19/07/2025
Đàn ông đến trọ nhà cô Tám đều chỉ sống được đúng 7 ngày – đến ngày thứ 8 ai cũng lặng lẽ rời đi... ông trưởng thôn l/iều lĩ/nh đến ở thì t;á hỏ;;a phát hiện ra...
Ở xóm Gành Tre, nhắc đến nhà trọ cô Tám thì ai cũng rù/ng m//ình nhưng không ai dám nói to. Nhà cô Tám nằm cuối dốc, rộng rãi, sạch sẽ, đầy đủ tiện nghi – giá trọ lại rẻ bất ngờ. Chỉ có một điều… chỉ cho đàn ông thuê, và không ai ở quá 7 ngày.
Không phải cô Tám đ;uổ/i. Ngược lại, ai hỏi thuê dài hạn, cô còn cười hiền bảo:
– Ở được thì cứ ở, tôi đâu cấm.
Vậy mà k;/ỳ l/ạ thay, bất kỳ người đàn ông nào vào trọ – thanh niên, công nhân, già trẻ – cứ đến ngày thứ 8 là... tự thu dọn đồ đạc rời đi, mặt xanh lét, không quay lại, không chào ai, không để lại số.
Dân làng đồn đoán đủ kiểu. Người bảo nhà có “v;/ía dữ”.
Thấy chuyện ngày càng r;/ợn người, ông Ba Trưởng thôn – vốn là bộ đội xuất ngũ, nổi tiếng gan dạ – liền xung phong xin trọ 10 ngày để “dẹp m;/ê ttí/n”.
Cô Tám đồng ý, vẫn bằng nụ cười nhẹ như gió:
– Ừ, ông cứ ở. Có gì đâu mà phải sợ...
Ngày 1 đến 6, mọi thứ bình thường. Nhà sạch, cô Tám nấu ăn ngon, ít nói, tối ngủ sớm.
Ngày thứ 7, ông Ba bắt đầu thấy lạ.
Đúng 10h tối, khi tắt đèn nằm nghỉ, ông nghe tiếng chân đi lại bên ngoài cửa phòng – rất nhẹ nhưng đều đặn – như đi quanh giường.
Tiếng cốc chén lách cách ở bếp. Rồi giọng phụ nữ t/hì t/hầm: "Đủ chưa? 7 ngày rồi..."
Ông bật dậy mở cửa. Không ai. Cô Tám cũng đã tắt đèn phòng.
Ông rù/ng mì/nh – nhưng vẫn gắng ngủ.
Đến sáng ngày thứ 8, ông Ba cố tình ở lại xem điều gì sẽ xảy ra. Đến trưa, ông giả vờ đi ra ngoài rồi vòng lại… rình qua khe cửa phòng cô Tám.
Và ông s;ững s;;ờ đến toát mồ hôi.
Trong phòng, không ngờ chính là cảnh tượng... 👇👇