Saigon Nhỏ

Saigon Nhỏ Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Saigon Nhỏ, News & Media Website, 14771 Moran Street, Westminster, CA.

CÁCH CHÍNH PHỦ HOA KỲ VẬN CHUYỂN VŨ KHÍ HẠT NHÂN--Văn Phòng An Toàn Vận Tải (Office of Secure Transportation – OST), một...
11/08/2025

CÁCH CHÍNH PHỦ HOA KỲ VẬN CHUYỂN VŨ KHÍ HẠT NHÂN
--
Văn Phòng An Toàn Vận Tải (Office of Secure Transportation – OST), một chi nhánh của Cơ Quan An Ninh Hạt Nhân Quốc Gia (National Nuclear Security Administration – NNSA), là cơ quan chính phủ Hoa Kỳ chịu trách nhiệm về nhiệm vụ cực kỳ nhạy cảm: vận chuyển vũ khí và linh kiện hạt nhân trên khắp đất nước.

Mặc dù người Mỹ bình thường có lẽ không biết đến hoạt động này, nhưng những đoàn xe này lại là hình ảnh thường thấy đáng ngạc nhiên trên các xa lộ Hoa Kỳ, cho thấy nhu cầu liên tục về bảo trì và an ninh kho vũ khí hạt nhân của quốc gia.

Nhiệm vụ cốt lõi của họ là di chuyển những vật liệu nguy hiểm này một cách kín đáo và với mức độ an ninh cao nhất, bảo đảm mọi thứ được bảo vệ khỏi mọi mối đe dọa, kể cả tai nạn, phá hoại hay trộm cắp.

Nhu cầu di chuyển liên tục

Sự cần thiết của việc vận chuyển vũ khí hạt nhân bắt nguồn từ bản chất vốn có của các thành phần. Plutonium, vật liệu phân hạch nằm ở trung tâm của nhiều đầu đạn hạt nhân, không ổn định và bị phân hủy theo thời gian. Để duy trì độ tin cậy và tính sẵn sàng của kho vũ khí, những vật dụng này phải được định kỳ di chuyển đến các cơ sở khác nhau để kiểm tra, bảo trì và tân trang. Các cơ sở này, chẳng hạn như nhà máy Pantex Plant ở Texas, cơ sở lắp ráp và tháo dỡ vũ khí hạt nhân chính của Hoa Kỳ, hay Phòng Thí Nghiệm Quốc Gia Los Alamos ở New Mexico, thường cách nhau hàng ngàn dặm. Sự di chuyển liên tục này cho thấy khả năng răn đe hạt nhân của Hoa Kỳ vẫn khả thi và hiệu quả, ngay cả khi vũ khí không bao giờ được sử dụng.

Đoàn xe vận tải khiêm tốn

Nếu một đoàn xe OST di chuyển trên đường, có lẽ bạn còn không nhận ra điều đó, bởi vì thiết kế nhằm tạo ra sự kín đáo và bí mật. Các đoàn xe thường có nhiều chiếc, nhưng phương tiện chở đầu đạn hạt nhân thường là một xe đầu kéo trông giống như bất kỳ xe tải thương mại lớn nào khác. Các xe hộ tống cũng không có gì đặc biệt, thường không có biển hiệu và trông giống như những chiếc SUV dân dụng thông thường. Việc thiếu sự hiện diện quân sự hạng nặng và dễ thấy này là một phần quan trọng của chiến lược an ninh, vì nó ngăn chặn sự chú ý đến đoàn xe và hàng hóa giá trị của nó.

Biện pháp an ninh: Pháo đài trên bánh xe

Mặc dù có vẻ ngoài đơn giản, những chiếc xe tải và toàn bộ hệ thống đoàn xe được trang bị một loạt các tính năng an ninh tinh vi. Các xe kéo được thiết kế đặc biệt được chế tạo giống như pháo đài trên bánh xe – có cửa thép dày 12 inch và được chế tạo bằng vật liệu chịu được lực tác động cực mạnh. Lốp xe chống thủng, cho phép xe tải tiếp tục di chuyển ngay cả sau khi bị tấn công.

Trong trường hợp xảy ra tai nạn, xe kéo được thiết kế để bảo vệ hàng hóa bên trong. Nếu xảy ra va chạm, một lớp bọt nở nhanh sẽ tự động b**g ra, lấp đầy khoang hàng để giảm tải cho hàng hóa. Xe kéo cũng được chế tạo để chịu được hỏa hoạn nhiên liệu kéo dài, bảo vệ vật liệu hạt nhân trong tối đa một giờ.

Ngoài các phương tiện, yếu tố con người trong an ninh cũng tối quan trọng. Các đoàn xe được điều khiển bởi một đội ngũ đặc vụ liên bang được đào tạo bài bản và trang bị vũ khí hạng nặng, thường được tăng cường an ninh trên không. Các đặc vụ này luôn sẵn sàng vô hiệu hóa mọi mối đe dọa đối với đoàn xe, như cướp bóc hay tấn công khủng bố. Bản thân các phương tiện cũng được trang bị các biện pháp đối phó tiên tiến, tuyệt mật, khiến bất kỳ nỗ lực trộm cắp nào cũng trở nên vô ích và nguy hiểm cho những kẻ tấn công.

Vai trò của công nghệ và tình báo

Việc vận chuyển vũ khí hạt nhân thành công không chỉ phụ thuộc vào an ninh vật lý, mà còn liên quan đến một hoạt động hậu cần và công nghệ được phối hợp chặt chẽ. Các đoàn xe vận tải hoạt động với một chuỗi chỉ huy liên tục, liên lạc với một trung tâm chỉ huy trung tâm theo dõi vị trí và tình trạng của đoàn theo thời gian thực. Mức độ giám sát này cho phép phản ứng nhanh chóng với bất kỳ sự kiện bất ngờ nào. Các tuyến đường được lên kế hoạch tỉ mỉ để tránh các mối đe dọa tiềm ẩn và được điều chỉnh liên tục dựa trên thông tin tình báo.

Tính bí mật của các hoạt động này đồng nghĩa với việc công chúng phần lớn không biết đến sự tồn tại của các đoàn xe. Bản chất không rõ ràng của các đoàn xe vận tải và hành vi chuyên nghiệp, kín đáo của các đặc vụ OST khiến việc xác định, nếu không có thông tin trước, gần như không thể. Việc cố gắng theo dõi hoặc điều tra một đoàn xe như vậy sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng, vì rất có thể chính phủ sẽ coi đó như một hành vi đáng ngờ.

Về bản chất, việc vận chuyển vũ khí hạt nhân của Hoa Kỳ là sự kết hợp hoàn hảo giữa hậu cần, công nghệ và chuyên môn của con người – một hoạt động phức tạp, liên tục, thiết yếu để duy trì an ninh quốc gia, đồng thời vẫn cho thấy sự hiện diện bí mật và thầm lặng trên các tuyến đường của nước Mỹ.

(theo Mentalfloss)

Văn Phòng An Toàn Vận Tải (Office of Secure Transportation – OST), một chi nhánh của Cơ Quan An Ninh Hạt Nhân Quốc Gia (National Nuclear Security Administration – NNSA), là cơ quan chính phủ Hoa Kỳ chịu trách nhiệm về nhiệm vụ cực kỳ nhạy cảm: vận ch...

NGHỆ THUẬT ‘BÊN LỀ’--Xin tạm dịch chữ “outsider art” thành “nghệ thuật bên lề” để mô tả những sáng tác không nằm trong m...
11/08/2025

NGHỆ THUẬT ‘BÊN LỀ’
--
Xin tạm dịch chữ “outsider art” thành “nghệ thuật bên lề” để mô tả những sáng tác không nằm trong một trường phái nghệ thuật nào và cũng không theo một phương cách thưởng ngoạn hay thẩm định bài bản nào.

Người sáng tác được thế gian biết đến và cho là “nghệ sĩ bên lề” đầu tiên là ông cụ Adolf Wolfli. Năm 1921, Bác Sĩ Tâm Thần Walter Morganthaler đã khởi đầu một cái nhìn mới mẻ về những sản phẩm do các bệnh nhân trong viện tâm thần (nôm na là “nhà thương điên”) sáng tạo qua cuốn sách “Bệnh Nhân Điên Loạn Như Một Nghệ Sĩ” (Ein Geisteskranker als Kunstler) viết về ông cụ Wolfli. Ông cụ Wolfli bị bệnh điên loạn (psychosis) suốt cuộc đời, giữa những cơn mất trí đập phá hung dữ, ông cụ vẽ một cách say mê. Chính những lúc vẽ tranh là những lúc bình yên nhất cho tác giả và cho những người chung quanh. Ông cụ Wolfli để lại một gia tài đồ sộ gồm 45 tập sách với 1,600 bức tranh minh họa cuộc đời theo óc tưởng tượng của mình. Sách vở và tranh vẽ của Adolf Wolfli được lưu trữ tại the Adolf Wolfli Foundation trong Bảo Tàng Viện Nghệ Thuật tại Berne, thủ đô của Thụy Sĩ.

Khi cuốn sách thứ nhì, “Nghệ Thuật Qua Những Bệnh Nhân Điên Loạn” (Bildnerei der Geisteskranken) do Bác Sĩ Tâm Thần Hans Prinzhorn xuất bản năm 1922 thì các bác sĩ ngành Tâm Lý cũng như những nhà phê bình nghệ thuật bắt đầu để ý đến những tác phẩm lạ lùng kia, cánh cửa mở ra những tâm tư bị dày vò, giằng xé và hỗn loạn.

Ông Jean Dubuffet, một họa sĩ cùng thời, “cảm” được phần nào tâm tình của những tâm hồn tả tơi nên thu góp các tác phẩm của những nghệ sĩ bất đắc dĩ và bất hạnh kia và đặt tên cho sưu tập này là “Collection d’Art Brut.” Năn 1949, cùng với các nghệ sĩ thân hữu, ông Dubuffet đem những sưu tập về một phòng triển lãm tại Lausanne, Thụy Sĩ. Ngày nay, phòng triển lãm này được biết đến như “Musée d’Art Brut.”

Ông Dubuffet và các tác giả kể trên chú trọng đến những nghệ sĩ bị điên loạn, dùng nghệ thuật để giải thoát những cơn giằng xé nội tâm, giúp tâm hồn bình an và thăng hoa. Danh từ “brut art” được hiểu rộng như một ngành nghệ thuật trình bày những ý nghĩ trần trụi sơ khai của tâm tư. Bức tranh, bức tượng hay sản phẩm kia không có bố cục, không theo một nghi thức đặt sẵn nào… Từ đó các nhà phê bình nghệ thuật đặt ra một số tên gọi khác cho ngành nghệ thuật này từ “outsider art”,“marginal art”, đến “visionary art”… Những tên gọi để chỉ ngành nghệ thuật nằm bên ngoài các khuôn khổ “nghệ thuật” định sẵn, từ cách sáng tác đến việc thưởng ngoạn và phe ta dịch thoáng là “nghệ thuật bên lề.”

Từ năm 1992, hàng năm khoảng tháng Hai – tháng Ba, người New York tổ chức buổi triển lãm “Outsider Art Fair” tại Metropolitan Pavillion trên đường 18 của thành phố. Những tay sưu tầm (và buôn bán) tụ họp nhau trưng bày các tác phẩm được (hay bị) cho là “nghệ thuật bên lề”. Hồi acòn sinh sống ở đó, hầu như năm nào phe ta cũng đi xem triển lãm. Nhìn ngắm tác phẩm rồi kể chuyện cũ. Bài viết này bao gồm một số hình ảnh và vài hàng tóm tắt về tác giả để giới thiệu những sản phẩm đã khiến phe ta xao xuyến, bất an cũng như thương xót…

Bức tranh “Không Đề” của Henry Darger (vẽ trong thời gian 1940 – 1950). Ông H. Darger (1892-1973) lớn lên từ viện mồ côi, là một người trốn tránh thế gian và sống cô độc suốt cuộc đời. Trong thế giới riêng tư, căn phòng ở Chicago, ông đã vẽ theo trí tưởng tượng những tập truyện tranh về anh thư, anh hùng chiến đấu với ma quỷ. Ông Darger để lại khoảng 15,000 trang giấy kể chuyện các trận đánh và hàng trăm bức minh họa, bản đồ bằng màu nước. Ngắm nghía bức tranh này, ta khó có thể tưởng tượng ra sự cô độc của họa sĩ, bức tranh với màu sắc tươi sáng vẽ những đứa trẻ quây quần, phải chăng tác giả vẽ ra giấc mơ của mình?

Bức Không Đề của Martin Ramirez (1960-1963). Ông Ramirez (1895-1963) gốc Mễ Tây Cơ, sống suốt cuộc đời trong nhà thương điên tại California. Trong tranh, ông Ramirez thường vẽ hình ảnh của những chuyến tàu, hình ảnh này được lập đi lập lại như một ám ảnh không rời. Những chuyến tàu thường mang đến cảm giác bất an của sự tách rẽ, chia lìa… hình ảnh của việc bỏ lại sau lưng một nỗi tiếc nuối. Không biết những chuyến tàu để lại cho ông họa sĩ này ám ảnh chi? Riêng bức tranh này, ông Ramirez vẽ một con thú bao quanh bởi những vật thể đóng khung. Một con thú bị giam giữ. Con thú phủ phục trong thế nằm nhẫn nhịn chịu đựng, sự cầm tù của tâm thức giữa xã hội chung quanh?

Healing Machines của Emery Blagdon (?). Emery Blagdon (1907-1986) lớn lên từ đồng ruộng Nebraska, ông lang thang nhiều năm tại miền Tây Hoa Kỳ; rồi trở về quê nhà chế tạo những sản phẩm mà ông cho rằng có thể thu hút điện từ để chữa trị bệnh tật. Ông Blagdon xem mình như một nhà phát minh hơn là một nghệ sĩ; sản phẩm của ông phần lớn chế tạo bằng những mảnh thép, lon, chai lọ, gỗ và những vật dụng phế thải… Ngó tới ngó lui mà không biết ông Blagdon ngẫm nghĩ những gì khi chế tạo chiếc máy “chữa lành” kia? Riêng phe ta thì thấy nó giống giống một cái lồng trói chặt con người, không biết tác giả có cảm giác bị giam lỏng như thế không?

Girl Reading của Morton Bartlett (trong khoảng 1955?). Ông Bartlett (1909-1992) xuất thân từ một gia đình giàu có tại tiểu bang Massachusetts, rời Harvard và bỏ học ngang trong thời Khủng Hoảng Kinh Tế và sống bằng nghề chụp ảnh, thợ vẽ. Chỉ có những bạn bè thân thiết lắm mới biết rằng ông Bartlett đã khâu hoặc đan những con búp bê trong tuổi dậy thì khá lớn (nửa kích thước của con người) cho mặc những thứ quần áo màu sắc tươi tắn lạ mắt và rất đẹp… Khi nhìn ngắm mấy con búp bê kia và những bức hình chụp chúng trong các thế ngồi, đứng thì ta mường tượng [xa xôi?] đến… “Lolita” và sự thu hút giữa một nam nhân lớn tuổi với những đứa trẻ chớm dậy thì!

My Fair Lady của Lee Godie (?). Lee Godie (1908-1993) là một phụ nữ sống trên vỉa hè của thành phố Chicago. Trong những thập niên 60-80, bà vẽ và bán những bức tranh có nét vẽ thơ dại (của trẻ em), vẽ những phụ nữ sang trọng và những vật thể trên đường phố. Chuyện kể năm 1968, bà Godie đến Art Institute of Chicago, xưng danh “Lee Godie Artist”, một trong những họa sĩ thuộc trường phái Ấn Tượng của Pháp, rao bán các bức tranh của mình. Bà ấy biểu rằng tranh của mình đẹp hơn tranh Cezanne. Bị chứng hoang tưởng nhưng khi buôn bán, bà Godie rất rành rẽ, mặc cả ráo riết cho những tác phẩm của mình. Hầu hết các tác phẩm của bà họa sĩ được trưng bày (và bán) tại Carl Hammer Gallery. Tấm hình này hình như gợi đến ước mơ không thành về một cuộc đời tươi sáng?

Bức 296C của Eugene Andolsek. Ông Andolsek bị chứng hoảng loạn [vô cớ] (anxiety) dày vò, là một nhân viên văn phòng, ông này luôn luôn sợ hãi, suốt đời ám ảnh về việc bị đuổi việc (dù ông chưa hề bị đuổi việc); chỉ khi ngồi cặm cụi vẽ những bức họa lập thể, tỉ mỉ với những đường nét tinh vi thì cơn sợ hãi của ông mới nguôi ngoai. Hình như nhà nghệ sĩ tìm ra sự giải thoát khi sáng tạo với hết tâm hồn mình? Người xem có thể “đọc” ra sự tự chế, cố gắng và nhẫn nại của một tâm hồn tìm kiếm sự bình an trong…trật tự?

Các cuộc triển lãm “Outside Art” trưng bày rất nhiều tác phẩm khác, từ tranh vẽ, tượng đến những vật thể…, sáng tạo bởi những nghệ sĩ không được cuộc đời khoan dung chấp nhận. Tác phẩm “nói” lên phần nào về con người, nếp sống của tác giả. Họ đã hoặc đang trải qua kiếp người với đầy đủ những ước mơ và hệ lụy. Người nhìn ngắm “thấy” được khá nhiều giằng xé nội tâm của những tác phẩm và tác giả của “nghệ thuật bên lề”; một danh từ có hàm ý chê bai khiến phe ta băn khoăn bất nhẫn.

Không biết chi về nghệ thuật, khi nhìn ngắm phe ta chỉ dùng tâm hồn để thưởng ngoạn, và vì thế nên cho rằng nghệ thuật là một một sự nối kết giữa tác giả và người xem. Khi người thưởng ngoạn “cảm” được tác phẩm có thể là đã “đọc” ra tâm tư của nghệ sĩ. Nghệ sĩ dù điên loạn, hung ác, không được huấn luyện…, nhưng tác phẩm của họ khiến ta xao xuyến vì sự đau khổ rõ nét, cho ta một sự rung động vì hình ảnh bình an trong của một thời khắc trong sáng nào đó thì tác phẩm vẫn là tác phẩm. Nghĩ như thế nên phe ta không mấy ưa thích tên gọi “bên lề” (outsider), đã là nghệ thuật thì đâu có cần phân biệt “trong nhà” hay “bên lề”?

Xin tạm dịch chữ “outsider art” thành “nghệ thuật bên lề” để mô tả những sáng tác không nằm trong một trường phái nghệ thuật nào và cũng không theo một phương cách thưởng ngoạn hay thẩm định bài bản nào. Người sáng tác được...

TỪ ‘TIẾNG SÚNG YÊN BÁI’ ĐẾN BƯỚC NHẢY QUYỀN LỰC CỦA PHẠM THỊ THANH TRÀ--CSVN đã có một nữ phó thủ tướng đầu tiên mang tê...
11/07/2025

TỪ ‘TIẾNG SÚNG YÊN BÁI’ ĐẾN BƯỚC NHẢY QUYỀN LỰC CỦA PHẠM THỊ THANH TRÀ
--
CSVN đã có một nữ phó thủ tướng đầu tiên mang tên Phạm Thị Thanh Trà. Một sự thăng tiến hiếm có trong bộ máy lãnh đạo cấp cao, nhưng cũng gắn liền với “tiếng súng” sinh tử đầy kịch tính.

Ngày 25 Tháng Mười, 2025, Quốc Hội CSVN tổ chức cuộc họp riêng về công tác nhân sự, dưới sự điều hành của Chủ Tịch Quốc Hội Trần Thanh Mẫn. Tại đây, theo đề nghị của Thủ Tướng Phạm Minh Chính, Quốc Hội CSVN phê chuẩn việc bổ nhiệm bà Phạm Thị Thanh Trà và ông Hồ Quốc Dũng giữ chức phó thủ tướng nhiệm kỳ 2021- 2026.

Ngay sau quyết định bổ nhiệm được công bố rộng rãi trên các phương tiện truyền thông đại chúng, đặc biệt đối với trường hợp của bà Trà đã trở thành tâm điểm chú ý của giới quan sát chính trị trong và ngoài nước. Đây là nữ phó thủ tướng đầu tiên của Chính Phủ CSVN từ năm 1945 đến nay. Một dấu mốc xoay chuyển quyền lực trên bàn cờ chính trị tại Việt Nam.

Năm nay 61 tuổi, quê quán Nghệ An, bà Trà trước đó đảm nhiệm cương vị bộ trưởng Bộ Nội Vụ, phó trưởng ban Tổ Chức Trung Ương là hai cơ quan nắm quyền phân bổ nhân sự, cải cách hành chính và kiểm tra, giám sát bộ máy. Tuy nhiên, người ta biết đến sự nghiệp chính trị của bà bắt đầu rẽ sang bước ngoặt đặc biệt bằng sự kiện “tiếng súng Yên Bái (cũ)” vào ngày 18 tháng Tám năm 2016.

Theo kết luận của cơ quan điều tra, ông Đỗ Cường Minh- chi cục trưởng Chi Cục Kiểm Lâm tỉnh Yên Bái, dùng súng K59 bắn chết ông Phạm Duy Cường-bí thư tỉnh Yên Bái và ông Ngô Ngọc Tuấn-chủ tịch HĐND tỉnh, kiêm trưởng Ban Tổ Chức Tỉnh Ủy Yên Bái tại nơi làm việc.

Sau khi thực hiện xong phi vụ ám sát, Đỗ Cường Minh dùng chính khẩu súng K59 để tự sát bằng cách bắn vào đầu và tử vong trong cùng ngày. Mặc dù cơ quan Công an tỉnh Yên Bái đã khởi tố vụ án, kết luận hành vi của Minh là ám sát do mâu thuẫn cá nhân, nhưng cho đến nay, sau gần một thập kỷ, động cơ gay án thực sự vẫn im bặt, chưa từng được công khai.

Thời điểm xảy ra sự kiện, bà Phạm Thị Thanh Trà đang là phó bí thư, chủ tịch UBND tỉnh Yên Bái. Để ổn định tình hình sau cơn khủng hoảng nhân sự, Ban Thường Tỉnh ủy Yên Bái được sự chấp thuận của nội bộ Trung Ương Đảng CSVN bổ nhiệm bà Trà ngồi vào đúng hai chiếc ghế quyền lực mà hai đồng chí của bà bị ám sát là bí thư tỉnh ủy và chủ tịch HĐND tỉnh. Đây là bước ngoặt đầu tiên trên con đường đi lên quyền lực của bà, con đường bắt đầu được mở ra bởi cơ hội vô tình có được từ cơn khủng hoảng và chết chóc.

Từ sau biến cố ấy, bà Trà nổi lên như một gương mặt chính trị bản lĩnh, có nhiều phát ngôn và việc làm đúng lúc đúng chỗ, xuôi theo thời thế rất hiệu quả. Tháng Chín năm 2020, bà Trà được điều động về Trung Ương, giữ chức thứ trưởng Bộ Nội Vụ. Tháng Tư năm 2021, bà Trà lên chức bộ trưởng bộ đầy quyền lực này.

Sự thăng tiến nhanh chóng của bà Trà diễn ra trong bối cảnh đầy biến động của giai đoạn Đảng CSVN ở nhiệm kỳ 13, cả hệ thống chính trị thực hiện tái cấu trúc quyền lực, sáp nhập địa giới, tinh gọn bộ máy hành chính. Phe Chính Phủ do Thủ Tướng Phạm Minh Chính đứng đầu và phe Đảng do Nguyễn Phú Trọng- Tô Lâm cùng Nội Chính – Công An kiểm soát tổ chức, nhân sự là hai lực lượng có ảnh hưởng nhất. Bộ Nội Vụ nơi bà Trà đang nắm quyền, trở thành nơi trọng yếu của mọi quyết định bổ nhiệm, điều động và quy hoạch cán bộ cấp cao.

Có được những lợi thế trong tay, bà Trà từng bước củng cố vị thế cá nhân và dần tạo vùng ảnh hưởng lan sang các địa phương, đặc biệt là các tỉnh Bắc Miền Trung nơi có tỉnh Nghệ An là quê nhà. Bà nhanh chóng “hội nhập” vào thế lực liên kết ngầm Thanh-Nghệ- Tĩnh.

Ở thời điểm mà các phe phái trong Đảng đang tìm cách giữ ảnh hưởng trước Đại Hội 14, việc bà Trà được bổ nhiệm vào ghế phó thủ tướng không chỉ là kết quả của một quá trình công tác, mà còn chiến lược định hình bộ máy hành chính của Việt Nam từ năm 2026. Đến đây, có thể nói bà Trà đã bứt phá thoát khỏi thân phận tỉnh nhỏ thành công, để bước vào “sân chơi” quyền lực ở Trung Ương.

Trải qua hai nhiệm kỳ ủy viên Trung Ương Đảng, việc được nâng lên vị trí phó thủ tướng đã hé lộ nhiều diễn biến gay cấn, đấu đá phe cánh và vùng miền khốc liệt trong bộ máy Chính Phủ CSVN. Hiện tại Thủ Tướng Phạm Minh Chính đang dẫn dắt bộ máy gồm 9 phó thủ tướng. Trong đó, bà Trà và ông Hồ Đức Phớc cùng gốc gác Nghệ An, yếu tố vùng miền có ý nghĩa đặc biệt trong cấu trúc quyền lực của Việt Nam.

Thực ra, thông tin bà ở chức vụ mới đã xuất hiện nhiều đồn đoán trên cộng đồng mạng xã hội từ từ hai, ba tháng qua. Một số chia sẻ của giới quan sát cho rằng, đây là động thái hợp thức hóa các quyết định nhân sự mà CSVN đã chuẩn bị từ lâu. Nhóm Thanh-Nghệ- Tĩnh từ lâu nay là một thế lực mạnh đủ sức chi phối cả Bộ Chính Trị lẫn Ban Bí Thư chứ không riêng mỗi bộ máy Chính Phủ.

Ở vai trò bộ trưởng Bộ Nội Vụ, hẳn bà Trà đã xây dựng được mạng lưới thân tín để giám sát và kết nối nhân sự từ Trung Ương xuống tới địa phương, uy tín chính trị không hề nhỏ. Đồng thời được sự ủng hộ của phe cánh Thanh-Nghệ-Tĩnh, bà Trà còn có khả năng cao giữ chức phó thủ tướng thường trực nhiệm kỳ 2026-2031 thay ông Nguyễn Hòa Bình vì có thông tin ông này về hưu. Cũng có thông tin đồn đoán rằng, suất ủy viên Bộ Chính Trị trong các Phó Thủ Tướng ở nhiệm kỳ tới được CSVN chỉ định dành cho ông Lê Thành Long gốc Thanh Hóa, ông này sẽ chuyển sang đảm nhận chức vụ trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương.

Qua đó cho thấy, quyết định bổ nhiệm mới mà CSVN dành cho bà Trà không đơn thuần là vấn đề nhân sự, mà là một nước cờ chiến lược trong việc định hình lại cán cân quyền lực. Ghế phó thủ tướng mang lại cho bà Trà phạm vi ảnh hưởng rộng hơn nhiều. Ngoài việc kiểm soát cán bộ trong bộ máy hành chính, bà còn có thể tác động trực tiếp tới các quyết sách quan trọng về đầu tư công, ngân sách, quản lý đất đai, các dự án hạ tầng trọng điểm, cũng như những lĩnh vực kinh tế chiến lược tại cơ quan Chính Phủ.

Giới “chop bu” CSVN đang đẩy mạnh công tác chống tham nhũng và cải cách hành chính, trọng yếu nhắm vào bộ máy Chính Phủ-nơi tâm điểm của những vấn đề nhạy cảm, đặc biệt lợi ích nhóm trong các lĩnh vực ngân sách, dự án công, quản lý đất đai vẫn còn tồn tại nặng nề. Cho nên việc đưa bà Trà ngồi vào ghế phó thủ tướng không ngoài mục đích nhằm làm theo lệnh của giới “chop bu” là đẩy mạnh kiểm soát quyền lực, tăng cường quản lý và minh bạch công việc ở Chính Phủ. Đây cũng là điểm mà bà Trà có kinh nghiệm khi còn nắm quyền ở Bộ Nội Vụ, buộc các lợi ích nhóm phải cân nhắc khi can thiệp hoặc có ý trục lợi vào các chính sách công.

Ngoài ra, quyết định bổ nhiệm vị trí mới dành cho bà Trà, một lần nữa nói lên việc CSVN khẳng định chiến lược “xoay trục” tập trung quyền lực về Trung Ương, loại giảm dần vai trò ảnh hưởng của địa phương, tiến tới loại bỏ từ từ lợi ích nhóm địa phương, ngăn chặn thao túng bộ máy hành chính. Đây rõ ràng là kết quả của một chuỗi đấu đá tinh vi giữa các phe phái lâu năm với nhóm cải cách mới hình thành ở Trung Ương. Điều này giống như lời ông Tô Lâm từng phát biểu, Trung Ương và Chính Phủ CSVN chuyển từ kiểm soát hình thức sang kiểm soát thực chất, nơi mỗi quyết định đều phải gắn với trách nhiệm và minh bạch hóa.

Tuy nhiên, con đường phía trước dành cho bà Trà không hề dễ dàng. Những phe phái quyền lực đã quen lối vận hành cơ chế lợi ích cũ sẽ tìm cách chống đối, bắt buộc bà phải vừa bảo vệ uy tín cá nhân, vừa điều phối quyền lực để duy trì thế cân bằng, tránh sa lầy vào cuộc đối đầu phe nhóm giữa cải cách và truyền thống.

Quyết định bổ nhiệm bà Phạm Thị Thanh Trà làm phó thủ tướng là một sự kiện gay cấn, nghẹt thở trong chính trường Việt Nam. Đây là minh chứng rõ ràng rằng, CSVN đang từng bước chuyển đổi để phù hợp với xu hướng. Một bước nhảy chính trị, bà Trà trở thành nhân vật tạo dấu ấn trong lịch sử và đồng thời cũng là người đang tạo ra thế trận gay cấn chưa từng thấy trong lịch sử nhân sự cấp cao của Chính Phủ CSVN. “Tiếng súng Yên Bái” đã phần nào làm đổi thay sự nghiệp chính trị của bà.

CSVN đã có một nữ phó thủ tướng đầu tiên mang tên Phạm Thị Thanh Trà. Một sự thăng tiến hiếm có trong bộ máy lãnh đạo cấp cao, nhưng cũng gắn liền với “tiếng súng” sinh tử đầy kịch tính. Ngày 25 Tháng Mười, 2025, Quốc Hội CSVN...

‘FLAT WHITE’ CỦA CÀ PHÊ--Flat White là một thức uống cà phê rất được ưa chuộng nhờ kết cấu mịn màng và hương vị cân bằng...
11/07/2025

‘FLAT WHITE’ CỦA CÀ PHÊ
--
Flat White là một thức uống cà phê rất được ưa chuộng nhờ kết cấu mịn màng và hương vị cân bằng. Tuy trông có vẻ giống latte hay cappuccino, nhưng nó lại nổi bật nhờ cách pha chế độc đáo và chất lượng riêng biệt.

Flat White là sự kết hợp giữa espresso và sữa nóng, nhưng không giống như những loại cà phê bọt sữa khác, nó được định hình bởi một lớp bọt mịn, mỏng nhẹ trên bề mặt. Tên gọi “flat white” ám chỉ trực tiếp đến lớp bọt sữa không dày, giúp nó khác biệt so với các loại espresso sữa khác.

Flat White so với latte và cappuccino

Để hiểu được điều gì làm nên sự đặc biệt của flat white, hãy so sánh nó với latte và cappuccino quen thuộc. Cả ba loại đồ uống này đều sử dụng espresso và sữa nóng làm nền, nhưng điểm khác biệt chính nằm ở tỷ lệ espresso so với sữa và kết cấu của bọt sữa.

Cappuccino: Loại đồ uống này nổi tiếng với lớp bọt nhẹ, xốp và nhiều. Theo truyền thống, loại cà phê này được pha chế với tỷ lệ espresso, sữa nóng và một lớp bọt sữa dày bằng nhau. Kết quả là một thức uống có kết cấu rất nhẹ, gần giống như bánh meringue ở trên. Lớp bọt đóng vai trò như một rào cản, giữ nhiệt và tạo ra trải nghiệm uống đặc biệt, khi lớp bọt sữa được thưởng thức trước hoặc cùng với cà phê lỏng.

Latte: Latte có nhiều sữa hơn cappuccino, với lượng sữa nóng hơn nhiều và chỉ có một lớp bọt mỏng ở trên. Latte có kết cấu mịn, béo ngậy làm nổi bật vị ngọt của sữa, còn espresso đóng một vai trò nền tinh tế. Latte thường được phục vụ trong những chiếc ly lớn và thường được những người thích hương vị cà phê nhẹ nhàng ưa chuộng.

Flat White: Flat White tạo nên sự cân bằng giữa hai loại. Thể tích của nó nhỏ hơn latte, thường được phục vụ trong những chiếc ly từ năm đến sáu ounce, do đó có hương vị rõ rệt hơn nhiều. Điểm đặc trưng của flat white là lớp bọt sữa siêu mịn, được tạo ra bằng cách đưa một lượng rất nhỏ không khí vào sữa trong quá trình đánh bọt. Kỹ thuật này tạo ra kết cấu đặc và đồng đều, không có bọt khí lớn thường thấy ở cappuccino. Kết cấu kem mịn hòa quyện hoàn hảo với espresso, tạo nên hương vị êm dịu và hòa quyện, làm nổi bật hương vị đậm đà, phong phú của cà phê.

Sự cân bằng tinh tế này là lý do tại sao flat white thường được coi xem như một thức uống của barista. Quá trình đánh bọt đòi hỏi sự chính xác để đạt được kết cấu sữa hoàn hảo. Kết quả là một ly nước đậm đà hương vị espresso, mang đến trải nghiệm cà phê ngon tuyệt, cô đặc hơn latte, đồng thời vẫn béo ngậy và mịn màng hơn cappuccino.

Nguồn gốc và sự phổ biến của Flat White

Nguồn gốc của flat white là chủ đề cạnh tranh thân thiện giữa Australia và New Zealand, khi cả hai quốc gia đều tuyên bố phát minh ra nó vào những năm 1980. Mặc dù câu chuyện chính xác có lẽ bị lãng quên theo thời gian, nhưng một lời đồn phổ biến, mặc dù có thể không chính xác, cho biết nó ra đời từ một sai sót may mắn ở New Zealand khi một tách cappuccino không tạo được bọt như mong muốn, và thức uống thành phẩm được gọi một cách đầy ẩn ý là “flat white.”

Bất kể nguồn gốc chính xác của nó là gì, thức uống này trở thành một món chủ đạo trong bối cảnh cà phê sôi động ở Sydney và Melbourne trước khi du nhập đến các nơi khác trên thế giới. Đến đầu những năm 2010, nó du nhập vào Hoa Kỳ và nhanh chóng tìm được chỗ đứng trong thực đơn của các quán cà phê độc lập.

Sự hiện diện của flat white trong thực đơn của các chuỗi cà phê quốc tế lớn như Starbucks củng cố vị thế của nó như một thức uống chính thống, một động thái mà một số người theo chủ nghĩa thuần túy về cà phê thường tranh luận.

Cuộc tranh cãi bắt nguồn từ niềm tin một tách flat white đòi hỏi một tách espresso chất lượng cao, tươi mới và sữa được pha chế tỉ mỉ. Một số người theo chủ nghĩa thuần túy cho rằng các chuỗi cửa hàng lớn không phải lúc nào cũng có khả năng tạo ra sự cân bằng tinh tế và kỹ thuật chính xác cần thiết để đạt được kết cấu hoàn hảo, mịn màng đặc trưng của thức uống này.

Diễn viên nổi tiếng người Australia, Hugh Jackman, cũng là một chủ quán cà phê, tham gia thảo luận và cho biết mặc dù việc có trong thực đơn của Starbucks là một lời khen ngợi cho sự phổ biến của thức uống này, nhưng một phiên bản đích thực luôn được tìm thấy ở các cửa hàng nhỏ, chuyên biệt.

Ngày nay, flat white là thức uống được yêu thích trên toàn thế giới bởi những người yêu thích cà phê, những người đánh giá cao hương vị êm dịu, đậm đà và kết cấu kem béo ngậy của nó. Điều này chứng minh cho quan điểm rằng đôi khi, ít mà lại hay – lượng bọt tối thiểu cho phép chất lượng espresso và kỹ năng của người pha chế tỏa sáng.

Flat White là một thức uống cà phê rất được ưa chuộng nhờ kết cấu mịn màng và hương vị cân bằng. Tuy trông có vẻ giống latte hay cappuccino, nhưng nó lại nổi bật nhờ cách pha chế độc đáo và chất lượng riêng biệt. Flat White là sự...

SỢ ĐẾN PHÁT CƯỜI KHI XEM PHIM KINH DỊ--Bạn có bao giờ xem một bộ phim kinh dị, tuy bản thân cảm thấy bị giật mình, nhưng...
11/07/2025

SỢ ĐẾN PHÁT CƯỜI KHI XEM PHIM KINH DỊ
--
Bạn có bao giờ xem một bộ phim kinh dị, tuy bản thân cảm thấy bị giật mình, nhưng lại nghe thấy tiếng cười vang vọng khắp rạp chưa? Điều này có vẻ trái ngược với trực giác – chúng ta cười khi vui vẻ, chứ không phải khi sợ hãi. Tuy nhiên, hiện tượng cười khi sợ này là một trải nghiệm phổ biến của con người, khiến các nhà khoa học và tâm lý học bối rối trong nhiều năm. Mặc dù không có câu trả lời duy nhất và chắc chắn, các nhà nghiên cứu đưa ra một số lý thuyết thuyết phục giúp làm sáng tỏ lý do tại sao con người lại cười khúc khích trước nỗi sợ hãi.

Các lý thuyết xã hội: Sự khuất phục và sự phủ nhận

Hai trong số những lý thuyết phổ biến nhất về tiếng cười sợ hãi bắt nguồn từ quan niệm rằng tiếng cười là một tín hiệu xã hội. Khi nhuẻn miệng, chúng ta thường gửi một thông điệp đến những người xung quanh và trong một tình huống đáng sợ, thông điệp đó có thể là một trong hai điều: sự khuất phục hoặc sự phủ nhận.

Một giả thuyết, được ủng hộ bởi nghiên cứu về loài khỉ của nhà linh trưởng học Signe Preuschoft, cho biết cười khi sợ là một hình thức phục tùng. Nghiên cứu của Preuschoft quan sát thấy khỉ sẽ phá ra hoặc mỉm cười khi nó cảm thấy bị đe dọa bởi một con khỉ đầu chó to con đang đứng trước mặt. Tiếng cười này, kèm theo ngôn ngữ cơ thể phục tùng, là một cách truyền đạt mong muốn tránh xung đột và thừa nhận nỗi sợ hãi của nó. Theo quan điểm này, tiếng cười do sợ hãi của nó ta cũng là một di sản tiến hóa tương tự, một cách để cho người khác thấy chúng ta không phải một mối đe dọa và nhận ra sự thống trị của họ hoặc sự nguy hiểm của tình huống. Đó là một sự cầu xin hòa bình nhưng không lời.

Mặt khác, một số chuyên gia tin cười khi sợ là một hình thức phủ nhận. Theo quan điểm này, bạn không thừa nhận nỗi sợ hãi của mình, mà đang cố gắng thuyết phục bản thân và người khác rằng bạn không sợ hãi.

Bác sĩ Alex Lickerman mô tả đây là một cơ chế phòng vệ “trưởng thành.” Theo ông lập luận, việc cười vào một khoảnh khắc đau thương hoặc đáng sợ báo hiệu niềm tin vào bản thân có khả năng chịu đựng tình huống đó – một hành động tự điều chỉnh cảm xúc, để lấy lại cảm giác kiểm soát và nói với não bộ rằng “mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Tiếng cười này là một công cụ tâm lý mà con người sử dụng để đối phó với những cảm xúc dâng trào, một cách để nói “Chuyện này không tệ như mình tưởng.”

Lý thuyết điều tiết cảm xúc

Ngoài khía cạnh xã hội, một lý thuyết quan trọng khác cho thấy cười khi sợ hãi là một phương pháp điều tiết cảm xúc. Ý tưởng này gộp việc cười khi sợ với những phản ứng cảm xúc dường như không liên quan khác, chẳng hạn như khóc vì vui sướng khi tràn ngập hạnh phúc. Lý thuyết này cho thấy khi cảm xúc – dù tích cực hay tiêu cực – sắp trở nên quá tải, việc thể hiện trạng thái ngược lại đóng vai trò như một sự cân bằng.

Trong bối cảnh sợ hãi, một tiếng cười sảng khoái có khả năng giải tỏa căng thẳng và mang lại sự phục hồi cảm xúc rất cần thiết. Khi adrenaline của khoảnh khắc đáng sợ lên đến đỉnh điểm, tiếng cười giúp “làm dịu” nỗi sợ hãi dữ dội đó, khôi phục lại cảm giác cân bằng cảm xúc. Đây là lý do tại sao một khoảnh khắc “hahaha” sảng khoái sau một cảnh căng thẳng trong phim lại mang lại cảm giác giải tỏa đến vậy. Đó là cách cơ thể phóng thích căng thẳng bị dồn nén và đưa trạng thái cảm xúc trở lại mức dễ kiểm soát.

Sự phi lý và chồng chéo giữa hài hước và kinh dị

Có lẽ một trong những lời giải thích thú vị nhất cho trạng thái cười khi sợ nằm ở nguồn gốc tâm lý tương đồng giữa hài hước và kinh dị. Cả hai thường dựa trên sự phi lý và vi phạm.

Sự hài hước thường bắt nguồn từ điều gì đó bất ngờ hoặc đi ngược lại chuẩn mực xã hội – một trò đùa ngớ ngẩn hoặc một nhân vật làm điều gì đó ngây ngô. Nhưng trong một bối cảnh khác, những yếu tố tương tự này lại trông đáng sợ. Sự khác biệt giữa một khoảnh khắc hài hước và đáng sợ thường nằm ở việc sự phi lý đó là vô hại hay nguy hiểm.

Hãy nghĩ đến câu thoại nổi tiếng trong phim “The Silence of The Lambs” (1991): “Tôi ăn gan của anh ta với một ít đậu fava và một ly chianti ngon lành.” Một mặt, có một sự hài hước đen tối khi đặt cạnh nhau giữa một sự thưởng thức ẩm thực tinh tế với một hành động ăn thịt người kinh hoàng. Sự bất hợp lý này thật đáng chú ý. Nhưng đồng thời, ranh giới này cũng vô cùng đáng lo ngại bởi vì sự vi phạm quá nghiêm trọng. Tiếng cười mà chúng ta cảm thấy trong những khoảnh khắc này là phản ứng với sự chồng chéo kỳ lạ, một sự thừa nhận về sự phi lý và bất ngờ của tình huống, ngay cả khi đang kinh hãi.

Rốt cuộc, không có lý do duy nhất nào khiến con người cười khi sợ hãi. Nó có thể là sự kết hợp của những lý thuyết này, tùy thuộc vào từng cá nhân và tình huống cụ thể. Cho dù bạn đang cố gắng thể hiện sự khuất phục, phủ nhận nỗi sợ hãi, điều chỉnh cảm xúc hay chỉ đơn giản như phản ứng với sự chồng chéo kỳ lạ giữa hài hước và kinh dị, thì có một điều rõ ràng: cười khi sợ là một khía cạnh phức tạp và hấp dẫn của tâm lý con người.

Bạn có bao giờ xem một bộ phim kinh dị, tuy bản thân cảm thấy bị giật mình, nhưng lại nghe thấy tiếng cười vang vọng khắp rạp chưa? Điều này có vẻ trái ngược với trực giác – chúng ta cười khi vui vẻ, chứ không phải khi sợ hãi. T...

Address

14771 Moran Street
Westminster, CA
92683

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Saigon Nhỏ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Saigon Nhỏ:

Share