
09/17/2025
Biết là nên buông… nhưng chưa thể buông
Có những mối quan hệ, không cần người ngoài phải lên tiếng, bản thân ta cũng đã nhìn rõ ngần ấy dấu hiệu.
Rằng người ấy không còn tha thiết như trước, rằng mình đang là người cố nhiều hơn, chịu đựng nhiều hơn, tổn thương nhiều hơn.
Rằng giữa hai người, tình yêu không còn đứng ở vị trí trung tâm, mà đã nhường chỗ cho thói quen, cho trách nhiệm, cho sự sợ hãi cô đơn. Biết rõ như thế, nhưng lại chẳng dễ gì buông.
Không phải vì chưa đủ đau, mà vì trái tim con người vốn không nghe theo lý trí một cách rạch ròi. Vẫn còn yêu, vẫn còn tiếc, vẫn còn muốn ở lại – dù cho bản thân có đang hao gầy từng ngày.
Người ta cứ nghĩ chỉ cần đủ tổn thương thì sẽ dứt khoát được, nhưng không phải vậy. Nhiều người, tổn thương đến rướm máu vẫn không nỡ bước đi. Chỉ bởi vì đã yêu quá nhiều. Chỉ bởi vì từng xem người ấy là cả bầu trời. Chỉ bởi vì từng tin rằng “rồi sẽ khác”, “rồi họ sẽ quay lại như xưa”, “chỉ cần mình cố thêm một chút nữa thôi”.
Nhưng chính những “một chút nữa thôi” ấy lại khiến ta trượt dài trong những ngày dằn vặt. Không còn đủ hạnh phúc để tiếp tục, nhưng cũng chưa đủ mạnh mẽ để rời đi.
Ở lại thì mỏi mệt, mà bước đi thì đau lòng. Sự lưng chừng đó mới thật sự là điều khiến ta kiệt sức. Đừng trách bản thân vì đã chần chừ. Ai ở trong hoàn cảnh này cũng sẽ như thế. Ai từng yêu thật lòng rồi cũng sẽ có một giai đoạn mắc kẹt giữa điều nên làm và điều muốn làm.
Nhưng hãy thành thật với mình: nếu cứ ở lại mà lòng không còn an yên, nếu phải tự nhắc bản thân mỗi ngày rằng “hãy cố lên một chút nữa”, thì có lẽ, đã đến lúc phải buông. Buông không phải là hết yêu, mà là chọn thương mình trước. Và nếu có đau, hãy để nỗi đau đó kết thúc trong một lần.
Còn hơn là rỉ máu âm ỉ trong một mối quan hệ mà bạn chỉ còn lại sự gượng ép và hy vọng mù quáng. Bạn biết mình nên buông. Chỉ là… chưa đủ can đảm để làm điều đó. Nhưng bạn sẽ làm được.
Khi tình yêu dành cho chính mình lớn dần lên, bạn sẽ hiểu: giữ một người không còn muốn ở lại mới là cách khiến mình đánh mất nhiều thứ nhất. Còn buông tay – mới là cách đầu tiên để bắt đầu lại một lần nữa, tử tế hơn, lành lặn hơn, bình yên hơn.