Nhi Right Here

Nhi Right Here Chia sẻ, bật mí những câu chuyện của tuổi trẻ. Du học Pháp là một trong số đó! YouTube Channel: https://www.youtube.com/channel/UCK6TYBsjZ7uysgRO0AumAHw

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Để di chuyển trong nước Pháp thì thường tui vẫn chọn đi tàu...
28/09/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Để di chuyển trong nước Pháp thì thường tui vẫn chọn đi tàu lửa nhiều hơn là đi bus hay covoiturage . Chắc cũng vì là ngồi tàu thì làm được nhiều việc hơn, và cũng tiết kiệm thời gian hơn. Tui hay chọn ngồi ghế trong kế bên cửa sổ để phóng tầm mắt ra ngoài. Tui phải công nhận mấy ô kính to đùng của tàu giúp mình ngắm nhìn cảnh vật dọc đường đi : một màu xanh mướt của cây cối, của những cánh đồng. Những bầu trời trong xanh nắng vàng hay cả những bầu trời mưa giăng kín, vỗ lộp độp vào khung kính. Tất cả đều thú vị và nên thơ

Gần đây tui có xem được một video của bạn kia về một vài điều tuyệt đẹp mà vẫn chưa có tên. Tui nghĩ cũng đúng ghê chứ. Có những khoảnh khắc tuy rất đời thường mà lại vô cùng tuyệt đẹp. Nhưng có nên có tên không ta? Vì nhiều khi những vẻ đẹp không tên lại là thứ làm mình lưu luyến nhiều nhất.

Tui mới đầu tư mua 1 cái chân đèn để quay video. U là trời! Tưởng đâu được giao hàng trước khi đi xem concert mà nó đến hơi trễ. Tui lo cuối tuần này hú hét dữ quá mất tiêu cái giọng. Là mình làm video "chữa lành không lời" luôn haha

Ai cũng có một thời “tuổi thơ dữ dội” cái thời mà kỷ niệm được lưu trong trí nhớ và có thể kể lại vanh vách chứ không phải từ những bức hình được lưu trong điện thoại. Tuổi thanh thiếu niên của tui cũng có nhiều thứ để kể. Nhiều những đợt sóng, cập nhật xu hướng từng năm mà cũng có những ước mơ thiệt đẹp, dù có hơi xa vời. Và cho dù những ước mơ đó đã được thực hiện trong thời điểm hiện tại hay chưa, tui vẫn thấy đó là những hoài bão trong sáng và thuần túy nhất. Không có những đắn đo, tính toán của tuổi người lớn.

Bài này tui viết 1 đoạn trước (vì hơi vội trên đường di chuyển) và cả sau lúc đi xem ca nhạc (lúc mình có thể thoải mái ngồi lại với bản thân). Nói chứ sáng nay hơi ê ẩm tại hôm qua b**g lụa dữ quá. Tui nghĩ mình vui không phải chỉ vì giấc mơ thời thanh thiếu niên được trọn vẹn đâu. Mà còn là một niềm vui vì được tiếp năng lượng, được nhìn thấy những điều đẹp đẽ và được đắm mình trong âm nhạc. Mấy ai đồng niên với tui chắc cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng bởi làn sóng K-Pop thời đầu. Bỏ qua những câu chuyện và những yếu tố tiêu cực vì ở lĩnh vực nào cũng có. Nhưng tui nghĩ những giá trị nghệ thuật của một số ít nghệ sĩ đem lại cho mọi người là không thể chối cãi. Và cũng một phần định hình góc nhìn cá nhân với âm nhạc hay nghệ thuật đó chứ. Vậy nên tui nghĩ nếu có duyên thấy được, tiếp thu được những điều tích cực thì lại càng nên trân trọng, đúng hông?

Tui vừa hoàn thành thêm một ước mơ từ thời còn nhỏ xíu ngây thơ. Giấc mơ ngồi xem nghệ sĩ mình yêu thích trình diễn trực tiếp. Tính ra tui là người hâm mộ nghèo nàn nhất Haha. Tui hâm mộ nhiều nhưng chưa bao giờ đủ điều kiện để mua bất kỳ sản phẩm nào của nghệ sĩ mình thích. Hoặc là do hồi nhỏ chưa biết gì, tiền tiêu vặt cũng chỉ đủ mua cái bánh, cái kẹo. Vì vậy lần này tính ra cũng có duyên lắm chứ tui đâu biết mua vé concert cực khổ dữ vậy.

Viết dài vậy mà đi coi ca nhạc về một tuần sau mới up vì một tuần quá vùi dập.

Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Lâu lâu tui hay nhận được những tin nhắn : “Chị nhớ em là ai ...
11/09/2025

Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Lâu lâu tui hay nhận được những tin nhắn :
“Chị nhớ em là ai không?” Trời ơi tui nói thiệt nhiều khi ăn cơm tui còn quên chứ huống chi. Tui có trí nhớ cũng coi là tốt, mà hông phải chuyện gì cũng nhớ được hết huhu, lâu lâu cũng có lỗ hổng chứ ha.

Tui đều xin lỗi vô cùng nếu lỡ như có không nhận ra lập tức các bạn, các em đã liên lạc với mình. Nhưng mà quan trọng hơn hết là tui toàn nhận được những tin vui quá xá là vui từ mọi người. Có bạn thì khoe được nhận vào trường mình mong muốn, có em thì khoe thành tích, hay có em thì khoe hồ sơ đẹp đủ đầy để nộp trường Đại Học.

Tui vui một nhưng tui mong sao các bạn thấy vui gấp trăm lần và tự hào về những gì mình thực hiện được. Tui vốn không phải là người làm nên thành quả đó cho mọi người. Cũng hông phải giáo viên hướng dẫn gì. Chỉ là vô tình trong đời, tui và các bạn ấy kết nối với nhau và mọi thứ tui có thể làm chỉ là tiếp thêm động lực và vững dạ bền chí cho các bạn ấy. Tui tin trên đời này hoài bão nào cũng đẹp. Và hoài bão đẹp nhất có lẽ là hoài bão muốn phát triển bản thân.

Cũng lâu lắm rồi tui không có viết blog hay là những tips hướng dẫn du học sinh này nọ. Có thể là do tui hông còn đi học Đại Học nữa và không đủ cập nhật để theo dõi sát sao những diễn biến trong thời gian hiện tại. Tuy nhiên, tui vẫn dõi theo những thông tin về giáo dục để có thể đưa ra những lựa chọn ổn áp và phù hợp với các bạn.

Tính ra, chính mấy bạn là người tạo động lực ngược lại cho tui đó chứ. Thường những năng lượng cùng tần số hay hỗ trợ cho nhau lắm. Mấy đứa bạn Pháp tui bảo vậy! Nhờ những lần báo tin vui đó, tui cũng hình dung là mình có thể góp phần tạo ra thành quả tốt. Vậy nên bản thân cũng phải cập nhật và phát triển để còn hỗ trợ tốt hơn cho các bạn khi cần chứ ha. Chứ lỡ như mấy bạn hỏi : Còn nhớ bạn ấy là ai không để "bóc phốt” chắc tui chết, không ngẩn mặt lên nổi mà nhìn đời luôn.

Thôi! Mong sao sắp tới có dịp tui lại mời mấy bạn tham gia sách trao tay với tui ha! Chắc cũng 3-4 năm gì chưa làm rồi! Hì hì

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Tui thấy người ta thường nhắc tới những lợi ích khi chịu kh...
06/09/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Tui thấy người ta thường nhắc tới những lợi ích khi chịu khó vận động, thể dục thể thao nhưng hiếm ai nói đến chuyện cái cảm giác nhẹ nhõm, đầu óc thư giãn sau mỗi lần chơi thể thao. Chuyện này tui nhận ra cũng lâu lâu rồi, chỉ là hôm nay trên đường đi bộ về nhà tui mới chợt để ý. Thiệt ra tui chịu khó chăm chỉ thể thao cũng là vì cái lý do này.

Hồi đó có cái bài Wake Me Up When September Ends của Green Days tui cứ nghe đi nghe lại vòng vòng khoảng thời gian này trong năm. Bây giờ cũng nghe, mà tự nhiên thấy thời gian tính ra trôi cũng nhanh quá trời là nhanh. Trong khi mình cũng đâu có mong chờ gì, đâu có háo hức đòi hỏi thời gian trôi nhanh.

Tui không biết mấy bạn sao chứ tui sợ cảm giác mình ở trong một cái môi trường dung hòa, tuần hoàn như một vòng lặp. Chắc bản thân thích thử thách, thích vượt chông g*i chăng? Haha, nói chứ tui mong mỗi tháng, mỗi năm học thêm được cái này cái kia mới. Mà cũng bởi vì cái sự tò mò đó mà tui thấy chính ra mình cũng còn nhỏ bé, kiến thức của mình cũng hạn hẹp. Nên là tui càng mong chờ những cơ hội, những duyên lành đến để mình còn được trải nghiệm, được khám phá và tìm tòi.

Dạo này tui cứ đắn đo mãi những chuyện cỏn con. Nên tui toàn áp dụng cách : hỏi lại một câu hỏi 3 lần ở 3 thời điểm khác nhau để tìm ra đáp án. Thiệt ra mình dễ bị rơi vào cái bẫy thỏa mãn của bản thân mà không cân nhắc kỹ lưỡng nhiều phương diện nhất. Tui nghĩ tụi mình có thể nhìn thấy rõ qua chuyện mua sắm. Cũng vì vậy, gần đây tui hay phân loại đồ dùng hoặc bất cứ mong muốn mua sắm thành 2 loại : cần thiết và mong muốn. Muốn thì tui nhiều khi muốn mua cả cái cửa hàng mang về haha. Còn về mặt thiết yếu, nhiều khi mình chỉ cần 2-3 món đồ thôi.

Tui cũng đang theo học một vài kỹ năng mới, không liên quan trực tiếp đến công việc của tui cho lắm. Nhưng mà nhờ vậy mới nhận ra lâu lâu mình cũng bất ngờ về bản thân mình chứ bộ, cũng có những giây phút vỗ đùi đen đét : ủa tính ra mình cũng dữ dằn á nha! Hông giỡn được đâu. Cũng ngon lành cành đào à!

Tui nghĩ nhiều khi mình nên tập khen ngợi mình nhiều hơn xíu xiu thôi là đủ rồi! Mình không tiếc lời khen những người xung quanh thì tui nghĩ cũng nên tự khen thưởng bản thân chứ ha! Vậy mới công bằng chứ!

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Tui có một thói quen duy trì cũng khá là lâu. Tui thường lư...
03/09/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Tui có một thói quen duy trì cũng khá là lâu. Tui thường lưu mấy câu nhắn của ba mẹ tui vào một album trong điện thoại. Chỉ là những cái chụp màn hình nhỏ nhỏ vậy thôi! Nó như kiểu một cái nguồn sạc năng lượng và tạo động lực cho mấy ngày tui không thấy mình giỏi giang cho lắm! Chỉ là mấy câu nhắc nhở hoặc một câu hỏi thăm cách đây nửa vòng Trái Đất! Mẹ tui thì thường tâm sự với tui và gửi hình ở nhà cho tui nhưng ba tui lại khác. Ba tui ít khi nào bộc lộ nhiều tình cảm ra ngoài. Ba luôn gửi gắm nhiều bằng những lời nhắn động viên. Chắc đây là hình mẫu điển hình của các bậc phụ huynh ít nói mà toàn thể hiện qua hành động.

Mỗi lời nhắn đều trân quý, đều như một liều thuốc xoa dịu sự mệt mỏi và tăng thêm mất trăm lần sức mạnh, như cái xoa đầu bảo là tui cũng cố gắng rồi. Hãy nghỉ ngơi trước khi gặp phải những điều khó khăn sắp tới! Rằng hãy vững lòng, đừng nản chí! Tui đặt biệt danh cho những tin nhắn này là : lời nhắn từ đội bảo an tâm trí.

Thiệt ra tui không nghĩ mình giỏi giang, toàn năng. Mà tui thấy tui chỉ có thể chọn giải quyết 1 hoặc một vài vấn đề trong một thời điểm mà thôi. Tui nghĩ không ai nên làm cuốn từ điển bách khoa toàn thư có thể giải đáp mọi thứ trên đời hết trơn. Mỗi lúc trong cuộc sống chỉ nên có vài khúc mắt cần tìm câu trả lời thôi. Chất lượng luôn hay ho hơn số lượng chứ! Nhiều khi mình tập trung và kiên trì vào một hướng đến, thì mình có thể quan sát được nhiều chi tiết hơn chứ không phải cưỡi ngựa xem hoa. Vậy thì nguyên lý Wikipedia nên được dẹp qua một bên. Tụi mình chỉ cần biết và hiểu thấu những điều mình quan tâm, những giá trị tụi mình muốn phát huy hơn nữa. Nếu làm tốt thì đã ngốn của mình hằng hà năng lượng mất rồi!

Thiệt ra hồi nhỏ điểm văn của tui cũng không phải cao lắm đâu. Được cái chăm học, chăm ôn luyện và mê đọc sách nên coi như cũng tạm. Tui viết cái series Mấy Chuyện Lặt Vặt này để ghi nhớ những điều tui không muốn quên và bày tỏ những gì trong lòng nếu có thể. Không phải lúc nào viết cũng hay như nhà văn, nhà thơ đâu. Cũng có nhiều bữa ngồi viết dăm ba dòng rồi tui xóa đi hay bỏ ngỏ ở đó và không bao giờ có thể viết thêm. Cũng có những ngày tui cố hoàn thành một đoạn ngắn, dù xem đi xem lại vẫn thấy có phần khiên cưỡng. Mà tui vẫn quyết định đăng bài. Tui nghĩ thà viết thật, có thể nó gò ép nhưng tui không tô hồng những thứ vốn dĩ chỉ cần tự nhiên, mộc mạc. May mắn thay, tui nhận được sự đồng điệu và cũng từ đó, tui có thêm nguồn cơn để viết, để giải bày.

Có câu hỏi của một người bạn lâu năm : Liệu tui có sợ bắt đầu mọi thứ lại từ đầu không? Ê có nha! Nếu nói không một chút nào là nói xạo rồi. Cái sự lo lắng nó sẽ luôn hiện hữu ở đó thôi. Chắc là vì bản thân không thấy an toàn hoặc bất ổn. Nhưng tui nghĩ đâu lại vào đấy à! Tui nghĩ đôi khi hãy nghĩ như chính mình ở độ tuổi mười tám, đôi mươi tự do và phóng khoáng có pha chút liều lĩnh. Tụi mình chính ra càng lớn, càng ít khi có cơ hội dấn thân vì những nỗi sợ vô hình làm chùn chân. Chính ra tui thấy tụi mình đâu biết ngày mai ra sao đâu ha! Nên cái tụi mình cần chỉ là một hành trang để bảo vệ sức lực và tinh thần tốt nhất, thì đôi khi một bắt đầu mới lại là hay, đúng không?

Cũng là tui bảo tui đi tập ngủ sớm hơn nữa. Mà cũng là tui toàn đăng bài lúc nửa khuya. Thôi vậy đi cho giống tâm sự tuổi hồng. Chúc mọi người nhiều giấc ngủ ngon!

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Một năm 2025 quá trời quá đất đối với tui. Vừa có nhiều điề...
24/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Một năm 2025 quá trời quá đất đối với tui. Vừa có nhiều điều thay đổi và nhiều điều mới từ trong nước lẫn ngay trong chính tui. Tuy cách xa quê nhà hơn 10 ngàn cây số mà tui đu chương trình quốc nội cũng dữ dằn á nha! Chương trình gần nhất thì chắc là Gia Đình Huhu rồi… ủa? Tại cười nhiều mà khóc cũng lụt nhà nên nó vậy á! Đúng tâm ý của tui là cố gắng tham quan mọi miền Việt Nam mỗi khi được trở về. Tui luôn coi lại 2 lần tại 1 lần coi qua lúc nấu ăn, còn 1 lần là ngồi coi chi tiết tại mọi người qua cảnh đẹp quá trời.

Một năm cột mốc : nào là một phần tư thế kỷ, nào là kỷ niệm đất nước hòa bình, thống nhất 50 năm, 80 năm quốc khánh 2/9, sát nhập tỉnh thành v..v.. mà tui cũng tròn 1 chặng hành trình 12 năm xa nhà, tuổi bắt đầu bằng 1 con số mới chứ không còn đôi mươi nữa. Tuy chưa phải là người thành đạt mà cũng không gây hại và tạo năng lượng tiêu cực, tui thấy vậy cũng là một thành công trong đời rồi.

Tui nghĩ câu chuyện văn hóa không có gì mới lạ, nhưng tui thấy khi văn hóa và những câu chuyện được chia sẻ, trao đổi thì những giá trị đẹp sẽ được nâng lên cao hơn, được trân quý hơn và được gìn giữ kỹ càng hơn. Có lần tui chia sẻ vài thứ trên thành phố Threads và nhận được những câu bình luận “xấu”, mang hàm ý : văn hóa của các vùng này có gì hay ho đâu mà khoe, hay là vùng này không giàu đẹp bằng vùng kia thì tui lại thấy buồn ghê gớm. Có một điều tui thấy siêu hay mà tui lượm lặt hoặc học được sau mấy lần đi chơi thong d**g ở những nơi khác nhau. Dù một cái nghề đơn giản và mộc mạc như thế nào đi chăng nữa, họ cũng sẽ tìm cách để khai thác và quảng bá đến những miền đất khác nhau, từ sản vật thiên nhiên đến cây trồng… Đó là tui đang nói đến cả những vùng không được may mắn : đất không màu mỡ, thời tiết cũng không đẹp… Vậy thì cớ sao tụi mình không khoe ra những điều mình biết về quê hương, về những điều mình biết về xứ sở mình quen thuộc?

Tui mong những điều mình quảng bá ra không phải chỉ là chiến tranh ở Việt Nam trong lịch sử, rằng du lịch ở đất nước này rẻ lắm v..v.. Mà tui mong tụi mình có thể nói lên những truyền thống, bản sắc của dân tộc, nghệ thuật nè, thủ công mỹ nghệ của nước nhà nè… du lịch ở một đất nước giàu đẹp, phong cảnh hữu tình nè! Mỗi người làm một xíu, tùy theo sức của mình. Như tui cũng hay làm nội dung song ngữ, dịch thuật để mấy đứa bạn tui nó biết thêm về âm nhạc Việt Nam hay văn thơ Việt Nam. Tụi bạn khen văn nghệ mình hay quá trời!

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Trên hành trình phát triển bản thân, tui cá chắc là mình sẽ...
22/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Trên hành trình phát triển bản thân, tui cá chắc là mình sẽ không dưới 10 lần tự nghi ngờ bản thân, và rồi củng cố niềm tin bằng nhiều cách và học cách tin tưởng và cổ vũ chính mình nhiều hơn. Cho dù là lúc đó bạn đang đi một mình, hay đi nhiều mình, ý tui là có bạn bè và gia đình bên cạnh đó. Tui chỉ có một câu “thần chú” cho chính tui : rồi mai chuyện sẽ đẹp như trong mơ.

Sẽ có những ngày tui mệt mỏi trong người, tui làm biếng. Và cũng có những ngày tui b**g 300% công lực. Nó bình thường như bạn ăn cơm sườn phải có nước mắm, mỡ hành ăn chung vậy đó. Tại vì cái niềm vui nào cũng sẽ thỏa mãn hơn, thích thú hơn nếu như mình phải tốn công hơn một chút để tìm thấy, đúng không nè?

Tui nghĩ mỗi người trong chúng ta nên tìm một cách thức để lưu dấu những cột mốc trong đời lại. Có thể là bạn viết ra, bạn làm thơ, bạn vẽ ra, bạn chụp hình, bạn mua một món quà lưu niệm cho chính mình. Vậy đó, để sau này vài năm, bạn nhìn lại cái phiên bản trẻ tuổi trong mình và nhắn nhủ những lời tốt đẹp, rằng những ước mơ hồi xưa đó cũng thực hiện được dăm ba phần… hoặc không, hoặc bạn đã đi trên một con đường hoàn toàn mới mà bạn cũng chính là kẻ phiêu du, khám phá.

Có nhiều người bắt đầu thay đổi một cái gì đó ở tuổi 15, 20 hay 25, 30. Riêng tui tui thấy cứ 5 năm là tui ở trong một cái “thử thách” mới. Tui gọi là vậy. Một cái sự kiện hay giới hạn nào đó cần chính mình phải chinh phục được. Mà nó thực sự vừa sức nha. Nếu nhảy qua một ngọn sóng thấp hơn ngọn sóng trước thì nó cũng có hơi đơn giản không ta?

Tui thấy bài học năm nay của tui đó là ngừng so sánh bản thân với người khác. Mặc dù tui là một đứa không mấy se sua, không thích tranh đua thứ hạng hay thành tựu gì với người khác. Mình cứ bình tĩnh đi đường mình thôi. Vậy mà cũng có lúc tui hơi hụt hẫng vì mình chưa giỏi lắm, chưa kỷ luật lắm, chưa hay ho lắm. Đúng là, cái sự phê bình bản thân luôn là ghê gớm nhất ha. Nó có thể đẩy mình ra khỏi cái ánh sáng hào quang của chính mình, khiến mình trở nên thấp bé.

Năm nay tui bị chìm sâu vào phép so sánh đó mất cả khối thời gian. Xong quay đi quẩn lại, thiệt ra tui vẫn đang hăng say lao động, học hỏi cái mới và rèn luyện sức khỏe đó thôi, vẫn dẻo dai, vẫn có thể đi đó đây khi có thời gian rảnh. Vậy thì còn gì để mà than trách ta? Ui trời, đúng là bò lo bò trắng răng ha!

Tui ghé Giverny coi cái hồ bông súng của Monet mà đợt này ít bông quá thành ra cũng hơi hụt hẫng. Nói chung là, tui cũng ngộ ra không nên kỳ vọng quá, thì thấy nó cũng đẹp, cũng dễ thương thôi à! Hông nên tô màu hồng cho trí tưởng tượng quá hen!

| AIIII NGHE PODCAST HÔN? |Podcast của mình có mặt trên nhiều nền tảng như : Spotify, Apple podcasts, Google Podcasts, Y...
17/08/2025

| AIIII NGHE PODCAST HÔN? |

Podcast của mình có mặt trên nhiều nền tảng như : Spotify, Apple podcasts, Google Podcasts, Youtube...

Trở lại với một tập podcast mới, và thiệt sự là mình vô cùng biết ơn vì mỗi lần được trò chuyện với một khách mời là một lần được học hỏi thêm nhiều góc nhìn mới, thú vị.

Được dịp gặp gỡ và trò chuyện với chị Quỳnh Vân Lê, giám đốc sáng tạo tại Architare Stuttgart, Đức là một cơ hội quý báu. Là kiến trúc sư nội thất và tham vấn thiết kế cho rất nhiều khách hàng, chị đã chia sẻ những góc nhìn chân thật nhất về ngành và những thông điệp, những chi tiết có thể giúp cho thế hệ sau có thể học hỏi và phát triển tốt hơn.

Kiến trúc và nội thất tuy chưa được gần gũi với đại chúng và không phải là một chủ đề được đưa ra bàn luận mỗi ngày. Nhưng chính chị và bản thân mình luôn mong mỏi rằng trong tương lai, sẽ có nhiều hơn những công trình chất lượng, truyền tải bản sắc và văn hóa bản địa nhiều hơn, với những nghiên cứu và kiến thiết sâu sắc, tôn trọng giá trị lịch sử và không phải là bản sao của bất kỳ nền văn minh nào. Ông bà ta có câu : Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Thế nhưng, nội thất cao cấp không chỉ là "tốt gỗ" mà còn phải "tốt nước sơn", vẹn toàn cả kỹ thuật lẫn vật liệu và chất lượng đồng hành.

Mời bạn lắng nghe cuộc trò chuyện của tụi mình cuối tuần này!

https://open.spotify.com/episode/3rLPhwxFexnIXJ3Otfb19F?si=0970cbb9c4d1499e

Small Talk With Nhi · Episode

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Bữa tui đọc thấy đâu đó nếu mình gửi lá thư hoặc bộc bạch t...
15/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Bữa tui đọc thấy đâu đó nếu mình gửi lá thư hoặc bộc bạch tâm tư của mình đến phiên bản của chính mình trong 5 năm, 10 năm tới thì vô tình tụi mình tự tạo cho mình một thước phim tua chậm cuộc hội thoại giữa các thế hệ trong từng giai đoạn trong cuộc đời. Tui cũng thấy hay nên chắc tui sẽ viết một cái gì đó cho tui ở tương lai.

Giờ thì chắc viết vài dòng cho tui phiên bản nhỏ tuổi hơn ha! Chắc là gửi cô gái năm hai mấy tuổi đầu luôn không than thở quá nhiều, tìm cách để vượt qua mọi chướng ngại mặc dù mấy lần ngã sấp mặt rồi thì cũng phải nghỉ nhẹ rồi vùng dậy mà đi tiếp. Vượt nắng, vượt gió, vượt những cơn mưa rào. Chắc cũng có lúc muốn từ bỏ hết, vậy mà cũng đã dũng cảm, gan dạ để vượt lên chính mình. Cảm ơn vì trong những ngày lung lay tinh thần nhất, hay trong giai đoạn khó khăn như thời Covid cũng không từ bỏ. Cảm ơn vì sống chân thành và cảm ơn cả gia đình, những người bạn, người thân đã luôn và mãi luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc cho tui, mãi đến tận bây giờ. Tính tui hay quên chuyện tiêu cực vì mọi chuyện vui, cảm động trong đời, những bài học vô giá cần có một chỗ để lưu trữ quan trọng hơn những ký ức không mấy tốt đẹp.

Tui bây giờ thấy chuyện phải nhàm chán, khó chịu hay buồn bã là lẽ thường tình. Bởi nếu mình chỉ biết vui, biết sướng mà không có thái cực ngược lại, mình dễ xem nhẹ mọi thứ lắm. Vì có lúc buồn chán mới biết quý trọng từng khoảnh khắc vui vẻ. Có những lúc hoảng loạn, căng thẳng mới thấy rõ vì sao mình cũng cần đôi lúc bình yên, thư giãn để cân bằng lại. Vậy nên một bảng màu hoàn chỉnh không thể chỉ có một sắc độ, mà còn phải có những gam màu khác, những sắc thái trắng, đen để hài hòa và tô điểm cho bức tranh cuộc đời thật hoàn chỉnh.

Hồi lúc mấy chuyện xấu hay chuyện không vui xảy ra, tui cũng sợ, cũng buồn, cũng phải cố gắng, cũng ôm mặt khóc rồi lau khô mặt mày mà làm tiếp. Vậy mà chưa bao giờ thưởng cho mình một tràn pháo tay hết trơn. Bạn đừng như vậy nha! Thứ tui thấy chúng ta có thể làm cho chính mình dù chỉ sớm hơn một ngày cũng được : hãy cổ vũ chính mình. Vậy thì lần tiếp theo mình sẽ làm tốt hơn lần này chứ sao. Vậy thì những động lực nhỏ nhỏ đó có thể nâng đỡ tinh thần tụi mình, phấn chấn hơn sẽ tung tăng, hân hoan đi làm người giải đố.

Tui mới phát hiện ra mình bị sợ trời nóng á! Cái nóng khô cằn, bốc khói ở đây chắc cũng không khác gì đi sa mạc, nhất là ở những thành phố ít cây xanh trong trung tâm như thành phố tui ở. À! Phải giải thích một xíu là các thành phố ở Pháp thường sẽ quy hoạch khác nhau nhưng luôn có một cái nguyên tắc bất thành văn là : dựa vào di sản và các khu phố cổ để phát triển. Nên nếu thành phố nào phát triển trước thời kỳ Haussmann thì cũng toàn đường lát đá và siêu ít hoặc thậm chí là không có cây xanh, kể cả những quãng trường. Cây xanh chỉ tập trung ở công viên hoặc ven sông, kênh rạch. Thế nên nếu có những đợt siêu nóng vào mùa hè thì kể cả đêm cũng khó mà thoát nhiệt được. Trong ngày tui hông dám hoạt động gì quá nhiều tại sợ sốc nhiệt. Cho nên chỉ dám tập thể dục vào sáng sớm và “thư giãn” đến 6-7h tối luôn! Thôi viết tới đây rồi đi ngủ sớm. Mấy bữa nay trời nóng quá tui cứ trằn trọc đến khuya. Dù biết ngủ trễ không tốt.

Hình chụp chuyến đi chơi tuần trước vẫn chưa up hết.

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Năm nay nghỉ hè có khác mọi năm một xíu. Một phần là do nhữ...
14/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Năm nay nghỉ hè có khác mọi năm một xíu. Một phần là do những quyết định khách quan ngoài mong muốn của tui. Một phần tui cũng hơi buông xuôi để chuyện nó tới đâu thì tới. Tui không có một kế hoạch đi chơi nào lớn mà chia nhỏ làm nhiều chuyến du lịch ngắn ngày và nghỉ ngơi giữa mỗi chuyến đi. Đôi khi chuyện không như ý muốn thì tụi mình có thể tìm thấy một cách khác để tận hưởng đúng hông?

Tuần này ở miền Nam nước Pháp nắng đổ lửa. Cứ tường có thể tung tăng chạy nhảy, leo núi nhưng thực tế là tui tiết kiệm năng lượng bằng cách làm mọi chuyện theo phong cách "dưỡng sinh", cứ chậm rãi từ tốn, cách xa ánh nắng mọi lúc có thể vì sức nóng cháy da cháy thịt. Vậy mà mình có thể tận hưởng chuyến đi một kiểu khác. Một kiểu không hẳn là tui lắm vì tui thường đi du lịch kiểu xông pha, dĩ nhiên vẫn phải nghỉ dưỡng chứ ha!

Những cuộc trò chuyện với em trai cũng là một thứ tui luôn mong mỏi. Chị em nhà tui không hẳn là tám chuyện giỏi, nhưng được cái người nói người nghe, cùng chung suy nghĩ khá nhiều thứ nên chia sẻ với nhau cũng dễ dàng. Nhiều khi chưa nói đã hiểu ý nhau. Tui luôn nghĩ người bạn gần gũi và dễ chia sẻ nhất chắc là anh chị em trong nhà. Vì cùng thế hệ. Mặc dù tui cũng hơi giao thoa giữa 8x 9x và gen Z, còn ẻm "hiện đại" hơn tui nhiều. Mà chắc tại cũng qua thời thiếu niên nông nổi chứ hồi nhỏ cũng chí chóe quá trời. Đời sống có thể khác nhau nhưng tui thấy tụi tui cùng chung những hoài bão, những mục tiêu cho bản thân.

Nhiều khi tui thấy bản thân mình cứ cần phải kỷ luật hơn một xíu. Tui hồi 18 tuổi còn quỹ thời gian rộng dài, nhưng tui hiện tại phải công nhận đã hạn hẹp đi đôi chỗ, có những chuyện không thể "cứ thế mà làm" vì còn phải cân nhắc, đắn đo. Nhưng điều tui thấy tui cần và luôn muốn giữ cho bản thân đó là hết mình với mọi việc. Khi bạn làm việc nửa vời á, nó sẽ hình thành tính cách hông trân quý công lao và tỉ mỉ, chi tiết. Dĩ nhiên để đạt đến mức hoàn hảo sẽ hơi khó khăn, nhưng tụi mình luôn muốn ngày sau tốt hơn ngày trước mà ha!

Có những thói quen bạn không được dạy dỗ và nhắc nhở mỗi ngày nhưng mỗi nhà đều có những luật bất thành văn, nó như nếp sống và ăn sâu vào tiềm thức khi nào mình không hay. Ví dụ như nhà tui có một truyền thống là quần áo luôn được mẹ ủi cho phẳng nếp và tươm tất. Có thể là do nhà tui đều chuộng mặc quần tây, quần ống suôn có nếp gấp và vải linen, và cả áo sơ mi hay áo thun luôn được treo, phẳng phiu, vào nếp. Tui nghĩ sự tươm tất cũng nói lên cách sống của một người. Vậy nên, bạn đừng tiếc 5 phút chuẩn bị quần áo đẹp đẽ, chỉn chu để tự tin hơn mà còn luôn có cảm giác mãn nguyện khi khoác lên tấm áo sạch sẽ thơm mùi mới được ủi, được là.

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Chắc là ở một bài viết cách đây mấy tui đã từng nói về chuy...
12/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Chắc là ở một bài viết cách đây mấy tui đã từng nói về chuyện ăn cắp ý tưởng hay tác quyền rồi. Và, chuyện này xảy ra thường xuyên hơn tụi mình nghĩ. Kể cả những hãng lớn và những người nổi tiếng trong các lĩnh vực còn mắc phải rất nhiều. Gần đây nhất mấy bạn có thể thấy thiết kế mới của Louis Vuitton gặp phải những ý kiến tiêu cực về việc họ đã lấy "nguồn cảm hứng" không khác nào sao chép của một họa sĩ rất nổi tiếng Werner Bronkhorst cho bộ sưu tập mới. Hay bạn hot tiktoker, influencer Thạch Trang và team của bạn ấy đã gặp phải nhiều chỉ trích, khi cộng đồng thấy sự tương đồng đến không thể chối cãi về ấn phẩm của họ với một họa sĩ Nhật Bản Rei Kurahashi...

Trong thế giới hội họa có một hoạt động mà tui nghĩ bạn có thể bắt gặp rất nhiều là sao chép tranh. Nói dễ hiểu hơn là người tập sự hoặc học trò của các họa sĩ thường luyện tập kỹ thuật bằng cách này, hoặc họ cũng có thể biểu đạt lại nội dung tranh theo phong cách cá nhân và góc nhìn của họ. Các bạn cũng có thể thấy những tác phẩm nổi tiếng bậc nhất như Mona Lisa hay bức tranh Bữa tiệc ly - Last Supper có nhiều nhân bản và dị bản. Nhưng trong trường hợp này, sự sao chép là có chủ đích và mang tính minh bạch.

Tui cũng làm trong ngành thiết kế, sáng tạo nên tui nghĩ tui cũng đọc quá nhiều tin tức về việc đạo nhái hay sao chép để thương mại hóa không có sự đồng ý của tác giả đủ nhiều và hằng ngày nó cứ xảy ra như thế trên toàn thế giới. Có nhiều bạn nói tui là ở nước khác làm gì có chuyện đạo nhái đâu vì người ta có sở hữu trí tuệ. Nhưng tui chỉ có thể nói là, người sao chép họ giỏi lách luật hơn thôi! Vì cuộc đời này không công bằng lắm đâu nên tui tự học cách không thiên vị hay định kiến cho những gì mình nhìn thấy mà chưa hiểu một cách trọn vẹn.

Bữa trước trò chuyện với một người bạn của tui, bạn kể về việc người khác sử dụng kinh nghiệm hoạt động cá nhân của bạn để làm hồ sơ cho chính mình. Tui mới thực sự ngạc nhiên vì những cách "sao chép" hông mấy hay ho này. Hay gần đây, một anh bạn kiến trúc sư của tui bị ăn cắp ý tưởng dự án đến 99% bởi một công ty nọ. Buồn không? Buồn chứ! Tui nghĩ sự khó chịu, bức bối luôn hiện diện vì mọi nỗ lực hay công việc của mình lại bị lấy đi. Tay mình không thể ôm hết trời đất mà cũng không thể nào ngăn chặn những việc xấu xảy ra. Tui chỉ nhận ra cách hay nhất để giảm thiểu chúng đi là nâng cao cách nhìn và ý thức của cộng đồng, liên tục đưa ra những thông tin đúng và chia sẻ mạnh mẽ với mọi người. Bảo vệ tác quyền cũng là điều cần phải làm, nhất là trong thời đại chuyển giao mạnh mẽ với công nghệ AI. Tui vừa hoàn thành xong cuốn Nexus của tác giả Yuval Noah Harari. Có một đoạn trong sách làm tui phải ngẫm nghĩ lâu : vậy cuối cùng, sự sao chép nào mới đáng ghê tởm ? Là do con người hay do AI thực hiện? Nếu vậy, đâu là luật lệ để trừng phạt hành vi này?

Câu hỏi tui nghĩ còn cần rất nhiều thời gian và trải nghiệm để tìm ra câu trả lời hợp lý!

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |Tui có người bạn làm quán cocktail ở Sài Gòn, lần nào tui b...
10/08/2025

| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |

Tui có người bạn làm quán cocktail ở Sài Gòn, lần nào tui bay về nhà thăm gia đình cũng sẽ sắp xếp thời gian ra quán bạn chơi một lần. 1 phần vì mình quý bạn quá trời, phần nữa là quán có menu chất lượng và cái không khí không thể “Sài Gòn” hơn nữa. Bạn có một chú cún dễ thương và ngoan lắm. Lần nào về tui cũng xin ôm mấy bận mới về. Hôm qua tui nghe tin dữ. Bạn kể tui rằng lần sau về tui không được gặp em cún nữa. Tui buồn một thì tui biết bạn buồn mười. Bởi tui mới nói, trên đời này, cái quý giá nhất là được ở bên những người thân yêu của mình, hoặc chỉ cần biết người thân yêu của mình khỏe mạnh, vui vẻ là như tiếp thêm trăm phần động lực để có thể làm việc cho mình, cho mọi người xung quanh.

Tui mong bản thân mình luôn tự nhắc nhở rằng : dù đời sống không phải lúc nào cũng như ý muốn của chính ta, hãy đừng để cảm xúc không mấy vui lấn át mà đánh mất phương hướng của bản thân. Và quan trọng hơn là hãy quý trọng những điều mình đang có, nếu có dư thì có thể chia sẻ cho mọi người xung quanh như chia sẻ một bữa ăn, gọi nhau rủ đi uống nước, thăm thú những chỗ hay ho bạn mới tìm ra hoặc chỉ đơn giản là một cuối tuần đi chơi với gia đình. Vì động lực tốt luôn nuôi dưỡng động lực tốt. Trái ngọt có thể không thể hưởng thụ ngay bây giờ, nhưng những điều tốt lành luôn được đền đáp xứng đáng ở một thời điểm thích hợp, một ngày đẹp trời và khi đó mình sẵn sàng.

Tui ít khi nào kể khổ vì tính tui hay thích giấu diếm những điều không hay. Kể lể không phải là cách tui hay làm. Vì không hay kêu gọi sự giúp đỡ nên mọi người thường nghĩ chuyện gì cũng dễ dàng với mình, rằng mình cáng đáng được để có thể làm nhiều hơn, hay hơn. Nhưng tui dạo này thường nói không với những thứ mình khó làm được. Vì sức người cũng có hạn. Nhất là khi tui nhận ra năng lượng không được bù đắp sẽ mất đi chứ không tự sinh sôi được nữa. Có vẻ gần đây cũng biết yếu mềm đó chứ ha!

Mấy nay tui hay nghe Bài Chót của Cam. Thiệt ra cuối cùng, hay nhất là được trở về nơi chốn an toàn của mình, nhà của mình sau những ngày làm việc hăng say mà cũng không kém phần mệt mỏi. Vậy nên, cùng nhau cố gắng cho mục tiêu tiếp theo của tui : xong sớm, về Sài Gòn, ăn cơm ba mẹ nấu. Còn bạn? Đâu là ước mơ tiếp theo của bạn?

Lại sắp đến mùa nhập học! Mời bạn xem qua danh sách những việc thiết yếu khi đến thành phố mình sẽ đi du học nha!!! 👌🤓✅☀...
09/08/2025

Lại sắp đến mùa nhập học! Mời bạn xem qua danh sách những việc thiết yếu khi đến thành phố mình sẽ đi du học nha!!! 👌🤓✅☀️

Adresse

Villeurbanne

Notifications

Soyez le premier à savoir et laissez-nous vous envoyer un courriel lorsque Nhi Right Here publie des nouvelles et des promotions. Votre adresse e-mail ne sera pas utilisée à d'autres fins, et vous pouvez vous désabonner à tout moment.

Contacter L'entreprise

Envoyer un message à Nhi Right Here:

Partager

Chuyện du học của em

www.straighttothepoints.wordpress.com by Chris không mong gì hơn ngoài chia sẻ những điều nho nhỏ trong cuộc sống của du học sinh tại Pháp. Từ những ngày đầu bắt đầu một cuộc sống trên miền đất lạ, khám phá và học hỏi những thứ thú vị không những từ trường học mà còn từ những việc mình gặp, mình thấy và mình làm.

Thông qua những bài viết, hình ảnh và đoạn phim ngắn, mình mong muốn chia sẻ câu chuyện tuổi trẻ của mình. Cứ sống, cứ trải nghiệm vì cuộc đời cho phép. Còn bạn? Hãy kết nối và đồng hành cùng mình để chia sẻ những điều thú vị và hay ho về đời sống, văn hóa, du lịch và nhiều nhiều thứ nữa nhé!

Cheers!!