Mix Nơi chứa chấp những "con mọt" phim Hàn
(1)

...Chồng ép vợ bệnh nặng kí đơn ly hôn ngay trước mặt nhân tình. Mẹ chồng b/ất ng/ờ xuất hiện làm chuyện kinh hoàng...Ti...
10/30/2025

...Chồng ép vợ bệnh nặng kí đơn ly hôn ngay trước mặt nhân tình. Mẹ chồng b/ất ng/ờ xuất hiện làm chuyện kinh hoàng...Tiếng máy thở tít tít đều đặn trong căn phòng trắng lạnh lẽo. Hương – người vợ đang nằm bất động trên giường, cơ thể gầy gò, làn da xanh tái. Căn bệnh ung thư giai đoạn cuối khiến cô chỉ còn đếm ngược từng ngày. Ánh mắt cô mở ra, yếu ớt nhìn chồng – Tuấn – đang ngồi đối diện, tay anh cầm một tờ giấy run run.

“Em ký đi,” – giọng anh lạnh như thép.

Hương khẽ nhíu mày. “Ký… gì vậy anh?”

“Đơn ly hôn.”

Câu nói như sét đánh ngang tai. Không khí trong phòng đông cứng. Hương cố ngồi dậy, hơi thở dồn dập, nhưng dây truyền dịch kéo giật lại. “Anh nói… gì cơ?”

Tuấn không nhìn vào mắt cô. Anh đặt tờ đơn xuống bàn, giọng khàn đặc:
“Anh không thể tiếp tục như thế này. Anh đã có người khác… Cô ấy đang mang thai.”

Một giọt nước mắt trào ra, rơi xuống mu bàn tay lạnh toát của Hương. Đôi môi tím nhạt run rẩy:
“Anh chọn lúc này… để nói sao?”

Cửa phòng bật mở — tiếng giày cao gót nện lộp cộp. Một người phụ nữ trẻ, ăn mặc sang trọng, bước vào cùng nụ cười nửa miệng. “Em chỉ muốn nói vài lời với chị thôi. Anh Tuấn giờ là của em rồi, chị ký nhanh để anh ấy được giải thoát.”

Hương nấc lên. Nhưng khi cô định nói, tiếng bước chân gấp gáp vang lên ngoài hành lang.

“Mẹ ơi, mẹ ơi, đừng nói là…” – giọng già nua vang lên, rồi bà Hạnh, mẹ chồng Hương, xuất hiện nơi cửa. Trên tay bà còn cầm túi cháo nóng vừa mua.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt — con dâu hấp hối, con trai cầm đơn ly hôn, và cô nhân tình đứng đó — bà chết lặng. Túi cháo rơi xuống đất, vỡ tung, nước nóng bắn khắp sàn.

“Tuấn! Con đang làm cái gì thế này?”

Tuấn cúi đầu, không dám nhìn. Còn người tình khẽ lùi lại, nhưng bà Hạnh đã lao đến, tát một cái như trời giáng. “Cút khỏi đây! Tao chưa chết mà con dâu tao phải chịu nhục thế này à?”

Không khí đặc quánh. Hương nhìn bà, nước mắt tràn ra. Bà Hạnh nắm tay cô run rẩy:
“Con yên tâm. Mẹ còn sống, không ai được bắt con ký cái thứ giấy rác rưởi này.”

Ánh mắt bà nhìn thẳng vào Tuấn – một ánh nhìn đầy tức giận, khinh bỉ và nỗi đau xé ruột.... Quý độc giả xem thêm tại đây https://tintuc.lifestruepurpose.org/?p=10241

Mới vào công ty được ba ngày, tôi bất ngờ nhận lệnh đi công tác nước ngoài cùng sếp một tuần với vai trò thư ký. Tôi lún...
10/29/2025

Mới vào công ty được ba ngày, tôi bất ngờ nhận lệnh đi công tác nước ngoài cùng sếp một tuần với vai trò thư ký. Tôi lúng túng giữa hai lựa chọn: từ chối thì có nguy cơ mất việc, mà đồng ý thì cũng đầy bất an — vì chuyến đi chỉ có hai người. Đến tối, sếp thông báo chỉ đặt một phòng khách sạn....“Chỉ có tôi và anh ấy — giữa một thành phố xa lạ, trong căn phòng khách sạn chỉ có một chiếc giường.”
Câu nói ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu tôi suốt đêm đó, như một bản nhạc căng thẳng không dứt.

Tôi vừa vào công ty được ba ngày. Còn chưa nhớ hết tên các đồng nghiệp, chưa quen đường từ văn phòng ra quán cà phê gần cổng thì sếp đã gọi tôi lên phòng họp riêng. Anh ta, người đàn ông ngoài ba mươi, phong thái lạnh lùng nhưng nói năng nhẹ nhàng đến mức khiến người đối diện dễ mất cảnh giác.
“Em chuẩn bị hộ chiếu và hành lý đi nhé, ngày mai bay cùng anh sang Singapore, công tác một tuần. Em làm thư ký, hỗ trợ anh ghi chép, chuẩn bị tài liệu và xử lý email.”
Tôi sững người. Mới vào làm, còn chưa có hợp đồng chính thức. Tôi lắp bắp hỏi:
“Dạ… chỉ có em và anh đi thôi ạ?”
Anh ta ngẩng lên, ánh nhìn sắc bén nhưng khó đoán:
“Đúng rồi, không sao đâu. Em cứ yên tâm.”

Tối hôm đó, tôi gọi điện cho mẹ, kể lại mọi chuyện. Mẹ bảo: “Nếu con thấy không ổn thì từ chối. Nhưng mới vào làm, mất việc cũng tiếc lắm con à.”
Tôi ngồi nhìn vali mở sẵn, lòng nặng trĩu. Đi thì sợ, mà không đi thì chắc chắn sẽ bị gắn mác “thiếu chuyên nghiệp”. Tôi chọn im lặng, rồi sáng hôm sau vẫn đến sân bay đúng giờ.

Chuyến bay ngắn ngủi, nhưng suốt thời gian đó, tôi luôn cảm thấy ánh mắt anh ta liếc về phía mình, như đang quan sát từng cử chỉ nhỏ. Khi đến nơi, tôi thở phào nhẹ nhõm — cho đến khi anh nhận phòng khách sạn.
“Chỉ còn một phòng thôi à?” – tôi nghe anh nói với lễ tân, giọng có vẻ bất ngờ nhưng không hề khó chịu.
Rồi anh quay sang tôi, mỉm cười: “Tạm vậy nhé, mai họ đổi cho. Phòng này có hai giường.”
Nhưng khi cửa mở, tôi chết lặng.
Chỉ có một giường lớn, trải ga trắng tinh. Anh đặt vali xuống, tháo cà vạt, nói tỉnh bơ:
“Em tắm trước đi, anh có vài mail phải xử lý.”

Tim tôi đập mạnh đến mức nghe rõ trong tai. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra: chuyến công tác này không chỉ là thử thách về công việc — mà còn là thử thách về lòng tin, giới hạn và sự an toàn của chính mình...Quý độc giả xem thêm tại đây 👇 https://tintuc.lifestruepurpose.org/?p=10200

Bị bạn trai 5 năm b:ỏ r::ơi để đi lấy con gái giám đốc, cô gái 25t lấy đại gã la/ng th//ang cho có chồng vì mẹ cô b//ệnh...
10/28/2025

Bị bạn trai 5 năm b:ỏ r::ơi để đi lấy con gái giám đốc, cô gái 25t lấy đại gã la/ng th//ang cho có chồng vì mẹ cô b//ệnh y/ếu lắm rồi. Thế nhưng ngày rước dâu thì cả họ nhà gái s//ốc ng//ất...“Cô dâu ngất xỉu ngay trên xe hoa!” — tiếng la hét vang lên giữa con ngõ nhỏ ở ngoại thành Hà Nội, khiến đám đông xôn xao. Những tiếng xì xào, những ánh mắt hoảng hốt hướng về chiếc xe cưới trang hoàng rực rỡ hoa trắng. Nhưng đâu ai biết, đằng sau cú ngất ấy là một câu chuyện cay đắng đến tận cùng.

Linh, 25 tuổi, vốn chẳng tin vào tình yêu nữa kể từ ngày bị bạn trai 5 năm – Tuấn – bỏ rơi để đi cưới con gái giám đốc công ty. Họ từng cùng nhau vượt qua bao năm tháng sinh viên nghèo khó, từng mơ về căn nhà nhỏ, từng hứa hẹn trọn đời. Vậy mà chỉ trong một đêm, anh ta lạnh lùng nhắn: “Anh xin lỗi, anh không thể bỏ lỡ cơ hội này.”

Cô cười cay đắng. Mẹ Linh lúc ấy đang nằm viện, căn bệnh tim yếu khiến bà chỉ mong thấy con gái yên bề gia thất trước khi nhắm mắt. Không còn niềm tin, Linh gật đầu lấy đại Phong – một gã đàn ông “lành tính” mà mẹ cô nhờ người mai mối, chỉ để mẹ yên lòng.

Phong làm nghề sửa xe, tính tình hiền lành, ít nói. Mối quan hệ giữa họ hời hợt, chẳng tình cảm, nhưng Linh nghĩ: “Thôi thì có chồng cho xong.” Cô không ngờ, chính ngày cưới ấy lại khiến cả họ nhà gái chết lặng.

Sáng sớm, đoàn nhà trai rước dâu bằng ba chiếc ô tô bóng loáng, ai cũng ăn mặc sang trọng khác thường. Người dân trong xóm xì xào: “Thằng Phong sửa xe mà nhà giàu dữ vậy sao?” Linh chẳng để tâm, chỉ cúi đầu im lặng. Mẹ cô nằm trên giường, nắm tay con gái run run: “Miễn con hạnh phúc là mẹ mãn nguyện rồi.”

Tiếng pháo nổ, tiếng nhạc vang, Linh được dìu ra xe hoa. Nhưng vừa bước lên, cô chết lặng. Người đàn ông ngồi ghế lái, trong bộ vest chú rể, không ai khác — chính là Tuấn.

Mặt Linh tái nhợt, môi run run: “Anh… anh làm gì ở đây?”
Tuấn nhìn cô, đôi mắt u ám, khẽ nói: “Anh là chồng em hôm nay, Linh à.”

Cả họ nhà gái sững sờ. Mẹ Linh bỗng ôm ngực, ngã quỵ… tiếng hét vang lên xé lòng.

Và từ đây, hôn lễ tưởng như an bài lại mở ra chuỗi bi kịch không ai lường trước.... Quý độc giả xem thêm tại đây 👇 https://tintuc.lifestruepurpose.org/?p=10165

Người cha già sống đ;ơn đ;;ộc trong ngôi nhà lá s;iêu v;ẹo ở quê, 4 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái...
10/27/2025

Người cha già sống đ;ơn đ;;ộc trong ngôi nhà lá s;iêu v;ẹo ở quê, 4 người con trai trưởng thành giàu có nhưng không đoái hoài, tới khi sắp nhắm mắt tất cả mới ngỡ ngàng phát hiện đống gia tài nhưng ông lại tuyên bố giao hết cho người này... Người ta trong làng vẫn thường đồn nhau rằng, ngôi nhà lá ở cuối xóm – nơi mưa tạt cũng rách, nắng xuyên cũng lọt – cất giấu một bí mật lớn. Nhưng bí mật ấy không ai biết, ngoại trừ ông già gù lưng với mái tóc bạc như sương sớm, người mà cả bốn đứa con thành đạt chưa một lần về hỏi han suốt hơn mười năm qua…
Ông Mười sống một mình trong căn chòi lá cũ kỹ nằm sâu trong con đường đất đỏ, thuộc xã nghèo Cổ Chiên. Căn nhà nghiêng ngả, cột xiêu vẹo như chiếc cẳng gà bệnh. Mỗi mùa mưa lũ, người ta đều nghĩ một ngày nào đó, con nước sẽ cuốn luôn cả căn chòi lẫn người đàn ông già nua bên trong.
Ông từng là một thợ mộc khéo tay nhất vùng, bàn tay chai sần từng dựng lên biết bao căn nhà, từ nhỏ đến lớn, từ nhà dân đến đình làng. Người ta kính trọng ông, không chỉ vì tay nghề mà còn vì cái tâm. Cả đời làm lụng, vợ ông mất sớm, để lại cho ông bốn đứa con trai. Cực nhọc nuôi con ăn học nên người, đến khi từng đứa thành công, ông lại trở thành người bị bỏ lại.
Thằng Cả – Minh – giờ là giám đốc một công ty xây dựng tại TP.HCM. Hắn từng hứa sẽ rước ông lên thành phố, nhưng suốt 7 năm qua chỉ toàn là những lời nhắn “bận quá cha ơi”.
Thằng Hai – Thành – làm trong ngành bất động sản. Gọi điện về mỗi dịp lễ Tết, hỏi thăm dăm ba câu rồi cúp máy. Lần gần nhất hắn về quê là lúc vợ chồng hắn cần chuyển tên sổ đỏ mảnh đất ruộng – phần đất ông Mười đang canh tác.
Thằng Ba – Lợi – là kỹ sư, lấy vợ người nước ngoài. Mấy năm đầu còn gửi tiền về, sau đó thì... bặt tăm. Ông chỉ biết tin con qua vài dòng bình luận ngắn ngủi trên Face/book.
Thằng Út – Nam – từng học ngành y, giờ mở phòng khám tư. Hắn là người ông kỳ vọng nhất, vì tính nó hiền, ít sân si, nhưng cũng là đứa khiến ông đau lòng nhiều nhất khi lần cuối gặp ông chỉ để nói rằng: “Cha à, con không thể về quê sống được đâu, ở đó chẳng có tương lai.”
Cứ thế, ông Mười sống một mình. Mỗi ngày dậy từ tinh mơ, nấu cơm, tưới vài luống rau, bửa vài cây củi. Buổi tối, ông ngồi bên chiếc đèn dầu leo lét, đọc lại những lá thư cũ mà vợ ông từng để lại. Nỗi cô đơn ngấm vào tim như những đêm gió rít xuyên qua vách lá, lạnh buốt tận xương.
Nhưng ông Mười không than, không trách, không oán. Mỗi lần người trong xóm hỏi:
– Bốn đứa con trai của ông nay giàu lắm rồi hén, sao hổng thấy về?
Ông chỉ cười:
– Ừ, tụi nó bận làm ăn hết, có nhớ tới cha là tốt rồi.
Cho đến một ngày, ông Mười đổ bệnh.
Tin ông nhập viện được lan truyền qua một người hàng xóm tốt bụng, bà Tư bán xôi. Bà gọi điện cho từng đứa con của ông. Phải đợi đến khi bác sĩ báo: “Có lẽ ông chỉ còn vài tuần nữa thôi”, thì bốn người con trai mới lần lượt lục đục trở về..Quý độc giả đọc tiếp tại đây https://tintuc.lifestruepurpose.org/?p=2043

Sau đám tang chồng tôi, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, "Đây là nơi mẹ xuống xe." Chúng con không n...
10/26/2025

Sau đám tang chồng tôi, con trai tôi lái xe đưa tôi đến rìa thị trấn và nói, "Đây là nơi mẹ xuống xe." Chúng con không nuôi nổi mẹ nữa. Nhưng nó không biết bí mật mà tôi đã mang trong mình....kh-iến n-ó ân hận vì hành động đó.."Ngày chôn cất chồng tôi, trời đổ cơn mưa lất phất. Chiếc ô đen nhỏ chẳng đủ che khuất sự cô đơn trong lòng. Tôi run run nắm nén nhang, nhìn xuống nấm mộ mới đắp, chưa kịp khô. Người bạn đời gần bốn mươi năm trời, nay chỉ còn là nắm đất lạnh."

Sau đám tang, tôi không có thời gian để chìm trong đau buồn. Con trai cả, Tuấn, người được chồng tôi tin tưởng tuyệt đối, nhanh chóng cầm chùm chìa khoá nhà. Tôi nhớ lại vài năm trước, khi chồng tôi còn khoẻ, ông bảo: "Bà già rồi, tôi già rồi, mọi thứ cũng để lại cho con. Đứng tên nó thì nó mới có trách nhiệm." Tôi không phản đối, vì nghĩ cha mẹ nào chẳng thương con. Giấy tờ nhà đất, sổ đỏ, đều đã sang tên Tuấn.

Đến ngày thứ bảy sau tang lễ, Tuấn bảo đưa tôi ra ngoài dạo một chút cho thoáng. Tôi không ngờ, chuyến xe hôm đó lại là một nhát dao đâm vào lòng. Xe dừng ở rìa thị trấn, Tuấn lạnh lùng nói:
Đây là chỗ mẹ xuống. Con với vợ con không thể nuôi nổi mẹ nữa. Từ nay, mẹ tự lo đi.

Tai tôi ù đi, mắt hoa lên. Tôi tưởng mình nghe nhầm. Nhưng ánh mắt nó kiên quyết, như muốn đẩy tôi xuống ngay lập tức. Tôi ngồi thẫn thờ bên lề đường, trong tay chỉ còn túi vải nhỏ đựng ít quần áo. Ngôi nhà nơi tôi đã sống, đã chăm sóc chồng con, giờ thuộc về nó. Tôi không còn quyền trở về.

Người ta bảo "mất chồng thì còn con", nhưng tôi nhận ra có khi còn con mà như không. Tôi bị chính đứa con mình dồn vào bước đường cùng. Thế nhưng, điều Tuấn không biết: tôi không hoàn toàn trắng tay. Trong túi áo ngực, tôi luôn mang theo một cuốn sổ tiết kiệm – số tiền chồng tôi và tôi chắt chiu cả đời, hơn 10 tỷ đồng. Chúng tôi giấu kỹ, không để con cái hay ai biết. Bởi chồng tôi từng nói: "Người ta chỉ tốt với mình khi mình còn thứ gì đó trong tay."

Hôm ấy, tôi quyết định im lặng. Tôi sẽ không van xin, không lộ bí mật. Tôi cần xem Tuấn và cuộc đời này còn đối xử với tôi thế nào... Quý độc giả xem thêm tại đây 👇 https://tintuc.lifestruepurpose.org/?p=8532

🍒TỔNG HỢP CÁC SHOP UY TÍN TRÊN SHOPEE MÌNH ĐÃ MUA VÀ TRẢI NGHIỆM,MỌI NGƯỜI CẦN MUA GÌ CLICK ỦNG HỘ MÌNH NHA 🫶🏻👉🏻Ốp lưng ...
10/25/2025

🍒TỔNG HỢP CÁC SHOP UY TÍN TRÊN SHOPEE MÌNH ĐÃ MUA VÀ TRẢI NGHIỆM,MỌI NGƯỜI CẦN MUA GÌ CLICK ỦNG HỘ MÌNH NHA 🫶🏻

👉🏻Ốp lưng , cường lực 1K https://s.shopee.vn/1qTgkIeHZl
👉🏻UNILEVER chuyên bột giặt, nước xả,dầu gội ,…. https://s.shopee.vn/4ArbWY21oO
👉🏻Khăn giấy topgia https://s.shopee.vn/4q7IJiehgD
👉🏻Đồ gia dụng từ A-Z siêu thị mini 247 https://s.shopee.vn/qb9YczqHa
👉🏻Khăn rút hoa hồng 10 bịch https://s.shopee.vn/gHjMK0TcZ
👉🏻Sữa TH ( AVAKID ) https://s.shopee.vn/VyJA116xY
👉🏻Mall vinamilk https://s.shopee.vn/Lesxi1kIX
👉🏻Mall TH true smart https://s.shopee.vn/1VqqLwdUJh
👉🏻Ốp lưng , cường lực 1K https://s.shopee.vn/1gAGYFcqyk
👉🏻 Sữa ít dươdng https://s.shopee.vn/1qTgkYcDdnp

Address

Landover Hills, MD

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Mix posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Category