Đọc Báo 24h

Đọc Báo 24h Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Đọc Báo 24h, News & Media Website, Barangaroo.

Con gái m;ất t;ích khi di du lịch Sầm Sơn, 8 năm sau người mẹ thấy hình của con x;ăm trên cánh tay 1 người đàn ông ...Mộ...
14/11/2025

Con gái m;ất t;ích khi di du lịch Sầm Sơn, 8 năm sau người mẹ thấy hình của con x;ăm trên cánh tay 1 người đàn ông ...Một buổi chiều đầu tháng 7, biển Sầm Sơn đông nghịt người. Tiếng cười nói, tiếng trẻ con gọi nhau í ới hòa lẫn trong tiếng sóng vỗ. Nhưng với bà Hạnh, ký ức về nơi này mãi là một vết cứa sâu không bao giờ lành. Tám năm trước, cũng chính ở đây, bà đã lạc mất con gái duy nhất – bé Thảo, khi ấy vừa tròn 10 tuổi.

Hôm đó, đoàn du lịch của gia đình đi tắm biển. Bà Hạnh vừa quay lưng một chút để lấy khăn tắm thì không còn thấy bóng dáng con đâu nữa. Lúc đầu, bà nghĩ Thảo chạy theo đám bạn cùng đoàn, nhưng tìm khắp nơi, hỏi tất cả mọi người, không ai thấy. Ban quản lý bãi biển lập tức được báo tin, loa phát thanh dội vang tìm bé gái mặc váy hoa xanh, tóc buộc đuôi gà, nhưng vô vọng.

Lực lượng cứu hộ đã lặn tìm dưới biển, cảnh sát địa phương cũng vào cuộc, nhưng không phát hiện dấu vết nào. Không một chiếc dép, không một món đồ chơi hay túi xách nhỏ của Thảo. Mọi thứ như bốc hơi.

Tin tức lan khắp nơi: “Bé gái 10 tuổi mất tích bí ẩn ở bãi biển Sầm Sơn.” Một số người cho rằng em bị sóng cuốn, nhưng biển hôm đó khá êm. Có người nghi ngờ bị kẻ xấu bắt cóc, song camera khu vực lại không ghi lại gì rõ ràng.

Sau nhiều tuần, gia đình đành ngậm ngùi trở về, mang theo nỗi đau rỉ máu. Từ đó, bà Hạnh bắt đầu chuỗi ngày đi tìm con bất tận: in tờ rơi, nhờ các nhóm từ thiện tìm giúp, chạy xe khắp tỉnh lân cận theo những tin đồn "thấy bé gái giống Thảo". Nhưng tất cả chỉ là ảo vọng.

Ông Nam – chồng bà – vì cú sốc quá lớn mà sinh bệnh, mất sau đó ba năm. Người làng ai cũng bảo bà Hạnh thật kiên cường khi vẫn một mình gánh vác quán tạp hóa nhỏ, vừa sống vừa ôm hy vọng tìm con. Với bà, Thảo chưa bao giờ chết. Bà luôn tin con vẫn còn đâu đó, chỉ cần bà chưa bỏ cuộc thì vẫn có một ngày gặp lại. Nhưng bà Hạnh đâu ngờ rằng, tám năm sau, giữa một ngày bình thường nhất, bà sẽ bất chợt nhìn thấy gương mặt con gái mình – không phải ngoài đời, mà trên cánh tay của một người đàn ông xa lạ. Quý độc giả xem thêm tại bình luận 👇👇👇

14/11/2025
14/11/2025

‼️🔥
Một tỉnh thành tại Việt Nam ghi nhận 11.148 ca HIV, 6.677 ca AIDS, 99% phường xã đã có ca b:ệnh
👇👇👇

Quá khứ không ai dám tin của vợ chồng Mailisa, ông chủ truyền thông chấp nhận lấy mẹ đ;ơn thân đang n;ợ n;ầ;n hơn 10t vì...
14/11/2025

Quá khứ không ai dám tin của vợ chồng Mailisa, ông chủ truyền thông chấp nhận lấy mẹ đ;ơn thân đang n;ợ n;ầ;n hơn 10t vì 1 thứ👇👇

Xuất hiện ti:ền gi::ả in ấn tinh vi, người dân cần ghi nhớ quy tắc пàყ ngɑy khi nhận tiền👇👇
14/11/2025

Xuất hiện ti:ền gi::ả in ấn tinh vi, người dân cần ghi nhớ quy tắc пàყ ngɑy khi nhận tiền
👇👇

14/11/2025

Chị chồng nhờ em dâu phơi quần áo trên sân thượng nhưng lại xuống bếp nói với mẹ rằng em dâu ngủ tới trưa vẫn chưa dây. Mẹ chồng chạy lên tầng định bụng mắng con dâu một trận nhưng thấy cảnh con dâu đang phơi quần áo, liền nghĩ con dâu đang giả vờ siêng năng liền quát mắng rồi hất chậu quần áo lên người con dâu
Đang định dọn dẹp bát đĩa, chị chồng cô, tên là Thảo, bước xuống bếp với vẻ mặt mệt mỏi giả tạo, tay cầm một rổ quần áo ướt sũng. "Mai, em dâu," Thảo gọi, giọng nói ngọt xớt nhưng ánh mắt lại lạnh lùng và đầy ẩn ý. "Chị mệt quá, em giúp chị mang rổ này lên sân thượng phơi được không? Chị sợ nắng gắt làm mờ mắt."
Mai biết rõ Thảo đang cố tình giao việc nặng cho mình, nhưng cô vẫn gật đầu mà không một lời oán trách. Sự nhẫn nhịn đã trở thành thói quen, là cách duy nhất để cô tồn tại yên ổn trong cái gia đình đầy rẫy sự soi mói này. Cô nhấc chiếc rổ nặng trịch, cảm nhận sức nặng của nước và của cả gánh nặng cuộc đời mình.
Cô vác rổ quần áo bước lên những bậc thang cao vút, mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán. Sân thượng vắng lặng, chỉ có nắng và gió. Mai bắt đầu công việc phơi phóng, từng chiếc áo, chiếc quần được cô giũ phẳng phiu, treo lên dây cẩn thận, như thể cô đang sắp xếp lại những mảnh vụn vỡ trong lòng mình.
Phía dưới bếp, Thảo nhìn theo bóng lưng Mai, trên khuôn mặt cô ta hiện lên một nụ cười thỏa mãn, đầy mưu mô. Ngay sau đó, cô ta quay sang mẹ, người đang nhâm nhi chén trà nóng, và thở dài ra vẻ đáng thương. "Mẹ ơi, con mệt quá là mệt. Con dâu nhà mình đúng là sướng nhất, ngủ mãi tới giờ vẫn chưa thấy dậy."
Bà Hoa, mẹ chồng Mai, khẽ nhíu mày, chén trà trên tay bà đặt mạnh xuống bàn. "Gì cơ? Tám giờ rồi mà nó vẫn chưa ló mặt xuống bếp sao?" Giọng bà đầy vẻ tức giận, định kiến về một cô con dâu lười biếng, chỉ biết ăn bám đã được nuôi dưỡng từ lâu, nay lại được Thảo tưới thêm nước.
"Vâng, mẹ. Con dâu mà, làm gì có ý thức trách nhiệm như con gái mẹ," Thảo thêm dầu vào lửa, giọng đầy vẻ hờn dỗi. "Con thấy nó cứ ở trên phòng mãi, chắc là mệt mỏi với việc nằm ngủ lắm." Lời nói lắt léo, ác ý của Thảo đã thành công khơi dậy cơn thịnh nộ trong lòng bà Hoa.
Bà Hoa đứng phắt dậy, khuôn mặt đỏ bừng vì giận dữ. Cơn bực dọc tích tụ bấy lâu nay về sự "vô dụng" của con dâu bùng phát. Bà vớ lấy chiếc chậu nhôm lớn đựng nước lau sàn gần đó, chiếc chậu loáng thoáng thứ nước đục ngầu, và hùng hổ bước lên cầu thang... Ai ngờ tối hôm đó, Thảo và bà Hoa t;á;i mặt khi nhìn thấy 1 thứ trong phòng ngủ của Mai 👇👇

Có 3 cây tɾấn giữ tɾong nhà, muốn ngh:èo cũng khó, con cháu “thơm lây” 👇 👇
14/11/2025

Có 3 cây tɾấn giữ tɾong nhà, muốn ngh:èo cũng khó, con cháu “thơm lây” 👇 👇

Tại sao không nên lắp camera giám sát trong nhà? Nghe chuyên gia nói lý do tôi mới biết lâu nay mình làm sai 👇 👇
14/11/2025

Tại sao không nên lắp camera giám sát trong nhà? Nghe chuyên gia nói lý do tôi mới biết lâu nay mình làm sai 👇 👇

Ngừng ăn ngay 4 loại trứng này vì ngu:y cơ gây h:ạ:i n:ội t:ạn:g, sức khỏe 👇 👇
14/11/2025

Ngừng ăn ngay 4 loại trứng này vì ngu:y cơ gây h:ạ:i n:ội t:ạn:g, sức khỏe 👇 👇

14/11/2025

Tôi là Hồng, giáo viên cấp ba về hưu đã 10 năm. Góa chồng năm 60 tuổi, tôi từng nghĩ cuộc sống của mình sẽ khép lại với những trang sách, chén trà và vài buổi họp mặt hội người cao tuổi.
Chồng tôi – ông Minh – là người đàng hoàng, sống hết lòng với vợ con. Nhưng căn bệnh u;ng th;ư qu;á;i á;c đã cướp ông đi sau ba năm chiến đấu. Ngày ông mất, tôi chẳng còn tha thiết gì chuyện đi lại hay mở lòng với ai.
Thế nhưng, định mệnh luôn có cách để kéo người ta khỏi bóng tối. Và của tôi… mang tên Quốc – một chàng trai 25 tuổi, trẻ hơn tôi đúng 40 tuổi tròn.
Tôi gặp Quốc trong một buổi học vẽ tại trung tâm văn hóa quận. Ban đầu, tôi thấy ngạc nhiên vì một cậu trai trẻ như vậy lại tham gia lớp vẽ toàn người trung niên và cao tuổi. Quốc có nụ cười hiền, đôi mắt to và sáng. Cậu thường đến sớm, sắp bàn ghế cho mọi người và trò chuyện thân thiện, lễ phép.
Tôi không nghĩ gì nhiều cho đến lần cậu tình nguyện chở tôi về vì hôm đó trời mưa to, xe tôi bị thủng lốp. Từ hôm ấy, hai cô cháu – ban đầu tôi vẫn quen gọi thế – bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Quốc kể mình là nhân viên IT, từng học Đại học Bách Khoa, nhưng đang ấp ủ mở một studio thiết kế riêng. Mê vẽ từ nhỏ nhưng không có điều kiện theo đuổi, giờ tranh thủ học lại để thoả niềm đam mê.
Cậu nói chuyện có duyên, lịch sự và đầy hoài bão. Tôi thấy mình như sống lại những ngày tháng mới yêu chồng, khi còn là cô giáo trẻ dạy văn tràn đầy nhiệt huyết. Quốc hay gọi tôi là “cô Hồng xinh đẹp nhất lớp”, và mỗi lần như vậy tôi lại bật cười, má đỏ ửng như thiếu nữ.
Chúng tôi bắt đầu đi uống cà phê sau giờ học, rồi ăn tối, rồi… Quốc tỏ tình. Cậu bảo:
– “Con biết người ta sẽ nói gì, nhưng con thật lòng. Con yêu cô.”
Tôi hoảng hốt. Tôi hơn cậu những 40 tuổi. Tôi có cháu nội bằng nửa tuổi cậu. Tôi là người phụ nữ từng có chồng, có tuổi, có nếp nhăn, có vết nám. Tôi từng nói:
– “Quốc, con đang lẫn lộn giữa sự kính mến và tình yêu thôi. Cô… không thể đâu.”
Nhưng cậu không từ bỏ. Quốc nhắn tin, gọi điện, đến nhà thăm tôi, mua thuốc bổ, dắt tôi đi khám bệnh, dạy tôi cách dùng điện thoại thông minh, đặt app giao hàng… Mỗi lần tôi yếu lòng, cậu đều có mặt.Dần dần, tôi không còn chống cự nữa. Trái tim tôi đã chịu thua. Cảm giác được yêu thương, được quan tâm sau bao năm đơn độc khiến tôi mềm lòng. Tôi thấy mình trẻ lại, yêu đời. Tôi mặc váy hoa, thoa chút son mỗi khi đi gặp Quốc. Tôi cười nhiều hơn. Bọn trẻ trong nhà thấy tôi vui, cũng mừng. Nhưng tôi giấu kỹ mối quan hệ này với chúng.
Một ngày, Quốc nói:
– “Mẹ con ở quê muốn gặp cô. Con muốn dẫn cô về ra mắt.”
Tôi bối rối, nhưng trong lòng lại dấy lên một thứ cảm giác rất nữ tính – hồi hộp, e thẹn và kỳ vọng. Tôi đồng ý. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ “lấy chồng” lần nữa, nhưng với Quốc, tôi bắt đầu tin vào điều kỳ diệu.
Ngày chuẩn bị về quê Quốc, cậu đến nhà, mang theo bó hoa lớn và vẻ mặt hơi khác thường. Cậu im lặng một lúc rồi nói:
– “Cô ơi, con có chuyện này muốn nhờ.”
Tôi nhìn cậu, tim bỗng đập nhanh, linh cảm có điều gì đó không ổn. Cậu tiếp:
– “Con đang chuẩn bị mở studio. Giấy tờ thuê mặt bằng xong rồi, nhưng vẫn thiếu vốn. Con cần tạm khoảng 10 cây vàng. Vay ngân hàng thì phức tạp, mà không kịp xoay. Cô có thể giúp con… mượn tạm không? Sau này con kiếm được sẽ trả đủ.”
Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Address

Barangaroo, NSW

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Đọc Báo 24h posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share