Tollywood Telugu

  • Home
  • Tollywood Telugu

Tollywood Telugu Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Tollywood Telugu, Media/News Company, .

Ông lão ngh//èo vào bệnh viện sang trọng bị lễ tân c//oi th//ường, 30 phút sau cả bệnh viện rơi vào tình trạng b//áo đ//...
13/07/2025

Ông lão ngh//èo vào bệnh viện sang trọng bị lễ tân c//oi th//ường, 30 phút sau cả bệnh viện rơi vào tình trạng b//áo đ//ộng...
Sáng sớm, ông lão khoảng bảy mươi tuổi bước vào bệnh viện tư lớn nhất thành phố. Mưa lất phất rơi trên mái tóc bạc phơ, chiếc áo sơ mi cũ đã ướt đẫm, dính vào thân người gầy guộc. Ông đi khập khiễng, tay run run cầm sổ khám bệnh cũ mèm, giấy tờ lòi cả ra ngoài mép túi ni-lông.
Cô lễ tân ngồi bên trong quầy, đang mải soi móng tay mới làm, liếc nhìn ông rồi nhăn mặt:
– Bác cần gì?
– Cô… cho tôi đăng ký khám… tim, tôi thấy… k/hó th/ở quá.
Nghe giọng ông thều thào, cô lễ tân khẽ nhếch mép, c/ười kh/ẩy:
– Bệnh viện mình không nhận bảo hiểm y tế. Phí khám ban đầu 1 triệu, chưa kể các xét nghiệm. Bác có chắc là bác đủ khả năng chi trả không? Nếu không thì bác ra bệnh viện công đi, chứ ngồi đây chi//ếm ghế làm gì.
Ông lão cúi đầu, tay run lên vì x//ấu h//ổ, móc trong túi ra mấy tờ tiền lẻ, đếm đi đếm lại, môi mấp máy không thành tiếng. Người xung quanh nhìn ông bằng ánh mắt thươ//ng h//ại xen lẫn kh//ó chị//u. Không ai muốn một ông già rá//ch r//ưới ngồi giữa sảnh bệnh viện sang trọng, nơi họ đang mặc đồ thơm phức và xách túi hàng hiệu.
– Bác tr/ánh sang một bên cho khách khác đăng ký, bác đứng đây c/ản lối – cô lễ tân g//ắt.
Mười phút sau, người bảo vệ tiến tới khều nhẹ vai ông:
– Bác ơi, nếu không khám thì ra ngoài ngồi, trong này đông lắm.
Ông lão không trả lời. Đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay vẫn giữ chặt trước ng/ực. Bảo vệ lay mạnh hơn, gi/ật mình thấy người ông lạ/nh t/oát, mồ hôi túa ra.
– Bác ơi! Bác tỉnh dậy đi!
Tiếng hô hoán vang lên. Cô lễ tân tái mặt. Một bác sĩ gần đó lao tới, đặt hai ngón tay lên cổ ông rồi h/ét lớn:
– Gọi hỗ trợ kh/ẩn c/ấp! Bệnh nhân gặp vấn đề ngh/iêm tr/ọng! Nhanh lên!... đọc tiếp dưới bình luận 👇

13/07/2025

Sau 2 tháng ly h;ôn, tôi bàng hoàng khi thấy v;ợ b;ần th;ần ở b;ệnh viện và sự thật khiến tôi s/ụp đ/ổ ...
Tôi không nghĩ rằng mình lại g;ặp cô ấy ở đó — giữa h;àng chục người mặc áo b;ệnh nhân nh;ợt nh;ạt, gương mặt hố;;c hác và ánh mắt b;ần thần, cô ấy lặng lẽ ngồi nơi góc hành lang như thể cả thế giới đã b;;ỏ rơi mình. Và trong khoảnh khắc ấy, t;im tôi như bị ai b;óp ngh;ẹt. Cô ấy — người v;ợ cũ mà tôi vừa l;y h;ôn cách đây hai tháng.
Tôi tên Nam, 34 tuổi, nhân viên văn phòng bình thường với một cuộc h;ôn nhân tưởng chừng ổn định kéo dài 5 năm. V;ợ tôi — Mai — là một người phụ nữ dịu dàng, hiền hậu, không quá nổi bật nhưng lại khiến tôi cảm thấy an yên mỗi khi về nhà.
Chúng tôi từng có giấc mơ như bao cặp đôi khác: mua nhà, sinh con, xây dựng gia đình nhỏ. Nhưng ba năm sau cưới, sau hai lần Mai bị s;ảy th;ai, không khí trong căn nhà bắt đầu thay đổi. Mai ít nói hơn, ánh mắt hay xa xăm nhìn về khoảng không v;ô định. Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi vì những chuỗi ngày đi làm về chỉ thấy tiếng th;ở dài và gương mặt lạnh l;ẽo.
Tôi không phủ nhận mình có l;ỗi. Tôi bắt đầu về muộn hơn, tránh giao tiếp với v;ợ, viện cớ công việc để không phải đối diện với sự trống trải giữa hai chúng tôi. Dần dần, những cuộc c;ãi vã nhỏ trở nên thường xuyên, dù chẳng ai trong hai người thực sự muốn làm tổn thương đối phương.
Một ngày tháng Tư, sau một cuộc tranh luận không lớn nhưng đầy mệt mỏi, tôi lặng lẽ nói:
Chúng ta ly hôn đi, Mai.
Cô ấy nhìn tôi rất lâu, rồi chỉ nói một câu:
Anh quyết rồi phải không?Tôi gật. Cô ấy không kh;óc, không g;ào th;ét như tôi từng tưởng tượng. Chỉ lẳng lặng gật đầu và thu xếp quần áo trong đêm. Giấy tờ ly h;ôn được ký nhanh chóng như thể cả hai đã chuẩn bị t;âm lý từ rất lâu.
Sau khi ly h;ôn, tôi dọn về căn hộ thuê một mình, sống cuộc sống đơn g;iản: sáng đi làm, tối đi nhậu hoặc về nhà bật phim. Không còn người nấu cơm, không còn tiếng dép lẹp xẹp mỗi sáng, không còn giọng nói quen thuộc hỏi: "Anh ăn gì chưa?" Nhưng tôi không cho phép mình yếu đuối. Tôi tin rằng mình đã đúng — ít nhất là lúc ấy.
Ngày hôm đó, tôi vào bệnh viện Chợ Rẫy thăm người bạn thân vừa ph;ẫu thuật xong. Lúc đi ngang hành lang khoa Nội, tôi vô thức quay đầu vì cảm nhận có ai đó quen thuộc. Và rồi tôi thấy Mai................. Xem thêm 👇
0:02 / 0:05

13/07/2025

Người phụ nữ giàu nhất làng liên tục tuyển trai trẻ về bốc vác thuê, nhưng lạ thay họ chỉ làm vào ban đêm, trai trẻ cứ về nhà là k/iệt sứ/c, cho đến 1 hôm vợ của một thanh niên lén đi theo thì ch/ết lặng khi nhìn thấy ...
Người phụ nữ giàu nhất làng, bà Tư Hòa, ngoài 60 tuổi, goá chồng đã lâu, không con cái. Căn biệt thự nằm tách biệt cuối làng, cao tường kín cổng, nhưng đêm nào cũng sáng đèn tầng hầm, dù ban ngày luôn đóng im ỉm.
Gần đây, bà liên tục tuyển trai trẻ về làm bốc vác thuê, toàn mấy cậu 18–25 tuổi khỏe mạnh, lạ mặt. Nhưng kỳ lạ thay:
Họ chỉ làm vào ban đêm, từ chập tối đến gần sáng mới rời khỏi biệt thự, rồi ngủ vùi cả ngày trong phòng trọ gần đó, không ai được bén mảng vào biệt phủ.
Dân làng đồn đoán:
— Chắc đào vàng, buôn đồ cổ hay… nuôi trăn!
— Hay bà ấy luyện cái gì… nghe bảo già mà vẫn hồng hào, da mịn như gái ba mươi!
Cho đến một hôm, vợ của Tuấn – một thanh niên trong nhóm bốc vác – sinh nghi, vì dạo gần đây chồng cô gầy rộc, mắt thâm quầng, đêm nào về cũng như k/iệt sức. Cô quyết định lén theo sau khi chồng rời nhà lúc 9 giờ tối.
Và rồi, cô ch/ết lặng.
Trong tầng hầm không phải là kho hàng, mà là............................ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

13/07/2025

Biết tôi bị UT, vợ bỏ đi bi;ệ;t tí;ch 3 tháng rồi quay về cùng tờ giấy "l;;ạ" trên tay
Tôi và My yêu nhau 3 năm rồi tổ chức đám cưới. Làm vợ chồng 4 năm nhưng chúng tôi vẫn chưa có tin tức con cái. Đi khám bác sĩ thì nguyên nhân là do tôi nhưng My cũng chẳng trách chồng. Gia đình tôi biết vậy thì càng yêu thương con dâu, ai cũng sợ có ngày My bỏ chồng. Nhưng chúng tôi đã yêu và lấy nhau 7 năm, tôi rất tin tưởng vợ.
Đến khi bỗng dưng tôi bị sụt cân liên tục thì đành phải đi khám. Kết quả khám ra khiến tôi cho/á/ng vá/ng, tôi bị b/ệ/nh UT. Tôi su/y sụ/p tinh thần, ch/ìm ngập trong ho/ả/ng lo/ạn.
Tôi chỉ mới có gia đình, còn chưa chào đón con đầu lòng, tôi còn bố mẹ phải phụng
Sau đó, My lấy lại bình tĩnh khá nhanh rồi an ủi, động viên tôi. Tôi và vợ vẫn chưa nói lời nào với bố mẹ. Tối hôm đó, tôi nghe My nói:
“Giờ anh b/ệ/nh như thế thì phải vào viện, không gi/ấ/u bố mẹ lâu được. Nhưng anh phải cố gắng giữ tinh thần tích cực. Cái b/ệ/nh này, quan trọng nhất là tinh thần, anh phải cố gắng nhiều rồi”.
Sau đó My còn nói một câu khiến tôi bất ngờ: “Em xin lỗi anh, để mẹ chăm sóc anh lúc này nhé”.
Sáng hôm sau, vợ tôi bỏ đi. Tôi vừa khổ sở vì b//ệ/nh t/ật vừa o/á/n h/ận khi vợ có thể đối xử cạn tình cạn nghĩa khi chồng b/ệ/nh n/ặ/ng. Suốt 3 tháng sau đó, vợ tôi m/ấ/t t/ă/m, chẳng ai biết cô ấy đi đâu. Tinh thần càng mỏi mệt thì sức khỏe của tôi càng y/ế/u đi. Căn bệ/n/h UT của tôi đã đến giai đoạn cuối. Chỉ có bố mẹ ruộ/t và bố mẹ vợ thay phiên nhau chăm sóc tôi.
B/ất ng/ờ một ngày tôi thấy vợ trở về đi về phía giường bệnh của tôi. Tôi gi/ận vợ lắm, không muốn nhìn thấy cô ấy. Nhưng My đưa tôi xem một tờ giấy khiến tôi s/ố/c đi/ến/g...đọc tiếp dưới bình luận 👇👇👇

12/07/2025

T;ỷ ph;ú nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mang b:ầu đang b:án xăng, sh/ock vì điều anh làm sau đó..
Dưới ánh n;ắng g;ay g/ắt của một buổi chiều hè ở ngoại ô Sài Gòn, trạm x;ăng nhỏ ven quốc lộ 1A vẫn tấp nập xe cộ. Người phụ nữ mang b;ầu tên Lan, khoảng 30 tuổi, đứng bên cây x;ăng, chậm r;ãi đổ nhiên liệu cho từng chiếc xe. Bụng cô đã to, bước đi nặng nề, nhưng đôi tay vẫn thoăn thoắt làm v;iệc. Mồ hôi thấm ướt áo, cô khẽ đưa tay xoa b;ụng, thì thầm như muốn trò chuyện với đứa con chưa chào đời. Nụ cười nhẹ nhàng trên môi cô che giấu bao khó khăn của cuộc đ;ời.
Cách đó không xa, một chiếc Rolls-Royce đ;en bóng l;oáng đỗ lại. Người đàn ông bước ra, vest đen lịch lãm, đeo kính r;âm, thu hút mọi ánh nhìn. Đó là Minh, một tỷ phú nổi tiếng trong giới bất đ;ộng s;ản, người được biết đến với những thương vụ b;ạc t;ỷ và tính cách kín đáo. Anh đứng lặng, ánh mắt dán chặt vào Lan. Những người xung quanh bắt đầu xì x;ào, nghĩ rằng Minh đang khó chịu vì sự chậm chạp của cô. Một vài khách hàng thì thầm: “Ông ấy chắc không quen chờ đợi đâu.”.......
Xem tiếp dưới bình luận 👇👇

12/07/2025

Người em trai im lặng chịu đựng sự chènép của anh trai, nhưng khi anh đòi đ;ất nhà thờ thì một màn "tr/;ả đ;ũa" cao tay diễn ra............
Ba tháng trước, bố mẹ m;ất. Căn nhà giờ đây v;ắng bóng tiếng cười nói, chỉ còn lại sự im lặng và những ánh mắt d;ò x;ét.
Thắng, người anh cả, với dáng vóc to lớn và cái vẻ h;ầm hố, ngồi chễm chệ trên chiếc ghế đ;ộctôn trong gian thờ. Anh ta là một người thamlam, í;chkỷ, luôn coi trọng t;iềnbạc và lợi ích cá nhân hơn tình thân. Ngay sau đ;ámtang, khi hơi ấm của cha mẹ vẫn còn phảng phất đâu đó, Thắng đã lập tức tuyên bố: “Toàn bộ đ;ất đai này, tất cả đều là của t;ao! T;ao là con cả, tao có quyền thừa kế.”
Dũng, người em trai út, g-ầy g-ò, dáng vẻ hiền lành, chỉ biết cúi đầu im lặng. Anh không tranh giành, không phản đối. Dũng là một người sống tình cảm, trọng nghĩa khí, anh không muốn gia đình vì chuyện t;iền b;ạc mà lục đ;ục, t/an n-át.
“Mày có ý kiến gì không?” Thắng liếc nhìn Dũng, giọng đầy kh/inh m-iệt.
Dũng khẽ ;lắc đ;ầu, ánh mắt anh đ;ượm buồn. “Không ạ. Anh cứ quyết định đi.”
Tốt. M;ày cứ ở cái nhà thờ nhỏ đó đi. Còn toàn bộ đ;ất vườn, ruộng lúa, là của tao.” Thắng nói, vẻ đ;ắc thắng....................XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN 👇👇

Con trai đỗ ĐH top đầu, bố mẹ làm 90 mâm cỗ mời cả làng nhưng không một ai đến: Nghe câu nói của trưởng thôn mới x//ấu h...
12/07/2025

Con trai đỗ ĐH top đầu, bố mẹ làm 90 mâm cỗ mời cả làng nhưng không một ai đến: Nghe câu nói của trưởng thôn mới x//ấu h//ổ tột cùng...
Khang Hưng là một học sinh có thành tích x.uất s;ắc suốt nhiều năm liền, cậu bước vào kỳ thi tuyển sinh đại học một cách nhẹ nhàng.
Không ngoài dự đoán, đến ngày biết điểm thi, nam sinh này x.uất s;ắc dành được số điểm gần như tuyệt đối. Với mức điểm này, cậu nhận được giấy báo trúng tuyển vào trường ĐH top đầu.
Mừng con có thành tích đỗ đạt và cũng để tự hào với người dân trong làng, bố mẹ của Khang Hưng quyết định mở cỗ nhằm mời mọi người đến chung vui. Thay vì đặt tiệc ở nhà hàng, gia đình chọn thuê một vài đ.ầu b.ếp đến nấu cỗ tận nhà. Đếm số lượng khách mời, bố mẹ của nam s;inh ước tính phải cần đến 90 mâm cỗ.
Đến ngày tổ chức tiệc, Khang Hưng cùng bố mẹ dậy từ rất sớm để chuẩn bị, sắp xếp bàn ăn, chè nước nhằm đón khách. Gia đình còn c;ẩn thận phân công ai chịu trách nhiệm nhận số t;iền qua do khách mừng, ai sẽ ghi lại thông tin của khách và số t;iền nhận được là bao nhiêu.
Tuy nhiên, điều mà gia đình Khang Hưng không ngờ nhất đã xảy ra... đọc tiếp dưới bình luận 👇

12/07/2025

Xin anh trai 100m2 đất, tôi định k.iện r;a t;òa nhưng một câu nói của chị dâu đã khiến tôi thay đổi ý định...
Mười ba năm trước, cô trở về quê, chăm sóc cha mẹ gi-à y-ếu. Khi ấy, cha mẹ cô đã b-ệnh n-ặng, không thể tự chăm sóc bản thân. Cô đã r;ời bỏ công việc ở thành phố, r;ời b-ỏ cuộc sống của mình, để về đây, làm một người con gái h;iếu thảo.
Anh trai cô, Hải, và chị dâu, Mai, sống ở thành phố, có công việc ổn định. Họ không về thăm cha mẹ nhiều. Mỗi lần gọi điện, họ chỉ hỏi han qua loa, rồi nói: “Em cứ lo cho bố mẹ đi. Anh chị b-ận lắm.”
Thủy không tr;ách anh chị. Cô hiểu, họ có cuộc sống riêng. Cô chỉ cần có cha mẹ ở bên cạnh.
Cuộc sống của Thủy cứ thế trôi qua, g;iản dị nhưng đầy hy s;inh. Cô làm việc đồng áng, chăn nuôi, k-iếm t-iền nuôi con và chăm sóc cha mẹ. Cô không có một ngày nghỉ, không có một giấc ngủ tr;ọn vẹn. Cô h;y s;inh tất cả cho gia đình.
“Con gái, con kh-ổ quá.” Mẹ cô nói, giọng ngh;ẹn lại. “Mẹ n-ợ con nhiều lắm.”
“Mẹ nói gì vậy? Con là con của mẹ, con phải chăm sóc mẹ chứ.”
Cha mẹ cô ra đi một cách th-anh th-ản, trong vòng tay của Thủy. Sau đám t-ang, Thủy vẫn sống trong căn nhà cũ, sống một cuộc đ;ời bình dị.
Rồi, Hải và Mai trở về...XEM TIẾP TRUYỆN NGẮN Ở BÌNH LUẬN 👇 👇

11/07/2025

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường c;ao t;ốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau x;;ảy ra điều ki/nh ho/àng...
Chiều muộn, mưa rơi trắng x;óa trên tuyến cao t;ốc nối tỉnh miền núi với thành phố. Anh Hòa – tài xế container gần 40 tuổi – đang chở lô hàng thực phẩm khô về kho. Trời mưa, đường trơn, anh tập trung lái, mắt thi thoảng liếc qua gương ch;iếu hậu.
Đi qua đoạn chân cầu vượt, anh thấy lờ mờ hai bóng người đứng nép sát lan can. Một phụ nữ trẻ ôm đứa bé khoảng ba tuổi trong lòng. Mưa đổ x/ối x/ả, đứa bé gào kh/óc khản cả giọng. Anh Hòa vội giảm tốc, tấp xe vào lề. Mở cửa cabin, anh gọi lớn:
– Em ơi, có chuyện gì thế?
Người phụ nữ ru//n r//ẩy, nước mưa hòa lẫn nước mắt. Giọng cô lạc đi:
– Xe em hỏ/ng… em gọi mãi không ai dừng… Con em l//ạnh quá…
Nhìn thằng bé ướ/t s/ũng, môi tí/m tá/i, anh Hòa không đắn đo:
– Lên xe đi, nhanh lên em, ngoài này ng;uy h;iểm.
Cô gái bế con trèo lên cabin. Hơi ấm phả ra khiến thằng bé rúc sát vào mẹ, mắt lim dim vì kiệt sức. Anh Hòa đưa bình nước ấm:
– Cho cháu uống chút đi, đỡ lạnh. Xe em để đâu, để anh ghé gọi cứ//u hộ giùm.
Cô gái cúi đầu cảm ơn, kể chồng m/ất sớm, cô ở nhà thuê dưới phố, sáng nay lên huyện xin phụ quán ăn nhưng xe c//hết máy giữa đường, dắt bộ mấy cây số rồi đành đứng chờ người giúp.
Xe container tiếp tục lăn bánh trên c;ao tốc vắng vẻ, tiếng mưa vẫn r;ơi r;ả rích trên mái. 20 phút sau, khi qua trạm thu phí, anh Hòa dừng lại mua nước thêm cho hai mẹ con. Đang tính quay sang hỏi cô gái muốn ghé đâu thì nghe tiếng bàn t;án x;ôn xao của mấy bác tài đang trú mưa:................ đọc tiếp dưới bình luận 👇

11/07/2025

Phòng bố ch;ồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ ch;ồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không k;iề;m c:h;ế được đã…
Phòng ông Lâm ở ngay sát vách phòng vợ ch;ồng con trai. Căn nhà nhỏ, vách mỏng, cách âm kém. Ban đầu, mọi thứ đều ổn, nếu không kể đến những đêm…
Tiếng giường gỗ c:ót ké:t, tiếng r::/ê;n r/:;;ỉ mơ hồ, rồi tiếng cười khúc khích của con dâu vọng qua lớp tường mỏng như tờ giấy. Ông Lâm trằn trọc quay mặt vào tường, mồ hôi r/;ị;n ra dù trời mùa đông.
Con trai ông – Hưng – là người khô kh;an, ít nói. Còn con dâu – Thư – thì dịu dàng, lễ phép, da trắng, mắt ướt. Ông chưa từng nghĩ mình sẽ để tâm đến cô, cho đến khi những â;m th;an:h đ;ê;m đ::ê:m làm ông mất ngủ.
Càng ngày, ông càng trở nên cáu gắt vô cớ. Bữa cơm ch:ê mặn, ch//ê nhạt. Thư nhẫn nhịn, càng khiến ông bực bội. Ông bắt đầu để ý cách cô buộc tóc, dáng đi, giọng cười.
Đêm ấy, ông không ch;ịu được nữa.
Khoảng ba giờ sáng. Ông bước ra khỏi phòng, ông đứng trước cửa phòng con trai, tay giơ lên định gõ… nhưng dừng lại. Một tiếng rên nhỏ vừa vang lên từ bên trong.
Không ch:::ịu nổi.
Ông xoay nắm cửa — không khóa. Bước chân ông nhẹ đến lạ. Ông mở cửa, sẵn sàng nói d;//ối rằng mình mệt quá cần th;u:ố;c, hay ng:;:///ã đ/:ậ/p:/ đ/ầ/u. Nhưng thứ ông nhìn thấy… khiến ông ch*t lặng.
Trên giường, chỉ có mình Thư. Cô nằm quay l;ưng, ngủ say. Không có Hưng. Không có ai.... Đọc tiếp tại bình luận 👇

Lương chồng 8 triệu, tôi 70 triệu, nuôi cả nhà chồng nhưng vẫn bị anh nói: “Đồ bu//ôn b//án chẳng ra gì”, 1 tháng sau tô...
11/07/2025

Lương chồng 8 triệu, tôi 70 triệu, nuôi cả nhà chồng nhưng vẫn bị anh nói: “Đồ bu//ôn b//án chẳng ra gì”, 1 tháng sau tôi khiến anh ta phải h/ối hậ/n...
Tôi tên Trang, năm nay 32 tuổi, làm trưởng phòng kinh doanh cho một công ty mỹ phẩm, thu nhập trung bình mỗi tháng 70 triệu, chưa kể hoa hồng. Còn chồng tôi, anh Long, nhân viên văn phòng nhỏ, lương tháng 8 triệu. Ngay từ đầu, tôi đã biết sự chênh lệch này, nhưng lúc yêu anh rất ngọt ngào. Anh hay nói: “Em giỏi giang, anh tự hào lắm. Chỉ cần em hạnh phúc là anh vui rồi.”
Nhưng mọi chuyện không hề đẹp như tôi nghĩ. Sau cưới, tôi lo toàn bộ tiền ăn, tiền điện nước, internet, tiền thu//ốc th//ang cho bố mẹ chồng, cả tiền học thêm tiếng Anh cho em chồng. Lương anh 8 triệu, anh đưa mẹ anh 3 triệu, giữ lại 5 triệu ăn sáng, cà phê, thu///ốc l//á, và ăn trưa công ty. Một tháng, anh không bỏ ra đồng nào cho tôi.
Tôi vẫn nghĩ: “Thôi kệ, mình kiếm ra tiền, lo cho gia đình anh cũng là tích đức.” Tôi lao đầu vào làm việc, ngày ngủ 4 tiếng, bán thêm hàng online, livestream tư vấn mỹ phẩm tới khuya. Mỗi khi mệt mỏi, tôi chỉ mong anh động viên: “Cố lên vợ nhé, anh thương em.” Nhưng không, anh luôn nhìn tôi bằng ánh mắt kh/ó ch//ịu.
Có lần tôi livestream tới 1 giờ sáng, anh thức dậy đi vệ sinh, ngang qua phòng làm việc thấy tôi vẫn bán hàng. Thay vì khen tôi siêng năng, anh lư//ờm rồi nói:
“Buôn bán kiểu này thì chẳng ra gì. Người ta làm sếp, làm giám đốc, còn em suốt ngày bán hàng như ngoài chợ.”
Tim tôi nhói lên. Tôi cười gượng: “Nhưng em bán kiếm thêm cả chục triệu tháng mà anh. Tiền này để đóng học phí cho bé Thảo (em chồng) đấy.” Anh thở hắt ra, nói giọng lạnh tanh:
“Tiền em kiếm ra thì em lo hết đi. Anh không quan tâm.”
Tôi lặng im, tiếp tục công việc. Mỗi khi gia đình anh có đám giỗ, sinh nhật, mua sắm, mọi người đều nhìn tôi chờ đợi. Bố mẹ chồng cũng dần mặc định: “Có gì thì bảo con Trang.” Mới đầu tôi vui vì được tin tưởng. Sau đó tôi thấy mình như cái ví không đáy.. đọc tiếp dưới bình luận 👇

11/07/2025

Cưới 17 năm, ng/oại t/ình 13 năm, có cả con riêng bên ngoài – vợ đề nghị l/y h/ôn, nhưng câu trả lời của người chồng khiến ai cũng ph/ẫn n/ộ...
Loan và Hùng cưới nhau năm cô mới 24 tuổi. Ngày ấy, cả xóm bảo cô là người may mắn – lấy được chồng hơn mình tám tuổi, điềm đạm, có nghề nghiệp ổn định, lại hiền lành ít nói. 17 năm hôn nhân, Loan đã quen với việc đứng phía sau lo toan mọi thứ: từ cơm nước đến dạy dỗ con cái, chăm sóc cha mẹ chồng. Còn Hùng thì bận “kiếm tiền”, “giao lưu”, “công tác xa”.
Nhưng Loan không ngờ, suốt 13 năm trong 17 năm chung sống, chồng mình có một gia đình khác phía sau cánh cửa mà cô chưa từng biết đến. Một người phụ nữ khác. Và một đứa con riêng – trạc tuổi đứa con đầu của cô.
Ngày Loan phát hiện sự thật, cô không khóc. Không gào lên. Không đ/ánh gh/en. Chỉ ngồi nhìn tấm ảnh chụp Hùng cùng một bé trai có gương mặt giống anh đến kỳ lạ – đang đi picnic ở ngoại thành. Cười rạng rỡ, tay khoác vai người phụ nữ kia. Trái tim cô như bị kho/ét một lỗ sâu hoắm, không có m/áu, chỉ có tê dại.
Cô gọi anh về.
Bữa cơm tối hôm đó, Loan ngồi bên mâm cơm nguội lạnh, nhìn chồng ăn như chưa từng có gì xảy ra. Rồi cô nói:
– Em muốn l/y h/ôn.
Hùng đặt chén xuống, hơi nhíu mày.
– Vì chuyện đó?
Loan nhìn thẳng:
– 13 năm phản bội, anh nghĩ lý do đó không đủ sao?
Hùng bật cười. Một nụ cười khiến sống lưng cô lạnh ngắt:
– Em nghĩ đơn giản vậy à? L/y h/ôn? Em định mang tiếng là người vợ bị ph/ản b/ội à? Con cái em định giải thích với chúng thế nào?
Loan siết chặt tay, giọng vẫn bình tĩnh:
– Em không sợ dư luận. Em chỉ sợ bản thân mình không còn tôn trọng nổi người đầu ấp tay gối nữa thôi.
Và rồi, Hùng nói một câu khiến cô như bị tá/t th/ẳng vào lòng tự trọng..............................ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇👇

Address


Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tollywood Telugu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Media Company?

Share