Giác Ngộ Mỗi Ngày

  • Home
  • Giác Ngộ Mỗi Ngày

Giác Ngộ Mỗi Ngày Giác Ngộ Mỗi Ngày được lập ra để mang đến cho bạn những kiến thức bổ ích và thú vị. Tu để hiền đi và hiểu hơn

🍀Nghịch Duyên Là Gì? Cách Để Biến Thách Thức Thành Cơ Hội Trong Cuộc Sống (P2)Hệ thống kinh điển Đại thừa cho rằng, Đề B...
03/06/2024

🍀Nghịch Duyên Là Gì? Cách Để Biến Thách Thức Thành Cơ Hội Trong Cuộc Sống (P2)

Hệ thống kinh điển Đại thừa cho rằng, Đề Bà Đạt Đa là một vị Bồ Tát chuyên hành nghịch hạnh, làm những việc cản trở sự tu hành của người khác, chuyên đi theo và thực hành các trở ngại, để giúp cho Bồ Tát Tất Đạt Đa tu hạnh nhẫn nhục Ba la mật. Và nhờ thực hành trọn vẹn công hạnh đó, mà vị Bồ Tát này có thể đắc đạo, trở thành một vị Phật.

Nếu không có Tôn giả, thì đức Phật đã không thể dễ dàng đạt được quả vị giác ngộ như vậy. Trong phẩm Đề Bà Đạt Đa thứ mười hai của kinh Pháp Hoa, tiền thân đức Phật là một ông vua muốn cầu pháp, còn tiền thân của Tôn giả là một vị đạo tiên, truyền trao chánh pháp cho nhà vua. Nhà vua lúc đó đi theo đạo tiên, bổ củi, gánh nước, phục vụ, bị đạo tiên chửi mắng, đánh đập cũng không thoái chí bỏ đi, cuối cùng được truyền pháp.

Bản kinh đã một lần nữa khẳng định, Đề Bà Đạt Đa là nhân tố quan trọng trên hành trình giác ngộ của Đức Phật. Hình ảnh Tôn giả, tượng trưng cho những nghịch cảnh và những khó khăn trong cuộc sống hằng ngày, cũng như trên bước đường tu học Phật pháp.

Ở một góc độ khác, chúng ta có thể nói rằng, Đức Phật tái sinh nơi nào, thì Đề Bà Đạt Đa cũng tái sinh nơi ấy. Vô số kiếp về trước, Đề Bà Đạt Đa luôn phá Ngài, hại Ngài, đời nào cũng làm cho Phật điêu đứng, nhưng Đức Thế Tôn lại nói: Chính vì Ta thường gặp Đề Bà Đạt Đa, nên chóng chứng đạo Bồ-đề.

Theo ghi chép lại, khi nghe về cái chết của Đề Bà Đạt Đa, Đức Phật nói: Mặc dù Đề Bà Đạt Đa có nhiều hành động xấu, nhưng những phạm hạnh ông thực hiện trong thời gian đầu làm Tỳ-kheo, dưới sự hướng dẫn của Như Lai, vẫn trổ quả tốt trong tương lai. Cũng giống như vậy, Phật tính trong chúng ta ai cũng có, nhưng chỉ vì vô minh và tham dục che lấp, nên chúng ta không nhận ra được mà thôi.

Bi kịch xảy ra, khi con người không biết giới hạn sự ham muốn, bị vướng mắc vào tham dục, lúc nào cũng nghĩ về mình, nghĩ về việc làm sao để mang lại lợi ích tối đa cho bản thân.

Cũng trong kinh Pháp Hoa, nói về Bồ Tát Thường Bất Khinh, kinh viết: Khi thấy ai, Ngài liền chắp tay nói: Tôi rất kính ngưỡng ngài, tôi không dám khinh thường ngài. Tại sao, vì tất cả quý ngài đang hành Bồ Tát đạo và sẽ thành Phật.

Ngài đem thông điệp đó đến cho mọi người, nhưng không phải khi nghe, ai cũng vui mừng. Có người tưởng Ngài khinh khi họ, nhạo báng họ, vì vậy mà có khi họ đã dùng gậy đánh đuổi Ngài, có khi họ đã dùng lời thô tục để mắng chửi Ngài.

Tỳ kheo Thường Bất Khinh không tụng kinh, không hành đạo theo thói thường, không cúng lạy, không đi hành hương, không ngồi thiền, Ngài chỉ làm một công việc là khi nào thấy ai thì Ngài đến, cúi xuống làm lễ và trang nghiêm nói rằng, tôi không dám khinh quí vị, quí vị sau này sẽ thành Phật.

Trải qua nhiều năm tháng, thường bị mắng nhiếc như vậy mà Bồ Tát Thường Bất Khinh chẳng sinh lòng giận hờn. Do đó, việc đánh đập mắng chửi của người khác đã từ nghịch duyên, chuyển biến thành thuận duyên, để giúp Bồ Tát nhanh chóng thành Phật?

Chính chúng ta cũng vậy, nếu biết thực tập hạnh nhẫn nhục, thì ta cũng là hậu thân của các Ngài. Các Ngài bất sanh, bất diệt nên lúc nào ta tiếp xúc được với hạnh nguyện của các Ngài, thì các Ngài sống dậy liền trong ta ngay lúc đó. Nếu chúng ta nhìn lại quá trình thành đạo của Đức Thế Tôn, ta sẽ thấy rằng không bao giờ là không có những người gây khổ đau, trở ngại cho Ngài và tăng đoàn. Do lòng tham, do khao khát chiếm hữu và thỏa mãn những cuồng vọng, mà gây nên những nghiệp bất thiện.

Ðức Phật dạy, chúng ta là kết quả của những việc chúng ta làm bây giờ. Điều này có nghĩa là ta chịu trách nhiệm mọi điều trong đời sống của chúng ta, không ai tu tập thay cho mình, và cũng không ai có thể cởi bỏ mọi ràng buộc, đau khổ thay cho mình.

Từ Trước đến nay, chưa có minh sư của một tôn giáo nào dạy rằng, bản chất thực sự của Đạo, là việc nhận thức được khổ đau. Và cũng chưa bao giờ có một vị minh sư nào dạy rằng, diệt khổ là mục đích chính của Đạo. Chưa bao giờ một phương pháp cứu rỗi, lại được đề ra một cách thật giản dị, không có yếu tố siêu nhiên, và siêu nhân. Một Đạo pháp độc lập, đối nghịch với tất cả những pháp thông thường khác.









🍀Nghịch Duyên Là Gì? Cách Để Biến Thách Thức Thành Cơ Hội Trong Cuộc Sống (P1)🎊Dưới cái nhìn của đạo Phật, để hoàn thành...
02/06/2024

🍀Nghịch Duyên Là Gì? Cách Để Biến Thách Thức Thành Cơ Hội Trong Cuộc Sống (P1)

🎊Dưới cái nhìn của đạo Phật, để hoàn thành một công việc dù nhỏ hay lớn, đều cần phải có sự hội ngộ của các duyên, trong đó bao gồm cả nghịch duyên và thuận duyên. Thuận duyên, là những yếu tố tích cực, thuận lợi, ai cũng mong muốn, còn nghịch duyên là những yếu tố ngược lại mong muốn, cản trở sở nguyện.

Thời Phật còn tại thế, với trí tuệ siêu việt, và lòng từ bi vô lượng, Ngài đã nhiếp phục được rất nhiều chúng sinh. Có nhiều người chỉ cần một lần thấy Ngài, hay một lần đến tịnh xá được Ngài thuyết pháp cho nghe, đã phát nguyện từ bỏ đời sống thế tục, sống đời xuất gia phạm hạnh. Thế nhưng, trong số đó, lại có một vị Tôn giả, tuy là đệ tử Phật, nhưng đã dùng phần lớn thời gian cuộc đời mình, để tìm mọi cách phá hoại Phật, thậm chí là muốn giết Phật. Vị Tôn giả đó chính là Đề Bà Đạt Đa, người Đức Phật chưa bao giờ xem là kẻ thù, mà luôn coi là một vị thiện tri thức lớn nhất của mình.

🎊Vậy tại sao Đức Phật lại xem tôn giả Đề Bà Đạt Đa là nhân tố lớn giúp Ngài thành đạo.

Cũng giống như thái tử Tất Đạt Đa, Đề Bà Đạt Đa cũng xuất thân trong giai cấp vua quan, ông là em họ của thái tử, con của em vua Tịnh Phạn. Sau khi thái tử xuất gia tu hành và thành đạo, trở thành đức Phật Thích Ca Mâu Ni, trong lần trở về kinh thành Ca Tỳ La Vệ thăm vua cha, và họ hàng trong hoàng cung, Ngài đã hóa độ được một số vương tôn công tử dòng họ Thích Ca, phát tâm xuất gia. Đề Bà Đạt Đa cũng là một trong số những vương tử, được xuất gia trong giai đoạn đó.

Thế nhưng, khác với những Tôn giả khác tinh tấn tu hành, dần dần chứng được quả vị A La Hán, Tôn giả Đề Bà Đạt Đa chỉ chuyên lo tu luyện thần thông, mà không chứng được quả vị nào. Dần dần, bản ngã mỗi ngày một tăng trưởng, ông tham vọng thay thế đức Phật lãnh đạo Tăng đoàn. Khi bị Đức Thế Tôn từ chối, ông đã dẫn các đệ tử của mình đi đến ở nơi khác, lập một giáo đoàn riêng, tách ra khỏi giáo đoàn của Phật.

🎊Đề Bà Đạt Đa tuyển 16 sát thủ từ trong cung của vua để tiến hành kế hoạch ám sát đức Phật. Theo kế hoạch, đầu tiên, ông sai hai sát thủ tiếp cận đức Thế Tôn và ra tay hạ sát Ngài. Rồi ông sai hai sát thủ khác sẽ chặn đường về và thủ tiêu hai sát thủ trực tiếp sát hại đức Phật, để không lộ kẻ chủ mưu. Nhưng hai sát thủ đầu tiên đã được đức Phật giáo hóa, họ không thể ra tay sát hại đức Phật. Thế là kế hoạch sát hại đức Phật này không thành.

Sai người thì sợ người bị đức Phật hóa phục, Đề Bà Đạt Đa nghĩ thú dữ sẽ không thể bị hóa phục. Vì vậy, Đề Bà Đạt Đa mượn những con voi hung dữ của vua, chúng luôn bị nhốt trong chuồng, và chỉ sử dụng khi lâm trận trên chiến trường. Sử ghi lại rằng, trong lúc đức Thế Tôn cùng các thầy Tỳ-kheo đang trên đường vào thành Vương Xá khất thực, Đề Bà Đạt Đa ra lệnh thả những con voi hung dữ xông đến tấn công đức Phật. Nhưng bậc Toàn giác đã hóa phục chúng với tâm đại từ.

🎊Người và vật, không ai có thể sát hại đức Thế Tôn. Đề Bà Đạt Đa không tin là không thể sát hại được đức Phật. Ông đích thân mai phục trên một góc đỉnh núi, đợi lúc đức Phật đi qua sẽ lăn những tảng đá lớn từ trên đỉnh núi xuống và tin chắc những tảng đá lớn vô tri sẽ sát hại được đức Phật. Nhưng những tảng đá vô tri kia chỉ lăn xuống và dừng lại dưới chân đức Phật, làm tổn thương nhẹ chân Ngài.

Nhờ sự giáo hóa của tôn giả Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên, kế hoạch phá hoại Tăng đoàn của ông bị thất bại. Đến giây phút gần lìa đời, một mình chống chọi với cơn bạo bệnh, tôn giả Đề Bà Đạt Đa khởi lên tâm niệm ăn năn về những tội lỗi của mình, và đã nhờ người đưa đến tịnh xá gặp Phật lần cuối để sám hối nghiệp chướng.

🎊Có thuyết cho rằng, ông gặp được Phật và nói lên lời sám hối, được Phật tha thứ, rồi trút hơi thở cuối cùng, nhưng cũng có thuyết nói, trên đường đến tịnh xá, mặt đất nứt ra kéo ông rơi xuống, tôn giả chết đọa vào địa ngục mà chưa kịp gặp Phật. Trong kinh Bổn Sinh có rất nhiều bài kinh nói về mối oán kết giữa Phật và tôn giả Đề Bà Đạt Đa. Mỗi khi Bồ tát Tất Đạt Đa hiện thân vào trong cuộc đời giáo hóa, thì Đề Bà Đạt Đa lại đi theo để tìm cách hãm hại.

Có khi Bồ tát hiện thân nai chúa, voi chúa, thì Đề Bà Đạt Đa hiện thân thợ săn, khi Bồ tát hiện thân thành người thương nhân hiền thiện, thì Tôn giả lại hiện thân người lái buôn nham hiểm, độc ác. Qua đó, ta thấy rằng không chỉ trong kiếp này, mà từ nhiều kiếp về trước, Đề Bà Đạt Đa đã luôn đi theo để tìm cách phá hoại Phật. Thế nhưng, với lòng từ bi vô lượng, dù Tôn giả có tạo nhiều tội lỗi, nhưng cuối cùng vẫn được đức Phật tha thứ, và tôn giả đã được thành Phật sau khi trả hết quả báo ác nghiệp.










Address


Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Giác Ngộ Mỗi Ngày posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Giác Ngộ Mỗi Ngày:

Shortcuts

  • Address
  • Telephone
  • Alerts
  • Contact The Business
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Media Company?

Share