
09/07/2025
Anh xe ôm bất ngờ cho cô gái ư//ớt sũ//ng đi nhờ, nào ngờ chính hành động đó đã thay đổi đời anh mãi mãi...
Hùng năm nay 35 tuổi, làm nghề chạy xe ôm công nghệ. Mỗi ngày, anh dậy từ 5 giờ sáng, ro//ng ru//ổi khắp thành phố. Cuộc sống mưu sinh v//ất v//ả, nhưng anh chưa bao giờ tha/n vã/n, chỉ mong đủ tiền nuôi con ăn học và thu//ốc tha/ng cho mẹ già ở quê.
Hôm ấy, trời đổ mưa tầm tã. Hùng trú dưới mái hiên một cửa hàng đã đóng cửa, nhìn màn mưa xám xịt mà lòng buồn rười rượi. Ngay lúc đó, anh thấy một cô gái trẻ đang co ro ven đường. Chiếc váy m///ỏng dín///h nước mưa, mái tóc dài ư///ớt sũ///ng, đôi môi tí///m t////ái. Cô đứng nhìn xung quanh, ánh mắt bấ////t l///ực và s///ợ h////ãi.
Hùng chạy lại hỏi:
– Em sao thế? Đang đợi ai à?
Cô gái ngẩng lên, giọng ru///n ru///n:
– Em… em bị giậ////t mấ///t ví, điện thoại cũng hết pin. Em không biết làm sao về nhà…
Nhìn dáng vẻ t///ội nghi////ệp của cô, Hùng không đành lòng. Anh nghĩ, nếu con gái mình rơi vào hoàn cảnh này mà không ai giúp, chắc đa///u lò////ng lắm. Không ngần ngại, anh mở cốp xe lấy tấm áo mưa cũ, choàng lên người cô gái.
– Lên xe đi, anh chở về.
Cô gái ngập ngừng:
– Nhưng… em không có tiền trả anh đâu…
Hùng cười hiền:
– Không sao, trời mưa gió thế này, em cứ lên đi kẻo ố///m.
Cô gái lặng lẽ ngồi sau xe anh. Đường về nhà cô xa hơn anh tưởng, qua mấy con phố ngập nước, chiếc xe số cũ của Hùng ì ạch chạy qua từng đoạn đường. Cuối cùng, dừng trước một căn biệt thự lớn, cô gái lí nhí cảm ơn, rút trong túi ra chiếc kẹp tóc đính ngọc trai:
– Em thật sự không có tiền mặt, anh cầm tạm kẹp này nhé, mai em gửi trả anh gấp mười lần…
Hùng lắc đầu:
– Không cần đâu. Em về nhà an toàn là được rồi. Đi đi, kẻo người nhà lo.
Nói rồi anh phóng xe đi, để lại cô gái đứng lặng, mắt ngân ngấn nước.
Sáng hôm sau, khi đang ngồi cà phê lề đường chờ khách, Hùng thấy một chiếc xe hơi đen bóng dừng trước mặt. Một người đàn ông bước xuống, ăn mặc lịch sự, giọng cất lên:
– Anh có phải là Hùng không?... đọc tiếp dưới bình luận 👇