mày đầy tự hào:
“Người ta có gì, em gái tôi cũng phải có cho bằng được!”

1

Anh tôi từ nhỏ đã thích làm trò.

Tôi 4 tuổi, anh ấy 7 tuổi.

Bố mẹ bận việc, không có thời gian chăm cả hai đứa, định đưa tôi đến nhà họ hàng ở tạm.

Nhưng chưa kịp đi thì gặp ngay Mạnh Vân Xuyên vừa tan học về.

Bên cạnh anh ấy là mấy cậu bạn cùng lớp, thấy tôi buộc tóc hai bên, vẻ mặt ngây thơ, họ lập tức nhao nhao lên.

“Wow, Mạnh Vân Xuyên, cậu còn có em gái à!”

“Em gái cậu đáng yêu quá! Cho bọn mình chơi cùng đi!”

“Đúng đó, đúng đó!”

Bị bạn bè tâng bốc, ánh mắt anh tôi sáng rực, cằm hơi hếch lên, ra vẻ tự hào: “Tất nhiên, em gái tôi rất quấn tôi.”

Tôi, đang chuẩn bị về nhà họ hàng: “Ủa?”

Tôi nhìn cậu thiếu niên bịa chuyện không cần nháp, im lặng.

Làm màu phải chăng là bản năng của nhân vật phụ?

2

Đúng thế.

Tôi xuyên vào sách, nhưng không phải nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ ác độc, chỉ là một nhân vật qua đường.

Trong cả nhà, người duy nhất có chút “đất diễn” là ông anh thích làm màu của tôi.

Anh ấy ghét cay ghét đắng nhân vật phản diện xuất thân thấp kém nhưng kiêu ngạo, nên tìm cách gây sự.

Kết quả bị phản diện “vả mặt”, rồi lại tiếp tục gây sự, cuối cùng đi vào con đường bế tắc, bị đuổi học, sống cuộc đời vô định.

Trưởng thành cũng chẳng ra gì, kết cục bi thảm.

Chuẩn nhân vật phụ chính hiệu.

Đọc xong cả cuốn sách, tôi chỉ thấy anh ta tự chuốc lấy, chẳng đáng thương chút nào.

Nhưng mẹ tôi không biết “phẩm chất” của anh ấy, vẫn không muốn làm mất mặt anh.

Mẹ kéo anh ra một góc, nói nhỏ: “Vân Xuyên, mẹ định đưa em gái con đến nhà họ hàng ở một thời gian, con không được chơi với bạn bè nữa nhé.”

Không được?!

Câu này chẳng khác nào tát vào mặt anh tôi trước mặt bạn bè!

Khuôn mặt thiếu niên đỏ bừng, mắt tròn xoe.Ngay sau đó, anh nắm tay mẹ, khí thế tiêu tan, khẩn cầu: “Mẹ ơi, con lớn rồi, con có thể chăm sóc tốt cho em gái! Mẹ đừng đưa em đi…”

Nói đến cuối, giọng anh đã nghẹn ngào.

Mẹ tôi bối rối nhìn bố, cuối cùng vẫn không yên tâm: “Con chắc chắn có thể chăm sóc tốt em gái chứ?”

Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, anh tôi vỗ ngực cam đoan: “Tất nhiên, chỉ cần con còn sống, tuyệt đối không để em gái chịu ủy khuất!”

Tôi: Tôi tin anh chắc luôn!

3

Nhưng bố mẹ lại tin.

Thế là tôi được ở lại nhà.

Tôi là cô công chúa nhỏ được cưng chiều nhất kinh thành.Ba tôi là người giàu nhất nước.Mẹ tôi là nhà thiết kế thời trang...
04/07/2025

Tôi là cô công chúa nhỏ được cưng chiều nhất kinh thành.

Ba tôi là người giàu nhất nước.

Mẹ tôi là nhà thiết kế thời trang danh giá.

Em gái tôi là ảnh hậu nổi tiếng cả nước.

Tôi – viên minh châu trong tay họ, là nhân vật chính bước ra từ một kịch bản sảng văn: đời suôn sẻ, người người ngưỡng mộ.

Cho đến ngày tôi bị bắt cóc.

Lũ bắt cóc kề dao vào cổ tôi, thì thầm bên tai:

“Người nhà cô thuê bọn tôi đấy.”

“Đoán xem, ai trong số họ?”

Khi tôi bị cắt từng mảnh, tôi vẫn không ngừng lặp lại câu hỏi ấy trong đầu.

Năm năm sau, tôi trở về từ cõi chết.

Lần nữa, tôi đứng trước cánh cổng nhà họ Thời.

1

Hôm nay là ngày Thời Tinh - tiểu hoa đán nổi bật nhất giới giải trí, nhận giải ảnh hậu.

Các phương tiện truyền thông lớn đua nhau đưa tin, hot search lập tức bùng nổ.

Khắp nơi đều tràn ngập những lời khen ngợi Thời Tinh:

[Ra mắt đến nay không một scandal nào, vừa có tài năng, vừa có kỹ năng diễn xuất, lại cực kỳ nỗ lực, quá xuất sắc.]

["Tinh" trong tên Thời Tinh chính là ngôi sao may mắn của giới giải trí nội địa.]

[Huhuhu, con gái chúng ta thật sự quá xuất sắc rồi!]

Chẳng mấy chốc, một số cư dân mạng tinh mắt đã tìm ra được gia thế hiển hách của Thời Tinh.

—Cô chính là viên ngọc quý của nhà họ Thời.

Nhà họ Thời ở kinh thành, hào môn trong số những hào môn.

Gia chủ Thời Tấn Thanh năm nay vừa vươn lên vị trí đầu bảng danh sách tỷ phú kinh thành.

Phu nhân của ông, Tư Thấm, là một nhà thiết kế hàng đầu trong nước, những bộ sưu tập thời trang do bà sáng tạo được giới thượng lưu hết mực săn đón.

Không chỉ vậy, tình cảm của vợ chồng họ còn vô cùng gắn bó, sống rất kín tiếng. Ngoại trừ các buổi tiệc từ thiện, họ hầu như không xuất hiện tại bất kỳ nơi công cộng nào.

Cư dân mạng một lần nữa náo loạn.

Người người đều nói Thời Tinh xứng đáng là "công chúa nhỏ của kinh thành".

Nhưng internet chẳng bao giờ có trí nhớ.

Họ quên mất, năm năm trước, nhà họ Thời còn có một cô con gái khác.

Cô ấy tên là Thời Kính.

2

Sau lễ trao giải là tiệc mừng công khai của Thời Tinh.

Cô ta diện một chiếc váy dạ hội cao cấp, lộ ra đường cong quyến rũ.

Đứng giữa nơi phù hoa, cô ta cười rạng rỡ đến mức làm say động lòng người.

Ai cũng nói vận đỏ làm con người thêm rạng rỡ.Năm năm không gặp, từ khi bước chân vào showbiz, sự nghiệp của Thời Tinh ngày càng thăng hoa, nhan sắc của cô ta cũng trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết.

Tôi đứng chân trần bên ngoài sảnh tiệc, dáng vẻ tiều tụy.

Xung quanh có không ít phóng viên đang phục sẵn.

Ánh mắt tò mò của họ liên tục hướng về phía tôi, bàn tán không ngớt.

Trong ánh nhìn soi mói của những chiếc máy ảnh, tôi đưa tay gõ cửa.

Tôi cứu Bá tổng khỏi tay bọn bắt cóc.Anh đưa ra hai lựa chọn: Gả cho anh, hoặc lấy 30 triệu.Tôi không do dự: Lấy tiền.Mộ...
04/07/2025

Tôi cứu Bá tổng khỏi tay bọn bắt cóc.

Anh đưa ra hai lựa chọn: Gả cho anh, hoặc lấy 30 triệu.

Tôi không do dự: Lấy tiền.

Một tháng sau, anh đột nhiên ngất xỉu. Tôi đưa anh vào viện, truyền cho một chai glucose.

Anh lại bảo tôi chọn: Gả cho anh, hoặc lấy 30 triệu.

Tôi vẫn chọn: Lấy tiền.

Thêm một tháng nữa, tôi đưa mẹ già lú lẫn của anh về tận nhà.

Anh vẫn y như cũ: Gả cho anh, hoặc lấy 30 triệu.

Tôi dứt khoát: Lấy tiền.

Mẹ anh nổi trận lôi đình:
“Đồ vô dụng! Mẹ già lú thế này rồi mà vẫn chưa ‘cưa đổ’ nó được à?!”

1

Tôi xuyên vào tiểu thuyết Bá tổng, trói định với một hệ thống kiếm tiền.

Hệ thống: “Nhiệm vụ của cô là kiếm được 10000 vạn, thời hạn nhiệm vụ là 1 năm.”

Thân phận hiện tại của tôi là thư ký của Bá tổng.

Cài đặt nhiệm vụ như này, làm như tôi mới là Bá tổng vậy.

Trong vô số Bá tổng, Cố Thượng An xem ra vẫn là ổn nhất.

Không có tuổi thơ u ám kỳ lạ, không giam cầm Bạch Nguyệt Quang ở nhà, cũng không cho treo ảnh khoả thân khắp thành phố để tìm tình một đêm.

Mỗi ngày, tôi phụ trách sắp xếp lịch trình cho anh, rót trà đưa nước, ra ngoài họp hành, thỉnh thoảng kiêm luôn tài xế.

Chỉ là anh quá đỗi bình thường, khiến nhiệm vụ của tôi trở nên không hề dễ chút nào.

Trừ đi bảo hiểm xã hội 5 khoản và tiền thuê nhà ở 1 khoản thì còn 8000 tệ, dù tôi có ăn cơm thừa của Cố Thượng An mỗi ngày, mỗi năm cũng chỉ dành được 8 vạn.

Chúc mừng cô, Giang Hàm Nhàn, cô cứ làm 1250 năm nữa thì được 10000 vạn thôi.

Sau gần hai tháng nỗ lực, thanh tiến độ nhiệm vụ của tôi được 0.01%.

Tôi đăng một câu hỏi trên một nền tảng mạng xã hội: “Một thư ký tổng tài làm sao kiếm nhanh được 10000 vạn?”

Tôi vò tay chờ đợi câu trả lời, bên dưới đủ các thể loại ý kiến.

[Quỳ xuống trước mặt tổng tài gào khóc, xin anh cho 10000 vạn, nếu anh không đồng ý thì dọa treo cổ ngay cửa công ty.]

[Đứng lên bàn của anh ấy, tay chống hông, hát bài ‘Nghèo Vẫn Vui’.]

[Ghé sát tai anh ấy cười gian, bảo đưa em 10000 vạn.]

[Bắt cóc anh ấy, ép anh ấy tự nộp tiền chuộc.]

Giữa một đống ý kiến trêu đùa, có một ý kiến hơi nghiêm túc hơn.

Đúng lúc tôi đang nghĩ độ khả thi, thì có người ra tay trước, bắt cóc Bá tổng thật.

2

Tôi bị trói ngược hai tay, nằm trên nền đất xám xịt.Trước mặt là Cố Thượng An, thảnh thơi ngồi trên sofa, hai tay bị vòng da cố định vào tay vịn, đối diện còn gắn màn hình lớn đang phát kênh tài chính.

Đây là bị bắt cóc thật à? Sao không đưa thêm một thau nước ngâm chân cho anh luôn?

Ảnh hậu đau đớn bật khóc, mở livestream tìm con gái mất tích. Nước mắt cô rơi suốt ngày đêm, lời cầu xin lạc giọng trong...
03/07/2025

Ảnh hậu đau đớn bật khóc, mở livestream tìm con gái mất tích. Nước mắt cô rơi suốt ngày đêm, lời cầu xin lạc giọng trong tuyệt vọng.

Tôi buông một quẻ hồi đáp dưới phần bình luận:

“Người đã khuất. Hung thủ là kẻ thân cận. Hướng Đông Nam, xung quanh núi rừng bao phủ. Thi thể bị giam trong tường, đóng 49 cây đinh trấn hồn. Tà trận đã hoàn tất.”

Chỉ sau vài phút, bình luận ấy bùng nổ.
Cư dân mạng phẫn nộ, mắng tôi độc miệng, gieo gở, mưu cầu câu view trên nỗi đau người khác.

Ba ngày sau, ảnh hậu chính thức báo án.

Cảnh sát khai quật bức tường phòng ngủ tại biệt thự trên núi. Thi thể cô con gái được tìm thấy bên trong, đúng hướng Đông Nam, bị trấn bằng 49 cây đinh như lời tôi đã nói.

Toàn bộ hiện trường giống như tôi đã mô tả—từng chi tiết rợn người.

Tối hôm đó, giữa lúc tài khoản của tôi bị cư dân mạng công kích dữ dội, một cuộc gọi từ công an mời tôi “uống trà”.

Sáng hôm sau, tin tức “Mẹ chồng ảnh hậu bày tà trận giết con dâu để cầu tự” chiếm trọn vị trí top 1 tìm kiếm.

01

Tôi tên là Thẩm Thanh Niệm, đương nhiệm Thiên Cơ Các hành tẩu thiên hạ.

Trong lúc lướt mạng, tôi thấy ảnh hậu đang live stream tìm con, thần sắc mơ màng, nước mắt đầy mặt.

Ảnh hậu Tạ Tri Vi, xuất thân là diễn viên nhí, diễn xuất tuyệt vời, có vô số fan hâm mộ, là nữ thần trong lòng rất nhiều cư dân mạng.

Thời kỳ đỉnh cao, cô tuyên bố rời khỏi làng giải trí, kết hôn với một doanh nhân nổi tiếng về từ thiện, đã hai ba năm nay không xuất hiện trước công chúng.

Tôi thấy hứng thú, bèn lập tức bấm quẻ:
"Người đã chếc. Hung thủ là người thân cận, hướng Đông Nam, xung quanh núi rừng bao bọc, thi thể bị nhốt trong tường, bị đóng 49 cây đinh trấn hồn, tà trận đã hoàn tất."

Bình luận vừa đăng đã ngay lập tức được cư dân mạng phát hiện và đẩy lên top hot.

Không phải được ủng hộ, mà là bị chửi.

Dòng bình luận ngày càng nhiều, cư dân mạng đã chửi từ tôi đến tổ tiên mười tám đời của tôi.

Mỗi giây trôi qua, vô số bình luận và tin nhắn riêng tư nhảy ra.

Trong live stream, ảnh hậu dường như cũng nhìn thấy bình luận, sắc mặt cô trầm xuống, dường như sắp bùng nổ.

Tôi thở dài một tiếng trong lòng, lặng lẽ thoát khỏi live stream.

Dừng đúng lúc, đó là quy tắc hành nghề.

Tin hay không, tất cả tùy duyên.

02

Thứ Sáu, như thường lệ, tôi mở ứng dụng live stream.Khung cảnh hôm nay khác hẳn sự vắng vẻ thường ngày.

Vừa bắt đầu, vô số cư dân mạng đã ào vào.

Lượt người xem tăng vọt, đến nỗi điện thoại của tôi cũng bị giật lag.

"Live stream bói toán? Cái miệng như ăn phải phân của cô có thể nói được điều gì tốt đẹp chứ?"

"Đồ streamer rác rưởi, nguyền rủa con người ta, chếc đi chếc đi chếc đi!!!"

Ngày Hứa An Nhiên kết hôn, người yêu tôi đã nhảy lầu từ tầng mười tám.Tôi mở cánh cửa phòng làm việc của anh, bên trong ...
03/07/2025

Ngày Hứa An Nhiên kết hôn, người yêu tôi đã nhảy lầu từ tầng mười tám.

Tôi mở cánh cửa phòng làm việc của anh, bên trong tràn ngập những bức tranh phác họa Hứa An Nhiên.

Nét vẽ nguệch ngoạc, điên cuồng—nhưng chan chứa tình yêu đến đau đớn.

Bạn bè bảo: “Thanh Thả đã yêu An Nhiên suốt mười năm. Cô ấy từng là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh.”

Lần mở mắt tiếp theo, tôi thấy Thẩm Thanh Thả bị đám đầu gấu chặn lại ngay trong lớp học.

Tôi lặng lẽ khép cửa lại.

Tối đó, anh đội mưa đến gõ cửa sổ nhà tôi, giọng khàn đặc, tuyệt vọng đến rã rời:

“Nhuyễn Nhuyễn… em thật sự không cần anh nữa sao…”

1

Giáo sư vật lý thiên văn Thẩm Thanh Thả gần đây phát hiện ra một tiểu hành tinh mới.

Trong buổi phỏng vấn, vẻ ngoài lạnh lùng và xuất chúng của anh lập tức leo thẳng lên hot search.

Trọng tâm bàn tán từ tiểu hành tinh nhanh chóng chuyển sang khuôn mặt đẹp đến mê hoặc của anh.

Khi nghe nói tiểu hành tinh được đặt theo tên người anh yêu nhất, cư dân mạng bùng nổ.

Họ vừa ca ngợi tình yêu thần tiên, vừa đua nhau tìm kiếm danh tính “R.a.n.”

Tôi cầm điện thoại, khóe miệng cong lên đến mức còn khó kiểm soát hơn cả AK.

Cuối video, phóng viên cười hỏi: “Giáo sư Thẩm, anh có lời nào muốn nhắn gửi đến người anh yêu nhất, ‘R.a.n.’ không?”

Thẩm Thanh Thả khựng lại, đôi mắt đen láy như màn đêm khẽ run.

“Chúc mừng tân hôn.”

Giọng anh bình thản, nhưng ẩn chứa sự tuyệt vọng cận kề sụp đổ.

Tôi lập tức sững sờ.

Chúc mừng tân hôn?

“Ôi trời, ôi trời!” Vệ Tình bên cạnh chọc ghẹo tôi.

“Nhuyễn Nhuyễn, giáo sư nhà cậu nhìn thì lạnh lùng, ai ngờ lại lãng mạn thế nhỉ. Kỷ niệm ngày cưới mà cứ như tân hôn!”

Có phải vậy không?

Nhìn vào ánh mắt đầy tình cảm của Thẩm Thanh Thả trong video, má tôi đỏ bừng.

Tôi đã ở bên Thẩm Thanh Thả suốt mười năm.

Cùng anh vượt qua những ngày tháng tăm tối để trở thành một giáo sư điềm đạm, xuất chúng như bây giờ.

Mười năm trước, anh chuyển trường và trở thành bạn cùng bàn của tôi.

Thiếu niên ấy, nước da trắng như ngọc, ngũ quan tinh tế, nhưng nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khó chịu.

Còn bây giờ, anh đặt tên tiểu hành tinh theo tên tôi.

Nhắc đến người yêu, đôi mắt vốn lạnh lùng lại nhuốm đầy yêu thương và dịu dàng.

Hôm nay là kỷ niệm một năm ngày cưới của chúng tôi.Tôi xoa bụng, cuộn mình trên ghế sofa, chuẩn bị chờ anh về để báo tin rằng tôi đang mang thai.

Thế nhưng…

Điều tôi chờ được lại là tin Thẩm Thanh Thả qua đời.

Anh nhảy từ tầng mười tám xuống, trong tay nắm chặt một mảnh giấy.

“Cái chết chẳng qua chỉ là trở về vũ trụ.

Hàng tỷ năm sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau giữa biển sao trời.”

Trong cuộc họp công ty, tôi buồn ngủ đến mức mắt díp lại, đầu gật lên gật xuống như gà mổ thóc.Không chịu nổi nữa, tôi l...
03/07/2025

Trong cuộc họp công ty, tôi buồn ngủ đến mức mắt díp lại, đầu gật lên gật xuống như gà mổ thóc.

Không chịu nổi nữa, tôi lén rút điện thoại ra, nhắn tin trêu chọc anh chàng sáu múi hot TikTok:

【Anh ơi, cơ bụng của anh có vẻ lệch rồi đó, để em gác chân thử xem có cân lại không nha?】

【Nếu đồng ý thì bấm 1, không thì chuyển khoản em 50k.】

Chưa kịp cười, hai dòng tin nhắn hiện nguyên văn trên màn hình lớn đang trình chiếu giữa phòng họp.

Sếp – người có gương mặt lạnh như núi băng quanh năm – lặng lẽ tắt trình chiếu, móc điện thoại ra, gõ vài nút.

【+¥50000】

【Đang họp. Ra ngoài mà chơi.】

Tôi: ?????!! Tôi xin lỗi, tôi biết lỗi rồi ạ!!

1

Trong cuộc họp, sếp núi băng chỉ vào PPT, mắng kế hoạch của bộ phận tôi giống như âm mưu gián điệp của đối thủ.

Tôi cúi đầu, giả vờ xấu hổ không biết nói gì, nhưng thực ra đã lén mở ứng dụng video trên điện thoại, lầm bầm trong lòng.

Giang Dịch, anh mắng cái gì mà mắng?

Một kế hoạch tôi sửa mười tám lần, cuối cùng anh chọn cái bản đầu tiên, giờ lại đứng đây mắng tôi?

Hừ! Một đồng một chất lượng. Hôm nay tôi sẽ cho anh thấy, rẻ mà vẫn muốn xịn là không có đâu!

2

Đang lầm bầm thì ứng dụng video bật thông báo.

【Người bạn theo dõi “Anh đẹp trai nhất vũ trụ” vừa đăng video mới.】

Tôi lập tức nhớ tới chàng trai sáu múi mới gia nhập “hậu cung” của tôi.

Trong ánh sáng mờ ảo, cơ bụng và đường nét hình chữ V ẩn hiện…

Đường cong mượt mà, nét nào ra nét đó, đúng là cực phẩm.

Nhưng kỳ lạ là dưới video lại chẳng mấy ai tương tác.

Kéo xuống xem, toàn thấy mấy bình luận trêu chọc của tôi và mấy câu đáp trả độc miệng của anh ấy.

【Chị ơi, bốn góc trên dưới chỗ nào cũng đẹp.】
【Chị ơi, lễ nghĩa liêm sỉ không chữ nào chị dính nhỉ.】
【Giường tròn lãng mạn, chị có muốn thử một lần không (thả tim).】
【Còng số 8 nhà tù, có gan thì lên đi (thả tim).】


Dù miệng độc một chút, nhưng câu nào cũng trả lời tôi đấy thôi.

Tôi nhìn video mới nhất của anh ấy, chiếc quần thể thao xám kéo thấp xuống, tay anh lần từ cơ bụng xuống dưới…

Mạch máu căng tràn…

Hehehe, lúc đó trong đầu tôi chỉ có một chữ – “LÊN!”

Tôi lập tức lấy hết can đảm, mở hộp tin nhắn riêng với anh ấy.

【Bé ơi, nhìn cơ thang của anh hơi có vấn đề, để chị gác chân thử xem được không nha?】【Nếu đồng ý thì bấm 1, không thì chuyển khoản tôi 50k.】

Giây tiếp theo, cả phòng họp im phăng phắc.

Tôi ngẩng đầu, trên màn hình lớn hiện lên đúng hai dòng tin nhắn tôi vừa gửi.

Trên bục, sếp mặt lạnh như băng, ung dung tắt chế độ trình chiếu, rút điện thoại ra.

Bạn thân khác giới của bạn trai tôi vừa ngồi xuống đã không khách sáo—nhấc ly rượu hắn đang uống dở lên làm một ngụm, rồ...
03/07/2025

Bạn thân khác giới của bạn trai tôi vừa ngồi xuống đã không khách sáo—nhấc ly rượu hắn đang uống dở lên làm một ngụm, rồi tiện tay khoác luôn áo khoác của hắn lên người. Cô ta cười như vô tội:

“Chị sẽ không để bụng đâu nhỉ? Em với anh Trạch Hi chỉ là anh em thân thôi mà.”

Kiểu "trà xanh" kinh điển. Ai mà chưa từng gặp?

Còn chưa kịp phản ứng gì, Thẩm Quy Vân đã đẩy cửa bước vào, không nói không rằng lao ngay về phía tôi:

“An An, tôi thất tình rồi!”

Cậu ấy vừa uống sạch ly nước cam của tôi, vừa bóc tôm cho tôi ăn như thể chúng tôi đang đi ăn riêng, rồi còn ngang nhiên bắt tôi đưa về nhà.

Trần Trạch Hi nổi giận, kéo tay tôi lại:

“Dựa vào cái gì? Em là bạn gái anh, hôm nay còn là sinh nhật anh nữa!”

Tôi giật tay ra, mặt lạnh tanh:

“Anh không thấy cậu ấy đang rất buồn à? Không có chút đồng cảm nào sao?”

1.

Lâm Dao tỏ vẻ ngượng ngùng đặt ly rượu xuống, nhưng lại nhanh chóng giành thế chủ động:

"Anh để ly rượu gần em như vậy làm gì? Hại em vô tình cầm nhầm!"

Ly của Trần Trạch Hi rõ ràng đặt ngay trước mặt hắn.

Khi cô ta vươn tay lấy ly, còn cố ý chạm vào cánh tay hắn.

Cái này mà cũng nói là cầm nhầm, đúng là thiên tài thật sự.

Trần Trạch Hi chẳng hề để bụng, thậm chí còn mỉm cười trêu ghẹo:

"Vậy là lỗi của anh rồi. Vậy em cứ dùng cái này đi, anh gọi người lấy ly khác."

Lâm Dao giả vờ hờn dỗi:

"Trước đây anh toàn uống chung ly với em, giờ có bạn gái rồi đúng là khác hẳn, xem em như người ngoài luôn rồi đúng không?"

Vừa dứt lời, mọi người đồng loạt quay sang nhìn tôi.

Hôm nay là sinh nhật Trần Trạch Hi, khách mời đều là bạn của hắn và Lâm Dao.

So với tôi – một người ngoài, rõ ràng bọn họ nghiêng về phía cô ta hơn.

Trần Trạch Hi nắm tay tôi, cười nói:

"An An không phải người nhỏ nhen như vậy, cô ấy sẽ không để bụng đâu."

Tôi rút tay ra.

Niềm vui khi vừa ngồi xuống đã hoàn toàn tan biến.

Không để bụng?

Tất nhiên là tôi không để bụng.

Tôi muốn xem thử cô ta còn giở được chiêu trò gì nữa.

2.

Món tôm hùm được dọn lên, Trần Trạch Hi tự nhiên xắn tay áo lên giúp tôi bóc vỏ.

Tôi rất thích ăn tôm.

Lúc mới quen nhau, trong một lần ăn chung, tôi vô tình bị vỏ tôm cứa vào tay.

Hắn liền tra cứu ngay, thấy nói trong hải sản có thể có ký sinh trùng gây nhiễm trùng, lập tức kéo tôi đến bệnh viện kiểm tra.Dù bác sĩ bảo rằng tôm đã nấu chín thì không sao, nhưng từ đó về sau, hắn tự nguyện đảm nhận luôn việc bóc tôm cho tôi.

Lâm Dao nhìn thấy, chu môi tỏ vẻ ấm ức:

"Chúng ta quen nhau bao lâu rồi mà anh chưa từng bóc tôm cho em, còn chị ấy thì mới yêu anh được bao lâu chứ? Đúng là trọng sắc khinh bạn!"

Trần Trạch Hi bật cười:

"Không giống nhau. Cô ấy là bạn gái anh, mà bạn gái thì phải được chiều chứ? Sau này em có bạn trai, em cũng có thể nhờ anh ta bóc tôm cho mà."

Cô ta lập tức đáp ngay:

"Em không nỡ đâu! Em thà không ăn còn hơn!"

Lúc xuyên vào sách, Tề Ngôn đang lạnh lùng đề nghị chia tay, còn tôi thì khóc đến mức suýt ngất đi.Chỉ mất hai giây để t...
03/07/2025

Lúc xuyên vào sách, Tề Ngôn đang lạnh lùng đề nghị chia tay, còn tôi thì khóc đến mức suýt ngất đi.

Chỉ mất hai giây để tiêu hóa tình huống, tôi ngừng khóc, bật cười sảng khoái.

Tề Ngôn – cái tên nghe là biết mang xui xẻo, một sao chổi chuyển kiếp chính hiệu. Nguyên chủ vì anh ta mà tán gia bại sản để "đổi vận", cuối cùng lại bị gắn mác nữ phụ độc ác, bị cười chê, bị đá văng khỏi cốt truyện.

Nhưng giờ thì khác.

Tôi đến đúng lúc, và mọi thứ vẫn còn kịp để xoay chuyển.

Khối tài sản khổng lồ này... cuối cùng cũng đến lượt tôi thu hoạch.

1

Anh ta nhíu mày nhìn tôi: “Cô cười cái gì?”

Nụ cười trên mặt tôi không che nổi, nên chẳng thèm giả vờ nữa.

Tôi nhướng mày, giọng vui vẻ: “Ăn mừng vì được độc thân trở lại.”

Trên mặt anh ta thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

“Tề Ngôn, tôi đồng ý rồi.”

“Đồng ý gì?”

“Chia tay.”

Nghe thấy lời tôi, Tề Ngôn ngơ ngác.

Anh ta có lẽ không ngờ tôi sẽ thực sự đồng ý.

Tề Ngôn vốn giỏi đóng vai “cao quý nhưng bất cần”.

Là kẻ lang thang ở Bắc Kinh, anh ta tìm mọi cách bám lấy Hứa Hân, nhưng lại giả vờ bị ép buộc.

Hứa Hân vung tiền tài nguyên cho anh ta, còn anh ta thì làm như bị đẩy vào thế khó.

Trong nguyên tác, mỗi lần Tề Ngôn đề nghị chia tay, tình cảm của nguyên chủ với anh ta lại càng sâu đậm hơn, rồi cô tiếp tục tung tiền mong anh ta quay lại.

Tề Ngôn biết Hứa Hân mê kiểu “người không kiêu không nịnh” như anh ta, nên cứ dùng chiêu này để thao túng cô.

Anh ta không ít lần công khai đòi chia tay, rồi ám chỉ rằng Hứa Hân bám anh ta không buông.

Cả giới thượng lưu Bắc Kinh đều biết anh ta là “cục cưng” của tiểu thư nhà họ Hứa, vì nể mặt cô mà cho anh ta vô số đặc quyền.

Lần này, Tề Ngôn vừa đoạt giải Ảnh đế, Hứa Hân là người trao giải cho anh ta.

Trước ống kính, anh ta cảm ơn Hứa Hân hết lời, nhưng cuối cùng vẫn đề nghị chia tay.

Hứa Hân đau lòng đến mức gần ngất. Cô đã thay đổi tính cách tiểu thư, làm mọi thứ vì Tề Ngôn, nhưng vẫn không hiểu tại sao anh ta muốn chia tay.

Khi Hứa Hân đau lòng suýt ngất, tôi xuyên vào.

Tôi chỉ mất mười giây để hiểu tình hình, rồi phá lên cười.

Lúc này, tài sản, danh tiếng và địa vị của Hứa Hân vẫn nằm trong tay cô.

Tề Ngôn, kẻ sao chổi, lại tự nguyện rời đi.

Không chia tay thì đợi đến khi nào?

Chần chừ một giây cũng là bất kính với tài sản.Trong nguyên tác, Hứa Hân sống chết không chịu chia tay.

Sau đó, Tề Ngôn dính vào “bạch nguyệt quang” quốc dân Lâm Y Y, rồi cùng nhà họ Lâm từng bước nuốt chửng nhà họ Hứa.

Nhà họ Hứa sụp đổ hoàn toàn.

Anh cả ngồi tù, em gái bị lừa sang Myanmar, cha Hứa vì quá giận mà lên cơn đau tim qua đời, mẹ Hứa uống thuốc tự tử.

“Sao chổi chuyển kiếp, cả đời bi kịch. Nếu được chân tâm, mệnh cách sẽ thay đổi.” Khi Hứa Hân qua đời, cô mới nghe thấy giọng nói kỳ lạ phát ra từ người Tề Ngôn.

Lúc đó cô mới biết, Tề Ngôn là sao chổi chuyển kiếp, còn cô chính là người để anh ta đổi vận.

Vì một tên khốn mà tán gia bại sản, nhà tan cửa nát.

Quá xui xẻo!

…..

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tề Ngôn, tôi lau nước mắt còn sót lại.

Hôm nay, nhân buổi phát sóng trực tiếp lễ trao giải, tôi sẽ công khai với cả thế giới, chấm dứt mọi liên quan với anh ta.

Tôi mỉm cười nhìn vào ống kính:

Address

Thanh Hóa

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Xuân Hạ Thu Đông posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share