09/08/2025
Nếu bạn muốn cái "đẳng" của bạn ở một tầm khác?
Đừng bỏ qua bài viết này
Đến một thời điểm nào đó
Cảm giác trong gan ruột của bạn cho rằng
"Có một điều gì đó sai sai thì phải"
Thì nó đúng r đấy
Có thể điều sai sai của bạn là?
Một bí mật lớn mà rất nhiều người có level/đẳng ( kỹ năng cao) không bao giờ nói hoặc không muốn nói cho bạn.
Đó là?
Sh, sh...
Bạn sẽ sớm được nghe
Chính cái ngành công nghiệp giao dịch này
Họ có 1 bí quyết để "giáo dục" bạn.
Tâm trí con người là một cỗ máy tìm kiếm sự chắc chắn.
Vậy nên khi bạn đọc bất kỳ tài liệu "giáo dục" nào về giao dịch.
Người ta sẽ trao cho bạn một "phép màu".
Bạn cần sự xác nhận.
Nếu setup hoặc entry bạn bị fail hẳn là bạn chưa đủ sự xác nhận.
Sự xác nhận có tác dụng xoa dịu tâm trí lớn lao về điều bạn chưa biết vì nó "dường như" giúp giảm thiểu rủi ro và trên hết thêm vào "sự chắc chắn". Thứ mà tâm trí khát khao đòi hỏi.
*nếu bạn nghĩ rằng đây là bài viết cổ xúy việc vào lệnh bừa bãi và không cần cái "xác nhận" tức những tiêu chí entry cụ thể của bạn.
Thì ngừng đọc ngay tại đây được rồi.
Có một thời gian Hạnh muốn viết về chủ đề xác nhận là cái bẫy lớn nhất khiến bạn luôn bỏ lỡ và RR của một setup thì kém cỏi ( những setup cho lời khủng nhất đến từ "không xác nhận" cơ).
Cafe sáng rảnh lướt CT
Đọc bài của Cred cũng đã nói lên khá nhiều
Anh ta quả thực trình bày hấp dẫn mặc dù...
Bài viết khá dài
Hạnh mời bạn thưởng thức và chiêm nghiệm
Giới thiệu
“Xác nhận” (confirmation) là một khái niệm mơ hồ trong giao dịch.
Nó thường được giới thiệu như một cách vào lệnh “không rủi ro”.
Nhìn sơ qua thì nghe có vẻ hợp lý.
Rốt cuộc, mua khi thị trường đang giảm mạnh hoặc bán khi thị trường đang tăng mạnh là điều rất đáng sợ.
Nhỡ bạn sai thì sao?
Nhỡ mức hỗ trợ/kháng cự không giữ được thì sao?
Những sự bất định này khiến khái niệm “xác nhận” trở nên hấp dẫn.
Nếu bạn có thể loại bỏ sự bất định và chỉ vào lệnh khi đã được “xác nhận” thì sao?
Nghe thật tuyệt.
Tiếc là, gần như lúc nào cũng là… tào lao.
Quản lý rủi ro, đừng né rủi ro
Trước khi phân tích vì sao “xác nhận” không hiệu quả như quảng cáo, hãy xem lý do nó hấp dẫn.
Một chức năng cốt lõi của bất kỳ trader nào là quản lý rủi ro.
Ai cũng từng nghe câu này, và nó đúng.
Nhưng “quản lý rủi ro” có nghĩa là chấp nhận rủi ro và… quản lý nó— định lượng, biện minh, dịch chuyển, khuếch đại, giảm bớt, v.v.
Vì vậy, chấp nhận rủi ro là điều vừa cần thiết vừa không thể tránh nếu muốn kiếm tiền.
Trading là ngành nghề kiếm tiền bằng cách gánh rủi ro.
Đối với trader mới, một đặc điểm cực kỳ phổ biến lại không phải là quản lý rủi ro, mà là né rủi ro.
Hai thứ này hoàn toàn khác nhau:
Quản lý rủi ro: Chấp nhận rủi ro và tập trung quản lý nó.
Né rủi ro: Tránh không gánh rủi ro ngay từ đầu.
Điều này thể hiện rất rõ khi nhìn vào kiểu câu hỏi mà các trader mới thường hỏi:
* Làm sao biết chắc một mức giá sẽ giữ được?
* Làm sao biết setup này chắc chắn sẽ thành công?
* Làm sao vào lệnh chuẩn xác mà không bị lỗ tạm thời?
* Có chỉ báo nào cho tín hiệu đỉnh/đáy hoàn hảo không?
* Chiến lược “kỳ lân” nào không bao giờ thua?
Trader mới ám ảnh với việc né rủi ro.
Họ muốn vừa được trả tiền vì gánh rủi ro, vừa… không phải gánh rủi ro.
Khi xem xét một lệnh, hãy tự hỏi:
“Tại sao mình lại được trả tiền ở đây, và rủi ro là gì?”
Ví dụ:
* Nếu bạn short một hợp đồng perp có funding rate rất cao, bạn được trả tiền vì góp phần đưa giá perp về gần với giá index. Rủi ro: funding không bình thường lại và giá đi ngược lệnh bạn.
* Nếu bạn giao dịch liquidation, bạn cung cấp thanh khoản cho người bị ép mua/bán. Rủi ro: bạn bị cuốn vào dòng lệnh đó và trở thành một trong số họ.
Điểm mấu chốt: Bạn được trả tiền vì có rủi ro.
Không thể tồn tại cái này mà không có cái kia.
Nhưng với trader mới, điều này thường bị lãng quên khi họ bị “guru” nhồi vào đầu những câu chuyện về entry hoàn hảo, chỉ báo thần thánh, mô hình không bao giờ thua…
Kết quả: một đám trader sợ chết khiếp trước rủi ro và mãi săn lùng hệ thống hoàn hảo không tồn tại.
“Xác nhận” chỉ là triệu chứng của tư duy né rủi ro đó.
Không có bữa trưa miễn phí — chỉ có đánh đổi.
Xác nhận và hội chứng “phân tích tê liệt”
Xác nhận nghĩa là dùng bằng chứng bổ sung để củng cố tín hiệu giao dịch trước khi hành động.
Nếu dùng đúng cách, nó rất hiệu quả — ví dụ:
* Dùng tín hiệu order flow khi muốn bắt đáy/đỉnh của cú quét thanh lý.
* Dùng phân kỳ momentum để tìm dấu hiệu đảo chiều.
Đây là cách hợp lý để tăng xác suất đúng.
Nhưng “xác nhận” kiểu né rủi ro thì khác: nó chỉ trở nên “có thể hành động” khi phần lớn con sóng đã chạy xong, tức là rủi ro (và cả cơ hội kiếm tiền) đã biến mất.
Ví dụ kinh điển:
* Thị trường lao xuống một hỗ trợ intraday mà bạn đã đánh dấu, nghĩ sẽ bật lên.
* Bạn tự nhủ: “Sẽ đợi H4 đóng trên hỗ trợ và M15 break cấu trúc mới vào lệnh” — đúng y như lời dạy “M15 Entry Pattern” bạn mua được $99,99.
* Thị trường chạm hỗ trợ, rướn qua, đóng H4 trên hỗ trợ, rồi bay thẳng đứng.
* Bạn nhìn lại: chưa khớp lệnh nào. M15 diễn ra quá nhanh, nến xanh dựng đứng.
* Phóng ra H4, bạn thấy thị trường đơn giản là… chạm mức và bật lên.
Ai kiếm được tiền?
Những người dám mua ngay tại mức đó, chấp nhận khả năng bị đè lỗ nếu sai.
Ai không kiếm được tiền?
Bạn — vì muốn người khác gánh rủi ro hộ rồi mình hưởng ké, nhưng tới lúc vào thì quá muộn.
Sự thật:
* Nếu muốn entry đẹp nhất, bạn phải gánh những rủi ro mà người khác không thể, không muốn hoặc không dám gánh.
* Mua hỗ trợ khi nó trông tệ và sắp thủng.
* Bán kháng cự khi nó trông mạnh và sắp “moon”.
Nếu đúng, bạn có entry tuyệt vời và lợi thế để đánh mạnh hơn.
Nếu sai, có thể cắt lỗ nhỏ hoặc biết mình sai sớm.
Hãy chấp nhận rủi ro, quản lý nó, thay vì chờ cơ hội tan biến.
Xác nhận và “ảo giác cải thiện”
Trader mới hay tự thuyết phục rằng một chi tiết trên chart 1 phút đã “xác nhận” setup của họ — dù thực tế chỉ là giá nhích vài tick vì… ai đó hắt hơi vào order book.
Ví dụ:
* Bob có ý tưởng mua hỗ trợ daily cho swing trade. Setup này có thể mất vài ngày hình thành và thực hiện.
* Nhưng Bob thích xem video TA trên YouTube và tin rằng có thể dùng timeframe thấp để “kích hoạt” lệnh.
* Bob nhảy xuống 1 phút tìm mô hình entry.
* Trên khung lớn? Chưa có gì.
* Nhưng Bob bận “bắt sóng” Brownian motion của những lệnh ngẫu nhiên — vốn chẳng liên quan gì tới setup ban đầu.
Rủi ro của trò này: Nếu mô hình đẹp trên 1 phút không xuất hiện, Bob có thể bỏ lỡ cả cú swing.
Chỉ để đổi lấy entry “chuẩn” hơn 0,5% trên một cú chạy 20% — hoàn toàn vô lý.
Trader ám ảnh với xác nhận thường bỏ lỡ rừng vì chăm chăm nhìn cây.
Dùng xác nhận đúng cách
Nếu dùng sai, khung giao dịch dựa vào xác nhận sẽ dẫn đến:
* Né rủi ro,
* Phân tích tê liệt,
* Bỏ lỡ lệnh mà không có lý do chính đáng.
Câu hỏi đầu tiên: Mình đang quản lý rủi ro hay né rủi ro hoàn toàn?
Tôi từng ở đó — sau vài lệnh thua liên tiếp, tôi tự an ủi rằng mình đang tìm entry xác suất cao hơn.
Thực tế, tôi chỉ đang chờ giá bật lên… rồi đu theo.
Nếu tin đó là mức giá tốt, hãy giao dịch nó.
Nếu không tin, đừng trade.
Đừng vừa tin vừa không dám vào — mâu thuẫn này là lõi của tư duy “xác nhận” sai lầm.
Nguyên tắc chung:
* Muốn RR tốt và entry đẹp → phải chấp nhận ít xác nhận hơn.
* Muốn nhiều xác nhận hơn → phải chấp nhận RR kém hơn và entry tệ hơn.
Không có điểm “ngọt” miễn phí.
Chỉ có các cái bẫy nhận thức khiến bạn nghĩ mình có thể có cả hai.
Tránh bẫy xác nhận. Chọn cái giá phải trả.
Ôm lấy rủi ro và bất định — đó là lý do duy nhất bạn được trả tiền.