Đạo Phật

Đạo Phật Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Đạo Phật, Gaming Video Creator, Sydney.

16/11/2025

Vất vả làm thêm nuôi Chồng ăn học bác học hàng chục năm trời, đến khi Thành Đạt làm bác sĩ bệnh viện lớn thì quay ra đòi bỏ vợ, tôi đích thân đến nơi chồng làm rồi cầm theo xấp giấy tờ rồi tuyên bố với giám đốc bệnh viện...
Cả làng ai cũng bảo Lan số khổ.
Cưới Nam – một cậu sinh viên nghèo y khoa, cô vừa làm công nhân, vừa đi rửa bát thuê, tích cóp từng đồng để lo cho chồng ăn học.
10 năm ròng, cô gầy rộc đi, quần áo vá chằng vá đụp, trong khi Nam thì ngày một bóng bẩy, áo sơ mi phẳng lì, giày thơm mùi hàng ngoại.
Ngày Nam tốt nghiệp, cầm tấm bằng bác sĩ, anh ta hứa sẽ “để em hết khổ”.
Nhưng đời không như phim.
Vừa vào làm tại bệnh viện lớn trong thành phố, Nam bắt đầu thay đổi:
đi sớm về khuya, điện thoại đặt mật khẩu, nói chuyện với vợ cũng bằng giọng kẻ cả.
Lan vẫn nhẫn nhịn, nghĩ do anh bận. Cho đến hôm cô vô tình thấy tin nhắn trong điện thoại chồng:
“Anh nói chuyện ly hôn với vợ chưa? Em không muốn làm người thứ ba mãi.”
Tim cô như có ai bóp nghẹt.
Anh từng nói cô là người duy nhất, là hậu phương cả đời — vậy mà giờ đây, khi anh thành danh, lại xem cô như cái gánh nặng.
Chiều hôm đó, Nam về nhà, lạnh lùng đặt trước mặt vợ tờ đơn ly hôn, nói dửng dưng:
“Anh không còn tình cảm. Em ký đi. Anh sẽ bù cho em một khoản tiền, coi như đền đáp công sức.”
Lan lặng người.
Tiền ư? Tiền nào mua nổi mười mấy năm tuổi trẻ cô đã hy sinh?
Không cãi, không khóc, cô chỉ gật đầu:
“Được. Nhưng mai anh nhớ có mặt ở bệnh viện. Em có chuyện muốn nói với giám đốc của anh.”
Sáng hôm sau, Lan ăn mặc chỉnh tề, tay cầm xấp giấy tờ bước vào bệnh viện nơi Nam đang làm.
Giám đốc cùng vài bác sĩ khác đang họp, thấy cô đến, tưởng có việc gấp.
Lan mở tập hồ sơ, giọng bình tĩnh đến rợn người tuyên bố... 👇👇

Mời cưới thằng bạn 5 năm không gặp nhau nhưng chúng tôi từng chơi rất thân thời đại học. Đến đám cưới khách khứa đông, t...
16/11/2025

Mời cưới thằng bạn 5 năm không gặp nhau nhưng chúng tôi từng chơi rất thân thời đại học. Đến đám cưới khách khứa đông, tôi bận rộn tiếp đãi nên cũng quên béng đi. Đến lúc tôi nhận được một phong bì từ tay một người bạn chung, ghi tên Hùng, mới biết hóa ra bạn chỉ gửi phong bì mà không đến. Mở ra bên trong vỏn vẹn chỉ 100 nghìn đồng. Tôi không ngờ giờ còn có người mừng ít đến vậy. Tối hôm đó tôi thấy Hùng đăng nói xấu tôi lên mạng, đại ý nói tôi ch:ê 100k tiền mừng là vật chất. Không nhịn được, tôi nhắn tin thẳng cho Hùng 1 câu, vậy mà sáng hôm sau đã nhận tin động trời từ thằng bạn này... 👇👇... Ẩn bớt

16/11/2025

Mẹ chồng đuổi cho con dâu lấy c/ắp chiếc nhẫn 3 chỉ vàng, cô không minh o/an được nên phải ôm con bỏ nhà ra đi, 3 tháng sau thu hoạch luống cà rốt sau vườn, mẹ chồng ôm mặt bật k/hóc khi thấy...
Ngày ấy, Thảo vừa sinh con trai đầu lòng được 4 tháng thì gia đình xảy ra chuyện. Cô sống cùng chồng và mẹ chồng trong ngôi nhà cấp bốn nhỏ cuối xóm. Mẹ chồng Thảo nổi tiếng nghiêm khắc, lại rất quý vàng, bởi đó là của để dành cả đời bà chắt chiu được.
Hôm đó, bà chuẩn bị đi đám cưới cháu bên ngoại, nên mang đôi nhẫn 3 chỉ vàng ra đeo, nhưng tìm khắp không thấy. Bà lật tung cả tủ, đảo hết ngăn gạo, lật cả nệm giường vẫn không thấy. Bà run giọng hỏi con trai, nhưng anh không biết. Cuối cùng, ánh mắt bà đổ dồn về phía Thảo – cô con dâu đang bế con ngồi xó nhà.
“Chắc chỉ có cô cầm,” mẹ chồng Thảo lạnh giọng. “Ở nhà suốt ngày, không ai vào đây ngoài cô.”
Thảo rơm rớm nước mắt, giải thích: “Con không hề đụng tới. Mẹ tin con, con thề không lấy…”
Nhưng bà gạ/t phắt, không nghe. Chồng Thảo im lặng. Anh cúi đầu, không đứng về phía cô. Hàng xóm x/ì xà/o b/àn t/án, bảo Thảo th/am vàng bỏ nghĩa, ă//n cắ///p của mẹ chồng. Mấy hôm sau, không chịu nổi lời d/è bỉ/u, Thảo lặng lẽ gói vài bộ quần áo cũ, bế con rời khỏi ngôi nhà ấy. Cô thuê một căn phòng trọ nhỏ trên huyện, xin làm phụ bếp cho quán ăn sáng để nuôi con qua ngày.
Thời gian thấm thoắt trôi. Ba tháng sau, mẹ chồng Thảo ra vườn nhổ cà rốt bán phiên chợ Tết. Khi đang nhổ đến luống cuối cùng, bà bất chợt k/hựng lại. Hai tay bà ru/n rẩ/y, miệng lẩm bẩm không nói thành tiếng... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Ai có người thân đi trên tuyến xe khách này thì liên hệ ngay: Tất cả chỉ còn là tàn tro...
16/11/2025

Ai có người thân đi trên tuyến xe khách này thì liên hệ ngay: Tất cả chỉ còn là tàn tro...

16/11/2025
Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới người quen. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, giò chả. Nhưng c...
16/11/2025

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới người quen. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, giò chả.
Nhưng chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã bước tới, cười gượng Nhà cô tính cỗ vừa đủ, giờ thêm người sợ thiếu, mà đi hai người thì… hơi tốn kém...
Tôi ngớ người, chưa kịp đáp thì chị ấy nói luôn: Chứ để thiếu cỗ, khách lại bảo nhà cô keo kiệt, cháu nhỉ? Cả bàn quay sang nhìn, tôi quê không biết chui vào đâu.
Tôi đứng phắt dậy đưa con về nhà, vừa ngồi xuống ghế được 30 phút thì nghe tin động trời từ đám cưới... ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

16/11/2025

Thuê một ngọn núi nuôi 30 con lợn rồi bỏ quên 5 năm – Một ngày nọ ông b/ất n/gờ trở lại, liền s/ững s/ờ trước cảnh tượng...
Năm 2018, Lâm – một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi ở vùng trung du – từng nuôi hy vọng đổi đời bằng việc thuê một quả đồi hoang để làm trang trại. Anh v/ét s/ạch vốn liếng, v//ay thêm ng/ân hà/ng để dựng chuồng, khoan giếng, rồi đưa lên đó 30 con lợn giống.
Ngày dắt đàn lợn đầu tiên lên núi, Lâm tự hào nói với vợ:
“Em chờ anh. Chỉ cần một năm thôi, mình sẽ có tiền xây nhà mới.”
Nhưng đời không dễ như những trang sá//ch d/ạy là/m già/u.
Chưa đầy ba tháng sau, dị//ch t/ả lợ/n châu Phi bù/ng ph/át. Những trại lợn quanh vùng đ/ổ bệ/nh hàng loạt, người ta đ/ốt chuồng suốt cả tuần liền, khói đen phủ kín cả triền đồi. Vợ anh – chị Hà – hoả/ng s//ợ giục Lâm b/án tháo đàn l/ợn còn khỏe để gỡ vốn. Nhưng Lâm nhất quyết giữ, hy vọng dị/ch sẽ sớm qua.
Rồi chính anh cũng đ/ổ bệ//nh vì ki/ệt sứ/c, phải về quê ngoại dưỡng hơn tháng. Khi quay lại, đàn lợn đã hao hụt. Giá thức ăn đội lên gấp đôi, ng/ân hà/ng thúc ép tr/ả l//ãi. Những đêm nằm nghe tiếng mưa quất ràn rạt trên mái tôn, Lâm cảm giác mọi thứ đang sụ/p đ/ổ.
Cho đến một buổi tối, sau khi nhận cuộc gọi của ch/ủ n/ợ, anh ngồi phịch xuống sàn và buông một câu:
“Anh chịu rồi.”
Ngày hôm sau, Lâm khóa cửa chuồng lại, gửi lại chìa khóa cho chủ đồi rồi rời khỏi đó. Anh không đành lòng nhìn đàn lợn ch/ết d/ần, nhưng cũng không còn khả năng cứ/u vã/n. Chuyện trang trại xem như ph//á s//ản.
Suốt 5 năm, Lâm không đặt chân trở lại ngọn núi ấy.
Anh và vợ chuyển xuống thành phố làm công nhân. Cuộc sống ngh//èo nhưng bình lặng hơn. Mỗi khi nghe ai nhắc đến chăn nuôi, Lâm chỉ cười buồn:
“Đốt tiền cho núi ăn ấy mà.”
Thế rồi đầu năm nay, chủ quả đồi – ông Thìn – b/ất n/gờ gọi cho anh. Giọng ông ru/n ru/n:
“Cậu lên đây đi. Cái trang trại năm xưa… có chuyện lớn rồi.”
Sáng hôm đó, Lâm chạy xe máy hơn 40 cây số lên núi. Con đường đất đỏ ngày xưa nay bị cây cối bao phủ, rậm rạp như bỏ hoang cả chục năm. Anh vừa đi vừa h/oang ma/ng: liệu chỉ còn lại đống gỗ nát không? Hay là chuồng đã sập?
Đến khi vòng qua con dốc cuối cùng, Lâm khựng lại.
Khu trang trại trước mắt anh… trông như... đọc tiếp dưới bình luận 👇👇👇

Từ nào trong Tiếng Việt vừa nặng, vừa nhẹ? - Trả lời đúng, bạn lọt top 1% người thông minh nhất!👇👇
16/11/2025

Từ nào trong Tiếng Việt vừa nặng, vừa nhẹ? - Trả lời đúng, bạn lọt top 1% người thông minh nhất!👇👇

"Cô nên kí vào đơn từ chối tài sản luôn đi để sau này về làm dâu ở đây đỡ phải nhòm ngó gia t/ài nhà chồng"...Lan đặt bú...
16/11/2025

"Cô nên kí vào đơn từ chối tài sản luôn đi để sau này về làm dâu ở đây đỡ phải nhòm ngó gia t/ài nhà chồng"...Lan đặt bút nhưng chỉ viết đúng 4 chữ khiến mẹ chồ//ng choán/g váng!

Lan sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân ở vùng quê yên bình. Bố mẹ cô quanh năm tay lấm chân bùn, nhưng luôn dạy con cái sống tử tế, biết tự lập và giữ lấy lòng tự trọng. Nhờ sự h//i sinh ấy, Lan thi đỗ đại học y và trở thành một y tá giỏi ở bệnh viện tuyến trung ương.

Trong những năm đầu đi làm, Lan quen Nam — một kỹ sư thành phố, hiền lành, điềm đạm và hết lòng với cô. Hai người yêu nhau thật lòng, nhưng Lan biết rõ: mẹ của Nam – bà Thủy – là người khó tính, trọng giàu sang và xuất thân. Bà từng nói thẳng:

“Y tá à? Làm thu/ê trong bệnh viện, đâu có gì hơn người. Nhà tôi không thiếu con dâu, chỉ thiếu người xứng đáng thôi.”

Nam bênh vực người yêu, khẳng định:

“Con chọn Lan vì cô ấy tốt, không phải vì cô ấy giàu.”

Bà Thủy im lặng, nhưng trong lòng đã định sẵn: Cô gái nhà quê đó, bà sẽ không để bước vào cửa.
Ngày đám hỏi

Căn nhà Nam được trang trí hoa tươi, bàn thờ tổ tiên nghi ngút khói. Họ hàng nhà trai tề tựu đông đủ. Lan mặc áo dài hồng phấn, gương mặt hiền hậu và có phần lo lắng. Mọi việc diễn ra suôn sẻ cho đến khi bà Thủy rút ra một tờ giấy, đặt lên bàn, giọng lạnh như băng:

“Trước khi chính thức về làm dâu, cô ký vào đây cho tôi.

Là đơn tự nguyện từ chối quyền tài sản sau hôn nhân.

Tôi không muốn sau này cô nhìn ngó gia sản nhà này.”

Không khí trong phòng bỗng nặng nề. Mọi người nhìn Lan – cô gái quê mùa trong bộ áo dài giản dị – như thể đang chờ xem cô phản ứng ra sao.

Nam luống cuống:

“Mẹ! Sao mẹ lại…?”

Bà Thủy khoát tay:

“Im. Nếu nó thật lòng, nó ký. Còn nếu h/a//m của, thì thôi khỏi.”

Lan nhìn tờ giấy, nhìn người đàn ông mà cô từng nghĩ sẽ cùng mình đi hết cuộc đời. Cổ họng cô nghẹn lại. Cô nghĩ đến bố mẹ – hai người già đang ở quê chắc cũng đang chuẩn bị cỗ, vui mừng vì con gái được gả về thành phố. Cô nghĩ đến những tháng năm cô vất vả học hành, cố gắng từng ngày chỉ mong được tôn trọng.
Cô cầm bút... Đọc tiếp dưới bình luận 👇👇👇 Ẩn bớt

Đã gần 60 tu:ổ;i nhưng sau 6 năm k::ết hô:;n, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tu:;ổi gọi là “E-m b:;é mãi chưa chịu lớn”, ...
16/11/2025

Đã gần 60 tu:ổ;i nhưng sau 6 năm k::ết hô:;n, tôi vẫn được chồng trẻ hơn 30 tu:;ổi gọi là “E-m b:;é mãi chưa chịu lớn”, đêm nào cũng được ông xã lấy nước tận giư:;ờng cho uống, một ngày lén theo chồng xuống bếp thì bà::ng ho;àng phát hiện ra bên trong nước có...
Tôi là Lệ – năm nay 59 t-uổi, tái hôn với chồng kém mình đúng 31 t;/uổi sau lần gặp gỡ định mệnh ở lớp yoga trị liệu.
Ngay từ đầu, ai cũng nói tôi bị lừ-a, bị "phi công trẻ" nhắm vào khối tài sản sau khi chồng cũ mất để lại: căn nhà 5 tầng ngay trung tâm, 2 sổ tiết kiệm, 1 biệt thự ở biển. Nhưng nhìn cách Việt – chồng mới của tôi – săn sóc tôi từng chút, tôi tin cậu ấy là thật lòng.
Mỗi tối trước khi ngủ, Việt đều gọi tôi là “e;/m b;/é mãi chưa chịu lớn” rồi dúi vào tay tôi ly nước ấm đã pha sẵn mật ong, hoa cúc.
Cậu còn ân cần dặn:
– Em uống hết đi rồi ngủ cho ngon. Đêm nào cũng phải uống, anh mới yên tâm được.
Tôi như được hồi xuân. Hơn 6 năm chung sống, chồng chưa từng to tiếng với tôi nửa lời.
Tôi nghĩ: "Gặp được Việt là phúc phần còn lại của đời mình."
Cho đến một đêm…
Hôm đó Việt nói:
– Em ngủ trước đi. Anh xuống bếp nấu nồi chè dưỡng nhan mai mang cho hội yoga.
Tôi gật đầu, rồi giả vờ nhắm mắt. Nhưng tim tôi bỗng đập thình thịch.
Không hiểu sao, linh cảm trong tôi nổi lên – thôi thúc tôi phải l-én theo dõi.
Tôi nhẹ nhàng bước sau lưng chồng, trốn sau vách tường cạnh bếp.
Việt lấy ly thủy tinh, cẩn thận múc nước ấm, rồi… rút từ trong ngăn kéo ra một lọ nhỏ màu nâu.
Anh nhỏ vào ly nước của tôi vài giọt chất lỏng trong suốt, không mùi, không màu.
Sau đó anh mới thả mật ong, hoa cúc như thường lệ.
Tôi đứng chết trân. Tim đập mạnh như muốn nổ tung.
Rốt cuộc thứ đó là gì?
Tôi giả vờ ngủ, không uống. Sáng hôm sau, tôi mang ly nước còn nguyên đi xét nghiệm.
Hai ngày sau, kết quả trả về.
Bác sĩ nhìn tôi ki-nh hã-i thông báo... 👇👇

Ai có người thân đi trên tuyến xe khách này thì liên hệ ngay: Tất cả chỉ còn là tàn tro... 👇
16/11/2025

Ai có người thân đi trên tuyến xe khách này thì liên hệ ngay: Tất cả chỉ còn là tàn tro... 👇

Address

Sydney, NSW
2747

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Đạo Phật posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share