
28/09/2025
| Quelques petites choses | 🪐🪐🪐 | Mấy chuyện lặt vặt ở Pháp |
Để di chuyển trong nước Pháp thì thường tui vẫn chọn đi tàu lửa nhiều hơn là đi bus hay covoiturage . Chắc cũng vì là ngồi tàu thì làm được nhiều việc hơn, và cũng tiết kiệm thời gian hơn. Tui hay chọn ngồi ghế trong kế bên cửa sổ để phóng tầm mắt ra ngoài. Tui phải công nhận mấy ô kính to đùng của tàu giúp mình ngắm nhìn cảnh vật dọc đường đi : một màu xanh mướt của cây cối, của những cánh đồng. Những bầu trời trong xanh nắng vàng hay cả những bầu trời mưa giăng kín, vỗ lộp độp vào khung kính. Tất cả đều thú vị và nên thơ
Gần đây tui có xem được một video của bạn kia về một vài điều tuyệt đẹp mà vẫn chưa có tên. Tui nghĩ cũng đúng ghê chứ. Có những khoảnh khắc tuy rất đời thường mà lại vô cùng tuyệt đẹp. Nhưng có nên có tên không ta? Vì nhiều khi những vẻ đẹp không tên lại là thứ làm mình lưu luyến nhiều nhất.
Tui mới đầu tư mua 1 cái chân đèn để quay video. U là trời! Tưởng đâu được giao hàng trước khi đi xem concert mà nó đến hơi trễ. Tui lo cuối tuần này hú hét dữ quá mất tiêu cái giọng. Là mình làm video "chữa lành không lời" luôn haha
Ai cũng có một thời “tuổi thơ dữ dội” cái thời mà kỷ niệm được lưu trong trí nhớ và có thể kể lại vanh vách chứ không phải từ những bức hình được lưu trong điện thoại. Tuổi thanh thiếu niên của tui cũng có nhiều thứ để kể. Nhiều những đợt sóng, cập nhật xu hướng từng năm mà cũng có những ước mơ thiệt đẹp, dù có hơi xa vời. Và cho dù những ước mơ đó đã được thực hiện trong thời điểm hiện tại hay chưa, tui vẫn thấy đó là những hoài bão trong sáng và thuần túy nhất. Không có những đắn đo, tính toán của tuổi người lớn.
Bài này tui viết 1 đoạn trước (vì hơi vội trên đường di chuyển) và cả sau lúc đi xem ca nhạc (lúc mình có thể thoải mái ngồi lại với bản thân). Nói chứ sáng nay hơi ê ẩm tại hôm qua b**g lụa dữ quá. Tui nghĩ mình vui không phải chỉ vì giấc mơ thời thanh thiếu niên được trọn vẹn đâu. Mà còn là một niềm vui vì được tiếp năng lượng, được nhìn thấy những điều đẹp đẽ và được đắm mình trong âm nhạc. Mấy ai đồng niên với tui chắc cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng bởi làn sóng K-Pop thời đầu. Bỏ qua những câu chuyện và những yếu tố tiêu cực vì ở lĩnh vực nào cũng có. Nhưng tui nghĩ những giá trị nghệ thuật của một số ít nghệ sĩ đem lại cho mọi người là không thể chối cãi. Và cũng một phần định hình góc nhìn cá nhân với âm nhạc hay nghệ thuật đó chứ. Vậy nên tui nghĩ nếu có duyên thấy được, tiếp thu được những điều tích cực thì lại càng nên trân trọng, đúng hông?
Tui vừa hoàn thành thêm một ước mơ từ thời còn nhỏ xíu ngây thơ. Giấc mơ ngồi xem nghệ sĩ mình yêu thích trình diễn trực tiếp. Tính ra tui là người hâm mộ nghèo nàn nhất Haha. Tui hâm mộ nhiều nhưng chưa bao giờ đủ điều kiện để mua bất kỳ sản phẩm nào của nghệ sĩ mình thích. Hoặc là do hồi nhỏ chưa biết gì, tiền tiêu vặt cũng chỉ đủ mua cái bánh, cái kẹo. Vì vậy lần này tính ra cũng có duyên lắm chứ tui đâu biết mua vé concert cực khổ dữ vậy.
Viết dài vậy mà đi coi ca nhạc về một tuần sau mới up vì một tuần quá vùi dập.