11/02/2025
Ngày ra tòa chồng m//ỉa m//ai: Không có tôi mẹ con cô cháo chẳng có mà h//úp" để rồi ch//ết đ//ứng khi thấy chiếc ô tô sang trọng cùng vị giám đốc đợi sẵn vợ con ở cổng tòa...
Lan từng là người phụ nữ dịu dàng, hiền lành và hết lòng vì gia đình. Cô và Tuấn cưới nhau được 5 năm, có một con gái nhỏ 3t. Ngày nào Tuấn cũng ra vẻ bận rộn, miệng luôn nói “Anh đi làm vì tương lai của mẹ con em”. Nhưng Lan biết, thời gian anh dành cho “tương lai” ấy ngày càng ít — và dành cho người phụ nữ khác thì ngày càng nhiều.
Điện thoại của anh luôn để úp màn hình, tin nhắn ẩn đi, mùi nước hoa lạ lẫm vương trên áo. Ban đầu Lan còn kh/óc, còn v/an x/in, nhưng rồi nước mắt cũng cạn. Một tối, anh trở về nhà muộn, mùi rượu nồng nặc, hất tập hóa đơn mua nhà lên bàn: “Tôi mua căn hộ cho người ta rồi, cô ký đơn ly hôn đi. Sống với cô ch//án lắm rồi. Suốt ngày đầu bù tóc rối, người h//ôi rì//nh m//ùi bỉm, sữa… Phát ngán…"... Ngày tòa xử ly hôn, Tuấn xuất hiện với vẻ mặt ngạo nghễ. Anh nhìn Lan đầu tóc rũ rượi vì ngồi xe ôm cả đoạn đường từ công ty đến tòa, 2 mẹ con ăn mặc lếch thếch, anh ta cười m/ỉa m/ai: “Không có tôi, mẹ con cô cháo cũng chẳng có mà h//úp. Ly hôn rồi liệu có ai thèm ngó tới? ”. Nhưng rồi...
*** Đọc tiếp dưới bình luận đầu tiên👇