27/06/2025
27.06.2025
Nay em tui cũng thi đại học như mấy bạn 2k7. Nó cũng lo lắm, ra khỏi phòng thi còn ỉu xìu mếu máo vì đề khó. Tui chả nói gì, cũng không an ủi luôn vì tui hiểu cái cảm giác đó. Thực sự, trên con đường học tập tui cũng kinh qua không ít các cuộc thi và điều mà tui rút ra được là lúc nào kỳ vọng của tui cũng có chút "xa tầm với" so với năng lực. Khi cố gắng tui cũng có cho riêng tui 1 bạch nguyệt quang NV1 để làm mục tiêu phấn đấu. Tuy nhiên, đến giây phút cuối cùng, khi tất cả kết thúc tui vẫn biết tui cố gắng hết sức theo đuổi ánh sáng đó nhưng không thành thì tui cũng không ngậc nhiên lắm mà đó là cảm giác hơi hụt hẫng, cái kiểu mà bị kéo về thực tại ấy, có chút khiến tui hơi "không đành lòng". Thực ra khi nghĩ đến NV2, 3, 4, ... thì tui cũng biết năng lực của tui đến đâu rùi, cũng phòng ngừa đến trường hợp xấu nhất nhưng lòng thì vẫn kì vòng hơi cao nên cũng chỉ buồn 1 ngày thui. Sáng nay thấy em tui, tui lại thấy hình bóng tui trong đó, giảm mức kì vọng không có nghĩa là tui sẽ không nỗ lực nữa mà nó khiến tui thức tỉnh, nhìn rõ thực tại để định hướng tương lai. Nếu mục tiêu của bản thân trước giờ luôn không đổi thì đi đường nào cũng sẽ đến thôi, chỉ cần là ngành mình thích, thứ mình chọn thì trường nào cũng được mà!