Sống& Ngẫm

Sống& Ngẫm hi

06/08/2025

Gặp lại vợ cũ khi đi mua quần áo, cô ấy bỗng ghé sát tai thì thầm 1 câu, tôi tá hỏa đưa vợ mới đến bệnh viện kiểm tra ngay lập tức thì bẽ bàng phát hiện ra...
Chúng tôi tình cờ gặp lại nhau trong trung tâm thương mại. Tôi đang dắt tay vợ mới đi chọn đồ thì bắt gặp ánh mắt của vợ cũ – người từng chung sống với tôi 6 năm nhưng ly h-ôn chóng vánh sau một trận cãi vã lớn về chuyện con cái. Cô ấy vẫn như xưa, điềm tĩnh và sắc sảo. Nhưng điều khiến tôi giật mình là lúc đi ngang, cô ấy khẽ mỉm cười, rồi tiến sát lại tai tôi thì thầm:
“Anh có chắc là cô ấy đang mang th-ai không?”
Tôi sững người. Phản ứng đầu tiên của tôi là khó chịu, nghĩ cô ấy đang mỉ;/a m;/ai. Nhưng rồi đầu óc tôi quay cuồng nhớ lại vài điều kỳ lạ gần đây: vợ mới hay mệt, hay xin nghỉ việc, thậm chí còn giấu tôi đi khám cách đây một tháng nhưng bảo chỉ là khám tổng quát. Tôi quay sang nhìn vợ mới – cô ấy có vẻ hơi bối rối khi thấy ánh mắt tôi chuyển từ bàng hoàng sang nghi ngờ.
Không kịp chờ thêm, tôi đưa cô ấy đến bệnh viện sản kiểm tra ngay trong ngày. Vợ mới cố cản nhưng tôi cương quyết. Khi kết quả siêu âm và xét nghiệm đưa ra, bác sĩ chỉ nhìn chúng tôi một lúc lâu rồi nói nhẹ tênh:
Tôi nghe xong mà như ch-ết lặng. Hóa ra suốt 3 tháng qua cô ta chỉ... 👇👇

06/08/2025

Mẹ vợ lên chăm con ở cữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to tướng, tôi gi:ậ:t lại xem thì tu:ng ra giữa nhà, thứ bên trong khiến tôi xấu hổ ê ch-ề...
Con gái tôi vừa đầy tháng.
Cả tháng nay, mẹ vợ từ quê lên ở cùng để chăm vợ tôi ở cữ, giặt giũ, cơm nước, tắm cho cháu…
Ngày nào bà cũng dậy từ 5h sáng, xay cháo, nấu nước lá tắm, đi chợ về còn xách theo cả bao rau quả nhà trồng, không kêu ca nửa lời.
Còn vợ tôi thì… nằm ườn bấm điện thoại.
Gọi gì cũng “Mẹ ơi, con mệt!”, “Mẹ, con đau lưng!”, “Mẹ giúp con xíu nha!”
Tôi đã ngứa mắt nhiều lần, nhưng nghĩ vợ mới sinh, thôi nhịn.
Rồi cũng đến ngày mẹ vợ chuẩn bị về quê.
Tôi dậy sớm để ra bắt xe cho bà. Đang chờ bà xếp đồ, thì thấy vợ tôi l-én dúi vào tay mẹ một bọc nilon to tướng, nói thì thào:
“Mẹ cứ về đi, cái này mẹ để riêng, đừng cho ai biết…”
Tôi đứng ngay đó, ng-hi ng-hi, liền kéo tay bà lại, nói:
“Con xem chút có gì cần phụ không.”
Vợ tôi giật mình:
“Anh làm gì kỳ vậy!”
Nhưng tôi đã giật phắt cái túi, mở tung ra giữa nhà.
Và rồi… Tôi ch-ết lặng khi bên trong toàn là... tôi xấ-u h-ổ vô cùng khi nhìn thấy... 👇👇

Đưa vợ vào làm xong mọi thủ tục, chỉ còn ít phút nữa là phải ra máy bay, vậy mà anh vẫn bắt tôi h/u/ỷ chuyến bay về khác...
06/08/2025

Đưa vợ vào làm xong mọi thủ tục, chỉ còn ít phút nữa là phải ra máy bay, vậy mà anh vẫn bắt tôi h/u/ỷ chuyến bay về kháchsạn với anh để....

Tôi là Hạnh, 29 tuổi, vừa kết hôn với Tuấn – chồng tôi – được 3 tháng. Chúng tôi sống tại TP.HCM, nhưng vì công việc, tôi phải bay ra Hà Nội để ký hợp đồng với một đối tác lớn. Tuấn, một người chồng chu đáo, quyết định đi cùng tôi, dù anh không có việc gì ở Hà Nội. Anh nói: “Anh muốn đưa vợ đi, tiện thể hai đứa tranh thủ đi chơi một chút.” Tôi hạnh phúc vì sự quan tâm của anh, nên đồng ý.

Chuyến đi diễn ra suôn sẻ. Tôi hoàn thành công v/iệ/c sớm, và hai vợ chồng dành cả buổi chiều dạo quanh Hồ Gươm, ăn kem Tràng Tiền, và chụp ảnh kỷ niệm. Đến tối, chúng tôi ra sân bay Nội Bài để chuẩn bị cho chuyến bay về TP.HCM lúc 21h. Sau khi làm xong thủ tục check-in, còn khoảng 20 phút nữa là đến giờ lên máy bay. Tôi và Tuấn ngồi ở khu vực chờ, tay trong tay, trò chuyện vui vẻ.

Bỗng nhiên, Tuấn nhìn tôi, ánh mắt có phần nghiêm túc. Anh nói: “Hạnh, hay là mình hủy chuyến bay này đi. Anh muốn đưa em về khách sạn gần đây.” Tôi s/ữn/g s/ờ, nghĩ anh đùa: “Anh nói gì vậy? Sắp lên máy bay rồi, sao lại hủy?” Nhưng Tuấn nắm tay tôi chặt hơn, giọng khẩn khoản: “Hạnh, tin anh lần này. Anh có linh cảm không tốt. Mình về khách sạn nghỉ một đêm, mai bay chuyến khác được không?”

Tôi b/ắ/t đ/ầ/u lo lắng. Tuấn không phải người hay đùa, và tôi thấy ánh mắt anh đầy lo lắng. Dù không hiểu chuyện gì, tôi vẫn đồng ý. Chúng tôi đến quầy vé, hủy chuyến bay với lý do cá nhân, và đặt một phòng tại khác/h s/ạ/n gần sân bay. Trên đường về khách sạn, tôi hỏi: “Anh, sao tự nhiên anh lại muốn hủy? Có chuyện gì à?” Tuấn chỉ lắc đầu: “Anh không chắc, nhưng anh cảm thấy chuyến bay này không an toàn. Anh không muốn mạo hiểm với em.” Đọc tiếp dưới bình luận 👇

Mẹ tôi làm giúp việc chăm sóc cho ông cụ 80 của 1 gia đình khá giả. Không ngờ, ông cưới bà i về làm vợ, rồi còn di chúc ...
06/08/2025

Mẹ tôi làm giúp việc chăm sóc cho ông cụ 80 của 1 gia đình khá giả. Không ngờ, ông cưới bà i về làm vợ, rồi còn di chúc cho bà căn nhà phố cổ giá 30 tỷ. Ngày "cha dượng" qua đời, mẹ tôi hí hửng ra phòng công chứng chuyển nhượng thì phát hiện, toàn bộ tài sản thuộc về...
Ba năm trước, mẹ tôi - một người phụ nữ 40 tuổi, góa bụa từ sớm, rời quê lên thành phố làm giúp việc. Gia đình thuê mẹ là nhà ông Tâm, một cụ ông 80 tuổi, sống một mình trong căn nhà phố cổ giá trị. Ông Tâm từng là doanh nhân thành đạt, giờ đã nghỉ hưu, con cái đều định cư nước ngoài, để lại ông trong ngôi nhà rộng lớn nhưng trống trải.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản, mẹ tìm được công việc ổn định, tôi mừng. Nhưng rồi, một ngày, mẹ gọi điện về quê, giọng run run: “Lan, mẹ… mẹ lấy ông Tâm rồi.”
Tôi sữ//ng s//ờ. Một người phụ nữ q;;uê m;;ùa, từng chịu bao cay đắng, giờ thành vợ của ông cụ giàu có, hơn mẹ gần 40 tuổi? Tôi lo lắng, sợ mẹ bị l::ừa. Nhưng khi lên thăm, thấy mẹ rạng rỡ, ông Tâm cũng đối xử với mẹ như báu vật, tôi dần yên tâm. Ông còn sửa d:;i ch:;úc, để lại cho mẹ căn nhà phố cổ trị giá 30 tỷ, cùng một khoản tiền lớn. “Ông ấy nói, mẹ xứng đáng,” mẹ kể, mắt lấp lánh hạnh phúc.
Một buổi sáng "cha dượng" ra đi thanh thản. Mẹ tôi, dù buồn, vẫn không giấu được niềm hy vọng về tương lai. Hôm mẹ ra phòng công chứng làm thủ tục chuyển nhượng, tôi còn đùa: “Mẹ , con sắp thành tiểu thư nhà giàu rồi!”
Nhưng rồi, mẹ trở về, mặt tái nhợt, tay cầm tập giấy tờ run rẩy.... 👇 ĐỌC TIẾP CÂU CHUYỆN DƯỚI BÌNH LUẬN

06/08/2025

Biết cô g:ái chồng thuê về làm ô sin là b:;ồ n:hí của anh ta, tôi vẫn vui vẻ giao cho cô ta làm đúng 1 việc này mỗi ngày rồi rung đùi, được 1 tuần thì cô ả chạy mất dé:;p, cho đáng đời loại c:;ướ-p chồng...

Mọi chuyện bắt đầu từ một buổi tối chồng tôi về nhà, bảo:

– “Em hay mệt, nhà lại rộng, anh tính thuê người phụ việc. Cô này anh quen qua bạn, làm việc chăm chỉ lắm.”

Tôi nhìn qua ảnh cô gái – trẻ, da trắng, mặt sắc sảo. Tôi cười nhẹ: “Ừ, anh cứ quyết.” Nhưng tôi không ngu. Chỉ một lần tình cờ thấy tin nhắn xưng “anh yêu – b;/é ngoan”, tôi đã hiểu hết.

Tôi không đá-nh g;/hen. Cũng không làm ầm.
Tôi đón cô ta vào nhà bằng thái độ lịch sự, thậm chí còn bảo:
– “Chị mệt mỏi, nhà em làm giúp chị hết nhé, đặc biệt là giặt giũ, chị rất kỹ khoản đó.”

Và thế là cho đến 1 ngày, tôi giao cho cô ta đồ ló-/ t, khăn, g-a trải giường rồi để cho cô ta nhìn thấy vết này...

Cô ta nhìn tôi, mặt biến sắc.
Tôi chỉ mỉm cười: “Chị em với nhau, ai lại làm khó nhau…”

Ngày thứ 5, tôi bắt đầu nghe tiếng cô ta gọi điện thoại lầ-m bầ-m với chồng
Cuối cùng ngày thứ 6 cũng đến... 👇👇

Chồng lén lút có qu:an h:ệ với đồng nghiệp, vợ biết thừa lên kịch bản b:ẫ:y lại đôi nhân tình..Minh thông báo với vợ rằn...
05/08/2025

Chồng lén lút có qu:an h:ệ với đồng nghiệp, vợ biết thừa lên kịch bản b:ẫ:y lại đôi nhân tình..
Minh thông báo với vợ rằng anh sẽ đi công tác một tuần. Anh ta cố gắng tỏ ra lo lắng, dặn dò vợ:
"Em nhớ chăm sóc sức khỏe, đừng lo cho anh quá, anh sẽ gọi video mỗi tối. Mọi thứ ở nhà đều ổn cả, phải không?"
Hạ mỉm cười nhẹ nhàng, tay chuẩn bị những món đồ cần thiết cho chồng. Cô luôn là người làm mọi việc một cách chu đáo, nhưng bên trong cô lại đang chờ đợi một thời điểm để đối mặt với sự phản bội mà cô đã biết từ lâu.
Minh ra sân bay, mang theo một chiếc vali màu đen quen thuộc, không quên ôm Mai, cô gái anh đã có quan hệ suốt vài tháng qua. Họ cùng nhau lên máy bay, chuẩn bị cho chuyến công tác hạnh phúc của cả hai.
Nhưng khi Minh đặt chân đến khách sạn sang trọng tại Singapore, những điều mà anh không ngờ tới đã b;ắt đầu x;ảy ra... đọc tiếp dưới bình luận 👇

05/08/2025

Bị h//ủy h//ôn sá/t ngày cưới, cô gái thuê cả đội xe ôm đóng gi//ả nhà trai và cái kết khiến cả phố s/ững s/ờ...
Ngày cưới đã được định sẵn. Nhà gái dựng rạp, treo đèn kết hoa tưng bừng. Lan – cô dâu – ngồi trong phòng trang điểm, tay r/un ru/n khi thợ làm tóc quấn từng lọn tóc mỏng lên máy. Hôm nay, cô sẽ khoác chiếc váy cưới trắng tinh, trở thành cô dâu đẹp nhất.
Nhưng khi đồng hồ điểm 8 giờ sáng – giờ nhà trai phải sang rước dâu – điện thoại Lan đổ chuông. Đó là mẹ anh Hưng, chồng sắp cưới của cô. Bà nói bằng giọng lạ/nh ta/nh:
– Gia đình bác xi/n l/ỗi, nhưng đám cưới hôm nay không thể diễn ra. Hưng nó đổi ý rồi. Nó bảo không hợp nên thôi, khỏi cưới.
Lan ch//ết lặng. Cây lược trên tay thợ trang điểm rơi xuống nền nhà lách cách. Cô không khó/c, chỉ cảm thấy tim mình như bị ai b//óp ng/hẹt, hơi thở nghẹn lại. Mọi người nhốn nháo, bố mẹ Lan sữ/ng s/ờ, khách khứa xôn xao ngoài sân.
Người thân khuyên cô bỏ váy cưới, tháo khăn voan. Nhưng Lan chỉ im lặng, đôi mắt ráo hoảnh, nhìn chằm chằm vào bóng mình trong gương. Một lúc sau, cô đứng dậy, gọi điện thoại cho ai đó, giọng dứt khoát:
– Anh giúp em thuê gấp 20 xe ôm nhé. Gọi họ đến nhà em, càng sớm càng tốt. Giá bao nhiêu cũng được... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Nghe lời chị họ, tôi lấy chồng Hàn Quốc để đổi đời, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai cũng khen tôi tốt số, nào ngờ tron...
05/08/2025

Nghe lời chị họ, tôi lấy chồng Hàn Quốc để đổi đời, ngày cưới tôi đeo vàng kín cổ, ai cũng khen tôi tốt số, nào ngờ trong đêm tâ/n h/ôn, vừa lật tấm chăn lên thấy thứ bên trong, tôi liền vùng dậy bỏ chạy...
Nhà có bốn chị em, tôi là út, từ nhỏ đã quen cảnh chạy ăn từng bữa. Chị họ tôi lấy chồng Hàn Quốc, về quê với nhà lầu xe hơi, vàng đeo đầy tay. Mỗi lần chị về, cả làng xôn xao, ai cũng bảo chị đổi đời.
- Hạnh, lấy chồng Hàn đi. Đời m;;ày sẽ khác. Chị giới thiệu cho, đảm bảo ngon lành!
Tôi ngập ngừng, nhưng nhìn chị lộng lẫy, lòng tôi dao động. Ai chẳng muốn thoát nghèo? Chị Mai kết nối tôi với một công ty m;;ôi g;;iới. Qua vài lần gọi điện tôi gặp Lee Min Ho - 45 tuổi, làm kỹ sư ở Seoul. Anh ta lịch sự, nói tiếng Việt bập bẹ, hứa sẽ cho tôi cuộc sống sung túc. Sau ba tháng trò chuyện, anh ta cầu h//ôn. Tôi đồng ý, không phải vì yêu, mà vì giấc mơ “đổi đời” chị Mai vẽ ra.
Ngày cưới ở quê, tôi như công chúa. Min Ho gửi về 10 cây vàng, tôi đeo kín cổ, kín tay. Cả làng trầm trồ, khen tôi tốt số. Chị Mai cười tươi, “Thấy chưa, chị nói đâu có sai!”.
Đêm tân hô;;n, nhà hàng tiệc cưới xong, chúng tôi về khách sạn sang trọng ở Sài Gòn trước khi bay sang Hàn. Tôi hồi hộp, tim đập thình thịch. Min Ho tắ//m xong, mặc áo choàng, ngồi trên giường. Tôi kéo tấm chăn lên, chuẩn bị nằm xuống, nhưng vừa lật chăn, tôi ch//ết sữn/g 👇😀 ĐỌC TIẾP p2 CÂU CHUYỆN DƯỚI BÌNH LUẬN

Vợ đang chăm mẹ h//ấp h//ối, chồng gọi điện bảo về nấu cơm đãi sếp – cô âm thầm tiễn cả chồng lẫn khách ra đường chỉ bằn...
05/08/2025

Vợ đang chăm mẹ h//ấp h//ối, chồng gọi điện bảo về nấu cơm đãi sếp – cô âm thầm tiễn cả chồng lẫn khách ra đường chỉ bằng một hành động...
Căn phòng bệnh viện yên ắng, chỉ nghe tiếng máy theo dõi nhịp tim nhấp nháy đều đặn và tiếng thở yế/u ớ/t của bà Thủy – người mẹ đã nuôi Hạnh từ nhỏ bằng đôi bàn tay chai sạn, chưa một ngày ngơi nghỉ. Bà đang nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền, h/ơi th/ở gấ/p g/áp. Bác sĩ vừa nói có lẽ chỉ còn đêm nay. Hạnh nắm tay mẹ, mắt đỏ hoe, cổ họng ngh/ẹn đắ/ng.
Vậy mà đúng lúc đó, điện thoại cô rung lên. Là chồng – Tuấn.
Giọng anh ta c/ộc lố/c, chẳng một câu hỏi han:
“Em về nấu cơm đi, sếp anh qua nhà ăn tối. Anh nói sẵn rồi, không lỡ được.”
Hạnh sữ/ng s/ờ:
“Anh biết là mẹ em...”
Tuấn c/ắt nga/ng, giọng bự/c d/ọc:
“Biết, nhưng em ngồi đó có giúp được gì đâu? Bác sĩ chăm rồi. Sếp chỉ ghé một lúc, quan trọng lắm. Em không nấu, mất cơ hội thăng chức của anh thì em chịu trách nhiệm được không?”
Điện thoại ngắt trước khi Hạnh kịp nói gì thêm. Cô nhìn mẹ – khuôn mặt g//ầy gu//ộc, hố/c há/c, đôi tay từng vì cô mà gánh gồng cả một đời. Một giọt nước mắt rơi xuống mu bàn tay bà.
Cô đứng lên, nhẹ nhàng vuốt lại chăn cho mẹ, nói nhỏ:
“Mẹ ơi… con xi/n lỗ/i. Nhưng con không thể để mẹ đi mà không làm gì cả.”
Khi Hạnh về đến nhà, đồng hồ đã chỉ gần 7 giờ tối. Tuấn đang cười nói với một người đàn ông trung niên dáng vẻ đ/ạo m/ạo – chắc là sếp. Trên bàn đã bày sẵn rượu vang, hoa quả. Tuấn nhìn thấy vợ thì gật đầu ra hiệu: “Nhanh lên, dọn cơm.”
Hạnh không nói gì, bước thẳng vào bếp. Trong đầu cô rối bời. Nhưng thay vì nổi giận hay làm ầm, cô bình thản chuẩn bị bữa cơm như thường lệ. Cô nấu ba món đơn giản, rồi lặng lẽ đặt lên bàn, mời khách dùng bữa.
Sếp Tuấn có vẻ hài lòng. Gắp miếng cá kho đưa lên miệng, ông ta gật gù:
“Vợ cậu đảm thật đấy. Phụ nữ mà biết chăm lo hậu phương thế này thì đàn ông mới yên tâm làm việc lớn.”
Tuấn cười to, tự đắc nhìn vợ:
“Vâng, em may mắn lắm anh ạ. Vợ ở nhà chỉ biết lo cho chồng thôi.”
Hạnh mỉm cười. Nhưng trong ánh mắt, sự đ//au đớ//n đang dần dâng lên.
Khi mọi người bắt đầu dùng cơm, Hạnh quay vào trong. Một lúc sau, cô mang ra một chiếc vali nhỏ, đặt ngay giữa phòng khách. Cô dõng dạc tuyên bố... đọc tiếp dưới bình luận 👇

05/08/2025

𝐆𝐚̃ 𝐠𝐢:𝐚𝐧𝐠 𝐡:𝐨̂̀ 𝐭𝐫:𝐞̂𝐮 𝐜𝐡:𝐨̣𝐜 𝐧𝐮̛̃ 𝐭𝐢𝐞̂́𝐩 𝐯𝐢𝐞̂𝐧 𝐡𝐚̀𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐦𝐚́𝐲 𝐛𝐚𝐲, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̛̀ 𝐡𝐚̀𝐧𝐡 đ𝐨̣̂𝐧𝐠 𝐧𝐚̀𝐲 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐠𝐚̃ 𝐭𝐚̀𝐧 đ𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐬𝐚𝐮 đ𝐨́...
Trên chuyến bay, khoang hạng phổ thông khá nhộn nhịp. Hành khách trò chuyện rôm rả, người lướt điện thoại, người chỉnh ghế ngồi. Nhưng ánh mắt của nhiều người bất giác hướng về một gã đàn ông ngồi hàng ghế 12C — gã có vóc dáng lực lưỡng, xăm trổ kín hai cánh tay.
Đó là Dũng, biệt danh "Cá Sấu" — từng là tay anh chị có tiếng. Lên máy bay, hắn vẫn giữ thói quen oang oang, vắt chân chữ ngũ, ánh mắt coi thường thiên hạ.
Đối diện hắn là Minh Anh — tiếp viên hàng không trẻ tuổi với dáng vẻ thanh lịch và nụ cười chuyên nghiệp. Cô đang đi kiểm tra dây an toàn và nhắc nhở hành khách chuẩn bị cho giờ cất cánh.
Khi đến chỗ Dũng, cô nhẹ nhàng nói:
– "Anh vui lòng cài dây an toàn giúp em."
Dũng nhếch mép, mắt lướt từ đầu đến chân cô tiếp viên, rồi buông lời trêu chọc:
– "Dây an toàn chưa chắc giữ được anh, nhưng nụ cười của em thì giữ được cả trái tim rồi đó."
Vài người xung quanh chau mày, số khác quay đi lảng tránh. Minh Anh chỉ mỉm cười nhạt, cúi chào và tiếp tục công việc.
Nhưng Dũng không dừng lại. Suốt chuyến bay, hắn gọi cô liên tục: lúc thì xin thêm khăn giấy, lúc lại cố ý làm rơi chai nước, bắt Minh Anh cúi xuống nhặt. Những câu nói trịch thượng ngày càng lộ liễu...
Minh Anh vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp, nhưng ánh mắt cô dần trở nên s:ắc l:ạnh...
Bạn đọc tiếp nội dung phần 2 câu chuyện dưới bình luận 👇

Đi dự tiệc ở khách sạn 5 sao, chồng bảo vợ là ô s//in, khi vợ tháo khẩu trang mọi người liền á khẩu còn chồng â/n hậ//n ...
05/08/2025

Đi dự tiệc ở khách sạn 5 sao, chồng bảo vợ là ô s//in, khi vợ tháo khẩu trang mọi người liền á khẩu còn chồng â/n hậ//n tới cuối đời...
Bữa tiệc kỷ niệm 10 năm thành lập công ty chồng được tổ chức ở một khách sạn 5 sao nổi tiếng ngay trung tâm Sài Gòn. Là một người vợ, chị Mai cảm thấy vui lây với niềm hãnh diện của chồng. Anh Tuấn – chồng chị – là trưởng phòng kinh doanh, năm nay được chọn phát biểu trước toàn công ty. Nhưng có một điều chị không ngờ: anh không hề muốn chị đi cùng.
"Chỗ đó toàn người có địa vị, em đi lỡ lại qu//ê mặt anh," anh nói, ánh mắt lả/ng trá/nh.
Chị Mai kh/ựng lại. “Em là vợ anh mà. Sao lại x//ấu h//ổ?”
“Em cũng biết mình không hợp với môi trường đó. Với lại… em đâu có váy áo gì phù hợp.”
Chị im lặng. Đúng là chị không có gì nổi bật: dáng người nhỏ nhắn, nước da rám nắng vì thường xuyên phơi đồ, dọn dẹp nhà cửa. Suốt mười mấy năm ở nhà chăm con, chị đã quen với quần áo giản dị và không son phấn.
Tối hôm đó, chị quyết định vẫn đến. Không phải để ph/á r/ối, mà để hiểu xem tại sao chồng mình lại thay đổi đến vậy.
Chị mượn một chiếc váy xanh cổ điển từ người bạn cũ – dáng váy đơn giản, nhưng màu xanh biển thanh nhã khiến chị trông nổi bật một cách nhẹ nhàng. Trang điểm nhẹ và đeo khẩu trang, chị bước vào khách sạn với tr/ái ti/m đ/ập mạ/nh vì hồi hộp.
Từ xa, chị thấy anh Tuấn đang đứng cạnh sếp lớn, cùng vài đồng nghiệp ăn mặc bảnh bao. Bất ngờ, một cô gái trẻ đẹp trong nhóm lên tiếng:
– “Anh Tuấn, ai kia? Sao nhìn quen mà lạ?”
Anh Tuấn nhìn theo ánh mắt, thấy chị Mai đang lúng túng đứng ở lối vào. Gương mặt anh biế/n sắ/c chỉ trong tích tắc, nhưng anh nhanh chóng cười trừ:
– “À… os//in nhà tôi đấy. Không biết ai cho cô ta theo tới đây…”
Cả nhóm p/há lên cười. Có người tr//êu: “Trời, os/in cũng biết chọn váy xanh xinh ghê ha!”
Người khác bĩ//u m//ôi: “Làm gì có os//in nào đi khách sạn 5 sao…”
Chị Mai đứng đó, tai ù đi vì số//c. Chị không thể tin người chồng từng nâng niu chị lại có thể nói ra những lời đó giữa chốn đông người.
Một giọt nước mắt lặng lẽ tràn khỏi mắt chị, nhưng chị kiên quyết bước tới. Khi chỉ còn cách vài bước, chị từ từ tháo khẩu trang.
Không ai nói gì trong vài giây đầu tiên, và rồi... đọc tiếp dưới bình luận 👇

05/08/2025

Thông gia tuyên bố không bao giờ cho con trai đi ở rể, hôm đến chơi nhà xin phép cưới tôi bố mẹ chỉ mang ra đúng con gà với đĩa xôi rồi chỉ ra cổng tuyên bố... đúng 3 ngày sau thông gia vội vàng đưa con trai sang ở với bố vợ, hóa ra...
Chuyện tưởng đùa mà là thật, xảy ra ngay ở làng tôi, xã bên. Tôi là con một, bố mẹ đã ngoài sáu mươi, chỉ mong cưới được rể hiền về phụ giúp trong ngoài. Mà chồng tôi – Hùng – thì nó cũng ưng, thương tôi hết lòng. Hai đứa yêu nhau từ hồi học trung cấp nghề.
Chuyện bắt đầu căng khi nhà trai lên nói chuyện cưới hỏi. Bố mẹ tôi mời trà nước, làm mâm cơm đơn sơ – chủ yếu là muốn nghe nhà trai nói rõ quan điểm. Nhưng bà mẹ chồng vừa ngồi xuống chưa ấm chỗ, đã lườm mâm cơm rồi bảo:
– “Chúng tôi chỉ làm thủ tục cho có thôi, chứ dâu thì dâu, chứ con trai tôi không đời nào đi ở rể. Gả gái đi là gả đi, không có chuyện nó mang họ vợ!”
Nói rồi bà chỉ ra cổng, nhấc tay ra hiệu, bảo ông chồng lấy trong giỏ ra đúng 1 con gà sống và đĩa xôi để nguội đặt xuống:
– “Đây, lễ thế là đủ. Gái nhà bác nếu chịu thì làm dâu. Không thì thôi.”
Bố mẹ tôi tái mặt. Tôi cũng cắn chặt môi, cố nhịn. Nhà tôi tuy không giàu, nhưng có nhà cửa, đất đai, bố tôi là thương binh hạng 2, người trong làng nể trọng. Còn nhà Hùng thì làm nông, chỉ được cái nói to.
Tôi tưởng thế là thôi. Vậy mà đúng 3 ngày sau, trong lúc tôi đang phơi lúa thì thấy một chiếc xe máy cà tàng đỗ xịch trước cổng. Trên xe là bố mẹ chồng – mặt tái mét, đằng sau là chồng tôi ôm theo một cái túi nilon đựng quần áo.
Chưa kịp hiểu chuyện gì, thì bà mẹ chồng bước xuống, không dám vào nhà, đứng ngoài nói vọng vào:
– “Cháu nó… ờ… nó bị..."
Té ra, ngay sau lễ xin cưới trịch thượng ấy, con rể gặp ngay chuyện lớn... 👇👇

Address

Sydney
Sydney, NSW
2747

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Sống& Ngẫm posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share