Đào Thị Hằng

Đào Thị Hằng Bạn có thể tìm hiểu về Hằng qua video giới thiệu này: https://youtu.be/cCjs-wa2J4Q

21/08/2025

Bạn đã bao giờ tự hỏi: mục đích sống thật sự của mình là gì chưa? Điều tối thượng mà mình đang hướng đến trong cuộc đời này là gì?

Với tôi, câu trả lời luôn là: Tự do!.

Tôi không nhớ chính xác ý nghĩ này nảy sinh từ đâu, từ khi nào. Chỉ biết rằng từ thuở nhỏ, tôi đã mang trong mình một niềm khát khao thầm lặng: được bước ra thế giới rộng lớn ngoài kia, vượt khỏi lũy tre làng và dòng sông Thạch Hãn – nơi bà ngoại, cậu và các dì tôi vẫn sống. Mỗi ngày, tôi phụ ba mẹ đánh bắt tôm cá trên sông, nhưng trong tâm trí, câu hỏi cứ vang lên: Phía cuối con sông này là đâu? Ngoài kia có gì?

Tuổi thơ tôi ít bạn. Tôi thường chỉ chơi một mình, hoặc chơi cùng các em của tôi. Tôi rất ít nói – có những ngày trôi qua mà tôi không thốt ra một lời nào. Đến 16 tuổi, tôi cũng thôi không còn xem phim hay truyền hình nữa, bởi lời ba dặn: “Những bộ phim này năm nào cũng chiếu, lặp đi lặp lại. Con hãy lo học, thi đỗ đại học rồi muốn xem bao nhiêu cũng được.” Tôi thấy ba nói cũng có lý. Thế là từ đó, tôi gắn bó với sự tĩnh lặng, yêu tiếng côn trùng râm ran hơn là tiếng ồn ào của tivi.

Trong một gia đình nghèo làm nghề chài lưới, con đường dường như đã định sẵn: học xong cấp ba, cha mẹ sẽ gả tôi cho một gia đình khác cùng nghề, có gia đình đã ngõ lời đến dạm hỏi tôi sau khi tôi tốt nghiệp cấp 3. Có lẽ, nếu chọn con đường đó, giờ đây tôi đã là mẹ của sáu đứa con, sống lênh đênh trên thuyền. Nhưng tôi đã không chọn. Tôi muốn vào đại học. Tôi muốn thoát nghèo, tôi muốn tự do tiền bạc cho chính mình, cho cha mẹ, cho các em.

Tôi học bằng tất cả sức mình. Kết quả, tôi đỗ thủ khoa đầu vào và sau bốn năm, tốt nghiệp nằm trong top 3% cao nhất trường và ra trường có công việc. Nhưng ngay cả khi đạt thành tích ấy, tôi vẫn thấy mình chưa thật sự tự do. Tôi muốn nhiều hơn – tự do trong tri thức. Thế là tôi tự học tiếng Anh, nộp hồ sơ và giành học bổng của chính phủ để sang Adelaide học Thạc sĩ ngành Phát triển bền vững.

Bài học quý giá nhất tôi nhận được từ chương trình ấy không chỉ nằm trong kiến thức, mà là năng lực tự học, tự nghiên cứu, tự khai phóng tư duy. Đó là một loại tự do mới – tự do trong tri thức.

Khi trở về Việt Nam, tôi đem những điều đã học áp dụng vào công việc. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn chưa ngừng trăn trở: Mình sống để làm gì? Vì sao mình hiện diện trên đời này? Khi chết đi, điều gì còn lại?

Tôi dành nhiều năm tìm kiếm câu trả lời. Tôi đọc hầu hết sách của Osho, nghiền ngẫm Krishnamurti, xem bộ phim Wild Wild Country về cuộc đời Osho, thực hành thiền Vipassana, tham dự tám khóa thiền trong mười năm. Và rồi, dần dần, tôi tìm ra lẽ sống của mình.

Khi tôi đã đạt đến sự tự do trong tư tưởng, tôi gặp chồng mình và có con trai. Con tôi ra đời không vì áp lực hay kỳ vọng, mà từ sự trọn vẹn trong lòng tôi – như lời Osho nói: khi một người phụ nữ sinh con, cô ấy như một bông hoa nở rộ, kết hạt và hoàn tất chu kỳ sống của mình.

Hôn nhân và thiên chức làm mẹ không ràng buộc tôi, mà khiến tôi trở nên toàn vẹn. Từ đó, tôi không còn đi tìm kiếm thêm gì nữa: không còn đọc thêm sách, không đặt mục tiêu mới. Tôi chỉ sống, làm việc, chăm sóc gia đình – giản dị nhưng đủ đầy.

Cuối năm 2012, tôi rời Úc, nhưng đất nước ấy mãi ở trong tim tôi, như một quê hương thứ hai. Tôi biết ơn nước Úc vì đã trao cho tôi cơ hội học tập, rèn luyện năng lực tự học và trao cho tôi tự do trong tri thức.

Sau này, khi đã có gia đình riêng, tôi muốn con trai mình được học trong một môi trường giáo dục nuôi dưỡng cả đạo đức lẫn sự tự do phát triển cá nhân. Tôi muốn chồng tôi cũng được trải nghiệm đất nước đã định hình tôi hơn mười lăm năm trước. Thế là chúng tôi trở lại, lần này để định cư. Và một lần nữa, nước Úc đã rộng vòng tay đón chào gia đình nhỏ của tôi.

Giờ đây, mỗi ngày tôi nấu ăn với một cảm giác tự do sâu thẳm bên trong. Một người bạn từng đùa: “Hằng hồi ở Việt Nam chẳng nấu được bữa nào vì có người giúp việc, vậy mà sang Úc lại nấu cho cả làng ăn.” Và đúng thật – nước Úc cho con người cơ hội vượt qua giới hạn bản thân, làm những việc mà trước đây ta chưa từng nghĩ tới, để biết mình có thể đi xa đến đâu.

Tôi biết ơn nước Úc. Biết ơn cuộc đời. Biết ơn những ai đã đồng hành cùng tôi trên hành trình này ❤

Bạn đang chuẩn bị du học hoặc định cư Úc diện visa tay nghề?Bạn đang nhắm đến 485 – 189 – 190 – 491?Hãy chú ý: Từ 7/8/20...
07/08/2025

Bạn đang chuẩn bị du học hoặc định cư Úc diện visa tay nghề?
Bạn đang nhắm đến 485 – 189 – 190 – 491?

Hãy chú ý: Từ 7/8/2025, điểm PTE để xét các loại visa Úc sẽ thay đổi rất lớn.

PTE Academic sẽ áp dụng các mức điểm mới cho 4 kỹ năng Reading – Listening – Speaking – Writing theo từng band trình độ:

IELTS 6.0 (Competent)
PTE: Speaking 54, Writing 51, Reading 48, Listening 47

IELTS 7.0 (Proficient)
PTE: Speaking 76, Writing 69, Reading 59, Listening 58

IELTS 8.0 (Superior)
PTE: Speaking 88, Writing 85, Reading 70, Listening 69

Không còn tính trung bình cộng hoặc all bands như trước.
Mỗi kỹ năng phải đạt đúng điểm tối thiểu được quy định.

VÌ SAO CÓ SỰ THAY ĐỔI NÀY?

1. Cân bằng hệ quy chiếu giữa IELTS và PTE theo dữ liệu đánh giá thực tế từ Pearson và Bộ Di trú Úc.
2. Loại bỏ tình trạng học mẹo, học lệch kỹ năng Speaking để “gánh” điểm tổng.
3. Tăng độ chính xác trong xét duyệt ngôn ngữ cho visa tay nghề – du học – định cư.

AI ĐƯỢC LỢI – AI GẶP KHÓ?

Người được lợi:
• Những ai có Speaking và Writing mạnh sẽ dễ dàng đạt band cao.
• Những ai luyện thi bài bản, phản xạ tốt, không học mẹo.

Người gặp khó:
• Những ai từng “kéo điểm” bằng Repeat Sentence, Re-tell Lecture.
• Những ai yếu Reading/Listening – giờ buộc phải cải thiện thật sự.

CHIẾN LƯỢC LUYỆN THI PTE MỚI 2025

Nếu bạn nhắm đến visa 485:
• Tập trung Speaking và Writing, mục tiêu 54 – 51.
• Reading và Listening chỉ cần chạm mốc 48 – 47, rất khả thi.

Nếu bạn nhắm đến Proficient để cộng điểm:
• Speaking phải đạt 76, khoai đấy!
• Cẩn trọng với Reading 59 và Listening 58 – dễ “gãy”.

Nếu bạn muốn đạt Superior (IELTS 8.0):
• Thách thức lớn nhất là Writing 85 – cần luyện tư duy học thuật.
• Speaking 88 không là thách thức lớn nếu đã từng đạt 79 trước đây.

Thay đổi điểm PTE là điều tất yếu để đảm bảo tính công bằng và minh bạch. Đây cũng là cơ hội VÀNG cho những ai luyện thi đúng cách, phản xạ thực sự, và không còn phụ thuộc vào mẹo vặt. Luôn nhớ: Ponunciation is a key!

Đừng học theo cách cũ.

Lộ trình cho người mới bắt đầu ở comment!
13/07/2025

Lộ trình cho người mới bắt đầu ở comment!

13/07/2025

Em bé đi hạc :)

Ai cũng qua thời trẻ trâu, nông nổi trước khi biết người biết ta, khôn ngoan, lễ độ.Nghiêm khắc dạy bảo, nhưng bao dung ...
08/07/2025

Ai cũng qua thời trẻ trâu, nông nổi trước khi biết người biết ta, khôn ngoan, lễ độ.

Nghiêm khắc dạy bảo, nhưng bao dung với người trẻ để họ có cơ hội lớn lên, giống như mình đã từng là trẻ trâu.

Tình cờ vừa nãy mình đọc được bài "phốt".

Câu chuyện đại loại là 1 bạn nhân viên quán ăn làm sai đơn cho khách, sau đó chủ hỏi ai làm sai, bạn này rep lại kiểu lúc đó nhiều đơn quá em không nhớ. Sau đó chị chủ đã chỉ trích thái độ của bạn vì trả lời "không nhớ" qua loa và đặc biệt là không "vâng dạ" với chủ.

Bạn ấy tức tối vì cho rằng một dạ hai thưa với chủ là không cần thiết, ở nhà bố mẹ cũng chả bắt bạn dạ thưa được. Sau đó 2 bên combat kịch liệt trong box chung. Cuối cùng, bạn xin nghỉ việc. Và post bài "phốt" kêu mọi người cẩn thận chị chủ này.

Nói chung, 99% người đã có kinh nghiệm đi làm đều hiểu ai sai ai đúng trong trường hợp này. Đã sai chuyên môn (làm đơn sai) còn sai thái độ (không lễ độ chừng mực với cấp trên) thì đã sai lại quá sai, không lời gì biện bạch được. Một người tài năng có hạn nhưng thái độ tốt, người khác còn thương. Còn vừa không có tài, lại còn không "ngoan", thì chẳng có lý do gì để người khác thiện cảm cả.

Trong quá trình làm lead rồi làm chủ một nhà hàng, mình nhận ra 1 điều: Người càng non kinh nghiệm thì cái tôi càng cao, còn người càng dạn dày kinh nghiệm, có khả năng thì lại rất biết điều và lễ độ. Trong các dự án mình lead, dự án nào làm với người giỏi và có kinh nghiệm đều rất sướng. Các bạn làm việc cẩn thận, giao tiếp lễ độ chừng mực, trách nhiệm cao với công việc, biết sai thì nhận lỗi rối rít.

Quản lý nhà hàng của mình là 1 bạn có kinh nghiệm cả chục năm lăn lộn trong ngành. Ngoài đời 2 chị em vẫn trêu đùa cười cợt nhau thoải mái, nhưng khi nhắn tin trong box công việc, bạn lúc nào cũng "dạ" với "ạ". Ban đầu mình còn nghĩ sao nó lễ phép, câu nệ vậy ta. Nhưng nghĩ lại mới thấy đúng, một nơi làm việc chuyên nghiệp ít nhất phải phân rõ cấp trên cấp dưới, có quy củ đàng hoàng. Bằng không sẽ rất khó quản lý.

Còn mệt nhất là lead các dự án làm với các bạn newbie, đã vừa phải dạy chuyên môn cho mấy bạn, mấy bạn còn sẵn sàng cãi nhau tay đôi, thể hiện quan điểm hùng hồn, trễ deadline, làm việc siêu ẩu luôn luôn phải theo sau check kỹ, không vừa ý thì nghỉ ngang (nghỉ ngang nhưng đòi $ không sót 1 đồng với giọng rất trịch thượng).

Độ lớn của cái tôi dường như tỉ lệ nghịch với kinh nghiệm và năng lực. Tuy nhiên, mấy bạn newbie này, mình tin là sau vài năm bươn chải ở đời, sẽ học được chữ "nhẫn" và biết cách cư xử hơn. Đời sẽ khiến bạn va vấp trầy trật và trui rèn tính khí cho bạn. Có thể các bạn mình khen là "biết điều, thái độ tốt", đã từng là nỗi khiếp sợ của một người sếp nào đó trước đấy. Đã từng cao ngạo, nóng nảy, cho rằng lúc nào mình cũng đúng. Nhưng sau vài lần va vấp, con người sẽ trưởng thành lên nhiều.

Còn nếu không thay đổi mà vẫn mãi như vậy, thì đi làm chủ đi để được thuê người khác nghe lời mình. Lúc đó mà gặp nhân viên thái độ lại chả gầm lên "hỗn xược với bổn cung" 😅

Định phân tích "cái sai" của chị chủ mà lỡ bon mồm quá. Thôi mình sẽ để dành bài sau để phân tích chị chủ trong trường hợp này đã "sai" ở đâu, và làm thế nào để những người quản lý, những người sếp, người chủ, bảo vệ bản thân khỏi văn hoá "bóc phốt" tràn lan hiện nay nhé 🥲

Nếu phải chùi toilet, hãy chùi thật sạch. Nếu bán bánh mì, hãy bán bằng cả trái tim.Tỷ phú Yu Pang Lin từng nói:“Kể cả k...
05/07/2025

Nếu phải chùi toilet, hãy chùi thật sạch. Nếu bán bánh mì, hãy bán bằng cả trái tim.

Tỷ phú Yu Pang Lin từng nói:

“Kể cả khi cọ toilet, tôi vẫn cố gắng là người cọ sạch nhất.”

Nghe thì đơn giản, nhưng đó là một cách sống – mà không phải ai cũng giữ được suốt đời.

Nhiều người cho rằng:
• “Bán bánh mì thì có gì mà phải làm cho chỉn chu?”
• “Chả giò thì người ta ăn 5 phút, cần gì gói đẹp?”
• “Bán phở lề đường thì có ai để ý đâu mà bày biện kỹ?”

Nhưng chính thái độ đó khiến họ dừng lại mãi ở điểm xuất phát.

Tôi từng chùi toilet suốt gần 8 tháng khi còn là sinh viên ở Úc.
Một công việc không tên tuổi, không ai ghi nhận, chẳng ai vỗ tay.
Nhưng chính những ngày đó dạy tôi:
• Tư duy hệ thống
• Thói quen cẩn thận
• Tinh thần không bỏ sót điều nhỏ nhất

Mỗi lần xịt nước, lau gạch, kiểm tra kẽ tường…
Tôi tự nhủ: “Làm như thể đây là nhà của mình.”
Và sau 8 tháng, tôi không chỉ sạch toilet –
tôi sạch cả tư duy làm việc cẩu thả.

Không có nghề nào thấp nếu bạn làm nó bằng sự tử tế.
• Một người bán bánh mì nhưng gói từng ổ như thể tặng cho người thân
• Một cô bán chả giò nhưng luôn mỉm cười, hỏi han từng khách
• Một người đứng bếp nấu phở từ 3 giờ sáng, nhưng luôn giữ cho gian bếp sạch sẽ, ngăn nắp như một nhà hàng

Người đó không chỉ bán món ăn –
Người đó đang gây dựng một thương hiệu:
Thương hiệu của sự chỉn chu – đến từ lòng tự trọng.

Cuộc sống không đo bạn bắt đầu ở đâu.
Cuộc sống đo cách bạn đối xử với từng việc nhỏ.

Dù bạn đang rửa bát, ship đồ, bưng phở hay livestream với 3 người xem…
Hãy làm bằng tất cả cái tâm.

Vì chính điều đó sẽ rèn cho bạn:
• Một đôi tay cứng cáp
• Một trái tim biết phục vụ
• Và một bản lĩnh khiến người khác nể trọng

Thành công không đến từ việc bạn làm gì.
Thành công đến từ cách bạn làm nó –
dù đó là cọ toilet, hay bán một ổ bánh mì.

Ngẩng đầu lên.
Làm tiếp đi.
Làm cho đẹp.
Làm cho đáng.
Làm cho đáng tự hào.

Vì bạn có thể đang ở vỉa hè hôm nay –
Nhưng nếu bạn làm bằng tinh thần của một nữ doanh nhân,
ngày mai, sẽ không ai dám gọi bạn là “người bán hàng rong” nữa.

04/07/2025

“Phụ nữ hơn nhau tấm chồng”

“Phụ nữ không cần giỏi kiếm tiền, chỉ cần lấy đúng chồng.”

Nhưng nếu em không có năng lực kiếm tiền,
thì ngay cả quyền chọn chồng,
em cũng chẳng có được cho mình.

Không có tiền, phụ nữ dễ “cảm động” trước những điều… rất bình thường:
• Một bữa ăn được mời, một chiếc đầm
• Một lời hứa lo lắng cho tương lai
• Một chút quan tâm từ người đàn ông “có vẻ tốt”

Và rồi em gật đầu.
Không phải vì yêu,
mà vì biết ơn.
Không phải vì thấy xứng đáng,
mà vì thấy mình chẳng có nhiều lựa chọn hơn.

Có tiền – chưa chắc hạnh phúc.
Nhưng không có tiền – rất dễ chấp nhận bất hạnh.

Em sẽ không dám rời đi khi mối quan hệ tệ.
Không dám nói “không” khi lòng đã muốn buông.
Không dám bắt đầu lại – vì em sợ không sống nổi nếu không có ai lo.

Nhưng khi em có năng lực kiếm tiền…
• Em không cần ai cứu
• Em không cần ai chống lưng
• Em không chọn chồng vì người đó “tốt bụng”,
mà vì người đó xứng đáng đồng hành

Em biết rõ: “Tôi có thể sống tốt một mình –
nên tôi chỉ ở lại nếu anh khiến cuộc đời tôi tốt hơn.”

Tài chính không phải là tham vọng

Tài chính là tự do

Tiền không khiến phụ nữ hơn thua ai,
nhưng giúp em không cúi đầu vì ai.

Nó giúp em:
• Dũng cảm yêu – mà không sợ mất
• Dám rời đi – khi không còn xứng
• Giữ được giá trị – khi người khác lỡ quên

Em không cần phải thật giàu.
Không cần tài khoản nhiều số.
Chỉ cần đủ năng lực kiếm tiền,
là em đã có quyền chọn – và chọn đúng.

Vì phụ nữ độc lập không sợ cô đơn,
Chỉ sợ ở cạnh người sai – mà không đủ sức bước ra.

Phụ nữ không cần phải kiếm tiền thật giỏi –
nhưng nhất định phải có năng lực kiếm tiền.

Để không bao giờ phải yêu vì thiếu thốn.
Mà yêu – vì xứng đáng.

04/07/2025

Tôi từng gặp rất nhiều người phụ nữ.
Xinh đẹp. Bản lĩnh. Từng trải.
Có người chưa từng lập gia đình.
Có người đã bước ra khỏi một cuộc hôn nhân đầy nước mắt.

Họ có một điểm chung:
Đều từng khao khát được yêu – một cách trọn vẹn!

Nhưng cũng chính vì khao khát đó,
rất nhiều người đã gật đầu quá sớm.
Không phải vì yêu,
mà vì… thương.

Họ thương anh ấy vì điều gì?
• Vì anh ấy lớn lên thiếu thốn tình thương
• Vì anh ấy từng bị phản bội
• Vì anh ấy đang thất bại và nói: “Không còn ai tin anh, ngoài em”
• Vì anh ấy yếu đuối, lạc lõng, và chỉ mở lòng với bạn
• Vì anh ấy đang cố gắng từng ngày, dù chẳng có gì trong tay
• Vì anh ấy từng nói: “Chỉ cần em không rời đi, anh có thể làm lại từ đầu”
• Vì anh ấy sinh ra trong gia đình đổ vỡ, nghèo khó, thiếu cha vắng mẹ
• Vì anh ấy gánh nợ cho gia đình, bỏ học từ sớm
• Vì anh ấy từng ly hôn, từng bị người cũ ruồng bỏ
• Vì anh ấy tâm sự thật nhiều, nói bạn là “người duy nhất hiểu được anh”
• Vì bạn thấy tội – và thấy mình đặc biệt vì được anh ấy mở lòng
• Vì “đã bên nhau quá lâu, không nỡ bỏ”
• Vì “nếu rời đi, mình sẽ thấy có lỗi”
• Vì “nếu bỏ anh ấy lúc này, anh ấy sẽ gục ngã mất”
• Vì bạn đã quen với vai trò làm người cứu rỗi
• Vì bạn đã quen với tin nhắn mỗi ngày
• Vì bạn tưởng rằng… đó là yêu.

Nhưng sự thật là:

Thương là bản năng làm mẹ của người phụ nữ.
Và sai lầm là khi bạn nghĩ thương là yêu.

Thương – rồi mềm lòng
Mềm lòng – rồi nhận lời
Nhận lời – rồi rơi vào một cuộc hôn nhân… không có tình yêu thật sự.

Hãy tỉnh táo:

Thương là một cảm xúc đẹp – nhưng không đủ để cưới.
Thương là để cảm thông, để giúp, để chia sẻ.
Cưới là để gắn bó, để đồng hành, để đi trọn một hành trình.

Cứ ngẫm mà xem:
Một người đàn ông khiến bạn xót xa,
thường là người yếu hơn bạn về nội tâm.

Một người đàn ông cần bạn gồng lên để yêu,
sẽ khiến bạn gục ngã trong chính cuộc hôn nhân đó.

Bạn không phải mẹ anh ta.
Không phải nhà chữa lành.
Càng không phải chiếc phao cứu sinh cho người đàn ông không chịu học cách trưởng thành.

Phụ nữ trưởng thành không chọn chồng vì thương – mà vì anh ta xứng đáng.

Vì thương là cảm xúc.
Xứng đáng là tiêu chuẩn.

Cảm xúc đến rồi đi.
Tiêu chuẩn tồn tại để giúp bạn chọn đúng người – đúng lý do – đúng thời điểm.

Người phụ nữ thông minh không chọn chồng dựa trên lòng thương cảm.
Họ chọn bằng sự nhận thức sáng suốt về giá trị thật của người đàn ông đó.

Họ không hỏi:
“Anh ấy có đáng thương không?”
Mà họ hỏi:
“Anh ấy có đáng tin không?”
“Anh ấy có bản lĩnh để dẫn dắt không?”
“Anh ấy có đủ năng lực để cùng tôi xây dựng cuộc sống tôi mơ ước không?”

Thương – khiến bạn cưới người đang cần bạn.
Xứng đáng – khiến bạn cưới người có thể đi xa cùng bạn.

Thương – là khi bạn thấy anh ấy yếu và bạn muốn cứu.
Xứng đáng – là khi bạn thấy anh ấy mạnh và bạn muốn sánh cùng

Phụ nữ trưởng thành hiểu rằng:
• Cưới vì thương – sau này sẽ oán trách, vì phải gánh quá nhiều.
• Cưới vì xứng đáng – sau này sẽ biết ơn, vì đã chọn tỉnh táo.

Bạn cần một người khiến bạn nở hoa

Chứ không phải rụng cánh trong lặng lẽ.

Và nếu bạn vẫn đang độc thân…

Hãy tiếp tục sống tốt
Tiếp tục học
Tiếp tục phát triển
Tiếp tục rực rỡ
Tiếp tục hàm dưỡng

Hãy để ánh sáng của bạn tự lọc ra ai là người xứng đáng.

Nếu bạn vừa bước ra khỏi một cuộc hôn nhân:

Đừng vội.
Bạn không cần yêu sớm – bạn cần yêu đúng!

Rồi sẽ có một người đến.
Một người đàn ông đủ bản lĩnh, đủ trưởng thành.
Anh ấy sẽ không cần bạn thương, bạn cứu.

Bạn là phụ nữ.
Và đặc quyền lớn nhất của phụ nữ là: quyền chọn lựa! Hãy sử dụng quyền này tối đa.

Bạn có quyền được chọn – và được chọn đúng.
Bạn là một bông hoa rực rỡ
Đừng để ai hái bạn – chỉ vì họ có tay.
Chỉ được hái bởi người có tâm – có tầm – và có trách nhiệm.

Hãy chia sẻ bài viết này nếu bạn từng mềm lòng vì chữ “thương”

Và để nhắc chính mình:

Thương là để giúp,
Cưới – là để sống đời.
Muốn sống đời an yên –
Phải chọn người xứng đáng!

Lúc lên lớp 6, ba mình nói: “4 đứa con trai học xong cấp 3 theo tau đi làm. 2 đứa con gái đi học Đại học để về dạy con, ...
04/07/2025

Lúc lên lớp 6, ba mình nói: “4 đứa con trai học xong cấp 3 theo tau đi làm. 2 đứa con gái đi học Đại học để về dạy con, học kẻo chồng khinh”

40 tuổi, mình ngẫm lời ba mình nói cách đây gần 30 năm rất đúng!

Khi người phụ nữ học, cả một thế hệ bước sang trang mới.

Không phải ngẫu nhiên mà người ta nói: Giáo dục một người phụ nữ là gieo mầm cho cả một dân tộc.

Bởi vì khi người phụ nữ cầm lấy tri thức, cô ấy không chỉ thay đổi chính mình… mà còn thay đổi cả tương lai của những người xung quanh.

Một người mẹ có tri thức sẽ nuôi dạy những đứa trẻ tự tin, hiểu chuyện và biết yêu thương.

Một người vợ có tư duy sẽ là ngọn lửa bền bỉ trong gia đình, là người bạn đồng hành vững vàng trong mọi giông bão.

Một người con gái có hiểu biết sẽ không còn sống phụ thuộc, sẽ không còn bị dẫn dắt bởi nỗi sợ hay định kiến.

Tri thức là sức mạnh.

Và với người phụ nữ, đó là chiếc chìa khoá để phá vỡ những xiềng xích vô hình mà bao thế hệ trước đã từng gánh chịu.

Học không chỉ là chuyện cắp sách đến trường.
Học là hành trình trở về với chính mình:
• Học cách yêu và chữa lành cho bản thân
• Học cách buông bỏ tổn thương
• Học cách kiên cường mà không hóa đá
• Học để đứng dậy – không cần ai đỡ

Khi một người phụ nữ đủ đầy từ bên trong, cô ấy không cần phải tìm kiếm ai để cứu rỗi.

Dù sống một mình hay bước cùng ai, cô ấy vẫn là nữ hoàng – rực rỡ, tự tin và không gục ngã.

Vậy nên, đừng hỏi: “Học để làm gì?”

Học để không còn cam chịu.

Học để biết rằng: “Mình xứng đáng với điều tốt đẹp hơn.”

Học để thay vì chờ đợi một phép màu, chính bạn sẽ là phép màu cho cuộc đời mình – và cho cả thế hệ sau.

Bởi vì khi một người phụ nữ học, không chỉ một cuộc đời thay đổi… mà cả một thế hệ sẽ bước lên, bản lĩnh và hạnh phúc hơn.

Tâm sự của một người phụ nữ 40 tuổi, vẫn đang cần mẫn học tập hàng ngày!

Ảnh hôm đi lặn đảo san hô Great Barrier Reef ở
Cairn. Đẹp mỹ mãn!

22/06/2025

Danh sách 30 trang web nơi bạn có thể tải xuống hàng triệu cuốn sách miễn phí.

1. Planet eBook

2. Free-eBooks dot net

3. ManyBooks

4. LibriVox

5. Internet Archive

6. BookBub

7. Open Library

8. BookBoon

9. Feedbooks

10. Smashwords

11. Project Gutenberg

12. Google Books

13. PDFBooksWorld

14. FreeTechBooks

15. Bookyards

16. GetFreeBooks

17. eBookLobby

18. FreeComputerBooks

19. OpenCulture

20. LibGen

21. Good Reads

22. Obooko

23. O'Reilly

24. Pdfdrive

25. Anna's Archive

26. Pdfroom

27. Pdf Coffee

28. Dokumen Pub

29. Z Library

30. Ocean of PDF

SƯU TẦM

Hôm nay mình vừa nhận được một review khiến cả team sung sướng từ Chef May Kavelin – một đầu bếp chuyên nghiệp:“Mình là ...
31/05/2025

Hôm nay mình vừa nhận được một review khiến cả team sung sướng từ Chef May Kavelin – một đầu bếp chuyên nghiệp:

“Mình là đầu bếp và cực kỳ kén ăn.
Đây là món Bánh mì và Chả giò ngon nhất mình từng ăn.
Mình không bao giờ review gì cả (vì... ngại lắm 😅)
nhưng món này thật sự ngon xuất sắc.
Tụi mình chắc chắn sẽ quay lại chỗ này!”

Hai người nhận bánh mì và chả giò xong lên xe đi, ăn xong quay lại quán để cám ơn, nói tui vừa review trên google map rồi nhưng vẫn muốn quay lại nói cho bạn biết vì nó thực sự quá ngon :)

Khách hàng khen ngon thì rất rất nhiều, nhưng được đầu bếp kén ăn khen ngon thì đây là lần đầu tiên hihi

Chiến Lược Loyalty: Không chỉ là “quà tặng” – mà là “đòn bẩy tăng trưởng” cho doanh nghiệp nhỏTuần này, một khách hàng t...
29/05/2025

Chiến Lược Loyalty: Không chỉ là “quà tặng” – mà là “đòn bẩy tăng trưởng” cho doanh nghiệp nhỏ

Tuần này, một khách hàng tên Jessica đã đổi 300 điểm để nhận miễn phí 1 ổ bánh mì thịt quay giòn (Cracking Pork Roll). Một khách hàng khác, Cameroon, đã sử dụng điểm thưởng để giảm ngay $33 cho đơn hàng của mình.

Đằng sau những phần quà tưởng như nhỏ ấy là một chiến lược lớn: xây dựng sự trung thành và gia tăng giá trị vòng đời khách hàng (Customer Lifetime Value – CLV).

Là người đồng hành cùng các chủ quán ăn nhỏ trên hành trình phát triển, tôi thường chia sẻ:

“Chi phí để giữ một khách hàng cũ luôn rẻ hơn nhiều lần so với chi phí để tìm một khách hàng mới.”

Nhưng giữ khách quay lại thôi chưa đủ — chúng ta cần khiến họ hào hứng, cảm thấy được trân trọng, và có lý do rõ ràng để quay lại thường xuyên hơn.

Dưới đây là 3 chiến lược cốt lõi tôi đang áp dụng cho chương trình Loyalty, mà bất kỳ doanh nghiệp F&B nào cũng có thể học hỏi:

1. Tâm lý học phần thưởng (Reward Psychology)
Khi khách biết rằng mỗi lần mua hàng đều tích điểm, họ cảm thấy “có lời” – và sẽ chủ động quay lại. Càng gần đến mốc đổi quà, họ càng có xu hướng mua thêm để đạt nhanh hơn.

2. Tăng tần suất mua hàng
Không chỉ vì món ăn ngon, mà vì họ “không muốn bỏ phí điểm”. Điều này có thể tăng số đơn trung bình mỗi tháng từ 1–2 lên 3–4 đơn hoặc hơn.

3. Cơ hội giao tiếp & chăm sóc
Thông báo điểm, mời đổi quà, gửi ưu đãi sinh nhật – tất cả không đơn thuần là bán hàng, mà là chăm sóc khách hàng đúng nghĩa. Một thương hiệu biết quan tâm luôn có chỗ đứng vững chắc trong lòng khách.

Lời khuyên dành cho các chủ doanh nghiệp nhỏ:

* Đừng xem loyalty program là chi phí — hãy xem đó là khoản đầu tư bền vững vào mối quan hệ khách hàng.

* Hãy cá nhân hóa phần thưởng: chọn món khách yêu thích, tặng ưu đãi dịp sinh nhật, hay đơn giản là “mời bạn một ly cà phê vì đã ủng hộ chúng tôi suốt thời gian qua”.

* Và quan trọng nhất: thường xuyên nhắc khách kiểm tra điểm – trước khi chúng… biến mất!

Cuộc sống này là một trò chơi, hãy biến việc kinh doanh thành trò chơi và doanh nghiệp thành một sân chơi của chúng ta và khách hàng.

Trên Amazon có rất nhiều sách về Gamification, là chủ doanh nghiệp bạn nên đọc để thiết kế sân chơi này.

Address

Gold Coast, QLD

Telephone

+84932093593

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Đào Thị Hằng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Đào Thị Hằng:

Share