LỌC Nước NGÂN HÀ

LỌC Nước NGÂN HÀ Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from LỌC Nước NGÂN HÀ, Digital creator, 122 Quang Trung gia Cẩm Việt trì Phú Thọ, Viet Tri.

09/07/2025

Trời 40° Anh em CTY Ngân Hà không ngại khổ vì khách hàng thân yêu!
Thi công lọc tổng cho khách ở Tân Thành Tân Dân Việt trì Phú Thọ!

07/07/2025

Lắp một chiếc máy điện giải xinh xinh cho khách hàng ở Thái Nguyên !

06/07/2025

CN Thi công lắp lọc tổng cho CA xã Phú Mỹ tỉnh Phú Thọ.
CÔNG_TY_NGÂN_HÀ
✅ Cung Cấp Tất Cả Các Máy Lọc Nước Gia Đình RO, NANO Đủ Các Hãng : 𝐀𝐨𝐬𝐦𝐢𝐭𝐡, 𝐊𝐚𝐫𝐨𝐟𝐢, 𝐆𝐞𝐲𝐬𝐞𝐫, 𝐊𝐚𝐧𝐠𝐚𝐫𝐨𝐨.
✅Dịch vụ sửa chữa bảo trì chăm sóc máy lọc tại nhà.
✅Thiết bị phụ kiện, vật liệu ngành lọc nước.
☎️ 0921 688 988 - 0978 00 22 42
🍀 Địa chỉ
Cs1: số 34b ngõ 19 Mai Động, Hoàng Mai, Hà Nội
Cs2 :460 Phan Đình Phùng, Thành Phố Thái Nguyên
Cs3: 122 Quang Trung – Gia Cẩm – Việt Trì – Phú Thọ

29/06/2025

Tình yêu - Hôn nhân

Bố mẹ chồng đón 6 cháu về nghỉ hè, dâu trưởng hiếm muộn tất tả đến kiệt.
Bố mẹ chồng xây nhà to, đón 6 cháu về chơi dịp nghỉ hè khiến con dâu trưởng hiếm muộn tất tả phục vụ.
Mỗi dịp hè về, nhà tôi lại trở nên rộn ràng hơn bao giờ hết. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy cảnh đại gia đình sum vầy, tiếng cười nói rộn ràng, ông bà vui vẻ bên con cháu.

Nhưng với tôi, mùa hè là chuỗi ngày phiền muộn, căng thẳng, mệt mỏi vô cùng.

Tôi lấy chồng đã 10 năm, là dâu trưởng trong gia đình truyền thống ở một vùng quê Bắc Bộ. Nhà chồng tôi có 4 anh em.

Các em chồng tôi đều yên bề gia thất, ai cũng sinh đủ 2 con. Duy chỉ có vợ chồng tôi ít phước, mãi không có duyên được làm cha mẹ.

Tài Trợ

Vợ chồng tôi không con nên ở cùng bố mẹ, giúp ông bà chăm sóc nhà cửa, hương khói tổ tiên. Không con, chúng tôi buồn một, bố mẹ chồng buồn mười
Ông bà lúc nào cũng trông mong có cháu để bồng bế cho vui cửa vui nhà. Vì vậy, mỗi cuối tuần hoặc dịp hè, bố mẹ chồng đều gọi điện cho các em chồng tôi đưa cháu về chơi.
Năm nay, ông bà trích hết tiền dưỡng già, lương hưu để xây nhà mới khang trang. Ông bà còn bỏ tiền cải tạo một phần vườn rau thành khu vui chơi cho các cháu.
Các em chồng tôi lập nghiệp xa, chỉ về quê vào dịp lễ, Tết hoặc nghỉ hè. Mấy năm trước, nhà bố mẹ chồng tôi chỉ là căn nhà nhỏ, chật hẹp.
Hôm tân gia, bố chồng tôi nói thẳng với các con, hè phải cho các cháu về chơi với ông bà nội ít nhất 1 tháng. Mấy đứa cháu tôi nghe vậy vui lắm. Chúng nhao lên, vỗ tay tán thành yêu cầu của ông bà nội.
Chỉ có tôi lòng đầy lo lắng, sợ hãi. Bởi nhà càng to, khách càng đông, trách nhiệm cơm nước, dọn dẹp lại càng dồn lên vai tôi.

Và thực sự mọi chuyện đã diễn ra đúng như tôi dự liệu. Dịp hè, các cháu được nghỉ nhưng các em chồng tôi đều bận rộn công việc. Họ về quê chỉ muốn nghỉ ngơi hoặc ở lại dăm hôm rồi lại quay về thành phố làm việc.

Bố mẹ chồng tuổi cao, sức yếu. Gọi là chăm cháu, ông bà cũng chỉ ngăn chúng ra khỏi cổng. Còn lại mọi việc đều do một tay tôi quán xuyến.

Thế là từ sáng sớm đến tối mịt, tôi quay cuồng với ba bữa cơm, dọn dẹp, giặt giũ cho cả 6 đứa trẻ đang tuổi ăn, tuổi chơi. Mỗi ngày, việc phải lên thực đơn, đi chợ, nấu ăn cho lũ trẻ đã khiến tôi mệt rã rời.
Các cháu nhỏ về quê cũng kéo theo bao chuyện phức tạp. Trẻ con đông, chạy nhảy, nô đùa, cãi nhau ầm ĩ.
Có hôm tôi vừa dọn xong mâm cơm, các cháu tranh giành đồ chơi làm đổ bát canh, vãi cơm ra sàn. Tôi lại tất bật lau dọn,
Các cháu cũng giành nhau xem ti vi, đồ chơi, đòi ăn vặt, đi đây, đi đó. Bố mẹ chồng tôi trước là chiều cháu, sau là để chúng không la lối nên cứ thế đáp ứng mọi yêu sách.
Lũ trẻ ăn nhiều, chơi nhiều lại lăn ra ốm. Tôi phải chạy vạy thuốc thang. Tôi chưa từng làm mẹ nên càng thêm mệt mỏi.
Nhiều hôm, tôi mệt đến mức chỉ muốn trốn vào phòng, mặc kệ mọi thứ. Nhưng nghĩ đến bố mẹ chồng, nghĩ đến trách nhiệm của một nàng dâu trưởng, tôi lại cố gắng gượng dậy.
Nhưng tôi cũng là con người, cũng biết mệt, biết tủi thân khi mọi việc lớn nhỏ đều dồn lên vai mình. Đã nhiều lần tôi mong các em chồng chia sẻ việc nhà, hoặc chí ít là bố mẹ chồng hiểu và động viên mình.
Nhưng rồi mọi thứ vẫn đâu vào đó. Thậm chí có lúc, bố mẹ chồng còn cho tôi cảm giác vì là dâu trưởng lại không có con, nên tôi phải ngoan ngoãn chăm cháu chồng như một lẽ tất yếu.
Nhiều lúc tôi tự hỏi, liệu mình có ích kỷ quá không khi mong muốn một mùa hè yên bình, không phải tất bật cơm nước, không phải nghe tiếng trẻ con cãi nhau, khóc lóc.
Tôi cũng muốn được nghỉ ngơi, được về thăm bố mẹ đẻ, được đi du lịch như bao người khác. Nhưng hết hè rồi lại Tết, tôi luôn phải còng lưng chăm bố mẹ chồng, em chồng và cả cháu chồng.
Tôi không thể nói ra tâm sự này vì sợ sẽ làm bố mẹ chồng buồn, mất hòa khí, tình cảm với các em chồng. Nhưng không nói, tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.
Tôi phải làm sao đây?
Độc giả giấu tên

25/06/2025

Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê tr::ách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu. Trước khi về quê, tôi đưa lại chúng 895 triệu đồng khiến các con s/ố/c tới mức vội vàng báo cô::ng a::n tới, hóa ra…Tôi năm nay 61 tuổi, là một người mẹ quê mùa, không học cao hiểu rộng, cũng chẳng biết nói lời hoa mỹ. 6 năm trước, tôi khăn gói lên thành phố trông cháu nội. Tôi yêu cầu con dâu mỗi tháng đưa cho mình 11 triệu đồng – cái giá khiến nhiều người họ hàng, làng xóm nói tôi "h;am tiền", "b/òn r/út con cái". Họ cười sau lưng tôi, có người còn nói: "Nuôi cháu mà cũng đòi công như giúp việc." Tôi chẳng đôi co, cũng không thanh minh. Mỗi tháng tôi vẫn đều đặn nhận tiền – và lặng lẽ ghi lại từng đồng. Cho đến một ngày, tôi trở về quê… và để lại cho con dâu 895 triệu đồng cùng một cuốn sổ nhỏ khiến cả nhà s//ố/c nặng, thậm chí… gọi công an tới. Chỉ vì một bí mật mà suốt 6 năm tôi giấu k;ín....
Tôi tên là Hòa, năm nay 61 tuổi. Quê tôi ở một xã nghèo của tỉnh Hà Nam. Cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống giữa lòng thành phố Hà Nội – càng không ngờ quãng thời gian đó lại kéo dài tới 6 năm.
Ngày con trai tôi cưới vợ, tôi đã có linh cảm mọi thứ không hề đơn giản. Con dâu tôi – Tuyết – là người Hà Nội, làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Nó khéo léo, ăn nói có học, còn tôi thì quê mùa, chỉ biết làm ruộng. Tôi và Tuyết không ghét nhau, nhưng cũng chẳng thân.
Một năm sau ngày cưới, Tuyết sinh cháu trai. Khi nó chuẩn bị đi làm lại, hai vợ chồng gọi điện về quê, nhờ tôi lên trông cháu giúp.
Tôi suy nghĩ cả đêm.
Tôi biết, việc trông cháu không phải đơn giản. Tôi từng thấy hàng xóm lên thành phố trông cháu, vất vả từ sáng đến khuya, ăn uống tiết kiệm, tiền nong thì “làm giúp con” nên chẳng ai đưa đồng nào. Về quê, vừa bệnh vừa trắng tay.
Tôi quyết định khác.
Tôi nói với Tuyết rõ ràng:
“Mẹ lên trông cháu, lo cơm nước, nhà cửa, nhưng mỗi tháng mẹ muốn nhận 11 triệu đồng.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc.
Rồi Tuyết hỏi:
“Mẹ cần tiền tiêu riêng ạ?”
Tôi đáp:
“Không. Mẹ không tiêu. Mẹ cần cho mẹ là một chuyện. Còn lý do, để sau này các con hiểu.”
Tôi không giải thích thêm. Con tôi cũng không hỏi nữa. Một tuần sau, tôi khăn gói lên Hà Nội.
Ngày đầu về sống chung, tôi thấy rõ sự xa cách. Tuyết lịch sự, nhưng không thân thiện. Nó để tiền trong phong bì trên bàn, đúng ngày mùng 1 hàng tháng. Không thiếu một đồng.
Tôi bắt đầu công việc không tên: sáng dậy từ 5 giờ, cho cháu ăn, tắm rửa, giặt giũ, nấu ăn cho cả nhà. Con dâu tôi đi làm từ 7h30 sáng đến 6h tối, tối về thì chơi với con một lúc rồi ngủ. Ngày này qua ngày khác, tôi như một cái bóng – âm thầm, lặng lẽ.
Mỗi tháng, tôi nhận 11 triệu đồng, không tiêu đồng nào. Tôi ghi rõ ngày nhận, số tiền, ký tên vào một cuốn sổ nhỏ, rồi bỏ vào két sắt riêng – cái két mà chính tôi bỏ tiền ra mua và để ở đầu giường mình.
Ba năm trôi qua. Làng xóm ở quê bắt đầu bàn tán:
“Bà Hòa lên thành phố chăm cháu mà đòi tiền từng tháng.”
“Mẹ chồng gì mà sống bạc vậy, bòn rút cả con dâu.”
“Sướng nhé, ở nhà máy lạnh, trông cháu mà có lương.”
Tôi nghe, tôi đau.
Nhưng tôi không phản bác. Tôi nghĩ, miệng người thì có mấy khi ngừng nói.
Tôi chỉ âm thầm tích cóp.
Năm thứ tư, cháu tôi đi học mầm non. Tôi định xin về quê. Nhưng Tuyết níu lại:
“Mẹ ở thêm giúp con mấy năm nữa, con còn bận công việc quá.”
Tôi nhìn ánh mắt Tuyết. Không còn là ánh mắt xa lạ ngày nào – mà là sự biết ơn, tôn trọng.
Tôi gật đầu.
Và tiếp tục ở lại. Vẫn 11 triệu mỗi tháng. Vẫn ghi sổ. Vẫn không tiêu đồng nào.
Năm thứ sáu, tôi cảm thấy mệt hơn, sức khỏe kém dần. Tôi lặng lẽ thu xếp đồ, chuẩn bị về quê.
Trước ngày về, tôi đưa cho Tuyết một phong bì lớn. Trong đó có cuốn sổ ghi rõ từng khoản nhận – tổng cộng 895 triệu đồng – và một quyển sổ tiết kiệm mang tên Tuyết, đúng số tiền ấy.
Tôi viết trong một tờ giấy nhỏ:
“Mẹ không cần tiền, mẹ cần sự công bằng.
Đây là số tiền các con đã trả mẹ – không phải vì công chăm cháu, mà là vì mẹ muốn các con học được cách chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình.
Còn đây là sổ tiết kiệm – mẹ để lại cho cháu nội. Sau này, cháu lớn, hãy cho nó biết rằng bà nội không hề 'ham tiền' như người ta nói.”
Tôi đi về quê hôm sau.
Chưa đầy một tuần sau, có công an đến gõ cửa nhà tôi…
Tôi trở lại quê trong một buổi sáng mù sương.
Mảnh sân cũ rêu phong, luống rau tôi từng trồng nay mọc đầy cỏ dại. Tôi cởi đôi dép nhựa, bước lên hiên, tay run run mở cánh cửa gỗ đã bắt đầu mối mọt. Căn nhà im lặng, yên ắng như chính những năm tháng tôi đã âm thầm tích cóp.
Tôi ngồi xuống ghế, rót cho mình một cốc nước chè, lòng nhẹ tênh.
Tôi không chờ đợi điều gì.
Tôi cũng không nghĩ con cái sẽ nói lời cảm ơn.
Chỉ hy vọng sau này, khi tôi khuất núi, cháu nội lớn lên sẽ cầm được quyển sổ tiết kiệm ấy mà hiểu: bà nội từng có mặt trong đời nó – không chỉ là người thay bỉm, pha sữa, dỗ ngủ… mà là một người đã dạy bố mẹ nó sống có trách nhiệm.
Nhưng tôi không ngờ, chỉ sau 6 ngày, một chiếc xe ô tô màu đen đỗ xịch trước cổng. Ba người đàn ông mặc sắc phục bước xuống, hỏi:
“Bà là Nguyễn Thị Hòa?”
Tôi luống cuống:
“Tôi đây... có chuyện gì vậy các chú?”...

Đúng là tuổi thơ giữ dội!
25/06/2025

Đúng là tuổi thơ giữ dội!

17/06/2025

Tai ngược vậy

15/06/2025
15/06/2025
15/06/2025

✅ VĂN BẰNG CẦM TAY - SỰ NGHIỆP LÊN NGAY
HỌC ĐẠI HỌC TỪ XA CHỈ TỪ 2 NĂM 🎓 NHẬN BẰNG CỬ NHÂN DANH GIÁ

Trường Đại học Kinh tế - Kỹ thuật Công nghiệp tuyển sinh 3 ngành HOT:
- Kế toán: https://uneti.daihoconline.vn/tuyensinh.kt
- Ngôn ngữ Anh: https://uneti.daihoconline.vn/tuyensinh.nna
- Quản trị kinh doanh: https://uneti.daihoconline.vn/tuyensinh.qtkd

- ĐỐI TƯỢNG XÉT TUYỂN: Người đã tốt nghiệp THPT hoặc tương đương, Cao đẳng, Đại học.

- Học Online 100%, thời gian học chỉ từ 2 năm (từ 1,5 năm với người đã tốt nghiệp Cao đẳng cùng ngành)
- Nhận bằng Cử nhân có giá trị tương đương bằng chính quy

>>> Nhận thông tin học phí, lộ trình học và lịch khai giảng: https://uneti.daihoconline.vn/tuvantuyensinh

Address

122 Quang Trung Gia Cẩm Việt Trì Phú Thọ
Viet Tri

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when LỌC Nước NGÂN HÀ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share