Phật Ban Nhiệm Màu

Phật Ban Nhiệm Màu Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Phật Ban Nhiệm Màu, Gaming Video Creator, Barangaroo.

Đ𝐢 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐚́𝐜 𝐯𝐞̂̀ 𝐠𝐢𝐮̛̃𝐚 đ𝐞̂𝐦, 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐜 𝐯𝐚́𝐲 𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐯𝐨̛̣ 𝐦𝐚̣̆𝐜 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐯𝐞̣̂𝐭 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐠𝐢𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠… 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐡/ê'...
03/11/2025

Đ𝐢 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐚́𝐜 𝐯𝐞̂̀ 𝐠𝐢𝐮̛̃𝐚 đ𝐞̂𝐦, 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐜 𝐯𝐚́𝐲 𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐯𝐨̛̣ 𝐦𝐚̣̆𝐜 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐯𝐞̣̂𝐭 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐠𝐢𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠… 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐡/ê'𝐭 𝐥𝐚̣̆𝐧𝐠
Hôm đó, tôi đi công tác ba ngày ở TP.HCM. Theo kế hoạch, tối nay mới về, nhưng công việc kết thúc sớm nên tôi quyết định đổi vé, bay về Hà Nội ngay trong đêm. Tôi định nhắn cho vợ một tiếng, rồi lại thôi — “Để dành làm cô ấy bất ngờ.”
Tôi về đến nhà khi đồng hồ đã gần điểm 1 giờ sáng. Căn nhà tối om, chỉ còn ánh đèn ngủ yếu ớt hắt ra từ phòng. Tôi nhẹ nhàng mở cửa, lòng tràn ngập cảm xúc, chỉ mong được ô:m vợ từ phía sau sau mấy ngày xa cách.
Nhưng… tôi khựng lại.
Thảo nằm nghiêng, quay lưng về phía cửa. Trên người cô là chiếc váy hồng phấn quen thuộc — nhưng bị mặc ngược. Bên cạnh cô, ga giường lấm tấm những vệt ẩm mờ mờ như có ai vừa làm đổ nước.
Tim tôi đập dồn dập. Một cảm giác bất an, ngh:ẹn lại nơi cổ họng.
Tại sao vợ lại mặc váy trái?
Tại sao trên gi:ường lại có vệt nước lạ như vậy?
Hàng loạt suy nghĩ đen tối ập đến, khiến tôi gần như không thở nổi.
Tôi cố trấn tĩnh, bước lại gần, giọng run run hỏi:
– Em… sao lại mặc váy trái thế này?
Thảo giật mình mở mắt, ngơ ngác nhìn tôi, rồi lắp bắp:
– Anh… về rồi à? Sao anh không báo trước…
Câu nói ngập ngừng, ánh mắt hoang mang của cô khiến lòng tôi càng thêm rối bời…
👉 Đọc tiếp phần 2 của câu chuyện ở bình luận phía dưới 👇

Cặp đôi vừa cưới 30 phút đã gặp bi kịch k;inh h;oàng…Hà Nội, một chiều thu đầy nắng. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, báo...
03/11/2025

Cặp đôi vừa cưới 30 phút đã gặp bi kịch k;inh h;oàng…Hà Nội, một chiều thu đầy nắng. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, báo hiệu một đám cưới hạnh phúc sắp diễn ra. Ngọc và Minh – một cặp đôi yêu nhau từ thời đại học – cuối cùng cũng bước vào lễ đường sau nhiều năm gắn bó. Ngọc khoác lên mình bộ váy cưới trắng tinh khôi, gương mặt rạng rỡ không giấu nổi niềm hạnh phúc. Minh trong bộ vest lịch lãm, nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bạn bè, người thân ai nấy đều vui mừng, chúc phúc cho đôi trẻ. Sau khi hoàn tất nghi lễ, cặp đôi bước ra khỏi nhà thờ giữa cơn mưa hoa hồng rực rỡ. Họ cười rạng rỡ khi bước lên chiếc xe hơi sang trọng, chuẩn bị cho chuyến du lịch trăng mật đến Đà Lạt – nơi cả hai luôn mơ ước. Không ai ngờ rằng, chỉ 30 phút sau, một thảm kịch kinh hoàng sẽ ập đến….xem thêm dưới bình luận 👇

Sợ vợ b;;òn r;;út mang tiền về cho nhà ngoại, suốt 70 năm kể từ ngày cưới nhau, tôi không đưa cho bà nhà 1 đồng lương nà...
03/11/2025

Sợ vợ b;;òn r;;út mang tiền về cho nhà ngoại, suốt 70 năm kể từ ngày cưới nhau, tôi không đưa cho bà nhà 1 đồng lương nào dù chỉ 1000. Mỗi sáng, tôi sẽ đưa cho vợ 100 nghìn đi chợ...
Tôi và bà nhà tên là Liên, cưới nhau năm tôi hai mươi hai tuổi. Thời ấy, tôi là anh thợ mộc khéo tay, còn Liên là cô gái nhà buôn nhỏ, khéo léo, giỏi quán xuyến.
Ngày cưới, tôi ng///hèo, nên luôn m//ặc cả//m. Lại thêm nghe người ta xì xào rằng vợ tôi “được gả để cứu anh thợ mộc ngh//èo”, nên trong lòng tôi nảy sinh thứ tự ái kỳ lạ: tôi sợ bị vợ c///oi thư///ờng, sợ cô ấy nắm tiền sẽ “coi tôi ra gì”.
Thế là ngay từ tháng đầu tiên đi làm, tôi quyết định giữ toàn bộ tiền lương cho mình.
Mỗi sáng, tôi chỉ đưa Liên đúng 100 nghìn vừa đủ mua rau, cá, và ít đồ lặt vặt. Tôi luôn nói:
“Phụ nữ giữ tiền dễ sinh h//ư, em cứ lo việc nhà, tiền anh tính hết.”
Liên không phản đối, chỉ khẽ gật đầu, rồi ngày nào cũng cẩn thận ghi lại từng đồng chi tiêu.
Những năm sau, tôi mở xưởng mộc nhỏ, làm ăn khấm khá. Nhà có thêm v/àng, thêm đất, thêm xe. Nhưng thói quen ấy không đổi: Liên vẫn chỉ cầm 100 nghìn mỗi sáng.
Tôi có thể mua bộ bàn gỗ tiền triệu, nhưng lại đắn đo khi bà muốn mua thêm một chiếc áo dài mới.
Tôi nghĩ mình là người chồng giỏi — lo được cho vợ con, không để ai đói khổ. Tôi tự tin rằng tôi đang “giữ tài chính để bảo vệ gia đình”.
Rồi cuộc đời bắt đầu đổi hướng... 👇👇👇 Đọc tiếp dưới bình luận

Đêm tân h:ôn, bác giúp việc lâu năm nhà chồng bí m:ậ:t gõ cửa nói nhỏ: "Cô muốn số;;ng thì thay đồ rồi tr:ố:n ra cửa sau...
03/11/2025

Đêm tân h:ôn, bác giúp việc lâu năm nhà chồng bí m:ậ:t gõ cửa nói nhỏ: "Cô muốn số;;ng thì thay đồ rồi tr:ố:n ra cửa sau ngay, nhanh kẻo không kịp". Sáng hôm sau, tôi q:;uỳ xuống cảm ơn ân nhân...
Tôi vừa thay bộ váy cưới mệt nhoài sau cả ngày dài. Trong phòng, tiếng cười nói ồn ào ngoài sân dần lắng xuống, chỉ còn tiếng gió xào xạc luồn qua khe cửa. Tôi nghĩ chồng sẽ sớm lên, nhưng thay vào đó, cá:nh cửa phòng bật khóa cạch một tiếng.
Người xuất hiện không phải anh, mà là bà giúp việc trong nhà – bà Lựu, gầy gò, tóc đã bạc nhiều. Bà lao vào, đóng s:ậ:p cửa, áp s:á:t mặt tôi thì thầm, giọng run run:
— Cô có muốn số;;ng không? Mau thay đồ rồi tr:ố:n cửa sau, kẻo m;;ất m;:ạng!
Tôi ch''ết lặng. M:;ất mạn:g? Trong chính đêm tân h:ô:n của mình ư? Nhìn á:nh mắt đầy h:o:ảng loạn của bà, tôi không dám chần chừ. Tôi vơ vội quần áo thường ngày, run rẩy thay, rồi theo bà ra phía sau. Bà chỉ vào một lối nhỏ dẫn ra vườn sau, giọng gấp gáp:
— Đi ngay đi! Đừng quay đầu lại!
Trong á:nh mắt bà Lựu không hề có chút đùa giỡn nào. Tôi cắm đầu chạy, để lại sau lưng tiếng nhạc cưới xa dần.
Ân nhân
Sáng hôm sau, tôi tìm gặp bà Lựu trong góc bếp cũ, nơi bà vẫn ngồi nhóm lửa. Vừa thấy bà, tôi quỳ sụp xuống, bật kh:ó:c:
— Hôm qua… nếu không có bà, chắc giờ tôi đã…*** Đọc tiếp dưới bình luận đầu tiên

Tôi đang s/ố/t c/a/o nằm li/ệ/t giường nhưng cả nhà chồng lẫn chồng vẫn tổ chức sinh nhật linh đình, còn nói "lớn rồi tự...
03/11/2025

Tôi đang s/ố/t c/a/o nằm li/ệ/t giường nhưng cả nhà chồng lẫn chồng vẫn tổ chức sinh nhật linh đình, còn nói "lớn rồi tự đi mà mua thu/ố/c chứ nằm đó ai h/ầu"👇👇
Tôi nằm trên giường, người nóng hầm hập, mồ hôi vã ra như tắm. Đầu ó/c cho/áng váng, chân tay r/un rẩ/y chẳng còn sức mà nh/ấc lên. Tôi biết mình đang s/ố/t c/a/o, nhưng cả căn nhà vẫn vang lên tiếng cười nói, tiếng nhạc mở to từ phòng khách. Hôm nay là sinh nhật của chồng tôi.
Mùi đồ ăn, mùi bia rượu xộc vào khiến d/ạ d/ày tôi qu/ặ/n th/ắ/t. Tôi cố gọi ra ngoài, giọng khàn đặc:
– Anh… mua giúp em ít thuốc hạ s/ố/t…
Nhưng chồng tôi quay lại, c/a/u m/ày như thể tôi vừa p/há h/ỏ/ng cuộc vui:
– Lớn rồi, ố/m thì tự đi mà mua thu/ố/c. Nằm đó ai h/ầ/u/ cô mãi được.
Cả nhà chồng đang nâng l/y, nghe vậy liền cười ồ lên, có người còn chêm thêm:
– Đúng rồi, con dâu nhà này phải mạnh mẽ chứ, ai lại yế/u đuố/i thế. Lúc đó mẹ tôi đến bà h/ét lớn.....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN

12 năm biết chồng ngo//ại t//ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h/ấp h/ối, vợ nói một câu khiến anh ta t/ái m/ặt...Trong suố...
03/11/2025

12 năm biết chồng ngo//ại t//ình, vợ vẫn im lặng, khi chồng h/ấp h/ối, vợ nói một câu khiến anh ta t/ái m/ặt...
Trong suốt 12 năm hô//n nh//ân, Hạnh chưa bao giờ nói ra sự thật mà cô biết. Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ cô may mắn khi lấy được chồng thành đạt, có nhà lầu xe hơi, con cái ngoan ngoãn. Nhưng chỉ mình Hạnh hiểu rõ, trái tim cô đã ch///ết từ lâu.
Ngày phát hiện chồng ngo///ại t///ình, Hạnh vừa sinh con gái thứ hai được bốn tháng. Đêm đó, cô thức dậy pha sữa cho con thì không thấy chồng nằm bên cạnh. Đi qua phòng làm việc, Hạnh thấy anh đang thì thầm gọi video với một cô gái trẻ. Giọng anh nhẹ nhàng, dịu dàng, những câu nói mà cả đời này cô chưa từng được nghe. Hạnh đứng đó, tay siết chặt bình sữa đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Nhưng cuối cùng, cô lẳng lặng quay về phòng, không nói một lời.
Từ đó, anh vẫn tiếp tục mối q//uan h//ệ ấy, rồi thêm nhiều cô gái khác nữa. Hạnh biết hết. Nhưng cô im lặng. Cô không đ///ánh gh/////en, không kh/óc ló/c, không trá///ch m////óc. Cô chỉ chăm chỉ đi làm, nuôi dạy hai con và dành dụm tiền riêng. Thỉnh thoảng, khi nghe mấy người bạn kể chuyện gia đình, cô chỉ cười bu/ồn: “Mình sống vì con thôi.”
Anh vẫn cho cô tiền hàng tháng, vẫn đưa gia đình đi du lịch, vẫn chụp những bức ảnh gia đình hạnh phúc đăng Facebook. Còn cô, sau những bức ảnh ấy, lại quay về căn phòng của riêng mình, nằm co ro đến sáng.
12 năm trôi qua, sức khỏe anh đột nhiên su//y sụ//p vì UT ga//n gi//ai đo//ạn cu//ối. Căn b//ệnh đến nhanh như cách anh từng lạn/h nh/ạt với cô. Nằm trên giường bệ//nh, anh gầ//y rộ//c, da và//ng v//ọt. Mỗi lần mở mắt, anh chỉ thấy vợ ngồi bên cạnh, lặng lẽ lau người, đút từng thìa cháo, đổ từng bô nước tiểu. Cô không kh/óc, cũng không trá//ch mó//c. Ánh mắt cô trống rỗng, bình thản đến đá//ng s//ợ.
Ngày anh sắp m//ất, ngư//ời tì///nh cũng đến thăm. Cô gái ấy trẻ trung, ăn mặc sành điệu, bước vào phòng bệnh với đôi giày cao gót vang lên lạnh lẽo giữa hành lang. Nhưng khi thấy Hạnh đang ngồi bên giường, cô ta khựng lại, rồi quay người bỏ đi. Không ai dám tra//nh già//nh với một người phụ nữ đã im lặng 12 năm, chịu đựng đủ mọi ca//y đắ//ng mà vẫn ở lại chăm sóc chồng đến giây phút cuối cùng.
Anh mấp máy môi, gọi tên vợ. Giọng anh yế/u ớ/t như sợi chỉ:
– Em… lại đây… Anh… x/in l/ỗi…
Hạnh đứng dậy, bước tới, nhẹ nhàng nâng đầu anh lên đặt lên gối. Cô nhìn anh, đôi mắt vẫn bình thản nhưng sâu thẳm là cả một trời u ám:
– Anh muốn nói gì?
Anh thở dốc, cố gắng nuốt nước bọt khô khốc:
– Anh biết… anh có l/ỗi… Anh xi/n lỗ/i vì tất cả… Em vẫn… yêu anh… đúng không?
Hạnh khẽ cười. Nụ cười nhạt nhòa như sương sớm:
– Yêu anh à?
Anh gật đầu yế//u ớ//t, đôi mắt ầng ậc nước, bàn tay ru//n rẩ//y níu lấy tay cô. Trong khoảnh khắc ấy, anh nghĩ mình vẫn là cả thế giới của cô, vẫn là người đàn ông mà cô sẵn sàng h/y sin/h tất cả.
Nhưng Hạnh cúi sát xuống, thì thầm bên tai chồng một câu mà cả đời này anh không thể nào quên... đọc tiếp dưới bình luận

1 năm trước khi ra tòa, chồng tôi bí mật sang tên nhà chung cho bố mẹ đẻ, anh nói với ông bà sau khi lyhon sẽ chuyển lại...
03/11/2025

1 năm trước khi ra tòa, chồng tôi bí mật sang tên nhà chung cho bố mẹ đẻ, anh nói với ông bà sau khi lyhon sẽ chuyển lại quyền sở hữu về tên mình. Ngày bước ra từ phòng công chứng, nhìn tên trên cuốn sổ, chồng tôi tức đến ngh;:ẹn h::ọng, đúng là ĐỜI!
Chồng Lan - Hưng bận rộn các cuộc nhậu, các chuyến làm ăn mập mờ. Lan gồng gánh gia đình, vừa đi làm vừa chăm sóc con. Mâu thuẫn bùng nổ khi Lan phát hiện anh có người đà;;n b;:à khác.
– Anh muốn l;:y h::ôn. – Hưng lạnh lùng buông một câu trong bữa cơm tối.
– Vậy còn con? – Lan rơi nước mắt.
– Nó ở với cô hay tôi cũng được, miễn tôi rảnh thì tôi đón.
Lan lặng người. Cô không níu kéo, chỉ muốn giải thoát. Cuộc hôn nhân gần mười năm kết thúc chóng vánh. Tài sản chẳng có gì để phân chia, vì căn nhà – thứ duy nhất đáng giá – đã thuộc tên bố mẹ chồng. Hóa ra, Hưng đã lặng lẽ sang tên toàn bộ căn nhà cho bố mẹ đẻ từ hơn một năm trước.
Ngày từ tòa án bước ra, Hùng hí hửng đòi lại ngôi nhà, nhưng không ngờ bố mẹ già lại cứng rắn:
– Nhà này con sang tên cho bố mẹ, coi như biếu. Từ nay nó thuộc quyền của bố mẹ.
Hưng chưng hửng:
– Nhưng… bố mẹ phải sang tên lại cho con chứ. Con mới là người cần 👇👇👇 Đọc tiếp dưới bình luận

Tôi đang kh/ám th/ai, thấy chồng bế nh//ân tìn//h xông vào phòng cấ//p cứ/u h/ét: “Bác sĩ, vợ tôi sắp sinh rồi!”, tôi cư...
03/11/2025

Tôi đang kh/ám th/ai, thấy chồng bế nh//ân tìn//h xông vào phòng cấ//p cứ/u h/ét: “Bác sĩ, vợ tôi sắp sinh rồi!”, tôi cười lạnh ôm bụ/ng b/ầu ra đi và cái kết...
Ngày hôm đó, tôi nhớ mãi — ngày tôi chính thức nhìn thấy rõ bộ mặt thật của người đàn ông đầu gối tay ấp suốt 5 năm qua.
Tôi ma//ng th/ai ở tháng thứ bảy, bụng đã l/ộ rõ, nhưng vì cơ thể y//ếu nên bác sĩ hẹn tá/i khá/m định kỳ hàng tuần. Hôm ấy, tôi đi khám một mình. Chồng tôi — Hùng — nói bận công việc, không đi được. Tôi cũng quen rồi, vì từ khi tôi có bầ/u, anh ít khi quan tâm. Những tin nhắn kiểu “ăn gì chưa?”, “em m/ệt không?” dần biế/n m/ất. Thay vào đó là những đêm về khuya, những lần anh viện cớ đi công tác nhưng quên tắt định vị điện thoại.
Tôi biết, anh có ng/ười kh/ác. Nhưng tôi im lặng. Tôi nghĩ, khi đ/ứa b/é ra đời, anh sẽ thay đổi.
Hôm ấy, sau khi khám xong, tôi ngồi nghỉ trong hành lang bệnh viện, tay vuốt nhẹ lên bụng, nói khẽ với con:
— Con ngoan nhé, chỉ còn vài tháng nữa thôi, mẹ con mình sẽ hạnh phúc.
Nhưng đúng lúc đó, tiếng ồ/n à/o vang lên từ cửa cấ/p cứ/u khiến tôi g/iật m/ình quay lại.
Một người đàn ông đang bế một cô gái bụ/ng b/ầu chạy thẳng vào, vừa chạy vừa hé//t:
— Bác sĩ! Cứ/u với! Vợ tôi sắp sinh rồi!
Tôi thoáng thấy bóng dáng quen thuộc. Và chỉ một giây sau, tim tôi như v/ỡ ra.
Người đàn ông ấy… chính là Hùng — chồng tôi.
Anh bế cô gái trẻ ấy — người mà tôi từng nhìn thấy qua vài bức ảnh lé//n l//út trong điện thoại anh. Cô ta r//ên khẽ, gương mặt t/ái nh/ợt, miệng gọi yế/u ớ/t:
— Anh ơi, em đa/u quá...
Tôi đứng lặng. Mọi âm thanh xung quanh như ta/n b/iến. Chỉ còn nhịp tim đập dồn dập trong lồng ngực, và cảm giác t/ê d/ại lan khắp người.
Y tá đẩy băng ca ra, Hùng đặt cô ta lên, rồi chạy theo, không hề ngoái lại.
Tôi không biết mình ngồi bao lâu. Khi giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống, tôi chỉ khẽ cười — một nụ cười lạ/nh lẽ/o và ca/y đắ/ng nhất đời mình.
Bao năm yêu thương, bao h/y sin/h, hóa ra chỉ đổi lại một cảnh tượng như thế này: tôi ôm bụn/g bầ/u đi kh/ám th/ai một mình, còn anh ta thì bế nh/ân tì/nh vào phòng sinh, miệng gọi cô ta là “vợ tôi.”
Tôi đứng dậy, rút điện thoại ra... đọc tiếp dưới bình luận

Tôi là g;o;á phụ đã 7 năm nay. Ngày ấy, tôi và N. đã đăng ký kết hôn, 2 bên gia đình cũng đi lại như người nhà, chỉ còn ...
03/11/2025

Tôi là g;o;á phụ đã 7 năm nay. Ngày ấy, tôi và N. đã đăng ký kết hôn, 2 bên gia đình cũng đi lại như người nhà, chỉ còn chờ 1 đám cưới vẹn tròn, viên mãn.
Thế mà hôm ấy, vào một buổi chiều đông mưa lâm râm giá buốt, tôi nhận được tin s;e;t đ;á;nh: "N. bị t;a;i n;ạ;n không qua khỏi, gia đình đang đưa anh từ trong nhà x;a;c bệnh v;iện về nhà. Tôi ngã gục, đất trời tối sầm.
Tỉnh dậy, tôi đã nằm trên giường b;ệ;nh, gia đình đã lo t;a;ng m;a cho anh xong xuôi. Mẹ chồng héo hon nói với tôi: "Ngôi nhà thằng N. mua để 2 đứa làm đám cưới, con cứ giữ lại mà ở. Mẹ già rồi, chỉ ở thế này là đủ, mẹ không lấy của con đâu".
Tôi và bà ôm chầm lấy nhau khóc trong chua xót. Từ đó, đều đặn hàng tháng, tôi gửi cho mẹ chồng cũ 5 triệu coi như thay anh báo hiệu mẹ già. Bẵng đi từng đó năm, tôi tiến tới hôn nhân với bạn trai sắp cưới.
Mẹ chồng nghe tin thì lặng người đi, tôi cũng chỉ thông báo cho bà biết chứ cũng không dám mời bà đến dự. Ngày cưới, họ hàng mừng vui khi tôi đã yên bề gia thất ở tuổi 35. Đang rộn ràng thì bỗng có 1 vị khách không mời xuất hiện. Tôi t;á;i mặt rồi quỳ lạy xuống trước mặt...
Xem tiếp tại bình luận

Về ra mắt, mẹ chồng tương lai đã đưa ra 4 điều kiện: Gia đình tôi không được thách cưới, phải làm hết việc nhà, nộp toàn...
03/11/2025

Về ra mắt, mẹ chồng tương lai đã đưa ra 4 điều kiện: Gia đình tôi không được thách cưới, phải làm hết việc nhà, nộp toàn bộ tiền lương và nhất định phải sin;:h co;n t;rai rồi mới cho ĐKKH. Tôi chỉ cười nhẹ rồi nói một câu khiến họ tá/i m//ặt....
Huy là mối tình đầu của tôi – hiền lành, chu đáo, lại có công việc ổn định. Anh bảo mẹ anh khó tính nhưng thương con trai lắm, chỉ cần tôi chân thành là được.
Tôi bước vào căn biệt thự lớn, lòng đầy hồi hộp. Mẹ anh ngồi sẵn trên ghế sofa, ánh mắt sắc lạnh lướt từ đầu đến chân tôi. Bàn tay đeo chiếc nhẫn vàng to bản gõ nhịp xuống mặt bàn.
– Cô là Linh? – bà hỏi, giọng khô khốc.
– Dạ, con chào bác ạ.
Bà không đáp, chỉ rót trà, rồi thản nhiên nói:
– Tôi không vòng vo đâu. Nếu cô muốn làm dâu nhà này, có 4 điều kiện.
Tôi ngẩng đầu, cố giữ nụ cười.
– Thứ nhất, không được thách cưới. Nhà tôi không thích con dâu coi ti/ền b/ạc hơn tình cảm.
– Thứ hai, mọi việc trong nhà – nấu ăn, giặt giũ, chăm sóc cha mẹ – đều do cô làm. Phụ nữ là phải biết vun vén.
– Thứ ba, lương hàng tháng phải nộp hết cho mẹ giữ. Nhà này không cần người íc';h k:ỷ.
– Và cuối cùng, phải s;inh co;n tr;ai. Họ Nguyễn chúng tôi cần người n;ối dõ;i.
Không khí trong phòng như đặc quánh lại. Huy ngồi cạnh cúi gằm mặt, không dám nói gì. Tôi mỉm cười, tay khẽ đặt lên cốc trà còn bốc khói.
– Nếu con không đồng ý thì sao ạ? – Tôi nhẹ nhàng hỏi.
Bà nhướng mày:
– Thì khỏi cưới. Nhà tôi không thiếu người muốn làm dâu!
Tôi im lặng vài giây, rồi ngẩng lên, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát,,,
👇👇👇 Đọc tiếp P2 dưới bình luận

Nhà tôi nhận một cô sinh viên 20 tuổi vào làm giúp việc theo giờ, phần lớn là chăm sóc cho người bố 75 tuổi. Được một th...
03/11/2025

Nhà tôi nhận một cô sinh viên 20 tuổi vào làm giúp việc theo giờ, phần lớn là chăm sóc cho người bố 75 tuổi. Được một thời gian, bụng cô ấy to như bầu 7 tháng. Sinh nghi, tôi liền lắp ca;;m thì phát hiện sự thật ki;;nh h;;o;;àng
Hạnh thuê người giúp việc trẻ tên Mai – cô gái mới hai mươi, hiền lành, chăm chỉ. Mai m:ồ c;;ôi cha mẹ, nên coi ông Lưu như người thân. Còn ông, sau nhiều năm c;;ô độ;;c, cũng quý cô gái nhỏ, coi như cháu ruột.
Thế nhưng, sau nửa năm, Hạnh khi về thăm cha bỗng s//ững ngư//ời – bụng Mai phình to bất thường, như ma//ng th/ai b//ảy th//áng.
Hàng xóm xì xào:
– Con bé giúp việc ấy chắc dính bầ;;u rồi!
– Mà lạ, nhà đó chỉ có mỗi ông Lưu…
T;;in đ;;ồn lan nhanh, khiến Hạnh h;:oang ma;;ng. Cô khô;ng tin cha mình làm điều trái đạo lý, nhưng nhìn cảnh ấy, lòng dấy lên nghi ngờ.
Một đêm, Hạnh quyết định lắ;p cam;;era trong phòng khách và hành lang – nơi Mai thường qua lại – để làm rõ mọi chuyện.
Ba ngày sau, khi xem lại đoạn ghi hình, Hạnh chế;;t lặ;;ng
👇👇👇 Đọc tiếp câu chuyện dưới bình luận

Vừa ký đơn l/y h/ôn, mẹ chồng trao ngay biệt thự 50 tỷ cho tiểu tam – rồi tá/i m/ặt khi nghe giúp việc nói một câu...Ngô...
02/11/2025

Vừa ký đơn l/y h/ôn, mẹ chồng trao ngay biệt thự 50 tỷ cho tiểu tam – rồi tá/i m/ặt khi nghe giúp việc nói một câu...
Ngôi biệt thự giữa trung tâm Hà Nội sáng rực ánh đèn. Hôm ấy, là ngày Thu ký vào tờ đơn l///y h////ôn, khép lại cuộc hô/n nhâ//n kéo dài 7 năm đầy nước mắt.
Cô bước ra khỏi căn phòng lạ/nh lẽ/o, lòng nặng trĩu. Bảy năm làm dâu nhà họ Trần, cô từng nghĩ chỉ cần hết lòng thì sẽ được đền đáp. Nhưng cô đã nhầm – tình yêu của người đàn ông tên Nam, chồng cô, vốn chẳng đủ kiên định trước c///ám d///ỗ, còn mẹ chồng thì chưa bao giờ xem cô là người nhà.
Người phụ nữ ấy – bà Hòa – từng là doanh nhân nổi tiếng. Từ khi Thu bước chân về làm dâu, bà luôn khi//nh kh///ỉnh:
– Nhà tôi đâu thiếu con dâu. Có người giỏi hơn, xinh hơn cô đầy ngoài kia!
Thu nhẫn nhịn, làm tròn bổn phận, chăm sóc Nam, chăm cả mẹ chồng khi bà bệnh. Cô nghĩ rồi một ngày bà sẽ hiểu tấm lòng mình. Nhưng khi Nam ng/////oại t*nh với cô thư ký trẻ, bà Hòa không những không trá//ch con trai, mà còn mắ//ng ngược lại con dâu:
– Đàn ông thành đạt ai mà chẳng có chỗ “gi///ải kh////uây”. Cô làm vợ mà không giữ được chồng, lỗi là ở cô!
Thu không khóc, chỉ lặng lẽ gom đồ. Cô biết, khi niềm tin đã vỡ, chẳng có gì hàn gắn được nữa.
Sáng hôm ấy, tại văn phòng công chứng, hai người đặt bút ký. Nam không một lần nhìn cô, chỉ vội vã rút ra ngoài nghe điện thoại. Giọng anh hạ thấp, ngọt ngào:
– Em đợi anh nhé, xong việc anh qua ngay. Biệt thự anh hứa sẽ làm quà cho em, mẹ anh cũng đồng ý rồi.
Câu nói đó như nh//át d//ao cuối cùng. Thu khẽ cười – nụ cười của người đã hết nước mắt.
Buổi chiều, tại nhà họ Trần, bà Hòa tổ chức tiệc nhỏ. Cô ti//ểu ba tên Linh – cô gái mới ngoài hai mươi, váy đỏ lộng lẫy, môi cười rạng rỡ. Bà Hòa nắm tay Linh â/u yế/m như con gái ruột:
– Từ nay con là người nhà này. Biệt thự ở ven hồ anh Nam đứng tên, mẹ đã bảo sang cho con.
Linh ôm chặt bà, rưng rưng cảm ơn. Còn Nam, ánh mắt lấp lánh tự mãn.
Bên góc nhà, bà giúp việc tên Hạnh – người đã làm việc ở đây hơn mười năm – lặng lẽ quan sát. Bà nhìn quanh, thấy Thu đứng ngoài cổng, im lặng như tượng đá.
Tiệc tàn, mọi người ra về. Bà Hòa hí hửng mở rư//ợu vang, nâng ly:
– Hôm nay, nhà ta đón dâu mới. Mẹ tin con Linh sẽ mang lại hạnh phúc cho Nam hơn cái thứ “cũ kỹ” kia.
Cả nhà cười rộ. Nhưng đúng lúc ấy, bà Hạnh đặt ly trà xuống bàn, chậm rãi nói:
– Bà ơi, tôi không dám xen vào chuyện chủ, nhưng có điều này… nếu bà biết, chắc bà sẽ không cười nổi.
Bà Hòa nhíu mày:
– Bà nói gì vậy?
Bà Hạnh nhìn Linh, giọng ru/n ru/n:
– Cô Linh này… chính là... đọc tiếp dưới bình luận

Address

Barangaroo, NSW

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Phật Ban Nhiệm Màu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share