
09/09/2025
Cậu bé nghèo cứu nữ bảo vệ mang th;ai bị giang hồ đánh, không ngờ mở ra vụ án ch/ấn đ/ộng cả nước.. Đêm mưa thành phố luôn có một nỗi u uất khó tả. Những con hẻm nhỏ đọng nước, ánh đèn đường mờ nhòe trong màn mưa, và tiếng gió rít qua những mái tôn gỉ sét khiến không gian càng thêm lạnh lẽo. Chính trong khung cảnh ấy, một cậu bé nghèo tên Hùng – mới 15 tuổi – lại lom khom bên chiếc bao tải rách, nhặt từng lon bia, mảnh nhựa để đổi lấy vài đồng ít ỏi mua gạo cho bà ngoại.
Hùng sống cùng bà trong căn chòi tạm ven bãi rác, cuộc đời vốn chỉ gói gọn trong hai chữ “mưu sinh”. Cha bỏ đi, mẹ bặt vô âm tín, cậu bé từ nhỏ đã học cách chịu đựng những lời dè bỉu của thiên hạ. Nhưng giữa sự tăm tối đó, vẫn còn những khoảnh khắc sáng lòa. Đó là khi Hùng gặp chị Lan – nữ bảo vệ trẻ ở khu chung cư gần bãi rác. Mỗi lần đi ngang, chị hay nở nụ cười hiền và dúi cho cậu ổ bánh mì. Đối với Hùng, nụ cười ấy chính là bằng chứng cho thấy cuộc đời vẫn còn chút ấm áp.
Thế nhưng, cuộc sống vốn chẳng bao giờ yên bình lâu. Tối hôm ấy, trời mưa to hơn thường lệ, Hùng phải về muộn vì còn gom thêm sắt vụn. Khi bước vào con hẻm quen thuộc, cậu bất ngờ nghe tiếng la hét thất thanh vọng ra từ cuối hẻm. Hùng khựng lại, tim đập thình thịch.
Trong màn mưa trắng xóa, ánh đèn đường le lói hắt xuống, cậu nhìn thấy một cảnh tượng ám ảnh: chị Lan đang bị ba gã đàn ông xăm trổ bao vây. Chúng liên tục đấm đá, mặc cho cô kêu khóc, đôi tay run rẩy ôm chặt bụng bầu. Tiếng chị nghẹn ngào giữa đêm mưa:
– X;in các người… tôi đang mang th/ai, xin tha cho mẹ con tôi…
Nhưng bọn chúng càng đánh mạnh hơn, tiếng chửi rủa át cả tiếng mưa. Hùng đứng chết lặng, hai chân như dính chặt xuống đất. Trong đầu cậu vang lên hàng chục câu hỏi: “Có nên bỏ chạy không? Nếu lao vào thì liệu có chết không? Nhưng… nếu bỏ mặc, lỡ chị ấy và đứa bé…”.
Giữa lúc trái tim giằng xé, Hùng thấy ánh mắt tuyệt vọng của Lan – đôi mắt van cầu như bấu víu vào bất kỳ tia hy vọng nào còn sót lại. Đột nhiên, trong cậu bùng lên một sự can đảm kỳ lạ. Bỏ mặc sợ hãi, Hùng nắm chặt cây gậy gỗ nhặt vội bên đường, lao ra hét lớn:
– Buông chị ấy ra!
Tiếng hét xé tan màn mưa. Bọn giang hồ đồng loạt quay lại, nhìn thấy chỉ là một thằng nhóc gầy gò, quần áo rách rưới. Chúng phá lên cười chế nhạo. Một tên gằn giọng:
– Thằng ranh này chán sống rồi à?
Hùng siết chặt gậy, dù toàn thân run lẩy bẩy nhưng mắt không rời Lan. Cậu biết rằng mình có thể bị đánh nhừ tử, thậm chí mất mạng. Nhưng nếu lùi bước, chắc chắn cả mẹ con chị sẽ chẳng còn cơ hội sống sót.
Và chính giây phút đó, cuộc đời nghèo khó tưởng như bình lặng của Hùng bỗng rẽ sang một ngã rẽ không ai ngờ tới…*** Đọc tiếp dưới bình luận👇