15/06/2024
Tôi cơ đơn 😢
Tôi đến đã đến độ tuổi phải suy nghĩ và quyết định nhiều thứ hơn, cũng là lúc t\tôi muốn thu mình lại, không muốn tiếp xúc với nhiều người nữa, cũng không còn những cuộc hẹn hò vào cuối tuần nữa.
Tôi đã im lặng hơn với cuộc sống này hơn 1 năm rồi, kể từ lúc tôi tốt nghiệp Đại Học ước mơ mà hồi đó tôi đã nổ lực thực hiện, và tôi đã làm được. Nhưng điều này đã thay đổi nhiều về cuộc sống và con người của tôi
Sau thời gian tốt nghiệp tôi đã vùi đầu vào để kiếm việc làm vì nổi lo sợ thất nghiệp của tôi quá lớn, tôi sợ những lời diềm pha của họ hàng, của bạn bè, nỗi sợ đó đã làm tôi đưa ra những quyết sai lầm cho đoạn đường phát triển của tôi. Tôi đã rơi vào bế tắc 😢
Khoảng thời gian này, thật sự khủng hoảng với tôi, nước mắt rơi bất chợt tôi không kiểm soát được, tôi cũng muốn chia sẻ với các bạn bè của tôi về khó khăn của mình, nhưng lại sợ sự tiêu cực của tôi là ảnh hướng đến các bạn, và có thể đánh mất những mối quan hệ này. Nên tôi lại chọn xếp gọn cho một mình tôi 😢
Những người bạn thân thiết cũng bảo tôi về nhà nghỉ ngơi một chút đi. Nhưng điều đó với tôi là một điều sợ hãi nữa, tôi sợ về nhà, mình sẽ yếu đuối hơn, tôi sợ ba mẹ tôi thất vọng về tôi, sợ họ sẽ phải lo lắng tiếp cho cuộc đời của tôi. Tôi đã cố gắng mạnh mẽ trước gia đình để họ không thấy được sự bế tắc này, những cuộc gọi về gia đình tôi cũng ít hơn, tôi sợ mình sẽ bật khóc khi nghe thấy giọng của họ đầu dây bên kia vang lên hỏi con ổn không?😢 Tôi muốn chia sẻ thật với họ rằng con không ổn, con rất mệt , con thật sự muốn về nhà mình, ngồi ăn cơm và xem phim cũng nhà mình ba mẹ ạ. Nhưng những lời nói đó, tôi chỉ có thể suy nghĩ trong đầu mình thôi, vì tôi biết rằng khi tôi chia sẻ với họ, họ sẽ mất ăn, mất ngủ vì lo lắng cho tôi, rồi họ sẽ áp lực tài chính nhiều hơn. Tôi lại tiếp tục chọn im lặng
Và tôi chợt nhận ra rằng mình thật sự đã trưởng thành 🥰