The Stories Together

  • Home
  • The Stories Together

The Stories Together Nơi tâm sự chuyện phù phiếm từ một cá nhân.

Vài năm trước...Cái cảm giác vui vẻ, hồi hộp mỗi khi lục lại cuốn album và nhớ về kỷ niệm sinh nhật khi đứa bé ấy chỉ mớ...
18/03/2024

Vài năm trước...

Cái cảm giác vui vẻ, hồi hộp mỗi khi lục lại cuốn album và nhớ về kỷ niệm sinh nhật khi đứa bé ấy chỉ mới 6 tuổi, được gia đình và họ hàng tổ chức một bữa tiệc sinh nhật. Kể từ đó, đứa bé ấy lần đầu tiên được nói lên ước mơ đầu đời của mình.

Và sau hơn 20 năm, cậu bé ấy chẳng bao giờ dám nhận mình đã trưởng thành. Cậu ấy sợ bạn bè bỏ rơi vì cậu đã thay đổi, sợ rằng mọi người sẽ không còn ở bên cạnh khi cậu rời đi. Và cuối cùng khi không còn ai ở cạnh cậu, cậu sợ bản thân cô đơn.

Thời gian trôi đi và một buổi sinh nhật nữa lại đến, cậu ấy vẫn ở ngoài đó, tìm kiếm những cơ hội mới để đạt được ước mơ còn dang dở, và sẵn sàng chấp nhận sự cô đơn để được tồn tại. Bản thân con cáo tuyết cũng vậy, dù phải sống trong cái lạnh khắc nghiệt của Bắc Cực, nhưng vẫn tự nhủ rằng một ngày nào đó, chúng sẽ trở nên rực rỡ với bộ lông trắng của mình.

 Quả thực,Trong cuộc sống, những lời người ta nói, đôi khi chỉ là một vài câu đùa cùng với những lời giải thích buông xu...
04/06/2023



Quả thực,

Trong cuộc sống, những lời người ta nói, đôi khi chỉ là một vài câu đùa cùng với những lời giải thích buông xuôi…

Họ nói rằng họ đối xử vậy là vì người ấy, họ muốn chứng minh rằng họ hiểu mình nhất…

Nhưng đâu biết được, họ đã gây nên những nỗi đau thầm lặng từ tâm trí. Người ấy rụt rè, nhút nhát, chả bao giờ dám nói ra, để rồi cánh cửa sau đó cứ khép dần, khép dần...

Và, cho đến lúc không thể khép lại được nữa. Họ dần sống trong suy nghĩ về hình tượng vốn không phải của chính họ, thứ khiến họ chịu đựng cái nỗi đau đang ngày đêm ăn mòn, không còn lối ra…

Bản thân cũng chỉ muốn quay trở lại về những năm tháng ấy. Cái ngày mà hai đứa bạn thân luôn dành thời gian để tâm sự, đi chơi với nhau. Chỉ tiếc một chút, câu chuyện sau này mà hai đứa kể sẽ chỉ là hình mẫu từ người khác, từ người đó - một loại hình “giải trí” mà ai cũng có thể “khắc họa” và “xuất bản” từ người này sang người khác.

#2023

12/02/2023
Sau đêm giao thừa, mọi người có cảm nhận được điều gì không?Năm cũ đã qua, mọi miền cả nước đang ngóng chờ một khoảnh kh...
21/01/2023

Sau đêm giao thừa, mọi người có cảm nhận được điều gì không?

Năm cũ đã qua, mọi miền cả nước đang ngóng chờ một khoảnh khắc pháo hoa rực sáng lên báo hiệu kết thúc cho một năm cũ đã khép lại. Thay vào đó chúng ta sẽ bắt đầu một năm mới đầy hứa hẹn.

Pháo hoa rực lên là một lời chúc, lời nhắc nhở chân thành về những gì bản thân đã đạt được. Đó là lời động viên bằng những nỗ lực cố gắng không ngừng nghỉ của mỗi bản thân dù thành công hay thất bại ra sao.

Cùng với đó là một lời nhắc rằng thách thức và khó khăn vẫn sẽ còn ở đây, cùng với chúng ta. Hãy chớ vội lo lắng, vì đó là một sự khởi đầu cho một cái kết tốt hơn.

Sang năm mới, chúc khắp nơi trên thế giới được đến với mọi điều tốt đẹp hơn.

#2023

Trải qua nhiều hành trình, câu chuyện và cảm xúc. Cuối cùng bạn và mình cũng đã hoàn thành xong chương cuối của năm 2022...
31/12/2022

Trải qua nhiều hành trình, câu chuyện và cảm xúc. Cuối cùng bạn và mình cũng đã hoàn thành xong chương cuối của năm 2022.

Năm vừa qua là một mốc thời gian dài để bản thân chúng ta có cơ hội được học hỏi thực hiện điều ước đã hoạch định trong 2021 - Đi chơi xa, nhiều câu chuyện muốn kể và gặp gỡ thêm nhiều người mới. Tuy rằng vẫn còn nhiều điều còn bỏ lỡ, nhưng đừng lo, hãy lùi một bước để thư giãn nghỉ ngơi bên gia đình và bạn bè, mọi áp lực của năm 2022 sẽ là điểm mạnh để bản thân cố gắng hơn trong năm 2023.

Và một lần nữa, cảm ơn mọi người đã ở đây, dành thời gian của mình với TST. Mặc dù chưa thể dành nhiều tâm huyết cho nó, nhưng mong rằng trong năm tới sẽ có nhiều thứ mới mẻ hơn qua lời kể của một đứa nhóc 20 tuổi mới chập chững vào đời.

#2023

“Con cứ học tốt đi, kỳ này học sinh giỏi ba mẹ sẽ có quà cho con”Đã bao lâu rồi mình và bạn chưa được nghe câu này từ ba...
16/11/2022

“Con cứ học tốt đi, kỳ này học sinh giỏi ba mẹ sẽ có quà cho con”
Đã bao lâu rồi mình và bạn chưa được nghe câu này từ ba mẹ mình?

Mình tình cờ được nghe thấy câu nói ấy từ hai cha con trong một buổi hoàng hôn sầm tối. Thấy con mệt mỏi sau một buổi học dài ngày, bố bế cô bé lên xe, hai bàn tay cô bé nắm chặt lại, ôm lấy bố, không nói được câu gì. Chẳng dám trách vì cô bé mới chỉ là học sinh ngồi trên ghế nhà trường. Cô bé im lặng, chỉ biết cảm ơn bố trong lòng. Bố của cô bé cũng thấu hiểu tình cảm của cô, chỉ biết mỉm cười vui vẻ. Có lẽ bố không muốn cô bé như vậy mà phải chịu áp lực, nhưng lại là điều mà lâu nay bố đã chuẩn bị cho cô từ lâu trước khi cắp sách đến trường, chính thức bước vào ngưỡng thử thách đầu tiên của cuộc đời.

Trải qua bao nhiêu điều, đến khi mình lớn, chính những món quà là những đồ chơi, cuốn truyện tranh lại là mối luên kết mà mình đã lớn lên cùng ba mẹ. Chỉ tiếc rằng, ở thành phố này có quá nhiều điều khiến ta lỡ quên về những ký ức đẹp ấy. Công việc đã thúc đẩy bản thân xa gia đình hơn, vì sự nghiệp mà ba mẹ đã phải lo lắng đến từng bữa ăn áo mặc, thậm chí còn phải chịu đựng những lời ác ý đến từ chính người con ấy.

Nhưng ít ai hiểu rằng, đi xa rồi mới thấy… tình cảm của ba mẹ vẫn còn ở đây, vẫn yêu thương quan tâm đến con như thuở chỉ mới chập chững biết đi, vẫn ở đây hóng chờ tin của con mỗi ngày. Ba mẹ không cần tiền gửi về, chỉ cần con trưởng thành, vậy là đủ lắm rồi.

Vậy nên, dù có đi xa đến mấy, nơi an toàn nhất vẫn là mái ấm của gia đình. Đừng khiến bản thân chạy theo dòng người vội vã, để rồi quên đi những kỷ niệm những món quà của ba mẹ đã dành tặng, đó luôn là di sản vô giá nhất, quý nhất ta còn đến khi trưởng thành
Dẫu một ngày đi xa... nhưng không quên ngày trở về.

photo by chuppy robbie.

“Alo…cuộc sống của em bây giờ như thế nào?”Anh vẫn ở đây, vẫn còn ngồi dưới gốc cây quen thuộc tại khu giảng đường, nơi ...
02/11/2022

“Alo…cuộc sống của em bây giờ như thế nào?”

Anh vẫn ở đây, vẫn còn ngồi dưới gốc cây quen thuộc tại khu giảng đường, nơi khoảnh khắc mà chúng mình tình cờ ngồi bên cạnh nhau. Anh lại nhớ về hai ta lúc bắt đầu chung con đường riêng, một chút ngại ngùng bỡ ngỡ chẳng dám nói những câu tỏ tình. Và nay, anh có thể tự mình bước đi trên con đường mà anh lựa chọn.

Em hãy nhớ ngủ sớm, ăn uống đủ bữa, chuẩn bị cho mình một chiếc chăn ấm. Mùa đông năm nay sẽ lạnh hơn năm ngoái, dù không còn anh bên cạnh nhưng đừng vì cô đơn mà bỏ mặc bản thân mình. Anh tin rằng em xứng đáng được che chở, chăm sóc, quan tâm em tốt hơn anh. Xa anh rồi, hãy cố gắng chăm sóc cho bản thân mình nhiều hơn nữa, rồi sớm thôi, người ấy sẽ cùng em tiếp tục chuyến hành trình dang dở về một tình yêu hạnh phúc thuở ban đầu.

Và bao nhiêu năm bên nhau... chúng ta vẫn sẽ là khoảnh khắc về một cuộc tình đầu.

- mẩu chuyện số 135

photo by chuppy

“Bạn tự hào về thứ gì nhất ở bản thân?”Trước khi nhận được câu hỏi trong tấm postcard ấy, mình đã phải mất một thời gian...
23/10/2022

“Bạn tự hào về thứ gì nhất ở bản thân?”

Trước khi nhận được câu hỏi trong tấm postcard ấy, mình đã phải mất một thời gian dài để suy nghĩ, suy nghĩ về câu trả lời câu đó ra sao cho phù hợp với bản thân mình. Sau khi xem concert của chị Trang, được cùng chị đi qua chuyến hành trình vào sâu trong khu rừng đầy cạm bẫy và cuối cùng thoát khỏi nơi đó, có lẽ đây khoảnh khắc tốt nhất để bản thân trải lòng trên trang nhật ký qua chuyến lang thang đầy kỷ niệm kia.

Sự thật rằng, điều bản thân mình tự hào nhất lại chẳng như mình tưởng tượng. Nó chẳng đến từ thành tích mình đạt được ở trường, công việc lương cao hay thành thạo một kỹ năng nào đó, vì sau cùng những kết quả hiện tại sẽ chỉ là quá khứ, khiến cho bản thân có cảm giác hạnh phúc ngắn ngủi để rồi biến mất. Mọi thứ xung quanh đang trở nên khắt khe với bản thân mình hơn, thúc giục mình phải chạy, chạy xa hơn nếu muốn có được hạnh phúc. Để rồi khi đã chạy quá xa, mình lại chẳng nhớ được khát vọng hay bản ngã của chính mình ngày xưa nữa.

Sau cùng, khi mà biết yêu thương bản thân, chính mình cũng chẳng tin được rằng tia hi vọng nào đó khiến mình phải tự hào đến như thế. Đúng, sự chấp nhận thay đổi là điều mình tự hào nhất. Sự thay đổi này không đến từ chính quyết định của mình, mà bên trong đó chính là khát vọng một ngày nào đó được sống cùng đam mê, làm những gì mình thích. Và đôi khi, khát vọng ấy khiến mình chấp nhận đánh đổi để làm những điều phi thường hơn. Mình đã dám đứng lên ứng tuyển công việc dù chưa có kinh nghiệm gì, mình dám đứng lên để chạy và tổ chức sự kiện dù nhỏ. Và rồi lại là chính hoàn cảnh đã đưa đẩy mình đến với nhiều người có cùng chung sở thích và đam mê như mình.

Từ đó, mình cũng dần sống chậm lại, nhớ lại những thói quen mình đã vô tình bỏ lỡ. Đó là biết yêu, biết thương và là chính mình.

Cảm ơn chị Nhạc của Trang và BTC 8 the Theatre đã cho mình và mọi người một concert "Chỉ có thể là Trang" đáng nhớ!

Thân gửi một nửa thế giới...Năm vừa qua, tất cả các bạn đã phải vất vả, chịu đựng rất nhiều. Nhưng những điều đó các bạn...
20/10/2022

Thân gửi một nửa thế giới...

Năm vừa qua, tất cả các bạn đã phải vất vả, chịu đựng rất nhiều. Nhưng những điều đó các bạn chưa bao giờ chịu khuất phục. Các bạn đã chứng minh là một cá thể mạnh mẽ hơn thế, các bạn khẳng định cá tính đặc biệt của riêng mình, là một chỗ dựa về thể chất và tinh thần trong gia đình, bạn bè và tình yêu.

Ngày hôm nay là lúc để một nửa chúng mình có cơ hội tôn vinh các bạn - Những người phụ nữ xinh đẹp nhất, tài giỏi nhất, bằng những bó hoa xinh đẹp và rực rỡ nhất. ❤

Chúc cho một nửa thế giới ngày 20/10 mãi hạnh phúc và xinh đẹp nhất.

 “Liệu anh có còn xứng đáng để yêu em, thật lòng nữa không…”Suy nghĩ ấy lại bất chợt hiện ra trong đầu anh một lần nữa, ...
05/10/2022


“Liệu anh có còn xứng đáng để yêu em, thật lòng nữa không…”

Suy nghĩ ấy lại bất chợt hiện ra trong đầu anh một lần nữa, nó không còn đau như hồi còn chập chững mới yêu. Sau những cuộc cãi vã, nó khiến anh nhìn em rời xa anh như một kẻ yếu đuối và bất lực.

Giận rồi lại lành, có những chuyện mà hai đứa chẳng thể giải quyết được bằng lời nói với nhau. Anh cần em khi em lại không cần ai nữa, anh lại nhớ về những tháng năm “cô đơn” rồi chữa lành từ quá khứ. Nhìn qua ký ức cũ anh và em còn chung với nhau, anh khóc vì giờ đây chỉ còn mỗi mình em trong tấm hình, rạng rỡ và trưởng thành hơn khi không có anh.

Anh tự trách chính mình, suốt bao nhiêu năm qua anh tự hỏi rằng mình đã làm gì để khiến em hạnh phúc hay là chưa, hay chỉ là một cái lắc đầu, cái thờ ơ vô tâm?

Chúng ta đã hi sinh rất nhiều so với lúc chưa yêu nhau, từ bỏ đi nhiều mối quan hệ, chấp nhận nhau như hình với bóng. Rồi một ngày hai chúng ta phải đi xa, anh vẫn sẽ yêu em và khoảnh khắc chúng mình cùng nhau từng cây số này vậy.

Thu tới… là lúc ta sẽ thấy những tán lá cây phai nhạt dần.Giữa hàng ghế trên một chuyến tàu trở về nhà. Xách balo trên v...
28/09/2022

Thu tới… là lúc ta sẽ thấy những tán lá cây phai nhạt dần.

Giữa hàng ghế trên một chuyến tàu trở về nhà. Xách balo trên vai, tôi hào hứng bởi những thứ bình dị, giản đơn. Tôi nhớ những điều giản dị thường ngày. Bước chân trở về nhà, cởi chiếc balo như cởi đi một áp lực đè gánh trên lưng vậy.

Vậy mà khi thu đi… cũng là lúc đã nhận ra bản thân mình đang cô đơn đến nhường nào.

Từng chiếc lá rụng, là lúc những người bên cạnh tôi phải rời xa nhà, là khi sự nỗ lực không còn là sự níu kéo như ngày xưa. Sau cùng những chiếc lá rụng ấy sẽ thế chỗ cho tán lá mới, như là quá khứ mãi mãi không thể gọi là hiện tại, và sau này…

Address


Alerts

Be the first to know and let us send you an email when The Stories Together posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to The Stories Together:

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Contact The Business
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Media Company?

Share